Đan Thần

Chương 339: Ban thưởng

Thắng Kỷ

13/05/2013

- Đại thiếu... Lâm Đan... phụ phó thác của đại thiếu cùng tứ thiếu gia, không có quản lý tốt thị trường đan dược Nam Hoang hành tỉnh, còn xảy ra chuyện như vậy, mong... mong đại thiếu trách phạt.

Phụ thân Lâm Đan là Dược tề sư, nguyện vọng lớn nhất cả đời là con mình có thể trở thành Luyện đan sư chính thức, cho nên đặt tên cho hắn là Lâm Đan.

Lâm Đan nhiều năm cũng một mực cố gắng, nhưng xác thực có thiên tư hắn có hạn, hôm nay cũng chỉ là bát cấp Dược tề sư mà thôi. Trên việc tu luyện coi như không tệ, đã có thực lực được Thoát Tục kỳ tầng thứ sáu, hắn cùng Bàn Tử đã nhận thức rất sớm.

Về sau Đan Thần phủ thống nhất tất cả thị trường đan dược Lam Vân Đế Quốc, hắn được Bàn Tử kéo vào Đan Thần phủ, hắn thật sự bị vô số đan dược thần kỳ của Đan Thần phủ mê hoặc, coi như mình không thể trở thành Luyện đan sư, nhưng có thể có cơ hội tiếp xúc đến những đan dược này hắn cũng cảm giác hạnh phúc. Bởi vì năng lực hắn không tệ, xử sự vững vàng, cho nên Bàn Tử cùng Trình Cung thương lượng qua, để cho hắn phụ trách Nam Hoang.

- Cái này cùng ngươi có quan hệ gì, đan dược đến cuối cùng cũng là ta quyết định đưa ra ngoài, ngươi làm rất tốt, ngược lại là có công... Ân...

Đột nhiên trong đầu Trình Cung nhớ tới lúc ấy Bàn Tử nói với mình tư liệu về Lâm Đan. Xác thực Lâm Đan này làm việc rất chu đáo chặt chẽ, cảm nhận được hiện tại tình huống Nam Hoang không đúng, Man Ngưu thành cũng có chút bất ổn, trước khi tiến vào Man Ngưu thành đã giao không gian giới chỉ cho nhân viên tình báo trước.

Hôm nay nếu như mình không có ở đây, Bạch Kiếm kia cái gì cũng không chiếm được, hơn nữa tin tức này cũng sẽ nhanh chóng truyền trở về, thậm chí sẽ có đầy đủ thời gian nghĩ cách cứu viện hắn, phản kích Man Ngưu thành.

- Thế nhưng mà phụ tử Lang Vương lòng tham không đáy, đồ vật giao vào trong tay bọn họ nhất định là bánh bao thịt đánh chó, vừa đi không trở về, những đan dược kia...

Tuy lời nói như thế, nhưng Lâm Đan vừa nghĩ tới những đan dược kia, cũng cảm giác trái tim muốn nát.

Số đan dược khổng lồ như vậy, làm sao có thể cho bọn hắn.

- Cái này ngươi không cần lo lắng, ta có an bài khác, bản đại thiếu mới vừa nói, ngươi có công, có công phải thưởng.

Trình Cung nói xong khoát tay, trong tay lập tức bị một ngọn lửa màu tím bao khỏa.

- Tử Diễm Chân Hỏa, đây là, đây chỉ có Đan đạo đại sư mới có thể chưởng khống, có được Tử Diễm Chân Hỏa chính thức…

Tuy bản thân Lâm Đan tư chất có hạn, nhưng trình độ si mê đối với đan dược không kém hơn bất luận kẻ nào, các tư liệu có quan hệ hắn đều nghiên cứu. Phương diện này, hắn so với rất nhiều Luyện đan sư cấp bậc cao còn mạnh hơn rất nhiều. Có nghiên cứu không sai, nhưng đời này của Lâm Đan cho tới bây giờ còn chưa thấy qua Tử Diễm Chân Hỏa chính thức, Đan đạo đại sư, đó là tồn tại gì, cao cao tại thượng, hắn căn bản không có cơ hội nhìn thấy.

Giờ phút này trong mắt Lâm Đan tràn đầy kích động, cuồng nhiệt, ngọn lửa kia giống như là mộng tưởng thiêu đốt nhiều năm chưa từng dập tắt, làm hắn hưng phấn, kích động.

Bàn tay Trình Cung khẽ phất, bàn tay hoàn toàn bị ngọn lửa màu tím bao phủ trực tiếp đặt lên đỉnh đầu Lâm Đan. Trình Cung đối với khống chế Tử Diễm Chân Hỏa đã đạt đến một loại cực hạn, trừ hắn ra, cho dù Đan đạo đại sư khác cũng không dám sử dụng Tử Diễm Chân Hỏa như thế.

- Ba ba ba BA~... Ah



Giờ khắc này toàn thân Lâm Đan, giống như đậu rang, phát ra tiếng bạo liệt không ngừng, tựa như thân thể của hắn muốn vỡ vụn, cốt cách hắn muốn nổ ra.

Mà chính hắn cũng đau đến thiếu chút nữa hô lên, hơi có chút hé miệng, lại ngạnh sanh nén trở về. Hắn không biết đại thiếu đang làm cái gì, nhưng hắn biết rõ đại thiếu sẽ không hại hắn, giờ phút này hắn cảm giác thân thể mình đang thiêu đốt.

Rất nhiều địa phương trong cơ thể mình vỡ vụn, hòa tan, cả người có một loại bị dung nhập trong lò lửa.

Ngoại trừ cảm giác này ra, hắn còn cảm nhận được một cổ lực lượng cực lớn làm hắn không dám tin, nương theo hỏa diễm không ngừng tung hoành trong thân thể của hắn, đụng nát, phá khai một ít địa phương trầm tích trong thân thể của hắn.

Đây là lực lượng gì, tại sao có thể có lực lượng khủng bố như thế, trời ạ.

Mặc dù biết gần đây đại thiếu rất nổi danh, nghe nói còn tự ra tay phế bỏ hai gã Long vệ Đại thống lĩnh, nhưng hai người kia cũng chỉ là Siêu Phàm kỳ đỉnh phong. Nhưng lực lượng này, vậy mà so với mình còn cường đại hơn không biết bao nhiêu, ở trước mặt lực lượng này, mình lộ ra nhỏ bé như vậy.

Thật đáng sợ, tại sao đại thiếu có thể có lực lượng đáng sợ như vậy!

- Oanh!

Khi lực lượng quán thông thân thể, đột nhiên Lâm Đan cảm giác mình như là sống lại từ trong lò lửa một lần nữa, thần niệm, thân thể lập tức lại thuộc về mình.

Mình vẫn là Thoát Tục kỳ tầng thứ sáu, nhưng mà, thân thể của mình so với quá khứ cường đại gấp hai, còn mạnh hơn so với Thoát Tục kỳ tầng thứ tám bình thường, hơn nữa thần niệm của mình rất trôi chảy. Quan trọng nhất là, vậy mà lực lượng của mình cũng tăng cường không ít, lực lượng tăng cường vẫn là thứ yếu, mấu chốt là lực lượng có một cảm giác thông suốt.

Làm cho Lâm Đan giật mình nhất chính là, trong cơ thể mình có một cổ lực lượng khác tồn tại, đây là...

- Phương diện tu luyện thiên phú không tệ, hơn nữa ta nhớ được thời điểm các ngươi xuất phát, ta cũng chỉ điểm qua ngươi. Lúc ấy ngươi hẳn là Thoát Tục kỳ tầng thứ tư, mấy tháng tăng lên hai tầng, tiến bộ của ngươi đã rất tốt. Ta cũng không có giúp ngươi lập tức tăng lực lượng lên, nhưng mà giúp ngươi thanh lý thân thể thoáng một chút, đa số người tu luyện cũng không biết, bản thân che dấu rất nhiều tai hoạ ngầm, những tai hoạ ngầm này sẽ chồng chất. Có thể nói, các loại bình cảnh cũng là bởi vì loại tai hoạ ngầm này chồng chất tới trình độ nhất định, kết hợp tâm tình, tâm ma… tạo thành. Về sau tốc độ ngươi tăng lên có thể nhanh một ít, mặt khác ta nói rồi, lần này ngươi có công, có công phải thưởng. Bản đại thiếu ban thưởng chính thức cho ngươi chính là một hỏa chủng, ta lưu lại một ít hỏa chủng Tử Diễm Chân Hỏa trong cơ thể ngươi, này có thể trợ giúp ngươi nhanh chóng khống chế Xích Viêm Chân Hỏa, cho dù thiên phú luyện đan của ngươi có hạn, nhưng ít nhất cũng có thể giúp ngươi thành một Luyện đan sư, về phần về sau có thể đi bao xa, vậy phải xem chính ngươi rồi.

Người bình thường cho dù nắm giữ Tử Diễm Chân Hỏa, cũng không có biện pháp lưu lại hỏa chủng ở trong thân thể người khác, nhưng Trình Cung lại bất đồng. Hắn đối với hỏa diễm đã tuyệt đối là trình độ tông sư, cộng thêm hôm nay Tử Diễm Chân Hỏa của hắn đã dần dần có được một ít lực lượng Tam Vị Chân Hỏa, này mới khiến hắn có thể lưu lại một chút hỏa chủng.

Tuy không đến mức làm Lâm Đan thật sự có được Tử Diễm Chân Hỏa, nhưng mà đủ để cho hắn triệt để nắm giữ Xích Viêm Chân Hỏa, trở thành một gã Luyện đan sư.

Hỏa chủng, Xích Viêm Chân Hỏa, trở thành Luyện đan sư...

Lâm Đan hoàn toàn ngốc tại đó! !

Mình có thể trở thành luyện đan sư, này có thật không vậy, đúng vậy, trong cơ thể mình thật sự có một cổ hỏa chủng rất nhỏ lại vô cùng cường hãn. Trời ơi, mình cảm giác, bây giờ cho dù mình luyện chế dược tề đỉnh cấp cũng không có vấn đề gì.

Chỉ cần mình chậm rãi bồi dưỡng hỏa chủng này, sau đó cố gắng rèn luyện, không cần mấy tháng mình có thể trở thành luyện đan sư.



Lâm Đan hưng phấn cũng không biết nên nói cái gì là tốt, nước mắt trong mắt đã không khống chế chảy xuống. Nguyện vọng cả đời của phụ thân, mình truy cầu vài thập niên, vốn cho là không có hi vọng, vậy mà mộng tưởng đã trở thành sự thật.

Loại cảm giác này, hoàn toàn không có biện pháp diễn tả bằng ngôn từ, còn cảm kích đối với Trình Cung, càng thêm nói không nên lời, miệng mở ra lại khép lại, nhiều lần đều nói không ra lời.

- Bành bành bành...

Nặng nề dập đầu tám lần, Trình Cung cũng không có ngăn hắn, Lâm Đan cũng không có dập đầu nhiều hơn nữa. Nếu như lại dập đầu, cái kia chính là chi lễ bái sư.

- Đây là ngươi nên được, hảo hảo làm việc. Không phải thiên tài đôi khi cũng chưa chắc không thể làm được, ngươi nói tình huống Nam Hoang cùng Man Ngưu thành đi.

Trình Cung đợi Lâm Đan hơi chút tỉnh táo, liền bảo hắn đứng dậy nói chuyện, mặc dù hắn biết một ít, nhưng mỗi thời mỗi khắc đều có biến hóa mới, này quan hệ đến kế hoạch điên cuồng vừa rồi của hắn.

Tuy năng lực của Lâm Đan rất tốt, nhưng tâm tình kích động thực sự nhất thời khó có thể bình phục lại. Không có biện pháp, cho dù cho hắn một tòa kim sơn, Phong Hầu, phong Vương, hay cho hắn làm tiểu quốc quốc vương, hắn cũng sẽ không thất thố như thế.

Nhưng luyện đan là mộng tưởng hai đời, hắn lại thật sự điên cuồng thích luyện đan, nhưng chuyện này không phải nghĩ là được.

Hôm nay Trình Cung lưu lại hỏa chủng trong cơ thể hắn, thành tựu mộng tưởng luyện đan của hắn, này với hắn mà nói ý nghĩa vô cùng lớn.

Hắn từng nói qua vô số người, nếu như có thể để hắn thành một Luyện đan sư, dù là chỉ có vài năm tuổi thọ hắn cũng nguyện ý.

Hôm nay, mộng tưởng trở thành sự thật, hơn nữa lời Trình Cung nói, càng làm cho hùng tâm tráng chí hắn dập tắt nhiều năm thiêu đốt lần nữa, không phải thiên tài đôi khi cũng chưa chắc không thể làm được. Mình không phải là thiên tài, có lẽ vĩnh viễn không đạt được độ cao nhất định, nhưng chỉ cần có thể trở thành Luyện đan sư, mình sẽ chịu bỏ ra hết thảy! !

Trọn vẹn nửa khắc đồng hồ, Lâm Đan mới nói:

- Xin đại thiếu thứ lỗi ta thất thố, tuy ta biết rõ nói cái gì cũng khó biểu đạt cảm kích cùng tâm tình trong lòng mình, nhưng đại thiếu cho Lâm Đan cơ hội, Lâm Đan không nói hồi báo, chỉ nói cuộc đời này vĩnh là người Đan Thần phủ!

- Bởi vì trăm năm thú triều sắp xảy ra, yêu thú ở Nam Hoang so với bình thường nhiều hơn gấp mười lần. Hiện tại chỉ có Địa Long thành, Mị Hồ thành, Man Ngưu thành cùng một ít khu giao dịch lớn là còn duy trì, những thứ khác hoặc là bị yêu thú tiêu diệt, hoặc là đã rút lui. Bởi vì mỗi lần trăm năm thú triều bộc phát, đều có rất nhiều sự tình kỳ dị phát sinh, kể cả các loại Yêu tướng, Yêu Vương lưu lại bảo vật, nội đan, truyền thừa nhao nhao xuất thế, mọi người không đi là muốn đánh bạc một lần.

Tâm tình Lâm Đan bình phục, đem cảm kích trong lòng hóa thành một câu nói ra, bắt đầu nói ra tình hình của Nam hoang cùng Man Ngưu thành.

- Nói như vậy, thú triều vượt qua năm mươi năm là không có bất kỳ thế lực nào có thể một mình chống cự, toàn bộ phải bỏ chạy. Sau đó đại quân Lam Vân Đế Quốc bắt đầu ra tay, lại phối hợp tiến hành chiến đấu. Nhưng mà ở trước khi bộc phát, thì là thời điểm loạn nhất, cũng chính là lúc này. Man Ngưu thành này là Man Ngưu Vương Lý hằng thành lập, nghe nói Man Ngưu Vương này đạt được thượng cổ Man Ngưu Yêu Vương truyền thừa, lực lớn vô cùng mạnh, có thể đối kháng lục địa thần tiên bình thường.

Ở Nam Hoang, bình thường chiến đấu bất luận là lục địa thần tiên Lam Vân Đế Quốc hoặc là các thế lực lớn, hay là Yêu Vương bên trong Yêu Thú Sâm Lâm đều không có xuất thủ qua, mặc dù không có quy định minh xác, nhưng mọi người đều biết khẳng định bọn hắn có một ít quy định bất thành văn. Ít nhất cấp bậc bọn hắn không thể nhúng tay đến chiến đấu bình thường, cho dù dưới tình huống trăm năm thú triều bộc phát, lục địa thần tiên cũng không thể trực tiếp ra tay với yêu thú, mà Yêu Vương cũng không thể ra tay với người thường. Điểm này ngược lại là giống như các quốc gia Nam Chiêm Bộ Châu chiến đấu, lục địa thần tiên không thể nhúng tay can thiệp vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook