Chương 698: Cẩn Tắc Vô Ưu
SS Hà Thần
20/06/2023
- Nếu như chủ nhân sau khi giao dịch lại bỏ ba năm còn chưa tới nhận,
vậy sẽ được coi là Bảo vật riêng của Nguyệt Hoa Thiên. Cây hỏa vũ đã ở
chỗ này chừng mười năm, đã thuộc về Nguyệt Hoa Thiên Bảo. Nếu như Nghị
công tử thật có hứng thú, bây giờ liền có thể thử một chút, được hay
không được, cũng không tính là khen thưởng ngươi nhận lấy.
Khương Phàm lắc đầu:
- Thôi được rồi, để ta xem cái khác đi.
Đông Hoàng Thánh Kiệt và Đông Hoàng Như Yên trao đổi ánh mắt, lặng lẽ ra hiệu.
Đông Hoàng Như Yên nói:
- Đừng thấy nó táo bạo, kỳ thật năng lượng cũng đã tiêu hao đi ít nhiều rồi, ngươi liền thử một chút đi, nếu quả như thật có thể dung hợp, nói không chừng có thể mang đến cơ duyên gì đó.
- Vẫn là thôi đi, ta xem những thứ khác một chút.
Khương Phàm quay người đi ra, chuyển tới gian hàng giao dịch khác.
Đông Hoàng Như Yên còn muốn nói điều gì, lại bị Đông Hoàng Thánh Kiệt ngăn lại.
- Sinh Tử Ngâm?
Khương Phàm đi đến gian hàng bên cạnh.
Lưu ly bên trong bình chướng lẳng lặng nằm một linh đang điêu khắc tạo hình.
Linh đang chợt nhìn rất bình thường, nhưng cẩn thận quan sát lại cảm giác không phải đơn giản như vậy.
Do ở bên trong, kéo dài xoay quanh, bên trong giống như là lỗ đen, không có điểm cuối cùng.
Đông Hoàng Thánh Kiệt đi tới:
- Đó là đồ bảo mệnh. Gặp được thời điểm nguy hiểm, chỉ cần thức tỉnh linh đang, linh đang liền có thể di chuyển ngươi trong nháy mắt.
- Di chuyển bao xa?
Khương Phàm nhìn linh đang, càng xem càng cảm thấy thứ này rất quỷ dị.
- Nếu quả thật muốn nói khoảng cách, vậy thì thật là xa vô hạn. Bởi vì đó là khoảng cách sinh cùng tử, là khoảng cách chân thật với thế giới và Địa Ngục U Minh.
- Có ý gì?
- Linh đang có thể trong nháy mắt kéo ngươi vào vùng đất Cửu U giá lạnh, nhưng có thể trở về hay không, phải xem vận khí. Nếu như vận khí tốt, linh đang có thể ném ngươi trở về. Về phần ném tới nơi nào, trong lúc này lại có bao nhiêu chênh lệch thời gian, cũng phải nhìn vận khí. Linh đang này cụ thể là ai chế tạo thì cũng không có ai biết, nhưng chủ nhân có được nó mười người thì có tám người vĩnh viễn không về được. Hai người trở về cái kia, một là sau mấy tháng xuất hiện ở vài trăm dặm, một là sau mười mấy năm, xuất hiện tại chỗ ban đầu.
- Kế tiếp!
Hàn Ngạo quay người liền muốn rời khỏi, Khương Phàm vẫn đứng ở tại chỗ.
- Ngươi muốn cái này?
Hàn Ngạo nhíu mày nhìn Khương Phàm, cái thứ này là vật bảo mệnh? Cái này là thứ gây mất mạng thì đúng hơn!
Lúc người khác buộc ngươi đến tuyệt cảnh, ngươi giày vò hai lần nói không chừng còn có hi vọng. Cái thứ này dùng một lát, trực tiếp xuống Địa Ngục.
Ngươi đây cũng là bớt đi kẻ địch phiền phức.
- Nếu như Chí Tôn Kim Thành, Hỗn Độn Tử Phủ muốn giết chết ta, khẳng định sẽ tỉ mỉ chuẩn bị, sẽ không để lại cho ta một tia cơ hội nào. Thật đến lúc đó, bất kỳ đồ bảo mệnh gì cũng đều vô dụng, nhưng một ít thứ cược mệnh cổ quái cực đoan, nói không chừng còn có thể tranh thủ được cơ hội.
Khương Phàm càng xem càng cảm thấy Linh Đang cổ quái, nhưng cũng càng nghĩ càng thấy lấy Linh Đang khá hữu dụng.
Thứ này có thể không cần, nhưng không thể không có, nói không chừng lúc nào đó liền gặp.
Đông Hoàng Như Yên cười nói:
- Không nên nghĩ Hỗn Độn Tử Phủ, Chí Tôn Kim Thành tà ác như vậy, cũng đừng nghĩ Đại Tự Tại điện đơn giản như vậy. Ngươi là Võ Hầu đầu tiên của Vương Quốc Hắc Ám, các phương đều sẽ dựng nên lên điển hình, nhất là Đại Tự Tại điện, sẽ không tiếc mọi thứ bảo vệ ngươi. Bởi vì bảo vệ ngươi, chính là bảo vệ Võ Hầu bảng, bảo vệ mặt mũi Đại Tự Tại điện.
- Ta không tin người khác, ta chỉ tin tưởng mình ta. Sinh Tử Ngâm, ta muốn nó.
Khương Phàm đã chọn được bảo bối cho mình.
Đông Hoàng Thánh Kiệt lắc đầu, rất không hy vọng Khương Phàm dùng thứ này. Chẳng may thật bị kéo đến Địa Ngục thật, nói không chừng cũng không về được.
Bọn hắn còn có rất nhiều bí mật muốn điều tra Khương Phàm. Nhưng Khương Phàm rất kiên trì, hắn chỉ có thể mở cấm chế lên, giao linh đang cho Khương Phàm:
- Chỉ cần ngậm nó trong miệng, nó sẽ tự dung nhập vào trái tim của ngươi. Lúc bình thường, ngươi không cảm giác được nó đang tồn tại, cũng không gọi tỉnh nó được. Chỉ có lúc khi ngươi ở vào tình huống cực kỳ nguy hiểm, huyết dịch toàn thân sẽ tăng tốc di chuyển, tần số trái tim nhảy lên cao, linh đang mới có thể thức tỉnh.
- Nếu như ngươi cự tuyệt, nó sẽ tiếp tục yên lặng. Nếu như ngươi muốn bắt đầu dùng, nó sẽ mang ngươi rời khỏi.
Khương Phàm ném linh đang vào trong miệng, chần chờ nuốt xuống.
Linh đang rất lạnh, không phải loại lạnh buốt kia, mà là lạnh âm hàn.
Khương Phàm ngăn không được mà rùng mình một cái, cứ như vậy, trong nháy mắt, linh đang đã xuất hiện ở trong trái tim.
Thật giống như là hoàn toàn không tồn tại, không cẩn thận cảm nhận, cái gì đều không phát hiện được, hơn nữa còn không ảnh hưởng đến máu chảy trong tim.
- Có bệnh thật!
Hàn Ngạo lắc đầu, tiếp tục lựa chọn bảo bối cho mình.
- Tiền bối, ngài hiểu rõ về Linh Đang này không?
Khương Phàm bồi tiếp Hàn Ngạo chọn lựa, cũng hỏi Đan Hoàng.
Đan Hoàng nhắc nhở Khương Phàm:
- Đây không phải thứ ở thời đại chúng ta, nhưng thứ này xác thực rất tà tính, có thể không cần thì tận lực không cần.
Lo trước khỏi hoạ, càng là cực đoan càng là đồ cổ quái, tại thời điểm đặc biệt càng là có thể bảo mệnh.
Khương Phàm chưa từng coi Võ Hầu là vinh quang thật sự, loại xưng hào này nhìn thì rất uy phong, nhưng cũng chạm tới tôn nghiêm của hai đại hoàng tộc, làm không tốt liền sẽ bí mật xử tử hắn.
Hàn Ngạo đi lòng vòng, thật đúng là đã tìm tới bảo bối hắn ngưỡng mộ trong lòng.
Một viên linh châu kỳ diệu, sẽ chìm vào trong khí hải, hấp thu linh lực, sau đó dự trữ lại, thời điểm cần có thể tùy thời điều động, tràn đầy khí hải.
Nói ngắn gọn, đây là khí hải nhân tạo.
Sở dĩ đặc biệt là bởi vì linh châu có thể chứa đựng linh lực vô cùng bành trướng, bên trong thậm chí còn có ba tầng không gian. Nói cách khác, theo cảnh giới trưởng thành, linh châu có ba lần dự trữ tăng cơ hội trên diện rộng.
Khương Phàm lắc đầu:
- Thôi được rồi, để ta xem cái khác đi.
Đông Hoàng Thánh Kiệt và Đông Hoàng Như Yên trao đổi ánh mắt, lặng lẽ ra hiệu.
Đông Hoàng Như Yên nói:
- Đừng thấy nó táo bạo, kỳ thật năng lượng cũng đã tiêu hao đi ít nhiều rồi, ngươi liền thử một chút đi, nếu quả như thật có thể dung hợp, nói không chừng có thể mang đến cơ duyên gì đó.
- Vẫn là thôi đi, ta xem những thứ khác một chút.
Khương Phàm quay người đi ra, chuyển tới gian hàng giao dịch khác.
Đông Hoàng Như Yên còn muốn nói điều gì, lại bị Đông Hoàng Thánh Kiệt ngăn lại.
- Sinh Tử Ngâm?
Khương Phàm đi đến gian hàng bên cạnh.
Lưu ly bên trong bình chướng lẳng lặng nằm một linh đang điêu khắc tạo hình.
Linh đang chợt nhìn rất bình thường, nhưng cẩn thận quan sát lại cảm giác không phải đơn giản như vậy.
Do ở bên trong, kéo dài xoay quanh, bên trong giống như là lỗ đen, không có điểm cuối cùng.
Đông Hoàng Thánh Kiệt đi tới:
- Đó là đồ bảo mệnh. Gặp được thời điểm nguy hiểm, chỉ cần thức tỉnh linh đang, linh đang liền có thể di chuyển ngươi trong nháy mắt.
- Di chuyển bao xa?
Khương Phàm nhìn linh đang, càng xem càng cảm thấy thứ này rất quỷ dị.
- Nếu quả thật muốn nói khoảng cách, vậy thì thật là xa vô hạn. Bởi vì đó là khoảng cách sinh cùng tử, là khoảng cách chân thật với thế giới và Địa Ngục U Minh.
- Có ý gì?
- Linh đang có thể trong nháy mắt kéo ngươi vào vùng đất Cửu U giá lạnh, nhưng có thể trở về hay không, phải xem vận khí. Nếu như vận khí tốt, linh đang có thể ném ngươi trở về. Về phần ném tới nơi nào, trong lúc này lại có bao nhiêu chênh lệch thời gian, cũng phải nhìn vận khí. Linh đang này cụ thể là ai chế tạo thì cũng không có ai biết, nhưng chủ nhân có được nó mười người thì có tám người vĩnh viễn không về được. Hai người trở về cái kia, một là sau mấy tháng xuất hiện ở vài trăm dặm, một là sau mười mấy năm, xuất hiện tại chỗ ban đầu.
- Kế tiếp!
Hàn Ngạo quay người liền muốn rời khỏi, Khương Phàm vẫn đứng ở tại chỗ.
- Ngươi muốn cái này?
Hàn Ngạo nhíu mày nhìn Khương Phàm, cái thứ này là vật bảo mệnh? Cái này là thứ gây mất mạng thì đúng hơn!
Lúc người khác buộc ngươi đến tuyệt cảnh, ngươi giày vò hai lần nói không chừng còn có hi vọng. Cái thứ này dùng một lát, trực tiếp xuống Địa Ngục.
Ngươi đây cũng là bớt đi kẻ địch phiền phức.
- Nếu như Chí Tôn Kim Thành, Hỗn Độn Tử Phủ muốn giết chết ta, khẳng định sẽ tỉ mỉ chuẩn bị, sẽ không để lại cho ta một tia cơ hội nào. Thật đến lúc đó, bất kỳ đồ bảo mệnh gì cũng đều vô dụng, nhưng một ít thứ cược mệnh cổ quái cực đoan, nói không chừng còn có thể tranh thủ được cơ hội.
Khương Phàm càng xem càng cảm thấy Linh Đang cổ quái, nhưng cũng càng nghĩ càng thấy lấy Linh Đang khá hữu dụng.
Thứ này có thể không cần, nhưng không thể không có, nói không chừng lúc nào đó liền gặp.
Đông Hoàng Như Yên cười nói:
- Không nên nghĩ Hỗn Độn Tử Phủ, Chí Tôn Kim Thành tà ác như vậy, cũng đừng nghĩ Đại Tự Tại điện đơn giản như vậy. Ngươi là Võ Hầu đầu tiên của Vương Quốc Hắc Ám, các phương đều sẽ dựng nên lên điển hình, nhất là Đại Tự Tại điện, sẽ không tiếc mọi thứ bảo vệ ngươi. Bởi vì bảo vệ ngươi, chính là bảo vệ Võ Hầu bảng, bảo vệ mặt mũi Đại Tự Tại điện.
- Ta không tin người khác, ta chỉ tin tưởng mình ta. Sinh Tử Ngâm, ta muốn nó.
Khương Phàm đã chọn được bảo bối cho mình.
Đông Hoàng Thánh Kiệt lắc đầu, rất không hy vọng Khương Phàm dùng thứ này. Chẳng may thật bị kéo đến Địa Ngục thật, nói không chừng cũng không về được.
Bọn hắn còn có rất nhiều bí mật muốn điều tra Khương Phàm. Nhưng Khương Phàm rất kiên trì, hắn chỉ có thể mở cấm chế lên, giao linh đang cho Khương Phàm:
- Chỉ cần ngậm nó trong miệng, nó sẽ tự dung nhập vào trái tim của ngươi. Lúc bình thường, ngươi không cảm giác được nó đang tồn tại, cũng không gọi tỉnh nó được. Chỉ có lúc khi ngươi ở vào tình huống cực kỳ nguy hiểm, huyết dịch toàn thân sẽ tăng tốc di chuyển, tần số trái tim nhảy lên cao, linh đang mới có thể thức tỉnh.
- Nếu như ngươi cự tuyệt, nó sẽ tiếp tục yên lặng. Nếu như ngươi muốn bắt đầu dùng, nó sẽ mang ngươi rời khỏi.
Khương Phàm ném linh đang vào trong miệng, chần chờ nuốt xuống.
Linh đang rất lạnh, không phải loại lạnh buốt kia, mà là lạnh âm hàn.
Khương Phàm ngăn không được mà rùng mình một cái, cứ như vậy, trong nháy mắt, linh đang đã xuất hiện ở trong trái tim.
Thật giống như là hoàn toàn không tồn tại, không cẩn thận cảm nhận, cái gì đều không phát hiện được, hơn nữa còn không ảnh hưởng đến máu chảy trong tim.
- Có bệnh thật!
Hàn Ngạo lắc đầu, tiếp tục lựa chọn bảo bối cho mình.
- Tiền bối, ngài hiểu rõ về Linh Đang này không?
Khương Phàm bồi tiếp Hàn Ngạo chọn lựa, cũng hỏi Đan Hoàng.
Đan Hoàng nhắc nhở Khương Phàm:
- Đây không phải thứ ở thời đại chúng ta, nhưng thứ này xác thực rất tà tính, có thể không cần thì tận lực không cần.
Lo trước khỏi hoạ, càng là cực đoan càng là đồ cổ quái, tại thời điểm đặc biệt càng là có thể bảo mệnh.
Khương Phàm chưa từng coi Võ Hầu là vinh quang thật sự, loại xưng hào này nhìn thì rất uy phong, nhưng cũng chạm tới tôn nghiêm của hai đại hoàng tộc, làm không tốt liền sẽ bí mật xử tử hắn.
Hàn Ngạo đi lòng vòng, thật đúng là đã tìm tới bảo bối hắn ngưỡng mộ trong lòng.
Một viên linh châu kỳ diệu, sẽ chìm vào trong khí hải, hấp thu linh lực, sau đó dự trữ lại, thời điểm cần có thể tùy thời điều động, tràn đầy khí hải.
Nói ngắn gọn, đây là khí hải nhân tạo.
Sở dĩ đặc biệt là bởi vì linh châu có thể chứa đựng linh lực vô cùng bành trướng, bên trong thậm chí còn có ba tầng không gian. Nói cách khác, theo cảnh giới trưởng thành, linh châu có ba lần dự trữ tăng cơ hội trên diện rộng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.