Đan Thần

Chương 63: Chiến Phạt Mạch kỳ

Thắng Kỷ

13/05/2013



Vừa rồi Trình Cung đã ăn Man Lực Đan Nhân cấp thượng phẩm, giờ phút này càng là chưa từng có từ trước đến nay, vừa sải bước ra, giơ quyền lên oanh kích ra. So với nắm đấm của hai huynh đệ Ba Đặc, Ba Đức, nắm đấm của Trình Cung rõ ràng nhỏ đi rất nhiều, nhưng bên trên lại phát ra tiếng xé gió làm người ta rùng mình. Ẩn ẩn, đã có một cảm giác giống như hải triều tiến đến.

Thấy Trình Cung cũng dám liều mạng cùng huynh đệ mình, trên sắc mặt hai huynh đệ lộ ra vui mừng, không có lui bước, cảm nhận được khí thế giống như hải triều trên nắm tay của Trình Cung, bọn hắn cũng không chùng bước, nắm đấm lớn gấp đôi so với Trình Cung, nhưng không có bất kỳ ưu thế nào, lập tức khí thế bị hoàn toàn áp chế xuống.

- Bành. . . Bành. . . Răng rắc. . . Răng rắc. . .

Nắm đấm đụng nhau, sau đó hai tiếng xương cốt đứt gãy vang lên thanh thúy, hai huynh đệ Ba Đặc cùng Ba Đức cũng đủ mãnh liệt, cước bộ của bọn hắn đã dẫm lên trong đất bùn, nhưng vẫn lui về phía sau chừng ba bốn mét như trước, trên mặt đất bị chân của hai huynh đệ kéo lê hai rãnh lớn. Mà Trình Cung cũng bị lực lượng này chấn bay ra ngoài, nặng nề đụng vào một cây to, trực tiếp đụng cây kia đứt gãy, đại thụ chậm rãi ngã về phía sau.

Huynh đệ Ba Đặc cùng Ba Đức không có hô, không có gọi, nhưng thân thể lại đang run rẩy. Điều này sao có thể, sao thân thể của hắn còn mạnh hơn hai huynh đệ mình luyện Thiết Giáp Thân mấy chục năm, làm cho bọn hắn có một cảm giác như người bình thường vung quyền đánh vào tảng đá, độ cứng hoàn toàn bất đồng a.

Kết quả chính là, vừa rồi hai người bọn họ đối oanh cùng Trình Cung, xương tay bị gẫy không nói, bộ vị bị gẫy trực tiếp đâm ra, cánh tay bị phế bỏ, xương cốt màu trắng, máu đỏ tươi, còn có cánh tay vô lực rủ xuống kia…

Nhưng vào lúc này, một tiếng thét dài mới vang lên, đây là Ngân Bưu đáp lại, có thể cảm nhận được bên trong tiếng thét của Ngân Bưu có vui mừng cùng hưng phấn. Hiển nhiên ở hắn xem ra, chỉ cần Trình Cung lộ diện muốn đối phó hai huynh đệ Ba Đặc cùng Ba Đức, vậy hắn sẽ rất khó chạy thoát. Cho dù hai huynh đệ Ba Đặc cùng Ba Đức không có biện pháp nhanh chóng tiêu diệt hắn, nhưng cuốn lấy hắn thoáng một phát là rất nhẹ nhàng, coi như là tồn tại cường đại như Phạt Mạch kỳ, huynh đệ bọn hắn cũng có thể cuốn lấy.

- Sát!

Hai huynh đệ bị phế một cánh tay, nhưng lại không có chút lui bước nào, tuy trong tình báo nói rất có thể đã phế bỏ, cho dù không có phế cũng chỉ là Tẩy Tủy kỳ tầng năm, nhưng sao lại mạnh mẽ như vậy. Lúc này hai huynh đệ giống như yêu thú bị thương, càng không muốn sống, càng thêm hung mãnh.

Hai huynh đệ ra tay lần nữa, một kích, chỉ cần lại liều một lần. Coi như bị phế bỏ cả hai tay, Trình Cung cũng tuyệt đối trốn không thoát. Bọn hắn nói giết một tiếng này, cũng là chỉ rõ lộ tuyến cho Ngân Bưu.

- Di Hình Huyễn Ảnh.

Trình Cung cố gắng áp chế khí huyết nhộn nhạo trong lồng ngực, thấy huynh đệ bọn hắn vung quyền đi lên lần nữa, thân thể của hắn đột nhiên lóe lên. Thi triển đúng là Di Hình Huyễn Ảnh mà lúc ấy Trình Lam thi triển, thân thể trực tiếp xuất hiện sau lưng Ba Đặc cùng Ba Đức.

Đoản đao lập tức xuất hiện trong tay, một đao xẹt qua ót của Ba Đặc cùng Ba Đức. Nếu như dưới tình huống bình thường, hai huynh đệ đều có nguyên cương hộ thể, nguyên cương hộ thể có thể ngăn năm sáu thành lực đạo công kích, cộng thêm Thiết Giáp Thân của bọn hắn tuyệt đối có thể ngăn cản. Nhưng giờ phút này bọn hắn vì tránh cho Trình Cung đào tẩu, buông bỏ nguyên cương hộ thể, toàn lực tăng tốc độ cùng lực công kích lên, kết quả bị Trình Cung chém rớt đầu.



- Bành. . . Bành. . .

Hai huynh đệ bị Trình Cung chém bay đầu, thân thể vẫn phóng tới phía trước, sau đó nặng nề té trên mặt đất.

- Cuốn lấy hắn, ta đến. . .

Giờ phút này Ngân Bưu từ không trung lao xuống, nhưng nhìn thấy lại là Ba Đặc cùng Ba Đức ngã xuống.

Chết rồi, vậy mà chết rồi, hai thủ hạ đắc lực nhất của mình đều bị giết chết hết. Nếu như nói trước kia chỉ chết vài thủ hạ, Ngân Bưu là phẫn nộ, như vậy giờ phút này là vô cùng thương tâm, bởi vì Ba Đặc cùng Ba Đức theo hắn vài chục năm, bọn hắn đã từng bị ngàn quân đội bao vây, rồi giết ra lớp lớp vòng vây, bọn hắn cũng từng bị võ trung Thánh giả của Thảo Nguyên Vương Đình đuổi giết nửa tháng.

Hiện tại bọn hắn chết ở chỗ này rồi, chết vì tình báo sai lệch, cho dù không phế cũng nhiều nhất là Tẩy Tủy kỳ tầng năm.

- Giết huynh đệ ta, ngươi cũng dám giết huynh đệ ta, sau khi bắt ngươi về cho Phó bang chủ, ta muốn đích thân lột da của ngươi, tra tấn ngươi bảy bảy bốn mươi chín ngày mới để cho ngươi chết.

Ngân Bưu rơi xuống, phát ra phẫn nộ gào thét. Giờ phút này đã triệt để phát nổ, lực lượng cường đại của võ trung Thánh giả lập tức bạo phát ra.

Lực lượng cường hoành làm cho nguyên khí chung quanh cũng cải biến, làm cho người ta hô hấp cũng cảm giác không thoải mái, nguyên cương hộ thể của hắn đã gần như ngưng thực chất, giống như là một kiện áo giáp màu bạc mặc ở bên ngoài thân thể. Nghe nói võ trung Thánh giả đỉnh phong, xác thực có thể trường kỳ ngưng tụ thiên địa nguyên khí, hình thành nguyên khí áo giáp, tùy thời có thể thu nhập ở trong thân thể. Loại áo giáp này đã từ vô hình biến hữu hình, thậm chí có thể cho người khác mượn tạm thời, là tồn tại phi thường tiếp cận pháp bảo. Chỉ là loại áo giáp này cần chủ nhân vận chuyển nguyên khí thiên địa bổ sung không ngừng, nếu như ly khai chủ nhân, không được bổ sung, sẽ biến thành một loại tiêu hao phẩm.

Bình thường ngưng tụ loại áo giáp này cần một hồi lâu, mà cô đọng một lần nữa càng gian nan, cho nên có rất ít người sẽ cho người khác mượn.

Tuy hiện tại Ngân Bưu không tới loại trình độ nầy, nhưng nguyên cương hộ thể của hắn đã bắt đầu phát triển như nguyên cương giáp, nhưng đã vượt qua xa nguyên cương hộ thể của Tẩy Tủy kỳ.

- Đừng ở đằng kia bày ra một bộ bi phẫn, thống khổ, chính mình là làm cái gì ngươi không biết à?

Trình Cung dùng ánh mắt nhìn người rất ngu ngốc xem hắn:

- Mã tặc, ngươi là mã tặc, ngươi làm là giết người cướp của, không làm mà hưởng, chức nghiệp nhân thần cộng phẫn. Cái này còn không phải đáng xấu hổ, đáng xấu hổ nhất chính là ngươi một chút giác ngộ làm mã tặc cũng không có, ta từng thấy qua một sát thủ, tuy hắn truy sát ta hồi lâu nhưng ta rất thích hắn. Bởi vì hắn một mực nói, có giác ngộ bị người giết, mới có tư cách giết người. Ngươi nhìn ngươi hiện tại xem, giống như ta có lỗi với ngươi vậy, ngươi là tới giết ta, ta giết ngươi là sự tình bình thường, ngay cả điểm ấy cũng không rõ, trách không được lăn lộn được thảm như vậy, xem ra ngươi làm mã tặc cũng không có tiền đồ gì.



Ngân Bưu khí thế mười phần rơi xuống, vô cùng bi phẫn, khí thế không ngừng tăng vọt. Nhưng mà sau khi Trình Cung nói một phen, hắn lại không phản bác được. Đáng hận nhất chính là, ẩn ẩn chính hắn còn cảm giác Trình Cung nói rất có đạo lý, giống như thời điểm sau khi chinh chiến, Bang chủ hoả táng thi thể các huynh đệ, cũng nói qua lời tương tự. Bọn hắn không phải là tướng sĩ vì nước chém giết, không có gì da ngựa bọc thây,… bọn hắn làm như vậy là vì mình, vốn đã sớm quen bên cạnh tử vong.

- Muối ăn xong lau miệng, chờ một lát ta sẽ khiến ngươi cầu xin tha thứ.

- Ngàn vạn lần đừng nói như vậy.

Đoản đao trong tay Trình Cung nhẹ nhàng xoay tròn, rất là lớn lối nói:

- Người thắng mới có tư cách nói loại lời này, tuy hiện tại chúng ta còn chưa có động thủ, nhưng mà tám người các ngươi ta đã giết bảy cái, ngươi còn có tư cách nói lời này sao. Trọng yếu nhất là, kỳ thật hiện tại ta có thể lập tức đào tẩu, sau đó trở lại phủ Trấn Quốc Công, đến lúc đó ngươi còn muốn báo thù đã vĩnh viễn không có cơ hội.

- Ngươi. . .

Kỳ thật từ khi rơi xuống, Ngân Bưu vẫn đang suy nghĩ, cũng là nguyên nhân hắn không có tùy tiện ra tay, giờ phút này hắn cách Trình Cung gần mười mét. Mà vừa rồi tốc độ của Trình Cung hắn cũng kiến thức, so với mình không kém bao nhiêu, có lẽ chạy đường dài hắn không bằng mình, nhưng đây chính là rừng nhiệt đới. Giờ phút này nghe Trình Cung nói như vậy, trong ánh mắt hắn toát ra sát cơ khôn cùng, khóe mắt có chút co rúm, lại nghĩ không ra biện pháp, trong lúc bất tri bất giác tay chậm rãi sờ soạng bên hông.

Tuy Ngân Bưu này là Phạt Mạch kỳ, nhưng dù sao hắn chỉ là vừa đạt tới Phạt Mạch kỳ, mà thân thể của Trình Cung mạnh hơn hắn, tinh thần lực cũng hơn rất nhiều, cho nên tốc độ của Trình Cung không kém hắn bao nhiêu, trong truy đuổi càng có thể nhẹ nhõm trêu đùa. Bình thường mà nói cho dù Tẩy Tủy kỳ đỉnh phong cùng Phạt Mạch kỳ cũng có khác nhau rất lớn, loại khoảng cách này rất to lớn, cho dù một gã Phạt Mạch kỳ tầng thứ nhất cũng có thể nhẹ nhõm đánh chết vài tên Tẩy Tủy kỳ đỉnh phong.

Nhưng Trình Cung cũng có thể làm được, bởi vì hắn cũng không phải là Tẩy Tủy kỳ bình thường, thân thể của hắn có thể so với Phạt Mạch kỳ, tinh thần lực càng không ngừng tiếp cận Phạt Mạch kỳ đỉnh phong, quan trọng nhất là kinh nghiệm chiến đấu của hắn rất phong phú. Hắn có đan dược làm cho những Siêu Phàm kỳ cao cao tại thượng, siêu việt phàm nhân kia cũng hâm mộ, còn có năng lực khôi phục thân thể siêu cường. Cũng bởi vì như thế, hắn có thể đơn giản giết chết hai gã Tẩy Tủy kỳ đỉnh phong Ba Đặc cùng Ba Đức, trả giá chỉ là nội thương rất nhỏ, mà chút nội thương ấy trong khoảng thời gian nói chuyện đã khôi phục tám chín thành.

Cho nên vừa bắt đầu đối với Ngân Bưu này, hắn cũng không có quá để ý, vượt cấp khiêu chiến với hắn mà nói sớm đã là chuyện thường ngày. Nhưng mà lúc kia, lại làm cho lòng hắn còn sợ hãi, hắn khẳng định đây không phải là Ngân Bưu. Rốt cục đánh chết tất cả thủ hạ của Ngân Bưu, lại dùng lời nói ép Ngân Bưu biết mình có thể tùy thời đào tẩu, rốt cục Ngân Bưu này làm ra một động tác sờ bên hông.

Bởi vì Ngân Bưu biết Trình Cung không phải hù dọa hắn, vừa rồi Trình Cung nằm trong tầm mắt của hắn, sau đó rất nhanh mượn nhờ rừng nhiệt đới biến mất vô ảnh vô tung. Giờ khắc này tâm lý của hắn đã mất đi tự tin, một chút tin tưởng bắt lấy Trình Cung cũng không có, ngay khi hắn mất đi tin tưởng, Trình Cung đã động.

Giờ phút này đã là thời điểm thu đông, toàn bộ mặt đất rừng nhiệt đới đều là lá cây rơi xuống, Trình Cung trực tiếp phóng tới bên cạnh. Hắn khẽ động, tuy Ngân Bưu biết rõ đuổi không kịp, nhưng mà cơ hồ bản năng toàn lực đuổi theo, đồng thời ôm hận bổ ra một chưởng.

- Bành!

Một đạo nguyên khí dài nửa thước ngưng tụ ở cổ tay, chém ra một chưởng về phía Trình Cung, làm cho một cây đại thụ gãy đứt, nhưng Trình Cung đã chuyển sang địa phương khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook