Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
Chương 412: TRÚNG KẾ!
Nhữ Phu Nhân
18/02/2018
Edit: Tuyết Dung Hoa
Kiều Đình lạnh mắt nhìn ba người Triệu Tuấn vây quanh đội viên của mình, kỹ năng điều khiển của số 4 và số 5 Lăng Thiên chỉ có thể tính là đạt tiêu chuẩn, phỏng chừng hai người này trước kia cũng không ở chung một đội , phối hợp căn bản không hề ăn ý, đây cũng là lí do đội viên của mình lấy một địch hai cũng không rơi vào thế yếu. Mà Triệu Tuấn cũng cố ý chỉ đạo bọn họ, tuy rằng giọng điệu có chút khó nghe, nhưng cũng vạch rõ sai lầm của hai người.
Nhìn Triệu Tuấn chỉ chú ý vào trận chiến của ba giá cơ giáp, Kiều Đình biết, cơ hội của của hắn đã tới!
Tuy rằng đánh chính diện Kiều Đình vẫn có tự tin có thể nhẹ nhàng đánh bại Triệu Tuấn đạt được thắng lợi, nhưng như vậy thì sẽ tiêu phí khá nhiều thời gian, Kiều Đình lại không muốn lãng phí thời gian, cho nên quyết định lựa chọn thủ đoạn giải quyết nhanh nhất, muốn thừa lúc Triệu Tuấn không hề phòng bị, trực tiếp đánh lén giết chết.
Nếu như không có phòng bị, đặc cấp cơ giáp căn bản không thể chống lại một kích của Vương bài cơ giáp, Kiều Đình chính là muốn tìm kiếm loại công kích có hiệu quả như vậy.
Trên chiến trường ba người Triệu Tuấn đối mặt với nguy cơ mà không hề phát giác, nhưng nhóm quân giáo sinh đang theo dõi lại nhìn thấy rất rõ ràng, Kiều Đình đã lặng yên đi tới, âm thầm mà rút ra kiếm quang, giống như loài báo nguy hiểm sẵn sàng săn thú, chuẩn bị tấn công.
Đặc cấp cơ giáp của Lăng Thiên gặp nguy hiểm a! Trong lòng mọi người không hẹn mà cùng nghĩ đến điều này, đối mặt với sự đánh lén của Vương bài sư sĩ, một đặc cấp cơ giáp không hề phòng bị căn bản không có đường sống.
Có thể nói, thắng bại mấu chốt của trận thi đấu này đã sắp có kết quả…
Đúng lúc này, Kiều Đình đã sớm làm tốt chuẩn bị tấn công, con mắt hắn sáng ngời, giống như một con báo đi săn, từ nơi ẩn núp đột nhiên nhào ra, kiếm quang trong tay đánh thẳng vào chỗ phòng ngự yếu nhất sau lưng Triệu Tuấn.
“A!” cho dù nhóm quân giáo sinh trong lòng đã sớm có chuẩn bị nhưng hành động đột nhiên này của Kiều Đình vẫn làm cho bọn họ không khống chế được mà kinh hô lên, Triệu Tuấn đưa lưng về phía Kiều Đình, mà tốc độ của Kiều Đình cũng đã đạt đến cực hạn của Vương bài cơ giáp, có thể nói là nhanh như sét đánh. Có thể thấy được, Kiều Đình căn bản không muốn cho Triệu Tuấn một cơ hội sống sót nào, chẳng lẽ Triệu Tuấn thật sự bị Kiều Đình một chiêu hạ gục sao?
Những người ủng hộ Lăng Thiên căn bản không dám chứng kiến một màn này, không thể khống chế mà nhắm hai mắt lại. Nếu như Triệu Tuấn bị loại trừ như vậy, Lăng Thiên muốn thắng lợi tuyệt đối không có cơ hội, tất cả mọi người đều rõ ràng, Triệu Tuấn là người mạnh nhất của Lăng Thiên.
“Xoạt!” Một tiếng! Đây không phải là âm thanh kiếm đâm thủng cơ giáp mà là âm thanh va chạm giữa hai năng lượng. Những người còn đang nhắm mắt ngạc nhiên mở mắt ra, lại nhìn thấy giữa hai chiến cơ giáp thế nhưng nở ra vô số tia lửa chiếu sáng khắp nói, chói mắt đến nỗi làm cho tầm mắt của tất cả học sinh đang theo dõi xuất hiện điểm mù, trước mắt chỉ còn lại một mảnh bạch quang.
Nhưng vẫn còn may, năng lực thích ứng của nhóm quân giáo sinh đều mười phần cường đại, chỉ vài giây sau liền khôi phục lại. Lúc này đây mọi người mới nhìn rõ tình huống trong sân.
Triệu Tuấn quả nhiên không bị Kiều Đình một kích giết chết, anh vẫn quay lưng về phía Kiều Đình, nhưng cơ giáp nửa quỳ, toàn bộ thân thể lùn đi một nửa. Cũng chính vì động tác này mà vừa lúc ngăn chặn một kiếm của Kiều Đình.
Cơ giáp cho phản hồi làm cho Kiều Đình sửng sốt, hắn rõ ràng một chiêu vừa rồi không thành công như dự tính, tuy hắn không rõ vì sao Triệu Tuấn lại trùng hợp ngăn chặn một kiếm của hắn, nhưng cho dù vậy, hắn vẫn còn ưu thế, tận dụng thời cơ, hắn không chút do dự giơ kiếm quang, hung hăng chém xuống.
Một chiêu này cực nhanh cực tàn nhẫn, lúc này Triệu Tuấn còn đưa lưng về phía Kiều Đình, căn bản không có thời gian phản kích, tất cả mọi người cho rằng Triệu Tuấn lần này cho dù không chết cũng sẽ bị trọng thương. Quang thuẫn của Đặc cấp cơ giáp đối chiến với kiếm quang của Vương bài cơ giáp, căn bản không có biện pháp triệt tiêu năng lượng hoàn toàn, đến lúc đó, không chỉ cơ giáp của Triệu Tuấn bị tổn hại, đồng thời, năng lượng cường đại của kiếm quang cũng sẽ gây ra chấn động mạnh, gây ra thương tổn cho thân thể người điều khiển.
Ngay lúc Kiều Đình sắp đắc thủ, hắn đột nhiên cảm giác được một cổ nguy cơ, không hề nghĩ ngợi, kiếm quang trong tay đột nhiên chuyển hướng, từ bỏ công kích Triệu Tuấn, trực tiếp quét về phía bên phải của mình…
“Xoạt!” Kiếm quang cùng một kiếm quang khác va chạm kịch liệt lại lần nữa tạo ra vô số tia lửa, mà Triệu Tuấn lại thừa cơ hội lần này, điều khiển cơ giáp nhảy một cái, liền thấy cơ giáp của Triệu Tuấn thuận lợi xoay người ra ngoài, vững vàng rơi xuống mặt đất. Mà lúc này Triệu Tuấn đã đối diện Kiều Đình, kế hoạch đánh lén một kích giết chết của Kiều Đình đã thất bại hoàn toàn.
Kiều Đình mặt đầy u ám, không nghĩ tới chính mình lại đánh lén thất bại, điều này làm cho trong lòng hắn thật hụt hẫng, sớm biết như thế, còn không bằng chính diện tấn công, cho dù mất chút thời gian, cũng sẽ không làm cho hắn cảm thấy khó chịu như vậy.
Kiều Đình ảo não chỉ là chợt lóe, ánh mắt hắn rất nhanh quét về phía bên phải của mình, bởi vì người này đánh lén đúng lúc mới giúp cho Triệu Tuấn thoát được một mạng. Nhưng mà hắn vừa mới nhìn qua liền lập tức sửng sốt, bởi vì người đánh lén hắn thế nhưng lại là số 5 Lăng Thiên, người lúc nãy còn mới biểu hiện vô cùng không tốt, đối với hai người này Kiều Đình căn bản không để trong lòng, nhưng cũng chính vì như vậy, chỉ trong một cái chớp mắt, một Cơ giáp sĩ lại thành công đánh lén hắn, nắm bắt thời cơ nhịp nhàng ăn khớp, làm cho hắn không thể từ bỏ đánh lén Triệu Tuấn mà lựa chọn tự cứu bản thân.
Phải biết rằng cho dù là Vương bài cơ giáp thì quang thuẫn bảo hộ khoang điều khiển cũng là bộ phận yếu nhất, chỉ cần bị tấn công trực diện cũng sẽ làm hắn bị thương, đây là lý do hắn phải từ bỏ tấn công để tự vệ.
Một kích này của số 5 Lăng Thiên làm cho Kiều Đình cảm giác không thích hợp, hắn lập tức nhìn về phía đội viên của mình, phát hiện tình huống của đối phương vô cùng không xong, đối mặt với sự công kích của số 4 Lăng Thiên, đội viên của hắn lại chỉ có thể bị động phòng thủ, căn bản không có phản kháng đường sống.
Hiện tại số 4 Lăng Thiên đâu còn sự vụng về như hồi nãy, chỉ liếc mắt một cái, Kiều Đình liền rõ ràng, thực lực của số 4 Lăng Thiên so với đội viên của hắn còn mạnh hơn một bậc. Tâm thần Kiều Đình vừa động, lập tức hiểu rõ, hắn trúng kế.
Kiều Đình biết chính mình bị đối phương tính kế, tự nhiên vô cùng phẫn nộ, hắn âm lãnh hỏi Triệu Tuấn: “Tôi muốn biết, cậu làm sao phát hiện ra tôi?” Chỉ có phát hiện ra hắn thì mới có thể chế tạo cục diện này.
Triệu Tuấn phất phất kiếm quang trong tay, cười nói: “Thật ra, từ lúc cậu bắt đầu đuổi theo chúng tôi, chúng tôi đã biết rồi.”
Ánh mắt Kiều Đình lạnh lùng, Triệu Tuấn rõ ràng chỉ là trả lời có lệ, xem ra đối phương sẽ không nói cho hắn đáp án: “Nếu đã không muốn nói, vậy quên đi. Chỉ bằng ba người các người, cho dù có tính kế tôi được một lần thì kết cục cũng sẽ không thay đổi, các người đều sẽ chết ở chỗ này.” Kiều Đình lạnh lùng tuyên bố phán quyết của hắn dành cho ba người, vừa dứt lời, liền chạy tới trước mặt Triệu Tuấn, cho dù Kiều Đình am hiểu công kích từ xa hơn nhưng làm học sinh của Đường Ngọc, năng lực cận chiến của hắn cũng không yếu.
“Đến đây đi!” Đối mặt với sự tấn công của Kiều Đình, Triệu Tuấn hét lớn một tiếng, kiếm quang trong tay giơ lên phản công, Triệu Tuấn vốn là một Cơ giáp sĩ cận chiến, đối với năng lực cận chiến của mình mười phần tự tin, cho dù là đối mặt với Vương bài sư sĩ cao hơn một bậc, anh cũng không sợ.
“Choang, choang, choang……” Hai thanh kiếm quang nháy mắt đối chiến mấy chiêu, ánh lửa bắn ra bốn phía, ánh sáng kịch liệt phụt ra làm cho không ít đôi mắt của không các học sinh đang theo dõi trận chiến có chút đau đớn, nhưng mà cho dù như vậy, bọn họ cũng luyến tiếc dời đi tầm mắt, bởi vì bọn họ không biết trận chiến này có phải hay không chỉ một giây sau liền kết thúc. Người sáng suốt đều nhìn ra được, qua mấy chiêu đối chiến, Kiều Đình liền chiếm được ưu thế, sự chênh lệch giữa cơ giáp và năng lực điều khiển vẫn làm cho Triệu Tuấn rất nhanh rơi vào thế hạ phong, năng lượng cơ giáp của Triệu Tuấn ngày càng tiêu hao, tình huống càng lúc càng xấu, thậm chí có khả năng chỉ trong một giây nữa liền bị Kiều Đình đánh bại…
“Tích!” Đầu não vẫn luôn im lặng đột nhiên lại lần nữa phát ra âm thanh nhắc nhở, Kiều Đình theo bản năng liếc nhìn tin tức nhắc nhở, phát hiện số liệu đánh dấu đội viên của mình lại mất đi một người, lúc này, nhân số của chiến đội chỉ còn 6 người.
Bởi vì lúc này đội viên của hắn đã ngã xuống mặt đất, một cây kiếm quang đang được chậm rãi rút ra khỏi khoang điều khiển của đội viên, người kia không phải số 4 Lăng Thiên, mà là người đã đánh lén hắn, số 5 Lăng Thiên, Xem ra, lúc hắn đối chiến với Triệu Tuấn, số 5 Lăng Thiên đã lựa chọn trở về trợ giúp số 4 Lăng Thiên...
Trong lòng Kiều Đình phẫn nộ, chiến đội Lăng Thiên hết lần này đến lần khác làm cho hắn mất mặt, điều này làm cho Kiều Đình căm hận dị thường, trong lòng sát ý mãnh liệt, tốc độ ngón tay hắn lại lần nữa tăng lên, chân chính đạt tới tốc độ mà Vương bài sư sĩ nên có, có lẽ Kiều Đình cho rằng đã nắm chắc thắng lợi nên tâm tính vẫn là coi khinh, cho nên, hắn vẫn chưa chân chính thể hiện sức mạnh thật sự của một Vương bài sư sĩ, đây cũng là nguyên nhân Triệu Tuấn có thể chống cự lâu đến như vậy.
Tốc độ kiếm quang trong tay Kiều Đình tăng lên, như cuồng phong mưa bão bổ về phía Triệu Tuấn, công kích kịch liệt, làm cho Triệu Tuấn chỉ có thể đau khổ chống đỡ, cố gắng chống đỡ qua lần công kích này.
Bọn học sinh theo dõi trận chiến lúc này chỉ nhìn thấy một mảnh kiếm quang, giá cơ giáp màu đen của Triệu Tuấn đã bị kiếm quang bao phủ, bọn họ không biết đang xảy ra chuyện gì, chỉ có thể mở to đôi mắt theo dõi, chờ đợi kết quả xuất hiện.
Chỉ có một vài vị đạo sư mắt tinh cùng với những người có thực lực của trường quân đội là nhìn thấy rõ tình huống bên trong, lúc này kiếm quang của Triệu Tuấn đã trở nên mười phần ảm đạm, quang thuẫn của cơ giáp chỉ còn lại một tầng sáng nhàn nhạt, điều này tỏ vẻ, năng lượng cơ giáp của Triệu Tuấn sau mấy lần công kích điên cuồng của Kiều Đình đã sắp tiêu hao sạch sẽ, có lẽ chỉ cần qua hai ba kiếm, năng lượng cơ giáp của Triệu Tuấn sẽ hầu như không còn, lúc ấy, chờ đợi Triệu Tuấn sẽ là vô tình chém giết.
“Quả nhiên, Đặc cấp sư sĩ đối mặt với Vương bài sư sĩ là không hề khả năng phản kháng” vài vị cao tầng của trường quân đội nhìn đến đây trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nhịn không được nở nụ cười. Ngay từ đầu, bọn họ phát hiện Kiều Đình bị người của Lăng Thiên thiết kế, trong lòng có chút sợ hãi Kiều Đình ở thời khắc mấu chốt sẽ thất bại, hiện tại xem ra, bọn họ là buồn lo vô cớ. Vương bài sư sĩ, sao có thể bị mấy tiểu lâu la này đánh bại cơ chứ.
Kiều Đình lạnh mắt nhìn ba người Triệu Tuấn vây quanh đội viên của mình, kỹ năng điều khiển của số 4 và số 5 Lăng Thiên chỉ có thể tính là đạt tiêu chuẩn, phỏng chừng hai người này trước kia cũng không ở chung một đội , phối hợp căn bản không hề ăn ý, đây cũng là lí do đội viên của mình lấy một địch hai cũng không rơi vào thế yếu. Mà Triệu Tuấn cũng cố ý chỉ đạo bọn họ, tuy rằng giọng điệu có chút khó nghe, nhưng cũng vạch rõ sai lầm của hai người.
Nhìn Triệu Tuấn chỉ chú ý vào trận chiến của ba giá cơ giáp, Kiều Đình biết, cơ hội của của hắn đã tới!
Tuy rằng đánh chính diện Kiều Đình vẫn có tự tin có thể nhẹ nhàng đánh bại Triệu Tuấn đạt được thắng lợi, nhưng như vậy thì sẽ tiêu phí khá nhiều thời gian, Kiều Đình lại không muốn lãng phí thời gian, cho nên quyết định lựa chọn thủ đoạn giải quyết nhanh nhất, muốn thừa lúc Triệu Tuấn không hề phòng bị, trực tiếp đánh lén giết chết.
Nếu như không có phòng bị, đặc cấp cơ giáp căn bản không thể chống lại một kích của Vương bài cơ giáp, Kiều Đình chính là muốn tìm kiếm loại công kích có hiệu quả như vậy.
Trên chiến trường ba người Triệu Tuấn đối mặt với nguy cơ mà không hề phát giác, nhưng nhóm quân giáo sinh đang theo dõi lại nhìn thấy rất rõ ràng, Kiều Đình đã lặng yên đi tới, âm thầm mà rút ra kiếm quang, giống như loài báo nguy hiểm sẵn sàng săn thú, chuẩn bị tấn công.
Đặc cấp cơ giáp của Lăng Thiên gặp nguy hiểm a! Trong lòng mọi người không hẹn mà cùng nghĩ đến điều này, đối mặt với sự đánh lén của Vương bài sư sĩ, một đặc cấp cơ giáp không hề phòng bị căn bản không có đường sống.
Có thể nói, thắng bại mấu chốt của trận thi đấu này đã sắp có kết quả…
Đúng lúc này, Kiều Đình đã sớm làm tốt chuẩn bị tấn công, con mắt hắn sáng ngời, giống như một con báo đi săn, từ nơi ẩn núp đột nhiên nhào ra, kiếm quang trong tay đánh thẳng vào chỗ phòng ngự yếu nhất sau lưng Triệu Tuấn.
“A!” cho dù nhóm quân giáo sinh trong lòng đã sớm có chuẩn bị nhưng hành động đột nhiên này của Kiều Đình vẫn làm cho bọn họ không khống chế được mà kinh hô lên, Triệu Tuấn đưa lưng về phía Kiều Đình, mà tốc độ của Kiều Đình cũng đã đạt đến cực hạn của Vương bài cơ giáp, có thể nói là nhanh như sét đánh. Có thể thấy được, Kiều Đình căn bản không muốn cho Triệu Tuấn một cơ hội sống sót nào, chẳng lẽ Triệu Tuấn thật sự bị Kiều Đình một chiêu hạ gục sao?
Những người ủng hộ Lăng Thiên căn bản không dám chứng kiến một màn này, không thể khống chế mà nhắm hai mắt lại. Nếu như Triệu Tuấn bị loại trừ như vậy, Lăng Thiên muốn thắng lợi tuyệt đối không có cơ hội, tất cả mọi người đều rõ ràng, Triệu Tuấn là người mạnh nhất của Lăng Thiên.
“Xoạt!” Một tiếng! Đây không phải là âm thanh kiếm đâm thủng cơ giáp mà là âm thanh va chạm giữa hai năng lượng. Những người còn đang nhắm mắt ngạc nhiên mở mắt ra, lại nhìn thấy giữa hai chiến cơ giáp thế nhưng nở ra vô số tia lửa chiếu sáng khắp nói, chói mắt đến nỗi làm cho tầm mắt của tất cả học sinh đang theo dõi xuất hiện điểm mù, trước mắt chỉ còn lại một mảnh bạch quang.
Nhưng vẫn còn may, năng lực thích ứng của nhóm quân giáo sinh đều mười phần cường đại, chỉ vài giây sau liền khôi phục lại. Lúc này đây mọi người mới nhìn rõ tình huống trong sân.
Triệu Tuấn quả nhiên không bị Kiều Đình một kích giết chết, anh vẫn quay lưng về phía Kiều Đình, nhưng cơ giáp nửa quỳ, toàn bộ thân thể lùn đi một nửa. Cũng chính vì động tác này mà vừa lúc ngăn chặn một kiếm của Kiều Đình.
Cơ giáp cho phản hồi làm cho Kiều Đình sửng sốt, hắn rõ ràng một chiêu vừa rồi không thành công như dự tính, tuy hắn không rõ vì sao Triệu Tuấn lại trùng hợp ngăn chặn một kiếm của hắn, nhưng cho dù vậy, hắn vẫn còn ưu thế, tận dụng thời cơ, hắn không chút do dự giơ kiếm quang, hung hăng chém xuống.
Một chiêu này cực nhanh cực tàn nhẫn, lúc này Triệu Tuấn còn đưa lưng về phía Kiều Đình, căn bản không có thời gian phản kích, tất cả mọi người cho rằng Triệu Tuấn lần này cho dù không chết cũng sẽ bị trọng thương. Quang thuẫn của Đặc cấp cơ giáp đối chiến với kiếm quang của Vương bài cơ giáp, căn bản không có biện pháp triệt tiêu năng lượng hoàn toàn, đến lúc đó, không chỉ cơ giáp của Triệu Tuấn bị tổn hại, đồng thời, năng lượng cường đại của kiếm quang cũng sẽ gây ra chấn động mạnh, gây ra thương tổn cho thân thể người điều khiển.
Ngay lúc Kiều Đình sắp đắc thủ, hắn đột nhiên cảm giác được một cổ nguy cơ, không hề nghĩ ngợi, kiếm quang trong tay đột nhiên chuyển hướng, từ bỏ công kích Triệu Tuấn, trực tiếp quét về phía bên phải của mình…
“Xoạt!” Kiếm quang cùng một kiếm quang khác va chạm kịch liệt lại lần nữa tạo ra vô số tia lửa, mà Triệu Tuấn lại thừa cơ hội lần này, điều khiển cơ giáp nhảy một cái, liền thấy cơ giáp của Triệu Tuấn thuận lợi xoay người ra ngoài, vững vàng rơi xuống mặt đất. Mà lúc này Triệu Tuấn đã đối diện Kiều Đình, kế hoạch đánh lén một kích giết chết của Kiều Đình đã thất bại hoàn toàn.
Kiều Đình mặt đầy u ám, không nghĩ tới chính mình lại đánh lén thất bại, điều này làm cho trong lòng hắn thật hụt hẫng, sớm biết như thế, còn không bằng chính diện tấn công, cho dù mất chút thời gian, cũng sẽ không làm cho hắn cảm thấy khó chịu như vậy.
Kiều Đình ảo não chỉ là chợt lóe, ánh mắt hắn rất nhanh quét về phía bên phải của mình, bởi vì người này đánh lén đúng lúc mới giúp cho Triệu Tuấn thoát được một mạng. Nhưng mà hắn vừa mới nhìn qua liền lập tức sửng sốt, bởi vì người đánh lén hắn thế nhưng lại là số 5 Lăng Thiên, người lúc nãy còn mới biểu hiện vô cùng không tốt, đối với hai người này Kiều Đình căn bản không để trong lòng, nhưng cũng chính vì như vậy, chỉ trong một cái chớp mắt, một Cơ giáp sĩ lại thành công đánh lén hắn, nắm bắt thời cơ nhịp nhàng ăn khớp, làm cho hắn không thể từ bỏ đánh lén Triệu Tuấn mà lựa chọn tự cứu bản thân.
Phải biết rằng cho dù là Vương bài cơ giáp thì quang thuẫn bảo hộ khoang điều khiển cũng là bộ phận yếu nhất, chỉ cần bị tấn công trực diện cũng sẽ làm hắn bị thương, đây là lý do hắn phải từ bỏ tấn công để tự vệ.
Một kích này của số 5 Lăng Thiên làm cho Kiều Đình cảm giác không thích hợp, hắn lập tức nhìn về phía đội viên của mình, phát hiện tình huống của đối phương vô cùng không xong, đối mặt với sự công kích của số 4 Lăng Thiên, đội viên của hắn lại chỉ có thể bị động phòng thủ, căn bản không có phản kháng đường sống.
Hiện tại số 4 Lăng Thiên đâu còn sự vụng về như hồi nãy, chỉ liếc mắt một cái, Kiều Đình liền rõ ràng, thực lực của số 4 Lăng Thiên so với đội viên của hắn còn mạnh hơn một bậc. Tâm thần Kiều Đình vừa động, lập tức hiểu rõ, hắn trúng kế.
Kiều Đình biết chính mình bị đối phương tính kế, tự nhiên vô cùng phẫn nộ, hắn âm lãnh hỏi Triệu Tuấn: “Tôi muốn biết, cậu làm sao phát hiện ra tôi?” Chỉ có phát hiện ra hắn thì mới có thể chế tạo cục diện này.
Triệu Tuấn phất phất kiếm quang trong tay, cười nói: “Thật ra, từ lúc cậu bắt đầu đuổi theo chúng tôi, chúng tôi đã biết rồi.”
Ánh mắt Kiều Đình lạnh lùng, Triệu Tuấn rõ ràng chỉ là trả lời có lệ, xem ra đối phương sẽ không nói cho hắn đáp án: “Nếu đã không muốn nói, vậy quên đi. Chỉ bằng ba người các người, cho dù có tính kế tôi được một lần thì kết cục cũng sẽ không thay đổi, các người đều sẽ chết ở chỗ này.” Kiều Đình lạnh lùng tuyên bố phán quyết của hắn dành cho ba người, vừa dứt lời, liền chạy tới trước mặt Triệu Tuấn, cho dù Kiều Đình am hiểu công kích từ xa hơn nhưng làm học sinh của Đường Ngọc, năng lực cận chiến của hắn cũng không yếu.
“Đến đây đi!” Đối mặt với sự tấn công của Kiều Đình, Triệu Tuấn hét lớn một tiếng, kiếm quang trong tay giơ lên phản công, Triệu Tuấn vốn là một Cơ giáp sĩ cận chiến, đối với năng lực cận chiến của mình mười phần tự tin, cho dù là đối mặt với Vương bài sư sĩ cao hơn một bậc, anh cũng không sợ.
“Choang, choang, choang……” Hai thanh kiếm quang nháy mắt đối chiến mấy chiêu, ánh lửa bắn ra bốn phía, ánh sáng kịch liệt phụt ra làm cho không ít đôi mắt của không các học sinh đang theo dõi trận chiến có chút đau đớn, nhưng mà cho dù như vậy, bọn họ cũng luyến tiếc dời đi tầm mắt, bởi vì bọn họ không biết trận chiến này có phải hay không chỉ một giây sau liền kết thúc. Người sáng suốt đều nhìn ra được, qua mấy chiêu đối chiến, Kiều Đình liền chiếm được ưu thế, sự chênh lệch giữa cơ giáp và năng lực điều khiển vẫn làm cho Triệu Tuấn rất nhanh rơi vào thế hạ phong, năng lượng cơ giáp của Triệu Tuấn ngày càng tiêu hao, tình huống càng lúc càng xấu, thậm chí có khả năng chỉ trong một giây nữa liền bị Kiều Đình đánh bại…
“Tích!” Đầu não vẫn luôn im lặng đột nhiên lại lần nữa phát ra âm thanh nhắc nhở, Kiều Đình theo bản năng liếc nhìn tin tức nhắc nhở, phát hiện số liệu đánh dấu đội viên của mình lại mất đi một người, lúc này, nhân số của chiến đội chỉ còn 6 người.
Bởi vì lúc này đội viên của hắn đã ngã xuống mặt đất, một cây kiếm quang đang được chậm rãi rút ra khỏi khoang điều khiển của đội viên, người kia không phải số 4 Lăng Thiên, mà là người đã đánh lén hắn, số 5 Lăng Thiên, Xem ra, lúc hắn đối chiến với Triệu Tuấn, số 5 Lăng Thiên đã lựa chọn trở về trợ giúp số 4 Lăng Thiên...
Trong lòng Kiều Đình phẫn nộ, chiến đội Lăng Thiên hết lần này đến lần khác làm cho hắn mất mặt, điều này làm cho Kiều Đình căm hận dị thường, trong lòng sát ý mãnh liệt, tốc độ ngón tay hắn lại lần nữa tăng lên, chân chính đạt tới tốc độ mà Vương bài sư sĩ nên có, có lẽ Kiều Đình cho rằng đã nắm chắc thắng lợi nên tâm tính vẫn là coi khinh, cho nên, hắn vẫn chưa chân chính thể hiện sức mạnh thật sự của một Vương bài sư sĩ, đây cũng là nguyên nhân Triệu Tuấn có thể chống cự lâu đến như vậy.
Tốc độ kiếm quang trong tay Kiều Đình tăng lên, như cuồng phong mưa bão bổ về phía Triệu Tuấn, công kích kịch liệt, làm cho Triệu Tuấn chỉ có thể đau khổ chống đỡ, cố gắng chống đỡ qua lần công kích này.
Bọn học sinh theo dõi trận chiến lúc này chỉ nhìn thấy một mảnh kiếm quang, giá cơ giáp màu đen của Triệu Tuấn đã bị kiếm quang bao phủ, bọn họ không biết đang xảy ra chuyện gì, chỉ có thể mở to đôi mắt theo dõi, chờ đợi kết quả xuất hiện.
Chỉ có một vài vị đạo sư mắt tinh cùng với những người có thực lực của trường quân đội là nhìn thấy rõ tình huống bên trong, lúc này kiếm quang của Triệu Tuấn đã trở nên mười phần ảm đạm, quang thuẫn của cơ giáp chỉ còn lại một tầng sáng nhàn nhạt, điều này tỏ vẻ, năng lượng cơ giáp của Triệu Tuấn sau mấy lần công kích điên cuồng của Kiều Đình đã sắp tiêu hao sạch sẽ, có lẽ chỉ cần qua hai ba kiếm, năng lượng cơ giáp của Triệu Tuấn sẽ hầu như không còn, lúc ấy, chờ đợi Triệu Tuấn sẽ là vô tình chém giết.
“Quả nhiên, Đặc cấp sư sĩ đối mặt với Vương bài sư sĩ là không hề khả năng phản kháng” vài vị cao tầng của trường quân đội nhìn đến đây trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nhịn không được nở nụ cười. Ngay từ đầu, bọn họ phát hiện Kiều Đình bị người của Lăng Thiên thiết kế, trong lòng có chút sợ hãi Kiều Đình ở thời khắc mấu chốt sẽ thất bại, hiện tại xem ra, bọn họ là buồn lo vô cớ. Vương bài sư sĩ, sao có thể bị mấy tiểu lâu la này đánh bại cơ chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.