Chương 776: Đánh chết Thiên Anh
Thắng Kỷ
07/01/2014
- Bắc Minh gia tộc cũng giám đến địa bàn Thiên Cung Thần Điện ta động thủ, thực sự cho rằng Thiên Cung thần điện ta không còn ai sao? Ừm, vì sao còn có hải yêu của hải tộc… Cổ hơi thở này, Hạo Thiên Cung…
Mi cong, mày kiếm, khí tức lãnh khốc, nhưng rõ ràng rất nóng tính, lão giả vừa tới trước tiên đã nhận ra rất nhiều sự tình phát sinh ở đây, sau đó thì trực tiếp xuất hiện ở bên cạnh Lô Dực Thiên, nhưng ánh mắt lại nhìn vào Hạo Thiên Cung trong tay Trình Cung.
- Bái kiến thúc tổ!
Lô Dực Thiên vội vàng khom người thi lễ.
- Giống, thực giống, mẹ nó, tiểu tử, ngươi có phải người họ Trình, tới từ Nam Chiêm Bộ Châu?
- Gia gia ta là Trình Tiếu Thiên, ngoại công ta là Lô Quân Hạo. Không biết nên xưng hô lão nhân gia như thế nào?
Trình Cung cười cười đáp lời.
- Ha ha… Quả nhiên là oa oa này, ngại quy củ năm đó của ngoại công ngươi, biết ngươi lăn qua lăn lại ở Nam Chiêm Bộ Châu rất lợi hại, chúng ta cũng không có biện pháp đi giúp ngươi, ngươi tới Đông Bắc Đan Châu cũng không có biện pháp theo qua, cũng may tiểu tử ngươi có điểm lương tâm, biết về nhà . Về phần ta là ai. Nói cho ngươi biết, ta chính là gia gia của cữu cữu ngươi!
Lão giả vô cùng hài lòng nói, trực tiếp vỗ vỗ bộ ngực, rất đắc ý nói.
Lô Quân, thủ tịch thái thượng trưởng lão, từ khi Thiên Cung Thần Điện gặp chuyện không may, mọi chuyện của Thiên Cung Thần Điện đều do hắn phụ trách. Ngay ánh mắt đầu tiên khi Trình Cung nhìn thấy Lô Quân, Trình Cung cũng đã nhận ra hắn, bởi vì trong tư liệu của L ý gia đưa cho cũng có một chút về tư liệu của Thiên Cung Thần Điện, nhưng chỉ giới hạn trong điểm ấy mà thôi.
Bởi vì năm đó Thiên Cung Thần Điện bị tổn thương nguyên khí rất nặng, lão điện chủ vẫn lạc, Lô Quân Hạo chưa rõ sinh tử, thiếu điện chủ, cũng chính là cữu cữu duy nhất của Trình Cung vẫn lạc, những người khác bị giết nhiều không kể xiết, sau đó phong điện, cho nên hiện nay người bên ngoài biết đến Thiên Cung Thần Điện đều rất có hạn.
Cảm giác thân thiết rất khó tìm được tại Tu Chân Giới, đúng như lời của Lô Quân, về nhà rồi. Thật có cảm giác giống như trở lại nhà mẫu thân, nhìn thấy người thân.
- Trình Cung bái kiến cữu gia gia!
Loại cảm giác này không thể làm giả, Trình Cung cũng trực tiếp thi lễ, nhưng sau đó lại lập tức nói:
- Sở thành Sở Quân Bảo kia liên hợp Bắc Minh Chí Dương, Bắc Minh Triều của Bắc Minh gia tộc chặn giết chúng ta, hiện tại Bắc Minh Triều đã bị ta giết chết, Bắc Minh Chí Dương hẳn l à cũng không sai biệt lắm bị chết rồi, nhưng Sở Quân Bảo kia vừa mượn hải yêu yểm hộ chạy trốn.
- Sở Quân Bảo, nhi tử Sở Thiên Nam ở Sở thành kia sao? Ta biết người kia. Ta đã sớm muốn giết đôi phụ tử tai họa đó , loại người này chính là bạch nhãn lang. Hiện tại cũng dám cấu kết người ngoài, ý đồ định giết các ngươi ở địa phận Thiên Cung Thần Điện, quả thực không biết sống chết, nhất định phải tiêu diệt bọn hắn, triệt để san bằng cả Sở thành. Cho rằng có thể lấy được một ít di tích ở trong biển là có thể kiêu ngạo sao? Trước đây ta mặc kệ bọn họ, nhưng lần này sẽ trực tiếp tiêu diệt bọn họ, còn có Bắc Minh Chí Dương… Được rồi… Ngươi nói gì? Ngươi vừa nói ngươi làm gì Bắc Minh Chí Dương?
Bộ dáng của Lô Quân có vẻ rất hung dữ, rất lạnh, nhưng tính cách lại nóng nảy xúc động, vừa nghe lời này của Trình Cung, cũng đã nổi trận lôi đình rồi.
- Người hắn mang đến, còn chính hắn hẳn là đã chơi xong, tuy rằng bản thân hắn chạy thoát, nhưng thần niệm lại bị hao tổn nghiêm trọng, chỉ có một cái đầu chạy mất, có thể coi như phế rồi.
Trình Cung nhìn vị ông cậu tính tình táo bạo này, cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn. Từng tiếp xúc qua những nhân vật cầm quyền của các thế lực lớn, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên thấy người giống như vị ông cậu này.
Bắc Minh Chí Dương không chết, nhưng cũng không khác gì chết, điều này quá khó tưởng tượng, Lô Quân rất rõ ràng lão già Bắc Minh Chí Dương kia, năm đó hai người không chỉ đánh qua một lần, đó là người phi thường tiếp cận Thiên Anh đỉnh phong.
Cho dù Hỏa Phương Ma Long và Vân Long lúc này còn đang lộ ra giữa không trung, Lô Quân vẫn không nghĩ rõ, đội hình như thế này, căn bản không có khả năng đối phó được Bắc Minh Chí Dương mới đúng.
- Điều hắn nói là sự thực, không phải khoác lác?
Lô Quân trực tiếp xem thường nhìn Lô Dực Thiên, không chút nào che dấu hỏi.
Tình Cung không biết nói gì rồi, vị cữu gia gia này thực sự ngay thẳng tới không bình thường.
- Không có , hơn nữa hắn còn tự mình ra tay, một thương giết Bắc Minh Triều, thần niệm làm thương nặng Bắc Minh Chí Dương, sau đó dùng Hạo Thiên Cung lấy thương làm tên, bắn chết hai hải yêu.
Lô Dực Thiên dùng sức gật đầu, trong lòng còn một câu chưa nói, nhưng trong lời nói cũng đã biểu đạt ra, Trình Cung nói vậy đã rất khiêm tốn rồi.
Trên thực tế ngay cả hắn là người từng trải, hiện nay hồi tưởng lại như trước không thể tin được hết thảy là sự thực. Vị ca ca tới từ Nam Chiêm Bộ Châu này cũng quá mạnh mẽ đi, không trách được tại Nam Chiêm Bộ Châu hắn hung hăng như vậy, còn dám tới cả Đông Bắc Đan Châu cướp cô dâu, còn ước chiến với Côn Bằng thái tử, Địa Anh đỉnh phong đã hung mãnh như vậy, phỏng chừng ngôi vị Địa Anh đỉnh phong cường hãn nhất từ trước tới nay trên Cửu Châu không phải hắn thì không còn ai.
Địa Anh đỉnh phong, đánh chết Thiên Anh, ngay cả Bắc Minh Chí Dương đều thiếu chút nữa bị hắn giết chết, những lời này nói ra sẽ có người tin tưởng sao? Trong lòng Lô Quân suy nghĩ, đầu lại lắc lắc, mẹ nó , nói ra có quỷ mới tin nha, nhưng hắn nuôi Lô Dực Thiên từ nhỏ, nên hắn hiểu, tuyệt đối Lô Dực Thiên sẽ không nói dối.
Hơn nữa, tình huống nơi này hắn cũng thấy, thật sự rất thật.
- Ha ha…Tốt, thật tốt, không uổng gia gia và ngoại công ngươi thương ngươi, ta vốn đang nghĩ liên hệ với ngươi, nói cho ngươi, tránh việc ngươi bị Côn Bằng thái tử đâm sau lưng, hiện tại xem ra căn bản không cần phải lo lắng rồi. Không phải ngươi đã ước chiến với Côn Bằng thái tử kia sao? Đến lúc đó giết chết hắn, ngày trước nếu không phải cha hắn ra tay giết chết đa số Thái Tôn của Thiên Cung Thần Điện ta, làm ngoại công ngươi bị thương nặng, chỉ bằng đám rác rưởi bọn họ có thể khiến Thiên Cung Thần Điện chúng ta phong điện sao? Đáng trách, đáng trách!
Lô Quân vừa nghe vậy lập tức vui mừng, vô cùng hài lòng nói.
Tuy rằng cho tới bây giờ chưa thấy qua ngoại công của chính mình, nhưng Trình Cung lại rõ ràng nhớ kỹ lần mình tán gẫu với gia gia, lúc đó gia gia uống say xong không ngừng nói, đại ca thương tiểu tử thối ngươi, hắn thực sự rất thương ngươi.
Chưa từng gặp mặt, nhưng loại thương yêu đó lại có thể cảm thụ được, đây chính là nguyên nhân mà Trình Cung nhất định phải tới Thiên Cung Thần Điện.
Lô Quân hài lòng, đông đảo người Thiên Cung Thần Điện hắn mang đến cũng đều đang cười, vô cùng vui mừng. Hoàn toàn không ai lo lắng vừa rồi Trình Cung đã giết Bắc Minh Triều, điều này đúng là hai cực đối lập như mâu thuẫn trong gia tộc của Đông Phương gia tộc, không cần nói, đơn giản từ thái độ đối đãi giữa người với người là có thể nhìn ra, Thiên Cung Thần Điện có một ý chí thống nhất, cực kỳ đoà n kết.
Mi cong, mày kiếm, khí tức lãnh khốc, nhưng rõ ràng rất nóng tính, lão giả vừa tới trước tiên đã nhận ra rất nhiều sự tình phát sinh ở đây, sau đó thì trực tiếp xuất hiện ở bên cạnh Lô Dực Thiên, nhưng ánh mắt lại nhìn vào Hạo Thiên Cung trong tay Trình Cung.
- Bái kiến thúc tổ!
Lô Dực Thiên vội vàng khom người thi lễ.
- Giống, thực giống, mẹ nó, tiểu tử, ngươi có phải người họ Trình, tới từ Nam Chiêm Bộ Châu?
- Gia gia ta là Trình Tiếu Thiên, ngoại công ta là Lô Quân Hạo. Không biết nên xưng hô lão nhân gia như thế nào?
Trình Cung cười cười đáp lời.
- Ha ha… Quả nhiên là oa oa này, ngại quy củ năm đó của ngoại công ngươi, biết ngươi lăn qua lăn lại ở Nam Chiêm Bộ Châu rất lợi hại, chúng ta cũng không có biện pháp đi giúp ngươi, ngươi tới Đông Bắc Đan Châu cũng không có biện pháp theo qua, cũng may tiểu tử ngươi có điểm lương tâm, biết về nhà . Về phần ta là ai. Nói cho ngươi biết, ta chính là gia gia của cữu cữu ngươi!
Lão giả vô cùng hài lòng nói, trực tiếp vỗ vỗ bộ ngực, rất đắc ý nói.
Lô Quân, thủ tịch thái thượng trưởng lão, từ khi Thiên Cung Thần Điện gặp chuyện không may, mọi chuyện của Thiên Cung Thần Điện đều do hắn phụ trách. Ngay ánh mắt đầu tiên khi Trình Cung nhìn thấy Lô Quân, Trình Cung cũng đã nhận ra hắn, bởi vì trong tư liệu của L ý gia đưa cho cũng có một chút về tư liệu của Thiên Cung Thần Điện, nhưng chỉ giới hạn trong điểm ấy mà thôi.
Bởi vì năm đó Thiên Cung Thần Điện bị tổn thương nguyên khí rất nặng, lão điện chủ vẫn lạc, Lô Quân Hạo chưa rõ sinh tử, thiếu điện chủ, cũng chính là cữu cữu duy nhất của Trình Cung vẫn lạc, những người khác bị giết nhiều không kể xiết, sau đó phong điện, cho nên hiện nay người bên ngoài biết đến Thiên Cung Thần Điện đều rất có hạn.
Cảm giác thân thiết rất khó tìm được tại Tu Chân Giới, đúng như lời của Lô Quân, về nhà rồi. Thật có cảm giác giống như trở lại nhà mẫu thân, nhìn thấy người thân.
- Trình Cung bái kiến cữu gia gia!
Loại cảm giác này không thể làm giả, Trình Cung cũng trực tiếp thi lễ, nhưng sau đó lại lập tức nói:
- Sở thành Sở Quân Bảo kia liên hợp Bắc Minh Chí Dương, Bắc Minh Triều của Bắc Minh gia tộc chặn giết chúng ta, hiện tại Bắc Minh Triều đã bị ta giết chết, Bắc Minh Chí Dương hẳn l à cũng không sai biệt lắm bị chết rồi, nhưng Sở Quân Bảo kia vừa mượn hải yêu yểm hộ chạy trốn.
- Sở Quân Bảo, nhi tử Sở Thiên Nam ở Sở thành kia sao? Ta biết người kia. Ta đã sớm muốn giết đôi phụ tử tai họa đó , loại người này chính là bạch nhãn lang. Hiện tại cũng dám cấu kết người ngoài, ý đồ định giết các ngươi ở địa phận Thiên Cung Thần Điện, quả thực không biết sống chết, nhất định phải tiêu diệt bọn hắn, triệt để san bằng cả Sở thành. Cho rằng có thể lấy được một ít di tích ở trong biển là có thể kiêu ngạo sao? Trước đây ta mặc kệ bọn họ, nhưng lần này sẽ trực tiếp tiêu diệt bọn họ, còn có Bắc Minh Chí Dương… Được rồi… Ngươi nói gì? Ngươi vừa nói ngươi làm gì Bắc Minh Chí Dương?
Bộ dáng của Lô Quân có vẻ rất hung dữ, rất lạnh, nhưng tính cách lại nóng nảy xúc động, vừa nghe lời này của Trình Cung, cũng đã nổi trận lôi đình rồi.
- Người hắn mang đến, còn chính hắn hẳn là đã chơi xong, tuy rằng bản thân hắn chạy thoát, nhưng thần niệm lại bị hao tổn nghiêm trọng, chỉ có một cái đầu chạy mất, có thể coi như phế rồi.
Trình Cung nhìn vị ông cậu tính tình táo bạo này, cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn. Từng tiếp xúc qua những nhân vật cầm quyền của các thế lực lớn, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên thấy người giống như vị ông cậu này.
Bắc Minh Chí Dương không chết, nhưng cũng không khác gì chết, điều này quá khó tưởng tượng, Lô Quân rất rõ ràng lão già Bắc Minh Chí Dương kia, năm đó hai người không chỉ đánh qua một lần, đó là người phi thường tiếp cận Thiên Anh đỉnh phong.
Cho dù Hỏa Phương Ma Long và Vân Long lúc này còn đang lộ ra giữa không trung, Lô Quân vẫn không nghĩ rõ, đội hình như thế này, căn bản không có khả năng đối phó được Bắc Minh Chí Dương mới đúng.
- Điều hắn nói là sự thực, không phải khoác lác?
Lô Quân trực tiếp xem thường nhìn Lô Dực Thiên, không chút nào che dấu hỏi.
Tình Cung không biết nói gì rồi, vị cữu gia gia này thực sự ngay thẳng tới không bình thường.
- Không có , hơn nữa hắn còn tự mình ra tay, một thương giết Bắc Minh Triều, thần niệm làm thương nặng Bắc Minh Chí Dương, sau đó dùng Hạo Thiên Cung lấy thương làm tên, bắn chết hai hải yêu.
Lô Dực Thiên dùng sức gật đầu, trong lòng còn một câu chưa nói, nhưng trong lời nói cũng đã biểu đạt ra, Trình Cung nói vậy đã rất khiêm tốn rồi.
Trên thực tế ngay cả hắn là người từng trải, hiện nay hồi tưởng lại như trước không thể tin được hết thảy là sự thực. Vị ca ca tới từ Nam Chiêm Bộ Châu này cũng quá mạnh mẽ đi, không trách được tại Nam Chiêm Bộ Châu hắn hung hăng như vậy, còn dám tới cả Đông Bắc Đan Châu cướp cô dâu, còn ước chiến với Côn Bằng thái tử, Địa Anh đỉnh phong đã hung mãnh như vậy, phỏng chừng ngôi vị Địa Anh đỉnh phong cường hãn nhất từ trước tới nay trên Cửu Châu không phải hắn thì không còn ai.
Địa Anh đỉnh phong, đánh chết Thiên Anh, ngay cả Bắc Minh Chí Dương đều thiếu chút nữa bị hắn giết chết, những lời này nói ra sẽ có người tin tưởng sao? Trong lòng Lô Quân suy nghĩ, đầu lại lắc lắc, mẹ nó , nói ra có quỷ mới tin nha, nhưng hắn nuôi Lô Dực Thiên từ nhỏ, nên hắn hiểu, tuyệt đối Lô Dực Thiên sẽ không nói dối.
Hơn nữa, tình huống nơi này hắn cũng thấy, thật sự rất thật.
- Ha ha…Tốt, thật tốt, không uổng gia gia và ngoại công ngươi thương ngươi, ta vốn đang nghĩ liên hệ với ngươi, nói cho ngươi, tránh việc ngươi bị Côn Bằng thái tử đâm sau lưng, hiện tại xem ra căn bản không cần phải lo lắng rồi. Không phải ngươi đã ước chiến với Côn Bằng thái tử kia sao? Đến lúc đó giết chết hắn, ngày trước nếu không phải cha hắn ra tay giết chết đa số Thái Tôn của Thiên Cung Thần Điện ta, làm ngoại công ngươi bị thương nặng, chỉ bằng đám rác rưởi bọn họ có thể khiến Thiên Cung Thần Điện chúng ta phong điện sao? Đáng trách, đáng trách!
Lô Quân vừa nghe vậy lập tức vui mừng, vô cùng hài lòng nói.
Tuy rằng cho tới bây giờ chưa thấy qua ngoại công của chính mình, nhưng Trình Cung lại rõ ràng nhớ kỹ lần mình tán gẫu với gia gia, lúc đó gia gia uống say xong không ngừng nói, đại ca thương tiểu tử thối ngươi, hắn thực sự rất thương ngươi.
Chưa từng gặp mặt, nhưng loại thương yêu đó lại có thể cảm thụ được, đây chính là nguyên nhân mà Trình Cung nhất định phải tới Thiên Cung Thần Điện.
Lô Quân hài lòng, đông đảo người Thiên Cung Thần Điện hắn mang đến cũng đều đang cười, vô cùng vui mừng. Hoàn toàn không ai lo lắng vừa rồi Trình Cung đã giết Bắc Minh Triều, điều này đúng là hai cực đối lập như mâu thuẫn trong gia tộc của Đông Phương gia tộc, không cần nói, đơn giản từ thái độ đối đãi giữa người với người là có thể nhìn ra, Thiên Cung Thần Điện có một ý chí thống nhất, cực kỳ đoà n kết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.