Chương 585: Đại Hoang Thất Tử (2)
SS Hà Thần
01/06/2023
Nhưng điều kiện tiên quyết là Dạ An Nhiên có thể thông qua khảo hạch,
nàng là hạch tâm quan trọng nhất, trực tiếp quyết định Đại Hoang Tù
Thiên Trận có thể hình thành hay không, lại có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực.
- Ta có vị bằng hữu, tên Tiêu Phượng Ngô. Hắn là Thú linh văn, tuy nhiên là Kim Cương linh văn, cũng không khác Thổ nguyên lực lắm. Ta có thể dùng đan dược truyền kỳ của ta, tạo để hắn tiến vào Thánh linh văn.
Thánh linh văn trong tay Khương Phàm là chuẩn bị cho muội muội, nhưng liên quan đến Đại Hoang thâm uyên, chỉ có thể tạm thời ủy khuất muội muội.
Chờ đến khi mình đại thành đan thuật, lại tự mình luyện chế cho nàng.
Vô Hồi Thánh Chủ nói:
- Chuyện quan trọng như vậy, không thể nói không khác lắm liền có thể, nhất định tuyệt đối phải là Thổ hệ linh văn. Nếu quả thật muốn thúc thăng linh văn, chúng ta có hai người rất tốt để tuyển, đều là lục phẩm linh văn, tư chất không tệ, mấu chốt chính là rất xinh đẹp.
Khương Phàm dở khóc dở cười:
- Chuyện này còn nhìn nhan sắc sao?
Vô Hồi Thánh Chủ như cười mà như không nhìn Khương Phàm:
- Ngươi không phải thích nữ hài xinh đẹp sao? Ngươi xem một chút tự ngươi chọn, Dạ An Nhiên, Tịch Nhan, Thương Hàn Nguyệt, Cơ Lăng Huyên, không đều là nữ hài sao?
Khương Phàm khẽ giật mình, sao tất cả đều là nữ hài?
- Đây cũng không phải là ta chọn, đây là...
- Đừng thẹn thùng, kẻ làm sư phụ ta đây đều không có đau lòng đem đồ đệ bảo bối giao cho ngươi, ngươi còn già mồm. Nam nữ phối hợp, mới có kích tình. Đến lúc đó bảy người các ngươi cùng một chỗ tu luyện, cùng một chỗ bồi dưỡng tình cảm, tìm thời gian, lại kết hôn, chăn lớn cùng ngủ, triệt để hiểu rõ nhau, tương lai phối hợp lại càng ăn ý.
Vô Hồi Thánh Chủ cười nhìn Khương Phàm, mặc dù là thuận miệng nói, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại một chút, thật đúng là rất thích hợp.
Toàn gia tạo thành pháp trận, riêng phần mình nhớ mong, riêng phần mình hết sức, chắc chắn sẽ không xuất hiện mâu thuẫn, khả năng diễn biến thế giới tự nhiên sẽ càng lớn, uy lực diễn biến ra cũng sẽ càng mạnh.
- Thánh Chủ đại nhân, chúng ta là đang nói chính sự.
Khương Phàm bất đắc dĩ lắc đầu:
- Tiêu Phượng Ngô rất phù hợp, Kim Cương Thú linh văn thăng hoa đến thánh văn, nói không chừng có thể phát sinh thay đổi linh nguyên, biến thành Thú linh văn cường đại hơn.
Vô Hồi Thánh Chủ không nghe Khương Phàm nói cái gì, ngược lại càng nghĩ càng cảm thấy chủ ý của mình rất không tệ:
- Ngươi thật không có ý định nhìn hai cô nương Mộc linh văn cùng Thổ linh văn kia một chút? Dáng dấp đều thiên kiều bá mị, nếu ta là nam, ta liền lên, đáng hận đời này lại là cái thân nữ nhi.
- Khụ khụ!
Rốt cuộc Bạch Nguyệt cũng nghe không nổi nữa, dùng sức ho khan nhắc nhở Thánh Chủ chú ý dáng vẻ.
Vô Hồi Thánh Chủ cười cười phất tay, ra hiệu Bạch Nguyệt đừng quá câu thúc:
- Mộc linh văn thì sao? Ngươi có người nào thích hợp không?
Khương Phàm lắc đầu:
- Tạm thời còn không có.
- Trong địa lao giam giữ hai người, đều là Mộc linh văn, tuy nhiên rất đáng tiếc đều là lục phẩm linh văn.
- Trong địa lao?
- Người của Phượng gia Hoang Mãng nguyên, một kẻ tên là Phượng Bảo Nam, một kẻ tên là Phượng Linh Hi, hai người bọn họ đều là Phượng Vũ linh văn của Phượng gia.
- Sao bọn hắn lại tới đây?
Khương Phàm chợt nhớ tới thạch quan số hai trăm bảy mươi tám.
Địa lao Vô Hồi!
- Khương Phàm ơi Khương Phàm, rốt cuộc huynh cũng trở về.
Trong địa lao âm u, Phượng Bảo Nam nhìn thấy Khương Phàm suýt chút nữa thì khóc.
Khương Phàm nhìn Phượng Bảo Nam bẩn thỉu bên trong, bất đắc dĩ lắc đầu:
- Các ngươi thật là có gan, vậy mà lại trực tiếp tới Vô Hồi thánh địa tìm người.
- Vô Hồi thánh địa là thánh địa làm bậy, làm việc quá thô lỗ.
Phượng Bảo Nam mang theo tỷ tỷ Phượng Linh Hi đến La Phù bái phỏng Khương Phàm, yêu cầu thạch quan số hai trăm bảy mươi tám, đầu tiên là đi Thiên Sư tông, kết quả bị Dạ An Nhiên nói hắn đang ở Vô Hồi thánh địa, để bọn hắn chờ tại Thiên Sư tông.
Phượng Linh Hi đề nghị chờ tại Thiên Sư tông, Phượng Bảo Nam lại không kịp chờ đợi muốn nhìn thấy thạch quan, cho nên đi suốt đêm đến Vô Hồi thánh địa. Kết quả Vô Hồi lại phản ứng ngoài ý muốn, bọn hắn vừa cho biết tên họ là người của Hoang Mãng nguyên, liền bị cưỡng ép giam lại, thô lỗ kéo đến trong này.
Bọn hắn hô to lấy muốn gặp Khương Phàm, lại bị thông báo cho rằng Khương Phàm đã rời khỏi trước một ngày bọn hắn tới.
Người Vô Hồi nói rất rõ ràng, lúc nào Khương Phàm tự mình đến xác định là bằng hữu với bọn hắn thì sẽ suy nghĩ thả đi, nếu không thì đợi đi.
Khương Phàm duỗi ngón tay cái:
- Chuyện Ly Hỏa thánh địa vừa kết thúc, công tử Hoang Mãng nguyên ngươi liền chạy tới Vô Hồi thánh địa tìm người, thật có ý nghĩ, không trực tiếp chém các ngươi
coi như đa rất khách khí rồi. Vị này là...
- Ta là tỷ tỷ Phượng Bảo Nam, Phượng Linh Hi. Khương Phàm, hân hạnh.
Phượng Linh Hi mang theo mạng che mặt, che khuất dung nhan tuyệt mỹ nghiêng nước nghiêng thành, nhưng lại không che được khí chất tôn quý ưu nhã, cũng không che được dáng người yêu kiều thướt tha kia.
Khương Phàm nhìn không ra bộ dáng Phượng Bảo Nam, nhìn lại Phượng Linh Hi bên cạnh, bỗng nhiên rất ngạc nhiên trước vẻ đẹp của tỷ tỷ hắn.
- Đừng nhìn nữa! Trước tiên thả chúng ta ra! Tắm rửa, ta muốn tắm rửa! Vô Hồi thánh địa các ngươi quá không hiểu lễ phép!
Phượng Bảo Nam ở trong địa lao ẩm ướt âm u này hơn ba mươi ngày, Vô Hồi thánh địa lại thật không có coi bọn họ là người mà nhìn tới. Không chỉ lấy nhẫn không gian đi, ngay cả uống cũng không cho chớ nói chi là tắm rửa.
- Chờ một lát!
Sau khi Khương Phàm giải thích tình huống cùng người trông coi địa lao, lại lấy nhẫn không gian lại cho Phượng Bảo Nam và Phượng Linh Hi, thuận lợi đi ra khỏi địa lao.
- Nơi này là chỗ ở lâm thời của ta, phía sau có thác nước, có hồ nước, các ngươi tùy tiện tắm rửa, ta đi chuẩn bị một ít thức ăn cho các ngươi trước.
Sau khi Khương Phàm an bài tốt cho bọn hắn liền chuẩn bị rời khỏi.
Phượng Linh Hi gọi Khương Phàm lại:
- Nghị công tử chờ một lát. Chúng ta vạn dặm xa xôi chạy tới nơi này, là muốn lấy lại đồ của chúng ta, nếu như thuận tiện, có thể bây giờ liền...
- Ta có vị bằng hữu, tên Tiêu Phượng Ngô. Hắn là Thú linh văn, tuy nhiên là Kim Cương linh văn, cũng không khác Thổ nguyên lực lắm. Ta có thể dùng đan dược truyền kỳ của ta, tạo để hắn tiến vào Thánh linh văn.
Thánh linh văn trong tay Khương Phàm là chuẩn bị cho muội muội, nhưng liên quan đến Đại Hoang thâm uyên, chỉ có thể tạm thời ủy khuất muội muội.
Chờ đến khi mình đại thành đan thuật, lại tự mình luyện chế cho nàng.
Vô Hồi Thánh Chủ nói:
- Chuyện quan trọng như vậy, không thể nói không khác lắm liền có thể, nhất định tuyệt đối phải là Thổ hệ linh văn. Nếu quả thật muốn thúc thăng linh văn, chúng ta có hai người rất tốt để tuyển, đều là lục phẩm linh văn, tư chất không tệ, mấu chốt chính là rất xinh đẹp.
Khương Phàm dở khóc dở cười:
- Chuyện này còn nhìn nhan sắc sao?
Vô Hồi Thánh Chủ như cười mà như không nhìn Khương Phàm:
- Ngươi không phải thích nữ hài xinh đẹp sao? Ngươi xem một chút tự ngươi chọn, Dạ An Nhiên, Tịch Nhan, Thương Hàn Nguyệt, Cơ Lăng Huyên, không đều là nữ hài sao?
Khương Phàm khẽ giật mình, sao tất cả đều là nữ hài?
- Đây cũng không phải là ta chọn, đây là...
- Đừng thẹn thùng, kẻ làm sư phụ ta đây đều không có đau lòng đem đồ đệ bảo bối giao cho ngươi, ngươi còn già mồm. Nam nữ phối hợp, mới có kích tình. Đến lúc đó bảy người các ngươi cùng một chỗ tu luyện, cùng một chỗ bồi dưỡng tình cảm, tìm thời gian, lại kết hôn, chăn lớn cùng ngủ, triệt để hiểu rõ nhau, tương lai phối hợp lại càng ăn ý.
Vô Hồi Thánh Chủ cười nhìn Khương Phàm, mặc dù là thuận miệng nói, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại một chút, thật đúng là rất thích hợp.
Toàn gia tạo thành pháp trận, riêng phần mình nhớ mong, riêng phần mình hết sức, chắc chắn sẽ không xuất hiện mâu thuẫn, khả năng diễn biến thế giới tự nhiên sẽ càng lớn, uy lực diễn biến ra cũng sẽ càng mạnh.
- Thánh Chủ đại nhân, chúng ta là đang nói chính sự.
Khương Phàm bất đắc dĩ lắc đầu:
- Tiêu Phượng Ngô rất phù hợp, Kim Cương Thú linh văn thăng hoa đến thánh văn, nói không chừng có thể phát sinh thay đổi linh nguyên, biến thành Thú linh văn cường đại hơn.
Vô Hồi Thánh Chủ không nghe Khương Phàm nói cái gì, ngược lại càng nghĩ càng cảm thấy chủ ý của mình rất không tệ:
- Ngươi thật không có ý định nhìn hai cô nương Mộc linh văn cùng Thổ linh văn kia một chút? Dáng dấp đều thiên kiều bá mị, nếu ta là nam, ta liền lên, đáng hận đời này lại là cái thân nữ nhi.
- Khụ khụ!
Rốt cuộc Bạch Nguyệt cũng nghe không nổi nữa, dùng sức ho khan nhắc nhở Thánh Chủ chú ý dáng vẻ.
Vô Hồi Thánh Chủ cười cười phất tay, ra hiệu Bạch Nguyệt đừng quá câu thúc:
- Mộc linh văn thì sao? Ngươi có người nào thích hợp không?
Khương Phàm lắc đầu:
- Tạm thời còn không có.
- Trong địa lao giam giữ hai người, đều là Mộc linh văn, tuy nhiên rất đáng tiếc đều là lục phẩm linh văn.
- Trong địa lao?
- Người của Phượng gia Hoang Mãng nguyên, một kẻ tên là Phượng Bảo Nam, một kẻ tên là Phượng Linh Hi, hai người bọn họ đều là Phượng Vũ linh văn của Phượng gia.
- Sao bọn hắn lại tới đây?
Khương Phàm chợt nhớ tới thạch quan số hai trăm bảy mươi tám.
Địa lao Vô Hồi!
- Khương Phàm ơi Khương Phàm, rốt cuộc huynh cũng trở về.
Trong địa lao âm u, Phượng Bảo Nam nhìn thấy Khương Phàm suýt chút nữa thì khóc.
Khương Phàm nhìn Phượng Bảo Nam bẩn thỉu bên trong, bất đắc dĩ lắc đầu:
- Các ngươi thật là có gan, vậy mà lại trực tiếp tới Vô Hồi thánh địa tìm người.
- Vô Hồi thánh địa là thánh địa làm bậy, làm việc quá thô lỗ.
Phượng Bảo Nam mang theo tỷ tỷ Phượng Linh Hi đến La Phù bái phỏng Khương Phàm, yêu cầu thạch quan số hai trăm bảy mươi tám, đầu tiên là đi Thiên Sư tông, kết quả bị Dạ An Nhiên nói hắn đang ở Vô Hồi thánh địa, để bọn hắn chờ tại Thiên Sư tông.
Phượng Linh Hi đề nghị chờ tại Thiên Sư tông, Phượng Bảo Nam lại không kịp chờ đợi muốn nhìn thấy thạch quan, cho nên đi suốt đêm đến Vô Hồi thánh địa. Kết quả Vô Hồi lại phản ứng ngoài ý muốn, bọn hắn vừa cho biết tên họ là người của Hoang Mãng nguyên, liền bị cưỡng ép giam lại, thô lỗ kéo đến trong này.
Bọn hắn hô to lấy muốn gặp Khương Phàm, lại bị thông báo cho rằng Khương Phàm đã rời khỏi trước một ngày bọn hắn tới.
Người Vô Hồi nói rất rõ ràng, lúc nào Khương Phàm tự mình đến xác định là bằng hữu với bọn hắn thì sẽ suy nghĩ thả đi, nếu không thì đợi đi.
Khương Phàm duỗi ngón tay cái:
- Chuyện Ly Hỏa thánh địa vừa kết thúc, công tử Hoang Mãng nguyên ngươi liền chạy tới Vô Hồi thánh địa tìm người, thật có ý nghĩ, không trực tiếp chém các ngươi
coi như đa rất khách khí rồi. Vị này là...
- Ta là tỷ tỷ Phượng Bảo Nam, Phượng Linh Hi. Khương Phàm, hân hạnh.
Phượng Linh Hi mang theo mạng che mặt, che khuất dung nhan tuyệt mỹ nghiêng nước nghiêng thành, nhưng lại không che được khí chất tôn quý ưu nhã, cũng không che được dáng người yêu kiều thướt tha kia.
Khương Phàm nhìn không ra bộ dáng Phượng Bảo Nam, nhìn lại Phượng Linh Hi bên cạnh, bỗng nhiên rất ngạc nhiên trước vẻ đẹp của tỷ tỷ hắn.
- Đừng nhìn nữa! Trước tiên thả chúng ta ra! Tắm rửa, ta muốn tắm rửa! Vô Hồi thánh địa các ngươi quá không hiểu lễ phép!
Phượng Bảo Nam ở trong địa lao ẩm ướt âm u này hơn ba mươi ngày, Vô Hồi thánh địa lại thật không có coi bọn họ là người mà nhìn tới. Không chỉ lấy nhẫn không gian đi, ngay cả uống cũng không cho chớ nói chi là tắm rửa.
- Chờ một lát!
Sau khi Khương Phàm giải thích tình huống cùng người trông coi địa lao, lại lấy nhẫn không gian lại cho Phượng Bảo Nam và Phượng Linh Hi, thuận lợi đi ra khỏi địa lao.
- Nơi này là chỗ ở lâm thời của ta, phía sau có thác nước, có hồ nước, các ngươi tùy tiện tắm rửa, ta đi chuẩn bị một ít thức ăn cho các ngươi trước.
Sau khi Khương Phàm an bài tốt cho bọn hắn liền chuẩn bị rời khỏi.
Phượng Linh Hi gọi Khương Phàm lại:
- Nghị công tử chờ một lát. Chúng ta vạn dặm xa xôi chạy tới nơi này, là muốn lấy lại đồ của chúng ta, nếu như thuận tiện, có thể bây giờ liền...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.