Đan Thần

Chương 808: Ngươi là cái rắm gì

Thắng Kỷ

07/01/2014

Sắc mặt mỗi người bọn hắn đều không dễ nhìn, cũng may Trình Lam này liên tiếp bị đả kích, tuy cắn nuốt rất nhiều lực lượng, nhưng trong khoảng thời gian ngắn cũng không có biện pháp dung hợp hoàn toàn, giờ khắc này lại bị oanh kích xuống đất mấy ngàn mét, vòng xoáy màu đen bao phủ toàn bộ trên bầu trời Vân Ca thành rốt cục cũng ngừng lại.

Sau đó Tống Chiến Thiên, đám người Lý Chấn Nam đều xuất hiện ở bên cạnh Tiểu Phong Tử.

- Đại . . Đại soái hắn. . .

Âm thanh của Tống Chiến Thiên cũng đang run, cả đời đi theo Trình lão gia tử, lại không nghĩ rằng ngày hôm nay xảy ra chuyện như vậy.

- Cũng may không có chuyện gì, nhưng nguyên khí đại thương.

- Hô!

Nghe Tiểu Phong Tử nói như thế, Tống Chiến Thiên cũng thở dài một cái, sau đó nghĩ đến Trình Lam, sắc mặt cũng chìm xuống nói:

- Tiểu súc sinh này, lại dám ra tay với chúng ta, chết không hết tội.

- Ta đã thông báo người trong gia tộc, nhưng muốn chạy tới cũng cần có chút thời gian, hơn nữa Trình Lam này biến hóa rất quỷ dị, coi như Thuần Dương cũng chưa chắc là đối thủ của hắn, hiện tại mấy người chúng ta tận lực bày trận áp chế hắn, tranh thủ một ít thời gian cho người chung quanh nới này chạy đi.

Lý gia thôi diễn, Chu Dịch, rất là tin tưởng Thiên Đạo, tuy người tu chân đến độ cao này đều xem người bình thường như kiến hôi, nhưng người Lý gia vẫn không muốn nhìn thấy tàn sát quy mô lớn như vậy xuất hiện.

Hơn nữa trước thời điểm xảy ra chuyện, hắn đang nói chuyện phiếm cùng Trình lão gia tử, cũng biết cảm tình của Trình lão gia tử đối với Vân Ca thành này.

- Ta tới sơ tán đoàn người.

Trong nháy mắt Tống Chiến Thiên hóa thành thân thể Tuyết Ưng Yêu Hoàng, thân thể lớn lên trăm lần, ngàn lần, che kín bầu trời. Sau đó vận chuyển thần thông, thu vô số người đang chạy trốn vào bên trong không gian nguyên giới của hắn.

Người bình thường có chạy nhanh thế nào nữa cũng không cách nào chạy thoát, một khi Trình Lam khởi xướng thôn phệ, trong phạm vi mười ngàn dặm xung quanh đều phải gặp tai ương, trước hết tận lực nghĩ biện pháp dời bọn họ đi. Chuyện bạo phát quá nhanh, chưa kịp dời đi, hiện tại Tống Chiến Thiên bắt đầu dời người trong Vân Ca thành đi.

Tiểu Phong Tử cứu trị Trình lão gia tử, Lý Chấn Nam thì dẫn người không ngừng bố trí các loại trận pháp, cấm chế ở địa phương Trình Lam bị oanh kích xuống. Bây giờ năng lực bày trận pháp của hắn cũng tăng cường rất nhiều, mang theo Lý gia Thái Thượng trưởng lão bày trận, uy lực vẫn tương đối kinh người.

- Bành. . . Bành. . . Oanh. . . Oanh. . .

Lòng đất nổ mạnh liên tiếp, tiếng nổ vang rền không ngừng.

Hơi chút chấn động, tường thành chung quanh vỡ vụn, ngọn núi đổ nát, trong phạm vi mấy trăm dặm xung quanh đều bị ảnh hưởng, cũng may giờ khắc này Tống Chiến Thiên đã dời đi đa số người trong Vân Ca thành. Hắn lấy thân thể Tuyết Ưng Yêu Hoàng của hắn di động mấy triệu người, tuy tiêu hao lực lượng. Nhưng mà không thể nói là quá khó khăn.

- Ha ha. . . lực lượng, bây giờ ta tràn đầy lực lượng, bắt đầu từ bây giờ ta phải đạp hết thảy các ngươi ở dưới chân, cái gì chó má Côn Bằng Thái tử, Vũ Thân Vương, còn có đáng ghét Trình Cung kia, Trình Lam ta mới thật sự là thiên chi kiêu tử. Trạng nguyên là ta, Trình gia cũng là của ta, Nam Chiêm Bộ Châu,… tất cả những thứ này đều phải là của ta, bây giờ ta muốn thu hồi cái nên thuộc về ta, đều là của ta. . .

Bên trong tiếng gầm rú điên cuồng, trận pháp mà đám người Lý Chấn Nam bố trí ầm ầm vỡ vụn, một bóng người từ dưới đất vọt ra, trên đỉnh đầu trực tiếp bùng nổ một đạo quang mang.

Hào quang này đen kịt như mực. Ngay cả Tiên Thiên linh quang của Tiểu Phong Tử cũng bị hào quang này bao phủ, lập tức như bị hắc ám thôn phệ.

- Thiên diễn Bát Quái. Bát Quái thuẫn!

Lý Chấn Nam vừa nhìn hào quang kia thôn phệ về phía mình, trong tay biến động, thi triển ra Bát Quái thuẫn pháp của Lý gia.



- Ầm!

Thân thể Lý Chấn Nam bị đánh bay ra ngoài mười mấy dặm, một ngụm máu đến yết hầu nhưng vẫn cường hành nhịn xuống. Bị một hậu bối bức tới mức này, chật vật như vậy hắn cũng rất khó chịu, nhưng giờ khắc này lực lượngcủa đối phương không ngừng tăng lên, biến thái đến khủng bố, coi như hắn cũng cảm giác được lực đã không đủ.

Thân thể Trình Lam cũng bị đánh bay mấy trăm mét, nhưng sau đó khống chế được thân hình, Trình Lam sửng sốt một chút. Sau đó ngửa mặt lên trời cười lớn:

- Lý gia thủ tịch Thái Thượng trưởng lão đúng không, cũng chỉ có như thế, chỉ cần ta hấp thu mấy triệu người nữa, lại thôn phệ một nhóm người, đến lúc đó liền biến ngươi thành lực lượng của ta, trở thành một bộ phận trong thân thể ta. Ha ha. . .

- Ngươi đã triệt để đi vào ma đạo, hôm nay xem ra chỉ có thể diệt trừ ngươi.

Giờ khắc này người của Lý gia cũng đã tụ tập đến bên cạnh Lý Chấn Nam, lấy Lý Chấn Nam làm trung tâm, bố trí thành một trận pháp.

- Diệt trừ ta, chỉ bằng ngươi. Bây giờ lực lượng của ta đã thức tỉnh, ta là hoàng tộc cao quý, coi như Côn Bằng Thái tử, Vũ Thân Vương cũng phải ở dưới chân của ta, chớ đừng nói chi là tên phế vật Trình Cung kia, Trình Lam ta mới là thiên chi kiêu tử, ha ha. . .

Ngay cả ký ức cũng thức tỉnh rồi sao, Lý Chấn Nam thầm cười khổ, trước đó khẳng định gia hoả này cắn nuốt rất nhiều lực lượng, bằng không không thể nào bạo phát liền kinh khủng như vậy, trước đó còn thôn phệ hai Thái Thượng trưởng lão của Lý gia, mấy trăm ngàn người Vân Ca thành, xác thực lực lượng của hắn đã rất khủng bố. Bây giờ nơi này không có Thuần Dương, đúng là không ai có thể trị được hắn, bây giờ Lý Chấn Nam cũng chỉ có thể tự vệ, dù sao giờ khắc này Trình Lam nắm giữ năng lực thôn phệ quá khủng bố, mà hắn thức tỉnh thần thông thiên phú cũng tương đối kinh người.

Làm sao bây giờ, coi như mình tạm thời có thể tự vệ, nhưng nếu như không thể ngăn cản viện quân bọn hắn đến, đó cũng là chuyện phiền phức.

- Câm miệng, nếu không thanh tỉnh. . . Không khống chế được chính mình, Trình gia ta sẽ không lưu. . . phốc. . .

Giờ khắc này, rốt cục Trình lão gia tử cũng tỉnh táo lại, nhìn Trình Lam không chút kiêng kỵ, càn rỡ cười lớn hắn gầm lên một tiếng , nhưng đáng tiếc giờ khắc này nguyên khí của hắn tổn thất rất lớn, coi như có Tiểu Phong Tử trợ giúp hắn đưa lực lượng vào, có đan dược bổ sung nhưng nhất thời cũng rất khó khôi phục, lần nầy tức giận nên phun mạnh ra một ngụm máu tươi.

- Trình gia, Trình gia là cái rắm gì, hiện tại ta mạnh nhất, sau này tất cả Trình gia phải nghe theo ta, sau này Nam Chiêm Bộ Châu chính là của ta. . .

- Ngươi là cái rắm gì!

Trình Lam còn chưa dứt lời, thanh âm lạnh như băng của Trình Cung đã cắt đứt hắn, sau một khắc không gian xuất hiện một cánh cửa, Trình Cung cùng Lô Quân Hạo đã cất bước đi ra.

Môn hộ, không sai, chính là môn hộ. Đã rất tương tự cùng cánh cửa không gian, nhưng cũng không phải là cánh cửa không gian, đây chính là tình huống Lô Quân Hạo xé rách không gian xuyên hành, cũng thể hiện ra lực lượng của hắn.

- Trình. . . Cung. . . Là ngươi!

Nhìn thấy Trình Cung, thần tình của Trình Lam nhất thời biến đổi, nghiến răng nghiến lợi căm hận nói.

- Gia gia, hắn không đáng giá để người tức giận, ngài nghỉ ngơi trước đi, nơi này do ta xử lý.

Trình Cung lạnh lùng nói một câu, nhưng sau khi xuất hiện căn bản không có nhìn đến Trình Lam, đi thẳng tới bên cạnh Trình lão gia tử, nhìn Trình lão gia tử nguyên khí đại thương, thần tình uể oải, trọng yếu nhất là loại thất vọng, thống khổ kia, trong lòng Trình Cung cũng là một trận đau nhói.

Biến cố mười mấy năm trước, gia gia so với bất luận người nào cũng thống khổ hơn, một mình hắn gánh chịu loại thống khổ này mười mấy năm, bây giờ tên súc sinh Trình Lam này lại làm cho gia gia thương tâm như vậy, đáng chết.

- Ta sớm đã nói với ngươi, ngươi a!

Lô Quân Hạo nhìn thấy dáng vẻ của Trình lão gia tử, cũng rất là khổ sở, than nhẹ một tiếng cũng không biết nên nói như thế nào.

- Đại . . Đại ca. . .



Tuy Trình lão gia tử đã sớm biết Lô Quân Hạo còn sống, hơn nữa Trình Cung đến Thiên Cung thần điện vẫn truyền tin tức xác định quay lại, nhưng giờ khắc này thật sự thấy được Lô Quân Hạo, con mắt Trình lão gia tử lập tức đã ươn ướt.

Nhìn Trình lão gia tử giẫy giụa bay về phía Lô Quân Hạo, Tiểu Phong Tử lập tức trưng cầu nhìn về phía Trình Cung, nhìn thấy Trình Cung gật đầu hắn mới hoàn toàn thả Trình lão gia tử ra.

Trình lão gia tử giống như là một hài tử lao về phía Lô Quân Hạo, năm đó huynh đệ bọn họ sống cùng nhau, còn có thương tâm mười mấy năm qua vì tưởng Lô Quân Hạo chết đi, cộng với việc của Trình Lam, giờ khắc này làm cho Trình lão gia tử như một hài tử bị thương rất yếu ớt.

- Trình Cung, rốt cục cũng ngươi trở lại đúng không, vậy thì thật là tốt, ngày hôm nay ta liền triệt triệt để để đánh bại ngươi, thôn phệ ngươi, để cho lão già kia nhìn ai mới là mạnh nhất, để lão già kia biết trước đây hắn sai bao nhiêu. . .

Trình Lam nhìn thấy hai người Trình Cung dĩ nhiên không thèm nhìn mình, hắn cũng rất là khó chịu, trước đây thì không nói, hiện tại mình đã có thể dễ dàng giết chết bọn họ, lại vẫn dám như thế, cho nên hắn quyết định muốn động thủ.

- Làm càn!

Trình Lam mở miệng nói một tiếng lão già, giờ khắc này Lô Quân Hạo nhìn Trình lão gia tử thương tâm thống khổ, hắn giận tím mặt, trong giây lát gầm lên giận dữ.

Vừa nãy Trình Lam cực kỳ uy phong, nhưng một tiếng này của Lô Quân Hạo như núi hồng biển gầm, tất cả những gì bên trong thiên địa đều bị tiếng gầm này áp đảo.

- Bành!

Này giống như Thiên Anh nổi giận gầm lên một tiếng đối với một Nhân Anh kỳ, lực lượng trùng kích cực lớn, trực tiếp ép đám người Lý Chấn Nam thở không ra hơi, trong nháy mắt thân thể Trình Lam bị đánh bay ra ngoài mấy chục dặm.

- Nhào. . . Xì. . .

Miệng Trình Lam trào ra máu tươi, cuối cùng không nhịn được phun mạnh ra, thậm chí một ít nội tạng vỡ vụn cũng trào ra theo.

Đến cảnh giới Thái Tôn, bản thân đã là lực lượng quy tắc, mà Lô Quân Hạo càng là một chân bước vào cảnh giới Thiên Tôn, mỗi tiếng nói cử động như thiên uy không thể phạm, đừng nói là loại trình độ như Trình Lam, coi như là Thuần Dương đối mặt với tiếng gầm lên giận dữ của Lô Quân Hạo cũng không chịu đựng nổi.

Chuyện gì xảy ra, chuyện gì xảy ra, tại sao lại như vậy. Đám người Lý Chấn Nam ở một bên cũng xem trợn tròn mắt, vừa nãy Trình Lam phát uy, bọn họ là tự thân thể nghiệm.

Hiện tại người này hô một câu, làm sao hắn lại bị thương?

Người này là ai, âm thanh hắn hét kia, những người khác cũng không có cảm giác được có gì bất đồng.

Thậm chí trên người hắn, cũng không cảm thụ được lực lượng, tại sao lại như vậy! !

- Tại sao lại như vậy, không. . . không thể nào, ta là hoàng tộc U Minh luyện ngục, huyết mạch hoàng tộc của ta thức tỉnh rồi, ta cắn nuốt nhiều người tu chân như vậy, cắn nuốt toàn bộ độc vật thánh động, ta. . .

Trình Lam không dám tin tưởng nhìn chằm chằm vào phương hướng Trình Cung.

- Ông ngoại, để cho ta tới giải quyết đi.

Nhìn thấy ông ngoại chấn nộ, muốn trực tiếp ra tay xoá bỏ Trình Lam, Trình Cung giơ tay ngăn lại, thấp giọng nói.

Đây là chuyện bên trong Trình gia, đặc biệt là sau khi biết chuyện Nhị thúc, thân là người cầm lái chân chính của Trình gia bây giờ, Trình Cung biết chuyện này nhất định phải do mình xử lý.

Trình lão gia tử đại hỉ đại bi, thương tâm quá độ, cộng thêm vừa nãy bị hao tổn nghiêm trọng, thời điểm vọt tới bên người Lô Quân Hạo, thần trí đã có chút mơ hồ, cũng chính bởi vì Lô Quân Hạo nhìn thấy Trình Tiếu Thiên như vậy mới nổi giận.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook