Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
Chương 202: Chuẩn bị xuất phát!
Nhữ Phu Nhân
19/04/2017
Edit: Jane McAdam
Beta: Beheonhoxinh
Lăng Lan nhìn cha mình anh khí tuấn nhã bức người trong clip mà thán phục mãi không thôi. Cha cô về dung mạo lẫn khí chất đều không thể chê vào đâu được, mà quan trọng nhất là trong hôn nhân, cha luôn trung thành như một với mẹ. Vô luận kiếp trước hay kiếp này, người đàn ông hoàn hảo và đầy trách nhiệm chính là mẫu người như Lăng Tiêu.
“Cha, con có thể tin tưởng rằng người thật sự đã trở lại hay không?” Lăng Lan nghĩ tới phiên bản Lăng Tiêu trẻ tuổi trong không gian truyền thừa, cách xa mười bảy năm, cha tựa hồ vẫn là người cha như lúc trước …
Nhìn hình ảnh thành thục ôn hòa, phảng phất vô hạn bao dung hết thảy của cha, Lăng Lan nhịn không được ôm ngực, vẻ mặt phức tạp lẩm bẩm “Đừng làm cho con thất vọng, cha! Người nhất định phải làm cho mẹ thật hạnh phúc đó!”
Chỉ cần... Chỉ cần cha vẫn là cha như ngày xưa, con nhất định sẽ cam tâm tình nguyện gọi người là cha!
Nguyên nhân chủ yếu khiến cô cố chấp như vậy là do tình cảm cha và con gái trong không gian truyền thừa đã cùng cô trưởng thành in đậm trong lòng cô.
Tin tức Lăng Tiêu trở về không chỉ làm cả Liên Bang phấn chấn mà cũng làm các quốc gia hàng xóm thập phần chấn động không thôi, thái độ cũng bắt đầu chuyển biến. Lúc Lăng Tiêu mất tích, tuy Liên Bang còn mười một vị thần cấp sư sĩ, nhưng trong đó năm vị đã lớn tuổi, phong độ giảm sút nghiêm trọng, thậm chí còn có ba vị sắp đến giai đoạn cỡi hạc quy thiên, thực lực chưa tới một nữa.
Liên Bang chỉ còn lại có năm sáu vị thần cấp sư sĩ làm trụ cột, cùng các quốc gia khác so sánh thì cũng tương đương, đó cũng là lý do vì sao mười mấy năm nay chiến hỏa không ngừng, bởi vì Liên Bang không còn đủ chiến lực uy hiếp các quốc gia xung quanh nữa.
Nhưng giờ, Lăng Tiêu đã trở về, điều này làm cho chiến lực của Liên Bang lần nữa được đề cao, bởi vì Lăng Tiêu còn trẻ, tiền đồ vô hạn, tương lai có khả năng trở thành thần cấp sư sĩ cường đại nhất trong truyền thuyết. Mặt khác, Lăng Tiều còn nắm giữ phương pháp thăng cấp thần cấp sư sĩ, rất có thể sẽ giúp Liên Bang bồi dưỡng ra nhiều vị thần cấp sư sĩ trẻ tuổi khác. Đương nhiên chuyện này cũng không dễ dàng, đoán chừng cũng phải mất mười đến hai mươi năm, thậm chí là lâu hơn nữa, nhưng mọi người đều tin rằng trong khoảng thời ngắn sắp tới có rất nhiều vương bài sư sĩ, thậm chí là hơn thế nữa, điều này làm các quốc gia khác khiếp sợ.
Sự trở về của Lăng Tiêu đã khiến cho thái độ của các quốc gia khác trở nên cực kỳ cẩn thận, vội vã phái sứ giả sang tỏ vẻ chúc mừng, cung kính khiến chính phủ Liên Bang thập phần hưng phấn, phải biết rằng sau khi Lăng Tiêu chết, họ đã vô cùng uất nghẹn mười bảy năm nay, hiện tại cuối cùng cũng được xoay người.
Nhà cũ Lăng gia nhiều năm nay trong tình trạng “bụi đóng nhện giăng” nhưng do Lăng Tiêu đã trở lại, với phong độ như xưa, địa vị tăng cao đã làm cho người người đến chen nhau thăm không ngớt khiến Lăng Lan phiền muộn muốn chết, trực tiếp tuyên bố bế quan tu luyện, đóng cửa từ chối tiếp khách.
Cũng trong khoảng thời gian này, Lăng Lan còn nhận được điện chúc mừng của bọn Tề Long, bọn họ cao hứng vì lão đại nhà mình đồng thời càng hưng phấn vì thần tượng vẫn còn sống như xưa. Nếu không phải bọn họ đang tham gia đoàn mạo hiểm giữa các hành tinh (tinh tế mạo hiểm đoàn), khẳng định trước tiên sẽ chạy đến Lăng gia mà thăm Lăng Lan, sẵn tiện hóng chân tướng sự việc.
Điện báo của các đồng bọn nhọ làm Lăng Lan rất vui vẻ, tất nhiên cô cũng không quên nhắc nhở bọn họ ở bên ngoài phải hết sức cẩn thận, cô còn tính nói cho họ biết năm nay mình cũng sẽ tham gia vào trường Đệ nhất nam tử quân giáo, nhưng lời nói đến cửa miệng thì cô bỗng không muốn nói nữa.
Cô muốn cho bọn họ một sự kinh hỉ! Đương nhiên, cô sẽ không bao giờ thừa nhận rằng mình thật ra là muốn xem biểu cảm khiếp sợ của bọn họ … aaa, cô là lão đại tốt nha, làm sao mà có cái tư tưởng xấu xa đó chứ!!!
Rốt cuộc, hai mươi ngày đã qua, ngày báo danh vào trường Đệ nhất nam tử quân giáo đã tới. Mấy ngày trước cha mẹ Lăng đã điện tới nói muốn trở về đưa cô đi nhập học nhưng bị cô mãnh liệt ngăn cản vì trên thư báo nói rằng địa điểm tập trung là không cảng Doha. Nói cách khác, cô chỉ cần đi lên xe riêng của không cảng là tới, lộ trình ngắn ngủn nên không cần phải đưa đón cho phiền.
Ý kiến Lăng Lan đương nhiên mẹ Lam không đồng ý, có điều cha Lăng lại bất ngờ ủng hộ Lăng Lan. Lúc đó, khi cô nghe cha Lăng đồng ý cho cô tự mình đi thì liền nghe thấy công phu sư tử hống của mẹ Lam ở đầu dây bên kia, tuy vậy, mẹ Lam vẫn chấp nhận ý kiến của cha và con gái, nhưng cô tin chắc cha cô thảm rồi, cô thật không dám tưởng tượng hình phạt mà mẹ sẽ dành cho cha, aizzz.. phải cầu nguyện cho cha thôi.
Buổi tối trước ngày xuất phát, Lăng Lan và mẹ vẫn nói chuyện với nhau như thường, nhưng lần này Lăng Tiêu lại ngoài ý muốn xuất hiện bên cạnh mẹ Lam, muốn nói chuyện với cô.
Trong video call, cha vẫn mặc bộ đồng phục đại tướng như cũ, nét mặt mệt mỏi nhưng giọng nói vẫn ấm áp ôn hòa làm tâm Lăng Lan khẽ động “ Tiểu Lan, mọi thứ cha đã an bày xong, năm thứ nhất ngoại trừ các bài giảng lý luận sẽ không có người nào tới an bày cho con chương trình học về thể năng, tất cả các cuộc kiểm tra và khảo hạch cha đều có giấy phép miễn hết cho con. Có điều trong quá trình học, nếu có học sinh lén lút huấn luyện cách đấu thì đành phải trông chờ vào con tự giải quyết... Hết sức cẩn thận!”
“Đã biết!” Lăng Lan cảm kích nói ra, bất quá âm thanh Lăng Lan luôn luôn bình thản làm Lăng Tiêu nghe vẫn băng lãnh vô cùng. Ông thở dài một hơi, đến khi nào thì con gái ông mới chịu gọi một tiếng cha đây? Khi nào con gái của ông mới giống như cô con gái nhà khác, biết làm nũng với ông …Trong đầu Lăng Tiêu xuất hiện bộ dạng làm nũng của Lăng Lan, trên khuôn mặt băng hàn xuất hiện vẻ thẹn thùng e lệ, ông bỗng cảm thấy quái quái, da gà nổi hết cả lên. Thôi, con gái ông vẫn nên để bộ dáng như bây giờ là tốt nhất. Lăng Tiêu lệ nóng dâng trào, chẳng lẽ vận mệnh ông không thể có đứa con gái giống bình thường sao? Lúc này, mối cừu hận trong ông dâng lên, những kẻ đã hại ông năm đó chính là những kẻ đã gây ra tình cảnh này, ông tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho họ.
Lăng Lan chỉ cảm thấy sát khí trên người Lăng Tiêu chợt lóe, chớp mắt khôi phục lại bình thường, nếu không phải mài dũa trong không gian học tập từ nhỏ đến giờ, cô sẽ không phát hiện ra. Cô hoang mang, đang yên đang lành vì sao cha cô lại đằng đằng sát khí như vậy?!?
Lăng Tiêu nhìn vẻ mặt kiên định lạnh nhạt của thiếu niên trong video call, biết con mình mười bảy năm nay đã tự mình gánh vác trách nhiệm gia đình khiến lòng ông áy náy sâu đậm.
Không được, ông nhất định phải làm một người cha đầy trách nhiêm mới được. Ông muốn con ông biết, từ giờ trở đi ông sẽ là người vì con mà che gió chắn mưa “Lăng Lan, đến Quân giáo không cần cố kỵ gì, hết thảy đã có cha chịu trách nhiệm!” Lăng Tiêu cực kỳ khí phách nói với Lăng Lan những lời.
Lập tức hắc tuyến phủ đầy trán Lăn Lang, lời nói của Lăng Tiêu khiến cho cô nhớ tới câu nói mà không ai không biết ở kiếp trước: Ba tao là Lý Cương!”
Lập tức trong đầu cô xuất hiện một cảnh tượng, cô kiêu ngạo mang theo đám đàn em (là tiểu Long và những người trong tiểu đội) cũng kiêu ngạo không kém, cứ thấy ai không vừa mắt liền bá đạo hạ lệnh đàn em tiến lên cho kẻ kia một trận quyền đấm cước đá, nếu có người xuất hiện ngăn trở cùng chất vấn, cô liền hết sức ngưu bức bỏ lại một câu “Ba tao là Lăng Tiêu, đứa nào dám kiện? Câm!!!”
Tốt, quả nhiên rất có khí thế quan nhị đại! Lăng Lan trực tiếp phỉ nhổ cảnh tượng quá quen thuộc này, đó chính là nhân vật phản diện truyền kỳ trong tiểu thuyết nha, là hạng nhân vật tiểu boss để cho nhân vật chính đánh thăng cấp trong giai đoạn trước, như vậy xem ra, Lăng Lan cô không phải là boss chung cực cuối cùng rồi? NND, càng xem càng giống mà! Lăng Lan nhịn không được khẽ run, chẳng lẽ cô không xuyên đến thế giới tương lai mà là xuyên vào tiểu thuyết? Cô cũng không nên trở thành nhân vật hy sinhnhị thế tổ nha
“Đã biết!” Đương nhiên về lý trí Lăng Lan sẽ không làm như vậy. Hiện tại cô không chỉ phụ trách vì bản thân mình mà còn muốn vì cha, cô không muốn hai cha con biến thành nhân vật chính thần bí boss lớn boss bé để người ta thăng cấp.
Tuy cô nghĩ là nghĩ thế nhưng trong thâm tâm vẫn cảm thấy ấm áp, biểu hiện của Lăng Tiêu rất rõ rằng khiến cô hiểu, trong mắt cha Lăng, không gì quan trọng hơn con gái là cô.
Sáng sớm hôm sau, trước khi xuất phát, Lăng Lan lại bị độ khoa trương của hai vợ chồng Lăng Tần làm cho một phen hết hồn. Nhìn những bao hành lý gần như chiếm nửa cái phòng khách xa hoa, cho dù là Lăng Lan bình tĩnh cũng nhịn không được mà giật giật: “Những thứ này là cái gì?”
“Đây là hành lý chuẩn bị cho thiếu gia mang theo nhập học à” Lăng Nhất Nam cầm tay Lăng Lan giới thiệu từng túi hành lý: hai bao quần áo, giày một bao, đồ ăn vặt hai bao bự, dược tề các loại ba bao, những đồ vật linh tinh khác thì bốn bao, những thứ này bà đã chọn lọc và loại bớt không ít.
Lăng Lan nhịn không được đỡ trạn, hix.. cô là đi học nha, không phải chuyển nhà …
“Quần áo thì mang hai bộ, giày mang hai đôi, đồng nội y thì mang theo đủ mặc một tuần, thuốc thì mang theo những loại thuốc đặc chế, còn những thứ khác thì để hết ở nhà.” Lăng Lan cũng không còn đủ khí lực mà sửa lại những thứ đã được hai vợ chồng bác quản gia soạn cho mình, cô đơn giản nói ra những vật dụng muốn đem theo.
“Nhưng mà, vậy thì làm sao đủ …” Lăng Nam Nhất vẫn lo lắng không yên, thậm chí Lăng Tần bên cạnh cũng nhíu nhíu mày, tỏ vẻ không ủng hộ ý kiến của Lăng Lan.
Cô bất đác dĩ nói “Mấy cái khác chỉ cần có tiền là mua được rồi, không cần phải mang theo nhiều thứ như vậy.”
Lăng Nam Nhất nghe vậy liền bừng tỉnh đại ngộ, liên tục gật gù bảo “Đúng đúng đúng, vì sao tôi lại không nghĩ ra nhỉ, vẫn là thiếu gia nhà chúng ta thông minh” Nói xong cao hứng thu thập những thứ Lăng Lan muốn cầm theo.
Bất quá do bà dọn quá nhiều đồ nên trong thời gian ngắn không thể tìm ra những thứ Lăng Lan muốn được. Bất quá cho dù bận rộn, bà vẫn không quên nhắc nhở chồng mình: “Ông à, ông còn không nhanh liên hệ với lão gia để lão gia chuẩn bị nhiều điểm danh dự đưa cho thiếu gia dùng…”
Lăng Tần vừa nghe liền cho là đúng, lập tức hành động, mặc kệ Lăng Tiêu bận hay không, trực tiếp gọi qua đem yêu cầu này báo cho lão gia nhà mình.
Không đến vài giây, liên lạc khí của Lăng Lan liền nhận được thông báo có hai khoản điềm danh dự cực lớn, số số 0 đằng sau nhiều đến mức có thể làm lóa mắt được chuyển vào tài khoản của mình. Không cần hỏi cũng biết đây tuyệt đối chính là bút tích của cha và mẹ cô rồi, xem ra hai vợ chồng nhà này muốn bồi dưỡng cô thành kẻ ăn chơi trác táng rồi...
Beta: Beheonhoxinh
Lăng Lan nhìn cha mình anh khí tuấn nhã bức người trong clip mà thán phục mãi không thôi. Cha cô về dung mạo lẫn khí chất đều không thể chê vào đâu được, mà quan trọng nhất là trong hôn nhân, cha luôn trung thành như một với mẹ. Vô luận kiếp trước hay kiếp này, người đàn ông hoàn hảo và đầy trách nhiệm chính là mẫu người như Lăng Tiêu.
“Cha, con có thể tin tưởng rằng người thật sự đã trở lại hay không?” Lăng Lan nghĩ tới phiên bản Lăng Tiêu trẻ tuổi trong không gian truyền thừa, cách xa mười bảy năm, cha tựa hồ vẫn là người cha như lúc trước …
Nhìn hình ảnh thành thục ôn hòa, phảng phất vô hạn bao dung hết thảy của cha, Lăng Lan nhịn không được ôm ngực, vẻ mặt phức tạp lẩm bẩm “Đừng làm cho con thất vọng, cha! Người nhất định phải làm cho mẹ thật hạnh phúc đó!”
Chỉ cần... Chỉ cần cha vẫn là cha như ngày xưa, con nhất định sẽ cam tâm tình nguyện gọi người là cha!
Nguyên nhân chủ yếu khiến cô cố chấp như vậy là do tình cảm cha và con gái trong không gian truyền thừa đã cùng cô trưởng thành in đậm trong lòng cô.
Tin tức Lăng Tiêu trở về không chỉ làm cả Liên Bang phấn chấn mà cũng làm các quốc gia hàng xóm thập phần chấn động không thôi, thái độ cũng bắt đầu chuyển biến. Lúc Lăng Tiêu mất tích, tuy Liên Bang còn mười một vị thần cấp sư sĩ, nhưng trong đó năm vị đã lớn tuổi, phong độ giảm sút nghiêm trọng, thậm chí còn có ba vị sắp đến giai đoạn cỡi hạc quy thiên, thực lực chưa tới một nữa.
Liên Bang chỉ còn lại có năm sáu vị thần cấp sư sĩ làm trụ cột, cùng các quốc gia khác so sánh thì cũng tương đương, đó cũng là lý do vì sao mười mấy năm nay chiến hỏa không ngừng, bởi vì Liên Bang không còn đủ chiến lực uy hiếp các quốc gia xung quanh nữa.
Nhưng giờ, Lăng Tiêu đã trở về, điều này làm cho chiến lực của Liên Bang lần nữa được đề cao, bởi vì Lăng Tiêu còn trẻ, tiền đồ vô hạn, tương lai có khả năng trở thành thần cấp sư sĩ cường đại nhất trong truyền thuyết. Mặt khác, Lăng Tiều còn nắm giữ phương pháp thăng cấp thần cấp sư sĩ, rất có thể sẽ giúp Liên Bang bồi dưỡng ra nhiều vị thần cấp sư sĩ trẻ tuổi khác. Đương nhiên chuyện này cũng không dễ dàng, đoán chừng cũng phải mất mười đến hai mươi năm, thậm chí là lâu hơn nữa, nhưng mọi người đều tin rằng trong khoảng thời ngắn sắp tới có rất nhiều vương bài sư sĩ, thậm chí là hơn thế nữa, điều này làm các quốc gia khác khiếp sợ.
Sự trở về của Lăng Tiêu đã khiến cho thái độ của các quốc gia khác trở nên cực kỳ cẩn thận, vội vã phái sứ giả sang tỏ vẻ chúc mừng, cung kính khiến chính phủ Liên Bang thập phần hưng phấn, phải biết rằng sau khi Lăng Tiêu chết, họ đã vô cùng uất nghẹn mười bảy năm nay, hiện tại cuối cùng cũng được xoay người.
Nhà cũ Lăng gia nhiều năm nay trong tình trạng “bụi đóng nhện giăng” nhưng do Lăng Tiêu đã trở lại, với phong độ như xưa, địa vị tăng cao đã làm cho người người đến chen nhau thăm không ngớt khiến Lăng Lan phiền muộn muốn chết, trực tiếp tuyên bố bế quan tu luyện, đóng cửa từ chối tiếp khách.
Cũng trong khoảng thời gian này, Lăng Lan còn nhận được điện chúc mừng của bọn Tề Long, bọn họ cao hứng vì lão đại nhà mình đồng thời càng hưng phấn vì thần tượng vẫn còn sống như xưa. Nếu không phải bọn họ đang tham gia đoàn mạo hiểm giữa các hành tinh (tinh tế mạo hiểm đoàn), khẳng định trước tiên sẽ chạy đến Lăng gia mà thăm Lăng Lan, sẵn tiện hóng chân tướng sự việc.
Điện báo của các đồng bọn nhọ làm Lăng Lan rất vui vẻ, tất nhiên cô cũng không quên nhắc nhở bọn họ ở bên ngoài phải hết sức cẩn thận, cô còn tính nói cho họ biết năm nay mình cũng sẽ tham gia vào trường Đệ nhất nam tử quân giáo, nhưng lời nói đến cửa miệng thì cô bỗng không muốn nói nữa.
Cô muốn cho bọn họ một sự kinh hỉ! Đương nhiên, cô sẽ không bao giờ thừa nhận rằng mình thật ra là muốn xem biểu cảm khiếp sợ của bọn họ … aaa, cô là lão đại tốt nha, làm sao mà có cái tư tưởng xấu xa đó chứ!!!
Rốt cuộc, hai mươi ngày đã qua, ngày báo danh vào trường Đệ nhất nam tử quân giáo đã tới. Mấy ngày trước cha mẹ Lăng đã điện tới nói muốn trở về đưa cô đi nhập học nhưng bị cô mãnh liệt ngăn cản vì trên thư báo nói rằng địa điểm tập trung là không cảng Doha. Nói cách khác, cô chỉ cần đi lên xe riêng của không cảng là tới, lộ trình ngắn ngủn nên không cần phải đưa đón cho phiền.
Ý kiến Lăng Lan đương nhiên mẹ Lam không đồng ý, có điều cha Lăng lại bất ngờ ủng hộ Lăng Lan. Lúc đó, khi cô nghe cha Lăng đồng ý cho cô tự mình đi thì liền nghe thấy công phu sư tử hống của mẹ Lam ở đầu dây bên kia, tuy vậy, mẹ Lam vẫn chấp nhận ý kiến của cha và con gái, nhưng cô tin chắc cha cô thảm rồi, cô thật không dám tưởng tượng hình phạt mà mẹ sẽ dành cho cha, aizzz.. phải cầu nguyện cho cha thôi.
Buổi tối trước ngày xuất phát, Lăng Lan và mẹ vẫn nói chuyện với nhau như thường, nhưng lần này Lăng Tiêu lại ngoài ý muốn xuất hiện bên cạnh mẹ Lam, muốn nói chuyện với cô.
Trong video call, cha vẫn mặc bộ đồng phục đại tướng như cũ, nét mặt mệt mỏi nhưng giọng nói vẫn ấm áp ôn hòa làm tâm Lăng Lan khẽ động “ Tiểu Lan, mọi thứ cha đã an bày xong, năm thứ nhất ngoại trừ các bài giảng lý luận sẽ không có người nào tới an bày cho con chương trình học về thể năng, tất cả các cuộc kiểm tra và khảo hạch cha đều có giấy phép miễn hết cho con. Có điều trong quá trình học, nếu có học sinh lén lút huấn luyện cách đấu thì đành phải trông chờ vào con tự giải quyết... Hết sức cẩn thận!”
“Đã biết!” Lăng Lan cảm kích nói ra, bất quá âm thanh Lăng Lan luôn luôn bình thản làm Lăng Tiêu nghe vẫn băng lãnh vô cùng. Ông thở dài một hơi, đến khi nào thì con gái ông mới chịu gọi một tiếng cha đây? Khi nào con gái của ông mới giống như cô con gái nhà khác, biết làm nũng với ông …Trong đầu Lăng Tiêu xuất hiện bộ dạng làm nũng của Lăng Lan, trên khuôn mặt băng hàn xuất hiện vẻ thẹn thùng e lệ, ông bỗng cảm thấy quái quái, da gà nổi hết cả lên. Thôi, con gái ông vẫn nên để bộ dáng như bây giờ là tốt nhất. Lăng Tiêu lệ nóng dâng trào, chẳng lẽ vận mệnh ông không thể có đứa con gái giống bình thường sao? Lúc này, mối cừu hận trong ông dâng lên, những kẻ đã hại ông năm đó chính là những kẻ đã gây ra tình cảnh này, ông tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho họ.
Lăng Lan chỉ cảm thấy sát khí trên người Lăng Tiêu chợt lóe, chớp mắt khôi phục lại bình thường, nếu không phải mài dũa trong không gian học tập từ nhỏ đến giờ, cô sẽ không phát hiện ra. Cô hoang mang, đang yên đang lành vì sao cha cô lại đằng đằng sát khí như vậy?!?
Lăng Tiêu nhìn vẻ mặt kiên định lạnh nhạt của thiếu niên trong video call, biết con mình mười bảy năm nay đã tự mình gánh vác trách nhiệm gia đình khiến lòng ông áy náy sâu đậm.
Không được, ông nhất định phải làm một người cha đầy trách nhiêm mới được. Ông muốn con ông biết, từ giờ trở đi ông sẽ là người vì con mà che gió chắn mưa “Lăng Lan, đến Quân giáo không cần cố kỵ gì, hết thảy đã có cha chịu trách nhiệm!” Lăng Tiêu cực kỳ khí phách nói với Lăng Lan những lời.
Lập tức hắc tuyến phủ đầy trán Lăn Lang, lời nói của Lăng Tiêu khiến cho cô nhớ tới câu nói mà không ai không biết ở kiếp trước: Ba tao là Lý Cương!”
Lập tức trong đầu cô xuất hiện một cảnh tượng, cô kiêu ngạo mang theo đám đàn em (là tiểu Long và những người trong tiểu đội) cũng kiêu ngạo không kém, cứ thấy ai không vừa mắt liền bá đạo hạ lệnh đàn em tiến lên cho kẻ kia một trận quyền đấm cước đá, nếu có người xuất hiện ngăn trở cùng chất vấn, cô liền hết sức ngưu bức bỏ lại một câu “Ba tao là Lăng Tiêu, đứa nào dám kiện? Câm!!!”
Tốt, quả nhiên rất có khí thế quan nhị đại! Lăng Lan trực tiếp phỉ nhổ cảnh tượng quá quen thuộc này, đó chính là nhân vật phản diện truyền kỳ trong tiểu thuyết nha, là hạng nhân vật tiểu boss để cho nhân vật chính đánh thăng cấp trong giai đoạn trước, như vậy xem ra, Lăng Lan cô không phải là boss chung cực cuối cùng rồi? NND, càng xem càng giống mà! Lăng Lan nhịn không được khẽ run, chẳng lẽ cô không xuyên đến thế giới tương lai mà là xuyên vào tiểu thuyết? Cô cũng không nên trở thành nhân vật hy sinhnhị thế tổ nha
“Đã biết!” Đương nhiên về lý trí Lăng Lan sẽ không làm như vậy. Hiện tại cô không chỉ phụ trách vì bản thân mình mà còn muốn vì cha, cô không muốn hai cha con biến thành nhân vật chính thần bí boss lớn boss bé để người ta thăng cấp.
Tuy cô nghĩ là nghĩ thế nhưng trong thâm tâm vẫn cảm thấy ấm áp, biểu hiện của Lăng Tiêu rất rõ rằng khiến cô hiểu, trong mắt cha Lăng, không gì quan trọng hơn con gái là cô.
Sáng sớm hôm sau, trước khi xuất phát, Lăng Lan lại bị độ khoa trương của hai vợ chồng Lăng Tần làm cho một phen hết hồn. Nhìn những bao hành lý gần như chiếm nửa cái phòng khách xa hoa, cho dù là Lăng Lan bình tĩnh cũng nhịn không được mà giật giật: “Những thứ này là cái gì?”
“Đây là hành lý chuẩn bị cho thiếu gia mang theo nhập học à” Lăng Nhất Nam cầm tay Lăng Lan giới thiệu từng túi hành lý: hai bao quần áo, giày một bao, đồ ăn vặt hai bao bự, dược tề các loại ba bao, những đồ vật linh tinh khác thì bốn bao, những thứ này bà đã chọn lọc và loại bớt không ít.
Lăng Lan nhịn không được đỡ trạn, hix.. cô là đi học nha, không phải chuyển nhà …
“Quần áo thì mang hai bộ, giày mang hai đôi, đồng nội y thì mang theo đủ mặc một tuần, thuốc thì mang theo những loại thuốc đặc chế, còn những thứ khác thì để hết ở nhà.” Lăng Lan cũng không còn đủ khí lực mà sửa lại những thứ đã được hai vợ chồng bác quản gia soạn cho mình, cô đơn giản nói ra những vật dụng muốn đem theo.
“Nhưng mà, vậy thì làm sao đủ …” Lăng Nam Nhất vẫn lo lắng không yên, thậm chí Lăng Tần bên cạnh cũng nhíu nhíu mày, tỏ vẻ không ủng hộ ý kiến của Lăng Lan.
Cô bất đác dĩ nói “Mấy cái khác chỉ cần có tiền là mua được rồi, không cần phải mang theo nhiều thứ như vậy.”
Lăng Nam Nhất nghe vậy liền bừng tỉnh đại ngộ, liên tục gật gù bảo “Đúng đúng đúng, vì sao tôi lại không nghĩ ra nhỉ, vẫn là thiếu gia nhà chúng ta thông minh” Nói xong cao hứng thu thập những thứ Lăng Lan muốn cầm theo.
Bất quá do bà dọn quá nhiều đồ nên trong thời gian ngắn không thể tìm ra những thứ Lăng Lan muốn được. Bất quá cho dù bận rộn, bà vẫn không quên nhắc nhở chồng mình: “Ông à, ông còn không nhanh liên hệ với lão gia để lão gia chuẩn bị nhiều điểm danh dự đưa cho thiếu gia dùng…”
Lăng Tần vừa nghe liền cho là đúng, lập tức hành động, mặc kệ Lăng Tiêu bận hay không, trực tiếp gọi qua đem yêu cầu này báo cho lão gia nhà mình.
Không đến vài giây, liên lạc khí của Lăng Lan liền nhận được thông báo có hai khoản điềm danh dự cực lớn, số số 0 đằng sau nhiều đến mức có thể làm lóa mắt được chuyển vào tài khoản của mình. Không cần hỏi cũng biết đây tuyệt đối chính là bút tích của cha và mẹ cô rồi, xem ra hai vợ chồng nhà này muốn bồi dưỡng cô thành kẻ ăn chơi trác táng rồi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.