Chương 29: Lôi Kiếp
Độc Cô Nhất Lang
13/07/2016
Mây đen bao phủ cả bầu trời. Quang huy chói mắt cũng bị mây đen bao phủ
không xuyên thấu được. Giờ này là ban ngày, mà còn đen tối hơn cả màn
đêm. Lôi điện điên cuồng oánh kích xuống người Phong. Đại Mao là linh
thú tam thuộc tính: phong, lôi, hỏa. Gặp được lôi kiếp nó như gặp gió
xuân dùng thân thể của mình đón đỡ lôi điện oanh kích. Lôi điện tuy làm
Đại Mao rất đau nhưng nó rất nhanh có thể hồi phục lại. Dùng hỏa khí và
phong nhận đối trọi lại với lôi điện. Phong dưỡng sức vì đây chỉ là đợt
lôi kiếp đầu tiên. Sinh Tử Cảnh đón lôi kiếp là 6x6 = 36 lần oanh kích.
Lên đến võ thánh cảnh phải hứng chịu là 7x7 = 49 đợt. Cứ thế tính lên
đến chí tôn cảnh phải hứng chịu là 9x9 = 81 lần.
Đợt đầu tiên lôi điện oanh kích xuống do Đại Mao dùng thân thể và thú hỏa của mình hứng chịu. Đợt đầu có 6 tia lôi điện. Phong đoán lần này chắc chắn là sẽ có 6 đợt tất cả. Đại Mao hưng phấn không thôi vì hắn nhờ vào lôi kiếp mà cảnh giới đã có tình hình tăng tiến. Còn 5 đợt nữa. Đại Mao sẽ nhận sự tẩy lễ của lôi kiếp mà có thể tăng lên một đại cảnh giới. Hắn mới bước vào khai thiên cảnh có bao lâu? Giờ sắp có thể đột phá lên sơn hà cảnh. Đại Mao vui mừng không thôi. Mao cảm thấy việc đầu tiên đứng đắn nhất đó là đã không buông bỏ để truy sát vị chủ nhân này. Cũng nhờ vậy mà có dịp được chủ nhân thu phục. Mao cũng thấy mình lúc đó tuy nhát gan nhưng cuối cùng nhờ vậy mà chọn được chủ nhân tốt.
Đại Mao bị lôi điện đánh khiến vảy giáp bị bung ra, da thịt rỉ máu trông rất thảm hại. Nhưng linh thú dùng tốc độ hồi phục rất nhanh. Có thể bằng mắt thường thấy được da thịt phục hồi. Các vết máu khô đi rồi đóng vảy. Lôi kiếp đợt thứ hai đang chuẩn bị kéo đến. Tốc độ rất chậm nên Phong cũng không sốt ruột. Phong nhíu mày đếm.
- 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7... tại sao lại là bảy tia lôi điện?
Dùng tinh thần lực có thể phân chia rất rõ ràng. Chỉ là Phong vẫn theo thói quen đếm lên tiếng cho chắc ăn. Phong lo lắng thì thào.
- Chết cha không phải 6 lần 6 tất cả 36 tia. Mà lôi kiếp của mình không phải cỡ tầm thường. Mẹ nó tầm bậy tầm bạ. Chuyển biến lung tung. Thế này nó mà lên đến 9 tia thì có mà đánh cái rắm.
Phong bỗng cảm thấy bất an. Lôi điện kéo đến từ lôi bạo tầng, di chuyển rất chậm oanh kích xuống. Chưa đến 1 canh giờ lôi kiếp đã giáng xuống.
Những tiếng nổ oanh kích làm Trấn Phong rợt hết tóc gáy. Phong ngồng mình dùng lĩnh nam chỉ đối chọi với lôi điện. Liên hoàn chỉ thay phiên nhau bắn lên không trung đánh gục từng lôi điện. Linh lực từ lôi điện sau khi bị Phong đánh gục hòa hoãn xoay quanh người Phong tẩy lễ thân thể cho Phong. Tiểu Lôi và Đại Mao cũng được hưởng sái không ít. Đợt thứ hai bảy tia lôi điện chấm dứt. Phong cảm thấy mệt mỏi. May mà chỉ có 7 đợt. Nhưng lôi điện vẫn chưa chấm dứt. Từ lôi bạo tầng một đợt lôi điện mới đang kéo đến. Tốc độ kéo đến còn chậm hơn lúc trước nhưng không thể nghi ngờ cuồng bạo hơn đợt trước rất nhiều. Phong bắt đầu đếm bằng mắt thường:
- 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8. Tám tia... tụi mày đi chết đi. Chơi lão tử?
Phong rùng mình. Đan Khí nhị tổ trong Phượng Hoàng Thành cũng run sợ. Thật khó hiểu. Tên tiểu tử này phải chịu những tám tia. Tương đương với võ thần cảnh. Hai người chỉ biết động viên:
- Tiểu Phong con phải ráng chống.
Phong cũng không vì vậy mà chịu thả lỏng. Phong đang lo nghĩ thì Tiểu Lôi đã đứng lên lơ lửng trên không trung. Đại Mao phiên dịch:
- Vương gia cứ dưỡng sức chờ đợi đợt cuối cùng. Điện hạ sẽ giúp vương gia gánh đợt này.
Phong cũng không khách sáo nữa. Dùng Thiên Nhân Hợp Nhất lấy tốc độ nhanh nhất có thể luyện hóa lôi thuộc tính của đợt thứ hai vừa đánh xuống thành linh khí cho chính mình phục hồi. Lôi lực tẩy lễ làm kinh mạch của Phong lớn rộng hơn. Không cần biết ai là người gánh kiếp, linh khí nồng đậm sau khi bị hóa giải sẽ vây quanh Phong cho Phong hấp thu. Đại Mao và Tiểu Lôi cũng hưởng sái không ít. Đại Mao lúc này đang có dấu hiệu đột phá. Nối tiếc nhìn Phong chảy cả nước mắt.
- Vương gia, ta phải vào Hắc Giới. Không thể giúp ngài thêm.
- Đại Mao, sau này còn cơ hội. Ta sợ sau khi ta thăng tiến mỗi cảnh giới thì sẽ đều phải gặp lôi kiếp. Ngươi vào trong Hắc Giới đột phá. Ở đây đã có ta và Tiểu Lôi.
Nói xong Phong thu Đại Mao vào trong Hắc Giới. Đại Mao chuẩn bị thăng tiến lên sơn hà cảnh. Nhưng tốc độ của nó còn khủng bố hơn linh thú linh hải cảnh rất nhiều. Tiểu Lôi đón gió lồng lộng không chút sợ sệt. Phong nhìn Tiểu Lôi tự tin mà yên tâm rất nhiều. Chưa đến hai canh giờ thì đợt lôi kiếp thứ ba đã đến. Tám tia sét ngang dọc oanh kích xuống đầu Phong. Tiểu Lôi dùng thân thể đón đỡ hấp thu hết linh khí cuồng bạo. Tuy Tiểu Lôi cũng bị chút chày da chóc vảy nhưng không nguy hiểm đến tính mạng. Sau mỗi lần lôi kiếp đánh xuống Tiểu Lôi đều dùng thân thể nhỏ bé đón đỡ. Phong thót tim nhưng sau mỗi lần Tiểu Lôi đều vô sự thì Phong yên tâm rất nhiều.
Linh khí cuồng bạo sau khi đánh vào người Tiểu Lôi thì như bị cún con luyện hóa, linh khi hòa hoãn tinh thuần lại vây quanh Phong. Phong và Tiểu Lôi chia nhau hấp thu hết. Đến khi tia sét thứ 8 đánh xuống thì Tiểu Lôi vươn vai một cái. Người cún con to lên gấp đôi. Đôi mắt long lanh nhìn Phong như xin lỗi. Phong chỉ có thể lắc đầu. Lại thêm một trợ thủ phải buộc vào Hắc Giới để đột phá. Xa xa trong xuyên tinh toa các thế lực kéo đến thấy lôi kiếp đánh xuống thì sợ sệt. Bọn họ mới đến nên không thể biết được đã có bao nhiêu đợt lôi kiếp đánh xuống. Thấy xung quanh phạm vi 5 dặm quanh Phong đều có tầng kết giới của lôi kiếp thì họ sợ sệt e dè. Thì ra đang có người độ kiếp.
Từ Lôi Bạo Tầng lại mở ra kết giới. Một đợt lôi kiếp có 9 tia sét giáng xuống. Di chuyển rất chậm nhưng không ai dám kinh thường. Lôi kiếp cỡ này có thể oanh kích hỏng cả xuyên tinh toa. Các thế lực điều khiển xuyên tinh toa của mình rời khỏi phạm vi của lôi kiếp. Hình như người độ kiếp là cường giả nhân loại. Không ngờ trên đây lại có một tòa đại điện. Đây là thần thánh phương nào?
Sau khi cường giả đón lôi kiếp tẩy lễ cũng sẽ là lúc họ yếu đuối nhất. Các thế lực đang đắn đo liệu có thể cứng rắn thu phục hoặc giết người cướp bảo. Chỉ cần lôi kiếp chấm dứt sẽ có rất nhiều thần cảnh đỏ mắt với số lượng tài phú mà một cường giả đỉnh tiêm có. Riêng tòa bảo tháp kia chắc chắn cũng không phải là vật thường. Bọn họ lén vào Hỏa Linh Hải là để tìm kiếm cơ duyên, thu phục dị hỏa. Vì không có bảo địa để trú ngụ nên các thế lực cũng chỉ có thể lịch lãm xa trung tâm Hỏa Linh Hải vì linh thú ở đây yếu hơn rất nhiều.
Lần này gặp được bảo, đã có nhiều thế lực âm thầm bắt tay nhau để chia chác. Chỉ cần vị cường giả kia không thuộc Liên Minh Bách Tộc bọn họ sẽ cứng rắn thu phục. Các cường giả lẻ loi không có nhiều thế lực chống lưng nhưng lượng tài phú của bọn họ không thể kinh thường. Chim chết vì ăn, người chết vì tài. Sau khi chống lại lôi kiếp cho dù chí tôn giả cũng suy yếu rất nhiều.
Đợi nửa ngày lôi kiếp mới bắt đầu kéo đến. Phong phải dưỡng sức cho đến phút cuối. Phong ngậm sẵn một đống hồi khí đan, hồi lực đan. Sau mỗi lần xuất chiêu đối chọi cùng lôi kiếp Phong đều hấp thu dược lực để hồi phục. Băng Phong chưởng vì có băng thuộc tính nên miễn cưỡng đón đỡ được tia đầu. Phục Ngưu thần chưởng đón đỡ tia thứ hai. Tĩnh Vân quyền vì là thuộc tính thủy, chứa đựng vân chi ý cảnh nên Phong không dám dùng để đối đầu với lôi kiếp. Chiêu thứ ba Phong chọn là dùng bộ kiếm pháp Long Biên hóa giải lôi kiếp cuồng bạo. Tay Phong cầm là một thanh kiếm địa cấp đỉnh phong đã thu thập được từ kho báu của chí tôn mộ địa. Kiếm quang bao phủ Phong. Phong đánh xong tất cả 72 thức, 48 chiêu biến ảo kết hợp với 7 chiêu biến hóa của tam hư thất thực. Đối chọi với lôi kiếp không thể dùng hư chiêu. Chỉ có thể đối cứng. Phong cũng không có đường chạy vì lôi kiếp một khi giáng xuống tốc độ quá nhanh. Sẽ như một chiêu pháp vô hình theo đuổi Phong cho đến khi nào Phong hóa giải được tia sét hoàn toàn mới thôi.
Trong khi hóa giải Phong sẽ phải chịu lôi điện oanh kích ăn rất nhiều đau khổ. Cũng may là có được Hắc Long Giáp bằng không Phong cũng phải lên đồi nằm đắp cỏ. Long Biên kiếm pháp hóa thành các võng kiếm bao phủ Phong, kiếm chiêu từ từ hóa giải từng tia sét nhỏ. Mỗi lần sét đánh xuống Phong đều phải hứng chịu rất nhiều tia nhỏ hơn, như một con bạch tuộc có nhiều chân trùm xuống. Số lượng rất nhiều không ngừng oanh khích Phong. Lôi kiếp tẩy lễ sẽ khiến cho thân thể của người độ kiếp hóa thần, lột xác. Chỉ cần sống, sẽ cường đại hơn rất nhiều.
Phong đánh trọn bộ Long Biên kiếm pháp thì hóa giải được đến tia thứ 8. Chỉ còn một tia sét cuối cùng. Phong nhíu mày hoảng hốt nhìn linh khí tụ tập trên một điểm rồi từ từ lao đến. Tiếng của Đan Tổ vang vọng trong thức hải của Phong.
- Phong nhi tia cuối rất cường đại. Chỉ có thể dùng một chiêu phá giải. Không thể từ từ tiêu hao như lúc trước.
- Sư phụ, lâm trận mới dạy nghề. Làm sao con đánh.
Khí Tổ hét lên:
- Tiểu tử, đánh trước là chiếm được thượng phong. Con dùng Liên Hoàn Chỉ đánh trước tiêu hao được bao nhiêu thì hay bất nhiêu. Đến phạm vi gần nhất dùng Phá Thiên Chỉ một chiêu định thắng thua.
- Phải, thắng làm vua thua làm giặc. Sư phụ đệ tử chưa tận hiếu được với hai người.
- Phải, ta còn chưa cầu hôn được sư nương của ngươi à. Tiểu tử, ngươi chết thì chúng ta cũng không biết phải đi đâu. Ta mà ló ra sẽ bị mấy tên chó má kia bắt làm hồn của thần binh à. Lão tử thật không muốn. Nạp Lan… anh yêu em!!!
Khí Tổ nói xong thì lợi dụng cơ hội dùng tinh thần lực ôm trọn Đan Tổ vào lòng. Đan Tổ cũng nước mắt ngắn nước mắt dài. Phụ nữ dễ cảm động. Phong tụ khí tại đan điền. Lần đầu tiên trong đời Phong sử dụng hết hỏa hầu của Hắc Long Giáp kết hợp với thiên nhân hợp nhất. Liên Hoàn chỉ thi nhau xuất đầu đánh thẳng vào tia sét cuối cùng đang từ trên lôi bạo tầng giáng xuống. Tuy cũng chặn lại và hóa giải được một phần nhưng lôi điện quá cường hãn vẫn một đường thẳng tiến như một mũi tên không gì cản nổi.
Các thế lực núp xung quanh cũng run rẩy. Chí tôn giả. Họ đã đếm được đợt sét cuối có chín tia. Tia cuối cùng lại rất cường đại. Một số thế lực đến sớm đếm được trước đây chỉ có 8 tia, nhưng chắc họ đã đến muộn mất một tia đầu. Vì tia sét cuối cùng rõ ràng là tia thứ 9. Cường giả nhân loại đang độ kiếp để đột phá chí tôn cảnh. Những người ẩn núp ở đây đều cao nhất là võ thần cảnh. Võ thần cảnh mà đòi lấy mạng của chí tôn giả? Người ta hắt xì một cái cũng đủ hù chết người rồi. Võ thần cảnh muốn đối kháng với chí tôn giả, mặc dù chí tôn giả mới thăng cấp thì cũng chỉ cần một ngón tay cũng đủ giết ngươi rồi.
Chỉ có những bán tôn cảnh, đã lĩnh ngộ được nửa bước pháp tắc của thiên địa, dựa vào thần khí nghịch thiên mới may ra có cơ hội đánh cùng chí tôn giả một trận. Chỉ là tài phú khiến thất phu lỗ mãng. Tòa đại điện trước mắt khiến bao người đỏ mắt. Chí tôn giả đỡ một tia sét cuối cho dù không chết cũng bị thương. Võ thần cảnh hợp sức lại cũng không phải không có cơ hội. Tia sét hóa hình thành một mũi thương lao thẳng về hướng của Trấn Phong. Cũng may Hắc Dung che giấu bằng ảo cảnh nên ngoài các tia sét truy tìm người độ kiếp ra thì ảo cảnh không để lộ ra ngoài người độ kiếp là ai. Phạm vi độ kiếp năm dặm của Phong được bao phủ rất kín.
Các đại thế lực đang rình rập cũng mong chờ. Nếu là cường giả cô độc bọn họ sẽ không từ bỏ cơ hội. Tốc độ của lôi kiếp rất chậm nhưng như gió xoáy đi đến đâu đều kéo hết linh khí nơi đó để lớn mạnh dần. Cũng may cho Phong vì Phong đã dùng Thiên Nhân Hợp Nhất và Hắc Long Giáp hấp thu linh khí thiên địa nên tia sét cuối không có bao nhiêu cơ hội để lớn mạnh. Phong tích tụ linh khí vào đan điền sau đó xuất ra vào hai đầu ngón trỏ, ngón giữa của tay phải. Chia Phá Thiên Chỉ ra làm hai tia rồi tụ lại thành một.
- Lĩnh Nam Chỉ Pháp, Phá Thiên Chỉ!!!
Bàng!!! Phong cố giữ lại vẻ thanh tỉnh của linh trí. Cố mở to hai mắt để ý đến đường bay của Phá Thiên Chỉ. Thiên Nhân Hợp Nhất không ngừng hấp thu linh khí. Đan điền của Phong không ngừng lớn rộng. Linh khí của Hỏa Linh Hải quá loãng. Đây cũng là điều tốt vì nếu là nơi linh khí nồng đậm, tia sét cuối sẽ khủng bố hơn rất nhiều. Phong phóng một chỉ ra cũng gần như bị thoát hư. Tia sét của lôi kiếp đụng vào Phá Thiên Chỉ khiến cả phiến thiên địa xung quanh phải rung động. Các thế lực ẩn núp sau đó cũng run rẩy mở to mắt ra xem vị cường giả kia là ai. Trận pháp ảo cảnh có bị phá hay không?
Màn trời đen tối thoáng chốc tan ra. Phong cũng rớt cái bịch ngồi xuống hoán phong trận. Hắc Long hóa hình linh thể của mình mọc ra hai cánh đằng sau Phong trợ trận cho tốc độ di chuyển của Phong. Đánh chưa chắc lại nhưng chạy trốn thì không phải lo. Chỉ là Phong sau một chỉ kia cũng hư thoát rất nhiều. Phong hấp thu lôi lực tung hoành trong thiên địa. Phượng nhi cũng thông qua Hắc Giới hấp thu số lượng linh khí rất lớn. Phong hít mạnh một hơi vứt ra một đống linh thạch cực phẩm rồi dùng tinh thần lực lập tức phá nát. Linh khí nồng đậm theo Thiên Nhân Hợp Nhất ùa vào bổ sung cho linh lực đã thoát hư theo Phá Thiên Chỉ. Linh khí trong đan điền của Phong tạo thành những dòng xoáy bồi bổ lại cho Phong. Linh khí thoát ra đều được Phượng nhi hấp thu hết. Phượng Hoàng Thành cũng lớn rộng hơn một ít.
Bầu trời sáng tỏ lại dần, nhưng trận pháp vẫn không hề hấn gì. Phong vẫn im lặng trong ảo trận của Hắc Dung che núp từ từ khôi phục. Các cường giả của các thế lực cũng bắt đầu rục rịch. Một tên võ thần cảnh đầu đàn bay lên đón gió tới lại gần trận pháp của Hắc Dung.
- Tài hạ là Vương Thánh Vân. Kính xin tiền bối ra ngoài gặp mặt.
- Ha ha ha… Các ngươi mù sao không thấy vừa rồi ta phải độ kiếp. Ta bị thương rất nặng. Các ngươi khi khác đến bái phỏng lão tử. Đừng quấy rầy ta củng cố cảnh giới.
Trấn Phong tủm tỉm cười. Lại là họ Vương. Chữ đệm là chữ Thánh. Mẹ nó hay cứ kiếm hắn một đống linh thạch nữa. Phong suy nghĩ một lát rồi lắc đầu gọi Hắc Dung và Hồ Điệp quay về. Không ở đây chơi với các ngươi nữa. Vương Thánh Vân nghe vậy thì đăm chiêu suy nghĩ. Tên này mới đỡ được một chiêu cuối kia. Rõ ràng chả hề hấn gì. Tiếng của hắn còn sang sảng đầy sức sống. Linh khí nồng đậm từ phạm vi của hắn thoát ra rất nhiều. Rõ ràng là đang dùng linh thạch hấp thu với tốc độ rất cao. Linh khí nơi này rất loãng. Số lượng nồng đậm như vậy không thể là linh khí của lôi kiếp còn sót lại.
Vương Thánh Vân bụng bảo dạ người thế này không thể đụng chạm. Tốt nhất là quay đầu rời đi. Nhưng lão vẫn muốn rò sét thử.
- Tiền bối, tài hạ biết một chút y lý, có một chút đan dược trị thương rất tốt. Kính xin tiền bối thu nạp.
Nói xong Vương Thánh Vân rút ra một bình ngọc màu tím trông rất quý báu. Phong cũng khinh thường. Muốn thử ta, vậy ta xin ngươi chút máu.
- Được, tiểu bối có lòng, lão tử có dạ. Đan dược của ngươi ta thu.
Nói xong một tia hấp lực kéo đan dược về phía Phong. Phong nói thu là thu luôn, ra tay khiến cường giả họ Vương không kịp phản ứng. Lão đứng cách Phong khoảng sáu dặm. Tuy với võ thần cảnh như lão khoảng cách này không tốn là bao nhiêu thời gian nhưng để có thể dùng tinh thần lực cuốn một vật từ xa từ tay lão như vậy thử hỏi làm sao lão không kinh sợ. Nhìn ảo cảnh trước mắt mà lão cũng phải kính nể. Với tinh thần lực cường hãn như vậy người này chắc chắn đã bước vào chí tôn cảnh trận pháp. Lão cũng không biết ngoài tinh thần lực cường hãn ra hiện giờ Phong cũng không thể làm gì hơn. Linh khí đang từ từ bồi bổ. Tốc độ này cũng phải mất nửa khắc.
Phong dùng cực phẩm linh thạch bày ra hộ trận xung quanh tòa đại điện. Bày thêm khốn trận rồi ảo trận. Dùng ấn ký linh hồn của Phong câu lưu với Hắc Dung nhờ nàng dùng linh thạch cực phẩm bày thêm ảo trận cường đại. Biến thế trận thành trận trong trận. Giao phó tất cả xong Phong vứt Hắc Thiết vào cửa. Hắc Thiết xuyên qua cánh cửa rồi cửa từ từ mở ra. Cánh cửa lần này mở ra to hơn lần trước. Phong cứ thế lững thững bước vào trong tòa bảo điện. Hai thần binh cũng theo Phong vào đại điện nốt.
Các cường giả hô to hô nhỏ đòi gặp mặt đều được tiếng gào thét của gió trả lời. Bọn họ đâu biết, Phong đã chui vào trong Phượng Hoàng Thành ngáy khò khò. Chiếc nhẫn Hắc Giới chỉ tàng hình trên một chiếc ghế đá trong đại điện. Phong đã tìm đủ mọi cách để vào trong tòa đại điện này. Với cảnh giới võ thần cảnh khó mà oanh kích được tấm cửa kia. Nếu không nhờ Hắc Thiết, Phong cũng chả có cách nào vào được. Phong bày trước trận pháp chuẩn bị nghênh địch trong đại điện. Nhờ hai vị sư phụ canh chừng rồi sau đó lăn ra ngủ.
Phong ngủ li bì mấy ngày liền mới rũ mắt tỉnh dậy. Mới tỉnh dậy Khí Tổ đã mỉm cười.
- Tiểu tử, ngươi ngủ thật sướng nha. Mấy tên chó má kia cứ la hét om xòm đòi ngươi ra ngoài gặp chúng. Ta thật điếc cái lỗ tai mà không dám dùng trận pháp bịt miệng chúng lại vì sợ có biến. Hiện giờ chúng đã cứng rắn phá sụp các trận pháp thủ hộ của ngươi. Đang kiếm đường vào đây.
Phong nghe vậy thì cười trừ.
- Sư phụ, sư mẫu đâu?
Hai người nhìn nhau thì cười ha hả. Phong ngó mắt đưa hiệu ra dấu cho Khí Tổ. Đan Tổ đang rình rập đâu đây. Khí Tổ cũng nháy mắt.
- Tiểu tử, ngươi hỏi rất hay. Phải là lão tử có tình cảm với Nạp Lan. Ngươi có ý kiến gì không?
- Ý kiến gì chứ? Con đã gọi người là sư mẫu… sư phụ còn muốn gì nữa đây?
- Ha ha ha… Haizz… ta thật ra đã thích nàng từ rất lâu rồi. Chúng ta là bị vây khốn và ở cùng nhau rất nhiều năm. Ngươi cũng biết cô nam quả nữ ở chung lâu ngày cũng phát sinh ra tình cảm. Huống hồ chi ta và nàng lại cùng là người một thời. Cùng nhau vào sinh ra tử. Ta cũng đã thề nếu ngày nào Hắc Giới sinh ra linh trí thì ta cũng sẽ thổ lộ tình cảm của ta.
- Ồ … thể nào sư phụ lại … Haizz… người cũng thật tàn nhẫn. Sư mẫu mất duyên không lấy người thì sẽ phải lấy ai đây? Thổ lộ tình cảm kiểu vậy, đệ tử chịu thua.
- Hơ… lão tử ta tung hoành bao lục địa bí cảnh. Ngươi nói ta không tàn nhẫn bá đạo như vậy liệu có đủ xứng với Hồng Đan Vương Tôn Hồng Anh Nạp Lan sao? Cường giả vi tôn, cường giả có chuyện phải làm có chuyện không nên làm. Ta tuyên bố chính thức ta sẽ theo đuổi sư mẫu ngươi.
- Sư phụ… ngài… đã có tuổi, còn theo đuổi nữ nhi nữa sao?
- Mẹ kiếp, ngươi chê sư phụ già? Già là già tóc già đầu, già răng già lợi đồ chơi chưa già!!! Tâm hồn ta mãi trẻ. Tiểu tử ngươi có thấy dáng dấp của Nạp Lan hay không? Ta hỏi thật ngươi con gái địa cầu xinh đẹp đến đâu đi chăng nữa liệu có ai bằng nàng? Hoa hậu thế giới của ngươi cũng phải thua sắc. Nạp Lan của ta mới là đẹp nhất hoàn mỹ nhất. Ngươi nói trong thập đại chí tôn hiện giờ ngoài ta ra còn ai xứng với nàng hừ!
Đan tổ đứng ngoài phòng thì thẹn thùng tươi cười.
- Lão mặt đen này... làm người ta ngượng chín người.
Đúng như Khí Tổ đã nói nam nữ ở lâu sinh tình. Không chỉ có Khí Tổ, cả Đan Tổ cũng có tình cảm với ông. Hai người lại là người cùng thời, sự hòa hợp của tâm hồn thật sự không thể nào dùng lời nói để tả nổi. Từ sư phụ biến thành sư nương. Đan Tổ suy nghĩ một lát lâu rồi thở dài. Bà cũng là người cao ngạo. Bà cũng muốn có đồ đệ xuất sắc, không muốn để Khí Tổ chiếm hết công lao. Đan Tổ bỗng chốc mâu thuẫn trong tình cảm của mình lặng lẽ lui xuống.
Khí Tổ phát hiện Đan Tổ đã rời khỏi thì thở dài. Mới ba hoa chích chòe đã mất hứng. Làm sao lão không hiểu tâm sự của Đan Tổ. Họ đã tồn tại bằng linh hồn thể rất lâu. Qua bao năm tháng dài như vậy, mặc dù vài ngàn năm sống tại Địa Cầu, thời gian trôi nhanh hơn rất nhiều nhưng sống trong trạng thái linh hồn thể rất đau khổ. Không có thân xác, buồn tẻ cũng không thể tu luyện. Cảnh giới chỉ có tụt lùi chứ không tăng tiến. Cũng không có tương lại. Hai người bị rơi vào tuyệt vọng. Nếu không có nhau, họ đã không thể sống qua những ngày buồn tẻ. Họ chỉ mong có thể truyền được y bát cho một đồ đệ xuất sắc. Để lại ấn ký của họ lại thế giới này. Nói cho mọi người biết, họ đã từng tồn tại.
Phong cũng rơi vào âm trầm. Phong muốn giúp cho hai người đến với nhau nhưng dù sao cũng có lễ nghi. Nếu hai người chính thức trở thành phu thê, vậy sư phụ sẽ thành sư mẫu. Tuy vẫn có tình cảm thầy trò nhưng trên danh nghĩa, Phong là đệ tử của một mình Khí Tổ. Trọng nam khinh nữ đi đâu cũng gặp. Thiên giới hay hạ giới lúc nào cũng thế. Nhưng tại sao phải là sư nương? Đan Tổ lấy Khí Tổ thì là chuyện của hai người. Phong vẫn gọi Đan Tổ là sư phụ. Ở Địa Cầu còn phải bị ràng buộc bởi lễ giáo, còn đây là thế giới của cường giả vi tôn. Phong không phải đã bái Trận Địa Minh Tôn làm sư phụ rồi sao?
Một người có nhiều sư phụ thì có gì là không ổn? Ta gọi thì ta cứ gọi. Xưng hô không cần đổi. Phong cười phá lên. Rồi chạy đến lầu các của Đan Tổ. Lầu các của Đan Tổ rất đẹp. Đây cũng là sự thể hiện quan tâm của Khí Tổ đối với Đan Tổ. Ông đã dùng rất nhiều thời gian để xây dựng lầu các này. Xa hoa lộng lẫy. Các tài liệu trân quý nhất Khí Tổ đều nhường cho Đan Tổ. Tình cảm của Khí Tổ rõ rệt như vậy làm sao Đan Tổ không cảm nhận cho được. Thấy Đan Tổ đang ngồi suy nghĩ đăm chiêu thì Phong mỉm cười.
- Sư phụ!
- Tiểu Phong, ha ha ha, đến thăm ta sao?
- Phải sư phụ. Đệ tử chỉ đến nói với sư phụ một tiếng. Dù sau này ra sao, người vẫn là sư phụ của con. Con sẽ không gọi người là sư nương. Sẽ chỉ gọi là sư phụ mà thôi.
Đan Tổ nghe vậy thì ấm lòng. Không gọi là sư nương. Cho dù sau này ra sao cũng không gọi là sư nương?
- Phong nhi, con thật sự nghĩ vậy? Lấy chồng theo chồng. Bảo ta theo lão mặt đen cũng không mất thân phận của ta cho lắm. Nhưng bảo ta tặng hết công lao dạy bảo ngươi cho lão thì lão nương không thèm. Hừ... ta sẽ đấu một trận với lão. Nếu ta thua ta sẽ theo lão. Nếu lão thua, lão phải theo ta!
Trấn Phong nghe vậy thì phun nước miếng. Không thèm lấy chồng, bắt chồng lấy. Đôi già này... Phong nghe vậy cũng chỉ biết cười trừ. Đưa tin tức cho Khí Tổ. Khí Tổ nghe xong thì tươi cười ra mặt. Nàng chấp nhận ta... ka ka ka... vậy là lão tử có vợ rồi. Chỉ là không có thân xác, mẹ nó cám treo heo nhịn đói. Nghĩ đến đây thì Khí Tổ lại quay sang phía Trấn Phong:
- Phong tiểu tử, ngươi mau đi thu phục thiên hỏa sớm ngày luyện chế ra thân xác cho sư phụ. Đời trai của ta trong tay của con à. Ngươi không thể bắt sư phụ chờ đợi lâu như vậy được.
Phong nghe thế thì cũng bực mình. Sư phụ tưởng một mình sư phụ bí sao. Đệ tử của ngài cũng đang bị khí dồn lên não đây. Lại gặp cô nàng Hắc Dung hay biến hình đủ hình thể của các diễn viên con “heo” khiến đệ tử chảy máu cam không ngừng nghỉ. Nhưng khi nhắc đến thiên hỏa Phong mới nhớ ra. Mình đang sống ở trong tòa đại điện. Phong lóe tinh quang.
- Phải sư phụ. Có tìm thấy dị hỏa trong tòa bảo điện này không?
- Có tìm ra. Dị hỏa để lại dấu vết trong đại sảnh mà con đã lĩnh ngộ băng thuộc tính. Ta chắc chắn con đến đó sẽ tìm ra manh mối.
Phong nghĩ cũng không thèm nghĩ. Tiểu Lôi và Đại Mao còn đang đột phá. Hiện giờ Phong đã bước vào Khai Thiên Cảnh. Tuy chưa tích tụ được linh khí nhưng tốc độ hấp thu linh khí của Phong khủng bố hơn lúc xưa nhiều. Phong mở cửa Hắc Giới xuất hiện tại đại điện. Lúc chui vào trong Hắc Giới Phong đã đem Hắc Thiết theo. Giờ nắm Hắc Thiết trên tay thả ra. Hắc Thiết hòa hoãn như một linh vật bay lượn quanh Phong một vòng rồi dẫn Phong đến căn phòng lớn lúc trước. Tiếng ồn ào của các cường giả nhân loại vẫn hò hét đòi vị tiền bối bí mật kia ra gặp mặt. Phong cũng mặc kệ. Cửa của tòa đại điện này tuy cách âm kém nhưng võ thần cảnh cũng không dễ vào. Cho dù chí tôn giả đến thì cũng khó lòng mở cửa. Phong khởi động Thiên Địa Hồn Nhãn ngồi xếp bằng tĩnh lặng trong gian phòng băng giá.
Hắc Thiết lơ lửng trước mặt Phong. Phong bắt đầu quan sát căn phòng. Thiên hỏa đang ở đâu. Phong khởi động Thiên Nhân Hợp Nhất hấp thu linh khí. Tòa đại tháp này như một tiểu tụ linh trận. Phong cảm thấy tốc độ hấp thu linh khí của mình có trợ giúp rất lớn. Nhưng nhìn lại vẫn không thấy có gì khả nghi. Không thấy trận pháp. Địa nhãn có thể phá ảo cảnh. Phong không lo trận pháp bị che dấu. Hắc Thiết đã dẫn mình đến đây. Căn phòng này có điều cổ quái. Căn phòng âm u chứa hàn khí nồng đậm.
Phong chìm đắm vào cảnh ngộ hấp thu băng thuộc tính tinh thuần. Linh khí ở ngoài tòa đại điện cũng cuồng bạo lao vào trong. Các cường giả ở ngoài rùng mình hoảng sợ. Chí tôn giả đã thức tỉnh. Còn không chạy muốn chết hay sao? Các cường giả đều lui lại phía sau. Vài ngày trước người ta còn suy yếu, đánh được lúc đó thì mới làm nên đại sự. Giờ cường giả đã khôi phục, người ta hắt xì một cái là bị thổi bay. Còn đánh cái chim.
Phong ở bên trong đại điện dùng Hắc Long Giáp hấp thu thêm linh khí. Phong không dùng linh khí thì có thể để cho Hắc Giới hấp thu. Linh khí cuồng bạo chỉ vào trong tháp chứ không thoát ra. Điều này khiến các thế lực rình ngó kiêng dè sợ sệt. Vương Thánh Vân cũng rút lui không dám lên tiếng nữa. Theo đà linh khí được hấp thu gian phòng dần sáng lên. Các quang thạch chói sáng khiến Phong mừng rơn. Thì ra là vậy. Gian phòng này chắc cần linh khí để khởi động. Tốt, linh khí ta có rất nhiều. Để ta cho ngươi.
Linh khí được phong tinh luyện sau đó chia ra một nửa cho Phượng nhi, một nửa để rò ra khỏi cơ thể. Nền đá của gian phòng dần dần hấp thu hết. Hắc Thiết cũng rung rung như đang vui sướng. Thời gian cứ như vậy trôi qua được hai ngày hai đêm thì Hắc Thiết bỗng lóe lên cắm xuống nền đá. Cả gian phòng lóe sáng.
Căn phòng này có ánh sáng chan hòa. Căn phòng không có cửa sổ nhưng ánh sáng từ các bờ tường phản chiếu lại rất đẹp mắt hài hòa. Phong ngồi xếp bằng dùng tinh thần lực quan sát. Hỏa, phong, hắc ám, băng, bốn loại thuộc tính nồng đậm trong căn phòng này. Giữa căn phòng một viên ngọc đang bay lơ lửng. Nó đến gần Phong rồi như xấu hổ lại bay ra xa. Phong mỉm cười đưa tay ra như gọi mời. Viên ngọc hòa hoãn đỗ lên tay Phong. Sau khi bay qua người Phong vài vòng viên ngọc chui tọt vào chán của Phong.
Phong bình tĩnh thu tinh thần lực vào thức hải. Trong thức hải của Phong cảnh vật khá đẹp mắt vì Hắc Giới đã coi nàng là kiến trúc sư của phiến thiên địa thức hải này. Nàng trồng hoa, linh thảo, tạo bầu trời, đại địa, núi non sông nước. Trong thức hải của Phong lại có thêm các tượng linh thể của các thần binh và Đại Mao, Tiểu Lôi và Đan Khí nhị tổ. Mỗi khi ai vào trong thức hải thì tượng sẽ trở lên sống động, thay thế vào đó là một linh hồn thể.
Các thần binh và mọi người đều tụ tập tại đây. Đan Tổ và Khí Tổ hòa hoãn đón nhận ngọc châu. Ngọc châu như tìm thấy người thân xoay vòng quanh nhị Tổ. Sau đó nhập vào người của Phong. Trong thức hải của Phong, Phong là một linh hồn thể có hình dáng giống y sì người thật. Phong khởi động Dung Luyện Hợp Viêm Quyết hấp dẫn ngọc châu. Phong dùng bốn loại linh khí tụ vào cơ thể cho ngọc châu hấp thu. Được một thời gian một canh giờ thì ngọc châu từ trong trán của linh hồn thể bay ra rồi lượn vài vòng biểu hiện như ta no rồi. Phong mỉm cười thoát ra khỏi thức hải thì thào.
- Lại thu phục thêm một tên hàng ăn nữa!
Phong đã có kinh nghiệm của nhị tổ nên dùng Dung Luyện Hợp Viêm Quyết không khó khăn. Phong đã luyện thành bước đầu của Khống Hỏa Quyết. Phần đầu Dung hỏa quyết là thuật khống hỏa. Phong đã có thể luyện chế đan dược nên thuật khống hỏa so với tu luyện giả bình thường thì tinh thâm hơn không biết bao nhiêu lần. Phong rút lò đan chính thức khai lò. Phong tế luyện thiên hỏa luyện chế ra rất nhiều các loại hồi khí đan, hồi lực đan cao cấp. Thiên hỏa rất hợp tác nghe theo lời Phong.
Thấy vậy thì Phong mừng như hội. Cứ nói thu phục thiên hỏa khó lắm mới khó vừa. Lão tử vừa gặp đã thành công. Đan Khí nhị tổ quan sát thì cũng dụi mắt vài lần. Dẫu vẫn biết rằng Phong nhi của họ có khả năng thu phục thiên hỏa, nhưng thu phục kiểu này thì cũng ... quá dễ đi à!
Tuy băng, ám, phong không phải các thuộc tính tốt cho luyện đan nhưng thiên hỏa vẫn là hỏa thuộc tính rất nồng đậm. Dùng để sơ chế và tinh luyện thảo dược còn nhanh hơn thú hỏa, địa hỏa không biết bao nhiêu lần. Phong dùng thiên hỏa thử luyện chế tinh thần đan. Chưa đến một khắc đã thành công luyện chế ra 3 lò. Tốc độ luyện chế nhanh hơn gấp 3 lần lúc trước. Phong thấy vậy thì phấn khởi. Chui vào trong Tinh Thần Thí Luyện Tháp, khai lò bắt đầu dùng thiên hỏa luyện chế tinh thần đan. Lúc trước Phong có thể một lúc luyện chế ra 50 viên một lò thì lúc này nhờ vào thiên hỏa dễ dàng tinh luyện một lúc cả trăm viên. Cảnh giới luyện đan của Phong đã bước đến đỉnh.
Phong đã thiên truy bách luyện thuật khống hỏa. Lúc trước chưa đạt được đỉnh vì còn thiếu dị hỏa. Phong lại là người có tinh thần lực khủng bố, lại dùng Thiên Hồn Nhãn quan sát quá trình luyện đan. Thuật luyện đan của Phong tăng tiến rất nhanh. Một tuần qua đi, Phong chìm đắm vào cảnh giới luyện đan thuật. Thở ra một hơi trọc khí Phong phát hiện linh thảo đem theo đã luyện chế hết. Phong đem theo chủ yếu là các loại linh thảo chữa thương và hồi phục khí lực, linh lực. Giờ một hơi luyện chế hết không còn nhánh nào. Phong cười khổ. Tưởng rằng linh thảo đủ để Phong dùng trong mấy năm nào ngờ nhờ vào dị hỏa chỉ vỏn vẹn mấy ngày đã dùng hết. Thể nào luyện dược sư ưa thích dị hỏa như vậy.
Phong nhíu mày không biết mấy tên nhân loại ở ngoài đã đi chưa? Bước ra khỏi Tinh Thần Thí Luyện Tháp Đại Mao cưỡi gió đưa Tiểu Lôi đứng trên lưng mình đáp xuống trước mặt Trấn Phong.
- Vương gia. Đại Mao đã đột phá lục giai.
- Tốt. Còn Tiểu Lôi, hắn hiện giờ là cảnh giới gì?
Đại Mao nhìn Tiểu Lôi, rồi lại nhìn Trấn Phong. Được một hồi thì rũ tai xuống.
- Tiểu nhân không biết.
- Ngươi hỏi hắn là cảnh giới gì.
Đợi ú ớ một lúc:
- Điện Hạ nói ngài cũng không biết!
Phong nghe vậy thì mắt nổ đom đóm...
- Mẹ nó mi chơi ta hả mi? Xì, hỏi cũng như không!!!
Phong bực mình cau có. Đại Mao lấy chân trước gồi xuống gãi tai bắt trước Tiểu Lôi như một chú cún to xác.
- Vương gia thông minh hơn ta. Vương gia còn không biết làm sao ta biết?
Phong thấy vậy thì đỏ mặt lắc đầu. Nói vậy là đổ trách nhiệm sao? Bất qúa giờ này Tiểu Lôi đã to gấp đôi lúc trước. Nhớ đến lúc Tiểu Lôi dùng thân thể cứng rắn chịu đựng lôi kiếp tẩy lễ thân thể thì Phong không khỏi xúc động. Tiểu Lôi và Đại Mao lần này đã giúp Phong rất nhiều. Phong đưa ra một cái túi cho Đại Mao, trong túi để rất nhiều thú đan và tinh thần đan cấp 4, cấp 5. Đại Mao đeo lên cổ, giấu vào vảy giáp của lồng ngực. Lúc cần có thể dùng tinh thần lực bắn ra. Tinh Thần lực của Đại Mao tuy yếu nhưng có được cái túi không gian này vẫn đủ để hắn sử dụng.
Phong xòe tay ra một cái, rất nhiều linh thạch cực phẩm đủ thuộc tính hiện ra trước mặt Tiểu Lôi. Mắt cún con sáng lên gâu gâu vài cái vẫy đuôi rồi nhai hết. Chưa đến nửa khắc hơn 20 viên linh thạch cực phẩm đủ thuộc tính đã bị Tiểu Lôi hoàn toàn hấp thu. Ợ lên một cái thật kêu rồi nhìn Phong vẫy đuôi. Trấn Phong cười ha hả xuất ra một cái vòng cổ đeo lên cho Tiểu Lôi. Một không gian khí trung phẩm. Chứa đựng rất nhiều linh thạch cực phẩm đủ loại.
Từ ngày có linh thạch trì Phong cũng chả biết dùng nó để làm gì. Hiện giờ xuất ra mấy vạn cho Tiểu Lôi cũng chả thấm vào đâu. Phong giờ thấy linh thạch cực phẩm cũng dửng dưng. Thiên Nhân Hợp Nhất của Phong đủ để hắn tu luyện. Lại có thêm Hắc Long Giáp, Phong không sợ không đủ linh khí để tu luyện. Huống chi Phong lại chưa nối liền vết nứt của đan điền. Không tích tụ được linh khí. Chỉ hấp thu chủ yếu là cho Hắc Giới tu luyện. Phượng nhi không ăn tinh thần đan mấy, mà chủ yếu là linh khí qua sự tinh luyện của Phong.
Phong mỉm cười nhìn Hắc Thiết lơ lửng bay theo Phong. Phong cầm Hắc Thiết trong tay. Vỗ vỗ nó vài cái ý nói từ giờ trở đi cứ theo ta đi. Tay Phong nắm Hắc Thiết rồi từ từ truyền linh khí vào trong. Bắt đầu từ kim, nhưng Hắc Thiết không có phản ứng hấp thu. Phong dùng thiên hỏa truyền hỏa lực vào cho Hắc Thiết thì nó run lên điên cuồng hấp thu hỏa khí. Phong ấn thêm phong thuộc tính, hắc ám thì thấy nó vẫn không buông bỏ. Cho thêm băng thuộc tính thì mới thấy Hắc Thiết chính thức từ từ sáng lên.
Phong thử thêm các thuộc tính khác nhưng Hắc Thiết và Ngọc Châu như từ một thể, chỉ ăn băng, phong, hỏa, ám bốn loại thuộc tính. Phong rùng mình nghĩ thầm. Ngọc Châu có những ba loại thuộc tính thêm ngoài hỏa. Như vậy thiên hỏa ta chỉ còn thiếu bảy loại. Hỏa Long giữ là Viêm Hỏa, chứa đựng hỏa thuần tính. Hắc Hỏa của Viêm đế có thuộc tính ăn mòn, nhưng không rõ thuộc tính nào, nếu là hắc ám thì ta đã có, không cần đến. Quang Linh Hỏa của Viêm Đế năm xưa có hai loại Quang Mộc. Như vậy chỉ cần tìm ra được hai loại Viêm Hỏa, Quang Linh Hỏa là Phong đã có thêm 3 loại thuộc tính: thuần hỏa, quang và mộc! Công thêm với Ngọc Châu chứa đựng 3 loại khác Phong đã có sáu loại. Tin rằng sẽ rất sớm có thể luyện chế ra thân thể cho nhị vị sư phụ. Chế luyện lại thân thể cho Hỏa Long. Phong mỉm cười như mở cờ trong bụng. Đã đến lúc đến trung tâm Hỏa Linh Hải thu phục Hỏa Long rồi.
Phong đi vòng vòng trong tòa đại điện nhưng không phát hiện ra điều gì, không tìm thấy gì. Tòa đại điện này toàn thân là bảo. Riêng lực phòng ngự khủng bố đã khiến Phong rung động không thôi. Phong chưa có cách nào mở cửa các phòng nhưng tin tưởng chỉ cần Phong kết nối và bồi bổ tình cảm với ngọc châu, phong sẽ có ngày mở được các cánh cửa của tòa đại điện, khám phá ra bí mật của tòa đại điện này. Phong nhất định phải thu tòa đại điện này vào trong Phượng Hoàng Thành.
Phong cầm Hắc Thiết trong tay gọi Ngọc Châu ra nâng niu.
- Ngọc Châu, ta muốn mang tòa đại điện này theo. Ngươi có cách hay không?
Hắc Thiết nghe nói thế thì gật gù. Ngọc Châu cũng xoay quanh Phong vài vòng. Phượng nhi như biết tâm sự của Phong xuất hiện bằng linh thể trong tà áo đỏ rực của Hỏa Linh Hải.
- Phong ca ca, huynh có thể thu đại điện hay bất kỳ thứ gì vào Phượng Hoàng Thành trong Hắc Giới.
- Phải, nhưng tòa đại điện này to vậy ta làm sao thu nó?
Hắc Dung nghe thế cũng xuất hiện trong tà áo dài trắng của sinh viên trong đại sảnh của căn phòng băng giá. Phong chảy máu cam vì cô nàng này quá giống hoa hậu Mai Phương Thúy với đồi núi chập trùng còn quá kích hơn với người thật.
- Phong ca ca, ta có thể dùng ảo cảnh che giấu tai mắt cho huynh. Nếu Ngọc Châu có linh tính chắc chắn đã nhận huynh làm chủ. Sao huynh không rỏ máu rồi dùng linh hồn ấn ký đánh vào Ngọc Châu?
Ngọc Châu đang lơ lửng bên Phong thì xoay tròn vài vòng hòa hoãn xung quanh Hắc Dung. Hắc Dung nhìn Phong nháy mắt. (Ngất)... Khí sư phụ ơi làm ơn đừng nói ngài bí... người không có thân thể còn đỡ. Còn ta là ta chống hết nổi! Đánh tan những ý nghĩ đen tối Phong liền đưa tay xòe ra đợi Ngọc Châu bay vào tay Phong. Phong vuốt ve Ngọc Châu:
- Ngọc Châu ngươi có đồng ý nhận ta làm chủ?
Ngọc Châu lóe sáng lờ mờ vài lần. Phong mỉm cười rạch ngón tay nhỏ một giọt máu lên Ngọc Châu. Sau đó dùng tinh thần lực thẩm thấu vào Ngọc Châu:
- Ngươi là thiên hỏa có ba loại thuộc tính. Sau này ta sẽ đặt tên cho ngươi là Hắc Âm Phong Châu. Ngươi là viên ngọc quý của ta. Ta sẽ gọi ngươi là Ngọc nhi. Ngươi có thích không?
Một ánh sáng lóe lên rồi Ngọc Châu bay lên vai Phong đậu. Thế giới này thật kỳ dị. Các bảo bối và thần vật đều có linh tính. Đều có trí tuệ. Tôi tư duy nên tôi tồn tại. Phong đã được chứng kiến về sự tồn tại của dị giới với một cách nhìn mới. Thế giới mà Phong đã từng biết trở lên rất xa lạ. Thế giới đó không có nhiều kỳ tích như thế giới này. Con người sau khi đầy đủ vật chất đều muốn thể hiện chính mình. Đến thế giới này Phong mới cảm thấy đây mới là nơi Phong mới có thể chân chính thể hiện bản thân. Không phải vì dị giới mà là do Phong có đủ thiên phú để làm những việc người thường không thể làm. Siêu việt mọi người đối với Phong rất dễ nhưng điều mà Phong muốn làm đó là siêu việt bản thân.
Phong có thể ngượng kháng được một tia sét cuối là vì cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất cuốn hết linh khí khiến tia sét cuối không có cơ hội lớn mạnh, bị Phong từ từ tiêu diệt. Một chỉ cuối kia cũng đánh Phong trấn thương rất nặng. Nếu không nhờ có Hắc Long Giáp chắc chắn Phong sẽ không dễ dàng thoát hiểm như vậy.
Phong vuốt nhẹ Ngọc Châu. Nhưng tia sáng của bức tường trong căn phòng lóe sáng lên khiến Phong bắt đầu để ý đến các cột trụ thấp lè tè tại tám góc. Một góc đó có tượng một con sư tử đá xòe cánh ra rất sinh động. Con sư tử đá này giống linh thạch trì quá. Phong bước lại gần cột trụ. Phía trên cột trụ có bốn góc như nốt chân. Phong dùng tinh thần lực kéo sư tử đá từ trong lầu các của mình ra đặt lên trụ. Trận Pháp lóe sáng lên. Rầm một tiếng. Rất nhiều cửa phòng mở ra. Phong quay lại thì mới thấy con sư tử đá đang nhả linh thạch cực phẩm chảy xuống sàn nhà.
- Linh Thạch Trì có liên quan đến tòa đại điện này?
Phong dùng tinh thần lực quét qua một vòng đại điện. Trong đây có tất cả 64 phòng. Hiện giờ có 8 phòng đã mở cửa. Tiếng của Khí Tổ vang vọng trong thức hải:
- Tụ Linh Điện. Phong nhi, đây là Tụ Linh Điện trong truyền thuyết.
- Sư phụ, là bảo?
- Mẹ nó tiểu tử ngươi đúng là điềm lành của thiên địa mà. Đi lòng vòng cũng có thể nhặt được bảo. Dị châu này là do bảo điện này uẩn nhưỡng mà thành. Ngọc Châu đã nhận ngươi làm chủ vậy ngươi cũng là chủ nhân của tòa bảo điện này. Thử dùng tinh thần lực khống chế nó thử.
Phong đưa Ngọc Châu lên tay.
- Ngọc nhi, cho phòng sáng lên chút được không?
Ngọc Châu lóe sáng lên một cái rồi các cột trụ, tường của tòa bảo điện lóe sáng lên như ban ngày. Ánh sáng chan hòa làm ấm áp cả căn phòng. Linh Thạch rớt xuống sàn cũng bị tòa bảo điện hấp thu hết. Chưa đến nửa khắc thì Phong đã thành thục có thể dùng tinh thần lực khống chế tòa bảo điện. Bảo điện này dùng linh thạch làm năng lực. Linh Thạch Trì có thể khởi động các phòng tu luyện. Phong hưng phấn không thôi. Có Tụ Linh Điện này sau này muốn bồi dưỡng ra bao nhiêu cường giả thì bồi dưỡng bấy nhiêu. Thiên địa thật ưu ái hắn.
Đánh đề toàn thua, xuyên việt đến dị giới không làm cũng có ăn. Chết kiểu này ai chả ham! Phong lắc đầu cười khổ vì hắn tạm thời không hấp thu được linh khí. Có bảo để sau này sài. Thu lại Linh Thạch Trì sư tử đá Phong vẫn cảm thấy mình vẫn chưa mất khả năng kiểm soát đối với bảo điện. Phong đi ra cửa, chỉ dựa vào ý nghĩ cửa điện mở. Phong đeo Hắc Dung hóa thành cường giả thần bí.
Vương Thánh Vân chắp tay cung kính:
- Tài hạ Vương Thánh Vân bái kiến tiền bối.
- Ta và ngươi có quen biết sao? Mấy tên võ thần cảnh nho nhỏ cũng dám phá rối sự tĩnh tu của ta? Phá nát hộ trận của ta? Muốn chết?
- Tiền bối xin bớt giận. Chỉ là tiền bối độ kiếp chúng tài hạ lo lắng cho an nguy của tiền bối nóng lòng bái phỏng. Kính mong tiền bối rộng lượng hải hà.
- Ha ha ha... tiểu tử ngươi cũng biết đổi trắng thay đen gớm. Ta đếm đến ba. Tên nào chưa đi thì ở lại hết. Ta không quản các ngươi là ai. Cút đi khỏi nhà ta, đừng quấy rầy ta tĩnh tu.
- Tiền bối xin dừng bước. Vãn bối là người của Liên Minh Bách Tộc đến đây lịch lãm. Không biết tiền bối tĩnh tu ở đây nên đã làm phiền. Không biết tiền bối tên gì liệu có quên với gia sư của tài hạ.
- Ta lánh đời tu luyện, không muốn quên biết với các ngươi. Một là ngươi cút, ở lại là chết. Một!
- Tiền bối chúng ta đều là nhân loại Thiên Linh Giới ...
- Hai!!!
Tiền bối! Xin hãy bớt giận.
- Ba!
Phong nắm tay thành quyền lao lên đánh thẳng một nhát vào ngực của Vương Thánh Vân. Tĩnh Vân Quyền vô chiêu vô thức cao thâm khó tưởng. Đây là vũ kỹ đã thành danh của Khí Tổ. Vương Thánh Vân nhìn thấy mà không dám đỡ. Bị đánh bay ra xa. Hắn không bị đau lắm. Nghĩ là vị tiền bối kia cố tình nhẹ tay. Thánh Vân chắp tay cung kính đứng cách Phong một khoảng xa:
- Tài hạ xin thủ hộ cho tiền bối. Khi nào tiền bối xong xin cho vãn bối gặp mặt.
Phong hừ một tiếng. Muốn gặp mặt ta sao? Đang chờ cường giả chí tôn cảnh của các ngươi đến thu phục ta thì có. Ta ngu gì ở lại chờ mấy tên kia đến chứ. Muốn thông báo cho cường giả chí tôn cảnh thì phải rời khỏi Hỏa Linh Hải. Vì Hỏa Linh Hải là thế giới đan điền của Viêm Đế sau khi vẫn lạc mà tạo thành. Nó không cùng thế giới với Thiên Linh Thế Giới. Như một phiến thiên địa bị chia cắt riêng. Linh khí ở đây quá cuồng bạo khiến trận pháp truyền tin khó mà hoạt động.
Hắc Dung lóe lên vài cái rồi tòa đại điện bị bao phủ bởi ảo cảnh. Phong hì hì bịt miệng cười đánh thêm ra vài kết giới bằng linh thạch cực phẩm. Dùng tinh thần lực bao phủ cả tòa đại điện sau đó thu nó vào trong Hắc Giới. Hắc Giới rất rộng nên không khó khăn chút nào đã thu được cả tòa đại điện vào trong. Phong sắp xếp Tụ Linh Điện đứng giữa các lầu các của thần binh. Tụ Linh Điện không lơ lửng như trước mà hòa hoãn sừng sững đứng tại một góc giữa các lầu các của mọi người.
Làm xong việc Phong gọi Đại Mao ra bao phủ cho nó một tầng kết giới. Tàng hình vào ảo cảnh rồi từ từ vòng sang một phía ẩn núp dưới các tầng khói đen còn sót lại của đại điện rồi lén nút rời khỏi. Phong cho Đại Mao bay xuống mặt đất rồi lặng lẽ cưỡi trên lưng Đại Mao rời khỏi. Tốc độ của Đại Mao sau khi đột phá lên sơn hà cảnh thì nhanh hơn rất nhiều. Một người một thú hướng một đường đến trung tâm Hỏa Linh Hải. Có na-vi Đại Mao Phong cũng không lo bị lạc. Dùng tinh thần lực khủng bố của mình để ý xem có ai theo dõi hay không mà thôi. Mất gần 1 tuần Đại Mao mới lặng lẽ rời khỏi vị trí của Tụ Linh Điện 2000 dặm. Tốc độ tuy rất nhanh nhưng nếu đem so với xuyên tinh toa thì không đáng vào đâu.
Biết rằng các đại thế lực một khi phát hiện ra có trá sẽ rối tung rối mù đi tìm kiếm cường giả bí mật kia. Rất may là Hắc Dung có thể tùy ý thay đổi hình dạng nên Phong đã dùng khuôn mặt đó rồi thì cũng chả cần dùng lại lần nữa. Phong bịt miệng cười không thôi. Lão tử dùng khuôn mặt của Bruce Lee có râu chúng mày đi đâu kiếm. Tên Vương Thánh Vân rõ ràng là cường giả võ thần cảnh. Nếu muốn đánh, Phong phải mời nhị vị sư phụ ra tay mới có thể dẹp hắn được. Một chỉ khủng bố Phá Thiên Chỉ cũng có thể trấn áp được hắn nhưng Phong phóng xong một chỉ thì phải đi ngủ sớm, khỏi chạy. Cường giả võ thần cảnh rình rập đếm sơ cũng có mấy tên. 36 kế chạy là thượng sách.
Phong chưa từng đánh một trận nào ra hồn. Toàn hù không. Ngoài liệp sát linh thú ra thì Phong chưa chính thức trổ tài đấu một trận với bất kỳ cường giả nhân loại nào. Sau khi độ kiếp kinh mạch của Phong đã lớn rộng và mạnh mẽ lên hơn nhiều. Tăng tiến một đại cảnh giới đã có chuyển biến về chất. Thế giới đan điền cũng tạo được vòm trời. Phong đang muốn lĩnh ngộ thêm về thế giới này để có thêm cảm ngộ tạo ra một thế giới hoàn mỹ. Không phải hình thù một nửa quả cầu như hiện giờ. Phong muốn lĩnh ngộ là cả một vũ trụ. Tay nắm thành đấm Phong nói với Đại Mao đổi hướng về phía Thôn Kiếm Thành. Thà đi đường vòng còn hơn là phải đụng độ với bọn người kia.
Mất hơn hai tuần Phong mới cùng Đại Mao đứng trên một ngọn núi nhỏ nhìn xuống dòng chảy của nham thạch. Thật không ngờ lịch lãm bao lâu giờ lại trở về điểm xuất phát. Tốc độ của Đại Mao quá khủng bố. Phong hít mạnh một hơi.
- Đại Mao, ngươi vào trong Hắc Giới nghỉ ngơi đi. Ta phải tự mình chạy đến trung tâm Hỏa Linh Hải. Ta phải hoàn thiện vũ kỹ của ta!
- Dạ Vương gia.
Nói xong Phong thu Đại Mao vào trong Hắc Giới. Đây là con đường mà tộc nhân Lôi gia ưa dùng. Phong có thể nhận thấy vô số ký hiệu của tộc nhân để lại. Ngọn núi này là kỷ niệm của các thời cường giả trẻ tuổi để lại giấu ấn của mình. Phong ngoại lệ không để lại gì. Đi vòng qua một phiến đá Phong nhíu mày. Đây là ký hiệu của Trấn Phong dong binh đoàn, là hình vẽ thanh hoàng kiếm. Bên cạnh để lại một chữ Cương. Là Cương ca. Không ở lại Thôn Kiếm Thành chạy đến đây làm gì? Phong nhíu mày vì nét bút của Cương ca để lại một tia hỏa khí. Ngũ hành trận giúp cho Cương ca lĩnh ngộ ra hỏa thuộc tính? Dù gì cũng là người của Lôi gia. Đối với hỏa hệ có sự lĩnh ngộ rất độc đáo. Mộc sinh hỏa khiến Cương ca đã dần thấu hiểu được ảo diệu của hỏa hệ. Tuy đây là điều rất hiếm nhưng không phải chưa từng xuất hiện. Huyết mạch hỏa hệ hậu phát chỉ xuất hiện trong huyết mạch của người họ Lôi.
Phong hướng mắt về phía Trung Tâm của Hỏa Linh Hải. Theo đường này Phong không thể lạc. Vung tay lên một cái Hoán Phong Trận xuất hiện. Phong tế luôn ra cánh của Hắc Long Giáp.
- Lão Hắc, nhanh, đưa ta theo dấu vết của các tộc nhân. Hình như bọn họ đang gặp nạn!
Đợt đầu tiên lôi điện oanh kích xuống do Đại Mao dùng thân thể và thú hỏa của mình hứng chịu. Đợt đầu có 6 tia lôi điện. Phong đoán lần này chắc chắn là sẽ có 6 đợt tất cả. Đại Mao hưng phấn không thôi vì hắn nhờ vào lôi kiếp mà cảnh giới đã có tình hình tăng tiến. Còn 5 đợt nữa. Đại Mao sẽ nhận sự tẩy lễ của lôi kiếp mà có thể tăng lên một đại cảnh giới. Hắn mới bước vào khai thiên cảnh có bao lâu? Giờ sắp có thể đột phá lên sơn hà cảnh. Đại Mao vui mừng không thôi. Mao cảm thấy việc đầu tiên đứng đắn nhất đó là đã không buông bỏ để truy sát vị chủ nhân này. Cũng nhờ vậy mà có dịp được chủ nhân thu phục. Mao cũng thấy mình lúc đó tuy nhát gan nhưng cuối cùng nhờ vậy mà chọn được chủ nhân tốt.
Đại Mao bị lôi điện đánh khiến vảy giáp bị bung ra, da thịt rỉ máu trông rất thảm hại. Nhưng linh thú dùng tốc độ hồi phục rất nhanh. Có thể bằng mắt thường thấy được da thịt phục hồi. Các vết máu khô đi rồi đóng vảy. Lôi kiếp đợt thứ hai đang chuẩn bị kéo đến. Tốc độ rất chậm nên Phong cũng không sốt ruột. Phong nhíu mày đếm.
- 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7... tại sao lại là bảy tia lôi điện?
Dùng tinh thần lực có thể phân chia rất rõ ràng. Chỉ là Phong vẫn theo thói quen đếm lên tiếng cho chắc ăn. Phong lo lắng thì thào.
- Chết cha không phải 6 lần 6 tất cả 36 tia. Mà lôi kiếp của mình không phải cỡ tầm thường. Mẹ nó tầm bậy tầm bạ. Chuyển biến lung tung. Thế này nó mà lên đến 9 tia thì có mà đánh cái rắm.
Phong bỗng cảm thấy bất an. Lôi điện kéo đến từ lôi bạo tầng, di chuyển rất chậm oanh kích xuống. Chưa đến 1 canh giờ lôi kiếp đã giáng xuống.
Những tiếng nổ oanh kích làm Trấn Phong rợt hết tóc gáy. Phong ngồng mình dùng lĩnh nam chỉ đối chọi với lôi điện. Liên hoàn chỉ thay phiên nhau bắn lên không trung đánh gục từng lôi điện. Linh lực từ lôi điện sau khi bị Phong đánh gục hòa hoãn xoay quanh người Phong tẩy lễ thân thể cho Phong. Tiểu Lôi và Đại Mao cũng được hưởng sái không ít. Đợt thứ hai bảy tia lôi điện chấm dứt. Phong cảm thấy mệt mỏi. May mà chỉ có 7 đợt. Nhưng lôi điện vẫn chưa chấm dứt. Từ lôi bạo tầng một đợt lôi điện mới đang kéo đến. Tốc độ kéo đến còn chậm hơn lúc trước nhưng không thể nghi ngờ cuồng bạo hơn đợt trước rất nhiều. Phong bắt đầu đếm bằng mắt thường:
- 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8. Tám tia... tụi mày đi chết đi. Chơi lão tử?
Phong rùng mình. Đan Khí nhị tổ trong Phượng Hoàng Thành cũng run sợ. Thật khó hiểu. Tên tiểu tử này phải chịu những tám tia. Tương đương với võ thần cảnh. Hai người chỉ biết động viên:
- Tiểu Phong con phải ráng chống.
Phong cũng không vì vậy mà chịu thả lỏng. Phong đang lo nghĩ thì Tiểu Lôi đã đứng lên lơ lửng trên không trung. Đại Mao phiên dịch:
- Vương gia cứ dưỡng sức chờ đợi đợt cuối cùng. Điện hạ sẽ giúp vương gia gánh đợt này.
Phong cũng không khách sáo nữa. Dùng Thiên Nhân Hợp Nhất lấy tốc độ nhanh nhất có thể luyện hóa lôi thuộc tính của đợt thứ hai vừa đánh xuống thành linh khí cho chính mình phục hồi. Lôi lực tẩy lễ làm kinh mạch của Phong lớn rộng hơn. Không cần biết ai là người gánh kiếp, linh khí nồng đậm sau khi bị hóa giải sẽ vây quanh Phong cho Phong hấp thu. Đại Mao và Tiểu Lôi cũng hưởng sái không ít. Đại Mao lúc này đang có dấu hiệu đột phá. Nối tiếc nhìn Phong chảy cả nước mắt.
- Vương gia, ta phải vào Hắc Giới. Không thể giúp ngài thêm.
- Đại Mao, sau này còn cơ hội. Ta sợ sau khi ta thăng tiến mỗi cảnh giới thì sẽ đều phải gặp lôi kiếp. Ngươi vào trong Hắc Giới đột phá. Ở đây đã có ta và Tiểu Lôi.
Nói xong Phong thu Đại Mao vào trong Hắc Giới. Đại Mao chuẩn bị thăng tiến lên sơn hà cảnh. Nhưng tốc độ của nó còn khủng bố hơn linh thú linh hải cảnh rất nhiều. Tiểu Lôi đón gió lồng lộng không chút sợ sệt. Phong nhìn Tiểu Lôi tự tin mà yên tâm rất nhiều. Chưa đến hai canh giờ thì đợt lôi kiếp thứ ba đã đến. Tám tia sét ngang dọc oanh kích xuống đầu Phong. Tiểu Lôi dùng thân thể đón đỡ hấp thu hết linh khí cuồng bạo. Tuy Tiểu Lôi cũng bị chút chày da chóc vảy nhưng không nguy hiểm đến tính mạng. Sau mỗi lần lôi kiếp đánh xuống Tiểu Lôi đều dùng thân thể nhỏ bé đón đỡ. Phong thót tim nhưng sau mỗi lần Tiểu Lôi đều vô sự thì Phong yên tâm rất nhiều.
Linh khí cuồng bạo sau khi đánh vào người Tiểu Lôi thì như bị cún con luyện hóa, linh khi hòa hoãn tinh thuần lại vây quanh Phong. Phong và Tiểu Lôi chia nhau hấp thu hết. Đến khi tia sét thứ 8 đánh xuống thì Tiểu Lôi vươn vai một cái. Người cún con to lên gấp đôi. Đôi mắt long lanh nhìn Phong như xin lỗi. Phong chỉ có thể lắc đầu. Lại thêm một trợ thủ phải buộc vào Hắc Giới để đột phá. Xa xa trong xuyên tinh toa các thế lực kéo đến thấy lôi kiếp đánh xuống thì sợ sệt. Bọn họ mới đến nên không thể biết được đã có bao nhiêu đợt lôi kiếp đánh xuống. Thấy xung quanh phạm vi 5 dặm quanh Phong đều có tầng kết giới của lôi kiếp thì họ sợ sệt e dè. Thì ra đang có người độ kiếp.
Từ Lôi Bạo Tầng lại mở ra kết giới. Một đợt lôi kiếp có 9 tia sét giáng xuống. Di chuyển rất chậm nhưng không ai dám kinh thường. Lôi kiếp cỡ này có thể oanh kích hỏng cả xuyên tinh toa. Các thế lực điều khiển xuyên tinh toa của mình rời khỏi phạm vi của lôi kiếp. Hình như người độ kiếp là cường giả nhân loại. Không ngờ trên đây lại có một tòa đại điện. Đây là thần thánh phương nào?
Sau khi cường giả đón lôi kiếp tẩy lễ cũng sẽ là lúc họ yếu đuối nhất. Các thế lực đang đắn đo liệu có thể cứng rắn thu phục hoặc giết người cướp bảo. Chỉ cần lôi kiếp chấm dứt sẽ có rất nhiều thần cảnh đỏ mắt với số lượng tài phú mà một cường giả đỉnh tiêm có. Riêng tòa bảo tháp kia chắc chắn cũng không phải là vật thường. Bọn họ lén vào Hỏa Linh Hải là để tìm kiếm cơ duyên, thu phục dị hỏa. Vì không có bảo địa để trú ngụ nên các thế lực cũng chỉ có thể lịch lãm xa trung tâm Hỏa Linh Hải vì linh thú ở đây yếu hơn rất nhiều.
Lần này gặp được bảo, đã có nhiều thế lực âm thầm bắt tay nhau để chia chác. Chỉ cần vị cường giả kia không thuộc Liên Minh Bách Tộc bọn họ sẽ cứng rắn thu phục. Các cường giả lẻ loi không có nhiều thế lực chống lưng nhưng lượng tài phú của bọn họ không thể kinh thường. Chim chết vì ăn, người chết vì tài. Sau khi chống lại lôi kiếp cho dù chí tôn giả cũng suy yếu rất nhiều.
Đợi nửa ngày lôi kiếp mới bắt đầu kéo đến. Phong phải dưỡng sức cho đến phút cuối. Phong ngậm sẵn một đống hồi khí đan, hồi lực đan. Sau mỗi lần xuất chiêu đối chọi cùng lôi kiếp Phong đều hấp thu dược lực để hồi phục. Băng Phong chưởng vì có băng thuộc tính nên miễn cưỡng đón đỡ được tia đầu. Phục Ngưu thần chưởng đón đỡ tia thứ hai. Tĩnh Vân quyền vì là thuộc tính thủy, chứa đựng vân chi ý cảnh nên Phong không dám dùng để đối đầu với lôi kiếp. Chiêu thứ ba Phong chọn là dùng bộ kiếm pháp Long Biên hóa giải lôi kiếp cuồng bạo. Tay Phong cầm là một thanh kiếm địa cấp đỉnh phong đã thu thập được từ kho báu của chí tôn mộ địa. Kiếm quang bao phủ Phong. Phong đánh xong tất cả 72 thức, 48 chiêu biến ảo kết hợp với 7 chiêu biến hóa của tam hư thất thực. Đối chọi với lôi kiếp không thể dùng hư chiêu. Chỉ có thể đối cứng. Phong cũng không có đường chạy vì lôi kiếp một khi giáng xuống tốc độ quá nhanh. Sẽ như một chiêu pháp vô hình theo đuổi Phong cho đến khi nào Phong hóa giải được tia sét hoàn toàn mới thôi.
Trong khi hóa giải Phong sẽ phải chịu lôi điện oanh kích ăn rất nhiều đau khổ. Cũng may là có được Hắc Long Giáp bằng không Phong cũng phải lên đồi nằm đắp cỏ. Long Biên kiếm pháp hóa thành các võng kiếm bao phủ Phong, kiếm chiêu từ từ hóa giải từng tia sét nhỏ. Mỗi lần sét đánh xuống Phong đều phải hứng chịu rất nhiều tia nhỏ hơn, như một con bạch tuộc có nhiều chân trùm xuống. Số lượng rất nhiều không ngừng oanh khích Phong. Lôi kiếp tẩy lễ sẽ khiến cho thân thể của người độ kiếp hóa thần, lột xác. Chỉ cần sống, sẽ cường đại hơn rất nhiều.
Phong đánh trọn bộ Long Biên kiếm pháp thì hóa giải được đến tia thứ 8. Chỉ còn một tia sét cuối cùng. Phong nhíu mày hoảng hốt nhìn linh khí tụ tập trên một điểm rồi từ từ lao đến. Tiếng của Đan Tổ vang vọng trong thức hải của Phong.
- Phong nhi tia cuối rất cường đại. Chỉ có thể dùng một chiêu phá giải. Không thể từ từ tiêu hao như lúc trước.
- Sư phụ, lâm trận mới dạy nghề. Làm sao con đánh.
Khí Tổ hét lên:
- Tiểu tử, đánh trước là chiếm được thượng phong. Con dùng Liên Hoàn Chỉ đánh trước tiêu hao được bao nhiêu thì hay bất nhiêu. Đến phạm vi gần nhất dùng Phá Thiên Chỉ một chiêu định thắng thua.
- Phải, thắng làm vua thua làm giặc. Sư phụ đệ tử chưa tận hiếu được với hai người.
- Phải, ta còn chưa cầu hôn được sư nương của ngươi à. Tiểu tử, ngươi chết thì chúng ta cũng không biết phải đi đâu. Ta mà ló ra sẽ bị mấy tên chó má kia bắt làm hồn của thần binh à. Lão tử thật không muốn. Nạp Lan… anh yêu em!!!
Khí Tổ nói xong thì lợi dụng cơ hội dùng tinh thần lực ôm trọn Đan Tổ vào lòng. Đan Tổ cũng nước mắt ngắn nước mắt dài. Phụ nữ dễ cảm động. Phong tụ khí tại đan điền. Lần đầu tiên trong đời Phong sử dụng hết hỏa hầu của Hắc Long Giáp kết hợp với thiên nhân hợp nhất. Liên Hoàn chỉ thi nhau xuất đầu đánh thẳng vào tia sét cuối cùng đang từ trên lôi bạo tầng giáng xuống. Tuy cũng chặn lại và hóa giải được một phần nhưng lôi điện quá cường hãn vẫn một đường thẳng tiến như một mũi tên không gì cản nổi.
Các thế lực núp xung quanh cũng run rẩy. Chí tôn giả. Họ đã đếm được đợt sét cuối có chín tia. Tia cuối cùng lại rất cường đại. Một số thế lực đến sớm đếm được trước đây chỉ có 8 tia, nhưng chắc họ đã đến muộn mất một tia đầu. Vì tia sét cuối cùng rõ ràng là tia thứ 9. Cường giả nhân loại đang độ kiếp để đột phá chí tôn cảnh. Những người ẩn núp ở đây đều cao nhất là võ thần cảnh. Võ thần cảnh mà đòi lấy mạng của chí tôn giả? Người ta hắt xì một cái cũng đủ hù chết người rồi. Võ thần cảnh muốn đối kháng với chí tôn giả, mặc dù chí tôn giả mới thăng cấp thì cũng chỉ cần một ngón tay cũng đủ giết ngươi rồi.
Chỉ có những bán tôn cảnh, đã lĩnh ngộ được nửa bước pháp tắc của thiên địa, dựa vào thần khí nghịch thiên mới may ra có cơ hội đánh cùng chí tôn giả một trận. Chỉ là tài phú khiến thất phu lỗ mãng. Tòa đại điện trước mắt khiến bao người đỏ mắt. Chí tôn giả đỡ một tia sét cuối cho dù không chết cũng bị thương. Võ thần cảnh hợp sức lại cũng không phải không có cơ hội. Tia sét hóa hình thành một mũi thương lao thẳng về hướng của Trấn Phong. Cũng may Hắc Dung che giấu bằng ảo cảnh nên ngoài các tia sét truy tìm người độ kiếp ra thì ảo cảnh không để lộ ra ngoài người độ kiếp là ai. Phạm vi độ kiếp năm dặm của Phong được bao phủ rất kín.
Các đại thế lực đang rình rập cũng mong chờ. Nếu là cường giả cô độc bọn họ sẽ không từ bỏ cơ hội. Tốc độ của lôi kiếp rất chậm nhưng như gió xoáy đi đến đâu đều kéo hết linh khí nơi đó để lớn mạnh dần. Cũng may cho Phong vì Phong đã dùng Thiên Nhân Hợp Nhất và Hắc Long Giáp hấp thu linh khí thiên địa nên tia sét cuối không có bao nhiêu cơ hội để lớn mạnh. Phong tích tụ linh khí vào đan điền sau đó xuất ra vào hai đầu ngón trỏ, ngón giữa của tay phải. Chia Phá Thiên Chỉ ra làm hai tia rồi tụ lại thành một.
- Lĩnh Nam Chỉ Pháp, Phá Thiên Chỉ!!!
Bàng!!! Phong cố giữ lại vẻ thanh tỉnh của linh trí. Cố mở to hai mắt để ý đến đường bay của Phá Thiên Chỉ. Thiên Nhân Hợp Nhất không ngừng hấp thu linh khí. Đan điền của Phong không ngừng lớn rộng. Linh khí của Hỏa Linh Hải quá loãng. Đây cũng là điều tốt vì nếu là nơi linh khí nồng đậm, tia sét cuối sẽ khủng bố hơn rất nhiều. Phong phóng một chỉ ra cũng gần như bị thoát hư. Tia sét của lôi kiếp đụng vào Phá Thiên Chỉ khiến cả phiến thiên địa xung quanh phải rung động. Các thế lực ẩn núp sau đó cũng run rẩy mở to mắt ra xem vị cường giả kia là ai. Trận pháp ảo cảnh có bị phá hay không?
Màn trời đen tối thoáng chốc tan ra. Phong cũng rớt cái bịch ngồi xuống hoán phong trận. Hắc Long hóa hình linh thể của mình mọc ra hai cánh đằng sau Phong trợ trận cho tốc độ di chuyển của Phong. Đánh chưa chắc lại nhưng chạy trốn thì không phải lo. Chỉ là Phong sau một chỉ kia cũng hư thoát rất nhiều. Phong hấp thu lôi lực tung hoành trong thiên địa. Phượng nhi cũng thông qua Hắc Giới hấp thu số lượng linh khí rất lớn. Phong hít mạnh một hơi vứt ra một đống linh thạch cực phẩm rồi dùng tinh thần lực lập tức phá nát. Linh khí nồng đậm theo Thiên Nhân Hợp Nhất ùa vào bổ sung cho linh lực đã thoát hư theo Phá Thiên Chỉ. Linh khí trong đan điền của Phong tạo thành những dòng xoáy bồi bổ lại cho Phong. Linh khí thoát ra đều được Phượng nhi hấp thu hết. Phượng Hoàng Thành cũng lớn rộng hơn một ít.
Bầu trời sáng tỏ lại dần, nhưng trận pháp vẫn không hề hấn gì. Phong vẫn im lặng trong ảo trận của Hắc Dung che núp từ từ khôi phục. Các cường giả của các thế lực cũng bắt đầu rục rịch. Một tên võ thần cảnh đầu đàn bay lên đón gió tới lại gần trận pháp của Hắc Dung.
- Tài hạ là Vương Thánh Vân. Kính xin tiền bối ra ngoài gặp mặt.
- Ha ha ha… Các ngươi mù sao không thấy vừa rồi ta phải độ kiếp. Ta bị thương rất nặng. Các ngươi khi khác đến bái phỏng lão tử. Đừng quấy rầy ta củng cố cảnh giới.
Trấn Phong tủm tỉm cười. Lại là họ Vương. Chữ đệm là chữ Thánh. Mẹ nó hay cứ kiếm hắn một đống linh thạch nữa. Phong suy nghĩ một lát rồi lắc đầu gọi Hắc Dung và Hồ Điệp quay về. Không ở đây chơi với các ngươi nữa. Vương Thánh Vân nghe vậy thì đăm chiêu suy nghĩ. Tên này mới đỡ được một chiêu cuối kia. Rõ ràng chả hề hấn gì. Tiếng của hắn còn sang sảng đầy sức sống. Linh khí nồng đậm từ phạm vi của hắn thoát ra rất nhiều. Rõ ràng là đang dùng linh thạch hấp thu với tốc độ rất cao. Linh khí nơi này rất loãng. Số lượng nồng đậm như vậy không thể là linh khí của lôi kiếp còn sót lại.
Vương Thánh Vân bụng bảo dạ người thế này không thể đụng chạm. Tốt nhất là quay đầu rời đi. Nhưng lão vẫn muốn rò sét thử.
- Tiền bối, tài hạ biết một chút y lý, có một chút đan dược trị thương rất tốt. Kính xin tiền bối thu nạp.
Nói xong Vương Thánh Vân rút ra một bình ngọc màu tím trông rất quý báu. Phong cũng khinh thường. Muốn thử ta, vậy ta xin ngươi chút máu.
- Được, tiểu bối có lòng, lão tử có dạ. Đan dược của ngươi ta thu.
Nói xong một tia hấp lực kéo đan dược về phía Phong. Phong nói thu là thu luôn, ra tay khiến cường giả họ Vương không kịp phản ứng. Lão đứng cách Phong khoảng sáu dặm. Tuy với võ thần cảnh như lão khoảng cách này không tốn là bao nhiêu thời gian nhưng để có thể dùng tinh thần lực cuốn một vật từ xa từ tay lão như vậy thử hỏi làm sao lão không kinh sợ. Nhìn ảo cảnh trước mắt mà lão cũng phải kính nể. Với tinh thần lực cường hãn như vậy người này chắc chắn đã bước vào chí tôn cảnh trận pháp. Lão cũng không biết ngoài tinh thần lực cường hãn ra hiện giờ Phong cũng không thể làm gì hơn. Linh khí đang từ từ bồi bổ. Tốc độ này cũng phải mất nửa khắc.
Phong dùng cực phẩm linh thạch bày ra hộ trận xung quanh tòa đại điện. Bày thêm khốn trận rồi ảo trận. Dùng ấn ký linh hồn của Phong câu lưu với Hắc Dung nhờ nàng dùng linh thạch cực phẩm bày thêm ảo trận cường đại. Biến thế trận thành trận trong trận. Giao phó tất cả xong Phong vứt Hắc Thiết vào cửa. Hắc Thiết xuyên qua cánh cửa rồi cửa từ từ mở ra. Cánh cửa lần này mở ra to hơn lần trước. Phong cứ thế lững thững bước vào trong tòa bảo điện. Hai thần binh cũng theo Phong vào đại điện nốt.
Các cường giả hô to hô nhỏ đòi gặp mặt đều được tiếng gào thét của gió trả lời. Bọn họ đâu biết, Phong đã chui vào trong Phượng Hoàng Thành ngáy khò khò. Chiếc nhẫn Hắc Giới chỉ tàng hình trên một chiếc ghế đá trong đại điện. Phong đã tìm đủ mọi cách để vào trong tòa đại điện này. Với cảnh giới võ thần cảnh khó mà oanh kích được tấm cửa kia. Nếu không nhờ Hắc Thiết, Phong cũng chả có cách nào vào được. Phong bày trước trận pháp chuẩn bị nghênh địch trong đại điện. Nhờ hai vị sư phụ canh chừng rồi sau đó lăn ra ngủ.
Phong ngủ li bì mấy ngày liền mới rũ mắt tỉnh dậy. Mới tỉnh dậy Khí Tổ đã mỉm cười.
- Tiểu tử, ngươi ngủ thật sướng nha. Mấy tên chó má kia cứ la hét om xòm đòi ngươi ra ngoài gặp chúng. Ta thật điếc cái lỗ tai mà không dám dùng trận pháp bịt miệng chúng lại vì sợ có biến. Hiện giờ chúng đã cứng rắn phá sụp các trận pháp thủ hộ của ngươi. Đang kiếm đường vào đây.
Phong nghe vậy thì cười trừ.
- Sư phụ, sư mẫu đâu?
Hai người nhìn nhau thì cười ha hả. Phong ngó mắt đưa hiệu ra dấu cho Khí Tổ. Đan Tổ đang rình rập đâu đây. Khí Tổ cũng nháy mắt.
- Tiểu tử, ngươi hỏi rất hay. Phải là lão tử có tình cảm với Nạp Lan. Ngươi có ý kiến gì không?
- Ý kiến gì chứ? Con đã gọi người là sư mẫu… sư phụ còn muốn gì nữa đây?
- Ha ha ha… Haizz… ta thật ra đã thích nàng từ rất lâu rồi. Chúng ta là bị vây khốn và ở cùng nhau rất nhiều năm. Ngươi cũng biết cô nam quả nữ ở chung lâu ngày cũng phát sinh ra tình cảm. Huống hồ chi ta và nàng lại cùng là người một thời. Cùng nhau vào sinh ra tử. Ta cũng đã thề nếu ngày nào Hắc Giới sinh ra linh trí thì ta cũng sẽ thổ lộ tình cảm của ta.
- Ồ … thể nào sư phụ lại … Haizz… người cũng thật tàn nhẫn. Sư mẫu mất duyên không lấy người thì sẽ phải lấy ai đây? Thổ lộ tình cảm kiểu vậy, đệ tử chịu thua.
- Hơ… lão tử ta tung hoành bao lục địa bí cảnh. Ngươi nói ta không tàn nhẫn bá đạo như vậy liệu có đủ xứng với Hồng Đan Vương Tôn Hồng Anh Nạp Lan sao? Cường giả vi tôn, cường giả có chuyện phải làm có chuyện không nên làm. Ta tuyên bố chính thức ta sẽ theo đuổi sư mẫu ngươi.
- Sư phụ… ngài… đã có tuổi, còn theo đuổi nữ nhi nữa sao?
- Mẹ kiếp, ngươi chê sư phụ già? Già là già tóc già đầu, già răng già lợi đồ chơi chưa già!!! Tâm hồn ta mãi trẻ. Tiểu tử ngươi có thấy dáng dấp của Nạp Lan hay không? Ta hỏi thật ngươi con gái địa cầu xinh đẹp đến đâu đi chăng nữa liệu có ai bằng nàng? Hoa hậu thế giới của ngươi cũng phải thua sắc. Nạp Lan của ta mới là đẹp nhất hoàn mỹ nhất. Ngươi nói trong thập đại chí tôn hiện giờ ngoài ta ra còn ai xứng với nàng hừ!
Đan tổ đứng ngoài phòng thì thẹn thùng tươi cười.
- Lão mặt đen này... làm người ta ngượng chín người.
Đúng như Khí Tổ đã nói nam nữ ở lâu sinh tình. Không chỉ có Khí Tổ, cả Đan Tổ cũng có tình cảm với ông. Hai người lại là người cùng thời, sự hòa hợp của tâm hồn thật sự không thể nào dùng lời nói để tả nổi. Từ sư phụ biến thành sư nương. Đan Tổ suy nghĩ một lát lâu rồi thở dài. Bà cũng là người cao ngạo. Bà cũng muốn có đồ đệ xuất sắc, không muốn để Khí Tổ chiếm hết công lao. Đan Tổ bỗng chốc mâu thuẫn trong tình cảm của mình lặng lẽ lui xuống.
Khí Tổ phát hiện Đan Tổ đã rời khỏi thì thở dài. Mới ba hoa chích chòe đã mất hứng. Làm sao lão không hiểu tâm sự của Đan Tổ. Họ đã tồn tại bằng linh hồn thể rất lâu. Qua bao năm tháng dài như vậy, mặc dù vài ngàn năm sống tại Địa Cầu, thời gian trôi nhanh hơn rất nhiều nhưng sống trong trạng thái linh hồn thể rất đau khổ. Không có thân xác, buồn tẻ cũng không thể tu luyện. Cảnh giới chỉ có tụt lùi chứ không tăng tiến. Cũng không có tương lại. Hai người bị rơi vào tuyệt vọng. Nếu không có nhau, họ đã không thể sống qua những ngày buồn tẻ. Họ chỉ mong có thể truyền được y bát cho một đồ đệ xuất sắc. Để lại ấn ký của họ lại thế giới này. Nói cho mọi người biết, họ đã từng tồn tại.
Phong cũng rơi vào âm trầm. Phong muốn giúp cho hai người đến với nhau nhưng dù sao cũng có lễ nghi. Nếu hai người chính thức trở thành phu thê, vậy sư phụ sẽ thành sư mẫu. Tuy vẫn có tình cảm thầy trò nhưng trên danh nghĩa, Phong là đệ tử của một mình Khí Tổ. Trọng nam khinh nữ đi đâu cũng gặp. Thiên giới hay hạ giới lúc nào cũng thế. Nhưng tại sao phải là sư nương? Đan Tổ lấy Khí Tổ thì là chuyện của hai người. Phong vẫn gọi Đan Tổ là sư phụ. Ở Địa Cầu còn phải bị ràng buộc bởi lễ giáo, còn đây là thế giới của cường giả vi tôn. Phong không phải đã bái Trận Địa Minh Tôn làm sư phụ rồi sao?
Một người có nhiều sư phụ thì có gì là không ổn? Ta gọi thì ta cứ gọi. Xưng hô không cần đổi. Phong cười phá lên. Rồi chạy đến lầu các của Đan Tổ. Lầu các của Đan Tổ rất đẹp. Đây cũng là sự thể hiện quan tâm của Khí Tổ đối với Đan Tổ. Ông đã dùng rất nhiều thời gian để xây dựng lầu các này. Xa hoa lộng lẫy. Các tài liệu trân quý nhất Khí Tổ đều nhường cho Đan Tổ. Tình cảm của Khí Tổ rõ rệt như vậy làm sao Đan Tổ không cảm nhận cho được. Thấy Đan Tổ đang ngồi suy nghĩ đăm chiêu thì Phong mỉm cười.
- Sư phụ!
- Tiểu Phong, ha ha ha, đến thăm ta sao?
- Phải sư phụ. Đệ tử chỉ đến nói với sư phụ một tiếng. Dù sau này ra sao, người vẫn là sư phụ của con. Con sẽ không gọi người là sư nương. Sẽ chỉ gọi là sư phụ mà thôi.
Đan Tổ nghe vậy thì ấm lòng. Không gọi là sư nương. Cho dù sau này ra sao cũng không gọi là sư nương?
- Phong nhi, con thật sự nghĩ vậy? Lấy chồng theo chồng. Bảo ta theo lão mặt đen cũng không mất thân phận của ta cho lắm. Nhưng bảo ta tặng hết công lao dạy bảo ngươi cho lão thì lão nương không thèm. Hừ... ta sẽ đấu một trận với lão. Nếu ta thua ta sẽ theo lão. Nếu lão thua, lão phải theo ta!
Trấn Phong nghe vậy thì phun nước miếng. Không thèm lấy chồng, bắt chồng lấy. Đôi già này... Phong nghe vậy cũng chỉ biết cười trừ. Đưa tin tức cho Khí Tổ. Khí Tổ nghe xong thì tươi cười ra mặt. Nàng chấp nhận ta... ka ka ka... vậy là lão tử có vợ rồi. Chỉ là không có thân xác, mẹ nó cám treo heo nhịn đói. Nghĩ đến đây thì Khí Tổ lại quay sang phía Trấn Phong:
- Phong tiểu tử, ngươi mau đi thu phục thiên hỏa sớm ngày luyện chế ra thân xác cho sư phụ. Đời trai của ta trong tay của con à. Ngươi không thể bắt sư phụ chờ đợi lâu như vậy được.
