Đan Thần

Chương 457: Biết thời biết thế

Thắng Kỷ

13/05/2013

Kỳ thật trong lòng Vũ Thân Vương vẫn luôn suy nghĩ, mình làm sao để mời Viêm Long này đến bên cạnh mình, nhưng lời này lại không tốt nói cùng Đại Tế Tự. Vì mặc dù tuổi Viêm Long không lớn lắm, nhưng tiềm lực vô hạn a, Vũ Thân Vương có thể nhìn ra, Đại Tế Tự cũng rất thích.

Hơn nữa lần này vì cứu Viêm Long này, dùng tốc độ nhanh nhất đưa hắn đưa đến Thần Đô, cộng thêm vì cứu hắn, Thần Miếu Bà La Đa cũng là hạ đủ vốn gốc, điều này làm cho mấy ngày nay Vũ Thân Vương một mực không biết nên nói như thế nào.

Bởi vì thật sự không có biện pháp tranh chấp cùng Thần Miếu Bà La Đa, về sau chỉ có thể nghĩ, dùng hình thức bằng hữu kéo Viêm Long này đi, về phần phía sau thì đi bước nào tính bước đó, chỉ cần thực lực mình đầy đủ cường đại rồi, hoặc là quan hệ cùng Viêm Long này tốt lên, chuyện còn lại sẽ rất dễ làm.

Nhưng mà khiến cho hắn như thế nào cũng không nghĩ tới chính là, vậy mà Đại Tế Tự sẽ như thế, này chẳng khác nào là bán không chỗ tốt cho mình.

- Đa tạ, Ngưng Thần Đan Thiên cấp trung phẩm, Liệu Thương Đan Thiên cấp hạ phẩm đúng không, ta sẽ trả lại gấp đôi…

Trình Cung biểu hiện rất cuồng ngạo, muốn trực tiếp từ trong không gian giới chỉ lấy đan dược ra, nhưng nháy mắt sau đó lại ngậm miệng không nói.

- Khục!

Chứng kiến Viêm Long ngẩn người, Vũ Thân Vương bề bộn nhẹ giọng ho khan một tiếng:

- Viêm lão đệ, sau khi người của ta cứu ngươi cũng đã như thế, thật sự có lỗi, cứu hơi trễ, bởi vậy không có biện pháp. . .

- Móa nó, cũng dám hủy diệt không gian giới chỉ của ta, trong đó có ba khối đan dược Thiên cấp tuyệt phẩm bảo vệ tánh mạng, hơn mười khối Thiên cấp thượng phẩm, còn có trên trăm khối Thiên cấp trung phẩm, cùng vô số đan dược cùng dược liệu khác. Còn có một kiện Linh khí thượng phẩm, năm kiện Linh khí trung phẩm, cùng vô số Linh khí hạ phẩm, hỗn đãn, Tư Mã Húc Nhật, nếu ta không giết ngươi, ta sẽ không gọi Viêm Long.

Trình Cung giống như điên cuồng ngửa mặt lên trời gào thét, điên cuồng, phát huy vô cùng tinh tế.

- Phốc…

Nguyên vốn Đại Tế Tự đã ngồi ở trong đại điện, đang uống Thần Sơn Thánh Thủy, trực tiếp phun ra một ngụm Thánh Thủy. Loại Thánh Thủy này ẩn chứa năng lượng mạnh mẽ, chỉ có hắn mới có thể tùy ý hưởng dụng, nhưng phun ra một ngụm cũng rất lãng phí.

Bởi vì thần niệm của hắn cũng một mực chú ý đến Viêm Long cùng Vũ Thân Vương này, hoặc là nói, hắn đang nhìn xem Vũ Thân Vương xử lý chuyện này như thế nào, nhưng khiến cho hắn không nghĩ tới chính là lời này của Trình Cung.

Bà mẹ nó, đan dược Thiên cấp tuyệt phẩm, Linh khí thượng phẩm, này coi như là Đại Tế Tự hắn nghe cũng ngây người. Bà mẹ nó, nhiều thứ tốt như vậy, ngay cả hắn cũng động tâm, không, đau lòng, mịa nó, vậy mà hủy diệt rồi.

Sớm biết như vậy, thì hắn đã bảo người nhanh chóng cứu đi, sau đó có thể vụng trộm nói bị Tư Mã Húc Nhật hủy diệt, rồi lại…

Phá gia chi tử, quá phá sản, tên hỗn đản Tư Mã Húc Nhật này, vậy mà hủy diệt rồi.

Sau đó hắn lại sợ, lão tử của tiểu tử này rốt cuộc là ai, dù mình. . . Khục. . . Cũng không có thể xuất ra nhiều đồ vật như vậy ah.

Vũ Thân Vương ở một bên nghe được cũng nuốt nước miếng, hắn là hoàng tử Lam Vân đế quốc, đường đường Vũ Thân Vương, khống chế hơn một ngàn hòn đảo hải ngoại, dùng đảo Thiên Vũ thống trị toàn bộ quần đảo hải ngoại, bây giờ lại đạt được di tích bảo tàng, càng thêm có Thần Miếu Bà La Đa, Nam Cương Thần Giáo toàn lực ủng hộ, nhưng tuy vậy, thứ tốt trên người hắn cũng không có nhiều như tiểu tử này.

Mà giờ khắc này Trình Cung đang điên cuồng gào thét muốn giết Tư Mã Húc Nhật kia, trong lòng cười muốn gấp người, dù sao khi không gian giới chỉ bị hủy diệt, chảy vào bên trong không gian loạn lưu, ai cũng không được gì, cũng không có biện pháp kiểm chứng, mình có khoa trương hơn nữa cũng chẳng sao.



Cẩn thận lưu ý đến biến hóa sắc mặt của Vũ Thân Vương, trong lòng Trình Cung thoải mái a, mịa nó, Hoàng đế không vội thái giám gấp, bổn đại thiếu nói ném đồ vật, các ngươi đi theo đau lòng, trông còn thèm chảy nước giải, cho dù không ném cũng không phải là của các ngươi.

Cuối cùng, phát tiết một phen, thậm chí dưới sự phẫn nộ kích động hủy diệt vài phòng ốc, Trình Cung cảm giác trình diễn không sai biệt lắm, lúc này mới ngừng lại.

- Viêm lão đệ, nhiều đồ vật như vậy sao ngươi đều mang ở trên thân thể, bởi vì cái gọi là hoài bích có tội a, đáng tiếc.

Vũ Thân Vương thật sự đáng tiếc, những vật này nếu hắn nhận được, sẽ có bao nhiêu chỗ tốt a.

- Hô!

Trình Cung thở dài ra một hơi:

- Được rồi, bất quá là một ít vật tùy thân, sớm biết như vậy lúc ấy liền trực tiếp sử dụng Thuần Nguyên Đan kíp nổ Linh khí trung phẩm, hoặc là Linh khí thượng phẩm, nói không chừng còn có thể nổ trọng thương hoặc chết Tư Mã Húc Nhật kia. Mười vạn Thuần Nguyên Đan, cũng biến mất bên trong không gian loạn lưu, may mà lệnh bài Tứ Phương Lâu không có mất, ngày nào đó đi tìm Tứ Phương Lâu lại lấy một ít.

Nói chuyện lúc sau, Trình Cung ra vẻ lầm bầm lầu bầu nói, lại lại một lần nữa làm Vũ Thân Vương hoảng sợ.

Tùy thân, vậy hắn bảo tồn ở Tứ Phương Lâu bao nhiêu thứ, cũng đúng, nhân vật có thể cầm đến tài khoản đỉnh cấp chữ thiên, có ai không phải đại nhân vật thông thiên, coi như là cấp bậc của Đại Tế Tự này, cũng chỉ cầm lệnh bài đỉnh cấp chữ thiên mà thôi.

Mà cấp bậc như Đại Tế Tự, một châu có bao nhiêu người ah!

Không được, muốn chiêu mộ người này xuống dước trướng rất khó khăn, phải nghĩ những biện pháp khác.

- Đồ vật không có quá quan trọng, người không có việc gì là được, nếu không phải ta cũng có thù cùng Tư Mã gia tộc, lần này cho một nhóm người chuẩn bị quấy rối, thật đúng là không có biện pháp cứu Viêm lão đệ.

Người ta cũng không xem ra gì, Vũ Thân Vương lại đau lòng, nhưng trên mặt mũi cũng phải giả bộ như không hề để ý. Đồng thời, chủ đề trong lúc bất tri bất giác dẫn tới chuyện khác, dẫn tới chuyện ta đã cứu mạng ngươi.

- Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, cảm tạ ta không nói, ngươi cứu ta tổn thất nhiều người nhiều tài lực như vậy. Như vậy đi, ta ở đây có một cái phiếu nợ Vạn Vô Nhất của Tứ Phương Lâu, là trước kia ta muốn lấy ba mươi vạn Thuần Nguyên Đan, bọn hắn chỉ có hai mươi ba vạn, còn thiếu ta bảy vạn Thuần Nguyên Đan. Mặt khác chờ sau khi ta khôi phục, ta sẽ dùng một viên đan dược Thiên cấp siêu phẩm, mười khối đan dược Thiên cấp thượng phẩm, cùng với một trăm khối đan dược Thiên cấp trung phẩm với tư cách cảm tạ.

Dù sao đều là khoác lác, giờ phút này Trình Cung mở miệng đều là thổi lớn, đương nhiên, vì để tránh cho xạo quá bị lộ, Trình Cung cũng không nói Đạo đan cùng Đạo khí, coi như là thu liễm khi đang khoác lác.

- Đáng giá!

Đại Tế Tự ở trong điện, một mực dùng thần niệm chú ý bọn họ, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, đan dược Thiên cấp siêu phẩm, cho dù ở Thần Miếu Bà La Đa cũng thuộc về đan dược chiến lược, bình thường căn bản không có khả năng vận dụng, cho dù hắn cũng chỉ phục dụng qua một hạt mà thôi.

Mà giá trị bảy vạn Thuần Nguyên Đan, càng không cần phải nói, còn có mười khối đan dược Thiên cấp thượng phẩm cùng một trăm khối đan dược Thiên cấp trung phẩm, này đã thu hồi giá vốn nghìn lần, không, vạn lần.

Trình Cung vừa mới mở miệng, thiếu chút nữa khiến cho Vũ Thân Vương thất thố, mịa nó, những vật này quá quý trọng, hắn thiếu chút nữa thốt ra đồng ý.

Cái lúc này, ai sẽ để ý những thứ khác, hoàn toàn sẽ không bận tâm cái gọi là vấn đề thể diện, càng là Tu Chân giả tranh đấu cùng thiên, nghịch thiên cải mệnh, càng là như thế, bên trên con đường tu luyện, cái gọi là mặt mũi cùng tôn nghiêm đều là hư vô.



Dưới tình huống không đủ lợi ích, mới có thể đi chú ý những chuyện này, nguyên nhân Vũ Thân Vương không có lập tức đáp ứng chính là, hắn nhìn ra Viêm Long này rõ ràng không muốn thiếu nhân tình của hắn. Phải biết rằng, đồ vật có giá, tình ý vô giá.

Người này chỉ có hai mươi Long lực, lại giàu có đến loại trình độ này, bối cảnh của hắn chắc chắn rất khủng bố.

Nếu để cho hắn trả nhân tình này, hiện tại có lẽ mình sẽ rất vui vẻ, nhưng sau này sẽ chung thân hối hận, có lẽ là làm chuyện ném đi dưa hấu nhặt hạt vừng, không được, tuyệt đối không thể để cho hắn trả nhân tình này, nhưng lại muốn cho hắn thiếu mình nhân tình càng lớn hơn.

- Viêm lão đệ nói gì vậy là sao, mặc dù Chu Trị Quốc ta không tính giàu có, nhưng nói như thế nào cũng là Vũ Thân Vương Lam Vân đế quốc của Nam Chiêm Bộ Châu, Thiếu giáo chủ Nam Cương Thần Giáo, nắm trong tay vùng biển hải ngoại mấy chục vạn dặm, hơn một ngàn đảo quốc. Bây giờ càng là hợp tác cùng Thần Miếu Bà La Đa, chuẩn bị nhất thống Nam Chiêm Bộ Châu, chẳng lẽ Viêm lão đệ cho là ta cứu ngươi, chính là vì chút đồ vật đó sao, nếu là như vậy, bây giờ thương thế của Viêm lão đệ đã tốt rồi, có thể đi đi.

Vũ Thân Vương lộ ra bộ dạng rất thất vọng, trực tiếp nghiêng người làm một cái thủ thế.

Móa nó, còn giả bộ rất giống, nếu người không biết, sợ rằng thật đúng là bị lừa rồi.

Được rồi, ngươi diễn trò, ta cũng diễn trò cùng ngươi.

- Ngươi đã hiểu lầm… ta…ta không phải ý tứ kia, ân tình cứu mạng không phải những vật này có thể đền đáp, ta chỉ là không muốn làm cho ngươi tổn thất lớn như vậy, bởi vậy…

- Nói gì vậy.

Vũ Thân Vương một bộ không sao cả nói:

- Ít đồ kia tính toán cái gì, chỉ cần có thể cứu được mạng của Viêm lão đệ, bỏ nhiều hơn nữa cũng không coi vào đâu. Phong thái của Viêm lão đệ, ta cũng đã thấy được, chỉ là Tư Mã gia tộc kia quá mức hèn hạ. Nói thật, tuổi chúng ta kém cũng không lớn, ta cũng rất thích kết giao bằng hữu, ta chỉ là muốn kết giao bằng hữu cùng Viêm lão đệ, không có ý khác, nếu như Viêm lão đệ nói cái gì có ân hay không, ta đây chỉ có thể làm như không biết ngươi rồi.

- Này…

Trình Cung ra vẻ khó xử, nhưng sau đó nói:

- Được rồi, chẳng qua không gian giới chỉ trên người ta tổn hại, cũng không có mặt khác dư thừa. Như vậy đi, vừa vặn lệnh bài tài khoản này vẫn còn, nếu thuận tiện ta sẽ đưa vào thần niệm của mình, Vũ Thân Vương giúp ta đi đến Tứ Phương Lâu, để cho bọn họ trước lấy ra bảy vạn Thuần Nguyên Đan cho ta, còn chuyện không gian giới chỉ cùng đan dược hơi phiền toái, mịa nó, Đan Đỉnh của ta lại hư mất. . .

- Viêm lão đệ dùng Thuần Nguyên Đan nói với ta là tốt rồi, mặc dù bây giờ ta không có nhiều như vậy, nhưng mà đang ở Thần Miếu Bà La Đa, dùng danh nghĩa của ta nói cùng Đại Tế Tự, cái gì cũng có thể nhận lấy. Kể cả đan dược, không gian giới chỉ, ta gần đây sẽ ở Bà La Đa Châu tĩnh tu một thời gian ngắn, chỉ cần ta còn ở đây, Viêm lão đệ có bất kỳ nhu cầu gì, cứ mở miệng.

Giờ phút này Vũ Thân Vương lớn gan nói xong, mịa nó, bản lĩnh của tiểu tử Viêm Long này hắn cũng nhìn thấy, Linh khí hạ phẩm trực tiếp dùng Thuần Nguyên Đan thúc dục bạo tạc nổ tung, trong không gian giới chỉ có nhiều đồ vật bị mất như vậy, hắn cũng chỉ là phẫn nộ thoáng một phát, giống như căn bản không xem ra gì.

Đồng dạng là người có bối cảnh, nhưng hiển nhiên người này so với mình hùng hậu hơn nhiều lắm, hắn là một Vương gia, hình như đối phương căn bản không để ý, aii!

- Vậy cũng không cần, sớm muộn gì ta cũng phải lấy. Đan dược cũng không cần, tự ta luyện chế là được rồi, đan dược Thiên cấp ta cũng có thể luyện chế, hừ. Ta vừa vặn du lịch thiên hạ, lần này ta không làm Tư Mã gia tộc lụi bại, giết chết Tư Mã Húc Nhật kia, ta tuyệt đối sẽ không rời khỏi Bà La Đa Châu. Vũ Thân Vương, ngươi nói ngươi muốn thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu, có cần ta giúp ngươi thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu không, sau đó gặp lại ở Trung Châu a.

Trình Cung trong lòng tự nhủ, ngươi có lẽ rất chờ mong câu nói này của ta đi.

Quả nhiên, nghe xong lời này của Trình Cung, Vũ Thân Vương thật là mở cờ trong bụng, mặc dù bối cảnh của Viêm Long này hùng hậu không giống bình thường, nhưng lại có bệnh quần là áo lượt, chỉ cần hắn có hứng thú cùng yêu thích, cái gì cũng dễ nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook