Chương 1558: Kiều Hinh Thức Tỉnh (3)
SS Hà Thần
05/06/2024
Toàn thân Khương Phàm căng cứng, nhìn hằm hằm bầu trời, hắn kêu to một tiếng, hai cánh chấn kích mãnh liệt, đón bàn tay nghịch thiên phóng đi.
Mắt phải thức tỉnh, máu bắn tứ tung!
Thần uy cuura xương cột sống khuấy động huyết dịch toàn thân, uy lực kim hoàng cuồn cuộn, trùng kích mắt phải.
Ông...
Huyết quang bắn ra, kích xạ bầu trời.
Giống như là tuyệt thế Thiên Đao chém đi qua.
Bàn tay bỗng nhiên nắm chặt, muốn cưỡng ép giam cầm Khương Phàm, thế nhưng thần quang bạo kích bổ ra một cái khe,
Khương Phàm lấp lóe ánh sáng, hai cánh chấn kích, giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, hắn xuyên qua vết nứt, trở lại tự do.
- Khương Phàm.
Lại một thân ảnh giết ra đến, hài cốt toàn thân vặn vẹo, hóa thân thành Linh Tước khổng lồ, phát ra tiếng long ngâm.
Thanh triều cuồn cuộn, như hồng lưu như lôi triều, không gian kịch liệt ba động, cuồn cuộn đi qua phía Khương Phàm.
- Long m Tước?
Khuôn mặt Khương Phàm có chút động, đây chính là mãnh cầm khó chơi.
Ầm ầm...
Sóng âm khủng bố, tần số kinh người, nương theo long uy thật lớn, cuồng bạo che mất Khương Phàm.
Khương Phàm kêu thảm, toàn thân muốn vỡ vụn như một bức tượng, huyết nhục văng tung tóe, chật vật cuốn ra ngoài.
Thân thể còn chưa có khôi phục, lần nữa tăng thêm, ngay cả ý thức đều trở nên hôn mê.
- Nhìn xem ngươi chạy đi đâu!
Vương Liệt giết tới, lên cơn giận dữ, ngực bụng nhấc lên, từng luồng từng luồng liệt diễm từ trong miệng phun đi ra, hóa thành Hỏa Tiên đầy trời, tráng kiện cuồng mãnh, hoành kích bầu trời, mang theo uy lực hủy diệt đánh về phía Khương Phàm.
Khương Phàm nhịn xuống đau nhức kịch liệt, nhanh chóng tránh né Hỏa Tiên, đồng thời ngưng tụ Thái Dương Chiến Y, kích thích Bát Hoang Chiến Trụ.
Ầm ầm...
Số lượng lớn Hỏa Tiên gào thét lao qua bên cạnh, mạo hiểm tránh khỏi, nhưng vẫn có mấy mũi đánh vào trên thân.
Bành bành bành!
Thái Dương Chiến Y của Khương Phàm bị dập tắt, máu tươi như bão táp, chật vật rơi xuống mặt đất, nổ lên một cái hố sâu to lớn.
Sinh Tử cảnh, cuối cùng vẫn không kịp Niết Bàn cảnh.
- Khụ khụ...
Khương Phàm ho khan kịch liệt, trái tim đều giống như muốn ho ra đến, thương thế nhiều lần tăng thêm.
Sơn Hà Đại Táng sao?
Khương Phàm cắn răng, thân thể mệt mỏi có thể gánh vác được sao?
- Dương Biện, chuẩn bị cho ta...
Ý thức Khương Phàm xông vào tầng thứ ba, muốn cưỡng ép đẩy Dương Biện ra ngoài, nhưng ngoài ý muốn lại phát giác được sâu trong dãy núi lại có ánh sáng nhàn nhạt đang lấp lóe.
Ánh sáng rất yếu, như ẩn như hiện.
Nhưng vị trí kia... Kiều Hinh?
Kiều Hinh đang thức tỉnh??
Ý thức Khương Phàm nhanh chóng kéo tới nơi đó.
Trong quan tài thủy tinh mà Kiều Hinh đang ngủ say hoàn toàn bị kim quang tràn ngập, từng sợi liệt diễm từ bên trong tiêu tán đi ra, hình thành một con Phượng Hoàng màu vàng tôn quý hoa lệ, đang quay quanh bay múa phía trên quan tài thủy tinh.
- Linh văn đã thức tỉnh?
Khương Phàm phấn chấn lại kích động, kim vũ Phượng Hoàng, kim vũ Phượng Hoàng quen thuộc!
Trong quan tài thủy tinh, Kiều Hinh thuần mỹ động lòng người, từ bên trong da thịt tỏa ra kim quang, vô cùng lộng lẫy.
Mi mắt của nàng có chút đóng mở, quanh quẩn một chỗ ở giữa đang thức tỉnh cùng ngủ say, khôi phục ký ức đã từng có, cũng khôi phục thực lực đã từng có.
- Hinh nhi!
Khương Phàm hô to một tiếng, như lôi đình trầm muộn nổ vang.
Con mắt Kiều Hinh đột nhiên mở ra, kim quang bùng lên, một loại uy thế cường đại chấn động quan tài thủy tinh, liệt diễm sôi trào trong nháy mắt, liệt diễm xung quanh quan tài thủy tinh bay thẳng lên trời, hư ảnh Phượng Hoàng quay quanh nhanh chóng rõ ràng, giương cánh gáy to, kim hà ngập trời.
Dương Biện vừa phun Lý Dần, Chu Thanh Thọ từ trong hải không ở giữa ra, kinh ngạc nhìn về phía phương xa, nơi đó làm sao lại còn cất giấu một con Phượng Hoàng?
- Hinh nhi, bên ngoài đều là cường địch.
Khương Phàm không nghĩ tới tràng cảnh hai người gặp mặt sẽ lại là trong bầy sói quẫn cảnh này, nhưng hắn không lo được nhiều như vậy, lập tức chiêu toàn bộ quan tài thủy tinh ra ngoài.
- Phế hắn đi!!
Tạ Ninh khống chế chiến xa nhanh chóng giá lâm, chỉ hướng Khương Phàm rơi xuống phía xa lớn tiếng ra lệnh.
Vương Liệt và bốn hộ vệ khác toàn bộ đều giết tới, năng lượng Niết Bàn cảnh hội tụ thành triều dâng hủy diệt, tràn ngập đất trời bao phủ tới hắn.
Liệt diễm, cương khí, sóng âm, lôi triều, hàn băng.
Năng lượng bạo động, không gian vặn vẹo, phạm vi bao trùm đạt tới hơn mười dặm, bảo đảm Khương Phàm không chỗ để trốn.
Khương Phàm máu me khắp người nằm rạp trên mặt đất, cắn răng gào rít, đánh quan tài thủy tinh về phía không trung.
Nắp quan tài trượt xuống, kim quang ngập trời.
Kiều Hinh vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh, càng không hiểu tình huống ở bên ngoài.
Tuy nhiên cảnh giới của nàng khôi phục rất tốt, bây giờ đã lên tới Niết Bàn cảnh ngũ trọng thiên.
Mới ra khỏi quan tài thủy tinh, cấm chế tại Thượng Thương cổ thành còn không có giáng lâm. Cho nên... Phượng Hoàng Chân Hỏa trong quan tài thủy tinh mãnh liệt phóng thích, tràn ngập vô số quang vũ màu vàng.
Ầm ầm!
Như Vạn Cổ Hỏa Sơn bộc phát, trong nháy mắt dẫn bạo đất trời, hủy diệt cương khí, sóng âm các loại, toàn bộ năng lượng đều rơi xuống, đối diện che mất tất cả những người giết tới.
Liệt diễm ngập trời, liên miên bất tuyệt, cuối cùng hình thành hư ảnh kim vũ Phượng Hoàng lộng lẫy mà to lớn, che đậy khung trời, kim quang vô biên.
Hai cánh mở ra, đất trời rung chuyển, cảnh tượng khủng bố tuyệt luân.
Bành bành bành...
Đám người Vương Liệt kêu thảm bay ra ngoài, ngay cả Tạ Ninh đều bị đối diện cuốn bay, chiến xa ù ù, mất đi khống chế.
Pháp trận Thượng Thương cổ thành phát giác được vấn đề năng lượng, một gợn sóng kỳ diệu giáng lâm, trùng kích huyết nhục thần hồn Kiều Hinh, phong ấn lực lượng cường đại, cưỡng bức ép đến Niết Bàn cảnh nhất trọng thiên.
- Hinh nhi!! Nơi này là Thượng Thương cổ thành, xung quanh tất cả đều là kẻ địch, giết bọn hắn! Giết bọn hắn!!
Khương Phàm ho ra đầy máu, khàn giọng la lên.
Kiều Hinh hoảng hốt ý thức thoáng tỉnh táo, cúi đầu nhìn thân ảnh quen thuộc, uy lực Chu Tước quen thuộc trong trí nhớ.
Một cái suy nghĩ hiển hiện trong đầu, ta, đã tỉnh?
Ta sống đến bây giờ?
Kiều Hinh lắc lư ánh mắt, đôi mắt sáng tỏ bịt kín nước mắt.
Nhưng...
Dáng vẻ Khương Phàm máu me khắp người, cùng tràng diện hỗn loạn xung quanh rất mau đã kéo nàng về hiện thực.
- Nàng là ai??
Bọn người Tạ Ninh chật vật ổn định, rõ ràng đã sắp bắt được, tại sao lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn?
- Giết!!
Mắt phải thức tỉnh, máu bắn tứ tung!
Thần uy cuura xương cột sống khuấy động huyết dịch toàn thân, uy lực kim hoàng cuồn cuộn, trùng kích mắt phải.
Ông...
Huyết quang bắn ra, kích xạ bầu trời.
Giống như là tuyệt thế Thiên Đao chém đi qua.
Bàn tay bỗng nhiên nắm chặt, muốn cưỡng ép giam cầm Khương Phàm, thế nhưng thần quang bạo kích bổ ra một cái khe,
Khương Phàm lấp lóe ánh sáng, hai cánh chấn kích, giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, hắn xuyên qua vết nứt, trở lại tự do.
- Khương Phàm.
Lại một thân ảnh giết ra đến, hài cốt toàn thân vặn vẹo, hóa thân thành Linh Tước khổng lồ, phát ra tiếng long ngâm.
Thanh triều cuồn cuộn, như hồng lưu như lôi triều, không gian kịch liệt ba động, cuồn cuộn đi qua phía Khương Phàm.
- Long m Tước?
Khuôn mặt Khương Phàm có chút động, đây chính là mãnh cầm khó chơi.
Ầm ầm...
Sóng âm khủng bố, tần số kinh người, nương theo long uy thật lớn, cuồng bạo che mất Khương Phàm.
Khương Phàm kêu thảm, toàn thân muốn vỡ vụn như một bức tượng, huyết nhục văng tung tóe, chật vật cuốn ra ngoài.
Thân thể còn chưa có khôi phục, lần nữa tăng thêm, ngay cả ý thức đều trở nên hôn mê.
- Nhìn xem ngươi chạy đi đâu!
Vương Liệt giết tới, lên cơn giận dữ, ngực bụng nhấc lên, từng luồng từng luồng liệt diễm từ trong miệng phun đi ra, hóa thành Hỏa Tiên đầy trời, tráng kiện cuồng mãnh, hoành kích bầu trời, mang theo uy lực hủy diệt đánh về phía Khương Phàm.
Khương Phàm nhịn xuống đau nhức kịch liệt, nhanh chóng tránh né Hỏa Tiên, đồng thời ngưng tụ Thái Dương Chiến Y, kích thích Bát Hoang Chiến Trụ.
Ầm ầm...
Số lượng lớn Hỏa Tiên gào thét lao qua bên cạnh, mạo hiểm tránh khỏi, nhưng vẫn có mấy mũi đánh vào trên thân.
Bành bành bành!
Thái Dương Chiến Y của Khương Phàm bị dập tắt, máu tươi như bão táp, chật vật rơi xuống mặt đất, nổ lên một cái hố sâu to lớn.
Sinh Tử cảnh, cuối cùng vẫn không kịp Niết Bàn cảnh.
- Khụ khụ...
Khương Phàm ho khan kịch liệt, trái tim đều giống như muốn ho ra đến, thương thế nhiều lần tăng thêm.
Sơn Hà Đại Táng sao?
Khương Phàm cắn răng, thân thể mệt mỏi có thể gánh vác được sao?
- Dương Biện, chuẩn bị cho ta...
Ý thức Khương Phàm xông vào tầng thứ ba, muốn cưỡng ép đẩy Dương Biện ra ngoài, nhưng ngoài ý muốn lại phát giác được sâu trong dãy núi lại có ánh sáng nhàn nhạt đang lấp lóe.
Ánh sáng rất yếu, như ẩn như hiện.
Nhưng vị trí kia... Kiều Hinh?
Kiều Hinh đang thức tỉnh??
Ý thức Khương Phàm nhanh chóng kéo tới nơi đó.
Trong quan tài thủy tinh mà Kiều Hinh đang ngủ say hoàn toàn bị kim quang tràn ngập, từng sợi liệt diễm từ bên trong tiêu tán đi ra, hình thành một con Phượng Hoàng màu vàng tôn quý hoa lệ, đang quay quanh bay múa phía trên quan tài thủy tinh.
- Linh văn đã thức tỉnh?
Khương Phàm phấn chấn lại kích động, kim vũ Phượng Hoàng, kim vũ Phượng Hoàng quen thuộc!
Trong quan tài thủy tinh, Kiều Hinh thuần mỹ động lòng người, từ bên trong da thịt tỏa ra kim quang, vô cùng lộng lẫy.
Mi mắt của nàng có chút đóng mở, quanh quẩn một chỗ ở giữa đang thức tỉnh cùng ngủ say, khôi phục ký ức đã từng có, cũng khôi phục thực lực đã từng có.
- Hinh nhi!
Khương Phàm hô to một tiếng, như lôi đình trầm muộn nổ vang.
Con mắt Kiều Hinh đột nhiên mở ra, kim quang bùng lên, một loại uy thế cường đại chấn động quan tài thủy tinh, liệt diễm sôi trào trong nháy mắt, liệt diễm xung quanh quan tài thủy tinh bay thẳng lên trời, hư ảnh Phượng Hoàng quay quanh nhanh chóng rõ ràng, giương cánh gáy to, kim hà ngập trời.
Dương Biện vừa phun Lý Dần, Chu Thanh Thọ từ trong hải không ở giữa ra, kinh ngạc nhìn về phía phương xa, nơi đó làm sao lại còn cất giấu một con Phượng Hoàng?
- Hinh nhi, bên ngoài đều là cường địch.
Khương Phàm không nghĩ tới tràng cảnh hai người gặp mặt sẽ lại là trong bầy sói quẫn cảnh này, nhưng hắn không lo được nhiều như vậy, lập tức chiêu toàn bộ quan tài thủy tinh ra ngoài.
- Phế hắn đi!!
Tạ Ninh khống chế chiến xa nhanh chóng giá lâm, chỉ hướng Khương Phàm rơi xuống phía xa lớn tiếng ra lệnh.
Vương Liệt và bốn hộ vệ khác toàn bộ đều giết tới, năng lượng Niết Bàn cảnh hội tụ thành triều dâng hủy diệt, tràn ngập đất trời bao phủ tới hắn.
Liệt diễm, cương khí, sóng âm, lôi triều, hàn băng.
Năng lượng bạo động, không gian vặn vẹo, phạm vi bao trùm đạt tới hơn mười dặm, bảo đảm Khương Phàm không chỗ để trốn.
Khương Phàm máu me khắp người nằm rạp trên mặt đất, cắn răng gào rít, đánh quan tài thủy tinh về phía không trung.
Nắp quan tài trượt xuống, kim quang ngập trời.
Kiều Hinh vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh, càng không hiểu tình huống ở bên ngoài.
Tuy nhiên cảnh giới của nàng khôi phục rất tốt, bây giờ đã lên tới Niết Bàn cảnh ngũ trọng thiên.
Mới ra khỏi quan tài thủy tinh, cấm chế tại Thượng Thương cổ thành còn không có giáng lâm. Cho nên... Phượng Hoàng Chân Hỏa trong quan tài thủy tinh mãnh liệt phóng thích, tràn ngập vô số quang vũ màu vàng.
Ầm ầm!
Như Vạn Cổ Hỏa Sơn bộc phát, trong nháy mắt dẫn bạo đất trời, hủy diệt cương khí, sóng âm các loại, toàn bộ năng lượng đều rơi xuống, đối diện che mất tất cả những người giết tới.
Liệt diễm ngập trời, liên miên bất tuyệt, cuối cùng hình thành hư ảnh kim vũ Phượng Hoàng lộng lẫy mà to lớn, che đậy khung trời, kim quang vô biên.
Hai cánh mở ra, đất trời rung chuyển, cảnh tượng khủng bố tuyệt luân.
Bành bành bành...
Đám người Vương Liệt kêu thảm bay ra ngoài, ngay cả Tạ Ninh đều bị đối diện cuốn bay, chiến xa ù ù, mất đi khống chế.
Pháp trận Thượng Thương cổ thành phát giác được vấn đề năng lượng, một gợn sóng kỳ diệu giáng lâm, trùng kích huyết nhục thần hồn Kiều Hinh, phong ấn lực lượng cường đại, cưỡng bức ép đến Niết Bàn cảnh nhất trọng thiên.
- Hinh nhi!! Nơi này là Thượng Thương cổ thành, xung quanh tất cả đều là kẻ địch, giết bọn hắn! Giết bọn hắn!!
Khương Phàm ho ra đầy máu, khàn giọng la lên.
Kiều Hinh hoảng hốt ý thức thoáng tỉnh táo, cúi đầu nhìn thân ảnh quen thuộc, uy lực Chu Tước quen thuộc trong trí nhớ.
Một cái suy nghĩ hiển hiện trong đầu, ta, đã tỉnh?
Ta sống đến bây giờ?
Kiều Hinh lắc lư ánh mắt, đôi mắt sáng tỏ bịt kín nước mắt.
Nhưng...
Dáng vẻ Khương Phàm máu me khắp người, cùng tràng diện hỗn loạn xung quanh rất mau đã kéo nàng về hiện thực.
- Nàng là ai??
Bọn người Tạ Ninh chật vật ổn định, rõ ràng đã sắp bắt được, tại sao lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn?
- Giết!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.