Phong nghe thế thì cũng bực mình. Sư phụ tưởng một mình sư phụ bí sao. Đệ tử của ngài cũng đang bị khí dồn lên não đây. Lại gặp cô nàng Hắc Dung hay biến hình đủ hình thể của các diễn viên con “heo” khiến đệ tử chảy máu cam không ngừng nghỉ. Nhưng khi nhắc đến thiên hỏa Phong mới nhớ ra. Mình đang sống ở trong tòa đại điện. Phong lóe tinh quang.
- Phải sư phụ. Có tìm thấy dị hỏa trong tòa bảo điện này không?
- Có tìm ra. Dị hỏa để lại dấu vết trong đại sảnh mà con đã lĩnh ngộ băng thuộc tính. Ta chắc chắn con đến đó sẽ tìm ra manh mối.
Phong nghĩ cũng không thèm nghĩ. Tiểu Lôi và Đại Mao còn đang đột phá. Hiện giờ Phong đã bước vào Khai Thiên Cảnh. Tuy chưa tích tụ được linh khí nhưng tốc độ hấp thu linh khí của Phong khủng bố hơn lúc xưa nhiều. Phong mở cửa Hắc Giới xuất hiện tại đại điện. Lúc chui vào trong Hắc Giới Phong đã đem Hắc Thiết theo. Giờ nắm Hắc Thiết trên tay thả ra. Hắc Thiết hòa hoãn như một linh vật bay lượn quanh Phong một vòng rồi dẫn Phong đến căn phòng lớn lúc trước. Tiếng ồn ào của các cường giả nhân loại vẫn hò hét đòi vị tiền bối bí mật kia ra gặp mặt. Phong cũng mặc kệ. Cửa của tòa đại điện này tuy cách âm kém nhưng võ thần cảnh cũng không dễ vào. Cho dù chí tôn giả đến thì cũng khó lòng mở cửa. Phong khởi động Thiên Địa Hồn Nhãn ngồi xếp bằng tĩnh lặng trong gian phòng băng giá.
Hắc Thiết lơ lửng trước mặt Phong. Phong bắt đầu quan sát căn phòng. Thiên hỏa đang ở đâu. Phong khởi động Thiên Nhân Hợp Nhất hấp thu linh khí. Tòa đại tháp này như một tiểu tụ linh trận. Phong cảm thấy tốc độ hấp thu linh khí của mình có trợ giúp rất lớn. Nhưng nhìn lại vẫn không thấy có gì khả nghi. Không thấy trận pháp. Địa nhãn có thể phá ảo cảnh. Phong không lo trận pháp bị che dấu. Hắc Thiết đã dẫn mình đến đây. Căn phòng này có điều cổ quái. Căn phòng âm u chứa hàn khí nồng đậm.
Phong chìm đắm vào cảnh ngộ hấp thu băng thuộc tính tinh thuần. Linh khí ở ngoài tòa đại điện cũng cuồng bạo lao vào trong. Các cường giả ở ngoài rùng mình hoảng sợ. Chí tôn giả đã thức tỉnh. Còn không chạy muốn chết hay sao? Các cường giả đều lui lại phía sau. Vài ngày trước người ta còn suy yếu, đánh được lúc đó thì mới làm nên đại sự. Giờ cường giả đã khôi phục, người ta hắt xì một cái là bị thổi bay. Còn đánh cái chim.
Phong ở bên trong đại điện dùng Hắc Long Giáp hấp thu thêm linh khí. Phong không dùng linh khí thì có thể để cho Hắc Giới hấp thu. Linh khí cuồng bạo chỉ vào trong tháp chứ không thoát ra. Điều này khiến các thế lực rình ngó kiêng dè sợ sệt. Vương Thánh Vân cũng rút lui không dám lên tiếng nữa. Theo đà linh khí được hấp thu gian phòng dần sáng lên. Các quang thạch chói sáng khiến Phong mừng rơn. Thì ra là vậy. Gian phòng này chắc cần linh khí để khởi động. Tốt, linh khí ta có rất nhiều. Để ta cho ngươi.
Linh khí được phong tinh luyện sau đó chia ra một nửa cho Phượng nhi, một nửa để rò ra khỏi cơ thể. Nền đá của gian phòng dần dần hấp thu hết. Hắc Thiết cũng rung rung như đang vui sướng. Thời gian cứ như vậy trôi qua được hai ngày hai đêm thì Hắc Thiết bỗng lóe lên cắm xuống nền đá. Cả gian phòng lóe sáng.
Căn phòng này có ánh sáng chan hòa. Căn phòng không có cửa sổ nhưng ánh sáng từ các bờ tường phản chiếu lại rất đẹp mắt hài hòa. Phong ngồi xếp bằng dùng tinh thần lực quan sát. Hỏa, phong, hắc ám, băng, bốn loại thuộc tính nồng đậm trong căn phòng này. Giữa căn phòng một viên ngọc đang bay lơ lửng. Nó đến gần Phong rồi như xấu hổ lại bay ra xa. Phong mỉm cười đưa tay ra như gọi mời. Viên ngọc hòa hoãn đỗ lên tay Phong. Sau khi bay qua người Phong vài vòng viên ngọc chui tọt vào chán của Phong.
Phong bình tĩnh thu tinh thần lực vào thức hải. Trong thức hải của Phong cảnh vật khá đẹp mắt vì Hắc Giới đã coi nàng là kiến trúc sư của phiến thiên địa thức hải này. Nàng trồng hoa, linh thảo, tạo bầu trời, đại địa, núi non sông nước. Trong thức hải của Phong lại có thêm các tượng linh thể của các thần binh và Đại Mao, Tiểu Lôi và Đan Khí nhị tổ. Mỗi khi ai vào trong thức hải thì tượng sẽ trở lên sống động, thay thế vào đó là một linh hồn thể.
Các thần binh và mọi người đều tụ tập tại đây. Đan Tổ và Khí Tổ hòa hoãn đón nhận ngọc châu. Ngọc châu như tìm thấy người thân xoay vòng quanh nhị Tổ. Sau đó nhập vào người của Phong. Trong thức hải của Phong, Phong là một linh hồn thể có hình dáng giống y sì người thật. Phong khởi động Dung Luyện Hợp Viêm Quyết hấp dẫn ngọc châu. Phong dùng bốn loại linh khí tụ vào cơ thể cho ngọc châu hấp thu. Được một thời gian một canh giờ thì ngọc châu từ trong trán của linh hồn thể bay ra rồi lượn vài vòng biểu hiện như ta no rồi. Phong mỉm cười thoát ra khỏi thức hải thì thào.
- Lại thu phục thêm một tên hàng ăn nữa!
Phong đã có kinh nghiệm của nhị tổ nên dùng Dung Luyện Hợp Viêm Quyết không khó khăn. Phong đã luyện thành bước đầu của Khống Hỏa Quyết. Phần đầu Dung hỏa quyết là thuật khống hỏa. Phong đã có thể luyện chế đan dược nên thuật khống hỏa so với tu luyện giả bình thường thì tinh thâm hơn không biết bao nhiêu lần. Phong rút lò đan chính thức khai lò. Phong tế luyện thiên hỏa luyện chế ra rất nhiều các loại hồi khí đan, hồi lực đan cao cấp. Thiên hỏa rất hợp tác nghe theo lời Phong.
Thấy vậy thì Phong mừng như hội. Cứ nói thu phục thiên hỏa khó lắm mới khó vừa. Lão tử vừa gặp đã thành công. Đan Khí nhị tổ quan sát thì cũng dụi mắt vài lần. Dẫu vẫn biết rằng Phong nhi của họ có khả năng thu phục thiên hỏa, nhưng thu phục kiểu này thì cũng ... quá dễ đi à!
Tuy băng, ám, phong không phải các thuộc tính tốt cho luyện đan nhưng thiên hỏa vẫn là hỏa thuộc tính rất nồng đậm. Dùng để sơ chế và tinh luyện thảo dược còn nhanh hơn thú hỏa, địa hỏa không biết bao nhiêu lần. Phong dùng thiên hỏa thử luyện chế tinh thần đan. Chưa đến một khắc đã thành công luyện chế ra 3 lò. Tốc độ luyện chế nhanh hơn gấp 3 lần lúc trước. Phong thấy vậy thì phấn khởi. Chui vào trong Tinh Thần Thí Luyện Tháp, khai lò bắt đầu dùng thiên hỏa luyện chế tinh thần đan. Lúc trước Phong có thể một lúc luyện chế ra 50 viên một lò thì lúc này nhờ vào thiên hỏa dễ dàng tinh luyện một lúc cả trăm viên. Cảnh giới luyện đan của Phong đã bước đến đỉnh.
Phong đã thiên truy bách luyện thuật khống hỏa. Lúc trước chưa đạt được đỉnh vì còn thiếu dị hỏa. Phong lại là người có tinh thần lực khủng bố, lại dùng Thiên Hồn Nhãn quan sát quá trình luyện đan. Thuật luyện đan của Phong tăng tiến rất nhanh. Một tuần qua đi, Phong chìm đắm vào cảnh giới luyện đan thuật. Thở ra một hơi trọc khí Phong phát hiện linh thảo đem theo đã luyện chế hết. Phong đem theo chủ yếu là các loại linh thảo chữa thương và hồi phục khí lực, linh lực. Giờ một hơi luyện chế hết không còn nhánh nào. Phong cười khổ. Tưởng rằng linh thảo đủ để Phong dùng trong mấy năm nào ngờ nhờ vào dị hỏa chỉ vỏn vẹn mấy ngày đã dùng hết. Thể nào luyện dược sư ưa thích dị hỏa như vậy.
Phong nhíu mày không biết mấy tên nhân loại ở ngoài đã đi chưa? Bước ra khỏi Tinh Thần Thí Luyện Tháp Đại Mao cưỡi gió đưa Tiểu Lôi đứng trên lưng mình đáp xuống trước mặt Trấn Phong.
- Vương gia. Đại Mao đã đột phá lục giai.
- Tốt. Còn Tiểu Lôi, hắn hiện giờ là cảnh giới gì?
Đại Mao nhìn Tiểu Lôi, rồi lại nhìn Trấn Phong. Được một hồi thì rũ tai xuống.
- Tiểu nhân không biết.
- Ngươi hỏi hắn là cảnh giới gì.
Đợi ú ớ một lúc:
- Điện Hạ nói ngài cũng không biết!
Phong nghe vậy thì mắt nổ đom đóm...
- Mẹ nó mi chơi ta hả mi? Xì, hỏi cũng như không!!!
Phong bực mình cau có. Đại Mao lấy chân trước gồi xuống gãi tai bắt trước Tiểu Lôi như một chú cún to xác.
- Vương gia thông minh hơn ta. Vương gia còn không biết làm sao ta biết?
Phong thấy vậy thì đỏ mặt lắc đầu. Nói vậy là đổ trách nhiệm sao? Bất qúa giờ này Tiểu Lôi đã to gấp đôi lúc trước. Nhớ đến lúc Tiểu Lôi dùng thân thể cứng rắn chịu đựng lôi kiếp tẩy lễ thân thể thì Phong không khỏi xúc động. Tiểu Lôi và Đại Mao lần này đã giúp Phong rất nhiều. Phong đưa ra một cái túi cho Đại Mao, trong túi để rất nhiều thú đan và tinh thần đan cấp 4, cấp 5. Đại Mao đeo lên cổ, giấu vào vảy giáp của lồng ngực. Lúc cần có thể dùng tinh thần lực bắn ra. Tinh Thần lực của Đại Mao tuy yếu nhưng có được cái túi không gian này vẫn đủ để hắn sử dụng.
Phong xòe tay ra một cái, rất nhiều linh thạch cực phẩm đủ thuộc tính hiện ra trước mặt Tiểu Lôi. Mắt cún con sáng lên gâu gâu vài cái vẫy đuôi rồi nhai hết. Chưa đến nửa khắc hơn 20 viên linh thạch cực phẩm đủ thuộc tính đã bị Tiểu Lôi hoàn toàn hấp thu. Ợ lên một cái thật kêu rồi nhìn Phong vẫy đuôi. Trấn Phong cười ha hả xuất ra một cái vòng cổ đeo lên cho Tiểu Lôi. Một không gian khí trung phẩm. Chứa đựng rất nhiều linh thạch cực phẩm đủ loại.
Từ ngày có linh thạch trì Phong cũng chả biết dùng nó để làm gì. Hiện giờ xuất ra mấy vạn cho Tiểu Lôi cũng chả thấm vào đâu. Phong giờ thấy linh thạch cực phẩm cũng dửng dưng. Thiên Nhân Hợp Nhất của Phong đủ để hắn tu luyện. Lại có thêm Hắc Long Giáp, Phong không sợ không đủ linh khí để tu luyện. Huống chi Phong lại chưa nối liền vết nứt của đan điền. Không tích tụ được linh khí. Chỉ hấp thu chủ yếu là cho Hắc Giới tu luyện. Phượng nhi không ăn tinh thần đan mấy, mà chủ yếu là linh khí qua sự tinh luyện của Phong.
Phong mỉm cười nhìn Hắc Thiết lơ lửng bay theo Phong. Phong cầm Hắc Thiết trong tay. Vỗ vỗ nó vài cái ý nói từ giờ trở đi cứ theo ta đi. Tay Phong nắm Hắc Thiết rồi từ từ truyền linh khí vào trong. Bắt đầu từ kim, nhưng Hắc Thiết không có phản ứng hấp thu. Phong dùng thiên hỏa truyền hỏa lực vào cho Hắc Thiết thì nó run lên điên cuồng hấp thu hỏa khí. Phong ấn thêm phong thuộc tính, hắc ám thì thấy nó vẫn không buông bỏ. Cho thêm băng thuộc tính thì mới thấy Hắc Thiết chính thức từ từ sáng lên.
Phong thử thêm các thuộc tính khác nhưng Hắc Thiết và Ngọc Châu như từ một thể, chỉ ăn băng, phong, hỏa, ám bốn loại thuộc tính. Phong rùng mình nghĩ thầm. Ngọc Châu có những ba loại thuộc tính thêm ngoài hỏa. Như vậy thiên hỏa ta chỉ còn thiếu bảy loại. Hỏa Long giữ là Viêm Hỏa, chứa đựng hỏa thuần tính. Hắc Hỏa của Viêm đế có thuộc tính ăn mòn, nhưng không rõ thuộc tính nào, nếu là hắc ám thì ta đã có, không cần đến. Quang Linh Hỏa của Viêm Đế năm xưa có hai loại Quang Mộc. Như vậy chỉ cần tìm ra được hai loại Viêm Hỏa, Quang Linh Hỏa là Phong đã có thêm 3 loại thuộc tính: thuần hỏa, quang và mộc! Công thêm với Ngọc Châu chứa đựng 3 loại khác Phong đã có sáu loại. Tin rằng sẽ rất sớm có thể luyện chế ra thân thể cho nhị vị sư phụ. Chế luyện lại thân thể cho Hỏa Long. Phong mỉm cười như mở cờ trong bụng. Đã đến lúc đến trung tâm Hỏa Linh Hải thu phục Hỏa Long rồi.
Phong đi vòng vòng trong tòa đại điện nhưng không phát hiện ra điều gì, không tìm thấy gì. Tòa đại điện này toàn thân là bảo. Riêng lực phòng ngự khủng bố đã khiến Phong rung động không thôi. Phong chưa có cách nào mở cửa các phòng nhưng tin tưởng chỉ cần Phong kết nối và bồi bổ tình cảm với ngọc châu, phong sẽ có ngày mở được các cánh cửa của tòa đại điện, khám phá ra bí mật của tòa đại điện này. Phong nhất định phải thu tòa đại điện này vào trong Phượng Hoàng Thành.
Phong cầm Hắc Thiết trong tay gọi Ngọc Châu ra nâng niu.
- Ngọc Châu, ta muốn mang tòa đại điện này theo. Ngươi có cách hay không?
Hắc Thiết nghe nói thế thì gật gù. Ngọc Châu cũng xoay quanh Phong vài vòng. Phượng nhi như biết tâm sự của Phong xuất hiện bằng linh thể trong tà áo đỏ rực của Hỏa Linh Hải.
- Phong ca ca, huynh có thể thu đại điện hay bất kỳ thứ gì vào Phượng Hoàng Thành trong Hắc Giới.
- Phải, nhưng tòa đại điện này to vậy ta làm sao thu nó?
Hắc Dung nghe thế cũng xuất hiện trong tà áo dài trắng của sinh viên trong đại sảnh của căn phòng băng giá. Phong chảy máu cam vì cô nàng này quá giống hoa hậu Mai Phương Thúy với đồi núi chập trùng còn quá kích hơn với người thật.
- Phong ca ca, ta có thể dùng ảo cảnh che giấu tai mắt cho huynh. Nếu Ngọc Châu có linh tính chắc chắn đã nhận huynh làm chủ. Sao huynh không rỏ máu rồi dùng linh hồn ấn ký đánh vào Ngọc Châu?
Ngọc Châu đang lơ lửng bên Phong thì xoay tròn vài vòng hòa hoãn xung quanh Hắc Dung. Hắc Dung nhìn Phong nháy mắt. (Ngất)... Khí sư phụ ơi làm ơn đừng nói ngài bí... người không có thân thể còn đỡ. Còn ta là ta chống hết nổi! Đánh tan những ý nghĩ đen tối Phong liền đưa tay xòe ra đợi Ngọc Châu bay vào tay Phong. Phong vuốt ve Ngọc Châu:
- Ngọc Châu ngươi có đồng ý nhận ta làm chủ?
Ngọc Châu lóe sáng lờ mờ vài lần. Phong mỉm cười rạch ngón tay nhỏ một giọt máu lên Ngọc Châu. Sau đó dùng tinh thần lực thẩm thấu vào Ngọc Châu:
- Ngươi là thiên hỏa có ba loại thuộc tính. Sau này ta sẽ đặt tên cho ngươi là Hắc Âm Phong Châu. Ngươi là viên ngọc quý của ta. Ta sẽ gọi ngươi là Ngọc nhi. Ngươi có thích không?
Một ánh sáng lóe lên rồi Ngọc Châu bay lên vai Phong đậu. Thế giới này thật kỳ dị. Các bảo bối và thần vật đều có linh tính. Đều có trí tuệ. Tôi tư duy nên tôi tồn tại. Phong đã được chứng kiến về sự tồn tại của dị giới với một cách nhìn mới. Thế giới mà Phong đã từng biết trở lên rất xa lạ. Thế giới đó không có nhiều kỳ tích như thế giới này. Con người sau khi đầy đủ vật chất đều muốn thể hiện chính mình. Đến thế giới này Phong mới cảm thấy đây mới là nơi Phong mới có thể chân chính thể hiện bản thân. Không phải vì dị giới mà là do Phong có đủ thiên phú để làm những việc người thường không thể làm. Siêu việt mọi người đối với Phong rất dễ nhưng điều mà Phong muốn làm đó là siêu việt bản thân.
Phong có thể ngượng kháng được một tia sét cuối là vì cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất cuốn hết linh khí khiến tia sét cuối không có cơ hội lớn mạnh, bị Phong từ từ tiêu diệt. Một chỉ cuối kia cũng đánh Phong trấn thương rất nặng. Nếu không nhờ có Hắc Long Giáp chắc chắn Phong sẽ không dễ dàng thoát hiểm như vậy.
Phong vuốt nhẹ Ngọc Châu. Nhưng tia sáng của bức tường trong căn phòng lóe sáng lên khiến Phong bắt đầu để ý đến các cột trụ thấp lè tè tại tám góc. Một góc đó có tượng một con sư tử đá xòe cánh ra rất sinh động. Con sư tử đá này giống linh thạch trì quá. Phong bước lại gần cột trụ. Phía trên cột trụ có bốn góc như nốt chân. Phong dùng tinh thần lực kéo sư tử đá từ trong lầu các của mình ra đặt lên trụ. Trận Pháp lóe sáng lên. Rầm một tiếng. Rất nhiều cửa phòng mở ra. Phong quay lại thì mới thấy con sư tử đá đang nhả linh thạch cực phẩm chảy xuống sàn nhà.
- Linh Thạch Trì có liên quan đến tòa đại điện này?
Phong dùng tinh thần lực quét qua một vòng đại điện. Trong đây có tất cả 64 phòng. Hiện giờ có 8 phòng đã mở cửa. Tiếng của Khí Tổ vang vọng trong thức hải:
- Tụ Linh Điện. Phong nhi, đây là Tụ Linh Điện trong truyền thuyết.
- Sư phụ, là bảo?
- Mẹ nó tiểu tử ngươi đúng là điềm lành của thiên địa mà. Đi lòng vòng cũng có thể nhặt được bảo. Dị châu này là do bảo điện này uẩn nhưỡng mà thành. Ngọc Châu đã nhận ngươi làm chủ vậy ngươi cũng là chủ nhân của tòa bảo điện này. Thử dùng tinh thần lực khống chế nó thử.
Phong đưa Ngọc Châu lên tay.
- Ngọc nhi, cho phòng sáng lên chút được không?
Ngọc Châu lóe sáng lên một cái rồi các cột trụ, tường của tòa bảo điện lóe sáng lên như ban ngày. Ánh sáng chan hòa làm ấm áp cả căn phòng. Linh Thạch rớt xuống sàn cũng bị tòa bảo điện hấp thu hết. Chưa đến nửa khắc thì Phong đã thành thục có thể dùng tinh thần lực khống chế tòa bảo điện. Bảo điện này dùng linh thạch làm năng lực. Linh Thạch Trì có thể khởi động các phòng tu luyện. Phong hưng phấn không thôi. Có Tụ Linh Điện này sau này muốn bồi dưỡng ra bao nhiêu cường giả thì bồi dưỡng bấy nhiêu. Thiên địa thật ưu ái hắn.
Đánh đề toàn thua, xuyên việt đến dị giới không làm cũng có ăn. Chết kiểu này ai chả ham! Phong lắc đầu cười khổ vì hắn tạm thời không hấp thu được linh khí. Có bảo để sau này sài. Thu lại Linh Thạch Trì sư tử đá Phong vẫn cảm thấy mình vẫn chưa mất khả năng kiểm soát đối với bảo điện. Phong đi ra cửa, chỉ dựa vào ý nghĩ cửa điện mở. Phong đeo Hắc Dung hóa thành cường giả thần bí.
Vương Thánh Vân chắp tay cung kính:
- Tài hạ Vương Thánh Vân bái kiến tiền bối.
- Ta và ngươi có quen biết sao? Mấy tên võ thần cảnh nho nhỏ cũng dám phá rối sự tĩnh tu của ta? Phá nát hộ trận của ta? Muốn chết?
- Tiền bối xin bớt giận. Chỉ là tiền bối độ kiếp chúng tài hạ lo lắng cho an nguy của tiền bối nóng lòng bái phỏng. Kính mong tiền bối rộng lượng hải hà.
- Ha ha ha... tiểu tử ngươi cũng biết đổi trắng thay đen gớm. Ta đếm đến ba. Tên nào chưa đi thì ở lại hết. Ta không quản các ngươi là ai. Cút đi khỏi nhà ta, đừng quấy rầy ta tĩnh tu.
- Tiền bối xin dừng bước. Vãn bối là người của Liên Minh Bách Tộc đến đây lịch lãm. Không biết tiền bối tĩnh tu ở đây nên đã làm phiền. Không biết tiền bối tên gì liệu có quên với gia sư của tài hạ.
- Ta lánh đời tu luyện, không muốn quên biết với các ngươi. Một là ngươi cút, ở lại là chết. Một!
- Tiền bối chúng ta đều là nhân loại Thiên Linh Giới ...
- Hai!!!
Tiền bối! Xin hãy bớt giận.
- Ba!
Phong nắm tay thành quyền lao lên đánh thẳng một nhát vào ngực của Vương Thánh Vân. Tĩnh Vân Quyền vô chiêu vô thức cao thâm khó tưởng. Đây là vũ kỹ đã thành danh của Khí Tổ. Vương Thánh Vân nhìn thấy mà không dám đỡ. Bị đánh bay ra xa. Hắn không bị đau lắm. Nghĩ là vị tiền bối kia cố tình nhẹ tay. Thánh Vân chắp tay cung kính đứng cách Phong một khoảng xa:
- Tài hạ xin thủ hộ cho tiền bối. Khi nào tiền bối xong xin cho vãn bối gặp mặt.
Phong hừ một tiếng. Muốn gặp mặt ta sao? Đang chờ cường giả chí tôn cảnh của các ngươi đến thu phục ta thì có. Ta ngu gì ở lại chờ mấy tên kia đến chứ. Muốn thông báo cho cường giả chí tôn cảnh thì phải rời khỏi Hỏa Linh Hải. Vì Hỏa Linh Hải là thế giới đan điền của Viêm Đế sau khi vẫn lạc mà tạo thành. Nó không cùng thế giới với Thiên Linh Thế Giới. Như một phiến thiên địa bị chia cắt riêng. Linh khí ở đây quá cuồng bạo khiến trận pháp truyền tin khó mà hoạt động.
Hắc Dung lóe lên vài cái rồi tòa đại điện bị bao phủ bởi ảo cảnh. Phong hì hì bịt miệng cười đánh thêm ra vài kết giới bằng linh thạch cực phẩm. Dùng tinh thần lực bao phủ cả tòa đại điện sau đó thu nó vào trong Hắc Giới. Hắc Giới rất rộng nên không khó khăn chút nào đã thu được cả tòa đại điện vào trong. Phong sắp xếp Tụ Linh Điện đứng giữa các lầu các của thần binh. Tụ Linh Điện không lơ lửng như trước mà hòa hoãn sừng sững đứng tại một góc giữa các lầu các của mọi người.
Làm xong việc Phong gọi Đại Mao ra bao phủ cho nó một tầng kết giới. Tàng hình vào ảo cảnh rồi từ từ vòng sang một phía ẩn núp dưới các tầng khói đen còn sót lại của đại điện rồi lén nút rời khỏi. Phong cho Đại Mao bay xuống mặt đất rồi lặng lẽ cưỡi trên lưng Đại Mao rời khỏi. Tốc độ của Đại Mao sau khi đột phá lên sơn hà cảnh thì nhanh hơn rất nhiều. Một người một thú hướng một đường đến trung tâm Hỏa Linh Hải. Có na-vi Đại Mao Phong cũng không lo bị lạc. Dùng tinh thần lực khủng bố của mình để ý xem có ai theo dõi hay không mà thôi. Mất gần 1 tuần Đại Mao mới lặng lẽ rời khỏi vị trí của Tụ Linh Điện 2000 dặm. Tốc độ tuy rất nhanh nhưng nếu đem so với xuyên tinh toa thì không đáng vào đâu.
Biết rằng các đại thế lực một khi phát hiện ra có trá sẽ rối tung rối mù đi tìm kiếm cường giả bí mật kia. Rất may là Hắc Dung có thể tùy ý thay đổi hình dạng nên Phong đã dùng khuôn mặt đó rồi thì cũng chả cần dùng lại lần nữa. Phong bịt miệng cười không thôi. Lão tử dùng khuôn mặt của Bruce Lee có râu chúng mày đi đâu kiếm. Tên Vương Thánh Vân rõ ràng là cường giả võ thần cảnh. Nếu muốn đánh, Phong phải mời nhị vị sư phụ ra tay mới có thể dẹp hắn được. Một chỉ khủng bố Phá Thiên Chỉ cũng có thể trấn áp được hắn nhưng Phong phóng xong một chỉ thì phải đi ngủ sớm, khỏi chạy. Cường giả võ thần cảnh rình rập đếm sơ cũng có mấy tên. 36 kế chạy là thượng sách.
Phong chưa từng đánh một trận nào ra hồn. Toàn hù không. Ngoài liệp sát linh thú ra thì Phong chưa chính thức trổ tài đấu một trận với bất kỳ cường giả nhân loại nào. Sau khi độ kiếp kinh mạch của Phong đã lớn rộng và mạnh mẽ lên hơn nhiều. Tăng tiến một đại cảnh giới đã có chuyển biến về chất. Thế giới đan điền cũng tạo được vòm trời. Phong đang muốn lĩnh ngộ thêm về thế giới này để có thêm cảm ngộ tạo ra một thế giới hoàn mỹ. Không phải hình thù một nửa quả cầu như hiện giờ. Phong muốn lĩnh ngộ là cả một vũ trụ. Tay nắm thành đấm Phong nói với Đại Mao đổi hướng về phía Thôn Kiếm Thành. Thà đi đường vòng còn hơn là phải đụng độ với bọn người kia.
Mất hơn hai tuần Phong mới cùng Đại Mao đứng trên một ngọn núi nhỏ nhìn xuống dòng chảy của nham thạch. Thật không ngờ lịch lãm bao lâu giờ lại trở về điểm xuất phát. Tốc độ của Đại Mao quá khủng bố. Phong hít mạnh một hơi.
- Đại Mao, ngươi vào trong Hắc Giới nghỉ ngơi đi. Ta phải tự mình chạy đến trung tâm Hỏa Linh Hải. Ta phải hoàn thiện vũ kỹ của ta!
- Dạ Vương gia.
Nói xong Phong thu Đại Mao vào trong Hắc Giới. Đây là con đường mà tộc nhân Lôi gia ưa dùng. Phong có thể nhận thấy vô số ký hiệu của tộc nhân để lại. Ngọn núi này là kỷ niệm của các thời cường giả trẻ tuổi để lại giấu ấn của mình. Phong ngoại lệ không để lại gì. Đi vòng qua một phiến đá Phong nhíu mày. Đây là ký hiệu của Trấn Phong dong binh đoàn, là hình vẽ thanh hoàng kiếm. Bên cạnh để lại một chữ Cương. Là Cương ca. Không ở lại Thôn Kiếm Thành chạy đến đây làm gì? Phong nhíu mày vì nét bút của Cương ca để lại một tia hỏa khí. Ngũ hành trận giúp cho Cương ca lĩnh ngộ ra hỏa thuộc tính? Dù gì cũng là người của Lôi gia. Đối với hỏa hệ có sự lĩnh ngộ rất độc đáo. Mộc sinh hỏa khiến Cương ca đã dần thấu hiểu được ảo diệu của hỏa hệ. Tuy đây là điều rất hiếm nhưng không phải chưa từng xuất hiện. Huyết mạch hỏa hệ hậu phát chỉ xuất hiện trong huyết mạch của người họ Lôi.
Phong hướng mắt về phía Trung Tâm của Hỏa Linh Hải. Theo đường này Phong không thể lạc. Vung tay lên một cái Hoán Phong Trận xuất hiện. Phong tế luôn ra cánh của Hắc Long Giáp.
- Lão Hắc, nhanh, đưa ta theo dấu vết của các tộc nhân. Hình như bọn họ đang gặp nạn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.