Đan Thần

Chương 396: Không sờ tới được

Thắng Kỷ

13/05/2013

Những thứ hắn biểu hiện ra ngoài, bất quá là diễn trò, là hắn đang cân nhắc. Đối với Chu Dật Phàm mà nói, chỉ là cân nhắc phải giao ra cái giá bao nhiêu, có đáng giá hay không mà thôi, cân nhắc tình huống thế lực sau lưng Trình Cung, những thứ khác đã không trọng yếu.

Trình Cung kiêu ngạo như vậy, mạnh mẽ như vậy, chính là nói cho Chu Dật Phàm biết, sau lưng mình đồng dạng có thế lực. Hắn cho một ít tồn tại cường đại của Thất Âm Cầm Cung mai phục, bên cạnh mình cũng có, cộng thêm Trình Vũ Dương xuất hiện cùng thái độ, cuối cùng làm cho Chu Dật Phàm đoán không ra hư thật, lần nữa lựa chọn nhẫn nhịn.

Những cái này Trình Cung phát hiện, nghĩ đến, thì Trình Vũ Dương cũng có thể nghĩ đến, hắn không biết tình huống thế lực phía sau Trình Cung, nhưng hắn vẫn rất ăn ý phối hợp cùng Trình Cung.

Trình Cung cười nói, trên mặt dần dần biến hóa, cuối cùng biến thành bộ dạng rất giống Trình Vũ Dương, sau đó rất nhanh bộ dạng của Trình Cung khôi phục bình thường.

- Thủ hạ của ta có một người ở không xa, ta cho Sắc Quỷ phối hợp hắn, đến lúc đó biến thành bộ dáng của nhị thúc, sử dụng Xuyên Vân Toa chạy đến.

- Hoang đường, Chu Dật Phàm này bằng ấy tuổi thành tựu Lục Địa Thần Tiên, so với ngươi còn mạnh hơn. Làm việc tư duy kín đáo, từ trước đã tìm cơ hội đi qua Thiên Hồ quân đoàn ta, hắn có thể nhận ra thiệt giả. Hơn nữa làm việc không biết thu liễm, cường đại hơn nữa cũng chỉ có một con đường chết. Còn nữa, cường giả chân chính phải biết vận dụng lực lượng trong tay

Nói đến đây, tuy thanh âm của Thiên Hồ tỉnh táo, lãnh khốc như trước, nhưng ánh mắt lại trở nên lợi hại hơn rất nhiều.

- Nhị thúc, có một chuyện ta phải nói cùng ngài một tiếng, Chu Dật Phàm này được Thất Âm Cầm Cung ủng hộ, ngài hẳn là cũng ít nhiều biết rõ một ít, vừa rồi bên kia cũng có hai vị Lục Địa Thần Tiên, còn có vài tên mượn nhờ Chuyển Sinh Đan, Yêu Vương truyền thừa đạt tới nửa bước Thần Tiên, mà ta muốn nói cùng ngài chính là, không phải ta không hiểu được lợi dụng lực lượng trong tay, mà là trong tay ta thực không có lực lượng nào cả. Ta không giống như Vũ Thân Vương có sư tôn ở hải ngoài, thậm chí liên hệ chặt chẽ cùng Bà La Đa Châu, cũng không giống Chu Dật Phàm có Tây Chu hành tỉnh làm hậu thuẫn, lại có Thất Âm Cầm Cung ủng hộ, nói thật cùng ngài, lực lượng bên cạnh ta chỉ có bấy nhiêu đó, cũng không có thế lực cường đại gì ủng hộ ta gây sóng gió ở Nam Chiêm Bộ Châu, ta làm hết thảy chỉ là vì mình, coi như là vì Trình gia, như vậy thôi.

Chu Dật Phàm làm ra thế cục này, nhìn như vô tâm, kỳ thật hao tốn tâm kế rất lớn. Hắn tính toán đến rất nhiều sự tình, cũng có ý đi biểu diễn, hắn chính là muốn nhìn thế lực sau lưng Trình Cung một chút, mà Trình Cung cường thế cùng một loạt biểu hiện, càng làm cho hắn tin tưởng vững chắc sau lưng Trình Cung có thế lực ủng hộ.

Nếu như không có thế lực lớn ủng hộ, tuyệt đối không có thể tới loại tình trạng này, bất luận là Trình Trảm, Bạch Khải Nguyên liên tiếp đột phá, hay là thần thông trong tay Trình Cung. Nhưng Trình Cung vẫn không vận dụng, thẳng đến lúc bức lui hắn cũng không vận dụng lực lượng sau lưng.

Không chỉ là Chu Dật Phàm nghĩ như vậy, mà ngay cả Thiên Hồ Trình Vũ Dương cũng nghĩ như vậy, hắn nói Trình Cung không hiểu được lợi dụng lực lượng, nói đúng là Trình Cung quá tự đại, không biết sử dụng những lực lượng kia. Chỉ là có chỗ lo lắng, cho nên lời nói cũng không có nói rõ.

Không có thế lực ủng hộ? Điều này sao có thể, mục quang của Trình Vũ Dương ngưng mắt nhìn Trình Cung, hiển nhiên hắn không tin. Không có thế lực ủng hộ, Trình Cung có thể ở trong thời gian không đến hai năm, từ một hoàn khố bại gia tử trở thành tân khoa Trạng Nguyên, không có thế lực sau lưng ủng hộ, sao hắn có thể trợ giúp Trình lão gia tử đột phá cảnh giới Nhân Anh, thành tựu Lục Địa Thần Tiên, không có thế lực sau lưng ủng hộ, hắn cùng người bên cạnh làm sao có thể đạt đến loại trình độ này, không có thế lực sau lưng ủng hộ, làm sao hắn có thể đi đến Nam Hoang liền giết Lang Vương, thu Lí Hằng, điên cuồng cướp sạch năm tỉnh Tây Nam.

Nói cái gì là kỳ tài ngút trời, bất kể là một đường cường thế Thất hoàng tử Vũ Thân Vương, hay là Chu Dật Phàm tận lực áp chế nhiều năm, sau lưng bọn hắn đều có một thế lực cường đại ủng hộ, kể cả Địa Long Vương Lý Dật Phong quật khởi gần đây cũng như thế. Ngươi có kỳ tài ngút trời, cũng không đủ đan dược, công pháp, tài nguyên, nhân lực, vật lực,… trợ giúp, nhất là ở địa phương như Nam Chiêm Bộ Châu, muốn có thành tựu là tuyệt đối không thể.

Mà bây giờ Trình Cung lại nói sau lưng của hắn không có thế lực cường đại ủng hộ, điều này sao có thể? Chẳng lẽ thật sự hắn chỉ có một vị sư tôn trong truyền thuyết thôi sao.

- Thật sự.



Chứng kiến ánh mắt Trình Vũ Dương nhìn mình, Trình Cung bất đắc dĩ buông tay nói, nếu đổi thành người khác hắn sẽ chẳng muốn giải thích. Ngươi nguyện ý hiểu lầm thì hiểu lầm, ngươi nguyện ý tin tưởng thì cứ tin tưởng, nếu như cần ngươi tin tưởng, như là Chu Dật Phàm, Trình Cung ngược lại sẽ nghĩ biện pháp làm cho hắn tin tưởng sau lưng mình có thế lực cường đại ủng hộ. Nhưng mà Trình Vũ Dương lại khác, tuy đây là lần đầu tiên Trình Cung gặp mặt Trình Vũ Dương, nhưng Trình Cung vẫn giải thích cho hắn.

- Ta quả thật có một ít kỳ ngộ, còn có một sư tôn rất cường đại, đương nhiên, hiện tại hắn không ở bên cạnh ta, hắn để lại cho ta vài thứ tốt, dạy cho ta vài thứ rồi ra đi. Về phần những người khác hiểu lầm, thứ cứ để cho bọn họ hiểu lầm. Về phần nói ta không biết thu liễm, nhị thúc, bây giờ Trình gia ta còn thu liễm như thế nào? Cho dù chúng ta từ bỏ tất cả ẩn dật sơn lâm, hữu dụng sao?

Trình Cung hỏi lại một câu, làm cho Thiên Hồ cũng không biết nói gì, làm sao hắn không rõ đạo lý này. Tình huống hiện tại của Trình gia đã là không đường thối lui, mà Nam Chiêm Bộ Châu càng sắp đại loạn.

Trình Cung tiếp tục nói:

- Hiện tại Trình gia chúng ta chỉ có thể đi về phía trước, phía sau là vách núi, không đường thối lui. Chính mình cũng là như thế, cho nên ta tới Nam Hoang, cho nên ta liều lĩnh xông về phía trước, về phần việc này coi như là ngoài ý muốn, Chu Dật Phàm động thủ nhanh hơn ta nghĩ, hai ngàn Hung thần kỳ binh bị hắn vây khốn, ta không thể không đến.

- Nửa thành nắm chắc cũng chưa tới, hết thảy sinh tử đều ở trong một ý niệm của đối phương, quá nguy hiểm!

Trong nội tâm Thiên Hồ tự nhiên tinh tường, hiểu rõ hết thảy.

- Vậy cũng phải liều mạng một phen, ta không có khả năng nhìn người mình bị giết mà không làm bất kỳ phản ứng nào, làm cho người của ta thất vọng đau khổ. Hơn nữa, hôm nay ta không quản bọn hắn, từ nay về sau sẽ không người trông nom Trình gia chúng ta. Huống chi, nếu như không có liều mạng hôm nay, ta cũng không có thể đột phá, phía sau còn có nguy cơ càng lớn đang chờ, lúc kia đồng dạng là còn đường chết. Hơn nữa, tuy sư tôn ta không ở nơi này, sau lưng ta không có thế lực cường đại ủng hộ, nhưng vừa rồi ta cũng đã nói, ta có kỳ ngộ được một ít đồ vật, ta có thể luyện chế đan dược, hiện tại ta đã thu thập đủ tài nguyên. Ngoại trừ những thứ này ra, ta còn có một phương pháp bảo vệ tánh mạng, nếu như hôm nay thực đến thời điểm vạn bất đắc dĩ, ta có mười phần nắm chắc có thể bảo trụ một số người tinh nhuệ nhất sống sót, kể cả ở trong trăm năm Thú triều, cho nên ta dám làm hết thảy.

Không gian ngoại đỉnh chính là chỗ dựa lớn nhất của Trình Cung, thực đến thời điểm vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ dẫn Sắc Quỷ, Trình Trảm, Bạch Khải Nguyên cùng tinh nhuệ của Hung thần kỳ binh vào trong, có lẽ chưa hẳn bảo trụ toàn bộ, nhưng tuyệt đại bộ phân là không có vấn đề.

Nếu quả thật đến lúc đó, thật sự là lúc đập nồi dìm thuyền.

Nếu như nói sư tôn của mình, thì đó có lẽ là mình ở kiếp trước, Trình Cung đã sớm nói qua cùng Trình lão gia tử, giờ phút này lấy ra dùng, vừa vặn tránh cho Trình Vũ Dương nghi hoặc. Đối thoại cùng Trình Vũ Dương, Trình Cung có thể cảm giác được, áp lực so với đối mặt Chu Dật Phàm, Vũ Thân Vương thậm chí Hoàng Đế lớn hơn quá nhiều, mặc dù mình không cần, cũng không muốn giấu diếm hắn cái gì, nhưng như cũ là như thế, Thiên Hồ chính là Thiên Hồ.

Thúc cháu đối thoại rất lâu, cũng rất thần kỳ, rất kỳ lạ.

Trong mỗi một câu, đều ẩn chứa tin tức khổng lồ. Hơn nữa lẫn nhau đều không hỏi nhiều, càng không có hỏi kỹ, Trình Cung không có đi hỏi thăm vì sao Trình Vũ Dương chạy đến, không có hỏi tại sao hắn có Tục Mệnh Đan Thiên Cấp thượng phẩm mà ngay cả Hoàng Đế cũng không có, không có hỏi hắn mục đích, không có hỏi hắn muốn gì. Mà Trình Vũ Dương cũng vậy, chỉ là chọn vài điểm quan trọng hỏi vài câu.

Hai người đối thoại cũng không phải rất nhiều, nhưng mà sau khi Trình Cung nói xong, Trình Vũ Dương không có mở miệng hỏi thăm lần nữa.



- Rất nhanh sẽ có mấy khu giao dịch lớn cùng vô số Liệp yêu giả tiến vào Đan thành của ngươi, còn có một ít công tượng, giao bọn họ cho ngươi.

Thiên Hồ Trình Vũ Dương nói xong, giữa thiên không lóe lên bạch quang, Bạch Hạc kia đã bay xuống, cái này Bạch Hạc bay xuống đến xem đến Trình Cung, ánh mắt nó luôn nhìn Trình Cung lấy lòng, hiện tại nó là triệt để sợ Trình Cung, thậm chí vượt qua Trình Vũ Dương nắm giữ sinh tử của nó.

- Thánh chỉ đã hạ, nói phải bắt ngươi về Đế đô, có cần ta giúp ngươi giải quyết hay không?

Bạch Hạc chạy đến, Trình Vũ Dương trực tiếp đi lên trên lưng Bạch Hạc.

Chuyện này Trình Cung đã sớm có chuẩn bị, nhưng nghe Trình Vũ Dương nói muốn giúp mình giải quyết, ngược lại trong nội tâm Trình Cung rất kỳ quái, hiện tại Hoàng Đế muốn động Trình gia, thậm chí không tiếc bức Trình gia tạo phản. Loại tình huống này, Trình Cung cũng rất kỳ quái, không biết Trình Vũ Dương sẽ làm gì, nhưng ngẫm lại vẫn là thôi đi, mặc dù nhị thúc này của mình được xưng Nho tướng, nhưng Trình Cung cũng không thực cho là như thế, vừa rồi mình bộc phát ra ba mươi lăm Long lực, ngay cả Bạch Hạc là nửa bước Yêu Vương cũng bị ép vào trong nham thạch, nhưng vị nhị thúc này lại không có phản ứng gì.

Trách không được lúc trước gia gia đột phá hắn không có trở về, hắn có lực lượng như vậy, lúc ấy gia gia đột phá thậm chí vừa rồi mình đột phá, với hắn mà nói đã không có hiệu quả gì, xem ra trên người vị nhị thúc này cũng không thiếu bí mật.

Trình Cung có cảm giác, nhị thúc của mình không đơn giản chút nào, khi nói vấn đề này, trong mắt của hắn hiện ra vẻ điên cuồng.

Thậm chí Trình Cung không bài trừ hắn sẽ dẫn động hai nước đại chiến, hoặc là chế tạo ra chuyện càng kinh khủng, ít nhất Trình Cung cho rằng bây giờ còn không đến mức này, cho dù thật sự muốn chiến, cũng phải chờ đến thời điểm bọn hắn thật sự chịu không được, hiện tại mình cần chính là thời gian.

- Ta sớm có chuẩn bị, bên gia gia ta cũng đã thông tri, bảo người không cần nhúng tay, các người đợi xem kịch vui đi.

- Sưu.

Trình Vũ Dương không nói cái gì, thậm chí ngay cả đáp ứng một tiếng cũng không có, nghe Trình Cung nói như vậy, hắn trực tiếp cho Bạch Hạc gia tốc rời đi.

Ngược lại là con Bạch Hạc này, tuy gia tốc rời đi, nhưng mà cái đuôi còn dùng sức ve vẩy, mãi cho đến khi biến mất cũng không dừng lại, lực lượng cường đại đến nửa bước Yêu Vương, lại bị Trình Cung hù sợ tới mức giống như một con chó nhỏ hiện tại, cũng không biết làm như thế nào lấy lòng mới tốt.

Đây là loại sợ hãi phát ra từ linh hồn, phát ra từ nội tâm.

Nếu như không phải Bạch Hạc này đã bị Trình Vũ Dương khống chế, nó tuyệt đối sẽ trung thành và tận tâm đi theo Trình Cung.

Thần kỳ, hôm nay rất thống khoái, thống khoái làm cho người ta cũng có chút sờ không tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook