Đan Thần

Chương 1291: Đánh Thái Tôn Đan Sư Liên Minh

Thắng Kỷ

03/01/2014

- Loại thời điểm này có thể cho người ở một bên sao?

Luyện chế Đạo khí thượng phẩm a, này ở trong Linh Sơn cũng là chuyện khó vô cùng, Thiết Thiên Chuy có chút không dám tin tưởng. Loại chuyện này hơi có một chút sai lầm thì xong rồi, mà có người ở bên cạnh ảnh hưởng sẽ rất lớn.

Vạn Ngạo thậm chí Nhạc Uyển Uyển cũng đồng thời nhìn về phía Trình Cung, trong lòng bọn hắn cũng nghi hoặc giống như Thiết Thiên Chuy, loại chuyện này sao có khả năng cho người ở một bên quan sát.

- Không có chuyện gì, ta không kiêng kỵ những thứ này, lần trước thời điểm ta luyện chế Đạo đan thượng phẩm cũng có không ít người ở một bên nhìn.

Trình Cung không để ý chút nào nói, loại chuyện này hắn cũng không phải là làm một lần hai lần, đối với hắn mà nói rất đơn giản.

- Quá tốt rồi, vậy ta liền đi chuẩn bị.

Đạo khí thượng phẩm a, hiện tại Thiết Thiên Chuy miễn cưỡng có thể thử nghiệm, nhưng có thể nhìn thấy người khác luyện chế Đạo khí thượng phẩm, đây cũng là một thu hoạch hoàn toàn khác nhau. Loại tồn tại cấp bậc này, bình thường sẽ không để cho người ở bên quan sát, hơn nữa Thiết Thiên Chuy cảm giác vị sư thúc này của mình nhất định rất lợi hại, hưng phấn đáp ứng một tiếng trực tiếp xé rách hư không rời khỏi.

- Nhanh.

Vạn Ngạo cũng nói một tiếng, trực tiếp rời khỏi.

- Đây là của nàng.

Trình Cung nói xong, ngón tay nhẹ nhàng bắn ra, lại là một khối ký ức tinh thạch bay về phía Nhạc Uyển Uyển.

- Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không tiện mở miệng cùng ta chứ.

Nhạc Uyển Uyển tiếp nhận ký ức tinh thạch, trái lại trên mặt tràn đầy nụ cười hài lòng, vừa nói vừa cất bước trực tiếp biến mất ở trong đại điện, nàng muốn đích thân dùng tốc độ nhanh nhất gom góp những dược liệu kia cho Trình Cung, thậm chí nàng không có hỏi Trình Cung bảo nàng gom góp dược liệu gì, muốn làm gì.

Không phải người thường làm chuyện phi thường, người mình quen biết đa số không thuộc về người bình thường, phong cách làm việc cũng không giống người khác, Trình Cung thầm nghĩ.



- Ầm!

Đột nhiên, Trình Cung sầm mặt lại, bởi vì thần niệm của hắn đã cảm nhận được bên trong đất trời biến hóa cực lớn, lực lượng không gian, cấm chế to lớn, lực lượng trận pháp phát động, một cỗ lực lượng mạnh mẽ làm không gian biến hóa, loại cảm giác này giống như lúc trước Thanh Trúc Đạo Tôn nhẹ nhàng vỗ xuống trên mặt đất, Vạn Ngạo trên không trung liền đến bên tay hắn. Chỉ là cái này hiển nhiên so với Thanh Trúc Đạo Tôn còn chênh lệch rất nhiều, Trình Cung cũng có thể cảm nhận được, thậm chí hắn cũng có biện pháp phá hoại tất cả những thứ này, nhưng hắn vẫn không nhúc nhích. Bởi vì hắn đã đoán được ai đang làm trò quỷ, vừa đúng lúc chờ ba người kia đi gom góp đồ vật, nhàn rỗi tẻ nhạt vui đùa với bọn hắn một chút.

Trình Cung không có cố ý chống cự lực lượng này, trong nháy mắt không gian xung quanh biến hóa, Trình Cung đã xuất hiện ở ngoại vi của Đan sư liên minh, chung quanh hoàn toàn bị một trận thế khổng lồ bao phủ.

Không gian xung quanh hoàn toàn ngăn cách cùng bên ngoài, hư không càng không có biện pháp vỡ. Các loại trận pháp tầng tầng lớp lớp.

- Biết ngay là hai người các ngươi.

Giương mắt nhìn lên, nhìn thấy hai người Công Dương Thứ cùng Tống Thạch, mà ở chung quanh Trình Cung đồng dạng cảm giác được mấy chục cỗ lực lượng, trong đó ít nhất có một người là cảnh giới Thuần Dương Thái Tôn, còn lại đều là cảnh giới Thiên Anh, bọn hắn đều ẩn giấu ở trong trận pháp, hiển nhiên là chuẩn bị phát động một loại đại trận bất cứ lúc nào.

Đây cũng chính là vì thần niệm Trình Cung đặc biệt, sau khi tu luyện Luyện Thần Quyết thần kỳ cực kỳ. Cộng thêm hiểu rõ của hắn đối với trận pháp mới có thể phát hiện, bằng không coi như là thay đổi một Thuần Dương bình thường cũng không có biện pháp phát hiện những lực lượng ẩn giấu kia.

- Trình đại thiếu chớ trách móc, chúng ta cũng không có tâm tư khác, chỉ là muốn thương lượng cùng đại thiếu một chút.

Công Dương Thứ nở nụ cười nói.

Trình Cung không có đi để ý tới Công Dương Thứ. Nhìn chung quanh có chút bất mãn nói:

- Ta còn tưởng rằng các ngươi hội liên hợp với Nguyên Thủy Ma Tông, Chính Khí Tông chứ, người đâu?

- Hừ!

Tống Thạch nhìn thấy Trình Cung vẫn một bộ không thèm để ý, tâm nói ngươi bị dời đi đến nơi này vẫn kiêu ngạo như vậy, một tiểu bạch kiểm chỉ biết nịnh nọt, cũng không cảm thấy ngại giả bộ bình tĩnh.



Tống Thạch hừ lạnh một tiếng nói:

- Nguyên Thủy Ma Tông cùng Chính Khí Tông tính là thứ gì, chỉ bằng bọn họ cũng xứng sai khiến chúng ta làm việc cho bọn hắn, ngày hôm nay không ngại trực tiếp nói rõ cho ngươi hiểu, chúng ta là sợ minh chủ bị tiểu bạch kiểm như ngươi lừa dối, bây giờ ngươi lập tức rời khỏi Đan sư liên minh, không được tiếp tục gần minh chủ. Bằng không coi như Nguyên Thủy Ma Tông hoặc là Chính Khí Tông không động ngươi, Đan sư liên minh chúng ta cũng sẽ không tha cho ngươi, chỉ bằng ngươi, căn bản không xứng với minh chủ.

Tới, đúng là vì chuyện này mà tới, nghĩ cái gì tới cái đó a.

Đám người này là đức hạnh gì Trình Cung quá rõ ràng. Trước đó thời điểm tách ra cùng Nhạc Uyển Uyển hắn liền không nhịn được nghĩ đến vấn đề này, chỉ là hiện tại mới vừa tiếp xúc cùng Nhạc Uyển Uyển không bao lâu, tuy Nhạc Uyển Uyển nói như vậy, nhưng Trình Cung biết vẫn chỉ là nằm ở một giai đoạn hảo cảm.

Kể cả cảm giác của mình đối với Nhạc Uyển Uyển, cũng chỉ là rất thưởng thức, rất thích, vẫn không có đạt đến một trình độ khác.

Cảm tình, loại chuyện này là cần từ từ sẽ đến, cái loại nhất kiến chung tình này rất ít khi thấy.

Chỉ là đám người kia làm Trình đại thiếu rất khó chịu, tuy đám người này không phải những gia hỏa mình nhận thức năm đó, nhưng thói xấu của Đan sư liên minh này thật là chưa từng thay đổi, một đời truyện một đời a.

Một đám tiểu nhân, bản đại thiếu ở trong miệng bọn hắn dĩ nhiên thành tiểu bạch kiểm, kiểm con mẹ các ngươi.

- Trình đại thiếu, chỉ cần bây giờ ngươi chịu rời khỏi, chúng ta sẽ trực tiếp hộ tống ngươi trở lại Nam Chiêm Bộ Châu, bảo đảm Nguyên Thủy Ma Tông cùng Chính Khí Tông sẽ không đả thương đến ngươi. Tự ngươi hẳn là cũng rõ ràng, Đan sư liên minh ta không chỉ là ở Cửu Châu đại địa, ở Linh Sơn cũng là một trong thập đại Đạo môn, hơn nữa còn là tồn tại đứng đầu nhất. Nói trắng ra là, coi như Thiên Cung thần điện làm hậu thuẫn cho ngươi cũng vô dụng, vì phòng ngừa tổn thương hòa khí lẫn nhau, ngài vẫn là đi thôi.

Lời nói của Công Dương Thứ uyển chuyển đi không ít, vẫn giải thích một thoáng.

Bất quá một mặt đen, một mặt đỏ, loại đồ chơi này đối với Trình đại thiếu không hề có một chút tác dụng.

- Đang nói chuyện với ngươi, đến cùng được hay là không được, sảng khoái nói một lời, đừng tưởng rằng minh chủ còn có thể tới cứu ngươi, nơi này không chỉ là không gian đóng kín, hư không đóng kín, còn là một không gian tuyệt mật, coi như hiện tại minh chủ cũng không rõ ràng.

Tống Thạch nhìn thấy Trình Cung không nói một lời nhìn bọn họ, không nhịn được âm thanh tăng cao nói.

- Bản đại thiếu rất có đạo đức, nhìn hai con khỉ một khóc một cười làm xiếc, ta sẽ không dễ dàng bảo ngừng lại, tiếp tục a, bất quá ngoại trừ khả năng chém gió ra, các ngươi còn có trò gì nữa thì phóng rắm ra đi...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook