Chương 217: Luyện Ngục Huyết Yêu Quả
Thắng Kỷ
13/05/2013
- Xem Chu Trị Quốc kia, thủ hạ của hắn cũng không ít, lần này nhất định sẽ rất đã ghiền.
La Anh Hùng ở một bên lau Liệt Nhật Kiếm, vết sẹo trên mặt tựa hồ bởi vì hưng phấn mà nhẹ nhàng nhảy lên.
- Hai tên lúc nãy đánh đại thiếu là của ta.
Lôi Hạo Uy trầm giọng nói, hắn rất nhanh muốn vượt qua Siêu Phàm kỳ, nhưng mục tiêu của hắn cũng không phải là đối chiến Phạt Mạch kỳ hoặc là Siêu Phàm kỳ bình thường. Người hiếu chiến chính thức, vĩnh viễn sẽ không coi trọng đồng cấp, coi người có cảnh giới ngang mình là mục tiêu, như vậy chỉ có thể làm hắn chậm lại.
Nói không có áp lực đó là vô nghĩa, Vũ Thân Vương mang đại quân trở về, thủ hạ cao thủ nhiều như mây, còn có rất nhiều đan dược, càng có Hoàng đế ở sau lưng làm chỗ dựa, phần đông người bị Trình Cung thu thập sẽ tụ lại chỗ hắn, chắc chắn sẽ hình thành một cổ lực lượng cường đại.
Có áp lực là một chuyện, e ngại lại là một chuyện khác, giờ phút này nghe Trình Cung nói đặc huấn kinh khủng hơn, đều lộ ra một cổ tâm ý kiên định.
Chiến, quản hắn cường đại ra sao, Thân Vương hay Đế Vương có cái rắm.
Bàn Tử ném một miếng bánh ngọt vào trong miệng:
- Đại thiếu, hiện tại tâm tư các huynh đệ chỉ có một, là tăng lực lượng lên. Về phần dùng biện pháp gì ngươi tùy tiện, chỉ cần có thể tăng lực lượng lên, cái gì đều không là vấn đề. Nếu có thể ở trên Kim Loan Điện quét ngang như ở Vân Đan Tông, cho dù chết cũng có giá trị. Hiện tại các huynh đệ nghe ngươi, ngươi nói như thế nào thì là như vậy, ngươi muốn đi đánh giặc, chúng ta giúp ngươi chống đỡ đại quân, ngươi muốn đi tạo phản, chúng ta bây giờ liền mang đao giết vào hoàng cung, ngươi nói không muốn sống, các huynh đệ theo ngươi nhảy xuống núi, ngươi nói đi, làm như thế nào a, có làm gì chúng ta cũng làm một chỗ.
Mọi người nghe xong đều nở nụ cười. Nhưng Bàn Tử nói xong, vẻ mặt tất cả mọi người đều nghiêm túc, vô cùng khẳng định, kiên định gật đầu.
Trình Cung nhấc chân làm bộ muốn đạp Bàn Tử, Bàn Tử sợ tới mức chạy qua một bên, nhưng trong lòng Trình Cung thì ấm áp một hồi.
- Tốt, ta đây liền gia tăng độ khó cùng áp lực tu luyện cho mọi người, các ngươi cũng chuẩn bị tâm lý thật tốt. Mặt khác còn có một việc, ta hiện tại đang chuẩn bị luyện chế vài loại đan dược, trong đó có một loại đan dược gọi là Trấn Ma Đan, tất nhiên là đan dược cấp siêu phẩm, bây giờ còn thiếu ba loại dược liệu, trong đó Thâm Hải Thiện Mộc thì Vũ Thân Vương có mang về.
- Đoạt của hắn.
- Sao không sớm nói a, hiện tại cống phẩm đều áp vào thành, đoạt sẽ rất khó.
- Ân, nếu trên đường động thủ nắm chắc sẽ lớn hơn một chút.
- Nội thành thì sợ cái gì, cho dù tiến vào đại nội bảo khố cũng đoạt ra.
- Phải hảo hảo lập kế hoạch thoáng một phát, chính diện trùng kích khẳng định không được, ta xem chúng ta tốt nhất là nghĩ biện pháp trà trộn vào, sau đó động thủ.
. . .
Trình Cung vừa nói xong, mọi người lập tức nhao nhao nghị luận lên, nghe bọn hắn nói mà Trình Cung cũng ngây ngẩn cả người. Đột nhiên nhớ tới thời điểm gia gia nghe được mình nhắc tới trong cống phẩm có Thâm Hải Thiện Mộc, phản ứng đầu tiên là nghĩ mình muốn cướp cống phẩm. Hiện tại mình vừa mới nói, đám người kia liền thảo luận đoạt như thế nào, chẳng lẽ đây cũng là chịu ảnh hưởng từ mình, Trình Cung cũng một hồi im lặng.
- Ngừng, ngừng.
Trình Cung vội vàng nói khi thấy mọi người càng ngày càng hưng phấn thảo luận chủ đề cướp bóc cống phẩm:
- Đoạt, đúng là cuối cùng không có biện pháp mới đi làm. Hoàng đế cố ý công bố danh sách lễ vật Vũ Thân Vương dâng tặng, thứ tốt bên trên nhiều không kể xiết. Tác dụng cụ thể của Thâm Hải Thiện Mộc kia không ai biết được, mà ta xem thời điểm tuyên đọc lễ vật dâng tặng, nói đến Thâm Hải Thiện Mộc chỉ đề một câu vật phẩm hiếm có trên biển, nói cách khác bọn hắn căn bản không biết tác dụng của Thâm Hải Thiện Mộc này đến cùng là gì. Chỉ là Thâm Hải Thiện Mộc này sẽ tản mát ra thiền hương chỉ nó mới có, có thể làm cho người ta tập trung tư tưởng suy nghĩ tĩnh khí, chậm rãi cảm xúc, nghĩ đến sau này cũng sẽ bị người ta làm thành một ít bình hương liệu đắt tiền, vậy thì giống như dùng Linh khí thái thịt vậy, quá mức lãng phí.
Bàn Tử nói:
- Không đoạt còn có thể làm sao, chậm thêm nữa những vật kia sẽ được đưa vào đại nội bảo khố, đến lúc đó muốn cướp cũng khó khăn.
Con mắt Sắc Quỷ chuyển động, tựa hồ có chút minh bạch ý tứ của Trình Cung.
- Đại thiếu, ý của ngươi là lợi dụng bọn hắn chưa biết chỗ trân quý của Thâm Hải Thiện Mộc này, chúng ta thay đào đổi mận.
- Đúng vậy.
Trình Cung gật đầu nói:
- Những vật này tuy trân quý, nhưng Hoàng đế, Vũ Thân Vương cũng không có thể tự mình đi trông coi, khẳng định phải có người kiểm kê, quản lý, chúng ta liền bắt đầu từ phương diện này.
Vừa nghe tới cái này, mấy người Trình Lập, La Anh Hùng, Ba Phong, Túy Miêu, Mãnh Hổ vừa rồi rất hưng phấn thảo luận cướp đoạt thì trầm mặc, cái này đối với bọn họ mà nói là không xen vào được.
Trình Cung nhìn về phía Mập mạp cùng Sắc Quỷ nói:
- Hai người các ngươi tính kế hoạch đi, mấy ngày nay ta sẽ chế tác một Thâm Hải Thiện Mộc giả.
Từ khi lực lượng Bàn Tử tăng lên cũng rất hiếu chiến, nhưng đối với loại chuyện này hắn càng sở trường, Sắc Quỷ phụ trách tình báo thì hắn phụ trách chấp hành. Loại chuyện này cũng không phải là xem cầm giữ bao nhiêu lực lượng, mà là xem bố trí xảo diệu thế nào, bày ra chu đáo chặt chẽ, mới có thể làm được không chê vào đâu.
Tên điên, một đám người điên theo một tên điên.
Giờ phút này ở trong một sân nhỏ xa xa, Hách Liên Hồng Liên nghe mà triệt để bó tay rồi, đây đều là một đám người nào a, vậy mà ở chỗ này công nhiên đàm luận cướp bóc cống phẩm. Coi như là thay đào đổi mận, đó cũng là cướp cống phẩm a, đám người kia thật sự là to gan lớn mật.
Quan trọng nhất là, thời điểm bọn hắn đàm luận loại chuyện này vậy mà không có sợ hãi, lo lắng chút nào, giống như là chuyện bình thường phải làm, hoàn toàn không có chút khái niệm hoàng quyền nào. Coi như là Thánh nữ Nguyên Thủy Ma Tông, thấy Hoàng đế cũng có thể không cần quá để ý, nhưng mà đối với hoàng quyền thế tục, bọn hắn cũng không muốn trêu chọc quá mức. Nói cách khác, ngay cả nàng là Thánh nữ Nguyên Thủy Ma Tông đối với hoàng quyền cũng coi trọng hơn đám người kia, đám người kia quả thực là vô pháp vô thiên.
- Chuyện này quyết định như vậy đi, Bàn Tử, Sắc Quỷ, hai người các ngươi mau chóng nghĩ biện pháp đi.
- Ân.
Bàn Tử cùng Sắc Quỷ gật đầu, Sắc Quỷ nói:
- Đại thiếu, hai dược vật khác là cái gì?
Hiện tại thị trường dược liệu Lam Vân Đế Quốc cơ hồ do Trình Cung khống chế, tuy biểu hiện ra hắn chỉ chiếm bảy thành tả hữu, nhưng còn lại cũng là hắn cố ý thả ra. Bảy thành, đủ để khống chế thị trường, đẳng cấp thấp Trình Cung sẽ không kinh doanh, cộng thêm Vân Đan Tông đã bị Trình Cung âm thầm khống chế. Lúc này Sắc Quỷ nghe Trình Cung tìm không thấy dược vật, liền biết những dược liệu kia không tầm thường.
- Băng Thiềm Dịch ngàn năm, Huyết Yêu Quả, bất quá Băng Thiềm Dịch ngàn năm đã có tin tức.
Trình Cung nói xong, quay đầu nhìn về phía Hách Liên Hồng Liên ngồi trong sân cười vẫy vẫy tay:
- Thánh nữ, phiền nàng nói cùng tông chủ một tiếng, gấp, rất gấp, ta rất cần Băng Thiềm Dịch ngàn năm kia, về sau ta nhất định có hậu tạ.
- Lấy thân báo đáp cũng không có vấn đề gì.
Lúc này Bàn Tử ở bên cạnh trực tiếp rống một câu, hắn vừa dứt lời đã bị Trình Cung đạp một phát.
- Bành, OÀ..ÀNH!
Lần này Trình Cung là đạp thật, Bàn Tử bị Trình Cung đạp bay ra ngoài, giống như là đá bay, trực tiếp nện vào vách tường bên cạnh, vách tường trực tiếp bị đụng sụp đổ.
Đối với Bàn Tử mọi người đã sớm tuyệt vọng, miệng thỉnh thoảng còn nói vài câu khinh thường.
- Nửa tháng.
Hách Liên Hồng Liên lạnh lùng nói, trực tiếp đứng dậy đi vào trong, tuy khăn che mặt che khuất mặt mũi của nàng, tuy thời điểm nàng nói ra ba chữ kia lạnh như băng, nhưng lại thiếu sát khí trước kia.
Ngược lại có một loại cấp bách, hiển nhiên là có chút túng quẫn, không dám ở lại nơi này.
- Ha ha. . .
Hách Liên Hồng Liên vừa đi, Bàn Tử một thân bụi đất leo ra, lập tức làm cho mọi người ôm bụng cười to.
Tất cả mọi người đang cười, chỉ có đại thúc Ba Phong là cau mày, mọi người rất nhanh đều phát hiện cảm xúc đại thúc không đúng, tất cả mọi người nhìn về phía đại thúc.
- Đại thiếu, Huyết Yêu Quả có phải là Yêu Quả chỉ có trong Huyết Luyện Ngục hay không?
Thấy mọi người nhìn mình, Ba Phong thì lo lắng nhìn về phía Trình Cung. Những người khác không rõ Huyết Yêu Quả lắm, nhưng mà Ba Phong là Liệp yêu giả nhiều năm, ở trong Liệp Yêu Mạo Hiểm Liên Minh lăn lộn nhiều năm như vậy, tự nhiên biết rõ rất nhiều chuyện.
Mọi người tuy nhiên không biết Huyết Yêu Quả, nhưng nghe tới Huyết Luyện Ngục thì sắc mặt cũng không khỏi biến đổi, đây chính là một trong những địa phương hung hiểm nhất toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu.
Huyết Luyện Ngục đúng là một trong những nơi nguy hiểm nhất, thần bí nhất Nam Chiêm Bộ Châu. Huyết Luyện Ngục là ở phía sau Man Tộc, thuộc trung tâm Yêu Thú Sâm Lâm.
Nghe nói đã rất lâu, Man tộc xuất hiện một vị Man Hoang Đại Đế, vị Đại Đế này dẫn đầu Man tộc thành lập nên lãnh thổ quốc gia to lớn, cơ hồ là thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu ngay lúc đó. Man tộc sinh sống bên ngoài Yêu Thú Sâm Lâm, Man Hoang Đại Đế chiếm lĩnh Nam Chiêm Bộ Châu, đồng thời cũng dần dần phát triển vào trongg Yêu Thú Sâm Lâm, rốt cục chọc giận tồn tại cường đại bên trong Yêu Thú Sâm Lâm, bạo phát một hồi đại chiến xưa nay chưa từng có.
Nghe nói cuộc chiến kia máu chảy thành sông, vô số yêu thú, tộc nhân Man tộc chết đi, mà cuối cùng nhất ngay cả vị Đại Đế kia cùng Yêu tộc Yêu Đế cũng chết trận, mà nơi bọn hắn chiến đấu cuối cùng cơ hồ triệt để hủy diệt, cũng mở ra một cái không gian, làm cho sinh vật tàn nhẫn nhất trong U Minh Luyện Ngục có đường đi ra, một hồi hỗn chiến lại triển khai.
Vô số tồn tại cường đại chết trận, cuối cùng chỗ đó trở thành một chiến trường thấm đẫm huyết tinh.
Thậm chí ngay cả trong không khí cũng có chứa độc tính, người, yêu thú, Man tộc cũng rất khó sinh tồn tại đó, cộng thêm không gian chỗ đó có chút bất ổn, thỉnh thoảng còn có một ít sinh vật U Minh Luyện Ngục xuất hiện, cho nên thời gian dần trôi qua liền trở thành một trong các cấm địa của Nam Chiêm Bộ Châu. Mà Man tộc gây ra chiến tranh thảm khốc, bị các lực lượng khác của Nam Chiêm Bộ Châu công kích, cuối cùng không thể không lui trở về biên giới Yêu Thú Sâm Lâm, dựa lưng vào Huyết Luyện Ngục.
Thời gian không ngừng đi qua, bên trong Huyết Luyện Ngục cũng sinh ra một ít sinh vật khác, khác hẳn yêu thú trong Yêu Thú Sâm Lâm hoặc Man tộc, thậm chí không giống sinh vật trong U Minh Luyện Ngục. Nhưng những sinh vật này lại có sức mạnh phi thường, người bình thường không ai dám vào, chỉ có ngẫu nhiên có một ít tồn tại cường đại sẽ tiến vào bên trong tìm di tích. Nhưng nghe nói ngay cả thần tiên lục địa tiến vào, đối mặt không gian không ổn định chỗ đó, cũng có thể bị cuốn vào U Minh Luyện Ngục, cho nên người dám đi cực kỳ ít.
Ba Phong cũng không biết tác dụng cụ thể của Huyết Yêu Quả, nhưng mà nghe nói Huyết Yêu Quả sinh sản trong Huyết Luyện Ngục.
- Trước đừng khẩn trương như vậy, ta cũng không nói mình đi.
La Anh Hùng ở một bên lau Liệt Nhật Kiếm, vết sẹo trên mặt tựa hồ bởi vì hưng phấn mà nhẹ nhàng nhảy lên.
- Hai tên lúc nãy đánh đại thiếu là của ta.
Lôi Hạo Uy trầm giọng nói, hắn rất nhanh muốn vượt qua Siêu Phàm kỳ, nhưng mục tiêu của hắn cũng không phải là đối chiến Phạt Mạch kỳ hoặc là Siêu Phàm kỳ bình thường. Người hiếu chiến chính thức, vĩnh viễn sẽ không coi trọng đồng cấp, coi người có cảnh giới ngang mình là mục tiêu, như vậy chỉ có thể làm hắn chậm lại.
Nói không có áp lực đó là vô nghĩa, Vũ Thân Vương mang đại quân trở về, thủ hạ cao thủ nhiều như mây, còn có rất nhiều đan dược, càng có Hoàng đế ở sau lưng làm chỗ dựa, phần đông người bị Trình Cung thu thập sẽ tụ lại chỗ hắn, chắc chắn sẽ hình thành một cổ lực lượng cường đại.
Có áp lực là một chuyện, e ngại lại là một chuyện khác, giờ phút này nghe Trình Cung nói đặc huấn kinh khủng hơn, đều lộ ra một cổ tâm ý kiên định.
Chiến, quản hắn cường đại ra sao, Thân Vương hay Đế Vương có cái rắm.
Bàn Tử ném một miếng bánh ngọt vào trong miệng:
- Đại thiếu, hiện tại tâm tư các huynh đệ chỉ có một, là tăng lực lượng lên. Về phần dùng biện pháp gì ngươi tùy tiện, chỉ cần có thể tăng lực lượng lên, cái gì đều không là vấn đề. Nếu có thể ở trên Kim Loan Điện quét ngang như ở Vân Đan Tông, cho dù chết cũng có giá trị. Hiện tại các huynh đệ nghe ngươi, ngươi nói như thế nào thì là như vậy, ngươi muốn đi đánh giặc, chúng ta giúp ngươi chống đỡ đại quân, ngươi muốn đi tạo phản, chúng ta bây giờ liền mang đao giết vào hoàng cung, ngươi nói không muốn sống, các huynh đệ theo ngươi nhảy xuống núi, ngươi nói đi, làm như thế nào a, có làm gì chúng ta cũng làm một chỗ.
Mọi người nghe xong đều nở nụ cười. Nhưng Bàn Tử nói xong, vẻ mặt tất cả mọi người đều nghiêm túc, vô cùng khẳng định, kiên định gật đầu.
Trình Cung nhấc chân làm bộ muốn đạp Bàn Tử, Bàn Tử sợ tới mức chạy qua một bên, nhưng trong lòng Trình Cung thì ấm áp một hồi.
- Tốt, ta đây liền gia tăng độ khó cùng áp lực tu luyện cho mọi người, các ngươi cũng chuẩn bị tâm lý thật tốt. Mặt khác còn có một việc, ta hiện tại đang chuẩn bị luyện chế vài loại đan dược, trong đó có một loại đan dược gọi là Trấn Ma Đan, tất nhiên là đan dược cấp siêu phẩm, bây giờ còn thiếu ba loại dược liệu, trong đó Thâm Hải Thiện Mộc thì Vũ Thân Vương có mang về.
- Đoạt của hắn.
- Sao không sớm nói a, hiện tại cống phẩm đều áp vào thành, đoạt sẽ rất khó.
- Ân, nếu trên đường động thủ nắm chắc sẽ lớn hơn một chút.
- Nội thành thì sợ cái gì, cho dù tiến vào đại nội bảo khố cũng đoạt ra.
- Phải hảo hảo lập kế hoạch thoáng một phát, chính diện trùng kích khẳng định không được, ta xem chúng ta tốt nhất là nghĩ biện pháp trà trộn vào, sau đó động thủ.
. . .
Trình Cung vừa nói xong, mọi người lập tức nhao nhao nghị luận lên, nghe bọn hắn nói mà Trình Cung cũng ngây ngẩn cả người. Đột nhiên nhớ tới thời điểm gia gia nghe được mình nhắc tới trong cống phẩm có Thâm Hải Thiện Mộc, phản ứng đầu tiên là nghĩ mình muốn cướp cống phẩm. Hiện tại mình vừa mới nói, đám người kia liền thảo luận đoạt như thế nào, chẳng lẽ đây cũng là chịu ảnh hưởng từ mình, Trình Cung cũng một hồi im lặng.
- Ngừng, ngừng.
Trình Cung vội vàng nói khi thấy mọi người càng ngày càng hưng phấn thảo luận chủ đề cướp bóc cống phẩm:
- Đoạt, đúng là cuối cùng không có biện pháp mới đi làm. Hoàng đế cố ý công bố danh sách lễ vật Vũ Thân Vương dâng tặng, thứ tốt bên trên nhiều không kể xiết. Tác dụng cụ thể của Thâm Hải Thiện Mộc kia không ai biết được, mà ta xem thời điểm tuyên đọc lễ vật dâng tặng, nói đến Thâm Hải Thiện Mộc chỉ đề một câu vật phẩm hiếm có trên biển, nói cách khác bọn hắn căn bản không biết tác dụng của Thâm Hải Thiện Mộc này đến cùng là gì. Chỉ là Thâm Hải Thiện Mộc này sẽ tản mát ra thiền hương chỉ nó mới có, có thể làm cho người ta tập trung tư tưởng suy nghĩ tĩnh khí, chậm rãi cảm xúc, nghĩ đến sau này cũng sẽ bị người ta làm thành một ít bình hương liệu đắt tiền, vậy thì giống như dùng Linh khí thái thịt vậy, quá mức lãng phí.
Bàn Tử nói:
- Không đoạt còn có thể làm sao, chậm thêm nữa những vật kia sẽ được đưa vào đại nội bảo khố, đến lúc đó muốn cướp cũng khó khăn.
Con mắt Sắc Quỷ chuyển động, tựa hồ có chút minh bạch ý tứ của Trình Cung.
- Đại thiếu, ý của ngươi là lợi dụng bọn hắn chưa biết chỗ trân quý của Thâm Hải Thiện Mộc này, chúng ta thay đào đổi mận.
- Đúng vậy.
Trình Cung gật đầu nói:
- Những vật này tuy trân quý, nhưng Hoàng đế, Vũ Thân Vương cũng không có thể tự mình đi trông coi, khẳng định phải có người kiểm kê, quản lý, chúng ta liền bắt đầu từ phương diện này.
Vừa nghe tới cái này, mấy người Trình Lập, La Anh Hùng, Ba Phong, Túy Miêu, Mãnh Hổ vừa rồi rất hưng phấn thảo luận cướp đoạt thì trầm mặc, cái này đối với bọn họ mà nói là không xen vào được.
Trình Cung nhìn về phía Mập mạp cùng Sắc Quỷ nói:
- Hai người các ngươi tính kế hoạch đi, mấy ngày nay ta sẽ chế tác một Thâm Hải Thiện Mộc giả.
Từ khi lực lượng Bàn Tử tăng lên cũng rất hiếu chiến, nhưng đối với loại chuyện này hắn càng sở trường, Sắc Quỷ phụ trách tình báo thì hắn phụ trách chấp hành. Loại chuyện này cũng không phải là xem cầm giữ bao nhiêu lực lượng, mà là xem bố trí xảo diệu thế nào, bày ra chu đáo chặt chẽ, mới có thể làm được không chê vào đâu.
Tên điên, một đám người điên theo một tên điên.
Giờ phút này ở trong một sân nhỏ xa xa, Hách Liên Hồng Liên nghe mà triệt để bó tay rồi, đây đều là một đám người nào a, vậy mà ở chỗ này công nhiên đàm luận cướp bóc cống phẩm. Coi như là thay đào đổi mận, đó cũng là cướp cống phẩm a, đám người kia thật sự là to gan lớn mật.
Quan trọng nhất là, thời điểm bọn hắn đàm luận loại chuyện này vậy mà không có sợ hãi, lo lắng chút nào, giống như là chuyện bình thường phải làm, hoàn toàn không có chút khái niệm hoàng quyền nào. Coi như là Thánh nữ Nguyên Thủy Ma Tông, thấy Hoàng đế cũng có thể không cần quá để ý, nhưng mà đối với hoàng quyền thế tục, bọn hắn cũng không muốn trêu chọc quá mức. Nói cách khác, ngay cả nàng là Thánh nữ Nguyên Thủy Ma Tông đối với hoàng quyền cũng coi trọng hơn đám người kia, đám người kia quả thực là vô pháp vô thiên.
- Chuyện này quyết định như vậy đi, Bàn Tử, Sắc Quỷ, hai người các ngươi mau chóng nghĩ biện pháp đi.
- Ân.
Bàn Tử cùng Sắc Quỷ gật đầu, Sắc Quỷ nói:
- Đại thiếu, hai dược vật khác là cái gì?
Hiện tại thị trường dược liệu Lam Vân Đế Quốc cơ hồ do Trình Cung khống chế, tuy biểu hiện ra hắn chỉ chiếm bảy thành tả hữu, nhưng còn lại cũng là hắn cố ý thả ra. Bảy thành, đủ để khống chế thị trường, đẳng cấp thấp Trình Cung sẽ không kinh doanh, cộng thêm Vân Đan Tông đã bị Trình Cung âm thầm khống chế. Lúc này Sắc Quỷ nghe Trình Cung tìm không thấy dược vật, liền biết những dược liệu kia không tầm thường.
- Băng Thiềm Dịch ngàn năm, Huyết Yêu Quả, bất quá Băng Thiềm Dịch ngàn năm đã có tin tức.
Trình Cung nói xong, quay đầu nhìn về phía Hách Liên Hồng Liên ngồi trong sân cười vẫy vẫy tay:
- Thánh nữ, phiền nàng nói cùng tông chủ một tiếng, gấp, rất gấp, ta rất cần Băng Thiềm Dịch ngàn năm kia, về sau ta nhất định có hậu tạ.
- Lấy thân báo đáp cũng không có vấn đề gì.
Lúc này Bàn Tử ở bên cạnh trực tiếp rống một câu, hắn vừa dứt lời đã bị Trình Cung đạp một phát.
- Bành, OÀ..ÀNH!
Lần này Trình Cung là đạp thật, Bàn Tử bị Trình Cung đạp bay ra ngoài, giống như là đá bay, trực tiếp nện vào vách tường bên cạnh, vách tường trực tiếp bị đụng sụp đổ.
Đối với Bàn Tử mọi người đã sớm tuyệt vọng, miệng thỉnh thoảng còn nói vài câu khinh thường.
- Nửa tháng.
Hách Liên Hồng Liên lạnh lùng nói, trực tiếp đứng dậy đi vào trong, tuy khăn che mặt che khuất mặt mũi của nàng, tuy thời điểm nàng nói ra ba chữ kia lạnh như băng, nhưng lại thiếu sát khí trước kia.
Ngược lại có một loại cấp bách, hiển nhiên là có chút túng quẫn, không dám ở lại nơi này.
- Ha ha. . .
Hách Liên Hồng Liên vừa đi, Bàn Tử một thân bụi đất leo ra, lập tức làm cho mọi người ôm bụng cười to.
Tất cả mọi người đang cười, chỉ có đại thúc Ba Phong là cau mày, mọi người rất nhanh đều phát hiện cảm xúc đại thúc không đúng, tất cả mọi người nhìn về phía đại thúc.
- Đại thiếu, Huyết Yêu Quả có phải là Yêu Quả chỉ có trong Huyết Luyện Ngục hay không?
Thấy mọi người nhìn mình, Ba Phong thì lo lắng nhìn về phía Trình Cung. Những người khác không rõ Huyết Yêu Quả lắm, nhưng mà Ba Phong là Liệp yêu giả nhiều năm, ở trong Liệp Yêu Mạo Hiểm Liên Minh lăn lộn nhiều năm như vậy, tự nhiên biết rõ rất nhiều chuyện.
Mọi người tuy nhiên không biết Huyết Yêu Quả, nhưng nghe tới Huyết Luyện Ngục thì sắc mặt cũng không khỏi biến đổi, đây chính là một trong những địa phương hung hiểm nhất toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu.
Huyết Luyện Ngục đúng là một trong những nơi nguy hiểm nhất, thần bí nhất Nam Chiêm Bộ Châu. Huyết Luyện Ngục là ở phía sau Man Tộc, thuộc trung tâm Yêu Thú Sâm Lâm.
Nghe nói đã rất lâu, Man tộc xuất hiện một vị Man Hoang Đại Đế, vị Đại Đế này dẫn đầu Man tộc thành lập nên lãnh thổ quốc gia to lớn, cơ hồ là thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu ngay lúc đó. Man tộc sinh sống bên ngoài Yêu Thú Sâm Lâm, Man Hoang Đại Đế chiếm lĩnh Nam Chiêm Bộ Châu, đồng thời cũng dần dần phát triển vào trongg Yêu Thú Sâm Lâm, rốt cục chọc giận tồn tại cường đại bên trong Yêu Thú Sâm Lâm, bạo phát một hồi đại chiến xưa nay chưa từng có.
Nghe nói cuộc chiến kia máu chảy thành sông, vô số yêu thú, tộc nhân Man tộc chết đi, mà cuối cùng nhất ngay cả vị Đại Đế kia cùng Yêu tộc Yêu Đế cũng chết trận, mà nơi bọn hắn chiến đấu cuối cùng cơ hồ triệt để hủy diệt, cũng mở ra một cái không gian, làm cho sinh vật tàn nhẫn nhất trong U Minh Luyện Ngục có đường đi ra, một hồi hỗn chiến lại triển khai.
Vô số tồn tại cường đại chết trận, cuối cùng chỗ đó trở thành một chiến trường thấm đẫm huyết tinh.
Thậm chí ngay cả trong không khí cũng có chứa độc tính, người, yêu thú, Man tộc cũng rất khó sinh tồn tại đó, cộng thêm không gian chỗ đó có chút bất ổn, thỉnh thoảng còn có một ít sinh vật U Minh Luyện Ngục xuất hiện, cho nên thời gian dần trôi qua liền trở thành một trong các cấm địa của Nam Chiêm Bộ Châu. Mà Man tộc gây ra chiến tranh thảm khốc, bị các lực lượng khác của Nam Chiêm Bộ Châu công kích, cuối cùng không thể không lui trở về biên giới Yêu Thú Sâm Lâm, dựa lưng vào Huyết Luyện Ngục.
Thời gian không ngừng đi qua, bên trong Huyết Luyện Ngục cũng sinh ra một ít sinh vật khác, khác hẳn yêu thú trong Yêu Thú Sâm Lâm hoặc Man tộc, thậm chí không giống sinh vật trong U Minh Luyện Ngục. Nhưng những sinh vật này lại có sức mạnh phi thường, người bình thường không ai dám vào, chỉ có ngẫu nhiên có một ít tồn tại cường đại sẽ tiến vào bên trong tìm di tích. Nhưng nghe nói ngay cả thần tiên lục địa tiến vào, đối mặt không gian không ổn định chỗ đó, cũng có thể bị cuốn vào U Minh Luyện Ngục, cho nên người dám đi cực kỳ ít.
Ba Phong cũng không biết tác dụng cụ thể của Huyết Yêu Quả, nhưng mà nghe nói Huyết Yêu Quả sinh sản trong Huyết Luyện Ngục.
- Trước đừng khẩn trương như vậy, ta cũng không nói mình đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.