Chương 1395: Động thủ, không động thủ?
Thắng Kỷ
03/01/2014
Trình Cung nói xong, trực tiếp lấy ra một khối tinh thạch ký ức mà Tứ
Phương Lâu cùng Sắc Quỷ liên hợp điều tra có được, trong nháy mắt xung
quanh bọn họ xuất hiện một tấm bản đồ của Cửu Châu đại địa.
- Ta thấy, gần một nửa địa bàn Phù Văn Tông bị yêu tộc các ngươi khống chế, trong địa bàn của Bắc Minh gia tộc, Bắc Câu Lô Châu, Đông Nam Vũ Châu cũng có rất lớn bộ phận bị các ngươi nắm trong tay, bao gồm cả Bà La Đa Thần Miếu hiện nay. Vốn có người nói yêu tộc các ngươi mượn Yêu Thú Sâm Lâm âm thầm mở rộng, kỳ thực đã chiếm cứ địa bàn hai châu, đó thật sự là những lời nói xằng bậy, không thực tế, không tính Bà La Đa Thần Miếu, không tính Thất châu ngoài Trung Châu, yêu tộc các ngươi triệt để nắm trong tay Yêu Châu và Đông Thắng Thần Châu, một nửa Phù Văn Tông, cộng thêm những nơi khác, các ngươi lấy phương thức thôn phệ của Yêu Thú Sâm Lâm nắm giữ đã gần bốn châu rồi, nếu đưa thêm Bà La Đa Thần Miếu cho các ngươi, các ngươi chẳng khác nào nắm trong tay năm châu.
- Khốn khiếp!
Trình Cung chỉ tay về phía Cửu Vĩ Thái Tôn:
- Cửu Vĩ Thiên Hồ các ngươi là bộ tộc giảo hoạt, quả nhiên không sai, nói như các ngươi chịu rất nhiều thiệt thòi, nhưng vừa tính toán đã thấy các ngươi bành trướng như thế nào. Cân bằng, không có vấn đề, không muốn liều mạng ngươi chết ta sống cũng không có vấn đề, dù sao hiện tại thực lực của mọi người không tương xứng, nếu thật sự liều mạng đều không tốt cho cả hai bên, nhưng chuyện chịu thiệt như vậy, bản đại thiếu nhất quyết không làm.
Đối với tán tu mà nói, có thể chỉ mơ hồ biết về hình thức Cửu Châu đại địa, chỉ là đại khái suy đoán, nghe người khác nói. Nhưng đối với thế lực lớn mà nói, những chuyện này cũng không phải bí mật gì lớn, cho nên Cửu Vĩ Thái Tôn cũng không có gì bất ngờ.
Cửu Vĩ Thái Tôn giả vờ suy nghĩ, một lát sau mới nói:
- Như vậy đi, dù sao Bà La Đa Thần Miếu cũng là đại thiếu tận tay tiêu diệt, chúng ta chia đôi.
Cửu Vĩ Thái Tôn vừa nói vừa làm điệu bộ chặt đôi, dáng vẻ vô cùng rộng rãi.
Khốn khiếp, hỏa long đại mạch phía dưới Bà La Đa Thần Miếu bị bản đại thiếu rút ra, trước sau lại trải qua nội chiến của Tư ma gia tộc, rồi trải qua chiến đấu lần này, tựa hồ nguyên khí đại thương. Toàn bộ nguyên khí đều kém hơn những nơi khác, càng không nói là thần khí tiêu hao không ít, sau này nơi này sẽ trở thành nơi nghèo khó nhất của Cửu Châu đại địa, Trình Cung thật sự cũng không có hứng thú.
- Được rồi, bản đại thiếu xưa nay chưa bao giờ đi đoạt yêu thích của người khác, các ngươi đã xuất động đại trận lớn như vậy, lại lôi ra ba vị Đạo Tôn nói chuyện với ta, ta xem thường các ngươi, không để tâm đến các ngươi, không nể mặt các ngươi cũng phải nể mặt Yêu Tôn và các Đạo Tôn khác. Như vậy Bà La Đa Châu hoàn toàn thuộc về các ngươi, nhưng yêu tộc các ngươi phải rút khỏi những nơi khác.
Cửu Vĩ Thái Tôn khẽ biến sắc:
- Cho dù ngươi nhượng xuất toàn bộ Bà La Đa Châu, chúng ta cũng không thể triệt để rút thực lực khỏi những nơi khác.
- Đại thiếu nói đùa sao, những nơi đó là tự nhiên phát triển. Đại thiếu cũng biết yêu tộc ta số lượng đông đảo, nếu thiếu nơi sinh tồn thì chỉ có thể đánh.
- Đánh, được!
Trình Cung buông tay nói:
- Đánh thì đánh, ngươi cũng biết Cửu Châu đại địa thiếu cái gì, chứ không thiếu người, nếu ngươi đã nói như vậy thì không còn gì để nói, vậy chúng ta đánh một trận phân thắng bại đi. Các ngươi muốn chuẩn bị xong rồi mới đánh hay là lúc này muốn giữ ta lại.
- Ầm!
Trình Cung nói, trên mũi thương của Phá Kiếp Thương đột nhiên xuất hiện một đoàn hỏa diễm chậm rãi thiêu đốt.
Nhìn Trình Cung và Cửu Vĩ Thái Hồ mỗi người một câu, nhưng câu nào cũng quyết định đến vận mệnh của tỉ vạn sinh linh, vô số tu chân giả, thế lực sinh tữ trên Cửu Châu đại đại, ngay cả Hách Liên Cửu Tiêu, Đường Trường Tồn, Tần Hồng cũng cảm thấy lo lắng.
Lúc này đột nhiên nhìn thấy tư thế chuẩn bị động thủ của Trình Cung, bọn họ càng cả kinh.
Lẽ nào Trình Cung còn có bí mật gì, cho nên mới tự tin như vậy ?
Cho dù hắn vừa bộc phát ra lực lượng, đối mặt với những lực lượng hiện tại hắn cũng không thể còn sống rời đi, trừ phi hắn đã có an bài khác.
Phải biết rằng, bọn họ không phải như Vũ Thân Vương, bọn họ an bài và lực lượng chặt chẽ, sẽ không để thiên phạt tiêu diệt mình.
Lúc này cho dù Trình Cung chính miệng nói với bọn họ, hắn chỉ đến một mình cũng không có ai tin. Thà bọn họ tin Trình Cung có chuẩn bị, ôm tư thái này, cho dù chiến đấu cũng có tâm lý chuẩn bị.
- Chiến, không ai muốn, cũng không ai sợ, điểm này chúng ta đều minh bạch.
Nhưng đại thiếu cũng nên biết, suy nghĩ của ngươi, ta không thể đồng ý, cũng không thể ăn nói với Đại Đế, yêu tộc phát triển mấy vạn năm mới có cục diện như vậy, không thể từ bỏ như vậy được.
Cửu Vĩ Thái Tôn khẽ lắc đầu.
- Ngươi cũng nói rồi, bản đại thiếu cũng không sợ chiến, đường đi của ta chính là chiến đấu quật khởi. Nhưng bản đại thiếu ghét nhất chính là ở cửa nhà mình còn có địch nhân, cho dù giao chiến giữa hai nước cũng phải có đường biên giới, vượt qua là khai chiến. Các ngươi phát triển Yêu Thú Sâm Lâm tới các châu, các ngươi tùy tiện mượn Yêu Thú Sâm Lâm để có thể xuất nhập nhà của ta, ngươi còn kêu ta nói chuyện với ngươi, nói cái rắm!
- Chúng ta có thể hạn chế lực lượng không được tiến vào một số khu vực nhất định, điểm này ta có thể thề với đại thiếu.
Cửu Vĩ Thái Tôn suy nghĩ một lát lại đưa ra kiến nghị.
- Thề.
Trình Cung cười nói:
- Các ngươi khẳng định cũng từng thề với Vũ Thân Vương, các ngươi cho rằng ta giống như hắn sao?
- Vậy ý tứ của đại thiếu là?
- Rất đơn giản, Yêu Thú Sâm Lâm ở ba châu Đông Bắc Đan Châu, Bắc Câu Lô Châu, Đông Nam Vũ Châu phải triệt để biến mất, về phần Phù Văn Tông chúng ta mỗi người chiếm phân nửa, cho dù là địch ta phân minh, còn Bà La Đa Châu, bản đại thiếu tặng cho các ngươi toàn bộ... .
- Cái này….
- Đừng nói cái này cái kia, đây là điểm giới hạn cuối cùng của ta, câu trả lời của ngươi chính là biểu thị chiến hay là tạm thời cân đối, ta sẽ không dây dưa vấn đề này với các ngươi nữa.
Trình Cung khó chịu khoát tay áo, không để Cửu Vĩ Thái Tôn nói tiếp.
Chín Cửu Vĩ Thái Tôn chăm chú nhìn Trình Cung, nếu là người bình thường, dưới ánh mắt của nàng đã sớm có dao động, nhưng Trình Cung lại không có chuyện gì.
Trong lòng Cửu Vĩ Thái Tôn cũng liên tục so sánh, đây xác thực cũng gần đến điểm giới hạn cuối cùng của yêu tộc, Tây Ngưu Hạ Châu bọn chúng đã chiếm cứ phân nữa cũng không thể rút lui, nếu có thể hoàn toàn nắm giữ Bà La Đa Châu, cộng thêm Đông Thắng Thần Châu, như vậy yêu tộc cũng nắm trong tay gần bốn châu. Mặc dù so với bọn người Trình Cung còn thiếu một ít, nhưng cho dù miễn cưỡng cũng có thể đạt được cân bằng.
Nếu Cửu Vĩ Thái Tôn thậm chí Côn Bằng Đại Đế nói, chuyện này khẳng định sẽ không như vậy, nhưng bên trên đã có mệnh lệnh, không thể tiếp tục đánh nữa.
- Ta thấy, gần một nửa địa bàn Phù Văn Tông bị yêu tộc các ngươi khống chế, trong địa bàn của Bắc Minh gia tộc, Bắc Câu Lô Châu, Đông Nam Vũ Châu cũng có rất lớn bộ phận bị các ngươi nắm trong tay, bao gồm cả Bà La Đa Thần Miếu hiện nay. Vốn có người nói yêu tộc các ngươi mượn Yêu Thú Sâm Lâm âm thầm mở rộng, kỳ thực đã chiếm cứ địa bàn hai châu, đó thật sự là những lời nói xằng bậy, không thực tế, không tính Bà La Đa Thần Miếu, không tính Thất châu ngoài Trung Châu, yêu tộc các ngươi triệt để nắm trong tay Yêu Châu và Đông Thắng Thần Châu, một nửa Phù Văn Tông, cộng thêm những nơi khác, các ngươi lấy phương thức thôn phệ của Yêu Thú Sâm Lâm nắm giữ đã gần bốn châu rồi, nếu đưa thêm Bà La Đa Thần Miếu cho các ngươi, các ngươi chẳng khác nào nắm trong tay năm châu.
- Khốn khiếp!
Trình Cung chỉ tay về phía Cửu Vĩ Thái Tôn:
- Cửu Vĩ Thiên Hồ các ngươi là bộ tộc giảo hoạt, quả nhiên không sai, nói như các ngươi chịu rất nhiều thiệt thòi, nhưng vừa tính toán đã thấy các ngươi bành trướng như thế nào. Cân bằng, không có vấn đề, không muốn liều mạng ngươi chết ta sống cũng không có vấn đề, dù sao hiện tại thực lực của mọi người không tương xứng, nếu thật sự liều mạng đều không tốt cho cả hai bên, nhưng chuyện chịu thiệt như vậy, bản đại thiếu nhất quyết không làm.
Đối với tán tu mà nói, có thể chỉ mơ hồ biết về hình thức Cửu Châu đại địa, chỉ là đại khái suy đoán, nghe người khác nói. Nhưng đối với thế lực lớn mà nói, những chuyện này cũng không phải bí mật gì lớn, cho nên Cửu Vĩ Thái Tôn cũng không có gì bất ngờ.
Cửu Vĩ Thái Tôn giả vờ suy nghĩ, một lát sau mới nói:
- Như vậy đi, dù sao Bà La Đa Thần Miếu cũng là đại thiếu tận tay tiêu diệt, chúng ta chia đôi.
Cửu Vĩ Thái Tôn vừa nói vừa làm điệu bộ chặt đôi, dáng vẻ vô cùng rộng rãi.
Khốn khiếp, hỏa long đại mạch phía dưới Bà La Đa Thần Miếu bị bản đại thiếu rút ra, trước sau lại trải qua nội chiến của Tư ma gia tộc, rồi trải qua chiến đấu lần này, tựa hồ nguyên khí đại thương. Toàn bộ nguyên khí đều kém hơn những nơi khác, càng không nói là thần khí tiêu hao không ít, sau này nơi này sẽ trở thành nơi nghèo khó nhất của Cửu Châu đại địa, Trình Cung thật sự cũng không có hứng thú.
- Được rồi, bản đại thiếu xưa nay chưa bao giờ đi đoạt yêu thích của người khác, các ngươi đã xuất động đại trận lớn như vậy, lại lôi ra ba vị Đạo Tôn nói chuyện với ta, ta xem thường các ngươi, không để tâm đến các ngươi, không nể mặt các ngươi cũng phải nể mặt Yêu Tôn và các Đạo Tôn khác. Như vậy Bà La Đa Châu hoàn toàn thuộc về các ngươi, nhưng yêu tộc các ngươi phải rút khỏi những nơi khác.
Cửu Vĩ Thái Tôn khẽ biến sắc:
- Cho dù ngươi nhượng xuất toàn bộ Bà La Đa Châu, chúng ta cũng không thể triệt để rút thực lực khỏi những nơi khác.
- Đại thiếu nói đùa sao, những nơi đó là tự nhiên phát triển. Đại thiếu cũng biết yêu tộc ta số lượng đông đảo, nếu thiếu nơi sinh tồn thì chỉ có thể đánh.
- Đánh, được!
Trình Cung buông tay nói:
- Đánh thì đánh, ngươi cũng biết Cửu Châu đại địa thiếu cái gì, chứ không thiếu người, nếu ngươi đã nói như vậy thì không còn gì để nói, vậy chúng ta đánh một trận phân thắng bại đi. Các ngươi muốn chuẩn bị xong rồi mới đánh hay là lúc này muốn giữ ta lại.
- Ầm!
Trình Cung nói, trên mũi thương của Phá Kiếp Thương đột nhiên xuất hiện một đoàn hỏa diễm chậm rãi thiêu đốt.
Nhìn Trình Cung và Cửu Vĩ Thái Hồ mỗi người một câu, nhưng câu nào cũng quyết định đến vận mệnh của tỉ vạn sinh linh, vô số tu chân giả, thế lực sinh tữ trên Cửu Châu đại đại, ngay cả Hách Liên Cửu Tiêu, Đường Trường Tồn, Tần Hồng cũng cảm thấy lo lắng.
Lúc này đột nhiên nhìn thấy tư thế chuẩn bị động thủ của Trình Cung, bọn họ càng cả kinh.
Lẽ nào Trình Cung còn có bí mật gì, cho nên mới tự tin như vậy ?
Cho dù hắn vừa bộc phát ra lực lượng, đối mặt với những lực lượng hiện tại hắn cũng không thể còn sống rời đi, trừ phi hắn đã có an bài khác.
Phải biết rằng, bọn họ không phải như Vũ Thân Vương, bọn họ an bài và lực lượng chặt chẽ, sẽ không để thiên phạt tiêu diệt mình.
Lúc này cho dù Trình Cung chính miệng nói với bọn họ, hắn chỉ đến một mình cũng không có ai tin. Thà bọn họ tin Trình Cung có chuẩn bị, ôm tư thái này, cho dù chiến đấu cũng có tâm lý chuẩn bị.
- Chiến, không ai muốn, cũng không ai sợ, điểm này chúng ta đều minh bạch.
Nhưng đại thiếu cũng nên biết, suy nghĩ của ngươi, ta không thể đồng ý, cũng không thể ăn nói với Đại Đế, yêu tộc phát triển mấy vạn năm mới có cục diện như vậy, không thể từ bỏ như vậy được.
Cửu Vĩ Thái Tôn khẽ lắc đầu.
- Ngươi cũng nói rồi, bản đại thiếu cũng không sợ chiến, đường đi của ta chính là chiến đấu quật khởi. Nhưng bản đại thiếu ghét nhất chính là ở cửa nhà mình còn có địch nhân, cho dù giao chiến giữa hai nước cũng phải có đường biên giới, vượt qua là khai chiến. Các ngươi phát triển Yêu Thú Sâm Lâm tới các châu, các ngươi tùy tiện mượn Yêu Thú Sâm Lâm để có thể xuất nhập nhà của ta, ngươi còn kêu ta nói chuyện với ngươi, nói cái rắm!
- Chúng ta có thể hạn chế lực lượng không được tiến vào một số khu vực nhất định, điểm này ta có thể thề với đại thiếu.
Cửu Vĩ Thái Tôn suy nghĩ một lát lại đưa ra kiến nghị.
- Thề.
Trình Cung cười nói:
- Các ngươi khẳng định cũng từng thề với Vũ Thân Vương, các ngươi cho rằng ta giống như hắn sao?
- Vậy ý tứ của đại thiếu là?
- Rất đơn giản, Yêu Thú Sâm Lâm ở ba châu Đông Bắc Đan Châu, Bắc Câu Lô Châu, Đông Nam Vũ Châu phải triệt để biến mất, về phần Phù Văn Tông chúng ta mỗi người chiếm phân nửa, cho dù là địch ta phân minh, còn Bà La Đa Châu, bản đại thiếu tặng cho các ngươi toàn bộ... .
- Cái này….
- Đừng nói cái này cái kia, đây là điểm giới hạn cuối cùng của ta, câu trả lời của ngươi chính là biểu thị chiến hay là tạm thời cân đối, ta sẽ không dây dưa vấn đề này với các ngươi nữa.
Trình Cung khó chịu khoát tay áo, không để Cửu Vĩ Thái Tôn nói tiếp.
Chín Cửu Vĩ Thái Tôn chăm chú nhìn Trình Cung, nếu là người bình thường, dưới ánh mắt của nàng đã sớm có dao động, nhưng Trình Cung lại không có chuyện gì.
Trong lòng Cửu Vĩ Thái Tôn cũng liên tục so sánh, đây xác thực cũng gần đến điểm giới hạn cuối cùng của yêu tộc, Tây Ngưu Hạ Châu bọn chúng đã chiếm cứ phân nữa cũng không thể rút lui, nếu có thể hoàn toàn nắm giữ Bà La Đa Châu, cộng thêm Đông Thắng Thần Châu, như vậy yêu tộc cũng nắm trong tay gần bốn châu. Mặc dù so với bọn người Trình Cung còn thiếu một ít, nhưng cho dù miễn cưỡng cũng có thể đạt được cân bằng.
Nếu Cửu Vĩ Thái Tôn thậm chí Côn Bằng Đại Đế nói, chuyện này khẳng định sẽ không như vậy, nhưng bên trên đã có mệnh lệnh, không thể tiếp tục đánh nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.