Chương 1295: Lại luyện Tiểu Hư Đỉnh. (1)
Thắng Kỷ
03/01/2014
Trình Cung cười khoát tay áo:
- Thật sự không cần thiết phải bàn giao cái gì, nàng cũng thấy đấy, vừa nãy ta không có chút thiệt thòi gì, hơn nữa từ góc độ khác mà xem, tuy đám người Đan sư liên minh kia gàn bướng, cố chấp, suy nghĩ có chút lệch lạc. Nhưng tóm lại vẫn không đến mức không cứu được, tất cả mọi người là người luyện đan, bọn họ không đủ linh hoạt, quá si mê, đều sống ở trong thế giới do mình làm chủ. Thật sự mà nói, bọn họ cũng là muốn tốt cho nàng, chỉ là phương thức có chút vấn đề mà thôi. Loại vấn đề này không phải một người hai người, nếu nàng muốn triệt để thay đổi cũng rất khó, dù sao Đan sư liên minh không giống một ít thế lực khác, không phải cái loại thế lực chiến đấu bốc đồng, cần mở rộng, này về bản chất sẽ quyết định hướng đi của Đan sư liên minh.
- Cái này cũng là chuyện bất đắc dĩ, trong Đan sư liên minh cũng có một chút nhân viên chiến đấu, nhưng bình thường thời điểm dùng đến đều thiếu thốn, dù sao tình huống Đan sư liên minh đặc thù, người dám trêu đến Đan sư liên minh đúng là không nhiều. Hơi chút yếu một ít đi tới, coi như phái người tới cũng rất dễ dàng giải quyết, kỳ thực ta cũng vẫn chưa đau đầu vì chuyện này, coi như ta tiếp nhận Đan sư liên minh cũng không thể nào dẫn Đan sư liên minh đi tranh bá, mà Đan sưliên minh nhiều luyện đan sư, một lòng nghiên cứu luyện đan như vậy, nói thật có lúc cũng tổn thất không nổi.
Nhạc Uyển Uyển nói đến chuyện này cũng chỉ có thể cười khổ.
- Cho nàng một kiến nghị, tam đại tuyệt vực là nơi rèn người rất tốt, chiến đấu nơi đó còn có thể được Linh Sơn ủng hộ. Đan sư liên minh vẫn ủng hộ chiến đấu ở tam đại tuyệt vực đó chứ?
- Ừm.
Nhạc Uyển Uyển gật đầu nói:
- Không sai, bất quá Đan sư liên minh đều là phái người tới hiện trường luyện chế một ít đan dược, hoặc là không ngừng vận chuyển đan dược tới đó, căn bản không cần tham gia chiến đấu. Hơn nữa, Luyện đan sư nhìn như rất nhiều, nhưng dù sao vẫn là ít ỏi khó có thể bồi dưỡng, đặc biệt là Đan Đạo đại sư cấp bậc cao, tổn thất một cái ít một cái, loại tổn thất này Đan sư liên minh sẽ không cho phép, thậm chí ngay cả Linh Sơn cũng sẽ không cho phép.
- Không phải bảo nàng phái những người này đi tham gia chiến đấu, đi chịu chết, bây giờ nàng muốn thay đổi những người này là không thể nào, nàng hoàn toàn có thể bồi dưỡng một đời mới. Chọn lựa một nhóm người, từ vừa mới bắt đầu liền tham gia rèn luyện khác nhau, chiến đấu, tôi luyện, sau đó Đan sư liên minh quy định khen thưởng đan dược, sau này có thiên phú luyện đan cũng tốt, không có thiên phú luyện đan cũng tốt, đều là một phần tử của Đan sư liên minh, như vậy tuy rằng không thể triệt để xoay chuyển tình huống của Đan sư liên minh, nhưng ít ra đan sư liên minh không đến nỗi như hiên tại, không đỡ nổi một đòn như vậy. Đội ngũ chiến đấu không phải bồi dưỡng đi ra, mà là ở trong chiến đấu mài luyện ra được.
Loại lời nói không đỡ nổi một đòn này, cũng chỉ có Trình Cung mới có thể nói ra được, trên thực tế Công Dương Thứ cùng Tống Thạch vẫn là rất mạnh, dù sao cũng là Thuần Dương chân chân chính chính, hơn nữa còn là Thuần Dương lâu năm, chỉ là đột nhiên Trình Cung nghịch chuyển trận pháp bọn họ, trận pháp có thể nhốt lại Thuần Dương hậu kỳ, bọn họ sao có khả năng chống lại.
Đương nhiên, phương diện ý thức chiến đấu, kinh nghiệm thực chiến của bọn họ xác thực rất yếu.
- Cũng được...
Nhạc Uyển Uyển rất chăm chú suy tư, cuối cùng khẽ gật đầu đồng ý Trình Cung nói.
- Đúng rồi, có một việc nhất định ngươi phải nói cho ta biết.
Đề nghị này của Trình Cung cũng không có biện pháp triệt để xoay chuyển cục diện của Đan sư liên minh, nhưng ít ra có thay đổi trên trình độ nhất định, có thể làm được loại trình độ này Nhạc Uyển Uyển đã rất hài lòng, sau đó đột nhiên Nhạc Uyển Uyển nghĩ đến một vấn đề, lập tức hưng phấn tra hỏi.
Trình Cung cười nói:
- Ta tị nạn ở chỗ của nàng, vấn đề của nàng ta nào dám không trả lời, nói đi.
- Thời điểm ta đi vào nhìn thấy dáng vẻ của hai vị thủ tịch Thái Thượng trưởng lão... so với chết còn thống khổ hơn, hơn nữa rõ ràng là đang cầu xin tha thứ, chịu nhận thua, ta nghĩ mãi mà không hiểu, lấy tính cách của bọn hắn, coi như đánh chết cũng sẽ không cúi đầu, làm sao sẽ chịu thua? Đến cùng ngươi làm gì với bọn hắn?
Đây mới là địa phương Nhạc Uyển Uyển hiếu kì nhất.
- Cũng không có gì, ta không có đánh bọn hắn cũng không có mắng bọn hắn, chỉ là nói cho bọn hắn biết, khi làm sai chuyện gì nhất định phải bị trừng phạt, vừa bắt đầu ta nói muốn đánh mặt, bọn họ không đồng ý, sau đó ta liền quyết định cởi quần bọn hắn đánh mông!
Trình Cung cũng không có ẩn giấu cái gì, có cái gì thì nói cái đó, hắn nói rất tùy ý, rất đơn giản, giống như là gia trưởng nhìn thấy tiểu hài tử bướng bỉnh, muốn cởi quần đánh mông vậy.
- Ngươi... a... Ngươi...
Nhạc Uyển Uyển vừa nghe xong, sắc mặt trở nên rất quái lạ, muốn cười lại cố nén, dù nói thế nào nàng cũng là minh chủ của Đan sư liên minh, mà bây giờ hai thủ tịch Thái Thượng trưởng lão của Đan sư liên minh bị cởi quần đánh mông, loại chuyện này cũng có thể phát sinh sao, Nhạc Uyển Uyển cũng không biết nói cái gì cho tốt.
Nàng chỉ vào Trình Cung, dở khóc dở cười, không nghĩ tới Trình đại thiếu lại dùng một chiêu này, nguyên bản nàng còn nghĩ, mặc kệ thế nào, hai vị thủ tịch Thái Thượng trưởng lão này cũng nên thay đổi, bằng không nếu có người không nghe sai khiến, sẽ ảnh hưởng đến sự chưởng khống của nàng đối với Đan sư liên minh.
Nhưng hiện tại Nhạc Uyển Uyển biết, không cần mình nói Công Dương Thứ cùng Tống Thạch cũng sẽ không làm thủ tịch Thái Thượng trưởng lão nữa, nhất định sẽ triệt để bế quan biến mất.
Đương nhiên, sau đó Nhạc Uyển Uyển lại nghĩ tới một vấn đề, nhất định phải làm cho hai người kia rõ ràng, tất cả là bởi vì bọn họ mà có, đừng bởi vậy mà ghi hận trong lòng muốn đi trả thù, nếu như nói như vậy, liền tuyệt đối không thể tha thứ.
- Ngươi chỉ là dọa bọn hắn thôi đúng không, sẽ không phải thật sự cởi quần đánh... nơi kia đi!
- Tại sao không?
- Ngươi như vậy còn không bằng giết chết bọn hắn?
- Tại sao ta muốn giết chết bọn họ, bọn hắn tự cho là tới nhục nhã ta, tự nhiên ta sẽ không bỏ qua cho bọn hắn,
- Nhục nhã?
- Nói ta không nên nghĩ cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, cách Nhạc Đại minh chủ nàng xa một chút.
- Liền biết bọn họ... Hừ! Đúng rồi, ngươi rất để ý cái này sao?
- Không thèm để ý.
- Vậy tại sao xem là nhục nhã.
- Trả thù chung quy phải tìm cớ, nhưng thật ra là cái gì cũng không quan trọng.
- Ngươi..., nói một đằng làm một nẻo.
- Đi, lập tức đi động phòng hoa chúc với ta, này có tính xuất phát từ tâm can hay không.
...
Hai người nàng một lời ta một lời, thời gian đi qua rất nhanh, đại khái sáu canh giờ sau Vạn Ngạo với Thiết Thiên Chuy mới vội vàng đi về, giao những đồ vật Trình Cung cần cho hắn.
- Thật sự không cần thiết phải bàn giao cái gì, nàng cũng thấy đấy, vừa nãy ta không có chút thiệt thòi gì, hơn nữa từ góc độ khác mà xem, tuy đám người Đan sư liên minh kia gàn bướng, cố chấp, suy nghĩ có chút lệch lạc. Nhưng tóm lại vẫn không đến mức không cứu được, tất cả mọi người là người luyện đan, bọn họ không đủ linh hoạt, quá si mê, đều sống ở trong thế giới do mình làm chủ. Thật sự mà nói, bọn họ cũng là muốn tốt cho nàng, chỉ là phương thức có chút vấn đề mà thôi. Loại vấn đề này không phải một người hai người, nếu nàng muốn triệt để thay đổi cũng rất khó, dù sao Đan sư liên minh không giống một ít thế lực khác, không phải cái loại thế lực chiến đấu bốc đồng, cần mở rộng, này về bản chất sẽ quyết định hướng đi của Đan sư liên minh.
- Cái này cũng là chuyện bất đắc dĩ, trong Đan sư liên minh cũng có một chút nhân viên chiến đấu, nhưng bình thường thời điểm dùng đến đều thiếu thốn, dù sao tình huống Đan sư liên minh đặc thù, người dám trêu đến Đan sư liên minh đúng là không nhiều. Hơi chút yếu một ít đi tới, coi như phái người tới cũng rất dễ dàng giải quyết, kỳ thực ta cũng vẫn chưa đau đầu vì chuyện này, coi như ta tiếp nhận Đan sư liên minh cũng không thể nào dẫn Đan sư liên minh đi tranh bá, mà Đan sưliên minh nhiều luyện đan sư, một lòng nghiên cứu luyện đan như vậy, nói thật có lúc cũng tổn thất không nổi.
Nhạc Uyển Uyển nói đến chuyện này cũng chỉ có thể cười khổ.
- Cho nàng một kiến nghị, tam đại tuyệt vực là nơi rèn người rất tốt, chiến đấu nơi đó còn có thể được Linh Sơn ủng hộ. Đan sư liên minh vẫn ủng hộ chiến đấu ở tam đại tuyệt vực đó chứ?
- Ừm.
Nhạc Uyển Uyển gật đầu nói:
- Không sai, bất quá Đan sư liên minh đều là phái người tới hiện trường luyện chế một ít đan dược, hoặc là không ngừng vận chuyển đan dược tới đó, căn bản không cần tham gia chiến đấu. Hơn nữa, Luyện đan sư nhìn như rất nhiều, nhưng dù sao vẫn là ít ỏi khó có thể bồi dưỡng, đặc biệt là Đan Đạo đại sư cấp bậc cao, tổn thất một cái ít một cái, loại tổn thất này Đan sư liên minh sẽ không cho phép, thậm chí ngay cả Linh Sơn cũng sẽ không cho phép.
- Không phải bảo nàng phái những người này đi tham gia chiến đấu, đi chịu chết, bây giờ nàng muốn thay đổi những người này là không thể nào, nàng hoàn toàn có thể bồi dưỡng một đời mới. Chọn lựa một nhóm người, từ vừa mới bắt đầu liền tham gia rèn luyện khác nhau, chiến đấu, tôi luyện, sau đó Đan sư liên minh quy định khen thưởng đan dược, sau này có thiên phú luyện đan cũng tốt, không có thiên phú luyện đan cũng tốt, đều là một phần tử của Đan sư liên minh, như vậy tuy rằng không thể triệt để xoay chuyển tình huống của Đan sư liên minh, nhưng ít ra đan sư liên minh không đến nỗi như hiên tại, không đỡ nổi một đòn như vậy. Đội ngũ chiến đấu không phải bồi dưỡng đi ra, mà là ở trong chiến đấu mài luyện ra được.
Loại lời nói không đỡ nổi một đòn này, cũng chỉ có Trình Cung mới có thể nói ra được, trên thực tế Công Dương Thứ cùng Tống Thạch vẫn là rất mạnh, dù sao cũng là Thuần Dương chân chân chính chính, hơn nữa còn là Thuần Dương lâu năm, chỉ là đột nhiên Trình Cung nghịch chuyển trận pháp bọn họ, trận pháp có thể nhốt lại Thuần Dương hậu kỳ, bọn họ sao có khả năng chống lại.
Đương nhiên, phương diện ý thức chiến đấu, kinh nghiệm thực chiến của bọn họ xác thực rất yếu.
- Cũng được...
Nhạc Uyển Uyển rất chăm chú suy tư, cuối cùng khẽ gật đầu đồng ý Trình Cung nói.
- Đúng rồi, có một việc nhất định ngươi phải nói cho ta biết.
Đề nghị này của Trình Cung cũng không có biện pháp triệt để xoay chuyển cục diện của Đan sư liên minh, nhưng ít ra có thay đổi trên trình độ nhất định, có thể làm được loại trình độ này Nhạc Uyển Uyển đã rất hài lòng, sau đó đột nhiên Nhạc Uyển Uyển nghĩ đến một vấn đề, lập tức hưng phấn tra hỏi.
Trình Cung cười nói:
- Ta tị nạn ở chỗ của nàng, vấn đề của nàng ta nào dám không trả lời, nói đi.
- Thời điểm ta đi vào nhìn thấy dáng vẻ của hai vị thủ tịch Thái Thượng trưởng lão... so với chết còn thống khổ hơn, hơn nữa rõ ràng là đang cầu xin tha thứ, chịu nhận thua, ta nghĩ mãi mà không hiểu, lấy tính cách của bọn hắn, coi như đánh chết cũng sẽ không cúi đầu, làm sao sẽ chịu thua? Đến cùng ngươi làm gì với bọn hắn?
Đây mới là địa phương Nhạc Uyển Uyển hiếu kì nhất.
- Cũng không có gì, ta không có đánh bọn hắn cũng không có mắng bọn hắn, chỉ là nói cho bọn hắn biết, khi làm sai chuyện gì nhất định phải bị trừng phạt, vừa bắt đầu ta nói muốn đánh mặt, bọn họ không đồng ý, sau đó ta liền quyết định cởi quần bọn hắn đánh mông!
Trình Cung cũng không có ẩn giấu cái gì, có cái gì thì nói cái đó, hắn nói rất tùy ý, rất đơn giản, giống như là gia trưởng nhìn thấy tiểu hài tử bướng bỉnh, muốn cởi quần đánh mông vậy.
- Ngươi... a... Ngươi...
Nhạc Uyển Uyển vừa nghe xong, sắc mặt trở nên rất quái lạ, muốn cười lại cố nén, dù nói thế nào nàng cũng là minh chủ của Đan sư liên minh, mà bây giờ hai thủ tịch Thái Thượng trưởng lão của Đan sư liên minh bị cởi quần đánh mông, loại chuyện này cũng có thể phát sinh sao, Nhạc Uyển Uyển cũng không biết nói cái gì cho tốt.
Nàng chỉ vào Trình Cung, dở khóc dở cười, không nghĩ tới Trình đại thiếu lại dùng một chiêu này, nguyên bản nàng còn nghĩ, mặc kệ thế nào, hai vị thủ tịch Thái Thượng trưởng lão này cũng nên thay đổi, bằng không nếu có người không nghe sai khiến, sẽ ảnh hưởng đến sự chưởng khống của nàng đối với Đan sư liên minh.
Nhưng hiện tại Nhạc Uyển Uyển biết, không cần mình nói Công Dương Thứ cùng Tống Thạch cũng sẽ không làm thủ tịch Thái Thượng trưởng lão nữa, nhất định sẽ triệt để bế quan biến mất.
Đương nhiên, sau đó Nhạc Uyển Uyển lại nghĩ tới một vấn đề, nhất định phải làm cho hai người kia rõ ràng, tất cả là bởi vì bọn họ mà có, đừng bởi vậy mà ghi hận trong lòng muốn đi trả thù, nếu như nói như vậy, liền tuyệt đối không thể tha thứ.
- Ngươi chỉ là dọa bọn hắn thôi đúng không, sẽ không phải thật sự cởi quần đánh... nơi kia đi!
- Tại sao không?
- Ngươi như vậy còn không bằng giết chết bọn hắn?
- Tại sao ta muốn giết chết bọn họ, bọn hắn tự cho là tới nhục nhã ta, tự nhiên ta sẽ không bỏ qua cho bọn hắn,
- Nhục nhã?
- Nói ta không nên nghĩ cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, cách Nhạc Đại minh chủ nàng xa một chút.
- Liền biết bọn họ... Hừ! Đúng rồi, ngươi rất để ý cái này sao?
- Không thèm để ý.
- Vậy tại sao xem là nhục nhã.
- Trả thù chung quy phải tìm cớ, nhưng thật ra là cái gì cũng không quan trọng.
- Ngươi..., nói một đằng làm một nẻo.
- Đi, lập tức đi động phòng hoa chúc với ta, này có tính xuất phát từ tâm can hay không.
...
Hai người nàng một lời ta một lời, thời gian đi qua rất nhanh, đại khái sáu canh giờ sau Vạn Ngạo với Thiết Thiên Chuy mới vội vàng đi về, giao những đồ vật Trình Cung cần cho hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.