[Dân Quốc] Pháp Y Bạch Hướng Mặc

Chương 39:

Lạc Tân

26/02/2023

“Sau khi bị rơi xuống nước, nước sẽ tràn vào đường hô hấp, sẽ kích thích đường hô hấp phân bố ra rất nhiều chất nhầy.”

Bạch Hướng Mặc chỉ nói, “Loại nấm bọt này bởi vì chứa rất nhiều chất nhầy, cho nên tính ổn định rất cao không dễ biến mất.”

“Nó có thể chứng minh là nạn nhân chết đuối sao?”

Bạch Hướng Mặc lắc đầu: “Bị trúng độc hặc bị siết cổ chết cũng có thể sinh ra.”

Bạch Hướng Mặc nâng tay nạn nhân lên, đặt ở trước mắt xem xét.

“Trong móng tay có dính bùn đất, trên tay còn có vết xướt, đây là vết thương lúc còn sống gây ra.”

“Xem ra người phụ nữ này xác thực là chết đuối rồi.”

Vương tham trưởng làm tham trưởng mấy năm nay cũng là biết một ít tri thức về người chết, người bị chết đuối thường là bởi vì bị rơi xuống nước hoảng sợ cho nên liều mạng giãy giụa, trong tay thường sẽ bắt lấy thực vật dưới nước hoặc là trong móng tay có bùn đất.

Lý Đức Chí cố gắng chịu đựng mùi tanh tưởi vội vàng mở miệng nói: “Lão bà của tôi vốn dĩ chính là chết đuối, đều có người nhìn thấy cô ấy rớt xuống, không biết các người bày ra nhiều việc thế này để làm gì nữa.”

Bạch Hướng Mặc nghe vậy cũng không có ngẩng đầu lên mà tiếp tục kiểm tra, hiện tại chỉ mới là bước đầu xác định thi biểu, chưa thể khẳng định được điều gì.

Hắn cũng không có đi phản bác, hướng Tề Minh duỗi tay: “Lấy cho tôi cái nhíp.”

Tề Minh nhanh chóng đem cái nhíp đưa cho Bạch Hướng Mặc.

Bạch Hướng Mặc từ trên miệng vết thương gắp ra một sợi tơ mỏng giống như sợi tóc, đưa tới gần trước mắt cẩn thận xem xét:

“Đây hẳn là của một loại thực vật nào đó, còn cụ thể thế nào phải đợi tiến hành thêm một bước giám định nữa mới biết.”



Tuy rằng Tề Minh chuẩn bị không ít đồ vật, nhưng rõ ràng có rất nhiều dụng cụ không được đầy đủ, ví dụ như sơi tơ này không có thứ gì thích hợp để đựng nó.

Bạch Hướng Mặc chỉ có thể đem sợi tơ để vào túi giấy chế thành túi đựng vật chứng:

“Bảo quản nó cho cẩn thận, đừng để nó rớt ra ngoài.”

Đừng nhìn sợi tơ này nhỏ xíu mỏng manh, nhưng lại có thể cung cấp rất nhiều manh mối.

“Yên tâm đi.” Tề Minh ở trên túi viết tên vật chứng cùng với số thứ tự.

Bạch Hướng Mặc nhìn hắn một cái: “Không tệ a, còn biết đánh số.”

Ngay sau đó, Bạch Hướng Mặc dùng cái nhíp khác thật cẩn thận đem bùn đất trong móng tay của nạn nhân lấy ra từng chút một, để vào trong túi vật chứng.

“Đã kiểm tra bên ngoài xong, hiện tại chuẩn bị bắt đầu giải phẫu.” Bạch Hướng Mặc cầm lấy cây kéo chuẩn bị cắt ra quần áo trên người nạn nhân.

“Cậu muốn làm gì!”

Lý Đức Chí vội vàng xông tới ngăn cản, lại bị Tề Minh cản lại, giống xách gà con mà xách cổ áo của ông ta trực tiếp ném qua một bên.

Bạch Hướng Mặc trong lúc làm việc luôn luôn tập trung nhìn thấy một màn này đều nhịn không được thất thần, lại nhìn lướt qua cánh tay của Tề Minh.

Bất quá lý trí của hắn vẫn còn ở, nhanh chóng hoàn hồn trả lời:

“Thi kiểm chính là phải đối thi thể tiến hành toàn diện kiểm tra, không chỉ có kiểm tra bên ngoài mà phải kiểm tra các khí quan bên trong thi thể nữa.”



Lý Đức Chí không dự đoán được Tề Minh sẽ ra tay, mới không chú ý có một chút đã bị mùi tanh tưởi trong phòng sặc đến thiếu chút nữa đã ngất xỉu, phải một hồi lâu mới hoà hoãn lại.

“Sao các ngươi lại có thể đối xử với vợ tôi như vậy! Chuyện này liên quan đến danh tiết của phụ nữ!”

Vương tham trưởng nghe không nổi nữa nói: “Người đều đã chết còn quan tâm đến cái gì danh tiết nữa chứ! Nếu không phải ngươi muốn lấy tiền, ngươi nghĩ ai thích ở chỗ này xem chứ?”

Lý Đức Chí bị nói cho nghẹn họng, không dám lại nói gì nữa.

Bạch Hướng Mặc cắt ra quần áo, thi thể không có quần áo trói buộc, có vẻ càng thêm khổng lồ, mùi tanh tưởi bóc ra cũng càng thêm nồng nặc rõ ràng hơn.

Bất quá lúc này mọi người đã có chút thích ứng hơn, không hề xuất hiện phản ứng gì kịch liệt.

Bạch Hướng Mặc cẩn thận kiểm tra bên ngoài thi thể, cũng không có phát hiện miệng vết thương rõ ràng.

Nhìn cổ thi thể khổng lồ không bình thường này, Bạch Hướng Mặc đành phải chịu thua, đem ánh mắt nhìn về phía Tề Minh xin giúp đỡ.

“Làm phiền, anh giúp tôi đem thi thể lật lại đi.”

Những người khác đều yên lặng mà lui về sau một bước, căn bản không muốn bị sai sử làm loại chuyện này, ngay cả Lý Đức Chí cũng đều thối lui đến phía sau cùng.

Tề Minh nhận mệnh mà đi lên trước, đang chuẩn bị động thủ lại bị Bạch Hướng Mặc cản lại.

“Anh phải cẩn thận, ngàn lần đừng phá hư thi thể, sẽ ảnh hưởng đến việc kiểm tra của tôi.”

Tề Minh dùng ánh mắt sắc bén như dao bắn về phía cậu ta, nhưng động tác trên tay lại cực kỳ cẩn thận.

Bạch Hướng Mặc lại tiến hành thêm một bước kiểm tra nữa, vẫn như cũ không có gì phát hiện.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [Dân Quốc] Pháp Y Bạch Hướng Mặc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook