Chương 1367: Bái tế (2)
Thắng Kỷ
03/01/2014
...
Sau khi U Minh Vi Nhi ra ngoài mấy năm đột nhiên trở về nói thiên phú thần thông thức tỉnh. Mười mấy năm sau, trước khi chết đột nhiên lại truyền đến mấy câu nói kỳ lạ, U Minh Cửu Thiên vốn không hiểu rõ, còn tưởng U Minh Vi Nhi trong lúc tu luyện xảy ra vấn đề mới nói như vậy.
Hiện tại hắn mới thực sự minh bạch. Muội muội vẫn ngốc như trước kia. Trong một lần chiến đấu trước kia, đối phương vốn muốn giết chết hai người bọn họ, nhưng nàng lại một mình kháng cự, kết quả mấy nghìn năm sau mới có thể khôi phục, sau khi khôi phục lại...
Suy nghĩ một hồi, U Minh Cửu Thiên rốt cuộc không kìm được nụ cười sầu thảm.
Sau ba ngày, hắn phải áp chế tất cả chuyện này, hắn là U Minh Cửu Thiên, hắn chỉ có thể vĩnh viễn chôn chặt kỷ niệm về muội muội trong lòng.
Sau đó hắn đột nhiên nghĩ đến lời nói của Trình Cung, đúng như Trình Cung suy nghĩ, U Minh Cửu Thiên trước tiên sử dụng thần niệm tra xét. Phải biết rằng, nơi này là không gian nguyên giới của hắn, đã bắt đầu từ từ chuyển biến thành tiểu thế giới, chứng tỏ hắn sắp đạt được cảnh giới Đạo Tôn, nhưng sau đó điều khiến hắn khiếp sợ chính là, bất luận hắn lục soát như thế nào đều không tìm được một chút vết tích.
Người đâu rồi?
Đối phương khẳng định không rời đi, nhưng vì sao không tra xét được. Đây chính là không gian nguyên giới của mình, ở đây sắp sửa hình thành tiểu thế giới, ngay cả quy tắc cũng có chút bất đồng với ngoại giới, ở đây mình chính là chủ nhân, sao có thể như vậy?
Lẽ nào Trình Cung thực sự sở hữu tiên khí, tên của hắn và vị kia như nhau, chẳng lẽ là đồ đệ của vị kia?
Rất có khả năng, những lời hắn nói trước đó rõ ràng có ý định ám chỉ mình. Nếu thật sự là đồ đệ của vị kia, cho dù có tiên khí cũng chẳng có gì lạ.
- Nghĩ thông rồi chứ, mang ta đến chỗ Nhị thẩm bái tế, hay là...
Đúng vào lúc này, Trình Cung đột nhiên xuất hiện ở chỗ cũ.
Trình Cung chỉ nói phân nửa, sau đó nhìn về phía U Minh Cửu Thiên chờ hắn quyết định, ba ngày này hắn rốt cuộc có suy nghĩ gì, có chuyển biến gì, những điều này đều rất khó dự liệu. Chỉ cần một ý niệm, hai bên có thể khai chiến, thậm chí toàn bộ Trình gia từ nay về sau sẽ có một cường địch siêu cấp.
- Ngươi không phải đã biểu hiện ra ngươi không sợ một trận chiến sao?
U Minh Cửu Thiên nói, trực tiếp bước về phía trước, sau một khắc cảnh vật tinh không xung quanh đều đã biến mất, bọn họ đã rời khỏi không gian nguyên giới của U Minh Cửu Thiên, còn U Minh Cửu Thiên đã ở ngoài nghìn dặm.
Thấy U Minh Cửu Thiên cũng không quấn quýt, cũng không oán hận Trình gia, trong lòng Trình Cung như trút được gánh nặng.
- Không sợ đánh một trận không có nghĩa là rất muốn đánh, nhất là Nhị thẩm là người của Trình gia chúng ta, ngươi lại là ca ca yêu thương nhất của Nhị thẩm. Nhị thúc lúc sắp chết từng nói, năm đó khi Nhị thẩm và Nhị thúc ở với nhau, toàn là nhắc tới chuyện ở nhà, nhắc tới thời gian vui vẻ khi còn nhỏ của hai người, nói là sau này ca ca không thú vị nữa, vì vậy mới ra ngoài chơi.
Trình Cung nói, cất bước đuổi theo U Minh Cửu Thiên.
Mặc dù đã trải qua ba ngày, nhưng U Minh Cửu Thiên nghe nói như thế vẫn không khỏi dừng lại, sau đó than nhẹ một tiếng:
- Là ta thiếu quan tâm đến muội muội, lúc đó vừa vặn trong U Minh Luyện Ngục xảy ra một số chuyện, khi muội muội tỉnh lại ta đang bận giải quyết những chuyện này.
- Người đó đã từng chỉ điểm ta, đối với ta cũng có một chút ân tình, đối với U Minh Luyện Ngục chúng ta cũng có bang trợ rất lớn, nhưng đây không phải nguyên nhân ta không động thủ với Trình gia các ngươi. Khi ngươi nói ra chuyện này, người đầu tiên ta muốn tiêu diệt chính là ngươi và toàn bộ Trình gia các ngươi, nếu không phải Trình Vũ Dương còn sống, ta sẽ là người đầu tiên tiêu diệt bọn hăn. Nếu không phải vì Trình gia, muội muội ta sẽ không chết, về phần yêu tộc ta cũng sẽ không bỏ qua cho bọn chúng. Nhưng phía bên các ngươi...
- Muội muội đến cuối cùng vẫn lo lắng, sợ tình huống hôm nay sẽ phát sinh, ta không muốn để nàng rời đi mà vẫn không yên lòng.
U Minh Cửu Thiên một hồi nói câu này, một hồi nói câu kia, tựa hồ không có kết cấu, nhưng lại biểu đạt được suy nghĩ trong lòng hắn.
- Ta đến bái tế Nhị thẩm cũng là hoàn thành tâm nguyện của Nhị thúc, ký thác một niềm thương nhớ mà thôi. Chúng ta vẫn nên suy nghĩ cho người sống nhiều hơn, ta nghĩ không bao lâu nữa, Trình Lam có thể nắm tất cả trong tay, tự mình đối phó yêu tộc.
Nếu U Minh Cửu Thiên đã có thể nghĩ thông suốt, Trình Cung cũng không đi cãi cọ làm gì.
Trình Cung đối với người nhà luôn luôn rất tùy ý, đối với người khác đừng nói là một câu, cho dù nửa câu hắn cũng sẽ không nói, nhưng đối với người nhà thì khác.
Trình Cung còn không đến mức vì thể diện đi cãi cọ, hiện tại hắn cũng không thực sự e ngại U Minh Luyện Ngục, bằng không hắn sẽ không nói.
- Ta kêu người đi tìm hiểu rồi, ngươi vì Trình Lam mà đến Bà La Đa thần miếu giết Vũ Thân Vương?
Mặc dù ba ngày này vô cùng bi thương đau lòng, nhưng U Minh Cửu Thiên vẫn vận dụng tất cả lực lượng điều tra tư liệu của Trình gia.
Kết quả phát hiện những thứ Trình Cung nói còn khách quan hơn những tư liệu hắn điều tra được, điều này cũng khiến hắn rất bất ngờ.
- Trước đây khi hắn chơi với ta lúc nào cũng tặng đồ, ta đương nhiên cũng không vội vàng đối phó hắn, nhưng ta tuyệt đối không thể bỏ qua cho hắn sau một số chuyện hắn làm với Trình Lam. Được rồi, hiện tại cách ngày ta trở lại Nam Chiêm Bộ Châu còn chút thời gian, khoảng cách mười tháng cũng đủ làm một số chuyện, ngươi giúp ta báo tin cho phía bên Trình gia Nam Chiêm Bộ Châu, nói tình hình bên này của ta rất tốt, sau khi làm xong chuyện sẽ trở về. Mặt khác thả tin tức ta chạy trốn truy sát của Côn Bằng Đại Đế, khiến Côn Bằng Đại Đế tức chết, thuận tiện nói với Vũ Thân Vương, nói mười tháng nữa ta sẽ đúng giờ đến Bà La Đa thần miếu tìm hắn.
Nghe U Minh Cửu Thiên nhắc tới chuyện này, Trình Cung cũng rất tùy ý nói.
Tên gia hỏa này thật ra không khách khí?
Nghe Trình Cung nói xong, U Minh Cửu Thiên sửng sốt, thật sự rất bất ngờ, người này cũng quá tùy ý rồi.
Mình không tìm hắn tính sổ, không tìm hắn gây phiền phức là tốt lắm rồi, hắn lại...
- Ta sẽ phân phó người đi làm.
Thế nhưng U Minh Cửu Thiên cũng không có biện pháp cự tuyệt yêu cầu của Trình Cung, suy nghĩ một lát lại nói:
- Nếu Trình Lam đã kế thừa thiên phú thần thông của Vi Nhi, vậy hắn chính là người trong hoàng tộc U Minh Luyện Ngục, hắn có chuyện gì, hoàng tộc chúng ta cũng không thể khoanh tay đứng nhìn...
- Chuyện này trước hết không cần ngươi quan tâm, ta sẽ xử lý. Về phần chuyện sau này của hắn, ngươi cũng đừng nghĩ đến chuyện an bài, sau này hắn trưởng thành, muốn làm cái gì là chuyện của hắn, cho dù hắn muốn đến U Minh Luyện Ngục tiếp nhận ngươi ta cũng không quản. Nhưng nếu như hắn nguyện ý tiếp tục ở ĐAN THầN PHủ, Nam Chiêm Bộ Châu, tốt nhất ngươi cũng đừng quản nhiều. Thế giới này đã không ít bi kịch, không cần phải tận lực đi chế tạo nữa, chỉ cần khiến hắn hiểu được đạo lý làm người, không để hắn bị người khác khi dễ, chuyện lựa chọn, quyết đoán cứ giao cho bản thân hắn đi.
Sau khi U Minh Vi Nhi ra ngoài mấy năm đột nhiên trở về nói thiên phú thần thông thức tỉnh. Mười mấy năm sau, trước khi chết đột nhiên lại truyền đến mấy câu nói kỳ lạ, U Minh Cửu Thiên vốn không hiểu rõ, còn tưởng U Minh Vi Nhi trong lúc tu luyện xảy ra vấn đề mới nói như vậy.
Hiện tại hắn mới thực sự minh bạch. Muội muội vẫn ngốc như trước kia. Trong một lần chiến đấu trước kia, đối phương vốn muốn giết chết hai người bọn họ, nhưng nàng lại một mình kháng cự, kết quả mấy nghìn năm sau mới có thể khôi phục, sau khi khôi phục lại...
Suy nghĩ một hồi, U Minh Cửu Thiên rốt cuộc không kìm được nụ cười sầu thảm.
Sau ba ngày, hắn phải áp chế tất cả chuyện này, hắn là U Minh Cửu Thiên, hắn chỉ có thể vĩnh viễn chôn chặt kỷ niệm về muội muội trong lòng.
Sau đó hắn đột nhiên nghĩ đến lời nói của Trình Cung, đúng như Trình Cung suy nghĩ, U Minh Cửu Thiên trước tiên sử dụng thần niệm tra xét. Phải biết rằng, nơi này là không gian nguyên giới của hắn, đã bắt đầu từ từ chuyển biến thành tiểu thế giới, chứng tỏ hắn sắp đạt được cảnh giới Đạo Tôn, nhưng sau đó điều khiến hắn khiếp sợ chính là, bất luận hắn lục soát như thế nào đều không tìm được một chút vết tích.
Người đâu rồi?
Đối phương khẳng định không rời đi, nhưng vì sao không tra xét được. Đây chính là không gian nguyên giới của mình, ở đây sắp sửa hình thành tiểu thế giới, ngay cả quy tắc cũng có chút bất đồng với ngoại giới, ở đây mình chính là chủ nhân, sao có thể như vậy?
Lẽ nào Trình Cung thực sự sở hữu tiên khí, tên của hắn và vị kia như nhau, chẳng lẽ là đồ đệ của vị kia?
Rất có khả năng, những lời hắn nói trước đó rõ ràng có ý định ám chỉ mình. Nếu thật sự là đồ đệ của vị kia, cho dù có tiên khí cũng chẳng có gì lạ.
- Nghĩ thông rồi chứ, mang ta đến chỗ Nhị thẩm bái tế, hay là...
Đúng vào lúc này, Trình Cung đột nhiên xuất hiện ở chỗ cũ.
Trình Cung chỉ nói phân nửa, sau đó nhìn về phía U Minh Cửu Thiên chờ hắn quyết định, ba ngày này hắn rốt cuộc có suy nghĩ gì, có chuyển biến gì, những điều này đều rất khó dự liệu. Chỉ cần một ý niệm, hai bên có thể khai chiến, thậm chí toàn bộ Trình gia từ nay về sau sẽ có một cường địch siêu cấp.
- Ngươi không phải đã biểu hiện ra ngươi không sợ một trận chiến sao?
U Minh Cửu Thiên nói, trực tiếp bước về phía trước, sau một khắc cảnh vật tinh không xung quanh đều đã biến mất, bọn họ đã rời khỏi không gian nguyên giới của U Minh Cửu Thiên, còn U Minh Cửu Thiên đã ở ngoài nghìn dặm.
Thấy U Minh Cửu Thiên cũng không quấn quýt, cũng không oán hận Trình gia, trong lòng Trình Cung như trút được gánh nặng.
- Không sợ đánh một trận không có nghĩa là rất muốn đánh, nhất là Nhị thẩm là người của Trình gia chúng ta, ngươi lại là ca ca yêu thương nhất của Nhị thẩm. Nhị thúc lúc sắp chết từng nói, năm đó khi Nhị thẩm và Nhị thúc ở với nhau, toàn là nhắc tới chuyện ở nhà, nhắc tới thời gian vui vẻ khi còn nhỏ của hai người, nói là sau này ca ca không thú vị nữa, vì vậy mới ra ngoài chơi.
Trình Cung nói, cất bước đuổi theo U Minh Cửu Thiên.
Mặc dù đã trải qua ba ngày, nhưng U Minh Cửu Thiên nghe nói như thế vẫn không khỏi dừng lại, sau đó than nhẹ một tiếng:
- Là ta thiếu quan tâm đến muội muội, lúc đó vừa vặn trong U Minh Luyện Ngục xảy ra một số chuyện, khi muội muội tỉnh lại ta đang bận giải quyết những chuyện này.
- Người đó đã từng chỉ điểm ta, đối với ta cũng có một chút ân tình, đối với U Minh Luyện Ngục chúng ta cũng có bang trợ rất lớn, nhưng đây không phải nguyên nhân ta không động thủ với Trình gia các ngươi. Khi ngươi nói ra chuyện này, người đầu tiên ta muốn tiêu diệt chính là ngươi và toàn bộ Trình gia các ngươi, nếu không phải Trình Vũ Dương còn sống, ta sẽ là người đầu tiên tiêu diệt bọn hăn. Nếu không phải vì Trình gia, muội muội ta sẽ không chết, về phần yêu tộc ta cũng sẽ không bỏ qua cho bọn chúng. Nhưng phía bên các ngươi...
- Muội muội đến cuối cùng vẫn lo lắng, sợ tình huống hôm nay sẽ phát sinh, ta không muốn để nàng rời đi mà vẫn không yên lòng.
U Minh Cửu Thiên một hồi nói câu này, một hồi nói câu kia, tựa hồ không có kết cấu, nhưng lại biểu đạt được suy nghĩ trong lòng hắn.
- Ta đến bái tế Nhị thẩm cũng là hoàn thành tâm nguyện của Nhị thúc, ký thác một niềm thương nhớ mà thôi. Chúng ta vẫn nên suy nghĩ cho người sống nhiều hơn, ta nghĩ không bao lâu nữa, Trình Lam có thể nắm tất cả trong tay, tự mình đối phó yêu tộc.
Nếu U Minh Cửu Thiên đã có thể nghĩ thông suốt, Trình Cung cũng không đi cãi cọ làm gì.
Trình Cung đối với người nhà luôn luôn rất tùy ý, đối với người khác đừng nói là một câu, cho dù nửa câu hắn cũng sẽ không nói, nhưng đối với người nhà thì khác.
Trình Cung còn không đến mức vì thể diện đi cãi cọ, hiện tại hắn cũng không thực sự e ngại U Minh Luyện Ngục, bằng không hắn sẽ không nói.
- Ta kêu người đi tìm hiểu rồi, ngươi vì Trình Lam mà đến Bà La Đa thần miếu giết Vũ Thân Vương?
Mặc dù ba ngày này vô cùng bi thương đau lòng, nhưng U Minh Cửu Thiên vẫn vận dụng tất cả lực lượng điều tra tư liệu của Trình gia.
Kết quả phát hiện những thứ Trình Cung nói còn khách quan hơn những tư liệu hắn điều tra được, điều này cũng khiến hắn rất bất ngờ.
- Trước đây khi hắn chơi với ta lúc nào cũng tặng đồ, ta đương nhiên cũng không vội vàng đối phó hắn, nhưng ta tuyệt đối không thể bỏ qua cho hắn sau một số chuyện hắn làm với Trình Lam. Được rồi, hiện tại cách ngày ta trở lại Nam Chiêm Bộ Châu còn chút thời gian, khoảng cách mười tháng cũng đủ làm một số chuyện, ngươi giúp ta báo tin cho phía bên Trình gia Nam Chiêm Bộ Châu, nói tình hình bên này của ta rất tốt, sau khi làm xong chuyện sẽ trở về. Mặt khác thả tin tức ta chạy trốn truy sát của Côn Bằng Đại Đế, khiến Côn Bằng Đại Đế tức chết, thuận tiện nói với Vũ Thân Vương, nói mười tháng nữa ta sẽ đúng giờ đến Bà La Đa thần miếu tìm hắn.
Nghe U Minh Cửu Thiên nhắc tới chuyện này, Trình Cung cũng rất tùy ý nói.
Tên gia hỏa này thật ra không khách khí?
Nghe Trình Cung nói xong, U Minh Cửu Thiên sửng sốt, thật sự rất bất ngờ, người này cũng quá tùy ý rồi.
Mình không tìm hắn tính sổ, không tìm hắn gây phiền phức là tốt lắm rồi, hắn lại...
- Ta sẽ phân phó người đi làm.
Thế nhưng U Minh Cửu Thiên cũng không có biện pháp cự tuyệt yêu cầu của Trình Cung, suy nghĩ một lát lại nói:
- Nếu Trình Lam đã kế thừa thiên phú thần thông của Vi Nhi, vậy hắn chính là người trong hoàng tộc U Minh Luyện Ngục, hắn có chuyện gì, hoàng tộc chúng ta cũng không thể khoanh tay đứng nhìn...
- Chuyện này trước hết không cần ngươi quan tâm, ta sẽ xử lý. Về phần chuyện sau này của hắn, ngươi cũng đừng nghĩ đến chuyện an bài, sau này hắn trưởng thành, muốn làm cái gì là chuyện của hắn, cho dù hắn muốn đến U Minh Luyện Ngục tiếp nhận ngươi ta cũng không quản. Nhưng nếu như hắn nguyện ý tiếp tục ở ĐAN THầN PHủ, Nam Chiêm Bộ Châu, tốt nhất ngươi cũng đừng quản nhiều. Thế giới này đã không ít bi kịch, không cần phải tận lực đi chế tạo nữa, chỉ cần khiến hắn hiểu được đạo lý làm người, không để hắn bị người khác khi dễ, chuyện lựa chọn, quyết đoán cứ giao cho bản thân hắn đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.