Đan Thần

Chương 115: Bàn Tử bị bắt

Thắng Kỷ

13/05/2013

- A. . .

Túy Miêu cưỡi ngựa vĩnh viễn là nằm sấp trên ngựa, trong tay mang theo hồ lô rượu, thỉnh thoảng uống một ngụm, nghe được hai người nói cũng nhịn không được cười.

- Ha ha…

Sắc Quỷ vui vẻ cười nói:

- Đại thiếu cũng đã nói, công pháp của ngươi nếu như tu luyện tới trình độ nhất định, cũng có thể biến hóa thân thể, cho đến lúc đó ngươi có thể so với chúng nó. Các ngươi về trước đi, ta còn phải về nhà một chuyến, tiểu Cửu không ở bên cạnh, trong nhà rất lo lắng, hơn nữa sự tình thân thể của ta cũng phải trở về nói một chút cùng người trong nhà, tránh cho bọn hắn lo lắng.

- Mau cút, mau cút. . .

Sắc Quỷ chạy về Tống phủ, Bàn Tử thì cùng Túy Miêu chạy về Đổ Thần phủ, trong miệng Bàn Tử nói lo lắng Đại Bạch Tiểu Bạch ăn sạch mọi thứ trong phủ, nhưng cũng không có bất luận cái gì sốt ruột. Chậm rãi cùng Túy Miêu chạy về Đổ Thần phủ, Vân Ca Thành rất to lớn, hai người bọn họ đi cũng không vội, nửa canh giờ mới đi được một nửa.

Trên đường thỉnh thoảng Bàn Tử thấy một ít thức ăn ngon sẽ mua chút, vừa ăn, vừa nghĩ dụ hoặc Đại Bạch cùng Tiểu Bạch như thế nào.

Đang nghĩ ngợi, phía trước đột nhiên đi ra một người, chắn ngang đường Bàn Tử cùng Túy Miêu, may mắn tốc độ của hai người cũng không nhanh, cộng thêm đoạn thời gian trước chém giết ở trên thảo nguyên, thuật cưỡi ngựa cũng có tăng lên, đều vội vàng dừng lại. Hôm nay thật tà môn, mình không phóng ngựa chạy như điên, cũng có người xông lên cản mình, trong nội tâm nghĩ vậy, hắn giương mắt nhìn lên, thần sắc không khỏi biến đổi.

- Chó ngoan không cản đường, cút ngay.

Bàn Tử nhìn người tới, lập tức ngữ khí trở nên bất thiện.

Người tới tuổi không đến hai mươi, một thân quần áo hoa lệ, hai tay để sau lưng, trong mắt tràn đầy khí tức. cuồng ngạo Hai hàng lông mày như kiếm, hai mắt như điện, hai tay trắng như ngọc, trong tay vuốt vuốt hai viên đá lớn như trứng gà, nguyên khí chậm rãi lưu động quấn quanh, hiển nhiên nguyên lai tảng đá kia cũng không phải nhỏ như vậy, hoàn toàn là bị nguyên khí áp súc thành như thế.

- Lấy lòng mọi người, giống như hài kịch, Đỗ gia ta huyết thống cao quý, tại sao có thể có bại hoại như vậy. Gia chủ muốn gặp ngươi, lập tức trở về cùng ta.

Người tới thanh âm lạnh như băng, nói chuyện cùng Bàn Tử giống như là nói chuyện với nô bộc trong nhà.

- Chó má Đỗ gia.

Bàn Tử chỉ vào mình nói:

- Lão tử bây giờ là Đổ Thần, nếu như ta nhớ không lầm, ngươi là Đỗ Khiêm một mực đi theo Thất hoàng tử đúng không, trước kia cuồng ngạo không biết mình họ gì, hiện tại trong miệng càng giống như ăn phân, ngay cả nói cũng không nói được.

Người trước mắt này Bàn Tử cũng chưa thấy qua mấy lần, chỉ là khi còn bé có chút ấn tượng, lần kia hình như hắn vừa mới đi làm thư đồng cho Thất hoàng tử, khi trở về giống như quầng tinh ủng nguyệt. Lúc ấy Bàn Tử vẫn bị giam lại, từ trong khe cửa xem qua Đỗ Khiêm này. Đỗ gia đời này rất đông con cháu, nhưng có thể lăn lộn tới như hắn thì không nhiều, cộng thêm hiện tại hệ thống tình báo mà Sắc Quỷ khống chế mở rộng, các phương diện tình báo đều đang thu thập, về người bên cạnh Thất hoàng tử cũng có điều tra, trong đó có tư liệu về Đỗ Khiêm, cho nên Bàn Tử liếc mắt liền nhận ra hắn.

- Miệng nói uế khí, vũ nhục gia tộc, ít nhất phạt trăm trượng, diện bích ba năm, ta trước nói cho ngươi nhớ, hiện tại lập tức trở về cùng ta.

- Trở lại bà ngoại ngươi.



Bàn Tử quát một tiếng, trực tiếp thúc dục bảo mã xông tới, cơ hồ đồng thời lấy ra Trảm Long Đao, một đao bổ xuống dưới.

Căn bản không cần nói bất luận cái gì, cơ hồ đồng thời Túy Miêu cũng động, Tử Kim Bàn Long Thương mãnh liệt chuyển động, mang ra luồng khí xoáy mãnh liệt, tâm pháp Luyện Ngục Lôi Quyết phối hợp Lôi Thần Thương Pháp, tuy hắn chưa học gì nhiều, hơn nữa ngay cả lực lượng cơ bản nhất cũng không có đạt tới, nhưng chỉ là lực lượng Tẩy Tủy kỳ đỉnh phong phát huy đến mức tận cùng. Bàn Tử thoáng một phát biến thành yểm hộ, một kích này của hắn mới thật sự là trí mạng. Dùng hắn lực lượng siêu việt gấp năm lần Tẩy Tủy kỳ đỉnh phong bình thường thôi động Lôi Thần Thương Pháp, coi như là Phạt Mạch kỳ tầng thứ nhất cùng tầng thứ hai cũng không dám đơn giản đối bính.

- Ánh sáng đom đóm, cũng dám tranh phát sáng cùng Nhật Nguyệt.

Đỗ Khiêm căn bản không nhúc nhích, hai khỏa thạch đầu trong tay bay ra.

- Bành bành!

Hai thanh âm như đá nhập đầm lầy, hai khỏa thạch đầu kia trực tiếp đánh xuyên qua đầu ngựa, Bàn Tử cùng Túy Miêu đồng thời nhảy lên.

- Quân Tử Kiếm.

Đỗ Khiêm khoát tay, trong tay cũng đồng dạng xuất hiện một bả lục cấp nguyên khí, hai đạo cường hoành kiếm khí lập tức bổ ra. Hắn này Quân Tử Kiếm cũng là lục cấp nguyên khí, uy lực cũng không giống bình thường, mấu chốt là hắn đã là Phạt Mạch kỳ tồn tại, mượn nhờ nguyên khí trực tiếp có thể hình thành kiếm khí công kích.

Bàn Tử đối mặt kiếm khí, chỉ có thể từ công biến thủ, Trảm Long Đao cực lớn ngăn cản trước người. Tuy không có bị kiếm khí làm bị thương, nhưng lực lượng khổng lồ vẫn đánh hắn bay ra ngoài, người trên không trung đã phun ra một búng máu.

Túy Miêu thì mạnh hơn rất nhiều, Lôi Thần Thương Pháp không giống bình thường, tuy hôm nay hắn sử dụng chỉ là tư thế, vốn lấy lực lượng của hắn thôi động, ở dưới kiếm khí của Đỗ Khiêm cũng ngăn trở hoàn toàn, chỉ là người bị buộc rơi xuống.

- Ah!

Đỗ Khiêm thoáng có chút giật mình, nhưng sau đó Quân Tử Kiếm nhẹ nhàng nhấc lên:

- Tuy lực lượng của ngươi rất mạnh, nhưng Tẩy Tủy kỳ là Tẩy Tủy kỳ, ngay cả cơ hội chạm vào nguyên cương hộ thể của ta cũng không có. Ở đây không có chuyện của ngươi, lập tức tránh ra cho ta, nếu không cho dù ngươi là người của Lôi gia, ta cũng sẽ không lưu tình.

- Ta tất sát ngươi, Bàn Tử, đi trước đi.

Giờ phút này Túy Miêu biết mình cùng Bàn Tử kém xa Đỗ Khiêm này, Đỗ Khiêm này ít nhất cũng là Phạt Mạch kỳ tầng thứ tư, nếu là tầng thứ nhất cùng tầng thứ hai, có lẽ còn có liều mạng. Nhưng hiện ở loại tình huống này, chỉ có thể dốc sức liều mạng đánh cược một lần, hi vọng tranh thủ thời gian cho Bàn Tử. Thời điểm nói chuyện, thân thể của hắn như du long, bên trên đầu thương chớp động lôi quang, lao nhanh về phía trước.

- Móa, đi cọng lông.

Bàn Tử nổi giận gầm lên một tiếng, công pháp Thôn Thiên Thổ Địa lập tức phát huy đến mức tận cùng, bởi vì thân thể của hắn lập tức hấp thu đại lượng nguyên khí, không có biện pháp tiêu hóa lại bành trướng một vòng. Cưỡng ép vận chuyển, cũng chỉ có loại Đạo pháp tuyệt thế này mới có thể làm cho người ta lập tức cưỡng ép tăng lực lượng lên gần hai ba cấp độ, lại không có di chứng quá lớn. Sau đó Bàn Tử nhảy lên, trực tiếp bổ xuống một đao.

Rốt cục thân thể Đổ Khiêm cũng động, tránh đi một chiêu dốc sức liều mạng của Túy Miêu, lập tức kiếm khí bao phủ hai người. Thế công của hai người bị mấy đạo kiếm khí đanh tan rã, sau đó chỉ có thể dốc sức liều mạng ngăn cản. Kém quá xa, Bàn Tử không có ngăn trở một đạo kiếm khí, thân thể đã bị trọng thương, máu tươi phun ra từng ngụm, sau mười đạo kiếm khí rốt cục chống đỡ không nổi, sụp đổ xuống dưới.

Hết thảy đều phát sinh quá nhanh, Bàn Tử ngay cả cơ hội ăn đan dược cũng không có, kỳ thật chỉ là liên tiếp công kích mà thôi. Túy Miêu liều mạng thân thể bị kiếm khí làm bị thương, đã lấy ra La Hán Kim Đan cùng những dược vật khác nhét vào trong miệng.



Đã có La Hán Kim Đan, Túy Miêu hoàn toàn không đi ngăn cản kiếm khí, cho dù kiếm khí đánh vào người cũng có thể gây tổn thương cho hắn như trước, nhưng lại không có trí mạng, chỉ có thể làm bị thương da thịt. Mà Túy Miêu toàn lực phóng đi, hoàn toàn là tư thế dốc sức liều mạng.

- Đây là đan dược gì?

Đỗ Khiêm cũng ngây ngẩn cả người, thậm chí có đan dược thần kỳ như vậy, hắn ngây người một lúc, Túy Miêu đã vọt tới phụ cận. Đầu thương đã đâm tới cổ họng của hắn.

- Đ-A-N-G...G!

Tuy có được nguyên cương hộ thể, nhưng lần này Túy Miêu quá mạnh mẽ, cộng thêm uy thế của Tử Kim Tước Long Thương làm hắn cũng không dám cứng ngạnh ngăn cản, giơ kiếm ngăn lại. Nhưng mà lần này Túy Miêu quán chú tất cả lực lượng, cộng thêm hiệu quả La Hán Kim Đan, Man Lực Đan, Tăng Nguyên Đan bộc phát, lập tức bộc phát ra lực lượng gần như Phạt Mạch kỳ tầng thứ ba. Hơn nữa lần này đột nhiên, càng có chứa lực lượng đặc biệt của Lôi Thần Thương Pháp.

Đỗ Khiêm cũng cảm giác kình khí đầu thương mang theo xuyên thủng nguyên cương hộ thể, chỉ là một tia khe hở, lực lượng yếu ớt. Nhưng lại cảm giác được đau đớn, trên mặt đã xuất hiện một vết máu thật dài.

- Tử Mẫu Liên Hoàn Kiếm.

Đỗ Khiêm rốt cục nổi giận, kiếm khí lập tức tăng vọt, lực lượng Phạt Mạch kỳ tầng thứ năm bộc phát đến đỉnh phong, ở chính giữa kiếm khí, trong Quân Tử Kiếm bay ra hai tiểu kiếm thật nhỏ. Hai tiểu kiếm này bay múa bên trong kiếm khí, uy lực so với kiếm khí càng mạnh hơn nữa. Hai thanh tiểu kiếm này trực tiếp đâm trúng hai vai của Túy Miêu, tuy không có thể hoàn toàn xuyên thủng, nhưng lực lượng ẩn chứa bên trong vẫn chấn ngất Túy Miêu, bay ra ngoài mười thước.

Đỗ Khiêm dùng tay sờ vết máu trên mặt, trong mắt chớp động sát cơ, phế vật đáng giận, vậy mà có thể gây tổn thương mình. Tứ đại hại bọn hắn không phải đều bị phế đi sao, sao lực lượng người này mạnh như vậy, vừa rồi lực lượng bộc phát ra có thể so với Phạt Mạch kỳ tầng thứ ba, cho dù ở trong trẻ tuổi một đời cũng coi như không tệ rồi. Bởi vì bọn họ chiến đấu, hai con bảo mã bị giết, chung quanh bị kiếm khí chém thủng rất nhiều, động tĩnh làm không ít người kéo tới.

Đỗ Khiêm vẫn nhịn xuống sát cơ, tổn thương Lôi Hạo Thiên này không sao cả, nhưng nếu quả thật giết hắn, chắc chắn Lôi gia sẽ không từ bỏ ý đồ. Thất hoàng tử còn chưa có trở lại, tạm thời mình không thể hành động lỗ mãng.

- Coi như số ngươi gặp may.

Đỗ Khiêm đi qua bên cạnh Túy Miêu, khoát tay thu hai thanh tiểu kiếm lại, hắn thì đi đến bên cạnh Bàn Tử, nhìn thân thể cực lớn của Bàn Tử, hắn lộ ra thần sắc chán ghét, Đỗ gia huyết thống cao quý, tại sao có thể có gia hỏa giống như heo này, trong nội tâm nghĩ vậy, sau đó nắm lấy Bàn Tử bay đi.

. . .

Trong phủ Hình bộ thượng thư Tống gia, Tống Phúc trở về quả thực náo nhiệt một phen, vô số người đi ra vâyTống Phúc thành một đoàn. Thẳng đến khi Tống Bảo Gia hạ lệnh, lúc này vô số nữ quyến trong nhà mới ly khai, bởi vì Tống Phúc nói sau khi ăn cơm tối xong sẽ đi, những người này đều vui vẻ thương lượng tổ chức đại tiệc như thế nào.

- Ngươi nói là sự thật? Thân thể của ngươi, thật sự tốt rồi?

Hình bộ thượng thư Tống Bảo Gia chưa từng có thất thố qua như thế, nhưng mà nghe được Tống Phúc nói mình đã khỏi hắn, hắn cũng không khỏi được kích động.

- Ân!

Giờ phút này không có người ngoài, Tống Phúc trực tiếp thông tri tình huống thân thể của mình cho phụ thân, đồng thời còn cố ý cho thấy hôm nay mình đã đạt đến Hoán Cốt kỳ tầng thứ tám. Đương nhiên, hắn sẽ không nói ra sự tình Nguyên Thủy Ma Tông, Vạn Ma Lôi Trì thậm chí Trình Cung, thời điểm phụ thân hỏi thăm, hắn chỉ cười lắc đầu, Tống Bảo Gia lập tức hiểu được.

- Tốt, tốt, có thể khôi phục là tốt rồi, bất quá cũng đừng có vội tu luyện.

Tống Bảo Gia cũng không có truy vấn, chỉ là vui vẻ gật đầu liên tục, nhưng mà sau khi vui vẻ, ánh mắt của hắn lại trở nên có chút cổ quái, trên nét mặt đột nhiên nhiều hơn một ít lo lắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook