Chương 975: Cái tát vang dội (1)
SS Hà Thần
29/05/2024
- Khương Phàm là kẻ người sống sờ sờ, lại là Chí Tôn thánh văn, tính tình tàn nhẫn lại dễ giết, làm sao lại 'Tra không ra người này', không có bất kỳ vết tích gì của hắn sao? Trừ phi, có người cố ý phong tỏa tin tức!
- Thời điểm các tộc điều tra Khương Phàm, chọn lựa đầu tiên chính là đi đến Ác Nhân cốc. Nếu như nơi đó cố ý phong tỏa, chúng ta đương nhiên không tra được. Ác Nhân Vương hành tung quỷ bí, từ trước tới giờ không tuỳ tiện xuất hiện, lần này lại xuất hiện trên thi đấu bài vị, cho đến khi Khương Phàm thắng được tranh tài mới rời khỏi. .
||||| Truyện đề cử: Hổ Tế |||||
- Hắn là xem so tài, hay là đi nhìn người nào đó? Hắn muốn đi nhìn Khương Phàm, hay là đi bảo vệ Khương Phàm?
Hoàng Phủ Hùng Kiệt xem thường nói chậm, cẩn thận phân tích.
Đám người hai mặt nhìn nhau, giống như rất có đạo lý, chẳng lẽ Khương Phàm có liên quan với Ác Nhân cốc?
- Vì sao Khương Phàm lại bá đạo phách lối, không sợ hãi bất cứ thứ gì, lại vì sao người hắn đầy sát khí, ai cũng dám giết. Nói rõ hoàn cảnh hắn sinh trưởng chính là như vậy! Cũng nói người bồi dưỡng hắn chính là như vậy!
- Kiều gia trước đó rất điệu thấp, tại vì sao sau khi Khương Phàm gia nhập lại đột nhiên liền cường ngạnh. Ngay cả Kiều Vạn Niên cũng dám trực diện với Nhân Hoàng, ở trước mặt mọi người tuyên bố rời khỏi Cổ Hoa?
- Nói rõ Khương Phàm mang đến cho bọn hắn lực lượng, mà lực lượng này không thể nào chỉ là một cường giả ẩn thế, mà là thế lực cường đại nào đó.
Hoàng Phủ Hùng Kiệt nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một khả năng, Khương Phàm xuất thân từ Ác Nhân cốc, Ác Nhân cốc lại bí mật liên hợp cùng Kiều gia.
Hoàng Phủ Nguyệt Thiền nói:
- Lý Tịch thì sao, tại sao Khương Phàm lại muốn cướp Lý Tịch đi?
- Ta chỉ đoán được khả năng này, không có chứng cứ, nhưng chúng ta có thể chia sẻ nó cho Nhân Hoàng. Mặc dù hoàng thất không có động đến Ác Nhân cốc, nhưng không phải bởi vì không nghĩ, mà hoàng thất cần phải có thế lực như thế đến kinh doanh quản thúc thế giới dưới đất tại hoàng thành.
- Chỉ cần Ác Nhân cốc trung thực đóng tốt vai nhân vật của mình, không gây thêm phiền cho hoàng thất, không động vào chuyện bọn hắn không thể đụng, hoàng thất liền có thể chịu đựng bọn hắn tồn tại.
- Nhưng, nếu như Ác Nhân cốc không hiểu quy củ, đụng vào ranh giới cuối cùng của hoàng thất, hoàng thất tuyệt đối sẽ không tha cho bọn hắn. Tựa như trận đại thanh lý tám trăm năm trước kia.
Hoàng Phủ Hùng Kiệt nhìn Hoàng Phủ Thừa Viễn:
- Chỉ cần ngươi suy đoán báo lên Nhân Hoàng, Nhân Hoàng tự sẽ cảnh giác, cũng sẽ tra rõ vấn đề!
Hoàng Phủ Thừa Viễn trầm tư một hồi, chậm rãi gật đầu, vẫn là Nhị thúc nghĩ sâu hiểu thấu.
Bọn hắn vừa tham gia thi đấu bài vị xong, không nên trực tiếp đối kháng cùng Kiều gia, nếu như Nhân Hoàng có thể tự mình ra tay, không thể tốt hơn.
Nếu như tra được nếu Khương Phàm có liên quan cùng Ác Nhân cốc thật, đến lúc đó Khương Phàm hẳn phải chết, Kiều gia lại càng nhận liên luỵ, cũng tương đương với báo thù.
Hoàng Phủ Nguyệt Thiền chau mày, tiếp tục cúi đầu.
Các trưởng bối có lo lắng của bọn hắn, có phương thức làm việc của bọn hắn, nhưng nàng không muốn chịu đựng, chờ đợi như thế.
Đại ca chết rồi, nam nhân của nàng đã mất, ngay cả chính nàng đều suýt chút nữa bị Kiều Linh Vận giết chết, nàng thực sự nuốt không trôi cơn giận này.
Nàng muốn báo thù, nàng muốn phát tiết.
Làm sao bây giờ?
Nên làm cái gì!
Nếu như muốn ra tay, nhất định phải mau chóng, mà phải triệt để!
Vào đêm, hoàng cung mở cửa cung phía nam ra, nghênh đón các tộc đến dự Thanh Bình uyển.
- Kiều gia còn chưa tới sao? Nên tới đều đã tới, bọn hắn đang lề mề cái gì?
- Ha ha, sợ các gia tộc vây công bọn hắn chứ sao. Thi đấu bài vị năm nay, Kiều gia đã đứng đầu ngọn gió.
- Bọn hắn sợ vây công? Bây giờ bọn hắn đã là đệ nhất rồi! Trước đó ta không hiểu vì sao Kiều Vạn Niên lại công nhiên khiêu khích Nhân Hoàng, bây giờ đã biết rõ.
- Đã hiểu cái gì rồi?
- Kiều Vạn Niên sớm đã hiểu rõ tình huống của Khương Phàm như lòng bàn tay, tình thế cũng đã bắt buộc đối với vị trí đầu tiên, cho nên, ha ha, tính tình đều đuổi theo thực lực. Chờ sau khi kết thúc cuộc tranh tài, bọn hắn chỉ có bài vị đệ nhất, nhưng lại không chống đỡ dậy nổi địa vị đệ nhất.
- Các ngươi nhìn đi, nháo trò như thế, ai còn chất vấn địa vị của bọn hắn, ai còn dám khiêu khích sau đó? Ngay cả Nhân Hoàng đều được hầu hạ, nếu tương lai hầu hạ không chu toàn, thật muốn rời nhà trốn đi.
- A? Ngươi kiểu nói này, còn giống như là vậy thật.
- Ha ha, ngươi coi tộc trưởng các gia tộc là làm cho chơi, tất cả đều thành tinh rồi. Kiều Vạn Niên chơi chiêu này thật đẹp.
- Kiều gia là phong quang, Hoàng Phủ gia thảm rồi. Những năm này vì thánh văn của Hoàng Phủ Chính Thiên bước lên đến cấp bậc Chí Tôn đã vắt hết não, sưu tập tài nguyên quý giá khắp nơi. Thật vất vả mới làm được, kết quả người đã không còn.
Quang đãng, sáng sủa.
- Hoàng Phủ gia tộc vì bồi dưỡng Lý Tịch, cũng đã dùng rất nhiều tinh lực. Bây giờ ngược lại là tốt rồi, hắn cũng đã rơi xuống trong tay người khác.
- Còn có Tô gia, Chung Ly gia, thảm thật.
- Đường Tư Đồ trở về từ cõi chết, thua hai lần liên tiếp, chỉ sợ sẽ để lại ám ảnh.
- Khương Phàm sẽ tới sao? Ta nghe nói Đại hoàng tử tự mình mời hắn.
- Đại hoàng tử đương nhiên phải mời Khương Phàm, bây giờ hắn chính là người mạnh nhất trong đại tân sinh Cổ Hoa, nhân vật phong vân danh xứng với thực.
- Không có thực lực trang bức gọi là ngu xuẩn, có thực lực trang bức gọi là ngưu bức, ngươi nhìn Khương Phàm đi, thực ngưu bức! Bây giờ các nhà đều chán ghét hắn, chỉ là bởi vì rất không thích ứng, tầm sau năm ba tháng, nói không chừng đều chủ động kết giao đâu cùng hắn thì sao.
- Điều kiện tiên quyết là, nếu hắn có thể sống đến tầm năm ba tháng sau. Ngươi nghĩ đám người Đường Tư Đồ kia thực sẽ từ bỏ ý đồ? Bây giờ vừa kết thúc luận võ, bọn hắn không dám làm cái gì, sau một hai tháng, ngươi chờ xem.
- Thời điểm các tộc điều tra Khương Phàm, chọn lựa đầu tiên chính là đi đến Ác Nhân cốc. Nếu như nơi đó cố ý phong tỏa, chúng ta đương nhiên không tra được. Ác Nhân Vương hành tung quỷ bí, từ trước tới giờ không tuỳ tiện xuất hiện, lần này lại xuất hiện trên thi đấu bài vị, cho đến khi Khương Phàm thắng được tranh tài mới rời khỏi. .
||||| Truyện đề cử: Hổ Tế |||||
- Hắn là xem so tài, hay là đi nhìn người nào đó? Hắn muốn đi nhìn Khương Phàm, hay là đi bảo vệ Khương Phàm?
Hoàng Phủ Hùng Kiệt xem thường nói chậm, cẩn thận phân tích.
Đám người hai mặt nhìn nhau, giống như rất có đạo lý, chẳng lẽ Khương Phàm có liên quan với Ác Nhân cốc?
- Vì sao Khương Phàm lại bá đạo phách lối, không sợ hãi bất cứ thứ gì, lại vì sao người hắn đầy sát khí, ai cũng dám giết. Nói rõ hoàn cảnh hắn sinh trưởng chính là như vậy! Cũng nói người bồi dưỡng hắn chính là như vậy!
- Kiều gia trước đó rất điệu thấp, tại vì sao sau khi Khương Phàm gia nhập lại đột nhiên liền cường ngạnh. Ngay cả Kiều Vạn Niên cũng dám trực diện với Nhân Hoàng, ở trước mặt mọi người tuyên bố rời khỏi Cổ Hoa?
- Nói rõ Khương Phàm mang đến cho bọn hắn lực lượng, mà lực lượng này không thể nào chỉ là một cường giả ẩn thế, mà là thế lực cường đại nào đó.
Hoàng Phủ Hùng Kiệt nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một khả năng, Khương Phàm xuất thân từ Ác Nhân cốc, Ác Nhân cốc lại bí mật liên hợp cùng Kiều gia.
Hoàng Phủ Nguyệt Thiền nói:
- Lý Tịch thì sao, tại sao Khương Phàm lại muốn cướp Lý Tịch đi?
- Ta chỉ đoán được khả năng này, không có chứng cứ, nhưng chúng ta có thể chia sẻ nó cho Nhân Hoàng. Mặc dù hoàng thất không có động đến Ác Nhân cốc, nhưng không phải bởi vì không nghĩ, mà hoàng thất cần phải có thế lực như thế đến kinh doanh quản thúc thế giới dưới đất tại hoàng thành.
- Chỉ cần Ác Nhân cốc trung thực đóng tốt vai nhân vật của mình, không gây thêm phiền cho hoàng thất, không động vào chuyện bọn hắn không thể đụng, hoàng thất liền có thể chịu đựng bọn hắn tồn tại.
- Nhưng, nếu như Ác Nhân cốc không hiểu quy củ, đụng vào ranh giới cuối cùng của hoàng thất, hoàng thất tuyệt đối sẽ không tha cho bọn hắn. Tựa như trận đại thanh lý tám trăm năm trước kia.
Hoàng Phủ Hùng Kiệt nhìn Hoàng Phủ Thừa Viễn:
- Chỉ cần ngươi suy đoán báo lên Nhân Hoàng, Nhân Hoàng tự sẽ cảnh giác, cũng sẽ tra rõ vấn đề!
Hoàng Phủ Thừa Viễn trầm tư một hồi, chậm rãi gật đầu, vẫn là Nhị thúc nghĩ sâu hiểu thấu.
Bọn hắn vừa tham gia thi đấu bài vị xong, không nên trực tiếp đối kháng cùng Kiều gia, nếu như Nhân Hoàng có thể tự mình ra tay, không thể tốt hơn.
Nếu như tra được nếu Khương Phàm có liên quan cùng Ác Nhân cốc thật, đến lúc đó Khương Phàm hẳn phải chết, Kiều gia lại càng nhận liên luỵ, cũng tương đương với báo thù.
Hoàng Phủ Nguyệt Thiền chau mày, tiếp tục cúi đầu.
Các trưởng bối có lo lắng của bọn hắn, có phương thức làm việc của bọn hắn, nhưng nàng không muốn chịu đựng, chờ đợi như thế.
Đại ca chết rồi, nam nhân của nàng đã mất, ngay cả chính nàng đều suýt chút nữa bị Kiều Linh Vận giết chết, nàng thực sự nuốt không trôi cơn giận này.
Nàng muốn báo thù, nàng muốn phát tiết.
Làm sao bây giờ?
Nên làm cái gì!
Nếu như muốn ra tay, nhất định phải mau chóng, mà phải triệt để!
Vào đêm, hoàng cung mở cửa cung phía nam ra, nghênh đón các tộc đến dự Thanh Bình uyển.
- Kiều gia còn chưa tới sao? Nên tới đều đã tới, bọn hắn đang lề mề cái gì?
- Ha ha, sợ các gia tộc vây công bọn hắn chứ sao. Thi đấu bài vị năm nay, Kiều gia đã đứng đầu ngọn gió.
- Bọn hắn sợ vây công? Bây giờ bọn hắn đã là đệ nhất rồi! Trước đó ta không hiểu vì sao Kiều Vạn Niên lại công nhiên khiêu khích Nhân Hoàng, bây giờ đã biết rõ.
- Đã hiểu cái gì rồi?
- Kiều Vạn Niên sớm đã hiểu rõ tình huống của Khương Phàm như lòng bàn tay, tình thế cũng đã bắt buộc đối với vị trí đầu tiên, cho nên, ha ha, tính tình đều đuổi theo thực lực. Chờ sau khi kết thúc cuộc tranh tài, bọn hắn chỉ có bài vị đệ nhất, nhưng lại không chống đỡ dậy nổi địa vị đệ nhất.
- Các ngươi nhìn đi, nháo trò như thế, ai còn chất vấn địa vị của bọn hắn, ai còn dám khiêu khích sau đó? Ngay cả Nhân Hoàng đều được hầu hạ, nếu tương lai hầu hạ không chu toàn, thật muốn rời nhà trốn đi.
- A? Ngươi kiểu nói này, còn giống như là vậy thật.
- Ha ha, ngươi coi tộc trưởng các gia tộc là làm cho chơi, tất cả đều thành tinh rồi. Kiều Vạn Niên chơi chiêu này thật đẹp.
- Kiều gia là phong quang, Hoàng Phủ gia thảm rồi. Những năm này vì thánh văn của Hoàng Phủ Chính Thiên bước lên đến cấp bậc Chí Tôn đã vắt hết não, sưu tập tài nguyên quý giá khắp nơi. Thật vất vả mới làm được, kết quả người đã không còn.
Quang đãng, sáng sủa.
- Hoàng Phủ gia tộc vì bồi dưỡng Lý Tịch, cũng đã dùng rất nhiều tinh lực. Bây giờ ngược lại là tốt rồi, hắn cũng đã rơi xuống trong tay người khác.
- Còn có Tô gia, Chung Ly gia, thảm thật.
- Đường Tư Đồ trở về từ cõi chết, thua hai lần liên tiếp, chỉ sợ sẽ để lại ám ảnh.
- Khương Phàm sẽ tới sao? Ta nghe nói Đại hoàng tử tự mình mời hắn.
- Đại hoàng tử đương nhiên phải mời Khương Phàm, bây giờ hắn chính là người mạnh nhất trong đại tân sinh Cổ Hoa, nhân vật phong vân danh xứng với thực.
- Không có thực lực trang bức gọi là ngu xuẩn, có thực lực trang bức gọi là ngưu bức, ngươi nhìn Khương Phàm đi, thực ngưu bức! Bây giờ các nhà đều chán ghét hắn, chỉ là bởi vì rất không thích ứng, tầm sau năm ba tháng, nói không chừng đều chủ động kết giao đâu cùng hắn thì sao.
- Điều kiện tiên quyết là, nếu hắn có thể sống đến tầm năm ba tháng sau. Ngươi nghĩ đám người Đường Tư Đồ kia thực sẽ từ bỏ ý đồ? Bây giờ vừa kết thúc luận võ, bọn hắn không dám làm cái gì, sau một hai tháng, ngươi chờ xem.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.