Chương 94: Thức Tỉnh (4)
Thực Nghiệm Tiểu Bạch Thử
13/07/2021
Khương Nghị không có một khắc nào dừng lại, ngưng tụ lại hỏa dực, xông lên trời.
- Nghị công tử, chạy tới nơi này.
Đội Huyền Giáp vệ kia hô to, Khương Nghị cũng đã biến mất ở phương xa.
Khương Nghị điên cuồng sát phạt không chỉ hấp dẫn lượng lớn học viên võ viện, cũng hấp dẫn những cường giả vương phủ khác, bọn hắn đều bỏ lại Huyền Giáp vệ và Cự Linh vệ, không còn tụ tập về phía Khương Vương phủ, mà đuổi theo lùng bắt Khương Nghị.
- Xem ra ngươi không chỉ có Thánh linh văn, còn có không ít bí mật.
Một thiếu niên tà khí ngăn ở nóc nhà trước mặt, chính là thiếu niên duy nhất trong đội ngũ Cửu Tiêu cung lần này.
Khương Nghị cũng mặc kệ hắn là ai, chấn động hỏa dực, ngang nhiên giết tới.
Thiếu niên kia không vội vã kích hoạt linh văn, nhưng theo linh lực ngưng tụ, hai bên trái phải hắn phân biệt bày ra năng lượng khác biệt.
Tay trái lôi triều bạo động, tay trái liệt diễm cuồn cuộn.
Hắn từ từ giơ hai tay lên, bỗng nhiên đánh ra, lôi hỏa xen lẫn, khí thế ngất trời.
Lửa mượn lôi nhanh, lôi mượn lửa nóng, trong chớp mắt đánh về phía Khương Nghị.
- Song linh văn?
Khương Nghị hơi biến sắc, nhưng vẫn vung mạnh đao chém tới.
Bá Đao Thức cuốn lên hỏa diễm mãnh liệt, tinh chuẩn đối kích.
Trong tiếng vang ầm ầm, lôi hỏa lao nhanh chấn động tàn đao, đụng Khương Nghị bay ra ngoài.
- Nếu như nuốt hỏa văn của ngươi, có lẽ ta cũng có cơ hội tiến vào thánh văn.
Thiếu niên thả người nhảy xuống, giết tới Khương Nghị nơi đó.
- Nơi này!
Khương Nghị vừa mới rơi xuống đất, bên cạnh đường đi bỗng nhiên truyền đến một âm thanh.
- Đừng kích động, ta không phải tới giết ngươi.
Trong tay Chu Thanh Thọ triệu ra cái bao tải, chào hỏi Khương Nghị:
- Mau vào, ta đưa ngươi ra thành Bạch Hổ.
Khương Nghị lạnh lùng liếc qua, nhưng không có để ý tới, mang theo tàn đao thẳng hướng thiếu niên tà khí phía trước.
- Ta đã nói ngươi thế này không được, một cái bao tải, đổi lại là ai cũng sẽ không chui vào trong.
Tiêu Phượng Ngô ở phía sau trợn trắng mắt, con mẹ ngươi chứ, kiếm một thứ nào hoàn hảo hơn một chút không được à, bao tải rách này vừa mở ra, ai cũng hiểu là ngươi đến bắt người.
- Ta hiền hòa.
Chu Thanh Thọ lắc lắc bao tải, im lặng lắc đầu.
Đây thật là bảo bối, bên trong là một không gian, nói không chừng có thể lặng lẽ đưa tiễn Khương Nghị.
- Khương Nghị là linh văn gì?
Tiêu Phượng Ngô nhìn qua Khương Nghị đang ác chiến trên bầu trời.
- Mắt ngươi mù sao? Hỏa diễm linh văn!
- Không, đó là Thú linh văn.
Tiêu Phượng Ngô dùng sức nắm chặt nắm đấm, biết mình đã không nhìn lầm.
- Cái gì??
- Đó là Thánh phẩm Thú linh văn!
Khương Nghị đang kịch liệt giao phong cùng thiếu niên Cửu Tiêu cung, hắn hiện tại mặc dù đã trở nên cường đại dị thường, nhưng thiếu niên kia đã đến Linh Nguyên cảnh, Lôi Hỏa song linh văn được vận dụng xuất thần nhập hóa, võ pháp càng cao thâm, ngoan cường chặn đánh Khương Nghị.
Kịch liệt đánh nhau cấp tốc gây nên sự chú ý ở các nơi, ngay cả cường giả đang lùng bắt vương phủ, và các học viên võ viện đều liên tiếp hội tụ về hướng bên này.
Đương nhiên còn có rất nhiều Cự Linh vệ và Huyền Giáp vệ.
- Ngươi không đi nổi.
Thiếu niên không nghĩ tới Khương Nghị lại khó chơi như vậy, tin tức nói hắn biết cảnh giới đối phương cũng không đến Linh Anh cảnh cửu trọng thiên, dù không nhờ Thánh linh văn thì hoàn toàn có thể thoải mái đánh giết Bạch Hoa.
Nhưng Khương Nghị có thể đối kháng cửu trọng thiên, cũng không có nghĩa là hắn có thể khiêu chiến Linh Nguyên cảnh.
Thế Nhưng Khương Nghị giờ phút này cho thấy bộ dáng hung tàn, mang ý nghĩa hắn có bí mật càng kinh người hơn.
- Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền!
Khương Nghị hét giận dữ, oanh ra mãnh hổ cũng triển khai hỏa dực, càng thêm uy mãnh, càng khủng bố hơn.
- Lùi lại cho ta!
Thiếu niên hét giận dữ, thiên lôi oanh minh, liệt diễm sôi trào, kinh khủng hội tụ vào bàn tay, vén nát mặt đất, đánh vào bên trên mãnh hổ, lập tức nổ lên lôi hỏa đầy trời.
Không đợi năng lượng tản ra, thiếu niên triệu ra một thanh trường thương, ngang nhiên đâm tới Khương Nghị.
Nhưng mà... Một tiếng xé gió chói tai đột nhiên từ trên cao rơi xuống, thiếu niên bỗng nhiên ngẩng đầu, ba mươi đạo cường quang phá không mà tới, đều là chút phù văn huyền diệu, ngay lập tức nổ tung.
Phù văn cũng không phải một loại duy nhất, mà là các loại Thủy Hỏa Lôi Thổ, các loại năng lượng đan vào lẫn nhau, trong phút chốc hình thành thế công băng sơn liệt địa, nuốt sống thiếu niên.
Ầm ầm, đại địa băng liệt, bụi bay ngập trời, tường cao cùng trạch viện bên trong phương viên mấy trăm mét đều bị hủy diệt, Khương Nghị bị khí lãng mãnh liệt chân bay ra ngoài hơn trăm mét.
Đứng dậy, mắt nhìn phế tích trước mặt, không có chút do dự nào đứng dậy lần nữa triển khai hỏa dực, phóng tới không trung, há miệng hô to:
- Ta ở đây! Kẻ muốn giết ta, cứ đến aaa...!
- Hắn điên rồi, thật vất vả mới cứu ra.
Cạnh góc xa xa, một thiếu nữ thanh tú tức giận dậm chân.
Dạ An Nhiên khẽ nói.
- Hắn muốn cứu Khương gia, thêm một người xông về hắn nơi này, Khương gia nơi đó sẽ thiếu đi một phần áp lực.
- Hắn nghĩ tình huống hiện tại là gì? Vậy mà có thể ngưng tụ hỏa dực, còn có thể đối kháng Linh Nguyên cảnh, không lẽ năng lượng dùng không hết.
- Hỏa diễm toàn thân hắn tự thành vòng xoáy, thôn phệ năng lượng thiên địa, tình huống rất thần kỳ, nhưng...
Dạ An Nhiên cũng nói không rõ ràng tình huống hiện tại của Khương Nghị, quá khác thường, nhất là cỗ lệ khí hung liệt kia, cách rất xa đều có thể cảm nhận được, hắn như đã không còn là một nhân loại mà là một đầu viễn cổ hung cầm nuốt sống vạn vật.
- Chúng ta còn phải tiếp tục giúp hắn sao?
- Hôm nay là hoàng tử chủ đạo hành động, ta không tiện hiện thân. Nhưng chỉ cần hắn có thể chạy ra khỏi thành Bạch Hổ, ta có thể dẫn hắn rời khỏi.
- Võ viện và cường giả vương phủ lần lượt xông phá chặn đánh bọn người Cự Linh vệ, chẳng mấy chốc sẽ vây quanh Khương Nghị, chính hắn không trốn thoát được.
- Ta hình như thấy được Lãnh Văn Thanh.
- Một trong chín vị trưởng lão thượng cung Kim Dương cung - Lãnh Văn Thanh? Yến Khinh Vũ lại mời nàng đến?
- Nghị công tử, chạy tới nơi này.
Đội Huyền Giáp vệ kia hô to, Khương Nghị cũng đã biến mất ở phương xa.
Khương Nghị điên cuồng sát phạt không chỉ hấp dẫn lượng lớn học viên võ viện, cũng hấp dẫn những cường giả vương phủ khác, bọn hắn đều bỏ lại Huyền Giáp vệ và Cự Linh vệ, không còn tụ tập về phía Khương Vương phủ, mà đuổi theo lùng bắt Khương Nghị.
- Xem ra ngươi không chỉ có Thánh linh văn, còn có không ít bí mật.
Một thiếu niên tà khí ngăn ở nóc nhà trước mặt, chính là thiếu niên duy nhất trong đội ngũ Cửu Tiêu cung lần này.
Khương Nghị cũng mặc kệ hắn là ai, chấn động hỏa dực, ngang nhiên giết tới.
Thiếu niên kia không vội vã kích hoạt linh văn, nhưng theo linh lực ngưng tụ, hai bên trái phải hắn phân biệt bày ra năng lượng khác biệt.
Tay trái lôi triều bạo động, tay trái liệt diễm cuồn cuộn.
Hắn từ từ giơ hai tay lên, bỗng nhiên đánh ra, lôi hỏa xen lẫn, khí thế ngất trời.
Lửa mượn lôi nhanh, lôi mượn lửa nóng, trong chớp mắt đánh về phía Khương Nghị.
- Song linh văn?
Khương Nghị hơi biến sắc, nhưng vẫn vung mạnh đao chém tới.
Bá Đao Thức cuốn lên hỏa diễm mãnh liệt, tinh chuẩn đối kích.
Trong tiếng vang ầm ầm, lôi hỏa lao nhanh chấn động tàn đao, đụng Khương Nghị bay ra ngoài.
- Nếu như nuốt hỏa văn của ngươi, có lẽ ta cũng có cơ hội tiến vào thánh văn.
Thiếu niên thả người nhảy xuống, giết tới Khương Nghị nơi đó.
- Nơi này!
Khương Nghị vừa mới rơi xuống đất, bên cạnh đường đi bỗng nhiên truyền đến một âm thanh.
- Đừng kích động, ta không phải tới giết ngươi.
Trong tay Chu Thanh Thọ triệu ra cái bao tải, chào hỏi Khương Nghị:
- Mau vào, ta đưa ngươi ra thành Bạch Hổ.
Khương Nghị lạnh lùng liếc qua, nhưng không có để ý tới, mang theo tàn đao thẳng hướng thiếu niên tà khí phía trước.
- Ta đã nói ngươi thế này không được, một cái bao tải, đổi lại là ai cũng sẽ không chui vào trong.
Tiêu Phượng Ngô ở phía sau trợn trắng mắt, con mẹ ngươi chứ, kiếm một thứ nào hoàn hảo hơn một chút không được à, bao tải rách này vừa mở ra, ai cũng hiểu là ngươi đến bắt người.
- Ta hiền hòa.
Chu Thanh Thọ lắc lắc bao tải, im lặng lắc đầu.
Đây thật là bảo bối, bên trong là một không gian, nói không chừng có thể lặng lẽ đưa tiễn Khương Nghị.
- Khương Nghị là linh văn gì?
Tiêu Phượng Ngô nhìn qua Khương Nghị đang ác chiến trên bầu trời.
- Mắt ngươi mù sao? Hỏa diễm linh văn!
- Không, đó là Thú linh văn.
Tiêu Phượng Ngô dùng sức nắm chặt nắm đấm, biết mình đã không nhìn lầm.
- Cái gì??
- Đó là Thánh phẩm Thú linh văn!
Khương Nghị đang kịch liệt giao phong cùng thiếu niên Cửu Tiêu cung, hắn hiện tại mặc dù đã trở nên cường đại dị thường, nhưng thiếu niên kia đã đến Linh Nguyên cảnh, Lôi Hỏa song linh văn được vận dụng xuất thần nhập hóa, võ pháp càng cao thâm, ngoan cường chặn đánh Khương Nghị.
Kịch liệt đánh nhau cấp tốc gây nên sự chú ý ở các nơi, ngay cả cường giả đang lùng bắt vương phủ, và các học viên võ viện đều liên tiếp hội tụ về hướng bên này.
Đương nhiên còn có rất nhiều Cự Linh vệ và Huyền Giáp vệ.
- Ngươi không đi nổi.
Thiếu niên không nghĩ tới Khương Nghị lại khó chơi như vậy, tin tức nói hắn biết cảnh giới đối phương cũng không đến Linh Anh cảnh cửu trọng thiên, dù không nhờ Thánh linh văn thì hoàn toàn có thể thoải mái đánh giết Bạch Hoa.
Nhưng Khương Nghị có thể đối kháng cửu trọng thiên, cũng không có nghĩa là hắn có thể khiêu chiến Linh Nguyên cảnh.
Thế Nhưng Khương Nghị giờ phút này cho thấy bộ dáng hung tàn, mang ý nghĩa hắn có bí mật càng kinh người hơn.
- Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền!
Khương Nghị hét giận dữ, oanh ra mãnh hổ cũng triển khai hỏa dực, càng thêm uy mãnh, càng khủng bố hơn.
- Lùi lại cho ta!
Thiếu niên hét giận dữ, thiên lôi oanh minh, liệt diễm sôi trào, kinh khủng hội tụ vào bàn tay, vén nát mặt đất, đánh vào bên trên mãnh hổ, lập tức nổ lên lôi hỏa đầy trời.
Không đợi năng lượng tản ra, thiếu niên triệu ra một thanh trường thương, ngang nhiên đâm tới Khương Nghị.
Nhưng mà... Một tiếng xé gió chói tai đột nhiên từ trên cao rơi xuống, thiếu niên bỗng nhiên ngẩng đầu, ba mươi đạo cường quang phá không mà tới, đều là chút phù văn huyền diệu, ngay lập tức nổ tung.
Phù văn cũng không phải một loại duy nhất, mà là các loại Thủy Hỏa Lôi Thổ, các loại năng lượng đan vào lẫn nhau, trong phút chốc hình thành thế công băng sơn liệt địa, nuốt sống thiếu niên.
Ầm ầm, đại địa băng liệt, bụi bay ngập trời, tường cao cùng trạch viện bên trong phương viên mấy trăm mét đều bị hủy diệt, Khương Nghị bị khí lãng mãnh liệt chân bay ra ngoài hơn trăm mét.
Đứng dậy, mắt nhìn phế tích trước mặt, không có chút do dự nào đứng dậy lần nữa triển khai hỏa dực, phóng tới không trung, há miệng hô to:
- Ta ở đây! Kẻ muốn giết ta, cứ đến aaa...!
- Hắn điên rồi, thật vất vả mới cứu ra.
Cạnh góc xa xa, một thiếu nữ thanh tú tức giận dậm chân.
Dạ An Nhiên khẽ nói.
- Hắn muốn cứu Khương gia, thêm một người xông về hắn nơi này, Khương gia nơi đó sẽ thiếu đi một phần áp lực.
- Hắn nghĩ tình huống hiện tại là gì? Vậy mà có thể ngưng tụ hỏa dực, còn có thể đối kháng Linh Nguyên cảnh, không lẽ năng lượng dùng không hết.
- Hỏa diễm toàn thân hắn tự thành vòng xoáy, thôn phệ năng lượng thiên địa, tình huống rất thần kỳ, nhưng...
Dạ An Nhiên cũng nói không rõ ràng tình huống hiện tại của Khương Nghị, quá khác thường, nhất là cỗ lệ khí hung liệt kia, cách rất xa đều có thể cảm nhận được, hắn như đã không còn là một nhân loại mà là một đầu viễn cổ hung cầm nuốt sống vạn vật.
- Chúng ta còn phải tiếp tục giúp hắn sao?
- Hôm nay là hoàng tử chủ đạo hành động, ta không tiện hiện thân. Nhưng chỉ cần hắn có thể chạy ra khỏi thành Bạch Hổ, ta có thể dẫn hắn rời khỏi.
- Võ viện và cường giả vương phủ lần lượt xông phá chặn đánh bọn người Cự Linh vệ, chẳng mấy chốc sẽ vây quanh Khương Nghị, chính hắn không trốn thoát được.
- Ta hình như thấy được Lãnh Văn Thanh.
- Một trong chín vị trưởng lão thượng cung Kim Dương cung - Lãnh Văn Thanh? Yến Khinh Vũ lại mời nàng đến?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.