Đám Phản Diện Đều Nghe Lén Ta Ăn Dưa
Chương 35:
Chư Cát Hàm Ngư
27/12/2023
----
Vẻ mặt Liễu Minh Khiêm hung dữ: “Giang Minh Khải đã có người yêu rồi, Trần Tiện Tri và Bùi Hồng Vân đều là người cùng thế hệ với tôi. Nhìn thế nào cũng chỉ có mình cậu thôi!”
Chân Chu Trạch Hủ mềm nhũn, vịn cây thông ở bên cạnh mới đứng thẳng được người lên: “Liễu lão sư, tôi là idol! Idol không thể yêu đương!”
“Phi!” Lời này lừa gạt fan thì không sao, những thanh niên các cậu dùng nhiều rồi, cậu nghĩ tôi sẽ tin sao!”
Liễu Minh Khiêm cười lạnh, siết chặt dao chặt củi ở trong tay, ánh trăng chiếu lên lưỡi dao, lộ ra ánh sáng kỳ dị.
Ông ta giơ dao lên, dứt khoát vung về phía của Chu Trạch Hủ!
Chu Trạch Hủ cảm giác hô hấp dừng lại, tầm mắt tối sầm, suýt chút nữa ngất đi.
Giọng nói vội vàng của Liễu Linh Nhi ở phía sau vang lên: “Ba! Ba nhầm rồi! Không phải anh ấy! Thật sự không phải anh ấy đâu!”
Liễu Minh Khiêm chưa kịp rút tay lại, dao đốn củi đã vung qua đầu của Chu Trạch Hủ. Chu Trạch Hủ cảm giác đầu ớn lạnh, vô thức đưa tay sờ sờ, đỉnh đầu trụi lủi, bộ tóc giả đã bị Liễu Minh Khiêm chém xuống đất.
Nghe tiếng, các vị khách mời chạy đến vừa lúc nhìn thấy bộ tóc giả của Chu Trạch Hủ bị dao chặt củi cắt đứt, bọn họ nhìn chằm chằm cái đầu hói của Chu Trạch Hủ, rồi sau đó nhìn lại bộ tóc giả ở trên mặt đất…
Các khách mời: “...”
[Thì ra Chu Trạch Hủ thật sự bị hói à... Bây giờ mới bao nhiêu tuổi mà đã có nguy cơ hói rồi!]
Chu Trạch Từ sắp khóc đến nơi.
Cậu ta là một idol! Phong lưu phóng khoáng, đẹp trai và mạnh mẽ, là giấc mơ của chín triệu cô gái! Nếu fan của cậu ta biết anh ta bị hói thì hậu quả sẽ rất thảm!
Cũng may bọn họ đi đến toilet nên máy bay không người lái không chụp ảnh, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì đâu...
Một giây sau, Chu Trạch Hủ lại nghe thấy giọng nói lo lắng của Lâm Trà: [Hỏng rồi! Vừa rồi tôi chạy nhanh quá, hình như máy bay không người lái cũng đã đuổi theo kịp rồi.]
Những vị khách mời chợt quay đầu lại, nhìn thấy máy bay không người lái ở giữa không trung đang ung dung nhìn chằm chằm mọi người.
Thông qua camera, vô số người xem trong phòng truyền hình trực tiếp đều nhìn thấy cái đầu trọc lốc của Chu Trạch Hủ:
[Ách..... Hủ Hủ nhà chúng ta thật sự bị hói sao?]
[Xong rồi, tôi hơi thoát fan…]
[Tôi cũng vậy...]
[Wow wow wow! Hủ Hủ chúng tôi rõ ràng chàng trai xinh đẹp! Sao có thể bị hói được! Sao có thể được!]
[Đầu trọc không quan trọng, mọi người không thấy dao chặt củi ở trong tay của Liễu Minh Khiêm sao? Tôi tò mò vừa xảy ra chuyện gì hơn!]
[+1 Tôi cảm thấy lại có dưa nha!]
