Đan Thần

Chương 1316: Danh ngạch

Thắng Kỷ

03/01/2014

Vạn Ngạo sẽ nói, kỳ thực từ mấy vạn năm trước Tứ phương lâu đã có người âm thầm phát triển chuyện làm ăn, tình báo đến bên Hải tộc, thậm chí Tứ phương lâu còn âm thầm khống chế một ít thế lực nhỏ bé của Hải tộc.

Tứ phương lâu giống như tiền tài thế tục, đâu đâu cũng có, không gì không làm được.

- Long Thiên Tử, liên minh yêu tộc, Kim Bá Vương, còn có chúng ta, hiện tại bước đầu xem là bốn cổ lực lượng, kỳ quái, tại sao Liệp yêu mạo hiểm liên minh không có động tĩnh nhỉ?

Trình Cung nhìn về phía Vạn Ngạo lần thứ hai.

- Không rõ ràng, loại chuyện này theo lý thuyết bọn họ không thể nào không tham dự, nhưng lại không có tin tức.

Lần này Vạn Ngạo cũng lắc đầu không biết.

Đông Phương Suất mở miệng phân tích nói:

- Ta đang suy nghĩ, Kim Bá Vương kia rất khó gặm, là một khối xương cứng. Bên Yêu tộc kia thì lấy yêu tộc làm chủ, Liệp yêu mạo hiểm liên minh bọn họ chính là đối nghịch với yêu tộc, khẳng định không thể liên thủ cùng yêu tộc, bên chúng ta cũng sẽ không phản ứng tới bọn họ, coi như là Liệp yêu mạo hiểm liên minh độc lập hành sự, chỉ sợ cũng không có thành tựu gì. Dù sao không có lệnh bài cái gì cũng không làm được, bây giờ xem lệnh bài ở trong tay ai là được.

- Gia hoả Thiên Ngữ kia rất âm hiểm, về sau mọi người cố gắng lưu ý hắn một chút, nhạc phụ nói không sai. Trước tiên chúng ta không thèm quan tâm bọn họ, nhìn thẳng lệnh bài là được. Hiện tại chúng ta có ba tấm lệnh bài, nếu như tất cả dựa theo quy củ trước đó, chúng ta có thể tiến vào mười lăm người, mọi người có ý kiến gì không?

Trình Cung chậm rãi nhìn về phía mọi người, dù sao này cũng không phải là hội nghị bên trong nhà mình.

- Đan sư liên minh đối với cái này không quá để ý, thế nhưng ta muốn đi vào cùng ngươi. Bất quá tất cả nghe ngươi.

Nhạc Uyển Uyển cực kỳ cổ động nói, lấy thân phận minh chủ Đan sư liên minh của nàng nói ra loại lời nói này, thiên hạ to lớn cũng chỉ có một người Trình Cung mà thôi.

- Ta cùng Thiết Thiên Chuy đều nghe sư thúc, sư thúc sắp xếp là được.



Bất tri bất giác, Vạn Ngạo đã rất tự nhiên mở miệng cung kính nói ra sư thúc, mà cái chuyển biến này ngay cả hắn cũng không có cảm giác được.

Dưới cái nhìn của hắn, sư thúc chính là sư thúc, mình là chưởng không giả của Tứ phương lâu. Nhưng Trình Cung là sư thúc của mình, mình cần gì quản những người khác nghĩ như thế nào, xem như thế nào.

Ngẫm lại thái độ của Thanh Trúc Đạo Tôn đối với Trình Cung, mà Thanh Trúc Đạo Tôn bây giờ có thể nói là chỗ dựa to lớn nhất sau lưng Tứ phương lâu và Luyện khí sư liên minh. Loại thời điểm này tự nhiên tất cả phải nghe Trình Cung.

Nhạc Uyển Uyển, Vạn Ngạo nói rất ngắn, rất nhanh, Lý Pháp chỉ nhìn chung quanh, người của Bắc Câu Lô Châu Thiên Cung thần điện, Lô Quân lão gia tử căn bản không cần lên tiếng, hoàn toàn là chuyện gì cũng giao cho Trình Cung, bên Đông Phương Suất tự nhiên không cần phải nói, có một con rể tốt như thế, hắn ở phía sau nhặt chỗ tốt là được.

- Đại thiếu ngươi sắp xếp là được.

Thần Long Tiên Cung rất mê người, nhưng đối với Lý gia mà nói, Trình Cung tùy ý chỉ điểm mấy lần, so với tìm kiếm bao nhiêu di tích còn trọng yếu hơn, từ lâu bên trong Lý gia đã làm ra quyết định. Nhất định phải theo sát bước chân Trình Cung.

- Nếu như vậy thì ta sẽ tính một chút, Lý gia chủ, nhạc phụ, cữu gia gia, ba nhà các vị mỗi nhà hai người, này đã chiếm sáu danh ngạch, bên Tứ phương lâu cũng hai danh ngạch, là tám cái. Còn lại chính là ta, Uyển Uyển, Thiết Thiên Chuy, Tiểu Phong Tử, Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh, còn có Lão Giản một cái danh ngạch nữa. Tổng cộng là mười lăm cái, nếu như mọi người không có ý kiến, cứ như vậy định ra.

Nếu tất cả mọi người không có ý kiến, Trình Cung trực tiếp quyết định chuyện này.

Tất cả mọi người dồn dập gật đầu, đối với Trình Cung sắp xếp không có bất kỳ dị nghị gì.

- Chờ một chút, ta có chuyện muốn nói.

Thời điểm Trình Cung định nói cứ như vậy mà làm, đột nhiên Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh mở miệng, bất tri bất giác các nàng đã khôi phục lại âm thanh bình thường, hai thanh âm hầu như cùng là một người phát ra, lanh lảnh êm tai, mọi người không khỏi nhìn về các nàng.

- Các nàng muốn thêm một danh ngạch sao? Cũng được, cữu gia gia, nếu không bên Thiên Cung thần điện liền...



Trình Cung cho là các nàng muốn thêm người, trực tiếp nhìn về phía Lô Quân.

- Cái này không thành vấn đề, một cái danh ngạch không có cũng chẳng sao, có ngươi là được, ha ha...

Lô Quân cũng không để ý cười nói.

- Không... Không phải!

Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh vừa khôi phục âm thanh vốn có, lúc này nói chuyện cũng trở nên không giống nhau, vội vàng nói:

- Không phải ta muốn thêm danh ngạch, ta là muốn nói, nếu như di tích bình thường chúng ta đi vào vẫn được, lần này là Thần Long Tiên Cung, có thể đi hầu như đều là cảnh giới Thuần Dương, hoặc là tồn tại trình độ Thiên Yêu Hoàng, chúng ta đi vào quá lãng phí, chúng ta không nên tiến vào sẽ tốt hơn.

Âm Trường Khiếu đã chết, Phong Vân Kiếm Tông bị diệt, bây giờ Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh đã không có lo lắng, hơn nữa bây giờ các nàng cũng đã hòa nhập vào hệ thống ĐAN THầN PHủ của Nam Chiêm Bộ Châu, đừng nói là Âm Trường Khiếu đã chết, Phong Vân Kiếm Tông bị diệt, coi như bọn họ vẫn còn cũng không dám trở lại chọc giận các nàng.

- Cái gì lãng phí hay không lãng phí, lúc trước chúng ta cũng đã nói rồi, cùng nhau tiến vào di tích này, quản hắn bây giờ là Thần Long Tiên Cung hay cái quái gì đó, bên trong nói không chừng còn có nguy hiểm, cái đồ chơi này không phải xem thực lực, ngược lại là cơ duyên, vận may của mọi người, hiện tại tranh đoạt lệnh bài chỉ là thực lực, đi vào thì lại không nhất định. Các nàng không biết có chút di tích, vô số người liều mạng chém giết, cuối cùng đều chết ở bên trong, nhưng có một tiểu nhân vật đi vào lại có thể đạt được cơ duyên cùng truyền thừa, từ đó khai sáng Đạo môn truyền thừa mấy vạn năm, đứng hàng một trong thập đại Đạo môn.

Trình Cung trực tiếp bị các nàng chọc cho cười lên.

Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh còn muốn nói gì đó, nhưng Trình Cung đã khoát tay áo, trực tiếp không đi thảo luận chuyện này nữa.

- Chuyện này cứ định như vậy, ngoại trừ những người này ra, mọi người lập tức rút khỏi Hỗn Độn thành, không chỉ là phải rút khỏi Hỗn Độn thành, người thuộc về chúng ta, hoặc là lực lượng của chúng ta đều phải rút khỏi phụ cận Tam giác hỗn loạn, có thể mang đi thì mang đi toàn bộ, sát khí nơi này càng ngày càng nặng, sợ rằng đến thời điểm Thần Long Tiên Cung mở ra, sẽ xảy ra đại sự.

Đám người Trình Cung chỉ nói vài câu liền phân chia xong chuyện này, nhưng những nơi khác lại bất đồng, tuy bên liên minh yêu tộc chiếm được năm khối lệnh bài, có thể tiến vào hai mười lăm người, nhưng giờ khắc này đang vì danh ngạch tiến vào mà tranh chấp không ngừng.

- Tại sao Nguyên Thủy Ma Tông các ngươi muốn chiếm năm danh ngạch, Hách Liên Cửu Tiêu, ngươi cho rằng ngươi có nhiều công lao hơn so với người khác sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook