Chương 59: Lôi Động Cửu Thiên
Độc Cô Nhất Lang
04/10/2016
Đứng trước thiên binh vạn thú chỉ riêng mình Lôi Nhã Lan dám làm tiên phong. Đôi mắt của Sát Phá Thiên lóe sáng cười ha hả.
- Không ngờ giữa thiên binh 2 phía chỉ có ta và nàng đối thoại. Ngũ hành thánh thể phối nghịch hành thánh thể sẽ sinh ra hỗn độn hiện. Nàng nói sao? Ta lấy quyền thiên tử của Cổ Duệ Thần tộc xin cưới nàng về làm hoàng hậu của ta. Nàng sẽ là mẫu nghi thiên hạ người người kính ngưỡng.
- Đừng nói nhiều lời. Ta thật giận người tham bạo, thù chồng chẳng quên. Chị em nặng một lời thề, Phất cờ nương tử thay quyền tướng quân. Khuynh Thành tỷ tỷ nói sao, chúng ta xé sác tên này ra.
Từ xa phía chân trời một thần hình yểu điệu bay đến.
- Ha ha ha… tiểu muội muội nói đúng lắm, tiếc rằng Phong đệ đã chết. Ta thân là nữ vương phải có trách nhiệm của nữ vương đối với tộc nhân của ta. Thật xin lỗi.
Lời của Mộ Dung Khuynh Thành vừa dứt thì các ma thú đã từ xa bay tới. Số lượng rất khủng bố phải tính đến mấy vạn. Có ma thú phi hành, có ma thú chạy bộ đủ loại thiên hình vạn trạng. Điều đặc biệt của đội ngũ ma thú này là chúng đã thanh tỉnh. Cảnh giới ít nhất cũng phải linh hải cảnh. Nhiều con đều đã có thể hóa hình. Lôi Nhã Lan nghe Mộ Dung Khuynh Thành nói vậy thì hơi giật mình quay phắt người lại hơi run run rút kiếm chỉ tay.
- Tại sao? Tại sao phản bội chúng ta. Phong ca ca lúc còn sống đối sử với các ngươi rất tốt.
- Ha ha ha… dĩ nhiên hắn đối sử với ta rất tốt. Chỉ tiếc rằng hắn đã chết. Chim khôn chọn cành mà đậu. Nhã Lan muội muội, hay là muội đầu quân dưới trướng ta, ta sẽ xin vương tử Cổ Duệ tha chết cho Lôi gia.
- Nói, hắn hứa cho ngươi cái gì?
Sát Phá Thiên cười lớn tiếng chen vào:
- Bọn người Thiên Linh Giới các ngươi thật sự rất ngu, đất đai Đấu Linh phì nhiêu thế này sao không hứa cho Ma Nhân nhất tộc một mảnh đất cắm dùi. Ta hứa chỉ cần Ma Nhân nhất tộc giúp chúng ta lấy được Thôn Kiếm Thành, ta sẽ tặng họ 11 thành trì của Đấu Linh. Ha ha ha… Hôm nay các ngươi chắp cánh cũng khó thoát khỏi thiên binh vạn thú của ta truy sát.
Các cường giả Thiên Linh Giới rùng mình. Bọn họ rất sợ Ma Nhân nhất tộc vì sức chiến đấu của ma nhân rất cường hãn. Đấu Linh và Cổ Ma không là gì với ma nhân. Nếu hôm này Cổ Ma lấy được Đấu Linh chúng sẽ hướng đến các đại lục giàu có hơn để thôn tín. Những người ở đây đều cảm thấy giận sôi máu. Lạc Long Quân cũng bước ra phía trước sánh vai cùng Lôi Nhã Lan.
- Ta đang suy nghĩ, làm cách nào dân Cổ Ma các ngươi trước khi Hỏa Linh Hải tan biến đã cho được một số cường giả lọt qua. Ngay sau khi Hỏa Linh Hải tan biến đã có thể lập tức tiến quân. Thì ra các ngươi đã mượn đường củ Ma Nhân nhất tộc?
- Ha ha ha… Lạc Long Quân, không hổ là Lạc Long Quân. Đời này kiếp này chỉ có ngươi mới xứng làm đối thủ của ta thôi. Hay là chúng ta hiệp thương đi.
- Hiệp thương?
- Phải. Thần Duệ nhất tộc của ta chỉ cần khu vực Thôn Kiếm Lâm và toàn bộ Đấu Linh. Chúng ta sẽ chung sống cùng Ma Nhân nhất tộc. Sẽ không quấy phá các đại lục khác của các ngươi. Ngoại vực Hỏa Linh Hải quy ta, các nơi khác quy lại cho Ma Nhân nhất tộc. Còn nữa, ta muốn đầu của toàn bộ người tam đại gia tộc Đấu Linh.
- Ha ha ha… Sát Phá Thiên ngươi nghĩ ta là con nít ba tuổi hay sao? Ngươi lấy Đấu Linh thì muốn tấn công các đại lục khác lúc nào chả được. Muốn không tốn một binh một tốt lấy được Đấu Linh hay sao? Lạc Hồng nhị tộc của ta không bao giờ để ngươi thành công.
- Aii… Lạc Long Quân ngươi thật sự lại bắt ta tốn chút công phu rồi. Tứ Quỷ, Ngũ Ma.
- Có mặc tướng.
- Bao vây bọn chúng lại cho ta.
Đội ngũ dân Cổ Ma đông nghịt khiến mắt thường không thể thấy hết. Đội người trong thành cũng không hề sợ hãi âm thầm theo dõi để Sát Phá Thiên bày binh bố trận bao vây các cường giả lại. Khi đội ngũ của Cổ Ma đã bày bố xong Sát Phá Thiên ngước mặt lên trời cười ha hả. Số lượng của dân Cổ Ma thật sự nhiều đến nỗi mắt thường đếm không hết. Tuy cảnh giới thấp nhất của chúng mới chỉ tụ linh, phon linh cảnh nhưng kiến nhiều có thể cắn chết voi.
Mộ Dung Khuynh Thành và đội ma thú đứng ở một bên trong vòng bao vây. Tường thành của phía Thủ Hộ Giả căng thẳng. Ma Nhân kết hợp Cổ Ma chiến tranh này đã định sẵn số phận của rất nhiều người. Mộ Dung Khuynh Thành cũng cất tiếng cười vang vọng:
- Ha ha ha... 2000 năm trước các ngươi hứa tặng chúng ta một vùng đất tại Thiên Minh Trung Lục. Cuối cùng đất đai không có còn bắt chúng ta chuyển nhà rời tộc. Vùng đất tổ của ta cũng bị các ngươi biến thành bãi chiến trường. Hại không biết bao nhiêu ma thú của ta không nhà để về gia đình ly tán. Ngày hôm nay Cổ Ma sẽ cùng chúng ta liệp sát lại các ngươi.
Độc Cô Nhất Lang từ nãy đến giờ âm trầm không nói. Nghe Mộ Dung Khuynh Thành nói vậy thì gầm gừ cười ha hả.
- Các ngươi số lượng đông đảo như vậy thì làm được gì? Tên nào hại đồ nhi của bản tôn, ta sẽ giết hắn.
Tuy mọi người có mặt đều biết vị cường giả thần bí này cường đại nhưng lại không rõ hắn là ai. Có quan hệ gì cùng Lôi gia. Nhưng sau khi nghe ra điều này thì rất nhanh đã chấp nhận. Lôi gia tam thiếu cường đại như vậy là vì có người như Độc Cô Nhất Lang chỉ điểm. Tay của vị cường giả kia bỗng chốc đánh ra thủ ấn rất cường đại làm biến chuyển cả một vùng thiên địa. Lạc Long Quân thấy thủ quyết đánh ra thì giật mình thì thào: ”Là Thiên Lôi Trận?”
Trận pháp của Lạc Tộc nhưng dùng với tầm cỡ này thì Lạc Long Quân chưa từng thấy. Trận văn từ mặt đất nổi lên bao phủ lại tất cả dân Cổ Ma vào bên trong. Mộ Dung Khuynh Thành khi thấy trận pháp thì giật mình hô lớn:
- Là lôi điện chi lực, Sát Phá Thiên, cho con dân của ngươi vào xuyên tinh toa mau. Trận pháp cường đại những binh lính cấp thấp sẽ chống không nổi.
Các tướng lĩnh Cổ Ma cũng không đợi lệnh vội vã rút ra xuyên tinh toa với số lượng khinh người che chắn cho các binh lính cấp thấp. Cấp cao vào trong xuyên tinh toa điều khiển và bắt đầu khởi động các tụ linh pháo. Bên Thủ Hộ Giả Đấu Linh cũng tế ra rất nhiều tụ linh pháo các kích cỡ. Với con mắt cường giả của Sát Phá Thiên sao không nhìn ra tụ linh pháo của địch nhân cao cấp hơn của Cổ Ma Tộc. Có một điểm quan trọng nữa là tụ linh pháo của Đấu Linh có thể liên kết cùng tinh thần lực, điều khiển bằng tinh thần lực. Sẽ chính xác hơn, cường đại hơn. Tại sao bọn họ không moi được ra tin tức này?
Lôi điện chi lực càng lúc càng nồng đậm bắt đầu oanh kích xuống. Binh lính của Đấu Linh đem ra rất nhiều lá chắn lấp đầy tường thành. Độc Cô Nhất Lang kia cười ha hả như ma như dại. Hắn đã được một đội ngũ rất cường đại của Lôi gia thủ hộ. Độc Cô Nhất Lang bắt đầu ra lệnh cho một số binh sĩ bắn về phía của các ma thú:
- Dám phản bội lại chúng ta... giết!
Mộ Dung Khunh Thành bị linh khí ngoại phóng bắn vào mình thì cũng không hề sợ sệt sai quân bắn lại. Hai bên chưa chính thức khai chiến đã bắn phá tứ tung. Mộ Dung Khuynh Thành lui dần về phía các xuyên tinh toa của dân Cổ Ma. Nhã Lan thấy vậy thì sai người cẩu tụ linh pháo chặn đường. Sát Phá Thiên không thể bỏ qua cơ hội tốt này sai người ra chi viện. Đội ngũ Ma Nhân an toàn lui xuống núp vào dưới các xuyên tinh toa. Ma nhân tuy hiện giờ được dân Cổ Ma thủ hộ nhưng cũng bị tướng lĩnh của họ kèm cặp. Với số lượng quân đoàn đông nghịt chiếm một vùng đất và bầu trời bao phủ toàn bộ Đấu Linh Thủ Hộ giả vào bên trong, Sát Phá Thiên không thèm sợ sệt số quân mấy vạn của Mộ Dung Khuynh Thành.
Cả một chiến trường rộng lớn nhưng phạm vi chiến đấu hiện giờ chỉ bao phủ một thành trì mấy chục dặm vuông. Người bên trong lúc nhúc chen nhau đứng, nấp sau những lá chắn to lớn. Sát Phá Thiên gật gù khen ngợi thuẫn trận của địch nhân. Thuẫn trận này của họ có thể cản lại lôi điện oanh kích. Nhưng cản được lôi điện oanh kích thì sao? Bi xuyên tinh toa oanh kích thì làm sao thuẫn trận chịu nổi.
- Bắt nát các lá chắn phòng thủ của chúng cho ta.
Tụ linh pháo của Cổ Ma Tộc toàn bộ khai hỏa khiến trận pháp của phe Đấu Linh phải rung động. Mộ Dung Khuynh Thành cười ha hả lớn tiếng:
- Phá Thiên, bọn hắn sẽ chống không được lâu. Tiếp tục bắn. Với tin tức ta nhận được thành trì của họ chỉ cùng lắm chịu được tốc độ oanh kích này 3 canh giờ. Số lượng tụ linh pháo của ta quá nhiều, quá mạnh. Sau khi thuẫn trận của chúng ta Ma Nhân nhất tộc ta sẽ đi trước mở đường.
Sát Phá Thiên vui vẻ như vớ được. Có được sự trợ giúp của Ma Nhân nhất tộc quả thật như hổ thêm cánh. Sát Phá Thiên đang còn nghi ngờ sợ Ma Nhân phản giết thì nguy, luôn bắt các tướng lĩnh âm thầm theo dõi sợ có biến. Nay Mộ Dung Khuynh Thành lên tiếng chịu làm tiên phong Sát Phá Thiên thật sự vui như mở hội. Ma Nhân nhất tộc lúc trước theo nhân loại bị mất mát quá nhiều nên lần này khi sứ giả Thần Duệ Thần tộc đến bái kiến bọn họ đã vui vẻ nhận lời. Đối với Sát Phá Thiên sự trợ giúp của Ma Nhân không thể nghi ngờ đã giải quyết được rất nhiều khó khăn cho bọn họ. Nếu không nhờ Ma Nhân cho mượn đường thì Phá Thiên đã phải từ từ tiến lên qua đường núi. Vừa phá núi vừa phải chống trả lại sự cản trở của các cường giả Đấu Linh. Phá Thiên sẽ không dễ dàng gì có thể bao vây tất cả để một mẻ bắt hết như hiện giờ.
Một canh giờ qua đi số lượng linh thạch của dân Cổ Ma phóng ra cũng rất khủng bố. Bọn họ vừa phải gánh chịu lôi điện từ trên đánh xuống, vừa phải hứng chịu tụ linh pháo của Đấu Linh công kích. Trận pháp của Đấu Linh cũng ngốn rất nhiều linh thạch khiến hắn vui vẻ rất nhiều. Với cái đà này, bên nào hết linh thạch trước kể như bên đó sẽ bị hao tổn về nhân thủ trước tiên. Không còn linh thạch tức hết linh khí nạp phóng, hết linh khí thủ trận. Đôi mắt của Sát Phá Thiên nhìn tên cường giả áo đen bịt mặt ở giữa kia tóe lửa. Tên này đánh ra các trận pháp rất cường đại giúp cho nhân loại Thiên Linh có thể hấp thu ra linh khí rất tinh thuần. Bọn hắn vì vậy mà tiết kiệm được linh thạch không ít.
Đang lúc Sát Phá Thiên suy tính thì Mộ Dung Khuynh Thành đã dẫn một chi đội có thân hình cường hãn xông lên áp gần đài cao của Độc Cô Nhất Lang dùng linh khí đập vào thủ hộ trận. Tốc độ bày trận và kết nối trận pháp của cường giả Đấu Linh vì vậy mà bị phá rối. Một số tụ linh pháo của Cổ Ma bắn được vào trong khiến những tiếng kêu ai oán bắt đầu vang lên nhưng rất nhanh trận pháp lại được lấp đầy. Sát Phá Thiên tiếc nuối một cơ hội tốt để phá trận nhưng cũng mừng như điên vì Mộ Dung Khuynh Thành đã tìm ra cách phá giải trận pháp.
Linh khí bắn vào đội ngũ cường đại của Mộ Dung Khuynh Thành khiến nàng phải kéo quân bay lại trận địa của Cổ Ma phòng thủ. Khuynh Thành quay sang Sát Phá Thiên hô lớn:
- Chia quân tám góc nhất tề xông lên phá mắt trận của họ. Mắt trận chính là đài chỉ huy của tên Độc Cô Nhất Lang kia.
- Ha ha ha... ta đã hiểu, đa tạ Khuynh Thành nữ vương.
- Đừng nhiều lời. Ngươi cho người giúp ta. Ta chiếm một góc.
Sát Phá Thiên mở cờ trong bụng, hắn còn sợ không biết cách nào khống chế tình hình nếu Mộ Dung Khuynh Thành này bất thình lình phản kích. Nay nàng nói vậy hắn có thể sai tướng kèm sát nữ vương xinh đẹp này. Chỉ cần nàng có hành động bất thường sẽ bị cường giả của Cổ Ma chế ngự. Sát Phá Thiên sai luôn Đầu Trâu, Mặt Ngựa nhị tướng kéo thêm một số ma thú cường đại trợ giúp cho Khuynh Thành. Nói là giúp đỡ nhưng thật ra chúng đang kèm cặp và theo dõi đội ngũ Ma Nhân.
Linh khí hai bên bắn tới tấp nhưng Sát Phá Thiên dần cảm nhận được thiên lôi đánh xuống ngày càng mạnh. Hắn đang băn khoăn không hiểu ra lý do thì Mộ Dung Khuynh Thành lại lên tiếng:
- Là lôi kiếp. Địch nhân có rất nhiều người đang độ kiếp. Lôi kiếp giờ tăng phúc cho Thiên Lôi Trận, sinh ra trận trong trận. Nhanh, chúng ta ra sức phá mắt trận bằng không nguy to.
Lôi điện oanh kích xuống lại được dân Cổ Ma hứng chịu. Các lôi lực tinh thuần sau khi bị hóa giải lại khiến không khí nồng đậm. Đối với người Cổ Ma chuyên tu hắc ám thuộc tính lại khiến họ khó chịu không thôi. Chả nhẽ giờ đang bao vây lại rút lui. Có rút cũng không rút được vì cả địch lẫn ta đều đã bị thiên lôi trận bao vây. Chỉ có thể phá trận của địch mới có cơ hội sống sót. Hai bên liều mạng đánh ra những chiêu thức điên cuồng.
Bên Cổ Ma tộc tuy số lượng đông nhưng bị tổn thương không nhỏ. Những người ngăn chặn lại tụ linh pháo của Đấu Linh dần dần kiệt sức mà chết. Số lượng lúc đầu còn ít nhưng theo thời gian tăng dần. Lôi điện từ trên đánh xuống các xuyên tinh toa phá hoại rất nhiều. Xuyên tinh toa tuy có lực phòng thủ cường đại nhưng liên tục bị lôi kiếp đánh xuống cũng chịu không nổi.
Bên trong trận địa của Đấu Linh các cường giả trẻ tuổi bắt đầu độ kiếp. Lôi Nhã Lan, Độc Cô Cửu Kiếm, Lôi Trấn Quốc, Lôi Trấn Gia, Nạp Lan Hành Huyền đang được lôi lực tẩy lễ. Độ kiếp mà lại được Cổ Ma giúp đỡ. Các cường giả khác ngó thấy tình trạng này đều cười bể bụng. Đấu Linh Thủ Hộ giả quá thâm. Không biết là tên nào nêu ra ý kiến này? Một cái tên lóe lên ý nghĩ của mọi người nhưng lại tiếc thương cho một anh tài đã chết. Lôi Trấn Phong thật sự vẫn lạc rồi sao? Có quá nhiều người đội tang hắn. Tầm ảnh hưởng của Lôi Trấn Phong thật sự quá lớn.
Lôi lực đánh xuống càng lúc càng mạnh. Giữa các lúc lôi điện đánh xuống Mộ Dung Khuynh Thành đều hô lớn xung phong lên trước cùng các ma thú oanh kích vào thủ trận của Độc Cô Nhất Lang. Nàng ra tay rất mạnh, là thế lực làm tổn thương nhiều cường giả nhất. Tuy chưa có người chết nhưng Đấu Linh Thủ Hộ Giả đã có giấu hiệu chịu không nổi. Sát Phá Thiên bắt đầu thấy được chiến lợi. Chỉ cần Độc Cô Nhất Lang kia thất thủ thì trận pháp sẽ tan rã. Các võ giả của Đấu Linh sẽ trong một khắc bị đồ sát không còn một tên.
Số lượng lôi điện đánh xuống càng lúc càng nhanh. Hết đợt thứ 6 rồi đến đợt thứ 7. Khoảng chống giữa các đợt Mộ Dung Khuynh Thành đều xung phong đi đầu. Đầu Trâu, Mặt Ngựa nhị tướng dần cũng muốn góp sức giúp đỡ Khuynh Thành. Đến đợt thứ 8 thì Mộ Dung Khuynh Thành thành công đánh Độc Cô Nhất Lang một chưởng khiến hắn ọe ra một búng máu. Trận pháp rối loạn một hàng. Dân Cổ Ma giờ đã chết một nửa. Thây chất thành núi. Nhất là các ma thú và binh lính cấp thấp đã dần chống không nổi. Sát Phá Thiên cũng chấp nhận. Tuy chết một nửa nhưng binh lực của Cổ Ma vẫn còn nhiều hơn người Thiên Linh giới đến 50 lần. Số lượng đè bẹp chất lượng. Tiếng của Mộ Dung Khuynh Thành vang vọng:
- Tất cả chuẩn bị. Đây là đợt cuối cùng, theo lệnh của ta nhất tề xông lên.
Lôi điện của đợt tám liên tiếp đánh xuống. Lôi kiếp của 5 chuẩn chí tôn giả hòa vào một thể, gia điệp cùng lúc. Sự cường đại của chúng đâu chỉ bằng 1 cộng một bằng 2. Đối với bất kỳ chí tôn giả nào đây cũng là điều khó chống. Sát Phá Thiên nhìn thấy các lôi lực đánh xuống thì cũng sợ sệt không thôi. Bọn người kia định ôm hết mọi người trong trận cùng chết hay sao? Đợt cuối đánh xuống sẽ không có ai có thể cản nổi. Chỉ có cách giữa đợt lôi kiếp thứ 8 và cuối cùng đánh chết tên Độc Cô Nhất Lang kia phá thiên lôi trận thoát ra ngoài. Chỉ cần thoát ra ngoài lôi kiếp sẽ đánh chết các người trong thành xung quanh 5 tên chí tôn kia. Chiến tranh cũng như vậy mà kết thúc.
Sát Phá Thiên nắm chắc đại đao chuẩn bị lao lên. Tiếng của Mộ Dung Khuynh Thành bắt đầu đếm ngược:
- 9, 8, 7, 6, 5, 4, 3, 2, 1... GIẾT!!!
Những cường giả Cổ Ma ùa lên bắn phá loạn xà ngầu về phía Độc Cô Nhất Lang. Trận pháp của Độc Cô Nhất Lang tuy cường đại nhưng cũng không thể ngăn chặn lại tất cả. Rất nhiều cường giả mặc kim bào bị linh khí đánh cho tan xác. Linh hồn lơ lửng đau khổ kêu gào. Sát Phá Thiên cũng say chiến cản lại rất nhiều tụ linh pháo của phía Đấu Linh đang bắn phá lại hắn. Số lượng cường giả hai bên nhanh chóng bị hao hụt. Đến khi lôi kiếp của đợt thứ 9 bắt đầu đánh xuống thì dân Cổ Ma mới quay lại tươi cười nhưng bọn họ rùng mình vì rất nhiều xuyên tinh toa đã bị Ma Nhân phá nát.
Sát Phá Thiên chưa kịp mở miệng thì tiếng của các đại tướng theo hắn đã gào thét lên những tiếng vô vọng. Mộ Dung Khuynh Thành cầm đầu đám ma nhân dựa theo các hướng đánh cho xuyên tinh toa nát tan. Sát Phá Thiên cũng không có thời gian than vãn thì những tiếng trống đồng đã vang lên xé gió tạo ra những sóng âm tà dị phá nát thức hải của rất nhiều binh lính.
- Mộ Dung Khuynh Thành, ngươi dám phản trẫm?
- Ha ha ha... Ta chưa từng bị ngươi thu phục tại sao nói ta phản ngươi? Là ta tương kế tựu kế giêt ngược lại các ngươi mà thôi.
Đợt lôi kiếp của 5 cường giả trẻ đã bắt đầu đánh xuống. Những người nào có thân thể yếu ớt như dân Cổ Ma đều chịu không nổi. Những tên nào chưa chết thì cũng bị số lượng lôi điện đánh chết không thể chết thêm được nữa. Lôi khí thiêu đốt linh hồn bọn chúng khiến không tên nào có thể phát huy. Một số liều mạng định áp chế những ma nhân đang theo Mộ Dung Khuynh Thành từ dưới đánh ra tạo một đường máu làm hỗn loại trận doanh của dân Cổ Ma. Chiến trường của Cổ Ma đã hỗn loạn, các binh lính bỏ chạy tứ tung bị lôi điện oanh kích, các tướng lĩnh không thể khống chế được trận pháp bị binh lính đè bẹp. Tất cả chạy loại như gà không đầu. Thỉnh thoảng lại bị những tiếng trống của Lạc tộc oanh kích khiến thức hải đau như rồi bể nát.
Sát Phá Thiên rùng mình quay sang thấy những người đánh trống mồm nhai tinh thần đan rau ráu. Là tinh thần đan cấp thấp, sau mỗi một tiếng trống họ lại nhai một viên. Các người khác của phía địch nhân cũng bị tiếng trống làm ảnh hưởng không ít nhưng bọn họ lại được trận pháp thủ hộ cản lại sóng âm rất nhiều. Đây là trận pháp thủ hộ được tách biệt. Những người cầm trống đứng ở vòng ngoài. Chỉ cần giết chúng nhưng giờ phát hiện ra cũng đã quá muộn. Tiếng của cường giả Độc Cô Nhất Lang hô lớn:
- Bỏ trận thừa thắng xông lên.
Thuẫn trận bỗng chốc biến chuyển. Sát Phá Thiên có thể nhìn rõ ràng cách bày trận. Những người cầm lá chắn này đều là thể tu. Chúng vì vậy mà không bị linh khí phản ngược làm tổn thương khi cầm lá chắn. Trận pháp của Độc Cô Nhất Lang kia cung cấp linh khí cho các lá chắn. Người truyền linh khí vào lại không trực tiếp cầm lá chắn. Trận pháp vì vậy không bị linh khí của Cổ Ma làm bắn ngược. Nhiều tên thể tu cầm lá chắn không nổi bị thương không nhẹ nhưng số lượng của họ rất đông, thừa sức thế chỗ của những người bị thương.
Số lượng tử vong của Đấu Linh Thủ Hộ giả không nhiều nhưng ngược lại thiên binh vạn thú của Sát Phá Thiên thì ôi thôi. Khi đợt lôi kiếp cuối cùng bắt đầu đánh xuống thì các thủ lĩnh đã bị Mộ Dung Khuynh Thành ám toán. Ngũ Ma, Tứ Quỷ bị đánh trọng thương không nhẹ. Khi dân Cổ Ma ra sức đánh về phía trước thì phía sau lại bị các ma nhân ám toán. Thật không ngờ sau mỗi đợt ma nhân xông lên thì đội ngũ của chúng lại tách ra một chút, lan rộng dần dần khắp trận địa. Đợt cuối khi mọi người tập chung để giết bằng được người thủ trận Độc Cô Nhất Lang kia thì cũng là lúc mọi người lơ là không đề phòng phía sau của mình. Nhiều cấp đội trưởng, lữ trưởng bị linh khí từ sau đánh vào lưng chết không kịp ngáp.
Sát Phá Thiên bỗng nhiên nhớ ra một cao nhân đang sống trong thức hải của hắn. Giọng hắn thì thào run sợ: - ”Sư phụ người phải giúp con!”
Một giọng nói khàn khàn vang vọng.
- Thiên nhi, con là đệ tử yêu quý của ta. Tiếc rằng thức hải của con quá nhỏ không để cho cả hai chúng ta cùng tồn tại lâu dài. Con cản tên kia lại cho ta.
Giọng nói vừa dứt thì Sát Phá Thiên đã thấy mình rời thân xác bay về phía của Độc Cô Nhất Lang. Trên đường bay các lôi điện như tìm được điểm yếu điên cuồng đánh vào hồn thể của hắn. Khi Sát Phá Thiên vào được trong thức hải của Độc Cô Nhất Lang thì đã dường như bị tan biến. Độc Cô Nhất Lang không thèm suy nghĩ dùng một mồi lửa thiêu đốt linh hồn của Sát Phá Thiên. Mắt của Nhất Lang lóe lên tinh quang theo dõi thân xác của Sát Phá Thiên đang rời khỏi trận địa. Cửu tướng theo sát hắn bảo toàn cho tên này. Thì ra là vậy. Cổ Ma Thiên Tôn đã trở lại. Hắn đang núp trong cơ thể của Nghịch Hành Thánh Thể Sát Phá Thiên. Giờ Phá Thiên rời thể thì thân xác của hắn đã bị Thiên Tôn chiếm lấy.
Trong thức hải của Độc Cô Nhất Lang tên mặt trắng gật gù âm trầm:
- Bản thể, chúng ta chia tay nhau từ đây. Ta theo sát bọn chúng giết chúng từ bên trong. Không thể để Cổ Ma Thiên Tôn trốn thoát. Hắn mới thực sự là thiên tử.
- Chờ chút tên mặt trắng. Để ta nối liền đan điền.
Độc Cô Nhất Lang bay lên đón gió, đã không còn ai dám đánh vào hắn vì chỗ cua Độc Cô Nhất Lang đứng cũng là chỗ mà lôi điện tụ tập nhiều nhất. Nhất Lang cưỡi một con linh thú to lớn mồm hớp lôi điện như đó là thức ăn ngon lành nhất của hắn. Linh khí trong trời đất bỗng nhiên tụ tập xoay quanh người của Độc Cô Nhất Lang. Trong cảnh giới của Thiên Nhân Hợp Nhất linh khí của các nơi đều bị hắn kéo về. Tụ linh pháo của Đấu Linh ngừng bắn. Thiên Lôi trận cũng dần dần tan biến chuyển thành linh khí tinh thuần. Các Thủ Hộ Giả theo đã thiên lôi trận tan biến cũng rất có tổ chức chạy ra khỏi thành chỉ để lại một đội người của tam đại gia tộc thủ hộ cho năm người đang độ chí tôn kiếp.
Binh lính dân Cổ Ma thấy kết giới thiên lôi trận đã bị phá bỏ thì không còn ham đánh chạy loạn tứ tung. Các thủ giới giả theo đà truy sát giết được rất nhiều. Toàn trường tan rã. Tưởng rằng như vậy đã hết nhưng không ngờ khi dân Cổ Ma chạy thoát khỏi sự truy sát của người Thiên Linh Giới thì đằng trước lại xuất hiện thiên hỏa thiêu đốt bọn họ.
Lôi Trấn Quốc truy tung thiên hỏa mãi cũng không ra, không phải vì cảnh giới của Quốc kém mà vì thiên hỏa liên quan đến Hỗn Độn Thánh Thể. Hỗn Độn Thánh Thể là người đại diện cho vũ trụ này. Quốc hiểu ra rằng sẽ không ai có thể truy tung Hỗn Độn Thánh Thể. Những gì liên quan đến tam đệ sẽ bị che lấp. Cho dù Nghịch Hành Thánh Thể cũng không thể nhìn ra. Hắn chỉ có thể nhìn ra một tương lai nếu không có Phong tồn tại. Hỗn Độn Thánh Thể tự mình là đạo diễn cho cuộc đời của mình. Khi biết được kết luận này của Quốc thì Phong đã nghĩ ra hai loại quang hỏa.
Quang hỏa của Phong lấy được trong Thần Thạch chi địa là Quang thuộc tính tức Phượng Hoàng lửa trong thức hải của Phong. Còn thiên hỏa của Viêm Đế năm xưa có tên là Quang Linh Hỏa có quang và mộc thuộc tính rất tinh thuần. Chỉ cần Phong thả ra quang hỏa của mình Quang Linh Hỏa sẽ lập tức bị hấp dẫn tìm đến thôn phệ.
Lôi Trấn Quốc không nhìn ra thiên hỏa vì sự xuất hiện của thiên hỏa liên quan đến việc Phong thả ra Phượng Hoàng lửa của mình. Phong cũng không chắc chắn nhưng khi nhìn thấy binh lính Cổ Ma chạy tán loạn thì không ngần ngại hô lớn:
- Tất cả lui lại.
Các cường giả đang say chiến cũng phải ngừng tay. Độc Cô Nhất Lang là người thủ trận. Nhờ hắn mà mọi người mới sống sót đại thắng. Lời của cường giả áo đen này nói ra rất có phân lượng. Tiếng của Độc Cô Nhất Lang vang vọng truyền vào tai của tất cả những người đang truy sát.
Không chần trừ lâu từ thức hải của Độc Cô Nhất Lang một Phượng Hoàng Lửa bay ra ngoài thiêu đốt những người có linh hồn thể yếu hơn. Phượng Hoàng lửa của Phong đã sinh ra linh trí, phân biệt được ai là bạn là thù. Dân Cổ Ma bị Phượng Hoàng thiêu đốt rất nhiều. Bọn chũng còn chưa hoàn hồn thì từ xa lại có hình một ngọn lửa khổng lồ bay tới muốn nuốt chửng Phượng Hoàng Lửa.
Phong dưới mặt nạ của Độc Cô Nhất Lang vui vẻ vỗ đùi cười ha hả mở rộng thức hải vận hành Khống Hỏa Quyết. Ngọn lửa kia lập tức bị Phong hấp dẫn đổi mục tiêu bay vào trong thức hải của Phong. Nhưng khi nó vào đến thì run rẩy vì Ngọc nhi mới là lão đại của các loài thiên hỏa. Phong dễ dàng thu phục được thiên hỏa. Mắt Phong lóe lên ánh sáng. Lại thêm được một thuộc tính thiên hỏa mới, đó là mộc thuộc tính.
Dân Cổ Ma bị đánh túi bụi, bị thiên hỏa thiêu đốt chết rất nhiều binh sĩ. Người Thiên Linh Giới được Độc Cô Nhất Lang kéo lại nên không ai bị sự xung đột của hai loại thiên hỏa làm thương. Thiên hỏa xuất hiện chỉ một thoáng nhưng sự tàn phá rất khủng bố. Thiên hỏa mới xuất hiện không ngờ lại hợp cùng một thể với một loại thiên hỏa khác sau đó bay vào thức hải của Độc Cô Nhất Lang.
Ma Nhân nhất tộc kết hợp cùng nhân loại Đấu Linh thừa thắng truy sát. Tha hồ đồ sát dân Cổ Ma. Những tên sống sót giờ này chủ yếu là những tên cường đại nhất. Các tướng theo Sát Phá Thiên liệu mạng chống trả nhưng Tứ Quỷ bị Quyền Tôn và cường giả chí tôn hàng chữ Chiến liệp sát từng tên một. Phong Ma bị Hồng Nhạc Mị Nương giết. Gió gặp lửa không khắc chế được còn khiến lửa cháy to thêm. Lại thêm vào đã bị ma nhân đánh trọng thương, bị thiên hỏa thiêu đốt cường giả đỉnh tiêm của Cổ Ma cũng không còn lực hoàn trả.
Băng Ma bị Băng lão cùng Lôi Lạc Minh hiệp sức giết. Trước khi chết hắn còn ú ớ 2 người ăn gian. Lôi Lạc Minh cười hề hề khinh bỉ: ”Các ngươi kéo số lượng gấp trăm lần đến đánh chúng ta thì còn nói gì bên nào ăn gian. Chết đi!” Một chiêu bị Truy Tinh Trục Nguyệt Thương xuyên thủng. Lôi Ma bị thương nhẹ nhất hộ tống Thiên Tôn chạy thoát đầu tiên. Quang Ám nhị tướng cản hậu. Phong Đao Phong Diệt Thiên tức tưởi ra sức đè ép nhị tướng nhưng một người khó lòng địch nổi hai. Trong lúc nhất thời để Thiên Tôn thoát hiểm trốn đi.
Phong chỉ mất một khắc để nối liền các đan điền. Sinh tử chi cảnh khủng bố của Phong lập tức kéo đến lôi kiếp. Trong chiếc mặt nạ của Độc Cô Nhất Lang Phong cười ha hả bay theo đoàn người truy sát Cổ Ma tộc. Tiểu Lôi đã hóa hình thành bản thể của một cự hổ có cánh rất nhanh đưa Phong bay sát Cổ Ma dân đang chạy trốn về phía Mẫu Địa của Cổ Ma. Những tên Cổ Ma chỉ dám ra sức chạy bộ, bay thấp không dám lên cao vì sẽ trở thành điểm ngắm của mọi người đang truy sát chúng.
Võ giả Thiên Linh giới cũng rất có tổ chức, sợ dân Cổ Ma quay lại phản giết nên cũng không dám liều mạng, kết đội cùng nhau truy sát. Còn dân Cổ Ma sau khi bị thiên lôi trận của Độc Cô Nhất Lang oanh kích cho thần hồn tê dại thì không còn sức hoàn trả, sợ vỡ mật chỉ thiết một đường chạy trốn. Trong lúc Phong cưỡi hoán Phong trận lợi dụng lôi kiếp của mình để liệp sát dân Cổ Ma thì cũng lợi dụng tình thế hỗn loạn phất tay một cái. Tên mặt trắng theo đà dùng Đoạt Hồn Quyết thôn phệ một tên đội trưởng cấp sinh tử cảnh rồi cùng đoàn người Cổ Ma chạy trốn.
Phía trước đoàn người truy sát dân Cổ Ma không biết từ lúc nào đã xuất hiện một tên tiểu đội trưởng của Cổ Ma tộc có hắc ám linh khí rất tinh thuần có quyền pháp rất nghịch thiên. Hắn có thân pháp rất nhanh, rất ảo diệu tránh né được hết tất cả các chiêu pháp của những người truy sát. Không mất bao lâu tên sinh tử cảnh này đã đuổi kịp đội ngũ bọn Thiên Tôn gia nhập cùng đội chạy thoát. Cũng không ai để ý đến hắn là ai. Tên là gì. Chỉ biết hắn đang giúp đỡ Thiên Tôn chạy trốn rất nhanh. Thiên Tôn luôn bị các chí tôn giả của nhân loại Thiên Linh Giới tìm đến cản trở. Tuy cũng thành công đánh trọng thương được rất nhiều người nhưng người của Thiên Linh Giới biết thiên tử của chúng mới là đại họa, không thể không trừ.
Chạy được 1 canh giờ về phía Mẫu địa của Thần Duệ chi tộc thì đoàn người bị ba cường giả chặn đường. Ba tên này mới chỉ là võ thánh cảnh sơ kỳ nhưng cưỡi linh thú khá cường đại. Lôi Ma mắt lóe lên một tia độc ác nghiến răng tụ lại linh lực. Nhưng hắn chưa kịp làm gì thì một cường giả sinh tử cảnh đã xông lên dùng ba cước rất nhanh đá bay ba tên kia. Ba võ thánh cảnh giật mình quay lại xông lên nhưng cũng bị tên kia dùng ba quyền đánh gục. Một cường giả Lôi gia chưa kịp bò dậy thì đã bị tên sinh tử cảnh kia dẫm nát cánh tay bẻ gãy rút ra.
Tên này rút giới chỉ của võ thánh cảnh Lôi gia rồi một cước đá vào ngực hắn hất tung người hắn bay lên. Các thủ hạ và đồng bọn Đấu Linh thấy thế đều ớn lạnh. Cái kiểu ra tay tàn khốc thế này đúng thật chỉ có người Cổ Ma mới nghĩ ra. Giết không thèm giết, cứ vờn con mồi từ từ rồi mới thôn phệ linh hồn địch nhân để lớn mạnh. Cố Ma Thiên Tôn thấy một cường giả như vậy thì gật gù hô lớn:
- Giết được mấy tên võ thánh cảnh thì có lợi gì. Đi...
Tên cường giả Cổ Ma sinh tử cảnh cũng nghe vậy thì theo đoàn người rời khỏi. Hắn đeo vào giới chỉ của tên võ thánh cảnh bị bẻ gãy tay rồi bay theo đoàn người Thiên Tôn. Lần này dân Cổ Ma Tộc tổn thất rất nhiều. Thiên Tôn mới nhập xác của Nghịch Hành Thánh Thể chưa thể khôi phục lại thời kỳ đỉnh phong, không dám ngạnh kháng một đường chuồn thẳng. Lần này bị thua chủ yếu là thua trận pháp của tên Độc Cô Nhất Lang kia. Lôi Ma là lôi thể tinh thuần âm trầm gầm gừ. Không ngờ lần này Cổ Ma tộc không có cách dùng trận pháp và lực lượng kết hợp hoàn hảo để thủ thắng. Tất cả vì ham bao vây thành trì lại không để ý đến trận văn giấu sâu dưới lòng đất.
Sau khi đoàn người Thiên Tôn rời khỏi ba võ thánh cảnh đứng đầu vẫn còn run rẩy. Một thủ lĩnh vỗ vai của người đã bị đứt tay:
- Trấn Điềm, ngươi không sao chứ?
- Còn sống là may, chúng ta ếch ngồi đáy giếng tưởng rằng có thể lập công. Một con cọp bị bẻ vài cái răng nó vẫn là con cọp.
- Ừm. Cũng may là ngươi chỉ bị đứt tay, bằng không ba người Vạn Hành Điềm ta phải mất đi một người rồi.
- Mẹ cái tên Cửu Vạn ngươi nói cái rắm gì chứ. May là không bị diệt toàn đội.
- Thôi đi các ngươi nói đủ chưa. Quyền pháp đó...
- Ừm... Chúng ta một chiêu cũng không đánh lại.
Các cường giả theo đội cũng thấy may mắn. Tên sinh tử cảnh đó quá mức cường đại. Có thể vượt cấp khiêu chiến. Hắn chỉ có một hắc ám thuộc tính nhưng ra quyền quá mức khủng bố. Không ai để ý ra ba người Vạn Hành Điềm đã phát hiện ra điều gì. Quyền pháp tên kia sử dụng rất giống cảnh giới quyền pháp của một người bọn hắn biết. Có điều cổ quái, ba người tuy biết nhưng cũng không nói nhiều. Cũng may là ba người họ đã bị tên sinh tử cảnh kia đánh, bằng không đã mất mạng. Trong đây có điều cổ quái. Con linh thú Độc Cô Nhất Lang cưỡi rõ ràng là linh thú của Phong đệ. Phong đệ còn lâu mới chết. Ba người đều nghĩ thầm: ”Tên sinh tử cảnh vừa rồi chắc chắn liên quan đến Phong đệ. Phong đệ lại cứu ba người họ thêm một mạng. Tên kia rõ ràng đã cố tình không giết!”
Trên đường chạy đi Thiên Tôn đối kháng cùng mấy đợt chí tôn giả chặn đầu nhưng ba tướng còn lại đủ sức ngăn cản các sự tấn công. Quyền Tôn nhờ các đợt tấn công này cuối cùng cũng đuổi kịp. Tiếng cười ha hả của ông vang vọng một vùng thiên địa:
- Cổ Ma Thiên Tôn, ngươi lần này có cánh cũng chạy không thoát. Bản tôn hôm nay thay mặt các lão gia hỏa kia nhất định giết chết ngươi.
Giọng nói mới dứt thì quyền ảnh đã rợp trời. Quyền Tôn cùng 10 người chí tôn giả kim bào Lôi gia giải quyết Tứ Quỷ xong thì một đường truy sát đến nơi này. Thiên Tôn thấy Quyền Tôn xuất hiện thì sợ vỡ mật:
- Các ngươi cản hắn lại cho bản tôn, ta sẽ đưa các ngươi đến nơi các linh hồn độ kiếp. Các ngươi sẽ có cơ hội đuổi bắt tiên duyên.
Ba đại tướng nghe vậy thì hơi hoang mang. Ngũ Ma chết trận hai người. Lôi, Quang, Ám đối mặt với Quyền Tôn thì cũng không dám hờ hững. Bọn họ quá biết người ở trong thân xác kia chính là Thần Duệ Thiên Tôn, là con của chân thần chúng đang thờ phụng. Để con của chân thần vẫn lạc sẽ mang trọng tội gì bọn họ cũng không dám nghĩ. Đừng nói là có thưởng hay không có thưởng bọn chúng cũng phải liều mạng cản Quyền Tôn lại. Không còn cách nào khác ba người bọn chúng nhất tề xông lên. Thiên Tôn được dịp chuồn thẳng.
Các chí tôn con theo chân cũng một đường cản lại các kim bào hàng chữ Chiến của Lôi gia. Một số võ thần cảnh của Lôi gia liều chết xông lên thì lại bị một tên sinh tử cảnh có quyền pháp rất nghịch thiên cản lại. Võ thần cảnh đánh cũng không lại hắn. Thân pháp của tên này rất quái dị. Có cước pháp giống ý sì với Phong nhi khiến các võ thần cảnh không có cách gì đánh trúng. Tên sinh tử cảnh kia của không ham đánh một đường vừa đánh vừa lùi chạy về phía Cổ Ma Mẫu Địa. Quyền Tôn vì đang ở trong Thiên Linh giới nên không dám hết sức ra tay sợ bị tiên nhân trách phạt nên lão bị kèm cặp rất nhiều. Cuối cùng phải để bọn người ba tướng rời khỏi. Những Cổ Ma chí tôn theo sát đoàn người này cũng bị Quyền Tôn giết chết không ít.
Chạy được mấy canh giờ thì đội người Thiên Tôn đã hoàn toàn rời khỏi, tốc độ của chí tôn giả khi muốn chạy trốn thì khó lòng có ai đuổi kịp. Tên sinh tử cảnh kia cũng ăn không ít đau khổ bị các võ thần cảnh truy sát. Khó khăn lắm hắn mới sau 1 tuần chạy kịp về Mẫu Địa. Nơi này có trận pháp phòng thủ rất cường đại. Người Thiên Linh Giới khó lòng đánh vào. Hắn chọn cho mình một quán trọ rồi đóng cửa tu luyện khôi phục cảnh giới. Chạy trốn một tuần quá mệt mỏi. Hắn cũng mặc kệ mọi việc ngồi xếp bằng khôi phục.
***
Thôn Kiếm Thành, 1 tuần sau.
Độc Cô Nhất Lang ngồi ở ghế khách quý. Lôi Nhã Lan ngồi ở ghế chủ tọa âm trầm không nói. Sự ra đi của Lôi Trấn Phong đã làm bao người thương tiếc. Lôi gia hôm nay đã khác. Trong lúc này họ đã có một chí tôn cảnh đế giả tọa trấn. Trong lúc Độc Cô Nhất Lang truy sát đoàn người Cổ Ma thì năm người thủ lĩnh trẻ đã thành công độ kiếp. Lôi kiếp của Lôi Nhã Lan sau khi nhập tôn lập tức bước vào hàng vương giả. Tiếp tục độ kiếp của hoàng giả rồi đế giả.
Lôi Nhã Lan lợi dụng vào cái chết giả của Phong mà tìm ra được cảm ngộ cho đạo của nàng. Đạo của nàng là sinh tử chi đạo. Trong thế giới của nàng luân hồi sự sống và sự chết. Nàng là người khống chế sinh tử của muôn loài. Như một nữ đế vương thống trị thế giới của mình. Nàng phải mất đến 3 ngày để hoàn thiện và củng cố cảnh giới của mình. Những người tham chiến và quan chiến đều tránh xa lôi kiếp của nàng. Sự cường đại của lôi kiếp này còn được bàn rất dài trong giới tu luyện giả của Thiên Linh Giới.
Phong truy sát một hồi rồi cũng phải dừng tay hô hào mọi người giặc cùng đường chớ đuổi rồi tìm một ngọn đồi nhỏ yên tĩnh đón lôi kiếp. Có Tiểu Lôi tận lực giúp đỡ Phong cũng không mất nhiều sức lực để tiếp một tia cuối cùng khủng bố. Lôi kiếp của Phong rất giống lôi kiếp của chí tôn giả nên mọi người giật mình khó hiểu. Không phải Độc Cô Nhất Lang kia đã là chí tôn giả rồi hay sao? Cái tên Độc Cô Nhất Lang so với Lôi gia tam thiếu còn thần bí và cường đại hơn nhiều. Bọn họ đã không hiểu Lôi gia tam thiếu, thì làm sao hiểu nổi người tự xưng là sư phụ của Lôi Trấn Phong. Giờ trận chiến đã kết thúc nhưng những gì sảy ra lúc đó không mấy người có thể lý giải.
Đấu Linh nay đâu như xưa. Có thêm một Độc Cô Nhất Lang thần bí cường đại. Lại có thêm sự ủng hộ của Ma Nhân chi tộc của Mộ Dung Khuynh Thành, Đấu Linh đã cường đại không thể tưởng tượng. 1 tuần qua mọi người đã ra sức liệp sát rất nhiều dân Cổ Ma bị thất lạc cùng đội ngũ của bọn họ, không chạy kịp hoặc chạy lạc trong lúc hốt hoảng. Thu được rất nhiều xuyên tinh toa, linh thạch và tài phú các loại. Chiến lợi phẩm đã quy kết chia đều cho những người tham chiến. Công của đội người tam đại gia tộc quá lớn nên tài phú chiến lợi phẩm được chia cho họ đến 5 phần. 2 phần chia cho Lạc Hồng nhị tộc. 1 phần cho đội người Trận Môn và 2 phần còn lại chia đều cho các hảo hữu của Lôi Trấn Phong.
Các nhất lưu thế lực thuộc Liên Minh Bách Tộc đều muốn mời Độc Cô Nhất Lang về làm thái trưởng lão nhưng người này chỉ chừng mắt gầm gừ không nói. Những ai đang có mặt thật sự rất tò mò về thân phận của người này. Hai cô nàng Nhã Lan Khuynh Thành cũng không nói gì. Coi như người này là một vị trưởng bối, đối đãi cung kính. Quyền Tôn bước vào phòng nhìn thấy Độc Cô Nhất Lang thì cười ha hả hải người vỗ vai nhau rồi hai người rời khỏi Đấu Linh. Họ đi đâu không ai biết nhưng ít ra đã không ai dám làm phiền người này nữa. Hai cô nàng Khuynh Thành Nhã Lan nhìn theo bước chân của Độc Cô Nhất Lang rời khỏi thì lòng buồn rười rượi.
Trận chiến Đấu Linh Cổ Ma đã chấm dứt bằng thắng lợi to lớn của Đấu Linh nhưng không phải vì vậy mà mọi người có thể lơ là. Lạc Long Quân cũng chính thức công bố thiên hạ, Cổ Ma Thiên Tôn đã trở lại. Hắn rất cường đại. Tuy trong lúc nhất thời hắn chưa phải nghịch thiên nhưng hắn sẽ có ngày khôi phục cảnh giới. Quyền tôn đã vì một lý do khó hiểu không thể toàn lực ra tay khiến Cổ Ma Thiên Tôn chạy thoát. Mọi người trong đại sảnh tuy có vui mừng vì chiến thắng nhưng cũng lo sợ những khó khắn kế tiếp. Lôi Nhã Lan đã theo lời căn dặn của Phong bố trí tốt việc phòng thủ. Thành trì Hỏa Linh Hải nay đã là một pháo đài của Đấu Linh.
Người rung động nhất lại là Lạc Long Quân. Quân đã có mặt, hắn đã chứng kiến hết tất cả. Những người cầm lá chắn đều là các thể tu. Khi dùng lá chắn thì người cầm sẽ bị lực công phá đả bại. Đan điền của nhiều người vì vậy mà không chịu nổi sự oanh kích, bị bạo nổ. Không ngờ người Đấu Linh lai đi dùng thể tu, là những võ giả không có linh khí, không có đan điền. Dùng trận pháp truyền vào những loại thuộc tính ngũ hành liên miên bất tận để chống lại sự công kích của tụ linh pháo. Bằng cách này người thủ trận không trực tiếp cùng tụ linh pháo của địch nhân đối kháng. Nội thương nhận được vì thế cũng không nhiều.
Lạc Long Quân phá bĩnh sự im lặng:
- Các vị, ở đây đều là những cường giả đỉnh tiêm của Thiên Linh giới. Mọi người chắc chắn đang thắc mắc tại sao Quyền Tôn lại không một chiêu đả bại Thiên Tôn Cổ Ma?
Trong đại sảnh các cường giả gật gù. Quyền Tôn là một trong thập đại cường tôn, họ quá cường đại nên không ai dám hỏi. Không ai dám lên tiếng thắc mắc. Lạc Long Quân thở dài một hơi rồi bắt đầu:
- Là vì Lực Vương Kiếm tôn. 2000 năm trước thập đại cường tôn bắt buộc phải đi đến quyết định cuối cùng là ép Cổ Ma phải nhượng bộ lui quân. Trong trận chiến đó số lượng cường giả của họ rất đông. Đủ để chèn ép chúng ta một đầu. Thật không ngờ lại bị Lực Vương Kiếm Tôn một mình một kiếm đánh đến tận cửa. Số lượng cường giả của họ chết rất nhiều. Nhờ thế đã mua được thêm giờ cho Viêm Đế Chí Tôn và Trận Địa Minh Tôn bày bố trận pháp của Hỏa Linh Hải. Cuối cùng vây khốn được Cửu Ma Địa Tôn. Họ là những cường giả chỉ đứng dưới Cổ Ma Thiên Tôn nhưng lại cường đại không kém Ngũ Tuyệt của ta. Lực Vương ra tay giết người quá nhiều nên ngài cũng vì vậy mà bị tiên nhân trách phạt. Trong các lão gia hỏa kia chỉ có Quyền Tôn là được phép ở lại Thiên Linh giới. Đồng thời cùng lúc Lực Vương Chí Tôn đánh đến đại địa của Cổ Ma thì các thập đại cường tôn khác tại ngoại vực cũng chi phối Cửu Ma nên đã liệp sát quá nhiều sinh mạng. Vì thế mà bọn họ đã bị tiên nhân trách tội. Không biết giờ này họ đang ở đâu. Quyền Tôn cũng không dám làm trái ý tiên nhân. Vị Độc Cô Nhất Lang kia có nhắc đến tiên thư. Ta nghĩ đây là giao kèo giữa ba vị tiên nhân của Thiên Linh Thế Giới.
Các cường giả run rẩy khi nhắc đến tiên nhân. Thiên Linh Thế Giới đã lâu rồi không xuất hiện tiên nhân. Chí tôn giả có tuổi thọ rất cao nhưng không phải tồn tại vô địch. Đến Viêm Đế cường đại như vậy cũng bị vẫn lạc. Chỉ có tiên nhân mới là tồn tại vĩnh hẵng vĩnh viễn. Mỗi một sinh mạng đều đại diện cho sự sống của vũ trụ. Cường giả dựa vào cảnh giới cao hơn của mình đi liệp sát võ giả cấp thấp hơn sẽ phải chịu sự phẫn nộ của tiên nhân. Giết một vài người, thậm chí mấy vạn người cũng không sao nhưng các thập đại cường tôn giết là mấy tỷ người. Cũng vì điều này mà các bậc chí tôn giả của Thiên Linh giới đã không thể một lần diệt tuyệt tất cả người Cổ Ma. Hồng Nhạc Mị Nương cũng gật gù:
- Ta cũng không rõ tiên thư Độc Cô Nhất Lang nhắc đến là có ý gì. Có lẽ có một lý do nào đó mà chúng ta bị vây khốn trong thế giới này!
- Vây khốn?
Mọi người trong đại sảnh bắt đầu suy nghĩ về điều này. Ngoại vực tinh không có rất nhiều nguy hiểm. Đã bao năm rồi không ai thoát khỏi giải ngân hà này để đến các nơi khác. Đây quả thật là một việc vây khốn. Lý do vì sao thì không ai rõ. Chiến tranh Đấu Linh Cổ Ma mới chấm dứt nhưng trận chiến để quyết định số mạng của nhân loại vẫn chưa kết thúc. Lời tiên tri của Thần Toán Chí Tôn như ẩn như hiện như chưa thực hiện hoàn toàn. Tất cả mọi việc đã hoàn chỉnh chỉ thiếu Hỗn Độn hiện. Tại sao Hỗn Độn không hiện? 5 vị chí tôn độ lôi kiếp và được cường giả Độc Cô Nhất Lang kia trợ giúp không thể nói đã đại diện cho Hỗn Độn hiện được. Linh khí lúc đó bị hấp thu tuy khủng bố nhưng hình như vẫn chưa nói nên điều gì. Thiên tử của dân Cổ Ma cũng chưa chết vì Thiên Tôn của họ đã trở lại. Đó là vị Thiên Tử đầu tiên. Hình như vũ trụ đang sắp xếp một tàn cờ vô hình nào đó và chỉ có những người được chọn mới có thể hóa giải. Đó là thử thách của vũ trụ. Khi một số người nghĩ đến đây thì bắt đầu run run hiểu ra. Là thử thách của vũ trụ này để có thể chọn ra tiên nhân mới. Tiên nhân đâu chỉ có thể có ba người. Các tiên nhân khác đâu? Tiên duyên khi nào mới xuất hiện?
Trong đại sảnh các cường giả bắt đầu nheo mắt nhìn cường giả như Lạc Long Quân và Lôi Nhã Lan, Mộ Dung Khuynh Thành. Đây là một trong những chìa khóa để mở ra tiên duyên trong truyền thuyết sao? Bàn cờ của tiên nhân hé lộ nhưng rất nhiều người đều biết, họ không phải là người đánh cờ, không hiểu được tính chất của ván cờ này có ý nghĩa gì. Lôi Nhã Lan, Mộ Dung Khuynh Thành cũng chần trừ âm thầm không biết nói gì. Họ chỉ lo lắng không biết Phong sẽ phải hứng chịu những đau khổ gì. Khi đối diện cùng Sát Phá Thiên, Phong đã thay đổi kết cục của trận chiến. Trong thức hải của Phong ba lão gia hỏa trong trạng thái linh hồn thế đã phát hiện ra ngay linh thể của Cổ Ma Thiên Tôn. Quyền tôn cũng nhìn ra điều này. Kế hoặc Lôi Động Cửu Thiên lại phải kéo dài chưa thể chấm dứt. Tình cảm của ba người Phong Lan Thành lại phải gác qua một bên.
Chiến tranh đã tạm thời chấm dứt. Lôi Nhã Lan tay nắm chắc bắt đầu triển khai bước kế tiếp Phong mới định ra. Nhậm chức Liên Minh Bách Tộc thế Phong. Phong có nhiệm vụ cần làm tạm thời chưa thể ”sống lại”. Phong phải điều tra ra cửa vào của nơi những linh hồn độ kiếp. Quyền Tôn nhân lúc chặn lại Thiên Tôn Cổ Ma cũng nghe hắn nhắc đến điều này. Dĩ nhiên là muốn tìm hiểu về điều này. Nơi các linh hồn độ kiếp cũng là nơi Viêm Đế Chí Tôn và lão Lực đã đến. Bọn họ đã tìm ra chân lý khi chấp nhận số phận vẫn lạc. Tại sao bọn họ lại làm vậy? Bao năm nay Quyền Tôn suy nghĩ về điều này rất nhiều. Với cảnh giới của bọn họ trên đời nay ngoài tiên nhân ra họ đâu cần sợ ai nữa?
Đan Khí nhị tổ trở lại được thiên giới là do Phong đưa họ về. Vậy còn Thiên Tôn Cổ Ma thì sao? Ai đưa hắn về? Nếu không tìm ra kẻ này đây sẽ là việc nguy hiểm không thể tưởng tượng nổi. Nhân loại sẽ bị hắn thống trị. Quyền Tôn sau khi suy đi nghĩ lại quyết định đã thả Thiên Tôn chạy mất. Nhất là khi lão nhìn thấy đồ nhi của mình đã dùng chiêu thức của Lực Vương Quyền Sáo đã dạy. Tuy Phong không nói hết với Quyền Tôn nhưng làm sao lão không nhìn ra tên sinh tử cảnh kia đúng thật là đồ đệ của lão, hay phải nói là một phần linh hồn biến dị của Phong hóa thành.
***
Đứng trong một căn phòng bày kết giới kín mít Quyền Tôn ngồi xuống. Lôi Trấn Phong tháo mặt nạ quỳ gội lạy 9 lạy chính thức bái Quyền Tôn làm sư phụ. Lôi Nhã Lan, Mộ Dung Khuynh Thành cũng đứng đằng sau Phong quỳ gối. Căn phòng chỉ có 4 người. Quyền Tôn thật sự rất vui vẻ. Cuối cùng lão cũng nhận được một đồ đệ ưng ý. Còn có thể gặp lại ba người bạn già của lão. Lôi Trấn Phong này quả nhiên là Hỗn Độn hiện mà tên thầy bói kia đã nhắc đến. Nơi mà các linh hồn độ kiếp. Qua trao đổi cùng Đan Khí nhị tổ Quyền Tôn đã biết được sự tồn tại của Địa Cầu hay còn gọi là nhân giới. Nhân giới không có linh khí, không thể tu luyện, không có sự hấp dẫn của tuổi thọ vô tận nên cũng là giới dễ tu luyện nhất để bước ra khỏi lục giới. Bước đến thế giới Niết Bàn.
Quyền Tôn là một tồn tại đáng sợ đã chứng kiến sự thay đổi của thiên địa. Ông cũng là một tồn tại đỉnh tiêm sau tiên nhân. Cái mà ông theo đuổi không phải là sự tuyệt diệt của kẻ thù mà là cảnh giới cao hơn của võ đạo. Không có Cổ Ma thì người Thiên Linh giới cũng sẽ tự họ chém giết lẫn nhau mà thôi. Sống chết của các thếc lực đã từ lâu không lọt vào mắt của Quyền Tôn nữa. Cái mà ông hứng thú chỉ có một điều duy nhất đó là nắm bắt được tiên duyên để bước vào cảnh giới của vĩnh hằng chi cảnh. Cổ Ma Thiên Tôn là một phần chìa khóa. Phong hàn huyên cùng hai người đẹp, căn dặn Lôi Nhã Lan, Mộ Dung Khuynh Thành và kể về tên mặt trắng. Phong đã có đan điền, có thể tu luyện. Lần này Phong quyết định phải dùng thời gian ngắn nhất tu luyện lên cảnh giới nghịch thiên để có thể thủ hộ cho người thân của mình. Thủ hộ những gì quan trọng đối với mình.
***
Trong đại điện của Cổ Ma tộc Thiên Tôn âm trầm cất giọng ồm ồm:
- Lần này chúng ta thua, là thua tên Trận Địa Minh Tôn kia?
Lôi Ma giật mình quay ngược lại trợn mắt. Lão thật sự không tin tên kia còn sống.
- Là ... Là ... Trận Địa lão ma?
- Là hắn. Hắn chính là tên Độc Cô Nhất Lang kia. Hừ... Lần này bị bọn thập đại cường tôn lừa khiến chúng ta hao binh tổn tướng. Đây là kế hoạch chúng đã dự trù từ 2000 năm trước rồi. Chúng chọn Lôi gia làm gia tộc thủ hộ giả cho Đấu Linh. Giúp đỡ gia tộc này tiến triển. Che giấu thế lực của gia tộc này. Hừ... Không thể ngờ rằng bọn chúng thâm độc như vậy. Thiên Tôn ta lần này quay lại Thiên Linh Thế Giới thật sự đã được nhớ lại sự đau đớn của năm xưa.
Các đại thần quỳ phục dưới đại điện không dám thở. Đây là Thiên Tôn của bọn họ. Tự xưng là thiên tôn vì chỉ có trời mới là cường đại nhất. Người có thể đánh ngang tay cùng Viêm Đế năm xưa. Thống lĩnh Cửu Địa Hoàng Tôn đại chiến Thiên Linh Thế giới, làm điên đảo các thế lực ngoại tộc. Hôm nay vương của họ đã chính thức trở lại, đã không còn ai nhớ đến bộ mặt kia, thân xác kia đúng ra là của thiên tử Sát Phá Thiên của họ.
Ở dưới điện một cô gái mạc áo đỏ quỳ thấp gối. Ngực nở để lồi ra một nửa như khơi gọi dụ hoặc. Eo nhỏ lắc lư như linh miêu yểu điệu. Thiên Tôn cười ha hả:
- Ngươi chắc là Dạ Xoa?
- Dạ Xoa bái kiến Thiên Tôn.
- Ừm... Ám nhi đâu?
Từ trong bóng tối của một góc một thân hình xuất hiện quỳ phục xuống dưới.
- Địa sát Ám nhi bái kiến Thiên Tôn.
- Ừm... Tốt... Hai người các ngươi làm rất tốt. Giết được Lôi Trấn Phong chúng ta ít ra cũng đã đả kích được bọn người thập đại cường tôn. Kẻ thù của chúng ta hiện nay không còn chỉ là những lão bất tử kia nữa. Dạ Xoa, Địa Sát nghe lệnh!
- Có mạc tướng.
- Ừm. Dạ Xoa. Từ nay trở đi ngươi thống lĩnh toàn bộ hệ thống gián điệp của ta tại Thiên Linh Thế Giới. Ngươi được toàn quyền sử lý vụ việc tại Thiên Linh Thế giới. Phong cho ngươi chức Thiên Soái.
Dạ Xoa quỳ gối đội ơn. Nhớ lúc trước còn phục vụ cho Sát Phá Thiên nàng cũng chỉ là một kẻ làm nóng dường cho thiên tử không có danh phận gì. Nay được giữ chức Thiên Soái đối với nàng là một điều quá sức tưởng tượng. Thiên Soái tức tướng lĩnh của một đại lục. Chỉ nhận lệnh của thiên tử. Nàng vui mừng phủ phục xuống nền bái tạ:
- Mạc tướng lĩnh chỉ.
- Địa Sát Ám nhi từ nay ngươi giúp đỡ quả nhân lo việc buôn bán cùng Ám Huyết Lâu. Sau đợt này ta muốn cùng bọn chúng chính thức giao dịch. Mất bao nhiêu tiền ta cũng muốn thâm nhập vào trong Thiên Linh Thế Giới. Ta muốn cắm rễ sâu vào trong thương mại của bọn chúng.
- Địa Sát lĩnh chỉ.
- Ừm... Lôi Quang Ám ba tướng lĩnh chỉ.
Ba tướng phủ phục gật đầu đợi lệnh.
- Lôi Ma có công hộ giá đi đầu. Thưởng ngươi một trăm ức linh thạch cực phẩm. Một bảo điện. Lĩnh chức Thiên Trung nguyên soái. Thống lĩnh ba quân bộ binh. Huấn luyện binh sĩ đợi ngày tác chiến cùng Đấu Linh. Quang Ma, Ám Ma nhị tướng có công hộ giá, ta phong hai ngươi làm tả hữu nhị nguyên soái. Quang Ma huấn luyện không quân. Ám Ma huấn luyện ma thú binh đoàn chuẩn bị ngày tái chiến.
- Mạc tướng lĩnh chỉ!
- Ừm... Ta muốn tìm ra tên sinh tử cảnh đã có công hộ giá ta tại Hỏa Linh Hải. Trong các ngươi ai tìm được tung tích của hắn sẽ được trọng thưởng. Tiểu tử này rất khá. Quyền pháp rất giống quyền pháp của tên Quyền Tôn nhưng lại theo chiều hướng của Thần Duệ chúng ta. Ra tay rất cay cú một quyền đánh bại địch thủ. Chỉ có một hắc ám thuộc tính nhưng lại có thể vượt cấp khiêu chiến. Các ngươi điều tra hắn cho ta xem hắn là ai. Dòng dõi của hắn. Chức vụ của hắn. Ta muốn trong vòng một tháng không biết hắn đã chết ở xó nào cũng phải moi hắn ra cho ta, lấy lễ đối đãi thật tốt với hắn. Bản tôn muốn đích thân thu nạp hắn.
Mọi người ở đây tuy có nhớ đến tên tiểu tướng kia nhưng hắn mới chỉ có cảnh giới sinh tử cảnh. Không ai để ý hắn. Không ngờ hắn lại lọt vào mắt xanh của Thiên Tôn. Lần này thua trận mọi tội lỗi đều được đổ hết lên đầu của tên Sát Phá Thiên. Những cường giả cáo già đều biết thật ra Thiên Tôn và bọn họ ai cũng bị lừa nhưng không tiện nói ra. Sát Phá Thiên đã chết thì cứ để hắn lãnh tội. Thập đại cường tôn tuy mạnh nhưng bọn họ có sức uy hiếp mạnh vì bọn họ có thể thống nhất Thiên Linh Thế Giới, đoàn kết mọi người. Tên Lôi Trấn Phong kia không thể nghi ngờ là người có sức tụ hội cường giả của Thiên Linh Thế Giới rất mạnh.
Lần này lúc đi có đến 13 đại tướng. Về chỉ còn lại lèo tèo 5 người. Đầu Trâu, Mặt Ngựa chết trận. Tứ Quỷ bị Quyền Tôn và cường giả Lôi gia giết. Phong, Băng nhị ma chết trận. Lúc đi có tất cả 10 quân đoàn. Tổng cộng hơn một tỷ binh lính các cấp. Lúc về chỉ còn lại lẻ tẻ 3 ức. Mất đến 7 phần. Một vài người còn thoi thóp trốn chạy về được sau 1 tuần nhưng con số đã ít dần. Thất bại quá lớn. Đại quân của Thần Duệ Nhất tộc đều là những binh lính được huấn luyện rất tốt. Bọn họ đều chiến đấu trong đoàn đội, phối hợp rất ăn ý. Chỉ tiếc rằng đợt này lại bị thiên lôi trận áp chế, binh lính thần duệ bị lôi lực áp chế không thể đoạt xá thân xác của địch nhân.
Võ giả Thiên Linh Giới cũng chuẩn bị rất kỹ. Cấp võ thần cảnh của bọn họ đều nhai Hắc Kim Đan và lá tinh thần thảo. Riêng các luyện dược, luyện khí sư đều có dị hỏa phòng thân. Trận pháp sư của Trận Môn lại có thể phóng ra quang cầu ngăn chặn hắc ám thuộc tính. Hắc ám đối với võ giả Thiên Linh giới bao năm là ác mộng vì sự khó nắm bắt của chúng, không ngờ lần này lại bị chèn ép gắt gao. Các thế lực quả nhiên có chuẩn bị mà đến. Dân số của Thần Duệ nhất tộc lên đến 100 tỷ người sống chen chúc tại Mẫu Địa. Lần này mất đi cũng chưa đến một phần trăm của bọn họ. Đi lính là một cái nghề tôn quý của Thần Duệ. Gia nhập quân ngũ là một phương thức tốt nhất để kiến thân lập nghiệp. Gia nhập quân ngũ cũng làm theo kỳ. Ít nhất là 100 năm, nhiều nhất đều là vô thời hạn. Binh sĩ không thể ngang nhiên nghỉ làm. Điều kiện rất gắt gao nhưng hầu hết gia đình của các binh lính đều sống rất khá giả. Chủ yếu sống được là nhờ vào có người nhà làm quân nhân.
Quân trường cạnh tranh rất gắt gao. Đến 3 phần dân số của Thần Duệ đều phục vụ cho quân đội. Làm lính không nhất thiết phải ra trận. Có một số đông đều làm công việc khai thác mỏ tại ngoại vực và các nơi hiểm địa. Tuy lương bổng rất cao nhưng cũng phải gặp nguy hiểm không nhỏ. Tên mặt trắng ngủ li bì 2 ngày thì dậy. Tắm một cái cho sảng khoái. Chủ nhân của cơ thể này mang tên Tiêu Ngọc Lâm. Là một sinh tử cảnh sơ kỳ có thiên phú khá cao. Được nhiều cấp trên để ý đến. Lần này rời khỏi bản thể tên mặt trắng nhờ vào Đoạt Hồn Quyết và còn mang theo hơn 10 linh hồn thể đã theo Phong. Đoạt Hồn Quyết quả là công pháp của tiên nhân, không những có thể đoạt xá lại có thể thu thập được những gì chủ nhân của cơ thể biết.
Phong nhất định phải kiếm cách tiếp cận Cổ Ma Thiên Tôn. Còn bản thể nhất định phải tiếp cận Ám Huyết Lâu để tìm ra kho tàng của Lực Vương. Các vị sư phụ tin tưởng một phần chìa khóa để mở ra cánh cửa đi đến nơi các linh hồn độ kiếp kia rất có thể đã được Thần Toán chí tôn giấu trong kho tàng đó.
Trận chiến Đấu Linh – Cổ Ma đã tạm dừng nhưng chiến tranh bây giờ mới thực sự bắt đầu. Đây mới là cuộc chiến quyết định số phận của Thiên Linh Thế Giới.
- Không ngờ giữa thiên binh 2 phía chỉ có ta và nàng đối thoại. Ngũ hành thánh thể phối nghịch hành thánh thể sẽ sinh ra hỗn độn hiện. Nàng nói sao? Ta lấy quyền thiên tử của Cổ Duệ Thần tộc xin cưới nàng về làm hoàng hậu của ta. Nàng sẽ là mẫu nghi thiên hạ người người kính ngưỡng.
- Đừng nói nhiều lời. Ta thật giận người tham bạo, thù chồng chẳng quên. Chị em nặng một lời thề, Phất cờ nương tử thay quyền tướng quân. Khuynh Thành tỷ tỷ nói sao, chúng ta xé sác tên này ra.
Từ xa phía chân trời một thần hình yểu điệu bay đến.
- Ha ha ha… tiểu muội muội nói đúng lắm, tiếc rằng Phong đệ đã chết. Ta thân là nữ vương phải có trách nhiệm của nữ vương đối với tộc nhân của ta. Thật xin lỗi.
Lời của Mộ Dung Khuynh Thành vừa dứt thì các ma thú đã từ xa bay tới. Số lượng rất khủng bố phải tính đến mấy vạn. Có ma thú phi hành, có ma thú chạy bộ đủ loại thiên hình vạn trạng. Điều đặc biệt của đội ngũ ma thú này là chúng đã thanh tỉnh. Cảnh giới ít nhất cũng phải linh hải cảnh. Nhiều con đều đã có thể hóa hình. Lôi Nhã Lan nghe Mộ Dung Khuynh Thành nói vậy thì hơi giật mình quay phắt người lại hơi run run rút kiếm chỉ tay.
- Tại sao? Tại sao phản bội chúng ta. Phong ca ca lúc còn sống đối sử với các ngươi rất tốt.
- Ha ha ha… dĩ nhiên hắn đối sử với ta rất tốt. Chỉ tiếc rằng hắn đã chết. Chim khôn chọn cành mà đậu. Nhã Lan muội muội, hay là muội đầu quân dưới trướng ta, ta sẽ xin vương tử Cổ Duệ tha chết cho Lôi gia.
- Nói, hắn hứa cho ngươi cái gì?
Sát Phá Thiên cười lớn tiếng chen vào:
- Bọn người Thiên Linh Giới các ngươi thật sự rất ngu, đất đai Đấu Linh phì nhiêu thế này sao không hứa cho Ma Nhân nhất tộc một mảnh đất cắm dùi. Ta hứa chỉ cần Ma Nhân nhất tộc giúp chúng ta lấy được Thôn Kiếm Thành, ta sẽ tặng họ 11 thành trì của Đấu Linh. Ha ha ha… Hôm nay các ngươi chắp cánh cũng khó thoát khỏi thiên binh vạn thú của ta truy sát.
Các cường giả Thiên Linh Giới rùng mình. Bọn họ rất sợ Ma Nhân nhất tộc vì sức chiến đấu của ma nhân rất cường hãn. Đấu Linh và Cổ Ma không là gì với ma nhân. Nếu hôm này Cổ Ma lấy được Đấu Linh chúng sẽ hướng đến các đại lục giàu có hơn để thôn tín. Những người ở đây đều cảm thấy giận sôi máu. Lạc Long Quân cũng bước ra phía trước sánh vai cùng Lôi Nhã Lan.
- Ta đang suy nghĩ, làm cách nào dân Cổ Ma các ngươi trước khi Hỏa Linh Hải tan biến đã cho được một số cường giả lọt qua. Ngay sau khi Hỏa Linh Hải tan biến đã có thể lập tức tiến quân. Thì ra các ngươi đã mượn đường củ Ma Nhân nhất tộc?
- Ha ha ha… Lạc Long Quân, không hổ là Lạc Long Quân. Đời này kiếp này chỉ có ngươi mới xứng làm đối thủ của ta thôi. Hay là chúng ta hiệp thương đi.
- Hiệp thương?
- Phải. Thần Duệ nhất tộc của ta chỉ cần khu vực Thôn Kiếm Lâm và toàn bộ Đấu Linh. Chúng ta sẽ chung sống cùng Ma Nhân nhất tộc. Sẽ không quấy phá các đại lục khác của các ngươi. Ngoại vực Hỏa Linh Hải quy ta, các nơi khác quy lại cho Ma Nhân nhất tộc. Còn nữa, ta muốn đầu của toàn bộ người tam đại gia tộc Đấu Linh.
- Ha ha ha… Sát Phá Thiên ngươi nghĩ ta là con nít ba tuổi hay sao? Ngươi lấy Đấu Linh thì muốn tấn công các đại lục khác lúc nào chả được. Muốn không tốn một binh một tốt lấy được Đấu Linh hay sao? Lạc Hồng nhị tộc của ta không bao giờ để ngươi thành công.
- Aii… Lạc Long Quân ngươi thật sự lại bắt ta tốn chút công phu rồi. Tứ Quỷ, Ngũ Ma.
- Có mặc tướng.
- Bao vây bọn chúng lại cho ta.
Đội ngũ dân Cổ Ma đông nghịt khiến mắt thường không thể thấy hết. Đội người trong thành cũng không hề sợ hãi âm thầm theo dõi để Sát Phá Thiên bày binh bố trận bao vây các cường giả lại. Khi đội ngũ của Cổ Ma đã bày bố xong Sát Phá Thiên ngước mặt lên trời cười ha hả. Số lượng của dân Cổ Ma thật sự nhiều đến nỗi mắt thường đếm không hết. Tuy cảnh giới thấp nhất của chúng mới chỉ tụ linh, phon linh cảnh nhưng kiến nhiều có thể cắn chết voi.
Mộ Dung Khuynh Thành và đội ma thú đứng ở một bên trong vòng bao vây. Tường thành của phía Thủ Hộ Giả căng thẳng. Ma Nhân kết hợp Cổ Ma chiến tranh này đã định sẵn số phận của rất nhiều người. Mộ Dung Khuynh Thành cũng cất tiếng cười vang vọng:
- Ha ha ha... 2000 năm trước các ngươi hứa tặng chúng ta một vùng đất tại Thiên Minh Trung Lục. Cuối cùng đất đai không có còn bắt chúng ta chuyển nhà rời tộc. Vùng đất tổ của ta cũng bị các ngươi biến thành bãi chiến trường. Hại không biết bao nhiêu ma thú của ta không nhà để về gia đình ly tán. Ngày hôm nay Cổ Ma sẽ cùng chúng ta liệp sát lại các ngươi.
Độc Cô Nhất Lang từ nãy đến giờ âm trầm không nói. Nghe Mộ Dung Khuynh Thành nói vậy thì gầm gừ cười ha hả.
- Các ngươi số lượng đông đảo như vậy thì làm được gì? Tên nào hại đồ nhi của bản tôn, ta sẽ giết hắn.
Tuy mọi người có mặt đều biết vị cường giả thần bí này cường đại nhưng lại không rõ hắn là ai. Có quan hệ gì cùng Lôi gia. Nhưng sau khi nghe ra điều này thì rất nhanh đã chấp nhận. Lôi gia tam thiếu cường đại như vậy là vì có người như Độc Cô Nhất Lang chỉ điểm. Tay của vị cường giả kia bỗng chốc đánh ra thủ ấn rất cường đại làm biến chuyển cả một vùng thiên địa. Lạc Long Quân thấy thủ quyết đánh ra thì giật mình thì thào: ”Là Thiên Lôi Trận?”
Trận pháp của Lạc Tộc nhưng dùng với tầm cỡ này thì Lạc Long Quân chưa từng thấy. Trận văn từ mặt đất nổi lên bao phủ lại tất cả dân Cổ Ma vào bên trong. Mộ Dung Khuynh Thành khi thấy trận pháp thì giật mình hô lớn:
- Là lôi điện chi lực, Sát Phá Thiên, cho con dân của ngươi vào xuyên tinh toa mau. Trận pháp cường đại những binh lính cấp thấp sẽ chống không nổi.
Các tướng lĩnh Cổ Ma cũng không đợi lệnh vội vã rút ra xuyên tinh toa với số lượng khinh người che chắn cho các binh lính cấp thấp. Cấp cao vào trong xuyên tinh toa điều khiển và bắt đầu khởi động các tụ linh pháo. Bên Thủ Hộ Giả Đấu Linh cũng tế ra rất nhiều tụ linh pháo các kích cỡ. Với con mắt cường giả của Sát Phá Thiên sao không nhìn ra tụ linh pháo của địch nhân cao cấp hơn của Cổ Ma Tộc. Có một điểm quan trọng nữa là tụ linh pháo của Đấu Linh có thể liên kết cùng tinh thần lực, điều khiển bằng tinh thần lực. Sẽ chính xác hơn, cường đại hơn. Tại sao bọn họ không moi được ra tin tức này?
Lôi điện chi lực càng lúc càng nồng đậm bắt đầu oanh kích xuống. Binh lính của Đấu Linh đem ra rất nhiều lá chắn lấp đầy tường thành. Độc Cô Nhất Lang kia cười ha hả như ma như dại. Hắn đã được một đội ngũ rất cường đại của Lôi gia thủ hộ. Độc Cô Nhất Lang bắt đầu ra lệnh cho một số binh sĩ bắn về phía của các ma thú:
- Dám phản bội lại chúng ta... giết!
Mộ Dung Khunh Thành bị linh khí ngoại phóng bắn vào mình thì cũng không hề sợ sệt sai quân bắn lại. Hai bên chưa chính thức khai chiến đã bắn phá tứ tung. Mộ Dung Khuynh Thành lui dần về phía các xuyên tinh toa của dân Cổ Ma. Nhã Lan thấy vậy thì sai người cẩu tụ linh pháo chặn đường. Sát Phá Thiên không thể bỏ qua cơ hội tốt này sai người ra chi viện. Đội ngũ Ma Nhân an toàn lui xuống núp vào dưới các xuyên tinh toa. Ma nhân tuy hiện giờ được dân Cổ Ma thủ hộ nhưng cũng bị tướng lĩnh của họ kèm cặp. Với số lượng quân đoàn đông nghịt chiếm một vùng đất và bầu trời bao phủ toàn bộ Đấu Linh Thủ Hộ giả vào bên trong, Sát Phá Thiên không thèm sợ sệt số quân mấy vạn của Mộ Dung Khuynh Thành.
Cả một chiến trường rộng lớn nhưng phạm vi chiến đấu hiện giờ chỉ bao phủ một thành trì mấy chục dặm vuông. Người bên trong lúc nhúc chen nhau đứng, nấp sau những lá chắn to lớn. Sát Phá Thiên gật gù khen ngợi thuẫn trận của địch nhân. Thuẫn trận này của họ có thể cản lại lôi điện oanh kích. Nhưng cản được lôi điện oanh kích thì sao? Bi xuyên tinh toa oanh kích thì làm sao thuẫn trận chịu nổi.
- Bắt nát các lá chắn phòng thủ của chúng cho ta.
Tụ linh pháo của Cổ Ma Tộc toàn bộ khai hỏa khiến trận pháp của phe Đấu Linh phải rung động. Mộ Dung Khuynh Thành cười ha hả lớn tiếng:
- Phá Thiên, bọn hắn sẽ chống không được lâu. Tiếp tục bắn. Với tin tức ta nhận được thành trì của họ chỉ cùng lắm chịu được tốc độ oanh kích này 3 canh giờ. Số lượng tụ linh pháo của ta quá nhiều, quá mạnh. Sau khi thuẫn trận của chúng ta Ma Nhân nhất tộc ta sẽ đi trước mở đường.
Sát Phá Thiên vui vẻ như vớ được. Có được sự trợ giúp của Ma Nhân nhất tộc quả thật như hổ thêm cánh. Sát Phá Thiên đang còn nghi ngờ sợ Ma Nhân phản giết thì nguy, luôn bắt các tướng lĩnh âm thầm theo dõi sợ có biến. Nay Mộ Dung Khuynh Thành lên tiếng chịu làm tiên phong Sát Phá Thiên thật sự vui như mở hội. Ma Nhân nhất tộc lúc trước theo nhân loại bị mất mát quá nhiều nên lần này khi sứ giả Thần Duệ Thần tộc đến bái kiến bọn họ đã vui vẻ nhận lời. Đối với Sát Phá Thiên sự trợ giúp của Ma Nhân không thể nghi ngờ đã giải quyết được rất nhiều khó khăn cho bọn họ. Nếu không nhờ Ma Nhân cho mượn đường thì Phá Thiên đã phải từ từ tiến lên qua đường núi. Vừa phá núi vừa phải chống trả lại sự cản trở của các cường giả Đấu Linh. Phá Thiên sẽ không dễ dàng gì có thể bao vây tất cả để một mẻ bắt hết như hiện giờ.
Một canh giờ qua đi số lượng linh thạch của dân Cổ Ma phóng ra cũng rất khủng bố. Bọn họ vừa phải gánh chịu lôi điện từ trên đánh xuống, vừa phải hứng chịu tụ linh pháo của Đấu Linh công kích. Trận pháp của Đấu Linh cũng ngốn rất nhiều linh thạch khiến hắn vui vẻ rất nhiều. Với cái đà này, bên nào hết linh thạch trước kể như bên đó sẽ bị hao tổn về nhân thủ trước tiên. Không còn linh thạch tức hết linh khí nạp phóng, hết linh khí thủ trận. Đôi mắt của Sát Phá Thiên nhìn tên cường giả áo đen bịt mặt ở giữa kia tóe lửa. Tên này đánh ra các trận pháp rất cường đại giúp cho nhân loại Thiên Linh có thể hấp thu ra linh khí rất tinh thuần. Bọn hắn vì vậy mà tiết kiệm được linh thạch không ít.
Đang lúc Sát Phá Thiên suy tính thì Mộ Dung Khuynh Thành đã dẫn một chi đội có thân hình cường hãn xông lên áp gần đài cao của Độc Cô Nhất Lang dùng linh khí đập vào thủ hộ trận. Tốc độ bày trận và kết nối trận pháp của cường giả Đấu Linh vì vậy mà bị phá rối. Một số tụ linh pháo của Cổ Ma bắn được vào trong khiến những tiếng kêu ai oán bắt đầu vang lên nhưng rất nhanh trận pháp lại được lấp đầy. Sát Phá Thiên tiếc nuối một cơ hội tốt để phá trận nhưng cũng mừng như điên vì Mộ Dung Khuynh Thành đã tìm ra cách phá giải trận pháp.
Linh khí bắn vào đội ngũ cường đại của Mộ Dung Khuynh Thành khiến nàng phải kéo quân bay lại trận địa của Cổ Ma phòng thủ. Khuynh Thành quay sang Sát Phá Thiên hô lớn:
- Chia quân tám góc nhất tề xông lên phá mắt trận của họ. Mắt trận chính là đài chỉ huy của tên Độc Cô Nhất Lang kia.
- Ha ha ha... ta đã hiểu, đa tạ Khuynh Thành nữ vương.
- Đừng nhiều lời. Ngươi cho người giúp ta. Ta chiếm một góc.
Sát Phá Thiên mở cờ trong bụng, hắn còn sợ không biết cách nào khống chế tình hình nếu Mộ Dung Khuynh Thành này bất thình lình phản kích. Nay nàng nói vậy hắn có thể sai tướng kèm sát nữ vương xinh đẹp này. Chỉ cần nàng có hành động bất thường sẽ bị cường giả của Cổ Ma chế ngự. Sát Phá Thiên sai luôn Đầu Trâu, Mặt Ngựa nhị tướng kéo thêm một số ma thú cường đại trợ giúp cho Khuynh Thành. Nói là giúp đỡ nhưng thật ra chúng đang kèm cặp và theo dõi đội ngũ Ma Nhân.
Linh khí hai bên bắn tới tấp nhưng Sát Phá Thiên dần cảm nhận được thiên lôi đánh xuống ngày càng mạnh. Hắn đang băn khoăn không hiểu ra lý do thì Mộ Dung Khuynh Thành lại lên tiếng:
- Là lôi kiếp. Địch nhân có rất nhiều người đang độ kiếp. Lôi kiếp giờ tăng phúc cho Thiên Lôi Trận, sinh ra trận trong trận. Nhanh, chúng ta ra sức phá mắt trận bằng không nguy to.
Lôi điện oanh kích xuống lại được dân Cổ Ma hứng chịu. Các lôi lực tinh thuần sau khi bị hóa giải lại khiến không khí nồng đậm. Đối với người Cổ Ma chuyên tu hắc ám thuộc tính lại khiến họ khó chịu không thôi. Chả nhẽ giờ đang bao vây lại rút lui. Có rút cũng không rút được vì cả địch lẫn ta đều đã bị thiên lôi trận bao vây. Chỉ có thể phá trận của địch mới có cơ hội sống sót. Hai bên liều mạng đánh ra những chiêu thức điên cuồng.
Bên Cổ Ma tộc tuy số lượng đông nhưng bị tổn thương không nhỏ. Những người ngăn chặn lại tụ linh pháo của Đấu Linh dần dần kiệt sức mà chết. Số lượng lúc đầu còn ít nhưng theo thời gian tăng dần. Lôi điện từ trên đánh xuống các xuyên tinh toa phá hoại rất nhiều. Xuyên tinh toa tuy có lực phòng thủ cường đại nhưng liên tục bị lôi kiếp đánh xuống cũng chịu không nổi.
Bên trong trận địa của Đấu Linh các cường giả trẻ tuổi bắt đầu độ kiếp. Lôi Nhã Lan, Độc Cô Cửu Kiếm, Lôi Trấn Quốc, Lôi Trấn Gia, Nạp Lan Hành Huyền đang được lôi lực tẩy lễ. Độ kiếp mà lại được Cổ Ma giúp đỡ. Các cường giả khác ngó thấy tình trạng này đều cười bể bụng. Đấu Linh Thủ Hộ giả quá thâm. Không biết là tên nào nêu ra ý kiến này? Một cái tên lóe lên ý nghĩ của mọi người nhưng lại tiếc thương cho một anh tài đã chết. Lôi Trấn Phong thật sự vẫn lạc rồi sao? Có quá nhiều người đội tang hắn. Tầm ảnh hưởng của Lôi Trấn Phong thật sự quá lớn.
Lôi lực đánh xuống càng lúc càng mạnh. Giữa các lúc lôi điện đánh xuống Mộ Dung Khuynh Thành đều hô lớn xung phong lên trước cùng các ma thú oanh kích vào thủ trận của Độc Cô Nhất Lang. Nàng ra tay rất mạnh, là thế lực làm tổn thương nhiều cường giả nhất. Tuy chưa có người chết nhưng Đấu Linh Thủ Hộ Giả đã có giấu hiệu chịu không nổi. Sát Phá Thiên bắt đầu thấy được chiến lợi. Chỉ cần Độc Cô Nhất Lang kia thất thủ thì trận pháp sẽ tan rã. Các võ giả của Đấu Linh sẽ trong một khắc bị đồ sát không còn một tên.
Số lượng lôi điện đánh xuống càng lúc càng nhanh. Hết đợt thứ 6 rồi đến đợt thứ 7. Khoảng chống giữa các đợt Mộ Dung Khuynh Thành đều xung phong đi đầu. Đầu Trâu, Mặt Ngựa nhị tướng dần cũng muốn góp sức giúp đỡ Khuynh Thành. Đến đợt thứ 8 thì Mộ Dung Khuynh Thành thành công đánh Độc Cô Nhất Lang một chưởng khiến hắn ọe ra một búng máu. Trận pháp rối loạn một hàng. Dân Cổ Ma giờ đã chết một nửa. Thây chất thành núi. Nhất là các ma thú và binh lính cấp thấp đã dần chống không nổi. Sát Phá Thiên cũng chấp nhận. Tuy chết một nửa nhưng binh lực của Cổ Ma vẫn còn nhiều hơn người Thiên Linh giới đến 50 lần. Số lượng đè bẹp chất lượng. Tiếng của Mộ Dung Khuynh Thành vang vọng:
- Tất cả chuẩn bị. Đây là đợt cuối cùng, theo lệnh của ta nhất tề xông lên.
Lôi điện của đợt tám liên tiếp đánh xuống. Lôi kiếp của 5 chuẩn chí tôn giả hòa vào một thể, gia điệp cùng lúc. Sự cường đại của chúng đâu chỉ bằng 1 cộng một bằng 2. Đối với bất kỳ chí tôn giả nào đây cũng là điều khó chống. Sát Phá Thiên nhìn thấy các lôi lực đánh xuống thì cũng sợ sệt không thôi. Bọn người kia định ôm hết mọi người trong trận cùng chết hay sao? Đợt cuối đánh xuống sẽ không có ai có thể cản nổi. Chỉ có cách giữa đợt lôi kiếp thứ 8 và cuối cùng đánh chết tên Độc Cô Nhất Lang kia phá thiên lôi trận thoát ra ngoài. Chỉ cần thoát ra ngoài lôi kiếp sẽ đánh chết các người trong thành xung quanh 5 tên chí tôn kia. Chiến tranh cũng như vậy mà kết thúc.
Sát Phá Thiên nắm chắc đại đao chuẩn bị lao lên. Tiếng của Mộ Dung Khuynh Thành bắt đầu đếm ngược:
- 9, 8, 7, 6, 5, 4, 3, 2, 1... GIẾT!!!
Những cường giả Cổ Ma ùa lên bắn phá loạn xà ngầu về phía Độc Cô Nhất Lang. Trận pháp của Độc Cô Nhất Lang tuy cường đại nhưng cũng không thể ngăn chặn lại tất cả. Rất nhiều cường giả mặc kim bào bị linh khí đánh cho tan xác. Linh hồn lơ lửng đau khổ kêu gào. Sát Phá Thiên cũng say chiến cản lại rất nhiều tụ linh pháo của phía Đấu Linh đang bắn phá lại hắn. Số lượng cường giả hai bên nhanh chóng bị hao hụt. Đến khi lôi kiếp của đợt thứ 9 bắt đầu đánh xuống thì dân Cổ Ma mới quay lại tươi cười nhưng bọn họ rùng mình vì rất nhiều xuyên tinh toa đã bị Ma Nhân phá nát.
Sát Phá Thiên chưa kịp mở miệng thì tiếng của các đại tướng theo hắn đã gào thét lên những tiếng vô vọng. Mộ Dung Khuynh Thành cầm đầu đám ma nhân dựa theo các hướng đánh cho xuyên tinh toa nát tan. Sát Phá Thiên cũng không có thời gian than vãn thì những tiếng trống đồng đã vang lên xé gió tạo ra những sóng âm tà dị phá nát thức hải của rất nhiều binh lính.
- Mộ Dung Khuynh Thành, ngươi dám phản trẫm?
- Ha ha ha... Ta chưa từng bị ngươi thu phục tại sao nói ta phản ngươi? Là ta tương kế tựu kế giêt ngược lại các ngươi mà thôi.
Đợt lôi kiếp của 5 cường giả trẻ đã bắt đầu đánh xuống. Những người nào có thân thể yếu ớt như dân Cổ Ma đều chịu không nổi. Những tên nào chưa chết thì cũng bị số lượng lôi điện đánh chết không thể chết thêm được nữa. Lôi khí thiêu đốt linh hồn bọn chúng khiến không tên nào có thể phát huy. Một số liều mạng định áp chế những ma nhân đang theo Mộ Dung Khuynh Thành từ dưới đánh ra tạo một đường máu làm hỗn loại trận doanh của dân Cổ Ma. Chiến trường của Cổ Ma đã hỗn loạn, các binh lính bỏ chạy tứ tung bị lôi điện oanh kích, các tướng lĩnh không thể khống chế được trận pháp bị binh lính đè bẹp. Tất cả chạy loại như gà không đầu. Thỉnh thoảng lại bị những tiếng trống của Lạc tộc oanh kích khiến thức hải đau như rồi bể nát.
Sát Phá Thiên rùng mình quay sang thấy những người đánh trống mồm nhai tinh thần đan rau ráu. Là tinh thần đan cấp thấp, sau mỗi một tiếng trống họ lại nhai một viên. Các người khác của phía địch nhân cũng bị tiếng trống làm ảnh hưởng không ít nhưng bọn họ lại được trận pháp thủ hộ cản lại sóng âm rất nhiều. Đây là trận pháp thủ hộ được tách biệt. Những người cầm trống đứng ở vòng ngoài. Chỉ cần giết chúng nhưng giờ phát hiện ra cũng đã quá muộn. Tiếng của cường giả Độc Cô Nhất Lang hô lớn:
- Bỏ trận thừa thắng xông lên.
Thuẫn trận bỗng chốc biến chuyển. Sát Phá Thiên có thể nhìn rõ ràng cách bày trận. Những người cầm lá chắn này đều là thể tu. Chúng vì vậy mà không bị linh khí phản ngược làm tổn thương khi cầm lá chắn. Trận pháp của Độc Cô Nhất Lang kia cung cấp linh khí cho các lá chắn. Người truyền linh khí vào lại không trực tiếp cầm lá chắn. Trận pháp vì vậy không bị linh khí của Cổ Ma làm bắn ngược. Nhiều tên thể tu cầm lá chắn không nổi bị thương không nhẹ nhưng số lượng của họ rất đông, thừa sức thế chỗ của những người bị thương.
Số lượng tử vong của Đấu Linh Thủ Hộ giả không nhiều nhưng ngược lại thiên binh vạn thú của Sát Phá Thiên thì ôi thôi. Khi đợt lôi kiếp cuối cùng bắt đầu đánh xuống thì các thủ lĩnh đã bị Mộ Dung Khuynh Thành ám toán. Ngũ Ma, Tứ Quỷ bị đánh trọng thương không nhẹ. Khi dân Cổ Ma ra sức đánh về phía trước thì phía sau lại bị các ma nhân ám toán. Thật không ngờ sau mỗi đợt ma nhân xông lên thì đội ngũ của chúng lại tách ra một chút, lan rộng dần dần khắp trận địa. Đợt cuối khi mọi người tập chung để giết bằng được người thủ trận Độc Cô Nhất Lang kia thì cũng là lúc mọi người lơ là không đề phòng phía sau của mình. Nhiều cấp đội trưởng, lữ trưởng bị linh khí từ sau đánh vào lưng chết không kịp ngáp.
Sát Phá Thiên bỗng nhiên nhớ ra một cao nhân đang sống trong thức hải của hắn. Giọng hắn thì thào run sợ: - ”Sư phụ người phải giúp con!”
Một giọng nói khàn khàn vang vọng.
- Thiên nhi, con là đệ tử yêu quý của ta. Tiếc rằng thức hải của con quá nhỏ không để cho cả hai chúng ta cùng tồn tại lâu dài. Con cản tên kia lại cho ta.
Giọng nói vừa dứt thì Sát Phá Thiên đã thấy mình rời thân xác bay về phía của Độc Cô Nhất Lang. Trên đường bay các lôi điện như tìm được điểm yếu điên cuồng đánh vào hồn thể của hắn. Khi Sát Phá Thiên vào được trong thức hải của Độc Cô Nhất Lang thì đã dường như bị tan biến. Độc Cô Nhất Lang không thèm suy nghĩ dùng một mồi lửa thiêu đốt linh hồn của Sát Phá Thiên. Mắt của Nhất Lang lóe lên tinh quang theo dõi thân xác của Sát Phá Thiên đang rời khỏi trận địa. Cửu tướng theo sát hắn bảo toàn cho tên này. Thì ra là vậy. Cổ Ma Thiên Tôn đã trở lại. Hắn đang núp trong cơ thể của Nghịch Hành Thánh Thể Sát Phá Thiên. Giờ Phá Thiên rời thể thì thân xác của hắn đã bị Thiên Tôn chiếm lấy.
Trong thức hải của Độc Cô Nhất Lang tên mặt trắng gật gù âm trầm:
- Bản thể, chúng ta chia tay nhau từ đây. Ta theo sát bọn chúng giết chúng từ bên trong. Không thể để Cổ Ma Thiên Tôn trốn thoát. Hắn mới thực sự là thiên tử.
- Chờ chút tên mặt trắng. Để ta nối liền đan điền.
Độc Cô Nhất Lang bay lên đón gió, đã không còn ai dám đánh vào hắn vì chỗ cua Độc Cô Nhất Lang đứng cũng là chỗ mà lôi điện tụ tập nhiều nhất. Nhất Lang cưỡi một con linh thú to lớn mồm hớp lôi điện như đó là thức ăn ngon lành nhất của hắn. Linh khí trong trời đất bỗng nhiên tụ tập xoay quanh người của Độc Cô Nhất Lang. Trong cảnh giới của Thiên Nhân Hợp Nhất linh khí của các nơi đều bị hắn kéo về. Tụ linh pháo của Đấu Linh ngừng bắn. Thiên Lôi trận cũng dần dần tan biến chuyển thành linh khí tinh thuần. Các Thủ Hộ Giả theo đã thiên lôi trận tan biến cũng rất có tổ chức chạy ra khỏi thành chỉ để lại một đội người của tam đại gia tộc thủ hộ cho năm người đang độ chí tôn kiếp.
Binh lính dân Cổ Ma thấy kết giới thiên lôi trận đã bị phá bỏ thì không còn ham đánh chạy loạn tứ tung. Các thủ giới giả theo đà truy sát giết được rất nhiều. Toàn trường tan rã. Tưởng rằng như vậy đã hết nhưng không ngờ khi dân Cổ Ma chạy thoát khỏi sự truy sát của người Thiên Linh Giới thì đằng trước lại xuất hiện thiên hỏa thiêu đốt bọn họ.
Lôi Trấn Quốc truy tung thiên hỏa mãi cũng không ra, không phải vì cảnh giới của Quốc kém mà vì thiên hỏa liên quan đến Hỗn Độn Thánh Thể. Hỗn Độn Thánh Thể là người đại diện cho vũ trụ này. Quốc hiểu ra rằng sẽ không ai có thể truy tung Hỗn Độn Thánh Thể. Những gì liên quan đến tam đệ sẽ bị che lấp. Cho dù Nghịch Hành Thánh Thể cũng không thể nhìn ra. Hắn chỉ có thể nhìn ra một tương lai nếu không có Phong tồn tại. Hỗn Độn Thánh Thể tự mình là đạo diễn cho cuộc đời của mình. Khi biết được kết luận này của Quốc thì Phong đã nghĩ ra hai loại quang hỏa.
Quang hỏa của Phong lấy được trong Thần Thạch chi địa là Quang thuộc tính tức Phượng Hoàng lửa trong thức hải của Phong. Còn thiên hỏa của Viêm Đế năm xưa có tên là Quang Linh Hỏa có quang và mộc thuộc tính rất tinh thuần. Chỉ cần Phong thả ra quang hỏa của mình Quang Linh Hỏa sẽ lập tức bị hấp dẫn tìm đến thôn phệ.
Lôi Trấn Quốc không nhìn ra thiên hỏa vì sự xuất hiện của thiên hỏa liên quan đến việc Phong thả ra Phượng Hoàng lửa của mình. Phong cũng không chắc chắn nhưng khi nhìn thấy binh lính Cổ Ma chạy tán loạn thì không ngần ngại hô lớn:
- Tất cả lui lại.
Các cường giả đang say chiến cũng phải ngừng tay. Độc Cô Nhất Lang là người thủ trận. Nhờ hắn mà mọi người mới sống sót đại thắng. Lời của cường giả áo đen này nói ra rất có phân lượng. Tiếng của Độc Cô Nhất Lang vang vọng truyền vào tai của tất cả những người đang truy sát.
Không chần trừ lâu từ thức hải của Độc Cô Nhất Lang một Phượng Hoàng Lửa bay ra ngoài thiêu đốt những người có linh hồn thể yếu hơn. Phượng Hoàng lửa của Phong đã sinh ra linh trí, phân biệt được ai là bạn là thù. Dân Cổ Ma bị Phượng Hoàng thiêu đốt rất nhiều. Bọn chũng còn chưa hoàn hồn thì từ xa lại có hình một ngọn lửa khổng lồ bay tới muốn nuốt chửng Phượng Hoàng Lửa.
Phong dưới mặt nạ của Độc Cô Nhất Lang vui vẻ vỗ đùi cười ha hả mở rộng thức hải vận hành Khống Hỏa Quyết. Ngọn lửa kia lập tức bị Phong hấp dẫn đổi mục tiêu bay vào trong thức hải của Phong. Nhưng khi nó vào đến thì run rẩy vì Ngọc nhi mới là lão đại của các loài thiên hỏa. Phong dễ dàng thu phục được thiên hỏa. Mắt Phong lóe lên ánh sáng. Lại thêm được một thuộc tính thiên hỏa mới, đó là mộc thuộc tính.
Dân Cổ Ma bị đánh túi bụi, bị thiên hỏa thiêu đốt chết rất nhiều binh sĩ. Người Thiên Linh Giới được Độc Cô Nhất Lang kéo lại nên không ai bị sự xung đột của hai loại thiên hỏa làm thương. Thiên hỏa xuất hiện chỉ một thoáng nhưng sự tàn phá rất khủng bố. Thiên hỏa mới xuất hiện không ngờ lại hợp cùng một thể với một loại thiên hỏa khác sau đó bay vào thức hải của Độc Cô Nhất Lang.
Ma Nhân nhất tộc kết hợp cùng nhân loại Đấu Linh thừa thắng truy sát. Tha hồ đồ sát dân Cổ Ma. Những tên sống sót giờ này chủ yếu là những tên cường đại nhất. Các tướng theo Sát Phá Thiên liệu mạng chống trả nhưng Tứ Quỷ bị Quyền Tôn và cường giả chí tôn hàng chữ Chiến liệp sát từng tên một. Phong Ma bị Hồng Nhạc Mị Nương giết. Gió gặp lửa không khắc chế được còn khiến lửa cháy to thêm. Lại thêm vào đã bị ma nhân đánh trọng thương, bị thiên hỏa thiêu đốt cường giả đỉnh tiêm của Cổ Ma cũng không còn lực hoàn trả.
Băng Ma bị Băng lão cùng Lôi Lạc Minh hiệp sức giết. Trước khi chết hắn còn ú ớ 2 người ăn gian. Lôi Lạc Minh cười hề hề khinh bỉ: ”Các ngươi kéo số lượng gấp trăm lần đến đánh chúng ta thì còn nói gì bên nào ăn gian. Chết đi!” Một chiêu bị Truy Tinh Trục Nguyệt Thương xuyên thủng. Lôi Ma bị thương nhẹ nhất hộ tống Thiên Tôn chạy thoát đầu tiên. Quang Ám nhị tướng cản hậu. Phong Đao Phong Diệt Thiên tức tưởi ra sức đè ép nhị tướng nhưng một người khó lòng địch nổi hai. Trong lúc nhất thời để Thiên Tôn thoát hiểm trốn đi.
Phong chỉ mất một khắc để nối liền các đan điền. Sinh tử chi cảnh khủng bố của Phong lập tức kéo đến lôi kiếp. Trong chiếc mặt nạ của Độc Cô Nhất Lang Phong cười ha hả bay theo đoàn người truy sát Cổ Ma tộc. Tiểu Lôi đã hóa hình thành bản thể của một cự hổ có cánh rất nhanh đưa Phong bay sát Cổ Ma dân đang chạy trốn về phía Mẫu Địa của Cổ Ma. Những tên Cổ Ma chỉ dám ra sức chạy bộ, bay thấp không dám lên cao vì sẽ trở thành điểm ngắm của mọi người đang truy sát chúng.
Võ giả Thiên Linh giới cũng rất có tổ chức, sợ dân Cổ Ma quay lại phản giết nên cũng không dám liều mạng, kết đội cùng nhau truy sát. Còn dân Cổ Ma sau khi bị thiên lôi trận của Độc Cô Nhất Lang oanh kích cho thần hồn tê dại thì không còn sức hoàn trả, sợ vỡ mật chỉ thiết một đường chạy trốn. Trong lúc Phong cưỡi hoán Phong trận lợi dụng lôi kiếp của mình để liệp sát dân Cổ Ma thì cũng lợi dụng tình thế hỗn loạn phất tay một cái. Tên mặt trắng theo đà dùng Đoạt Hồn Quyết thôn phệ một tên đội trưởng cấp sinh tử cảnh rồi cùng đoàn người Cổ Ma chạy trốn.
Phía trước đoàn người truy sát dân Cổ Ma không biết từ lúc nào đã xuất hiện một tên tiểu đội trưởng của Cổ Ma tộc có hắc ám linh khí rất tinh thuần có quyền pháp rất nghịch thiên. Hắn có thân pháp rất nhanh, rất ảo diệu tránh né được hết tất cả các chiêu pháp của những người truy sát. Không mất bao lâu tên sinh tử cảnh này đã đuổi kịp đội ngũ bọn Thiên Tôn gia nhập cùng đội chạy thoát. Cũng không ai để ý đến hắn là ai. Tên là gì. Chỉ biết hắn đang giúp đỡ Thiên Tôn chạy trốn rất nhanh. Thiên Tôn luôn bị các chí tôn giả của nhân loại Thiên Linh Giới tìm đến cản trở. Tuy cũng thành công đánh trọng thương được rất nhiều người nhưng người của Thiên Linh Giới biết thiên tử của chúng mới là đại họa, không thể không trừ.
Chạy được 1 canh giờ về phía Mẫu địa của Thần Duệ chi tộc thì đoàn người bị ba cường giả chặn đường. Ba tên này mới chỉ là võ thánh cảnh sơ kỳ nhưng cưỡi linh thú khá cường đại. Lôi Ma mắt lóe lên một tia độc ác nghiến răng tụ lại linh lực. Nhưng hắn chưa kịp làm gì thì một cường giả sinh tử cảnh đã xông lên dùng ba cước rất nhanh đá bay ba tên kia. Ba võ thánh cảnh giật mình quay lại xông lên nhưng cũng bị tên kia dùng ba quyền đánh gục. Một cường giả Lôi gia chưa kịp bò dậy thì đã bị tên sinh tử cảnh kia dẫm nát cánh tay bẻ gãy rút ra.
Tên này rút giới chỉ của võ thánh cảnh Lôi gia rồi một cước đá vào ngực hắn hất tung người hắn bay lên. Các thủ hạ và đồng bọn Đấu Linh thấy thế đều ớn lạnh. Cái kiểu ra tay tàn khốc thế này đúng thật chỉ có người Cổ Ma mới nghĩ ra. Giết không thèm giết, cứ vờn con mồi từ từ rồi mới thôn phệ linh hồn địch nhân để lớn mạnh. Cố Ma Thiên Tôn thấy một cường giả như vậy thì gật gù hô lớn:
- Giết được mấy tên võ thánh cảnh thì có lợi gì. Đi...
Tên cường giả Cổ Ma sinh tử cảnh cũng nghe vậy thì theo đoàn người rời khỏi. Hắn đeo vào giới chỉ của tên võ thánh cảnh bị bẻ gãy tay rồi bay theo đoàn người Thiên Tôn. Lần này dân Cổ Ma Tộc tổn thất rất nhiều. Thiên Tôn mới nhập xác của Nghịch Hành Thánh Thể chưa thể khôi phục lại thời kỳ đỉnh phong, không dám ngạnh kháng một đường chuồn thẳng. Lần này bị thua chủ yếu là thua trận pháp của tên Độc Cô Nhất Lang kia. Lôi Ma là lôi thể tinh thuần âm trầm gầm gừ. Không ngờ lần này Cổ Ma tộc không có cách dùng trận pháp và lực lượng kết hợp hoàn hảo để thủ thắng. Tất cả vì ham bao vây thành trì lại không để ý đến trận văn giấu sâu dưới lòng đất.
Sau khi đoàn người Thiên Tôn rời khỏi ba võ thánh cảnh đứng đầu vẫn còn run rẩy. Một thủ lĩnh vỗ vai của người đã bị đứt tay:
- Trấn Điềm, ngươi không sao chứ?
- Còn sống là may, chúng ta ếch ngồi đáy giếng tưởng rằng có thể lập công. Một con cọp bị bẻ vài cái răng nó vẫn là con cọp.
- Ừm. Cũng may là ngươi chỉ bị đứt tay, bằng không ba người Vạn Hành Điềm ta phải mất đi một người rồi.
- Mẹ cái tên Cửu Vạn ngươi nói cái rắm gì chứ. May là không bị diệt toàn đội.
- Thôi đi các ngươi nói đủ chưa. Quyền pháp đó...
- Ừm... Chúng ta một chiêu cũng không đánh lại.
Các cường giả theo đội cũng thấy may mắn. Tên sinh tử cảnh đó quá mức cường đại. Có thể vượt cấp khiêu chiến. Hắn chỉ có một hắc ám thuộc tính nhưng ra quyền quá mức khủng bố. Không ai để ý ra ba người Vạn Hành Điềm đã phát hiện ra điều gì. Quyền pháp tên kia sử dụng rất giống cảnh giới quyền pháp của một người bọn hắn biết. Có điều cổ quái, ba người tuy biết nhưng cũng không nói nhiều. Cũng may là ba người họ đã bị tên sinh tử cảnh kia đánh, bằng không đã mất mạng. Trong đây có điều cổ quái. Con linh thú Độc Cô Nhất Lang cưỡi rõ ràng là linh thú của Phong đệ. Phong đệ còn lâu mới chết. Ba người đều nghĩ thầm: ”Tên sinh tử cảnh vừa rồi chắc chắn liên quan đến Phong đệ. Phong đệ lại cứu ba người họ thêm một mạng. Tên kia rõ ràng đã cố tình không giết!”
Trên đường chạy đi Thiên Tôn đối kháng cùng mấy đợt chí tôn giả chặn đầu nhưng ba tướng còn lại đủ sức ngăn cản các sự tấn công. Quyền Tôn nhờ các đợt tấn công này cuối cùng cũng đuổi kịp. Tiếng cười ha hả của ông vang vọng một vùng thiên địa:
- Cổ Ma Thiên Tôn, ngươi lần này có cánh cũng chạy không thoát. Bản tôn hôm nay thay mặt các lão gia hỏa kia nhất định giết chết ngươi.
Giọng nói mới dứt thì quyền ảnh đã rợp trời. Quyền Tôn cùng 10 người chí tôn giả kim bào Lôi gia giải quyết Tứ Quỷ xong thì một đường truy sát đến nơi này. Thiên Tôn thấy Quyền Tôn xuất hiện thì sợ vỡ mật:
- Các ngươi cản hắn lại cho bản tôn, ta sẽ đưa các ngươi đến nơi các linh hồn độ kiếp. Các ngươi sẽ có cơ hội đuổi bắt tiên duyên.
Ba đại tướng nghe vậy thì hơi hoang mang. Ngũ Ma chết trận hai người. Lôi, Quang, Ám đối mặt với Quyền Tôn thì cũng không dám hờ hững. Bọn họ quá biết người ở trong thân xác kia chính là Thần Duệ Thiên Tôn, là con của chân thần chúng đang thờ phụng. Để con của chân thần vẫn lạc sẽ mang trọng tội gì bọn họ cũng không dám nghĩ. Đừng nói là có thưởng hay không có thưởng bọn chúng cũng phải liều mạng cản Quyền Tôn lại. Không còn cách nào khác ba người bọn chúng nhất tề xông lên. Thiên Tôn được dịp chuồn thẳng.
Các chí tôn con theo chân cũng một đường cản lại các kim bào hàng chữ Chiến của Lôi gia. Một số võ thần cảnh của Lôi gia liều chết xông lên thì lại bị một tên sinh tử cảnh có quyền pháp rất nghịch thiên cản lại. Võ thần cảnh đánh cũng không lại hắn. Thân pháp của tên này rất quái dị. Có cước pháp giống ý sì với Phong nhi khiến các võ thần cảnh không có cách gì đánh trúng. Tên sinh tử cảnh kia của không ham đánh một đường vừa đánh vừa lùi chạy về phía Cổ Ma Mẫu Địa. Quyền Tôn vì đang ở trong Thiên Linh giới nên không dám hết sức ra tay sợ bị tiên nhân trách phạt nên lão bị kèm cặp rất nhiều. Cuối cùng phải để bọn người ba tướng rời khỏi. Những Cổ Ma chí tôn theo sát đoàn người này cũng bị Quyền Tôn giết chết không ít.
Chạy được mấy canh giờ thì đội người Thiên Tôn đã hoàn toàn rời khỏi, tốc độ của chí tôn giả khi muốn chạy trốn thì khó lòng có ai đuổi kịp. Tên sinh tử cảnh kia cũng ăn không ít đau khổ bị các võ thần cảnh truy sát. Khó khăn lắm hắn mới sau 1 tuần chạy kịp về Mẫu Địa. Nơi này có trận pháp phòng thủ rất cường đại. Người Thiên Linh Giới khó lòng đánh vào. Hắn chọn cho mình một quán trọ rồi đóng cửa tu luyện khôi phục cảnh giới. Chạy trốn một tuần quá mệt mỏi. Hắn cũng mặc kệ mọi việc ngồi xếp bằng khôi phục.
***
Thôn Kiếm Thành, 1 tuần sau.
Độc Cô Nhất Lang ngồi ở ghế khách quý. Lôi Nhã Lan ngồi ở ghế chủ tọa âm trầm không nói. Sự ra đi của Lôi Trấn Phong đã làm bao người thương tiếc. Lôi gia hôm nay đã khác. Trong lúc này họ đã có một chí tôn cảnh đế giả tọa trấn. Trong lúc Độc Cô Nhất Lang truy sát đoàn người Cổ Ma thì năm người thủ lĩnh trẻ đã thành công độ kiếp. Lôi kiếp của Lôi Nhã Lan sau khi nhập tôn lập tức bước vào hàng vương giả. Tiếp tục độ kiếp của hoàng giả rồi đế giả.
Lôi Nhã Lan lợi dụng vào cái chết giả của Phong mà tìm ra được cảm ngộ cho đạo của nàng. Đạo của nàng là sinh tử chi đạo. Trong thế giới của nàng luân hồi sự sống và sự chết. Nàng là người khống chế sinh tử của muôn loài. Như một nữ đế vương thống trị thế giới của mình. Nàng phải mất đến 3 ngày để hoàn thiện và củng cố cảnh giới của mình. Những người tham chiến và quan chiến đều tránh xa lôi kiếp của nàng. Sự cường đại của lôi kiếp này còn được bàn rất dài trong giới tu luyện giả của Thiên Linh Giới.
Phong truy sát một hồi rồi cũng phải dừng tay hô hào mọi người giặc cùng đường chớ đuổi rồi tìm một ngọn đồi nhỏ yên tĩnh đón lôi kiếp. Có Tiểu Lôi tận lực giúp đỡ Phong cũng không mất nhiều sức lực để tiếp một tia cuối cùng khủng bố. Lôi kiếp của Phong rất giống lôi kiếp của chí tôn giả nên mọi người giật mình khó hiểu. Không phải Độc Cô Nhất Lang kia đã là chí tôn giả rồi hay sao? Cái tên Độc Cô Nhất Lang so với Lôi gia tam thiếu còn thần bí và cường đại hơn nhiều. Bọn họ đã không hiểu Lôi gia tam thiếu, thì làm sao hiểu nổi người tự xưng là sư phụ của Lôi Trấn Phong. Giờ trận chiến đã kết thúc nhưng những gì sảy ra lúc đó không mấy người có thể lý giải.
Đấu Linh nay đâu như xưa. Có thêm một Độc Cô Nhất Lang thần bí cường đại. Lại có thêm sự ủng hộ của Ma Nhân chi tộc của Mộ Dung Khuynh Thành, Đấu Linh đã cường đại không thể tưởng tượng. 1 tuần qua mọi người đã ra sức liệp sát rất nhiều dân Cổ Ma bị thất lạc cùng đội ngũ của bọn họ, không chạy kịp hoặc chạy lạc trong lúc hốt hoảng. Thu được rất nhiều xuyên tinh toa, linh thạch và tài phú các loại. Chiến lợi phẩm đã quy kết chia đều cho những người tham chiến. Công của đội người tam đại gia tộc quá lớn nên tài phú chiến lợi phẩm được chia cho họ đến 5 phần. 2 phần chia cho Lạc Hồng nhị tộc. 1 phần cho đội người Trận Môn và 2 phần còn lại chia đều cho các hảo hữu của Lôi Trấn Phong.
Các nhất lưu thế lực thuộc Liên Minh Bách Tộc đều muốn mời Độc Cô Nhất Lang về làm thái trưởng lão nhưng người này chỉ chừng mắt gầm gừ không nói. Những ai đang có mặt thật sự rất tò mò về thân phận của người này. Hai cô nàng Nhã Lan Khuynh Thành cũng không nói gì. Coi như người này là một vị trưởng bối, đối đãi cung kính. Quyền Tôn bước vào phòng nhìn thấy Độc Cô Nhất Lang thì cười ha hả hải người vỗ vai nhau rồi hai người rời khỏi Đấu Linh. Họ đi đâu không ai biết nhưng ít ra đã không ai dám làm phiền người này nữa. Hai cô nàng Khuynh Thành Nhã Lan nhìn theo bước chân của Độc Cô Nhất Lang rời khỏi thì lòng buồn rười rượi.
Trận chiến Đấu Linh Cổ Ma đã chấm dứt bằng thắng lợi to lớn của Đấu Linh nhưng không phải vì vậy mà mọi người có thể lơ là. Lạc Long Quân cũng chính thức công bố thiên hạ, Cổ Ma Thiên Tôn đã trở lại. Hắn rất cường đại. Tuy trong lúc nhất thời hắn chưa phải nghịch thiên nhưng hắn sẽ có ngày khôi phục cảnh giới. Quyền tôn đã vì một lý do khó hiểu không thể toàn lực ra tay khiến Cổ Ma Thiên Tôn chạy thoát. Mọi người trong đại sảnh tuy có vui mừng vì chiến thắng nhưng cũng lo sợ những khó khắn kế tiếp. Lôi Nhã Lan đã theo lời căn dặn của Phong bố trí tốt việc phòng thủ. Thành trì Hỏa Linh Hải nay đã là một pháo đài của Đấu Linh.
Người rung động nhất lại là Lạc Long Quân. Quân đã có mặt, hắn đã chứng kiến hết tất cả. Những người cầm lá chắn đều là các thể tu. Khi dùng lá chắn thì người cầm sẽ bị lực công phá đả bại. Đan điền của nhiều người vì vậy mà không chịu nổi sự oanh kích, bị bạo nổ. Không ngờ người Đấu Linh lai đi dùng thể tu, là những võ giả không có linh khí, không có đan điền. Dùng trận pháp truyền vào những loại thuộc tính ngũ hành liên miên bất tận để chống lại sự công kích của tụ linh pháo. Bằng cách này người thủ trận không trực tiếp cùng tụ linh pháo của địch nhân đối kháng. Nội thương nhận được vì thế cũng không nhiều.
Lạc Long Quân phá bĩnh sự im lặng:
- Các vị, ở đây đều là những cường giả đỉnh tiêm của Thiên Linh giới. Mọi người chắc chắn đang thắc mắc tại sao Quyền Tôn lại không một chiêu đả bại Thiên Tôn Cổ Ma?
Trong đại sảnh các cường giả gật gù. Quyền Tôn là một trong thập đại cường tôn, họ quá cường đại nên không ai dám hỏi. Không ai dám lên tiếng thắc mắc. Lạc Long Quân thở dài một hơi rồi bắt đầu:
- Là vì Lực Vương Kiếm tôn. 2000 năm trước thập đại cường tôn bắt buộc phải đi đến quyết định cuối cùng là ép Cổ Ma phải nhượng bộ lui quân. Trong trận chiến đó số lượng cường giả của họ rất đông. Đủ để chèn ép chúng ta một đầu. Thật không ngờ lại bị Lực Vương Kiếm Tôn một mình một kiếm đánh đến tận cửa. Số lượng cường giả của họ chết rất nhiều. Nhờ thế đã mua được thêm giờ cho Viêm Đế Chí Tôn và Trận Địa Minh Tôn bày bố trận pháp của Hỏa Linh Hải. Cuối cùng vây khốn được Cửu Ma Địa Tôn. Họ là những cường giả chỉ đứng dưới Cổ Ma Thiên Tôn nhưng lại cường đại không kém Ngũ Tuyệt của ta. Lực Vương ra tay giết người quá nhiều nên ngài cũng vì vậy mà bị tiên nhân trách phạt. Trong các lão gia hỏa kia chỉ có Quyền Tôn là được phép ở lại Thiên Linh giới. Đồng thời cùng lúc Lực Vương Chí Tôn đánh đến đại địa của Cổ Ma thì các thập đại cường tôn khác tại ngoại vực cũng chi phối Cửu Ma nên đã liệp sát quá nhiều sinh mạng. Vì thế mà bọn họ đã bị tiên nhân trách tội. Không biết giờ này họ đang ở đâu. Quyền Tôn cũng không dám làm trái ý tiên nhân. Vị Độc Cô Nhất Lang kia có nhắc đến tiên thư. Ta nghĩ đây là giao kèo giữa ba vị tiên nhân của Thiên Linh Thế Giới.
Các cường giả run rẩy khi nhắc đến tiên nhân. Thiên Linh Thế Giới đã lâu rồi không xuất hiện tiên nhân. Chí tôn giả có tuổi thọ rất cao nhưng không phải tồn tại vô địch. Đến Viêm Đế cường đại như vậy cũng bị vẫn lạc. Chỉ có tiên nhân mới là tồn tại vĩnh hẵng vĩnh viễn. Mỗi một sinh mạng đều đại diện cho sự sống của vũ trụ. Cường giả dựa vào cảnh giới cao hơn của mình đi liệp sát võ giả cấp thấp hơn sẽ phải chịu sự phẫn nộ của tiên nhân. Giết một vài người, thậm chí mấy vạn người cũng không sao nhưng các thập đại cường tôn giết là mấy tỷ người. Cũng vì điều này mà các bậc chí tôn giả của Thiên Linh giới đã không thể một lần diệt tuyệt tất cả người Cổ Ma. Hồng Nhạc Mị Nương cũng gật gù:
- Ta cũng không rõ tiên thư Độc Cô Nhất Lang nhắc đến là có ý gì. Có lẽ có một lý do nào đó mà chúng ta bị vây khốn trong thế giới này!
- Vây khốn?
Mọi người trong đại sảnh bắt đầu suy nghĩ về điều này. Ngoại vực tinh không có rất nhiều nguy hiểm. Đã bao năm rồi không ai thoát khỏi giải ngân hà này để đến các nơi khác. Đây quả thật là một việc vây khốn. Lý do vì sao thì không ai rõ. Chiến tranh Đấu Linh Cổ Ma mới chấm dứt nhưng trận chiến để quyết định số mạng của nhân loại vẫn chưa kết thúc. Lời tiên tri của Thần Toán Chí Tôn như ẩn như hiện như chưa thực hiện hoàn toàn. Tất cả mọi việc đã hoàn chỉnh chỉ thiếu Hỗn Độn hiện. Tại sao Hỗn Độn không hiện? 5 vị chí tôn độ lôi kiếp và được cường giả Độc Cô Nhất Lang kia trợ giúp không thể nói đã đại diện cho Hỗn Độn hiện được. Linh khí lúc đó bị hấp thu tuy khủng bố nhưng hình như vẫn chưa nói nên điều gì. Thiên tử của dân Cổ Ma cũng chưa chết vì Thiên Tôn của họ đã trở lại. Đó là vị Thiên Tử đầu tiên. Hình như vũ trụ đang sắp xếp một tàn cờ vô hình nào đó và chỉ có những người được chọn mới có thể hóa giải. Đó là thử thách của vũ trụ. Khi một số người nghĩ đến đây thì bắt đầu run run hiểu ra. Là thử thách của vũ trụ này để có thể chọn ra tiên nhân mới. Tiên nhân đâu chỉ có thể có ba người. Các tiên nhân khác đâu? Tiên duyên khi nào mới xuất hiện?
Trong đại sảnh các cường giả bắt đầu nheo mắt nhìn cường giả như Lạc Long Quân và Lôi Nhã Lan, Mộ Dung Khuynh Thành. Đây là một trong những chìa khóa để mở ra tiên duyên trong truyền thuyết sao? Bàn cờ của tiên nhân hé lộ nhưng rất nhiều người đều biết, họ không phải là người đánh cờ, không hiểu được tính chất của ván cờ này có ý nghĩa gì. Lôi Nhã Lan, Mộ Dung Khuynh Thành cũng chần trừ âm thầm không biết nói gì. Họ chỉ lo lắng không biết Phong sẽ phải hứng chịu những đau khổ gì. Khi đối diện cùng Sát Phá Thiên, Phong đã thay đổi kết cục của trận chiến. Trong thức hải của Phong ba lão gia hỏa trong trạng thái linh hồn thế đã phát hiện ra ngay linh thể của Cổ Ma Thiên Tôn. Quyền tôn cũng nhìn ra điều này. Kế hoặc Lôi Động Cửu Thiên lại phải kéo dài chưa thể chấm dứt. Tình cảm của ba người Phong Lan Thành lại phải gác qua một bên.
Chiến tranh đã tạm thời chấm dứt. Lôi Nhã Lan tay nắm chắc bắt đầu triển khai bước kế tiếp Phong mới định ra. Nhậm chức Liên Minh Bách Tộc thế Phong. Phong có nhiệm vụ cần làm tạm thời chưa thể ”sống lại”. Phong phải điều tra ra cửa vào của nơi những linh hồn độ kiếp. Quyền Tôn nhân lúc chặn lại Thiên Tôn Cổ Ma cũng nghe hắn nhắc đến điều này. Dĩ nhiên là muốn tìm hiểu về điều này. Nơi các linh hồn độ kiếp cũng là nơi Viêm Đế Chí Tôn và lão Lực đã đến. Bọn họ đã tìm ra chân lý khi chấp nhận số phận vẫn lạc. Tại sao bọn họ lại làm vậy? Bao năm nay Quyền Tôn suy nghĩ về điều này rất nhiều. Với cảnh giới của bọn họ trên đời nay ngoài tiên nhân ra họ đâu cần sợ ai nữa?
Đan Khí nhị tổ trở lại được thiên giới là do Phong đưa họ về. Vậy còn Thiên Tôn Cổ Ma thì sao? Ai đưa hắn về? Nếu không tìm ra kẻ này đây sẽ là việc nguy hiểm không thể tưởng tượng nổi. Nhân loại sẽ bị hắn thống trị. Quyền Tôn sau khi suy đi nghĩ lại quyết định đã thả Thiên Tôn chạy mất. Nhất là khi lão nhìn thấy đồ nhi của mình đã dùng chiêu thức của Lực Vương Quyền Sáo đã dạy. Tuy Phong không nói hết với Quyền Tôn nhưng làm sao lão không nhìn ra tên sinh tử cảnh kia đúng thật là đồ đệ của lão, hay phải nói là một phần linh hồn biến dị của Phong hóa thành.
***
Đứng trong một căn phòng bày kết giới kín mít Quyền Tôn ngồi xuống. Lôi Trấn Phong tháo mặt nạ quỳ gội lạy 9 lạy chính thức bái Quyền Tôn làm sư phụ. Lôi Nhã Lan, Mộ Dung Khuynh Thành cũng đứng đằng sau Phong quỳ gối. Căn phòng chỉ có 4 người. Quyền Tôn thật sự rất vui vẻ. Cuối cùng lão cũng nhận được một đồ đệ ưng ý. Còn có thể gặp lại ba người bạn già của lão. Lôi Trấn Phong này quả nhiên là Hỗn Độn hiện mà tên thầy bói kia đã nhắc đến. Nơi mà các linh hồn độ kiếp. Qua trao đổi cùng Đan Khí nhị tổ Quyền Tôn đã biết được sự tồn tại của Địa Cầu hay còn gọi là nhân giới. Nhân giới không có linh khí, không thể tu luyện, không có sự hấp dẫn của tuổi thọ vô tận nên cũng là giới dễ tu luyện nhất để bước ra khỏi lục giới. Bước đến thế giới Niết Bàn.
Quyền Tôn là một tồn tại đáng sợ đã chứng kiến sự thay đổi của thiên địa. Ông cũng là một tồn tại đỉnh tiêm sau tiên nhân. Cái mà ông theo đuổi không phải là sự tuyệt diệt của kẻ thù mà là cảnh giới cao hơn của võ đạo. Không có Cổ Ma thì người Thiên Linh giới cũng sẽ tự họ chém giết lẫn nhau mà thôi. Sống chết của các thếc lực đã từ lâu không lọt vào mắt của Quyền Tôn nữa. Cái mà ông hứng thú chỉ có một điều duy nhất đó là nắm bắt được tiên duyên để bước vào cảnh giới của vĩnh hằng chi cảnh. Cổ Ma Thiên Tôn là một phần chìa khóa. Phong hàn huyên cùng hai người đẹp, căn dặn Lôi Nhã Lan, Mộ Dung Khuynh Thành và kể về tên mặt trắng. Phong đã có đan điền, có thể tu luyện. Lần này Phong quyết định phải dùng thời gian ngắn nhất tu luyện lên cảnh giới nghịch thiên để có thể thủ hộ cho người thân của mình. Thủ hộ những gì quan trọng đối với mình.
***
Trong đại điện của Cổ Ma tộc Thiên Tôn âm trầm cất giọng ồm ồm:
- Lần này chúng ta thua, là thua tên Trận Địa Minh Tôn kia?
Lôi Ma giật mình quay ngược lại trợn mắt. Lão thật sự không tin tên kia còn sống.
- Là ... Là ... Trận Địa lão ma?
- Là hắn. Hắn chính là tên Độc Cô Nhất Lang kia. Hừ... Lần này bị bọn thập đại cường tôn lừa khiến chúng ta hao binh tổn tướng. Đây là kế hoạch chúng đã dự trù từ 2000 năm trước rồi. Chúng chọn Lôi gia làm gia tộc thủ hộ giả cho Đấu Linh. Giúp đỡ gia tộc này tiến triển. Che giấu thế lực của gia tộc này. Hừ... Không thể ngờ rằng bọn chúng thâm độc như vậy. Thiên Tôn ta lần này quay lại Thiên Linh Thế Giới thật sự đã được nhớ lại sự đau đớn của năm xưa.
Các đại thần quỳ phục dưới đại điện không dám thở. Đây là Thiên Tôn của bọn họ. Tự xưng là thiên tôn vì chỉ có trời mới là cường đại nhất. Người có thể đánh ngang tay cùng Viêm Đế năm xưa. Thống lĩnh Cửu Địa Hoàng Tôn đại chiến Thiên Linh Thế giới, làm điên đảo các thế lực ngoại tộc. Hôm nay vương của họ đã chính thức trở lại, đã không còn ai nhớ đến bộ mặt kia, thân xác kia đúng ra là của thiên tử Sát Phá Thiên của họ.
Ở dưới điện một cô gái mạc áo đỏ quỳ thấp gối. Ngực nở để lồi ra một nửa như khơi gọi dụ hoặc. Eo nhỏ lắc lư như linh miêu yểu điệu. Thiên Tôn cười ha hả:
- Ngươi chắc là Dạ Xoa?
- Dạ Xoa bái kiến Thiên Tôn.
- Ừm... Ám nhi đâu?
Từ trong bóng tối của một góc một thân hình xuất hiện quỳ phục xuống dưới.
- Địa sát Ám nhi bái kiến Thiên Tôn.
- Ừm... Tốt... Hai người các ngươi làm rất tốt. Giết được Lôi Trấn Phong chúng ta ít ra cũng đã đả kích được bọn người thập đại cường tôn. Kẻ thù của chúng ta hiện nay không còn chỉ là những lão bất tử kia nữa. Dạ Xoa, Địa Sát nghe lệnh!
- Có mạc tướng.
- Ừm. Dạ Xoa. Từ nay trở đi ngươi thống lĩnh toàn bộ hệ thống gián điệp của ta tại Thiên Linh Thế Giới. Ngươi được toàn quyền sử lý vụ việc tại Thiên Linh Thế giới. Phong cho ngươi chức Thiên Soái.
Dạ Xoa quỳ gối đội ơn. Nhớ lúc trước còn phục vụ cho Sát Phá Thiên nàng cũng chỉ là một kẻ làm nóng dường cho thiên tử không có danh phận gì. Nay được giữ chức Thiên Soái đối với nàng là một điều quá sức tưởng tượng. Thiên Soái tức tướng lĩnh của một đại lục. Chỉ nhận lệnh của thiên tử. Nàng vui mừng phủ phục xuống nền bái tạ:
- Mạc tướng lĩnh chỉ.
- Địa Sát Ám nhi từ nay ngươi giúp đỡ quả nhân lo việc buôn bán cùng Ám Huyết Lâu. Sau đợt này ta muốn cùng bọn chúng chính thức giao dịch. Mất bao nhiêu tiền ta cũng muốn thâm nhập vào trong Thiên Linh Thế Giới. Ta muốn cắm rễ sâu vào trong thương mại của bọn chúng.
- Địa Sát lĩnh chỉ.
- Ừm... Lôi Quang Ám ba tướng lĩnh chỉ.
Ba tướng phủ phục gật đầu đợi lệnh.
- Lôi Ma có công hộ giá đi đầu. Thưởng ngươi một trăm ức linh thạch cực phẩm. Một bảo điện. Lĩnh chức Thiên Trung nguyên soái. Thống lĩnh ba quân bộ binh. Huấn luyện binh sĩ đợi ngày tác chiến cùng Đấu Linh. Quang Ma, Ám Ma nhị tướng có công hộ giá, ta phong hai ngươi làm tả hữu nhị nguyên soái. Quang Ma huấn luyện không quân. Ám Ma huấn luyện ma thú binh đoàn chuẩn bị ngày tái chiến.
- Mạc tướng lĩnh chỉ!
- Ừm... Ta muốn tìm ra tên sinh tử cảnh đã có công hộ giá ta tại Hỏa Linh Hải. Trong các ngươi ai tìm được tung tích của hắn sẽ được trọng thưởng. Tiểu tử này rất khá. Quyền pháp rất giống quyền pháp của tên Quyền Tôn nhưng lại theo chiều hướng của Thần Duệ chúng ta. Ra tay rất cay cú một quyền đánh bại địch thủ. Chỉ có một hắc ám thuộc tính nhưng lại có thể vượt cấp khiêu chiến. Các ngươi điều tra hắn cho ta xem hắn là ai. Dòng dõi của hắn. Chức vụ của hắn. Ta muốn trong vòng một tháng không biết hắn đã chết ở xó nào cũng phải moi hắn ra cho ta, lấy lễ đối đãi thật tốt với hắn. Bản tôn muốn đích thân thu nạp hắn.
Mọi người ở đây tuy có nhớ đến tên tiểu tướng kia nhưng hắn mới chỉ có cảnh giới sinh tử cảnh. Không ai để ý hắn. Không ngờ hắn lại lọt vào mắt xanh của Thiên Tôn. Lần này thua trận mọi tội lỗi đều được đổ hết lên đầu của tên Sát Phá Thiên. Những cường giả cáo già đều biết thật ra Thiên Tôn và bọn họ ai cũng bị lừa nhưng không tiện nói ra. Sát Phá Thiên đã chết thì cứ để hắn lãnh tội. Thập đại cường tôn tuy mạnh nhưng bọn họ có sức uy hiếp mạnh vì bọn họ có thể thống nhất Thiên Linh Thế Giới, đoàn kết mọi người. Tên Lôi Trấn Phong kia không thể nghi ngờ là người có sức tụ hội cường giả của Thiên Linh Thế Giới rất mạnh.
Lần này lúc đi có đến 13 đại tướng. Về chỉ còn lại lèo tèo 5 người. Đầu Trâu, Mặt Ngựa chết trận. Tứ Quỷ bị Quyền Tôn và cường giả Lôi gia giết. Phong, Băng nhị ma chết trận. Lúc đi có tất cả 10 quân đoàn. Tổng cộng hơn một tỷ binh lính các cấp. Lúc về chỉ còn lại lẻ tẻ 3 ức. Mất đến 7 phần. Một vài người còn thoi thóp trốn chạy về được sau 1 tuần nhưng con số đã ít dần. Thất bại quá lớn. Đại quân của Thần Duệ Nhất tộc đều là những binh lính được huấn luyện rất tốt. Bọn họ đều chiến đấu trong đoàn đội, phối hợp rất ăn ý. Chỉ tiếc rằng đợt này lại bị thiên lôi trận áp chế, binh lính thần duệ bị lôi lực áp chế không thể đoạt xá thân xác của địch nhân.
Võ giả Thiên Linh Giới cũng chuẩn bị rất kỹ. Cấp võ thần cảnh của bọn họ đều nhai Hắc Kim Đan và lá tinh thần thảo. Riêng các luyện dược, luyện khí sư đều có dị hỏa phòng thân. Trận pháp sư của Trận Môn lại có thể phóng ra quang cầu ngăn chặn hắc ám thuộc tính. Hắc ám đối với võ giả Thiên Linh giới bao năm là ác mộng vì sự khó nắm bắt của chúng, không ngờ lần này lại bị chèn ép gắt gao. Các thế lực quả nhiên có chuẩn bị mà đến. Dân số của Thần Duệ nhất tộc lên đến 100 tỷ người sống chen chúc tại Mẫu Địa. Lần này mất đi cũng chưa đến một phần trăm của bọn họ. Đi lính là một cái nghề tôn quý của Thần Duệ. Gia nhập quân ngũ là một phương thức tốt nhất để kiến thân lập nghiệp. Gia nhập quân ngũ cũng làm theo kỳ. Ít nhất là 100 năm, nhiều nhất đều là vô thời hạn. Binh sĩ không thể ngang nhiên nghỉ làm. Điều kiện rất gắt gao nhưng hầu hết gia đình của các binh lính đều sống rất khá giả. Chủ yếu sống được là nhờ vào có người nhà làm quân nhân.
Quân trường cạnh tranh rất gắt gao. Đến 3 phần dân số của Thần Duệ đều phục vụ cho quân đội. Làm lính không nhất thiết phải ra trận. Có một số đông đều làm công việc khai thác mỏ tại ngoại vực và các nơi hiểm địa. Tuy lương bổng rất cao nhưng cũng phải gặp nguy hiểm không nhỏ. Tên mặt trắng ngủ li bì 2 ngày thì dậy. Tắm một cái cho sảng khoái. Chủ nhân của cơ thể này mang tên Tiêu Ngọc Lâm. Là một sinh tử cảnh sơ kỳ có thiên phú khá cao. Được nhiều cấp trên để ý đến. Lần này rời khỏi bản thể tên mặt trắng nhờ vào Đoạt Hồn Quyết và còn mang theo hơn 10 linh hồn thể đã theo Phong. Đoạt Hồn Quyết quả là công pháp của tiên nhân, không những có thể đoạt xá lại có thể thu thập được những gì chủ nhân của cơ thể biết.
Phong nhất định phải kiếm cách tiếp cận Cổ Ma Thiên Tôn. Còn bản thể nhất định phải tiếp cận Ám Huyết Lâu để tìm ra kho tàng của Lực Vương. Các vị sư phụ tin tưởng một phần chìa khóa để mở ra cánh cửa đi đến nơi các linh hồn độ kiếp kia rất có thể đã được Thần Toán chí tôn giấu trong kho tàng đó.
Trận chiến Đấu Linh – Cổ Ma đã tạm dừng nhưng chiến tranh bây giờ mới thực sự bắt đầu. Đây mới là cuộc chiến quyết định số phận của Thiên Linh Thế Giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.