Chương 305: Săn giết Đại hoàng tử (3)
SS Hà Thần
30/04/2023
Bọn chúng hoàn toàn là do hỏa diễm biến thành, ánh sáng lại càng tăng lên thì nhiệt độ lại càng cao hơn.
Đàn sói xuất kích, nhanh chóng tản ra đã nhanh chóng vây quét ở bốn phương tám hướng Quan Hoa Vinh
- Ngươi là ai!!
Quan Hoa Vinh vừa lên tiếng, hơn ba mươi con sói đã lao tới. Mỗi một lần va chạm đều giống như sơn băng địa liệt, rung động cả thành khu.
Hơn ba mươi con sói liên hợp nhau va chạm đã để cho cương khí Hắc Ngạc xung quanh Quan Hoa Vinh lay động kịch liệt, giữa mấy hơi ngắn ngủi đã triệt để mất khống chế, như sóng triều đánh vỡ nát tán loạn hết thảy.
Ngay sau đó, tập thể đàn sói bạo tạc.
Liệt diễm cuồn cuộn trên phố dài.
Quan Hoa Vinh bị nổ đến khí huyết sôi trào, giáp da vỡ vụn. Hắn tự cho đây là phòng ngự kiêu ngạo nhất, nhưng bây giờ lại bị phá?
Quan Hoa Vinh ý thức được sự tình không ổn, thế công này đã vượt qua tưởng tượng của hắn. Hắn là Linh Hồn đỉnh phong, là lục phẩm Thú linh văn gần với thánh phẩm, lại là Hắc Ngạc am hiểu bạo kích và phòng ngự.
Ai có thể làm hắn bị thương được?
Chẳng lẽ, Sinh Tử cảnh?!
Quan Hoa Vinh không lo được đến tấn công, hắn quay cuồng tại chỗ, muốn quay người chạy đi.
Nhưng...
Ầm ầm!
Đại địa lắc lư, liệt diễm sôi trào.
Một Liệt Diễm Cự Tượng cao hơn mười mét, dài ba mươi, bốn mươi mét đang nện bước chân nặng nề, rung chấn cả con phố dài, rung chuyển đến cả không gian, đụng vào trên người hắn.
Uy lực một kích này như là đem hơn ba mươi ngọn sóng lửa tập trung bạo kích tại một chỗ.
Răng rắc!!
Giáp da toàn thân Quan Hoa Vinh vỡ nát, máu văng tung tóe, xương cốt cứng cỏi đều vỡ vụn thành từng mảnh. Thân thể Hắc Ngạc nặng vài chục tấn bay mạnh ra ngoài.
Nhưng, vẫn chưa kết thúc.
Một con cự mãng theo sát lao ra, như Ác Long ra biển, đong đưa liệt diễm mãnh liệt bao quanh đầy trời quấn về phía hắn.
- Không xong rồi?
Quan Hoa Vinh hốt hoảng nhìn cự thú được hình thành từ cương khí này, hắn liều chết đối kháng.
Một giây sau, đại mãng liệt diễm rắn chắc quấn quanh người hắn, mang hắn bay lên trời cao.
Một màn này thật rung động!
Tất cả bọn thị vệ hoàng thất đều trợn mắt hốc mồm nhìn lên không trung.
Hỏa mãng khổng lồ giống như một cự thú chân thực, nó đang quấn quanh lấy cự ngạc khổng lồ kia. Trông như hai bá chủ rừng cây đang chém giết lẫn nhau.
Khí lãng cuồn cuộn tàn phá bừa bãi, năng lượng lại càng như lũ quét đang lao nhanh.
Răng rắc!!
Hắc Ngạc hốt hoảng ngưng tụ cương khí nhưng lại bị chấn vỡ, đại mãng liệt diễm đang hoàn toàn quấn chặt lấy Quan Hoa Vinh.
Không chỉ có quấn rất chắc mà hỏa diễm càng đang nhanh chóng hòa tan vào áo giáp cứng cỏi.
Oanh!!
Khương Hồng Võ mang theo Liệt Diễm Cuồng Đao trong tay phóng lên tận trời, chém về phía Quan Hoa Vinh.
- Cứu ta!!
Toàn thân Quan Hoa Vinh đều đang hòa tan, hắn kêu lên thê lương thảm thiết.
Sinh Tử cảnh!!
Đây nhất định là Sinh Tử cảnh!!
- Bảo vệ điện hạ! Bảo vệ điện hạ!
Thẩm Đông Sơn rống hai tiếng, lôi triều toàn thân nổ tung, trong nháy mắt đã biến mất, bây giờ hắn đã lao ra ngoài trăm thước, lại nổ tung thêm lần nữa, sau đó liền xuất hiện ở trăm mét trên không trung.
- Đi!
Lôi triều chói mắt quấn quanh tay phải Thẩm Đông Sơn, như đao nhọn đánh xuyên qua liệt diễm và cương khí, bắt Quan Hoa Vinh lại
Sau một khắc, lôi triều oanh minh (vang vọng).
Thẩm Đông Sơn giống như một vệt lôi điện từ trên trời giáng xuống, xé rách lấy không gian mang Quan Hoa Vinh xuất hiện ở trên mặt đất.
Nhưng... một đao này của Khương Hồng Võ, căn bản không muốn giết Quan Hoa Vinh, mà muốn dẫn dụ Thẩm Đông Sơn rời khỏi nơi đó.
Khi Thẩm Đông Sơn cưỡng ép mang Quan Hoa Vinh đi, một khắc này, hỏa tinh Khương Hồng Võ đã ngưng tụ ở xung quanh được phóng thích toàn diện.
Hơn vạn khối hỏa tinh như là vạn mũi tên trong nháy mắt trở thành tiêu điểm trên bầu trời đêm.
Cảnh giới biến đổi, linh văn thăng hoa.
Thời khắc này, hỏa tinh có được lực bộc phát không gì có thể sánh kịp, lại càng ngưng tụ ra liệt diễm kinh khủng.
Trong nháy mắt phóng thích ra, hỏa tinh (tia lửa) cùng nhau bạo tạc đánh về bốn phương tám hướng.
- Coi chừng!
Các thị vệ hoàng thất bên kia quá sợ hãi, bọn hắn gắt gao nhìn chằm chằm hỏa tinh dày đặc đang lao đến, chuẩn bị né tránh.
Thẩm Đông Sơn cứu được Quan Hoa Vinh liền muốn quay về lại chỗ xe vua ngay lập tức, nhưng, không còn kịp rồi.
Diễm Hỏa Tinh Lung như đã kín đất rợp trời che lên bọn hắn.
Mặc cho Thẩm Đông Sơn có quay lại nhanh thì đều khó có khả năng tránh né trận hỏa tinh dày đặc này.
Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, Quan Hoa Vinh nhấc ngực bụng lên, há mồm phun ra chín viên huyết châu.
Huyết châu kịch liệt lắc lư, huyết khí ngập trời hóa thành chín đầu cự thú khác nhau, đan lẫn vào nhau, loạn cả bầu trời, va chạm với trận mưa hỏa tinh.
Ầm ầm!
Hỏa tinh dày đặc như mưa nổ lên huyết khí đầy trời.
Thẩm Đông Sơn thoáng triệu ra lôi đao cường đại, cầm trên tay, tập trung vào xe vua nơi xa kia.
Người này liên tục tấn công mạnh, mục tiêu khẳng định là xe vua.
- Bảo vệ mình!!
Ngay lúc hỏa tinh toàn diện rơi xuống đất, một khắc này, Thẩm Đông Sơn không để ý đến hỏa diễm đang bắn nổ các nơi, trong nháy mắt đã biến mất, muốn trở lại xe vua.
Nhưng...
Khương Hồng Võ cũng theo hỏa tinh rơi xuống trên mặt đất, thánh văn kích thích uy thế kinh khủng, một trận lay động mãnh liệt đến cực hạn như đang đánh thẳng vào tất cả hỏa tinh đang nổ tung.
Liệt diễm cuồn cuộn như biển lửa bạo động.
Thị vệ hoàng thất kêu thê lương thảm thiết, số lượng lớn cường giả trực tiếp hóa thành tro tàn.
Khương Hồng Võ cưỡng ép hội tụ liệt diễm cuồn cuộn bạo động về trong tay hắn, ngay sau đó... Một luồng sáng chói mắt hoa lệ tạo hình ra một Kim Liên nở rộ lớn như sơn nhạc...
Quan Hoa Vinh vừa rồi mới chống đỡ hỏa tinh bạo tạc, tiếp theo đó lại bị khí lãng và liệt diễm đánh tung bay.
Ngay cả Thẩm Đông Sơn đang phóng tới xe vua cũng bị trận hỏa diễm mạnh mẽ vượt qua khả năng chịu đựng đánh tung bay ra ngoài vài trăm mét.
Sau khi Khương Hồng Võ tiến vào thánh văn, khí tức đã ổn định hơn rất nhiều. Giờ này khắc này hắn chính là đang vào thời kỳ đỉnh phong cường thịnh, đè ép cảnh giới những người này.
Hắn, không thể địch nổi!!
- Xảy ra chuyện gì?
Đàn sói xuất kích, nhanh chóng tản ra đã nhanh chóng vây quét ở bốn phương tám hướng Quan Hoa Vinh
- Ngươi là ai!!
Quan Hoa Vinh vừa lên tiếng, hơn ba mươi con sói đã lao tới. Mỗi một lần va chạm đều giống như sơn băng địa liệt, rung động cả thành khu.
Hơn ba mươi con sói liên hợp nhau va chạm đã để cho cương khí Hắc Ngạc xung quanh Quan Hoa Vinh lay động kịch liệt, giữa mấy hơi ngắn ngủi đã triệt để mất khống chế, như sóng triều đánh vỡ nát tán loạn hết thảy.
Ngay sau đó, tập thể đàn sói bạo tạc.
Liệt diễm cuồn cuộn trên phố dài.
Quan Hoa Vinh bị nổ đến khí huyết sôi trào, giáp da vỡ vụn. Hắn tự cho đây là phòng ngự kiêu ngạo nhất, nhưng bây giờ lại bị phá?
Quan Hoa Vinh ý thức được sự tình không ổn, thế công này đã vượt qua tưởng tượng của hắn. Hắn là Linh Hồn đỉnh phong, là lục phẩm Thú linh văn gần với thánh phẩm, lại là Hắc Ngạc am hiểu bạo kích và phòng ngự.
Ai có thể làm hắn bị thương được?
Chẳng lẽ, Sinh Tử cảnh?!
Quan Hoa Vinh không lo được đến tấn công, hắn quay cuồng tại chỗ, muốn quay người chạy đi.
Nhưng...
Ầm ầm!
Đại địa lắc lư, liệt diễm sôi trào.
Một Liệt Diễm Cự Tượng cao hơn mười mét, dài ba mươi, bốn mươi mét đang nện bước chân nặng nề, rung chấn cả con phố dài, rung chuyển đến cả không gian, đụng vào trên người hắn.
Uy lực một kích này như là đem hơn ba mươi ngọn sóng lửa tập trung bạo kích tại một chỗ.
Răng rắc!!
Giáp da toàn thân Quan Hoa Vinh vỡ nát, máu văng tung tóe, xương cốt cứng cỏi đều vỡ vụn thành từng mảnh. Thân thể Hắc Ngạc nặng vài chục tấn bay mạnh ra ngoài.
Nhưng, vẫn chưa kết thúc.
Một con cự mãng theo sát lao ra, như Ác Long ra biển, đong đưa liệt diễm mãnh liệt bao quanh đầy trời quấn về phía hắn.
- Không xong rồi?
Quan Hoa Vinh hốt hoảng nhìn cự thú được hình thành từ cương khí này, hắn liều chết đối kháng.
Một giây sau, đại mãng liệt diễm rắn chắc quấn quanh người hắn, mang hắn bay lên trời cao.
Một màn này thật rung động!
Tất cả bọn thị vệ hoàng thất đều trợn mắt hốc mồm nhìn lên không trung.
Hỏa mãng khổng lồ giống như một cự thú chân thực, nó đang quấn quanh lấy cự ngạc khổng lồ kia. Trông như hai bá chủ rừng cây đang chém giết lẫn nhau.
Khí lãng cuồn cuộn tàn phá bừa bãi, năng lượng lại càng như lũ quét đang lao nhanh.
Răng rắc!!
Hắc Ngạc hốt hoảng ngưng tụ cương khí nhưng lại bị chấn vỡ, đại mãng liệt diễm đang hoàn toàn quấn chặt lấy Quan Hoa Vinh.
Không chỉ có quấn rất chắc mà hỏa diễm càng đang nhanh chóng hòa tan vào áo giáp cứng cỏi.
Oanh!!
Khương Hồng Võ mang theo Liệt Diễm Cuồng Đao trong tay phóng lên tận trời, chém về phía Quan Hoa Vinh.
- Cứu ta!!
Toàn thân Quan Hoa Vinh đều đang hòa tan, hắn kêu lên thê lương thảm thiết.
Sinh Tử cảnh!!
Đây nhất định là Sinh Tử cảnh!!
- Bảo vệ điện hạ! Bảo vệ điện hạ!
Thẩm Đông Sơn rống hai tiếng, lôi triều toàn thân nổ tung, trong nháy mắt đã biến mất, bây giờ hắn đã lao ra ngoài trăm thước, lại nổ tung thêm lần nữa, sau đó liền xuất hiện ở trăm mét trên không trung.
- Đi!
Lôi triều chói mắt quấn quanh tay phải Thẩm Đông Sơn, như đao nhọn đánh xuyên qua liệt diễm và cương khí, bắt Quan Hoa Vinh lại
Sau một khắc, lôi triều oanh minh (vang vọng).
Thẩm Đông Sơn giống như một vệt lôi điện từ trên trời giáng xuống, xé rách lấy không gian mang Quan Hoa Vinh xuất hiện ở trên mặt đất.
Nhưng... một đao này của Khương Hồng Võ, căn bản không muốn giết Quan Hoa Vinh, mà muốn dẫn dụ Thẩm Đông Sơn rời khỏi nơi đó.
Khi Thẩm Đông Sơn cưỡng ép mang Quan Hoa Vinh đi, một khắc này, hỏa tinh Khương Hồng Võ đã ngưng tụ ở xung quanh được phóng thích toàn diện.
Hơn vạn khối hỏa tinh như là vạn mũi tên trong nháy mắt trở thành tiêu điểm trên bầu trời đêm.
Cảnh giới biến đổi, linh văn thăng hoa.
Thời khắc này, hỏa tinh có được lực bộc phát không gì có thể sánh kịp, lại càng ngưng tụ ra liệt diễm kinh khủng.
Trong nháy mắt phóng thích ra, hỏa tinh (tia lửa) cùng nhau bạo tạc đánh về bốn phương tám hướng.
- Coi chừng!
Các thị vệ hoàng thất bên kia quá sợ hãi, bọn hắn gắt gao nhìn chằm chằm hỏa tinh dày đặc đang lao đến, chuẩn bị né tránh.
Thẩm Đông Sơn cứu được Quan Hoa Vinh liền muốn quay về lại chỗ xe vua ngay lập tức, nhưng, không còn kịp rồi.
Diễm Hỏa Tinh Lung như đã kín đất rợp trời che lên bọn hắn.
Mặc cho Thẩm Đông Sơn có quay lại nhanh thì đều khó có khả năng tránh né trận hỏa tinh dày đặc này.
Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, Quan Hoa Vinh nhấc ngực bụng lên, há mồm phun ra chín viên huyết châu.
Huyết châu kịch liệt lắc lư, huyết khí ngập trời hóa thành chín đầu cự thú khác nhau, đan lẫn vào nhau, loạn cả bầu trời, va chạm với trận mưa hỏa tinh.
Ầm ầm!
Hỏa tinh dày đặc như mưa nổ lên huyết khí đầy trời.
Thẩm Đông Sơn thoáng triệu ra lôi đao cường đại, cầm trên tay, tập trung vào xe vua nơi xa kia.
Người này liên tục tấn công mạnh, mục tiêu khẳng định là xe vua.
- Bảo vệ mình!!
Ngay lúc hỏa tinh toàn diện rơi xuống đất, một khắc này, Thẩm Đông Sơn không để ý đến hỏa diễm đang bắn nổ các nơi, trong nháy mắt đã biến mất, muốn trở lại xe vua.
Nhưng...
Khương Hồng Võ cũng theo hỏa tinh rơi xuống trên mặt đất, thánh văn kích thích uy thế kinh khủng, một trận lay động mãnh liệt đến cực hạn như đang đánh thẳng vào tất cả hỏa tinh đang nổ tung.
Liệt diễm cuồn cuộn như biển lửa bạo động.
Thị vệ hoàng thất kêu thê lương thảm thiết, số lượng lớn cường giả trực tiếp hóa thành tro tàn.
Khương Hồng Võ cưỡng ép hội tụ liệt diễm cuồn cuộn bạo động về trong tay hắn, ngay sau đó... Một luồng sáng chói mắt hoa lệ tạo hình ra một Kim Liên nở rộ lớn như sơn nhạc...
Quan Hoa Vinh vừa rồi mới chống đỡ hỏa tinh bạo tạc, tiếp theo đó lại bị khí lãng và liệt diễm đánh tung bay.
Ngay cả Thẩm Đông Sơn đang phóng tới xe vua cũng bị trận hỏa diễm mạnh mẽ vượt qua khả năng chịu đựng đánh tung bay ra ngoài vài trăm mét.
Sau khi Khương Hồng Võ tiến vào thánh văn, khí tức đã ổn định hơn rất nhiều. Giờ này khắc này hắn chính là đang vào thời kỳ đỉnh phong cường thịnh, đè ép cảnh giới những người này.
Hắn, không thể địch nổi!!
- Xảy ra chuyện gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.