[Ha ha ha ha ha, lại có thể ăn dưa nữa phải không?]
Vẻ mặt Liễu Minh Khiêm hung dữ: “Giang Minh Khải đã có người yêu rồi, Trần Tiện Tri và Bùi Hồng Vân đều là người cùng thế hệ với tôi. Nhìn thế nào cũng chỉ có mình cậu thôi!”
Chân Chu Trạch Hủ mềm nhũn, vịn cây thông ở bên cạnh mới đứng thẳng được người lên: “Liễu lão sư, tôi là idol! Idol không thể yêu đương!”
“Phi!” Lời này lừa gạt fan thì không sao, những thanh niên các cậu dùng nhiều rồi, cậu nghĩ tôi sẽ tin sao!”
Liễu Minh Khiêm cười lạnh, siết chặt dao chặt củi ở trong tay, ánh trăng chiếu lên lưỡi dao, lộ ra ánh sáng kỳ dị.
Ông ta giơ dao lên, dứt khoát vung về phía của Chu Trạch Hủ!
Chu Trạch Hủ cảm giác hô hấp dừng lại, tầm mắt tối sầm, suýt chút nữa ngất đi.
Giọng nói vội vàng của Liễu Linh Nhi ở phía sau vang lên: “Ba! Ba nhầm rồi! Không phải anh ấy! Thật sự không phải anh ấy đâu!”
Liễu Minh Khiêm chưa kịp rút tay lại, dao đốn củi đã vung qua đầu của Chu Trạch Hủ. Chu Trạch Hủ cảm giác đầu ớn lạnh, vô thức đưa tay sờ sờ, đỉnh đầu trụi lủi, bộ tóc giả đã bị Liễu Minh Khiêm chém xuống đất.
Nghe tiếng, các vị khách mời chạy đến vừa lúc nhìn thấy bộ tóc giả của Chu Trạch Hủ bị dao chặt củi cắt đứt, bọn họ nhìn chằm chằm cái đầu hói của Chu Trạch Hủ, rồi sau đó nhìn lại bộ tóc giả ở trên mặt đất…
Các khách mời: “...”
[Thì ra Chu Trạch Hủ thật sự bị hói à... Bây giờ mới bao nhiêu tuổi mà đã có nguy cơ hói rồi!]
Chu Trạch Từ sắp khóc đến nơi.
Cậu ta là một idol! Phong lưu phóng khoáng, đẹp trai và mạnh mẽ, là giấc mơ của chín triệu cô gái! Nếu fan của cậu ta biết anh ta bị hói thì hậu quả sẽ rất thảm!
Cũng may bọn họ đi đến toilet nên máy bay không người lái không chụp ảnh, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì đâu...
Một giây sau, Chu Trạch Hủ lại nghe thấy giọng nói lo lắng của Lâm Trà: [Hỏng rồi! Vừa rồi tôi chạy nhanh quá, hình như máy bay không người lái cũng đã đuổi theo kịp rồi.]
Những vị khách mời chợt quay đầu lại, nhìn thấy máy bay không người lái ở giữa không trung đang ung dung nhìn chằm chằm mọi người.
Thông qua camera, vô số người xem trong phòng truyền hình trực tiếp đều nhìn thấy cái đầu trọc lốc của Chu Trạch Hủ:
[Ách..... Hủ Hủ nhà chúng ta thật sự bị hói sao?]
[Xong rồi, tôi hơi thoát fan…]
[Tôi cũng vậy...]
[Wow wow wow! Hủ Hủ chúng tôi rõ ràng chàng trai xinh đẹp! Sao có thể bị hói được! Sao có thể được!]
[Đầu trọc không quan trọng, mọi người không thấy dao chặt củi ở trong tay của Liễu Minh Khiêm sao? Tôi tò mò vừa xảy ra chuyện gì hơn!]
[+1 Tôi cảm thấy lại có dưa nha!]
[Ha ha ha ha ha, lại có thể ăn dưa nữa phải không?]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.