Chương 1272: Báo ân. (2)
Thắng Kỷ
03/01/2014
Tuy rằng Tiên đan quý giá, đối với vô số người mà nói có thể dốc hết tất cả
đi tranh đoạt, nhưng Trình Cung cũng không muốn nợ một ân tình lớn như vậy, đặc
biệt là đến bây giờ Trình Cung đối với tình huống của Nhạc Uyển Uyển này cũng
chẳng hay biết gì, không biết vì sao nàng đến.
Khi chuyện bánh ngọt từ trên trời rơi xuống này xuất hiện, Trình Cung nhất định phải biết rõ, nhân bánh bên trong cái bánh ngọt này là gì?
- Ta tới vốn chỉ là muốn báo ân, giúp ngươi một lần. Nhưng sau đó cảm giác phụ thân nói cũng rất có đạo lý, người nói nếu như có thể tìm được một con rể tốt như ngươi, người chết cũng có thể nhắm mắt, cho nên ta vẫn lưu ý ngươi. Lần này phát hiện càng xem ngươi càng thuận mắt, chí ít so với hiện tại những người ta gặp phải đều tốt hơn rất nhiều, nếu không phải bây giờ ngươi có nhiều nữ nhân như vậy, ta nhất định phải theo đuổi ngươi, còn hiện tại, trước tiên suy nghĩ một chút hẵng nói đi.
Nhạc Uyển Uyển nhìn Trình Cung vui vẻ nói.
Báo ân? Càng xem càng thuận mắt, tìm được một con rể tốt như ta chết cũng nhắm mắt, này đến cùng là cái gì a!
Còn muốn theo đuổi mình, mẹ nó, lời này nếu để cho Đường Hạo Nhiên, Thiên Ngữ, Hách Liên Thiên Long cả ngày vây quanh Nhạc Uyển Uyển kia nghe được không phát rồ mới là lạ.
Người bọn hắn nghĩ tất cả biện pháp lấy lòng, bây giờ dĩ nhiên đang nói những lời nói này.
- Nàng có thể nói rõ hơn một chút được hay không, nàng càng nói ta càng hồ đồ, trước tiên là nói về nàng báo ân gì một chút, còn phụ thân nàng là ai, ta quen thuộc sao?
Trong lòng Trình Cung đang suy đoán, chẳng lẽ là nữ nhi của mấy lão già mà kiếp trước mình nhận thức kia, không thể a. Những gia hoả kia cũng không biết sống bao nhiêu vạn năm, mỗi một người đều già như vậy, ngoại trừ lão bất tử kia mấy chục năm trước ném Tiểu Phong Tử cho mình, thì không nghe nói ai có con cái mới lớn gì cả.
Phải biết rằng, mười mấy vạn năm sẽ có quá nhiều chuyện phát sinh, cho dù Thiên Tôn cũng không sống lâu như thế, coi như có người có một ít hậu đại cũng đều trở thành quá khứ.
Nhưng mà kiếp này, Trình Cung thực sự nghĩ không ra có loại chuyện này, mình ngay cả Trung Châu cũng chưa có đi qua?
Nhạc Uyển Uyển nhìn thấy Trình Cung nghi hoặc, cười nói:
- Ngươi khẳng định không ngờ, bởi vì phụ thân ta chỉ là một người tu chân rất phổ thông, lần này ta trở về mới đưa người đi Trung Châu, trước đó vài ngày ngươi đi Đông Bắc Đan Châu cướp cô dâu, sau đó đi ngang qua Sở thành...
Sở thành... người tu chân phổ thông... Họ Nhạc...
- Nhạc Phủ, ngươi là nữ nhi của Nhạc Phủ.
Trình Cung nhất thời rõ ràng chuyện gì xảy ra, nguyên lai căn nguyên là ở chỗ này.
Mẹ nó, ai có thể nghĩ đến một người tu chân bình thường bán dược liệu ở Sở thành, tùy ý bị người khi dễ, ức hiếp dĩ nhiên sẽ có một nữ nhi như thế, hơn nữa còn lập tức trở thành minh chủ của Đan sư liên minh, chuyện này quả thật khó mà tin nổi.
Chính là bởi vì loại chuyện này hầu như không thể nào, vì lẽ đó Trình Cung căn bản không có nghĩ tới phương diện này.
Ban đầu ở Sở thành, mình mua Kiều Kiều Hoa, sau đó chủ động trả tiền lại cho mình, sau đó bị uy hiếp vu oan hãm hại mình, cuối cùng mình cũng không có giết Nhạc Phủ kia, chuyện này quả thật quá... thần kỳ rồi!
Nhạc Uyển Uyển gật đầu xác nhận lần này Trình Cung đã đoán đúng, sau đó nói:
- Ban đầu ta chỉ là được một vị trưởng lão của Đan sư liên minh vừa ý, cũng căn bản không có tư cách tiếp phụ thân đi, sau đó trong lúc vô tình xông vào một di tích, Thiên Diễn huyết mạch trên người được mở ra, vừa lúc được người phát ngôn của một vị Thiên Tôn của Đan sư liên minh phát hiện, liền mang ta tiến vào Linh Sơn. Khi ta đi ra từ Linh Sơn đã được xác nhận trở thành người thừa kế Đan sư liên minh, sau đó chính là một loạt tranh đoạt, lúc đó ta cũng không dám tiếp phụ thân qua, mãi đến tận những năm này rốt cục ta mới đứng vững bước chân ở Đan sư liên minh, cũng không ai có thể tranh đoạt với ta, cũng không ai dám gây bất lợi cho ta cùng phụ thân, lúc này ta mới dám dẫn người tới.
- Thiên Diễn huyết mạch, nói như vậy nàng là thân thể Cửu Viêm Chân Hỏa, trách không được phương diện luyện đan sẽ có loại thành tựu này, bất quá thân thể này của nàng hẳn là bị sư tôn nàng che dấu đi, bằng không Cửu Viêm Chân Hỏa hơi chút vận chuyển lực lượng, liền như mặt trời giữa trưa, đốt sạch vạn vật a!
Thân thể Cửu Viêm Chân Hỏa, không trách được tính cách sang sảng tự nhiên như vậy, không có một chút làm ra vẻ nào, giờ khắc này Trình Cung cũng coi như rõ ràng nguyên do.
Chỉ là không nghĩ tới, Nhạc Phủ dĩ nhiên đánh giá cao mình như vậy, phải biết lúc đó hắn là hai tay trả tiền mua Kiều Kiều Hoa lại cho mình.
Từ hướng này mà nói, hắn ngược lại là người thật thông minh, đổi thành người khác nếu như biết nữ nhi bây giờ lợi hại như vậy, e sợ nghĩ đến không phải tán thưởng mà là muốn trả thù.
- Thật sự không nên sớm nói nguyên do cho ngươi biết như vậy.
Nhạc Uyển Uyển gật đầu, đồng thời cũng hối hận nói.
Trình Cung không rõ cười nói:
- Tại sao không nên nói cho ta biết chứ?
- Bởi vì ngoại trừ chuyện này sẽ làm ngươi đoán không được, cho đến bây giờ, hình như không có cái gì ngươi không biết, phải biết rằng coi như ở luyện đan giới, cũng ít nhất mấy vạn năm rồi không có xuất hiện Thiên Diễn huyết mạch cùng thân thể Cửu Viêm Chân Hỏa, này đã sớm trở thành truyền thuyết, ngươi thậm chí ngay cả cái này cũng biết.
- Ta còn biết sư tôn nàng hẳn là Lãnh Diễm Thiên Tôn, minh chủ của Đan sư liên minh ở bảy ngàn sáu trăm năm trước, đảm nhiệm minh chủ Đan sư liên minh bảy trăm năm, sau đó tiến vào Linh Sơn, ở tổng bộ Đan sư liên minh đảm nhiệm vị trí Trưởng lão, hôm nay là thủ tịch Thái Thượng trưởng lão của Đan sư liên minh, một trong Linh Sơn thập đại Đạo môn, là thập đại Đan Đạo đại sư duy nhất trong Linh Sơn còn có thể tìm tới tung tích, trường kỳ tọa trấn Đan sư liên minh, xếp hạng thứ tám trong thập đại Đan Đạo đại sư.
Bị tiểu nha đầu này đi vòng lâu như vậy, lúc này Trình Cung cũng muốn trêu chọc nàng.
Từ vừa nãy nàng nói tri thức luyện đan cùng một ít thủ pháp, còn có một ít vết tích phong ấn trên thân thể nàng, Trình Cung cũng đã đoán ra đây là tác phẩm của Lãnh Diễm Thiên Tôn.
Lãnh Diễm Thiên Tôn này là tuyệt thế thiên tài, trừ mình ra hắn là một vị trẻ nhất trong thập đại Đan Đạo đại sư, vẻn vẹn dùng năm ngàn tám trăm năm liền trở thành thập đại Đan Đạo đại sư trong Linh Sơn, xếp hạng thứ tám.
Lúc này Nhạc Uyển Uyển thật sự là trừng lớn hai mắt, không dám tin tưởng nhìn Trình Cung, chuyện sư tôn nàng ngay cả Đan sư liên minh cũng không quá ba người biết, làm sao Trình Cung có khả năng sẽ biết?
Hơn nữa nói tỉ như thế mỉ, thật giống hắn cùng rất quen thuộc cùng sư phụ.
- Đừng nhìn ta như vậy, sư tôn nàng tu luyện chính là Lãnh Diễm, nói thật tuy cũng là thể chất hiếm thấy trong thiên địa, nhưng dù sao có Tiên Thiên thiếu hụt, trừ khi hắn có thể mạo hiểm thử nghiệm đồng thời chưởng khống một loại cực dương chân hỏa khác, bằng không rất khó có thêm đột phá.
Khi chuyện bánh ngọt từ trên trời rơi xuống này xuất hiện, Trình Cung nhất định phải biết rõ, nhân bánh bên trong cái bánh ngọt này là gì?
- Ta tới vốn chỉ là muốn báo ân, giúp ngươi một lần. Nhưng sau đó cảm giác phụ thân nói cũng rất có đạo lý, người nói nếu như có thể tìm được một con rể tốt như ngươi, người chết cũng có thể nhắm mắt, cho nên ta vẫn lưu ý ngươi. Lần này phát hiện càng xem ngươi càng thuận mắt, chí ít so với hiện tại những người ta gặp phải đều tốt hơn rất nhiều, nếu không phải bây giờ ngươi có nhiều nữ nhân như vậy, ta nhất định phải theo đuổi ngươi, còn hiện tại, trước tiên suy nghĩ một chút hẵng nói đi.
Nhạc Uyển Uyển nhìn Trình Cung vui vẻ nói.
Báo ân? Càng xem càng thuận mắt, tìm được một con rể tốt như ta chết cũng nhắm mắt, này đến cùng là cái gì a!
Còn muốn theo đuổi mình, mẹ nó, lời này nếu để cho Đường Hạo Nhiên, Thiên Ngữ, Hách Liên Thiên Long cả ngày vây quanh Nhạc Uyển Uyển kia nghe được không phát rồ mới là lạ.
Người bọn hắn nghĩ tất cả biện pháp lấy lòng, bây giờ dĩ nhiên đang nói những lời nói này.
- Nàng có thể nói rõ hơn một chút được hay không, nàng càng nói ta càng hồ đồ, trước tiên là nói về nàng báo ân gì một chút, còn phụ thân nàng là ai, ta quen thuộc sao?
Trong lòng Trình Cung đang suy đoán, chẳng lẽ là nữ nhi của mấy lão già mà kiếp trước mình nhận thức kia, không thể a. Những gia hoả kia cũng không biết sống bao nhiêu vạn năm, mỗi một người đều già như vậy, ngoại trừ lão bất tử kia mấy chục năm trước ném Tiểu Phong Tử cho mình, thì không nghe nói ai có con cái mới lớn gì cả.
Phải biết rằng, mười mấy vạn năm sẽ có quá nhiều chuyện phát sinh, cho dù Thiên Tôn cũng không sống lâu như thế, coi như có người có một ít hậu đại cũng đều trở thành quá khứ.
Nhưng mà kiếp này, Trình Cung thực sự nghĩ không ra có loại chuyện này, mình ngay cả Trung Châu cũng chưa có đi qua?
Nhạc Uyển Uyển nhìn thấy Trình Cung nghi hoặc, cười nói:
- Ngươi khẳng định không ngờ, bởi vì phụ thân ta chỉ là một người tu chân rất phổ thông, lần này ta trở về mới đưa người đi Trung Châu, trước đó vài ngày ngươi đi Đông Bắc Đan Châu cướp cô dâu, sau đó đi ngang qua Sở thành...
Sở thành... người tu chân phổ thông... Họ Nhạc...
- Nhạc Phủ, ngươi là nữ nhi của Nhạc Phủ.
Trình Cung nhất thời rõ ràng chuyện gì xảy ra, nguyên lai căn nguyên là ở chỗ này.
Mẹ nó, ai có thể nghĩ đến một người tu chân bình thường bán dược liệu ở Sở thành, tùy ý bị người khi dễ, ức hiếp dĩ nhiên sẽ có một nữ nhi như thế, hơn nữa còn lập tức trở thành minh chủ của Đan sư liên minh, chuyện này quả thật khó mà tin nổi.
Chính là bởi vì loại chuyện này hầu như không thể nào, vì lẽ đó Trình Cung căn bản không có nghĩ tới phương diện này.
Ban đầu ở Sở thành, mình mua Kiều Kiều Hoa, sau đó chủ động trả tiền lại cho mình, sau đó bị uy hiếp vu oan hãm hại mình, cuối cùng mình cũng không có giết Nhạc Phủ kia, chuyện này quả thật quá... thần kỳ rồi!
Nhạc Uyển Uyển gật đầu xác nhận lần này Trình Cung đã đoán đúng, sau đó nói:
- Ban đầu ta chỉ là được một vị trưởng lão của Đan sư liên minh vừa ý, cũng căn bản không có tư cách tiếp phụ thân đi, sau đó trong lúc vô tình xông vào một di tích, Thiên Diễn huyết mạch trên người được mở ra, vừa lúc được người phát ngôn của một vị Thiên Tôn của Đan sư liên minh phát hiện, liền mang ta tiến vào Linh Sơn. Khi ta đi ra từ Linh Sơn đã được xác nhận trở thành người thừa kế Đan sư liên minh, sau đó chính là một loạt tranh đoạt, lúc đó ta cũng không dám tiếp phụ thân qua, mãi đến tận những năm này rốt cục ta mới đứng vững bước chân ở Đan sư liên minh, cũng không ai có thể tranh đoạt với ta, cũng không ai dám gây bất lợi cho ta cùng phụ thân, lúc này ta mới dám dẫn người tới.
- Thiên Diễn huyết mạch, nói như vậy nàng là thân thể Cửu Viêm Chân Hỏa, trách không được phương diện luyện đan sẽ có loại thành tựu này, bất quá thân thể này của nàng hẳn là bị sư tôn nàng che dấu đi, bằng không Cửu Viêm Chân Hỏa hơi chút vận chuyển lực lượng, liền như mặt trời giữa trưa, đốt sạch vạn vật a!
Thân thể Cửu Viêm Chân Hỏa, không trách được tính cách sang sảng tự nhiên như vậy, không có một chút làm ra vẻ nào, giờ khắc này Trình Cung cũng coi như rõ ràng nguyên do.
Chỉ là không nghĩ tới, Nhạc Phủ dĩ nhiên đánh giá cao mình như vậy, phải biết lúc đó hắn là hai tay trả tiền mua Kiều Kiều Hoa lại cho mình.
Từ hướng này mà nói, hắn ngược lại là người thật thông minh, đổi thành người khác nếu như biết nữ nhi bây giờ lợi hại như vậy, e sợ nghĩ đến không phải tán thưởng mà là muốn trả thù.
- Thật sự không nên sớm nói nguyên do cho ngươi biết như vậy.
Nhạc Uyển Uyển gật đầu, đồng thời cũng hối hận nói.
Trình Cung không rõ cười nói:
- Tại sao không nên nói cho ta biết chứ?
- Bởi vì ngoại trừ chuyện này sẽ làm ngươi đoán không được, cho đến bây giờ, hình như không có cái gì ngươi không biết, phải biết rằng coi như ở luyện đan giới, cũng ít nhất mấy vạn năm rồi không có xuất hiện Thiên Diễn huyết mạch cùng thân thể Cửu Viêm Chân Hỏa, này đã sớm trở thành truyền thuyết, ngươi thậm chí ngay cả cái này cũng biết.
- Ta còn biết sư tôn nàng hẳn là Lãnh Diễm Thiên Tôn, minh chủ của Đan sư liên minh ở bảy ngàn sáu trăm năm trước, đảm nhiệm minh chủ Đan sư liên minh bảy trăm năm, sau đó tiến vào Linh Sơn, ở tổng bộ Đan sư liên minh đảm nhiệm vị trí Trưởng lão, hôm nay là thủ tịch Thái Thượng trưởng lão của Đan sư liên minh, một trong Linh Sơn thập đại Đạo môn, là thập đại Đan Đạo đại sư duy nhất trong Linh Sơn còn có thể tìm tới tung tích, trường kỳ tọa trấn Đan sư liên minh, xếp hạng thứ tám trong thập đại Đan Đạo đại sư.
Bị tiểu nha đầu này đi vòng lâu như vậy, lúc này Trình Cung cũng muốn trêu chọc nàng.
Từ vừa nãy nàng nói tri thức luyện đan cùng một ít thủ pháp, còn có một ít vết tích phong ấn trên thân thể nàng, Trình Cung cũng đã đoán ra đây là tác phẩm của Lãnh Diễm Thiên Tôn.
Lãnh Diễm Thiên Tôn này là tuyệt thế thiên tài, trừ mình ra hắn là một vị trẻ nhất trong thập đại Đan Đạo đại sư, vẻn vẹn dùng năm ngàn tám trăm năm liền trở thành thập đại Đan Đạo đại sư trong Linh Sơn, xếp hạng thứ tám.
Lúc này Nhạc Uyển Uyển thật sự là trừng lớn hai mắt, không dám tin tưởng nhìn Trình Cung, chuyện sư tôn nàng ngay cả Đan sư liên minh cũng không quá ba người biết, làm sao Trình Cung có khả năng sẽ biết?
Hơn nữa nói tỉ như thế mỉ, thật giống hắn cùng rất quen thuộc cùng sư phụ.
- Đừng nhìn ta như vậy, sư tôn nàng tu luyện chính là Lãnh Diễm, nói thật tuy cũng là thể chất hiếm thấy trong thiên địa, nhưng dù sao có Tiên Thiên thiếu hụt, trừ khi hắn có thể mạo hiểm thử nghiệm đồng thời chưởng khống một loại cực dương chân hỏa khác, bằng không rất khó có thêm đột phá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.