Đan Thần

Chương 592: Cánh cửa không gian

Thắng Kỷ

04/07/2013

Chuyện đã phát triển tới giai đoạn này, Trình Cung cũng đã không thèm đểý tới những chuyện nhỏ khác, đương nhiên, vẫn phải tranh thủ cho mình, nếu không sẽ bị người ta hoài nghi. Trên thực tế cũng là như thế, phải tận lực tranh thủ danh ngạch tiến vào trong bảo tàng, bởi vì nhiều một người tiến vào, chính là nhiều hơn một phần cơ hội.

Đối với việc mang theo người, Côn Bằng thái tử lạnh lùng không thèm đểý, hắn có tự tin tuyệt đối vào bản thân mình, cho dù gặp phải Địa Anh đỉnh phong lâu năm cũng không sợ, dưới Thiên Anh hắn là mạnh nhất, hắn tuyệt đối tin tưởng, hắn sử dụng thủ đoạn đặc thù cũng có thểđối kháng với Thiên Anh tầng một.

Chu Dật Phàm thì không cam lòng, thời điểm Trình Cung và Vũ Thân Vương nói chuyện, hắn cũng bắt đầu đi theo tranh thủ.

Trình Cung, Vũ Thân Vương, Chu Dật Phàm ba người trải qua tranh chấp, cuối cùng nhất xác định xuống, Trình Cung có thể mang bốn người, Côn Bằng thái tử mang ba người, Vũ Thân Vương cũng có thể mang bốn người, Chu Dật Phàm, Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh và Nguyệt Minh thái tử chỉ mang theo hai người. Sở dĩ tranh chấp là vì Chu Dật Phàm và Nguyệt Minh thái tử nhận định, trừ Côn Bằng thái tử ra, cho dù Trình Cung và Vũ Thân Vương tuy hung mãnh, nhưng tối đa cũng chỉ tương đương với Địa Anh tầng chín, mà bọn họ lần này sẽ mang theo Địa Anh đỉnh phong, Trình Cung và Vũ Thân Vương gặp Địa Anh đỉnh phong cũng chỉ có thể tự bảo vệ mình.

Cho nên, khi phát sinh chém giết trong phạm vi lớn, quyền quyết định thắng bại nằm trê người thủ hạ mang theo.

Cuối cùng Chu Dật Phàm đề nghị, tất cả mọi người phát linh hồn huyết thệ, trước khi tiến vào không được làm bất cứđộng tác nào khác, không được tàn sát lẫn nhau, tất cả chờ sau khi tiến vào trong bảo tàng Càn Khôn Đan Tông, bằng cơ duyên vận khí. Bởi vì trong tay hắn không có Cửu Chuyển Càn Khôn Đan, hắn sợ nhất chuyện Vũ Thân Vương hoặc là Trình Cung liên hợp Côn Bằng thái tử, đột nhiên tiến hành diệt sát bọn họ, đối mặt vởi bảo tàng Càn Khôn Đan Tông, loại chuyện này hắn thấy rất bình thường.

Đề nghị này của hắn, đã phù hợp với mục đích của Trình Cung, hắn càng đầu nhập càng tốt, cho nên cuối cùng, Trình Cung cũng làm ra vẻ bất đắc dĩ màđồng ý.

Linh hồn huyết thệ không giống bình thường, cho dù cóđại thần thông có thểđầu thai lần nữa hoặc mượn thế trọng sinh, linh hồn huyết thệ vẫn mang theo, cho nên khi tất cả bàn ổn thỏa xong, Trình Cung cười lớn trực tiếp bay đi.

- Bảo tàng làđồ tốt, nhưng tất cả mọi người đem quân đội giao cho ngươi chỉ huy, ngươi vừa đi chiến tranh thế tục làm sao bây giờ?

Nhìn thấy Trình Cung rời đi, Vũ Thân Vương khó chịu nhìn Chu Dật Phàm.

Trên thực tế, hiện tại Vũ Thân Vương khó chịu hơn ai hết, bởi vì trong lòng hắn, bảo tàng Càn Khôn Đan Tông vốn là của mình, bởi vì lần này vốn cảm nhận được cảm ứng của khỏa đan dược thứ chín, hắn vừa đột phá cho nên tràn đầy tự tin, cho dù có vấn đề gì cũng có thể tương kế tựu kế.

Lại không nghĩ rằng, chuyện này phát triển tới cuối cùng, khỏa Cửu Chuyển Càn Khôn Đan có thể sử dụng một lần, một khi sử dụng xong sẽ hủy diệt triệt để, chuyện này đối với Vũ Thân Vương tổn thất cũng rất lớn, nhưng sức hấp dẫn của bảo tàng quá lớn, hắn cũng hi vọng vào bên trong có thể tìm thêm... Đan dược. Hơn nữa hắn cũng biết, ở tình huống hiện tại, hắn muốn không làm cũng không được, Trình Cung, Côn Bằng thái tử, Chu Dật Phàm cũng không ai đồng ý, nếu như hắn dám nói không đồng ý, tất cả mọi người tuyệt đối sẽ liên thủ giết hắn đoạt Cửu Chuyển Càn Khôn Đan.

- Chuyện nào cóđ áng gì, chúng ta cũng không có khả năng ở vĩnh viễn bên trong bảo tàng Càn Khôn Đan Tông, trước khi tiến vào ta sẽ an bài, một khi xảy ra vấn đề sẽ tạm ổn định lại, hơn nữa cho dù chúng ta rời đi, thủ hạ chúng ta đều ở đ ó, tất cả thế lực lớn liên thủ nhìn chằm chằm vào, không sợ bọn họ vận dụng lực lượng khác, chỉ quyết chiến trong chiến tranh thế tục, cho dù cho hắn tranh thủ được mười ngày tám ngày, nhưng không có ai có thể chuyển cơ trong khoảng thời gian ngắn như thế, đại cục không bị rung chuyển, chỗ dựa duy nhất của Trình Cung, chính là mấy chi đội ngũ hắn huấn luyện ở Đại Đế chi thành vàđại quân Man tộc, nhưng ta ở bên ngoài thành Song Long vàĐại Đế chi thành đã có bố tríđầy đủ lực lượng, mặc cho bọn chúng có mạnh hơn nữa, cũng chỉ là con kiến hơi mạnh một chút mà thôi, cường đại trở lại cũng không có khả năng rung chuyển được voi.

Hừ, đến bây giờ còn nói loại lời này, loại cục diện chiến đấu thế tục, Trình Cung muốn trong thời gian ngắn lật bàn lại làm là không thể, nhưng bảo tàng Càn Khôn Đan Tông vô cùng trọng yếu, loại chỗ tốt này, không ai bỏ qua cả.

- Hừ, ngươi tốt nhất cẩn thận chút.

Vũ Thân Vương biết rõ thế cục trước mắt, nhưng làm đối thủ với Trình Cung, trong lòng của hắn không bỏ được, cộng thêm tâm tình hiện giờ rất tức giận, cũng không nói nhiều, lập tức quay người rời đi, dù sao phải nhanh chóng an bài một chút.

Không chỉ là hắn, những người khác cũng như vậy, nhanh chóng rời đi.

Dựa theo ước định, ba ngày sau mọi người sẽ gặp nhau tại vị trí tung tâm của Nam Hoang Cửu Long Hành Cung và thành Song Long, bởi vìđã phát linh hồn huyết thệ, cộng thêm mọi người phải nhanh chóng tiến vào bảo tàng Càn Khôn Đan Tông, cũng không có bất cứ vấn đề gì.

Chỉ là Chu Dật Phàm, Vũ Thân Vương bọn người nhìn thấy Trình Cung dẫn người sau đều thật bất ngờ, Trình Cung mang Lý Dật Phong ngược lại bọn họ cảm thấy rất bình thường, dù sao Lý Dật Phong là hậu nhân Lý gia, mà trong mắt của bọn họ, Trình Cung cùng Vũ Châu Lý gia quan hệ khẳng định không giống bình thường, thậm chí có thể nói là quan hệ hợp tác. Nhưng Trình Cung lại đem Túy Miêu, Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi, Man Ngưu Vương Lý Hằng, ba người này đều có trình độ Nhân Anh kỳ đỉnh phong, chuyện này làm cho bọn họ cảm thấy ngoài ý muốn.

- Thật sự cho rằng bên trong khắp nơi đều là bảo sao, mang người đi vào làđụng cơ duyên à?

- Hừ, tiến vào bên trong, giết ngươi trước tiên.



- Ở bên ngoài đã phát linh hồn huyết thệ không được động thủ, ở bên trong...

...

Nhìn thấy người Trình Cung dẫn theo, trừ Côn Bằng thái tử ngạo nghễ gật đầu, bởi vì hắn cũng mang theo ba người, một trong đ ó là Nhân Anh kỳ, là người trẻ tuổi của Yêu tộc, hai người khác mới làĐịa Anh đỉnh phong, trong nội tâm của những người khác, có suy nghĩ giống nhau, động thủ, đi vào liền động thủ tiêu diệt hắn.

Không có nói nhảm dư thừa, tất cả mọi người chờđợi, ánh mắt của mọi người đều nhìn chằm chằm, Trình Cung cùng Vũ Thân Vương đều đem Cửu Chuyển Càn Khôn Đan của mình ra.

- Oanh!

Cửu Chuyển Càn Khôn Đan vừa láy ra, giống như có một cổ hấp lực vô hình, lập tức hình thành nhất thể, chín khỏa đan dược trực tiếp bị hư không hấp thu, hấp thu nguyên khó từ mặt đất, hấp thu nguyên khí từ bầu trời, sau đ ó chín khỏa đan dược tụ tập cùng một chỗ, giống như ngôi sao đang nổ tung giữa bầu trời, lập tức lại tách ra, sau đ ó chin khỏa đan dược cách nhau ra, kéo theo một cánh cửa, cánh cửa này chưa đủ ba mét, rộng chưa đủ hai mét, Càn Khôn Đan Tông, cánh cửa không gian đã mở ra, bảo tàng Đan Tông đang ở bên trong.

Sau khi mở cánh cửa không gian này ra, chín khỏa Cửu Chuyển Càn Khôn Đan chia làm chín phương vị, cánh cửa không gian vốn vô cùng ổn định lúc này run rẩy kịch liệt, thậm chí có chút ít vặn vẹo, cánh cửa không gian không ổn định.

Bởi vì Cách Thế Quán Đính Đại Trận và Vũ Thân Vương dùng tu luyện nhiều lần, hơn nữa trải qua mấy vạn năm, ngay cả tám khỏa Cửu Chuyển Càn Khôn Đan cũng chênh lệch với lúc đầu rất nhiều, uy lực chưa đủ một hai phần mười của năm đ ó, chớ đừng nói chi khỏa Cửu Chuyển Càn Khôn Đan thứ chín là Trình Cung luyện chế lúc chữa cháy, cũng chỉ miễn cưỡng có thể làm cho nó cấu thành Cửu Chuyển Càn Khôn Đan Đại Trận mà thôi, muốn nói có thể chống đỡ được bao lâu, rất khó nói.

- Đi!

Thời điểm tất cảđang chờ cửa không gian ổn định lại, Trình Cung đã mang người xông vào trước.

Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh nhìn thấy Trình Cung quả quyết như thế, không chút do dựđi vào, tuy mặt nạ dữ tợn đã che giấu biểu lộ trên gương mặt của bọn họ, nhưng ánh mắt của hai người cũng hơi thay đổi, phải biết rằng cánh cửa không gian không ổn định như thế, hiển nhiên không có khả năng chèo chống đến lúc bọn họ đi ra, có lẽ nháy mắt sau đ ó sẽ tan vỡ, một khi tiến vào bên trong không cóđường ra, đ ó chính là muốn chết.

Hơn nữa cánh cửa không gian này không ổn định, tùy thời có thể xuất hiện biến hóa, vạn nhất vừa tiến vào đã xảy ra vấn đề, vậy thì thảm rồi.

Nhưng Trình Cung không đểý tới những chuyện này, hắn không cần suy nghĩ màđi vào, hiển nhiên không phải hắn không hiểu, bởi vìđây chính là phong cách làm việc của hắn, hai tên thủ hạ liền đi sát phía sau Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh, đi vào bên trong.

- Đáng giận, liều!

Vốn đang tức giận, Vũ Thân Vương kìm nén cơn bực bội Trình Cung và Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh, cũng không cân nhắc màđi vào trong, thậm chí không nhìn tình huống cánh cửa không gian đang biến hóa. Trong lòng của hắn đang suy nghĩ, mình đã liên tiếp thất bại, nếu lần này lại thất bại sẽ không xong. Chính mình đã có thểđạt được tám khỏa trong chín khỏa Cửu Chuyển Càn Khôn Đan, điều này nói lên mình và Càn Khôn Đan Tông hữu duyên, vậy thì sợ cái gì.

Hắn nghĩđến, trong nội tâm lấy tức không còn mâu thun nữa, mang người muốn đi vào, nhưng Côn Bằng thái tử lại nhanh hơn hắn, cơ hồ cùng lúc với bọn người Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh mà nhảy và bên trong.

Vũ Thân Vương, Chu Dật Phàm cùng Nguyệt Minh thái tử cũng mang người nhảy vào bên trong.

- Oanh!

Giống như đã trải qua trăm ngàn năm, cũng có thể là trong nháy mắt ngắn ngủi, cảm giác cảnh vật chung quanh đột nhiên biến hóa, tiến vào một không gian hoàn toàn khác biệt.

Mặc dù có trước sau, nhưng kỳ thật cũng không kém nhau quá lớn, bọn người Côn Bằng thái tử, Vũ Thân Vương vừa tiến vào, cũng không đểý chuyện khác, kể cả thủ hạ bọn họ mang theo cũng tản thần niệm ra, tìm kiếm Trình Cung.



Vũ Thân Vương cầm Long Hoàng Kích trong tay, đã thúc dục tới trạng thái mạnh nhất, tùy thời có thể phát ra một kích mạnh nhất, ngay cả Côn Bằng thái tử, sau lưng đã có hư ảnh Côn Bằng bao phủ chung quanh, rồi sau đ ó là Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh, Nguyệt Minh thái tử cùng Chu Dật Phàm cũng làm ra trạng thái tùy thời sẽ chiến đấu..

- Người đâu?

- Làm sao có thể, trước sau không kém nhau nhiều lắm, hắn có khả năng trốn sao?

- Trừ phi hắn có thể xé rách không gian!

- Không có khả năng, không gian nơi đây đãđược trận pháp gia trì, một khi tồn tại Thiên Anh xé rách không gian, nơi này sẽ sụp đổ.

- Ngươi đâu, ngươi đi đâu rồi?

...

Bọn họ đều đang tìm kiếm Trình Cung, kỳ thật Trình Cung đang ở trên hư không cách đỉnh đầu của bọn họ một chút, hắn vừa tiến vào đãđem Lý Dật Phong, Túy Miêu, Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi, Man Ngưu Vương Lý Hằng dn vào không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh, che dấu trong hư không.

Trình Cung từ từ thúc dục nội đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh, tình hình bên ngoài nằm dưới sự khống chế của hắn, mọi người bên trong cũng nhìn thấy rõ ràng.

- Đám hỗn đản này, đã biết rõ bọn chúng sẽ chơi chiêu thức này, đều cho rằng mình là thông minh, coi người khác đều là kẻ ngu cả.

Lý Dật Phong vốn cho những người này đặt song song với mình, đều là nhân kiệt của Cửu Châu, nhưng hiện giờ rất xem thường.

- Trách không được đại thiếu nói mang theo bọn ta và mang theo Địa Anh đỉnh phong cũng không có gì khác nhau, thì ra là thế.

Man Ngưu Vương Lý Hằng giờ mới hiểu được, lúc ấy bọn họ biết rõ tinhg huống, biết rõ Trình Cung và bọn người Côn Bằng thái tửđạt thành hiệp nghị, cho rằng mang theo tồn tại Địa Anh đỉnh phong là có thể trợ giúp Trình Cung.

Hiện tại có lực lượng của Nguyên thủy Ma Tông, Man Hoang, Vũ Châu Lý gia, Man Thần giáo ủng hộ, cung cấp Trình Cung tùy thời điều khiển, muốn tồn tại Địa Anh đỉnh phong cũng chỉ cần nói một câu, nhưng Trình Cung lại nói như thế. Hiện tại xem ra, cho dù Trình Cung mang bốn gãĐịa Anh đỉnh phong, nhưng người tiến vào đây sẽ liên thủ đối phó hắn, nếu như hắn không thể né tránh, dn theo bọn họ hay Địa Anh đỉnh phong cũng như nhau cả.

- Sớm muộn gì cũng phải tiêu diệt bọn chúng.

Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi lạnh như băng nói ra, nếu có cơ hội giết những kẻ này, nàng tuyệt đối sẽ không buông tha.

Năm đ ó thời điểm lực lượng của nàng không cường đại, có tên Vương giả trong thành trì ở Nam Hoang, tên Vương giả này muốn bắt nàng, lúc ấy nàng bỏ trốn. Về sau nàng dùng thời gian ba năm, từng chút từng chút một, giết chết toàn bộ người bên cạnh của tên Vương giảđ ó, suốt giết ba năm, mỗi ngày cơ hồ đều giết chết mấy người bên cạnh tên Vương giả, cuối cùng nhất giết đến tên Vương giả kia, tên Vương giả kia gần như sụp đổ bỏ trốn, nàng đuổi giết mấy vạn dặm, đơn giản chỉ cần lực lượng Thoát Tục Kỳ giết chết một tên vạn vật nhất long.

- Lúc ấy ta cầm Cửu Chuyển Càn Khôn Đan trong tay, bọn chúng đã muốn chiếm làm của riêng, đương nhiên phân hóa thật tốt. Sau khi trở về, bọn chúng chắc chắn sẽ trải qua một phen đ àm phán, cuối cùng nhất khẳng định sẽ ra tay giết ta trước nhất, sau đ ó sẽ tự phân chia cho nhau. Nhưng bọn chúng không nghĩ rằng, bản đại thiếu dám hợp tác với lũ hỗn đản như chúng, nếu như không có chút thủ đoạn bảo vệ mình, sẽ không dám làm thế, cho nên đừng có gấp, chúng ta từ từ chơi với chúng thôi.

Trình Cung đã sớm dự liệu được như thế, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Côn Bằng thái tử vốn khinh thường hợp tác với bọn họ giải quyết Trình Cung, nhưng trải qua Chu Dật Phàm và Vũ Thân Vương khuyên bảo, hắn đồng ý sau khi đi vào, sẽ cho thủ hạ phối hợp với bọn người Chu Dật Phàm, một lần hành động tiêu diệt Trình Cung.

Dù sao tiêu diệt một kẻ, cũng ít đi một người tranh đoạt bảo tàng Đan Tông, hơn nữa Trình Cung hiện tại chỉ làĐịa Anh tầng hai, nhưng chiến lực hắn thể hiện ra làm cho Côn Bằng thái tử kinh hãi, hắn có kiêu ngạo, cũng có tiền vốn kiêu ngạo, nhưng cũng không phải đồ ngu, nếu không cho dù là thiên tài, hắn cũng không sống được tới bây giờ, trước kia hắn xem thường Trình Cung và bọn người Vũ Thân Vương, nhưng hôm đ ó Trình Cung nói một câu làm cho hắn cảm thấy một tia nguy cơ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook