Đám Phản Diện Đều Nghe Lén Ta Ăn Dưa
Chương 39:
Chư Cát Hàm Ngư
27/12/2023
----
“Linh Nhi, anh biết em không thể chấp nhận... Nhưng anh thật sự, thật sự yêu thích ba của em, anh đã yêu ông ấy mười năm rồi.”
Liễu Linh Nhi nghẹn họng.
Có vẻ như khi yêu thầm mười năm lộ ra khiến Bùi Hồng Vân cực kỳ hèn mọn.
Nếu cô ta ngăn cản thì có vẻ cô ta quá độc ác rồi.
Nhưng rõ ràng cô cũng là người bị hại, sao lại thành ra như vậy?
“Cho dù anh thích Liễu lão sư mười năm, cũng không nên lợi dụng Linh Nhi!”
Lâm Trà ném hạt dưa trong tay đi, tức giận nhìn Bùi Hồng Vân:
“Nếu thích thì tỏ tình với Liễu lão sư đi! Sao anh lại tính kế biến Linh Nhi thành thế thân như vậy? Làm vợ trá hình sao?”
Mọi người đột nhiên thoát ra khỏi tâm trạng “yêu thầm mười năm” do Bùi Hồng Vân tạo ra, lạnh lùng nhìn Bùi Hồng Vân.
Đúng vậy, Bùi Hồng Vân thích ai thì thích người đó, sao lại kéo Liễu Linh Nhi vào làm thế thân chứ?
Còn muốn kết hôn với Liễu Linh Nhi, làm con rể của Liễu Minh Khiêm? Rốt cuộc anh ta đang nghĩ gì thế?
Đối mặt với lời trách mắng của khách mời, ánh mắt của Bùi Hồng Vân phủ đầy hơi nước.
Anh ta không thể cãi lại, chỉ có thể nhìn Liễu Minh Khiêm: “Liễu ca...”
Liễu Minh Khiêm thở dài một hơi.
Đây cũng là lý do tại sao khi biết Bùi Hồng Vân mới là “bạn trai” của Liễu Linh Nhi, ông ta lại phản đối như thế.
Bởi vì ông ta biết Bùi Hồng Vân quá đắm chìm trong đó, biết Bùi Hồng Vân có “tình” với mình.
Nhưng rất nhiều năm trước, Liễu Minh Khiêm đã trả lời Bùi Hồng Vận. Rồi mười năm sau, câu trả lời vẫn giống như cũ: “Đó là một bộ phim, chỉ là một bộ phim mà thôi”.
Bùi Hồng Vân nghẹn ngào, không chấp nhận được: “Em không tin! Liễu ca, nếu anh không hề có cảm giác gì thì sao sau bộ phim đó, anh lại đổi nghề thành đạo diễn...”
[Không đúng đâu!]
Tiếng lòng của Lâm Trà cắt đứt lời nói của Bùi Hồng Vân: [Liễu Minh Khiêm chuyển sang làm nghề đạo diễn, không phải không thoát ra được mà ông ấy muốn học quay phim để ghi lại những tấm ảnh đẹp nhất của vợ mình khi bà ấy còn sống!]
Bùi Hồng Vân: “…”
Bùi Hồng Vân kiên nhẫn nói: “Vậy sao sau khi vợ mất mười năm anh cũng không kết hôn...”
[Không phải vì ông ấy không quên được vợ lớn sao? Đến bây giờ mỗi đêm Liễu Minh Khiêm vẫn ôm ảnh vợ mình đi ngủ!]
Bùi Hồng Vân: “Nhưng Liễu ca... anh đã đồng ý quay bộ phim điện ảnh đó! Nếu không phải anh cũng có cảm giác với em, tại sao anh lại đồng ý...”
[Vì gom góp tiền phẫu thuật chữa bệnh cho vợ ông ấy! Lúc trước Liễu Minh Khiêm dùng hết tiền tiết kiệm để chữa bệnh cho vợ, nếu không phải vì kiếm tiền thì sao một thẳng nam lại xuống nước đồng ý quay bộ phim đó chứ?]
Người Bùi Hồng Vân cứng đờ.
Anh ta khó tin nhìn Liễu Minh Khiêm.
“Linh Nhi, anh biết em không thể chấp nhận... Nhưng anh thật sự, thật sự yêu thích ba của em, anh đã yêu ông ấy mười năm rồi.”
Liễu Linh Nhi nghẹn họng.
Có vẻ như khi yêu thầm mười năm lộ ra khiến Bùi Hồng Vân cực kỳ hèn mọn.
Nếu cô ta ngăn cản thì có vẻ cô ta quá độc ác rồi.
Nhưng rõ ràng cô cũng là người bị hại, sao lại thành ra như vậy?
“Cho dù anh thích Liễu lão sư mười năm, cũng không nên lợi dụng Linh Nhi!”
Lâm Trà ném hạt dưa trong tay đi, tức giận nhìn Bùi Hồng Vân:
“Nếu thích thì tỏ tình với Liễu lão sư đi! Sao anh lại tính kế biến Linh Nhi thành thế thân như vậy? Làm vợ trá hình sao?”
Mọi người đột nhiên thoát ra khỏi tâm trạng “yêu thầm mười năm” do Bùi Hồng Vân tạo ra, lạnh lùng nhìn Bùi Hồng Vân.
Đúng vậy, Bùi Hồng Vân thích ai thì thích người đó, sao lại kéo Liễu Linh Nhi vào làm thế thân chứ?
Còn muốn kết hôn với Liễu Linh Nhi, làm con rể của Liễu Minh Khiêm? Rốt cuộc anh ta đang nghĩ gì thế?
Đối mặt với lời trách mắng của khách mời, ánh mắt của Bùi Hồng Vân phủ đầy hơi nước.
Anh ta không thể cãi lại, chỉ có thể nhìn Liễu Minh Khiêm: “Liễu ca...”
Liễu Minh Khiêm thở dài một hơi.
Đây cũng là lý do tại sao khi biết Bùi Hồng Vân mới là “bạn trai” của Liễu Linh Nhi, ông ta lại phản đối như thế.
Bởi vì ông ta biết Bùi Hồng Vân quá đắm chìm trong đó, biết Bùi Hồng Vân có “tình” với mình.
Nhưng rất nhiều năm trước, Liễu Minh Khiêm đã trả lời Bùi Hồng Vận. Rồi mười năm sau, câu trả lời vẫn giống như cũ: “Đó là một bộ phim, chỉ là một bộ phim mà thôi”.
Bùi Hồng Vân nghẹn ngào, không chấp nhận được: “Em không tin! Liễu ca, nếu anh không hề có cảm giác gì thì sao sau bộ phim đó, anh lại đổi nghề thành đạo diễn...”
[Không đúng đâu!]
Tiếng lòng của Lâm Trà cắt đứt lời nói của Bùi Hồng Vân: [Liễu Minh Khiêm chuyển sang làm nghề đạo diễn, không phải không thoát ra được mà ông ấy muốn học quay phim để ghi lại những tấm ảnh đẹp nhất của vợ mình khi bà ấy còn sống!]
Bùi Hồng Vân: “…”
Bùi Hồng Vân kiên nhẫn nói: “Vậy sao sau khi vợ mất mười năm anh cũng không kết hôn...”
[Không phải vì ông ấy không quên được vợ lớn sao? Đến bây giờ mỗi đêm Liễu Minh Khiêm vẫn ôm ảnh vợ mình đi ngủ!]
Bùi Hồng Vân: “Nhưng Liễu ca... anh đã đồng ý quay bộ phim điện ảnh đó! Nếu không phải anh cũng có cảm giác với em, tại sao anh lại đồng ý...”
[Vì gom góp tiền phẫu thuật chữa bệnh cho vợ ông ấy! Lúc trước Liễu Minh Khiêm dùng hết tiền tiết kiệm để chữa bệnh cho vợ, nếu không phải vì kiếm tiền thì sao một thẳng nam lại xuống nước đồng ý quay bộ phim đó chứ?]
Người Bùi Hồng Vân cứng đờ.
Anh ta khó tin nhìn Liễu Minh Khiêm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.