Chương 4
Phong Tiểu Vũ
16/08/2015
Khi Du Không đạo
trưởng và Không Nhan đạo trưởng đuổi đến nơi thì gặp ngay lúc ' kẻ trong áo choàng ' đang giơ cánh tay còn lại đánh một trảo về phía Mặc An Chi . Du Không đạo trưởng lập tức đánh ra một chưởng để hóa giải . Không
Nhan đạo trưởng cũng không chần chừ phi thân đến chỗ bạt vương đang công kích bọn người Quách Tử Kình , ông cầm kiếm đánh tới để giải vây cho
đệ tử của mình . Hai bên cứ như vậy giằng co , được một lúc thì ' kẻ mặt áo choàng ' rơi vào thế hạ phong .
" Rút !" ' kẻ mặc áo choàng ' hét lên một tiếng , gió lớn nổi lên khiến mọi người phải che mặt lại .
Khi gió lớn qua đi , xung quanh trống không nếu ko có vết tích của vụ hỗn chiến thì ai cũng sẽ nghĩ là giấc mơ thôi . Du Không đạo trưởng đến gần Mặc An Chi đưa tay dò mạch đập của bé , sau đó bế bé lên dùng khinh công bay đến một ngôi miếu đổ gần đó để chữa thương .
Nhẹ đặt Mặc An Chi nằm xuống , Du Không đạo trưởng lấy ra một viên thuốc nhỏ đút vào miệng bé sau đó ông vận công đấy chất độc từ người bé ra . Thời gian trôi qua từ từ , trên người Mặc An Chi xuất hiện một làn khí màu đen bay ra , môi bé vốn dĩ màu đen bây giờ đã hơi có chút huyết sắc nhưng mặt vẫn trắng bệt . Khi nhóm người Không Nhan đạo trưởng đến nơi thì Du Không đạo trưởng đang niệm chú để khử ma chướng trong người Mặc An Chi .
Nửa canh giờ sau , Du Không đạo trưởng thu tay lại . Mọi người đều xoay quanh ông để hỏi về tình hình của Mặc An Chi , nhưng ông chỉ thở dài . Tâm trạng mọi người đều không tốt nên không khí chung quanh rất im lặng chỉ nghe thấy tiếng côn trùng kêu .
Mặc An Chi tỉnh lại , bé cảm thấy người rất đau nhưng khi nhìn thấy mặt ai cũng không được tốt , bé rất biết điều mà im lặng . Quách Tử Kình đang dựa vào cột thì nhìn thấy Mặc An Chi đã tỉnh hắn bất chấp vết thương trên người chạy nhanh đến gần Mặc An Chi , dọa cho bé hết cả hồn .
" Đại sư huynh ..... huynh sao vậy ?" Mặc An Chi suy yếu hỏi.
" Tiểu An Chi , muội cảm thấy thế nào rồi ?" Không đợi Quách Tử Kình mở miệng , Lăng Tử Huân đã nhanh chóng đến gần hỏi .
Mặc An Chi lắc lắc đầu , bé đang định đưa tay lên nắm ống tay áo của Quách Tử Kình để an ủi hắn thì đột nhiên bé mở to mắt nhìn chằm chằm tay của mình .
" An nhi , con đừng ngạc nhiên . Chỉ cần con khỏe lại độc trong người được giải hết thì ấn kí đó sẽ biến mất ." Du Không đạo trưởng bước đến gần sờ sờ đầu Mặc An Chi để an ủi .
" Sư tổ , thật không ạ ? Nhưng nó đen thui nhìn xấu quá !" Vừa nói bé vừa giơ tay lên cho Du Không đạo trưởng xem . Trên cánh tay nhỏ của bé có một ấn kí màu đen hình một đóm lửa nhỏ nhìn rất thật.
" Rút !" ' kẻ mặc áo choàng ' hét lên một tiếng , gió lớn nổi lên khiến mọi người phải che mặt lại .
Khi gió lớn qua đi , xung quanh trống không nếu ko có vết tích của vụ hỗn chiến thì ai cũng sẽ nghĩ là giấc mơ thôi . Du Không đạo trưởng đến gần Mặc An Chi đưa tay dò mạch đập của bé , sau đó bế bé lên dùng khinh công bay đến một ngôi miếu đổ gần đó để chữa thương .
Nhẹ đặt Mặc An Chi nằm xuống , Du Không đạo trưởng lấy ra một viên thuốc nhỏ đút vào miệng bé sau đó ông vận công đấy chất độc từ người bé ra . Thời gian trôi qua từ từ , trên người Mặc An Chi xuất hiện một làn khí màu đen bay ra , môi bé vốn dĩ màu đen bây giờ đã hơi có chút huyết sắc nhưng mặt vẫn trắng bệt . Khi nhóm người Không Nhan đạo trưởng đến nơi thì Du Không đạo trưởng đang niệm chú để khử ma chướng trong người Mặc An Chi .
Nửa canh giờ sau , Du Không đạo trưởng thu tay lại . Mọi người đều xoay quanh ông để hỏi về tình hình của Mặc An Chi , nhưng ông chỉ thở dài . Tâm trạng mọi người đều không tốt nên không khí chung quanh rất im lặng chỉ nghe thấy tiếng côn trùng kêu .
Mặc An Chi tỉnh lại , bé cảm thấy người rất đau nhưng khi nhìn thấy mặt ai cũng không được tốt , bé rất biết điều mà im lặng . Quách Tử Kình đang dựa vào cột thì nhìn thấy Mặc An Chi đã tỉnh hắn bất chấp vết thương trên người chạy nhanh đến gần Mặc An Chi , dọa cho bé hết cả hồn .
" Đại sư huynh ..... huynh sao vậy ?" Mặc An Chi suy yếu hỏi.
" Tiểu An Chi , muội cảm thấy thế nào rồi ?" Không đợi Quách Tử Kình mở miệng , Lăng Tử Huân đã nhanh chóng đến gần hỏi .
Mặc An Chi lắc lắc đầu , bé đang định đưa tay lên nắm ống tay áo của Quách Tử Kình để an ủi hắn thì đột nhiên bé mở to mắt nhìn chằm chằm tay của mình .
" An nhi , con đừng ngạc nhiên . Chỉ cần con khỏe lại độc trong người được giải hết thì ấn kí đó sẽ biến mất ." Du Không đạo trưởng bước đến gần sờ sờ đầu Mặc An Chi để an ủi .
" Sư tổ , thật không ạ ? Nhưng nó đen thui nhìn xấu quá !" Vừa nói bé vừa giơ tay lên cho Du Không đạo trưởng xem . Trên cánh tay nhỏ của bé có một ấn kí màu đen hình một đóm lửa nhỏ nhìn rất thật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.