Chương 766: Dê béo? (1)
Thắng Kỷ
07/01/2014
- Cái này giá bao nhiêu?
Trình Cung chỉ vào một cây đang mọc ra cái miệng, cho dù bị hái xuống cũng không ngừng cắn lấy lá cây.
- Đây là đồ tốt, cái hung hoa này cắn chết hai bằng hữu Địa Anh của ta, hoa này vô cùng hung ác, bây giờ bị ta dùng trận pháp vây khốn, nếu không Địa Anh cũng không phải làđối thủ...
- Nói nhảm làm gì, nói giáđi.
Trình đại thiếu trừng mắt, chó má hung hoa, cái này tên là Kiều Kiều Hoa, nhìn thì thấy hung ác mà thôi, chứ thật ra rất ngoan ngoãn, chỉ cần cung cấp đầy đủ nguyên khí trợ giúp nó thành thục, nếu không nó sẽ mở miệng mà cắn cắn như thế, nếu có đủ nguyên khí, nó sẽ bao bọc lại, hình thành một cây Kiều Kiều Hoa xinh đẹp, loại hoa này có tác dụng làm cho đan dược tăng dược tính lên ba thành, làđồ vật thường có trong các loại dan dược, nhưng bởi vì hoa này biết di động, thần niệm cũng khó khăn thẩm tra, cho nên người có vận khí tốt mới có thể tìm thấy nó.
Vừa tới đã gặp được Kiều Kiều hoa, Trình Cung cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Trình đại thiếu vừa trừng mắt, người nọ đã giật mình, trong lòng tự nhủ không phải ở chỗ này gặp đại thiếu gia nào chứ, khí thế này quáđầy đủ, nhưng càng đủ càng tốt.
- Như ngài mong muốn, ba vạn nguyên đan tinh khiết.
Tên tán tu làm bộ dạng như bỏ ra thứ yêu thích.
Tên tán tu này gọi là Nhục Phủ, nhưng người bán hàng ở đây thường gọi là Nhạc Phụ, bởi vì hắn có một con gái như hoa như ngọc. Nhạc Phủ vừa ra giá là cái giá trên trời, để cho người ta trả giá xuống, thứ này bán hai tháng không có người mua, hắn sớm muốn ném đi. Đừng nhìn sạp hàng của Nhạc Phủ nhỏ, nhưng hắn có thể bày sạp hàng bán những món đồ mà tán tu mạo hiểm có được, tuy sạp hàng không lớn, nhưng trong giới tán tu hắn rất có danh khí.
Chuyên môn thu đồ vật của tán tu, rất nhiều tán tu không muốn đi mua bán những vật này, chỉ là giá cả không cao lắm. Nhạc Phủ chuyên môn mua đồ bán lại, sau đ ó bằng vào bản lĩnh của hắn là bán với giá cao hơn, ánh mắt hắn rất độc, vừa liếc nhìn thấy Trình Cung không phải là người Bắc Câu Lô Châu, hắn muốn làm thịt, vào lúc này hắn cắn răng, làm ra bộ dáng bán đi thứ mà mình yêu thích, bán với giá ba vạn nguyên đan là lỗ lớn với hắn rồi.
Nhạc Phủ tự nhủ trong lòng, thằng này khí thế như vậy, cũng không giống tán tu. Mình ra giá ba vạn, nhưng mười nguyên đan hắn cũng lời, trên thực tế nếu như nếu tên này không biết xấu hổ, mười khỏa nguyên đan tinh khiết Nhạc Phủ cũng kiếm được, bởi vì thứ này là vào lúc mua vào người ta tặng kèm, căn bản không tốn tiền thành phẩm, màđồ chơi này nhìn rất náo, bán nhanh cho xong làđược.
- Tốt!
Nhìn không tệ lắm, nhưng không phải là Tu Chân Giả Bắc Câu Lô Châu và Đông Bắc Đan Châu, cho nên mới dám chào giáđ ó. Tuy Kiều Kiều Hoa này có giá ba mươi vạn nguyên đan cũng đáng, nhưng Trình Cung có thể nhìn ra, thứ đồ chơi này trong mắt của Nhạc Phủ không khác gì rác rưởi ném đi cả.
- Ah! Nha... Nha... Công tử biết hàng. Công tử thật sự là người biết hàng.
Nhạc Phủ không nghĩ tới. Trình Cung một lời đ áp ứng không trả giá, làm cho hắn vô cùng vui mừng.
Ba vạn nguyên đan tinh khiết, cho dù tiểu công tử của một gia tộc nào đ óđi ra ngoài, cũng khó mà móc ra được số nguyên đan như thế. Phải biết rằng ba vạn nguyên đan tinh khiết Nhân Anh kỳ đỉnh phong không ngừng nghỉ ngưng luyện ra cũng mất mười năm, coi như làĐịa Anh đỉnh phong mạnh hơn Nhân Anh kỳ đỉnh phong gấp trăm lần, cũng cần vài tháng mới được. Tuy Nhạc Phủ trước kia bán được nhiều món có giá cao hơn, nhưng lợi nhuận cao như thế chưa từng có, không có bất kỳ thành phẩm, trực tiếp bán được ba vạn nguyên đan tinh khiết.
Cho nên bản thân hắn cũng ngây ngốc, cũng may hắn càng già càng lão luyện, lập tức kịp phản ứng, vội vàng chuẩn bị bàn giao Kiều Kiều Hoa cho Trình Cung, sợ Trình Cung đổi ý.
- Ba vạn nguyên đan tinh khiết, không thể nào, cái thứ đó Nhạc Phụ bán mấy ngày nay rồi chưa có ai thèm mua đấy.
- Điên à, tên đ ó coi tiền như rác, không có kiến thức đi lấy le đó mà.
- Nhạc Phụ này phát đạt rồi, ba vạn nguyên đan tinh khiết nha!
- Tiểu tử này làm gì, chẳng lẽ là một tiểu tử vừa mới từ trong đại gia tộc đi ra không thấy các mặt xã hội sao? Không được, phải làm thịt hắn!
...
Thời điểm Nhạc Phủ vừa ra giá ba vạn nguyên đan tinh khiết, những người bán hàng chung quanh hắn đã cười trộm, chờ một hồi người trẻ tuổi kia mắng hắn, bọn họ cũng chế nhạo hắn một phen, nhưng không ngờ, người trẻ tuổi kia lại không chút do dự mà đáp ứng.
Bọn họ đều ngây người, nhưng bọn họ cũng là người biết làm ăn, bọn họ cũng không phải loại tán tu ngẫu nhiên cầm đồ vật ra bán, mà bọn họ chiếm cứ vị trí tốt nhất ở đây, buôn bán lâu năm, cho nên không ai được phép phá hư mua bán của người khác, cho nên đều thông qua thần niệm trò chuyện với nhau.
Bọn họ vô cùng cảm thán, cảm thán dê béo tốt như vậy, tại sao không đi tới cho bọn làm thịt đi chứ, chẳng lẽ bởi vì Nhạc Phủ có con gái xinh đẹp nên vận khí tốt hay sao.
Trình Cung khoát tay, ba vạn nguyên đan tinh khiết bay ra, ba vạn nguyên đan tinh khiết không phải số lượng nhỏ, trực tiếp lấy ra cũng giống như một ngọn núi nhỏ giữa không trung.
Nhạc Phủ vừa nhìn thấy, thần sắc lập tức biến đổi, trong lòng thầm nghĩđ úng là dê béo, cái địa phương này, chẳng lẽ hắn cũng không biết tiền tài không nên lộ ra ngoài sao, trực tiếp ném tiểu không gian giới chỉ cho mình l /> - Thằng này tuyệt đối là dê béo.
...
Nếu như nói trước đó, tên Nhạc Phủ này có rất nhiều người chung quanh chiếu cố hắn, trao đổi đều là âm thầm trao đổi, nhưng sau khi Trình Cung lấy ra nhiều nguyên đan như thế, người chung quanh vây lại rất nhiều, nói cái gì cũng có.
Nhạc Phủ có chút loạn lên, nếu đ úng như đ ám người này nói, tiểu tử này không mua chính là chuyện xấu. Tiểu tử, không phải ta không nhắc nhở ngươi, là ngươi tự tìm việc, hi vọng ngươi vận khí tốt, hoặc là thế lực sau lưng đủ cường đại để chèo chống a.
Trình Cung chỉ vào một cây đang mọc ra cái miệng, cho dù bị hái xuống cũng không ngừng cắn lấy lá cây.
- Đây là đồ tốt, cái hung hoa này cắn chết hai bằng hữu Địa Anh của ta, hoa này vô cùng hung ác, bây giờ bị ta dùng trận pháp vây khốn, nếu không Địa Anh cũng không phải làđối thủ...
- Nói nhảm làm gì, nói giáđi.
Trình đại thiếu trừng mắt, chó má hung hoa, cái này tên là Kiều Kiều Hoa, nhìn thì thấy hung ác mà thôi, chứ thật ra rất ngoan ngoãn, chỉ cần cung cấp đầy đủ nguyên khí trợ giúp nó thành thục, nếu không nó sẽ mở miệng mà cắn cắn như thế, nếu có đủ nguyên khí, nó sẽ bao bọc lại, hình thành một cây Kiều Kiều Hoa xinh đẹp, loại hoa này có tác dụng làm cho đan dược tăng dược tính lên ba thành, làđồ vật thường có trong các loại dan dược, nhưng bởi vì hoa này biết di động, thần niệm cũng khó khăn thẩm tra, cho nên người có vận khí tốt mới có thể tìm thấy nó.
Vừa tới đã gặp được Kiều Kiều hoa, Trình Cung cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Trình đại thiếu vừa trừng mắt, người nọ đã giật mình, trong lòng tự nhủ không phải ở chỗ này gặp đại thiếu gia nào chứ, khí thế này quáđầy đủ, nhưng càng đủ càng tốt.
- Như ngài mong muốn, ba vạn nguyên đan tinh khiết.
Tên tán tu làm bộ dạng như bỏ ra thứ yêu thích.
Tên tán tu này gọi là Nhục Phủ, nhưng người bán hàng ở đây thường gọi là Nhạc Phụ, bởi vì hắn có một con gái như hoa như ngọc. Nhạc Phủ vừa ra giá là cái giá trên trời, để cho người ta trả giá xuống, thứ này bán hai tháng không có người mua, hắn sớm muốn ném đi. Đừng nhìn sạp hàng của Nhạc Phủ nhỏ, nhưng hắn có thể bày sạp hàng bán những món đồ mà tán tu mạo hiểm có được, tuy sạp hàng không lớn, nhưng trong giới tán tu hắn rất có danh khí.
Chuyên môn thu đồ vật của tán tu, rất nhiều tán tu không muốn đi mua bán những vật này, chỉ là giá cả không cao lắm. Nhạc Phủ chuyên môn mua đồ bán lại, sau đ ó bằng vào bản lĩnh của hắn là bán với giá cao hơn, ánh mắt hắn rất độc, vừa liếc nhìn thấy Trình Cung không phải là người Bắc Câu Lô Châu, hắn muốn làm thịt, vào lúc này hắn cắn răng, làm ra bộ dáng bán đi thứ mà mình yêu thích, bán với giá ba vạn nguyên đan là lỗ lớn với hắn rồi.
Nhạc Phủ tự nhủ trong lòng, thằng này khí thế như vậy, cũng không giống tán tu. Mình ra giá ba vạn, nhưng mười nguyên đan hắn cũng lời, trên thực tế nếu như nếu tên này không biết xấu hổ, mười khỏa nguyên đan tinh khiết Nhạc Phủ cũng kiếm được, bởi vì thứ này là vào lúc mua vào người ta tặng kèm, căn bản không tốn tiền thành phẩm, màđồ chơi này nhìn rất náo, bán nhanh cho xong làđược.
- Tốt!
Nhìn không tệ lắm, nhưng không phải là Tu Chân Giả Bắc Câu Lô Châu và Đông Bắc Đan Châu, cho nên mới dám chào giáđ ó. Tuy Kiều Kiều Hoa này có giá ba mươi vạn nguyên đan cũng đáng, nhưng Trình Cung có thể nhìn ra, thứ đồ chơi này trong mắt của Nhạc Phủ không khác gì rác rưởi ném đi cả.
- Ah! Nha... Nha... Công tử biết hàng. Công tử thật sự là người biết hàng.
Nhạc Phủ không nghĩ tới. Trình Cung một lời đ áp ứng không trả giá, làm cho hắn vô cùng vui mừng.
Ba vạn nguyên đan tinh khiết, cho dù tiểu công tử của một gia tộc nào đ óđi ra ngoài, cũng khó mà móc ra được số nguyên đan như thế. Phải biết rằng ba vạn nguyên đan tinh khiết Nhân Anh kỳ đỉnh phong không ngừng nghỉ ngưng luyện ra cũng mất mười năm, coi như làĐịa Anh đỉnh phong mạnh hơn Nhân Anh kỳ đỉnh phong gấp trăm lần, cũng cần vài tháng mới được. Tuy Nhạc Phủ trước kia bán được nhiều món có giá cao hơn, nhưng lợi nhuận cao như thế chưa từng có, không có bất kỳ thành phẩm, trực tiếp bán được ba vạn nguyên đan tinh khiết.
Cho nên bản thân hắn cũng ngây ngốc, cũng may hắn càng già càng lão luyện, lập tức kịp phản ứng, vội vàng chuẩn bị bàn giao Kiều Kiều Hoa cho Trình Cung, sợ Trình Cung đổi ý.
- Ba vạn nguyên đan tinh khiết, không thể nào, cái thứ đó Nhạc Phụ bán mấy ngày nay rồi chưa có ai thèm mua đấy.
- Điên à, tên đ ó coi tiền như rác, không có kiến thức đi lấy le đó mà.
- Nhạc Phụ này phát đạt rồi, ba vạn nguyên đan tinh khiết nha!
- Tiểu tử này làm gì, chẳng lẽ là một tiểu tử vừa mới từ trong đại gia tộc đi ra không thấy các mặt xã hội sao? Không được, phải làm thịt hắn!
...
Thời điểm Nhạc Phủ vừa ra giá ba vạn nguyên đan tinh khiết, những người bán hàng chung quanh hắn đã cười trộm, chờ một hồi người trẻ tuổi kia mắng hắn, bọn họ cũng chế nhạo hắn một phen, nhưng không ngờ, người trẻ tuổi kia lại không chút do dự mà đáp ứng.
Bọn họ đều ngây người, nhưng bọn họ cũng là người biết làm ăn, bọn họ cũng không phải loại tán tu ngẫu nhiên cầm đồ vật ra bán, mà bọn họ chiếm cứ vị trí tốt nhất ở đây, buôn bán lâu năm, cho nên không ai được phép phá hư mua bán của người khác, cho nên đều thông qua thần niệm trò chuyện với nhau.
Bọn họ vô cùng cảm thán, cảm thán dê béo tốt như vậy, tại sao không đi tới cho bọn làm thịt đi chứ, chẳng lẽ bởi vì Nhạc Phủ có con gái xinh đẹp nên vận khí tốt hay sao.
Trình Cung khoát tay, ba vạn nguyên đan tinh khiết bay ra, ba vạn nguyên đan tinh khiết không phải số lượng nhỏ, trực tiếp lấy ra cũng giống như một ngọn núi nhỏ giữa không trung.
Nhạc Phủ vừa nhìn thấy, thần sắc lập tức biến đổi, trong lòng thầm nghĩđ úng là dê béo, cái địa phương này, chẳng lẽ hắn cũng không biết tiền tài không nên lộ ra ngoài sao, trực tiếp ném tiểu không gian giới chỉ cho mình l /> - Thằng này tuyệt đối là dê béo.
...
Nếu như nói trước đó, tên Nhạc Phủ này có rất nhiều người chung quanh chiếu cố hắn, trao đổi đều là âm thầm trao đổi, nhưng sau khi Trình Cung lấy ra nhiều nguyên đan như thế, người chung quanh vây lại rất nhiều, nói cái gì cũng có.
Nhạc Phủ có chút loạn lên, nếu đ úng như đ ám người này nói, tiểu tử này không mua chính là chuyện xấu. Tiểu tử, không phải ta không nhắc nhở ngươi, là ngươi tự tìm việc, hi vọng ngươi vận khí tốt, hoặc là thế lực sau lưng đủ cường đại để chèo chống a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.