Đan Thần

Chương 280: Ai điên cuồng hơn

Thắng Kỷ

13/05/2013

Bởi vì Trình Cung mới đẩy đan dược ra, Ngự Đan Đường không có đan dược khác đối kháng, cuối cùng dứt khoát đem trọn Ngự Đan Đường bán cho Đan Thần Phủ, mặt khác còn bỏ thêm gần một trăm triệu lượng hoàng kim mới tính toán hoàn toàn trả hết. Hiện tại Đan Thần Phủ, đã triệt để điều khiển tất cả sinh ý đan dược của Lam Vân Đế Quốc.

Đám người Bàn Tử đứng ở sau lưng Trình Cung, chứng kiến cái dạng kia của Trình Cung, cả đám đều nghẹn lấy, cố nén cười. Trong lòng tự nhủ, mịa nó, đại thiếu thật không hỗ là đứng đầu Tứ đại hại chúng ta, mẹ nó quá hư hỏng. Này nếu là ta, chỉ sợ có thể trực tiếp nhảy dựng lên dốc sức liều mạng.

Ở giữa Vọng Xuân Đình có một bàn đá, chung quanh có bốn cái ghế đá, Vũ Thân Vương trực tiếp ngồi ở đối diện Trình Cung, cũng không có nhìn Trình Cung, trực tiếp nhìn hai đội ngũ xa xa.

- Đối với ta mà nói, tổn thất chút vàng bạc ngược lại là không sao cả, chỉ có thể cảm thán, thủ túc tương tàn, sao mà tàn nhẫn.

Vũ Thân Vương nói xong rất là tiếc hận cảm thán, lập tức nói:

- Có đấu thì có đánh bạc, đây là quy củ từ xưa cho tới nay, nếu nói bài bạc thì hơi tục, chúng ta đánh bạc ít đồ vật mà tiền mua không được, ta đánh bạc những đan phương, phương thuốc mà Đan Thần Phủ mới đẩy ra gần đây, cũng không biết Trình đại thiếu có dám đánh cuộc hay không?

Tuy biểu hiện ra không sao cả, còn lấy Trình Cung cùng Trình Lam huynh đệ tương tàn ra phản kích, nhưng Vũ Thân Vương là người tự tin như thế, đối với việc Ngự Đan đường bị Trình Cung chiếm đoạt canh cánh trong lòng như trước. Chỉ là ngay cả trong kiện bảo bối hắn lấy được cũng không có so nổi với đan phương, phương thuốc mà Trình Cung đẩy ra, hắn mới bất đắc dĩ bỏ qua Ngự Đan Đường. Nhưng trong nội tâm há có thể cam tâm, ở hắn xem ra, Trình Cung này đoán chừng là có vận khí cứt chó, đạt được những đan phương này, chỉ cần có những đan phương cùng phương thuốc này, hắn như trước có thể dần dần chiếm đoạt Đan Thần Phủ.

Lần này hắn tự nhận là nắm chắc thắng lợi trong tay, cho nên mới nói ra những đan phương cùng phương thuốc kia.

- Ân. . . Đan phương. . . Phương thuốc?

Trình Cung thoáng cái ngây ngẩn cả người, bà mẹ nó, còn tưởng rằng ngươi nói muốn đánh bạc giá trị con người, tánh mạng gì chứ, nguyên lai chỉ là đánh bạc cái này ah. Đối với Trình Cung mà nói, những đan phương cùng phương thuốc kia chỉ là hắn vì ứng phó Ngự Đan Đường mới viết một ít, cái kia đối với hắn không có giá trị. Đã đến cảnh giới hắn hôm nay, đan phương, phương thuốc cấp độ này, nếu như hắn muốn mà nói, một ngày làm ra hơn mười cái cũng không thành vấn đề.

Đối với người khác mà nói trân quý vô cùng, đối với Trình Cung mà nói, cái đồ chơi này căn bản không có giá trị gì, bởi vì Trình Cung có thể tùy thời sáng tạo đan phương, phương thuốc mới rất tốt.

- Như thế nào, Trình đại thiếu không dám đánh bạc?

Thấy bộ dáng Trình Cung rất giật mình, Vũ Thân Vương cho là mình bắt được chỗ đau của Trình Cung, làm hắn khó chịu.

- Đánh bạc, đánh bạc chứ.

Cái đồ chơi này có cái gì không dám đánh bạc, không nói trước lão tử sẽ không thua, coi như thua cùng lắm thì chờ ngươi tự cho là đạt được hết thảy, bắt đầu đối nghịch cùng bản đại thiếu, ta tại cầm đồ tốt ra, đến lúc đó ngươi lại bồi chết.

Trình Cung dùng sức gật đầu:

- Đánh bạc, vì cái gì không đánh bạc, Trình Cung ta đánh cuộc thì cho tới bây giờ chưa sợ qua ai, nhưng Vũ Thân Vương ngươi cũng biết giá trị những thứ này, Đan Thần Phủ ta phải dựa vào những đan phương, phương thuốc này mà sống, ngươi có thể lấy ra cái gì để đánh bạc cùng ta?

- Năm trăm thất Thượng đẳng bảo mã, ba khỏa nội đan cấp Yêu tướng, hai thanh Linh khí hạ phẩm.

Vũ Thân Vương trực tiếp khai ra giá trên trời, bởi vì hắn biết rõ giá trị những thứ kia, đan dược thành phẩm giảm xuống gấp đôi, đối với toàn bộ quốc gia vô cùng trọng yếu, nhưng hiện tại loại vật này lại nắm giữ ở trong tay Trình Cung, nếu như hắn có được, vậy nhất định sẽ thay đổi thời thế.

Điên rồi, điên rồi, Vũ Thân Vương thật sự điên rồi. Tất cả người đứng phía sau Trình Cung giật mình, bởi vì bọn họ đi theo bên người Trình Cung thời gian dài, đối với đan dược, phương thuốc, đan phương dần dần cũng có sức miễn dịch, ngược lại cảm giác những vật này của Vũ Thân Vương quá quý trọng.

- Ân, lại thêm mười ngàn vạn lượng hoàng kim.



Trình Cung suy nghĩ một chút, dựng lên một ngón tay. Kỳ thật Vũ Thân Vương đưa ra ba dạng này, đều là đồ vật có tiền cũng mua không được.

Vũ Thân Vương nghe xong cũng sửng sờ, không rõ vì sao Trình Cung lại tăng thêm hoàng kim, trong nội tâm lập tức có chút minh bạch. Hừ, giới hạn mắt của hắn cũng chỉ là cực hạn ở trình độ thế tục, tự nhiên cảm giác hoàng kim càng thêm quý trọng, cũng tốt, chỉ cần ngươi đồng ý là được.

- Tốt.

Vũ Thân Vương cũng không sao cả, trực tiếp gật đầu đồng ý. Ở hắn xem ra, giá trị những đan phương, phương thuốc kia viễn siêu không sai.

Hắc hắc, mịa nó, không phải ngươi muốn lấy lại những gì đã mất sao, lần này bản đại thiếu cho ngươi mất luôn những gì đã có. Vũ Thân Vương nào biết ý nghĩ trong lòng Trình Cung, thời điểm hai người bọn họ bàn luận, hai đôi người phía dưới đã kéo khoảng cách ra mấy ngàn mét.

Trận hình hai bên cũng đã triển khai. Khoảng cách này, dùng lực lượng Vũ Thân Vương có thể trực tiếp thông qua thần niệm khống chế hết thảy trong tràng.

Người chung quanh cũng đều nín thở tập trung tư tưởng, vô cùng khẩn trương nhìn phía dưới, hoặc là dùng tinh thần lực, thần niệm chú ý đến tình huống phía dưới, đây chính là sự tình bao nhiêu năm chưa từng có. Một phương là đội thân vệ Vũ Thân Vương, một phương khác là Huyết Chiến Trình Tiếu Thiên, Huyết Chiến cùng Long vệ, Ám Ảnh rất nổi danh, trên chiến trường càng lập nên uy danh hiển hách. Mà đội thân vệ Vũ Thân Vương đều cường hãn vô cùng, dám cùng liều Huyết Chiến, khẳng định có nắm chắc nhất định.

- Lập tức phục dụng Cuồng Bạo Đan, bọn hắn bất quá là trung đẳng bảo mã cấp cao nhất, dùng ưu thế tốc độ cùng lực lượng lập tức đục xuyên, sau đó xoay đầu lại đục xuyên lần nữa.

Thượng đẳng bảo mã rất khó tìm, có lẽ đại gia tộc sẽ có một ít bảo mã đỉnh cấp, hoặc là một ít bảo mã thượng đẳng, nhưng bình thường rất khó đại quy mô phân phối cho thủ hạ. Toàn bộ Đội thân vệ Vũ Thân Vương đều phân phối bảo mã thượng đẳng, bên trên tốc độ tuyệt đối có ưu thế, bên này Trình Cung vừa đồng ý, hắn đã hạ mệnh lệnh.

- Chạy mau, chạy qua bên cạnh.

Nhưng vào lúc này, Trình Cung đột nhiên hét lớn một tiếng xuống phía dưới.

Thanh âm này ngưng tụ lực lượng cường đại, cuồn cuộn đương đương, đừng nói là phía dưới, chung quanh hơn mười dặm đều quanh quẩn thanh âm của hắn.

Một tiếng này làm cho một ít người vốn nín thở tập trung tư tưởng suy nghĩ giật nảy mình, nhất là Vũ Thân Vương cùng người bên hắn, vô cùng kinh ngạc, ánh mắt khiếp sợ nhìn Trình Cung.

Hắn. . . hắn lại làm gì, hắn điên rồi a? Hắn hô như vậy, tất cả mọi người cũng nghe được, này coi là quân bày trận gì ah.

Hắn còn không biết xấu hổ nói mình là quân thần bên trong Vân Ca Thành, chóng mặt a, đến cùng hắn đang suy nghĩ cái gì.

- Bà mẹ nó, này cũng được sao, Trình đại thiếu đang chơi cái gì?

- Không thể nào, chẳng lẽ hắn thật sự muốn công khai chỉ huy đội ngũ như vậy sao?

- Điên rồi, thật sự điên rồi, cái này căn bản là vô nghĩa, có lẽ hắn cố ý mê hoặc địch nhân, âm thầm còn truyền âm hạ mệnh lệnh khác, ách... Được rồi, coi như ta chưa nói.

... ...

Bởi vì vào lúc này, sáu mươi tên Huyết Chiến đồng thời dựa theo Trình Cung chỉ huy, thật sự ruổi ngựa phóng qua bên kia.

Hắn muốn làm gì? Vũ Thân Vương cũng có chút choáng luôn.



- Đúng, nhanh, chạy đến Phong Khẩu, khi bọn hắn tới thì giết hết bọn hắn.

Trình Cung lần nữa gầm lên.

Kỳ thật không chỉ nói Vũ Thân Vương cùng hơn mười vạn người vây xem chung quanh nhìn rớt mắt, ngay cả đám người đi theo Trình Cung, sau khi nghe lời này cũng triệt để chết lặng, má ơi, đại thiếu đùa cũng quá khoa trương đi, nào có đánh trận như vậy, đối phương biết hết trơn, còn đánh cái rắm.

Trình Lập cùng Trình Trảm gấp đến độ hận không thể xông lên, trực tiếp che miệng Trình Cung, đại thiếu a, ngươi cũng đừng hô nữa, ngươi truyền âm cũng được mà, sử dụng thần niệm cũng được, ngươi đây là làm gì vậy.

Sắc Quỷ cau mày cân nhắc, bởi vì này hết thảy đều là Trình Cung an bài, hắn cũng không rõ ràng lắm.

Bàn Tử thì dứt khoát dùng tay che mặt, gánh không nổi người kia ah! !

- Ha ha. . . Bà mẹ nó, Trình đại thiếu quá ngưu bức, nếu như như vậy hắn cũng có thể thắng, vậy Võ Thân Vương học binh pháp bao nhiêu năm đều là không công.

- Thủ hạ Vũ Thân Vương cưỡi là thượng đẳng bảo mã, hắn thật dám bỏ tiền vốn.

- Lần này Trình đại thiếu khổ rồi.

... ...

Vũ Thân Vương sững sờ, hắn thật không nghĩ tới. Nhưng mà trong nội tâm dở khóc dở cười chính là, ngươi cũng nói ra, ngựa của thủ hạ ta tốt hơn thủ hạ ngươi, hữu dụng sao. Trong nội tâm nghĩ vậy, hắn đã ra lệnh cho Kiều Mục, bảo hắn trực tiếp dẫn người vượt lên trước, sau đó đả kích người Huyết Chiến.

Ngay thời điểm tất cả mọi người im lặng, bất đắc dĩ, không biết nên nói cái gì cho tốt, thành viên Huyết Chiến đột nhiên lấy ra đan dược, trực tiếp nhét vào trong miệng ngựa. Ngựa ăn đan dược xong thân thể lập tức to thêm một vòng, lỗ mũi mang theo khí tức sóng nhiệt, như gió như điện xông ra ngoài, tốc độ kia so với thượng đẳng bảo mã cũng nhanh hơn rất nhiều, cho dù so với đỉnh cấp bảo mã cũng không kém bao nhiêu.

Biến cố này ai cũng không nghĩ tới, chung quanh hơn mười vạn người phát ra kinh hô, trong lòng Vũ Thân Vương căng thẳng, điên rồi, hắn cho ngựa phục dụng đan dược, hắn thật sự điên rồi, loại đan dược mãnh liệt này, ngựa sao có thể chịu đựng được ?

Vũ Thân Vương không biết là, ngựa của Trình Cung bên này, bình thường huấn luyện, lúc chiến đấu phục dụng không ít dược tề, đan dược, so với ngựa bình thường mạnh hơn rất nhiều. Thoạt nhìn mặc dù là bảo mã trung đẳng, so với thượng đẳng bảo mã bình thường cũng không chênh lệch chút nào.

- Không thể để cho bọn hắn vượt lên trước, tất cả mọi người phục dụng Giải Độc Đan, nín thở, tùy thời chuẩn bị phân tán, dùng lực lượng cá nhân đối chiến.

Vũ Thân Vương trước tiên làm ra ứng đối.

- Bành bành bành...

Hơn sáu mươi tên thành viên Huyết Chiến trực tiếp vọt tới Phong Khẩu, có mấy người trực tiếp lấy ra rất nhiều dược vật, lập tức dược phấn bay đầy trời, nếu không như thế, thì trong tay nhen nhóm một ít gì đó, bốc lên khói đen nồng đậm, lập tức đều ném đi ra ngoài.

- Vương gia, những độc dược này của ta, trừ khi đạt đến Thoát Tục kỳ tự thành nội tức, có thể dùng pháp lực tạo ra cương khí bảo vệ, nếu không cho dù nín thở, phục dụng một ít giải độc đan bình thường đều không có hiệu quả gì, ngươi nói có phải là thứ tốt hay không, cái đồ chơi này có thể liều mạng cùng Ngũ Sắc Độc Sương của Độc Giáo hay không.

Làm Vũ Thân Vương không nghĩ tới chính là, sau khi Trình Cung hô xong, như là quan hệ nhiều mật thiết nói chuyện với hắn.

Sắc mặc Vũ Thân Vương không khỏi thay đổi lần nữa, lập tức dùng thần niệm thông tri Kiều Mục, trong nội tâm cũng không sao cả. Trên thực tế ở Vân Ca Thành đây cũng không coi là bí mật, mặc dù mẫu thân Vũ Thân Vương là người Nam Cương Độc Giáo, nhưng Vũ Thân Vương lại muốn đường đường chính chính đi vương đạo chi lộ. Cho dù lợi dụng mượn nhờ lực lượng Nam Cương Độc Giáo cũng rất che giấu, bình thường cũng không thích người khác nhắc tới Nam Cương Độc Giáo, dù xưng là Thần Giáo hắn cũng không thích, nhưng Trình Cung căn bản không có để ý tới cảm nhận của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook