Chương 1289: Quyết Đoán. (1)
Thắng Kỷ
03/01/2014
Mà giờ khắc này, Trình Cung đang ở bên trên chủ tinh cầu của Đan sư liên
minh, trên tinh các cầu ngoại vi đều có rất nhiều Truyền Tống trận, nhằm vào
người ở địa phương bất đồng. Chủ tinh rộng lớn vô biên, đến mấy trăm ngàn dặm,
tuy không có biện pháp so với một châu của Cửu Châu đại địa, nhưng cũng là một
tinh cầu to lớn.
Giờ khắc này khắp nơi trên tinh cầu đều là cung điện liên miên không dứt, thỉnh thoảng có đan hương, thậm chí đan kiếp xuất hiện, nhưng tựa hồ người nơi này đã sớm tập mãi thành thói quen.
- Các ngươi là muốn đến Đan tinh đi dạo, hay là muốn vào bên trong nghỉ ngơi một chút, đúng rồi, ta nhớ trước đó ngươi nói muốn luyện chế lại Tiểu Hư Đỉnh, không bằng luyện chế ở nơi này đi.
Thời điểm trên đường đi Nhạc Uyển Uyển từng hỏi chuyện Trình Cung đánh giết Côn Bằng Thái tử, liền nói tới Kim Bằng kiếm, Nhạc Uyển Uyển cũng rất tò mò Trình Cung sẽ xử trí Kim Bằng kiếm như thế nào.
Lúc đó Trình Cung trả lời cũng rất đơn giản, nói Tiểu Hư Đỉnh của hắn vừa đúng lúc muốn thăng cấp rèn luyện một lần nữa, đến thời điểm đó sẽ nung chảy Kim Bằng kiếm dung hợp vào bên trong Tiểu Hư Đỉnh. Lúc đó Nhạc Uyển Uyển cũng nhìn về phía Trình Cung giơ ngón tay cái lên, dám nung chảy bảo bối mà Côn Bằng Đại Đế coi như trân bảo, đúng là chuyện không phải người bình thường có thể làm được.
Trình Cung vừa cười vừa nhìn Nhạc Uyển Uyển nói:
- Đi dạo thì không cần, bất quá nàng đem chúng ta đến đây, sợ rằng rất nhanh phiền phức sẽ tìm đến cửa.
- Ngươi ở chỗ của ta, những chuyện khác không cần ngươi bận tâm.
Nhạc Uyển Uyển hoàn toàn không để ý nói.
- Vậy chẳng phải là ta phải nhìn sắc mặt nàng sao, bị nàng nói đâu làm đó, vạn nhất Đại minh chủ nàng mất hứng đưa ta đi, vậy ta rất thê thảm rồi!
Trình Cung một bộ muốn gào khóc.
Nhạc Uyển Uyển nhất thời bị chọc cho vui vẻ cười ra tiếng, phối hợp nói:
- Biết là tốt rồi, vậy thì phải xem ngươi làm sao làm bản minh chủ vui vẻ.
- Này, chúng ta tới những nơi khác dạo đi.
Vạn Ngạo gọi Thiết Thiên Chuy.
- Không đi.
Thiết Thiên Chuy đang nghe say sưa ngon lành, vừa nghe Vạn Ngạo nói lập tức lắc đầu nói:
- Có cảnh gì đẹp mà chúng ta chưa từng tới, huống hồ sư thúc cũng nói không đi dạo, chúng ta đi làm cái gì.
Vạn Ngạo thật muốn bổ đầu Thiết Thiên Chuy ra xem trong óc hắn đến cùng có cái gì, ngay cả cái mặt hàng này lại đồng dạng với bọn hắn, đều là Trung Châu lục kiệt, hơn nữa bất luận là sư tôn hay là vị Trình Cung sư thúc này đều đánh giá rất cao đối với hắn, nhưng hết lần này tới lần khác hắn đều không hiểu chuyện.
- Ngươi... lẽ nào ngươi không nhìn ra, bọn họ đang nói chuyện gì sao?
Vạn Ngạo thật sự là bất đắc dĩ, truyền âm cho Thiết Thiên Chuy.
- Biết chứ, không phải là nói chuyện Nguyên Thủy Ma Tông cùng Chính Khí Tông sao, vì lẽ đó chúng ta càng phải ở nơi này, bọn khốn kiếp Chính Khí Tông kia ta ghét nhất, mỗi ngày giả chính nghĩa, hiện tại nhi tử chết rồi hắn chạy đi tìm sư thúc, một hồi nếu bọn hắn tới chúng ta động thủ trước.
Thiết Thiên Chuy nóng lòng muốn thử một hồi đại chiến.
Vạn Ngạo đã có kích động muốn xông lên bắt Thiết Thiên Chuy lại đánh một trận, bởi vì tâm của hắn đã không giống như trước, cố ý mô phỏng theo Thanh Trúc Đạo Tôn, sau khi bị Trình Cung đánh tan ngược lại rất dễ dàng nổi giận.
- Ta nói chính là, muội muội Nhạc Uyển Uyển, Nhạc Đại minh chủ của ngươi, còn có sư thúc chúng ta, Trình Cung Trình sư thúc, hai người bọn họ đang tình chàng ý thiếp, nói chuyện yêu đương, chúng ta ở lại đây làm gì?
Vạn Ngạo truyền âm, cũng đã nghiến răng nghiến lợi nói.
- Có sao?
Thiết Thiên Chuy gãi gãi đầu, không có cảm giác đó a!
Vạn Ngạo đã triệt để hết chỗ nói rồi, hắn cũng không muốn ở này, mượn cớ Trình Cung đang chuyện trò vui vẻ cùng Nhạc Uyển Uyển tránh đi ra chỗ khác rồi nói tiếp.
Nhưng vào lúc này, hư không xé rách, có hai người đã từ giữa đi ra.
Một người hơi béo phì, làm cho trên mặt hắn giống như lúc nào cũng có thể cười, cho dù giờ khắc này rất sốt ruột, có chút tức giận, nhưng vẻ mặt cũng là khuôn mặt tươi cười, một người khác là một lão giả râu dài, chòm râu màu trắng bạc, cả người có vẻ rất cơ trí.
- Minh chủ, xảy ra chuyện lớn, xảy ra chuyện lớn...
Mập lão giả này vừa ra lập tức lo lắng nói, ngay sau đó phát hiện đám người Trình Cung bên người Nhạc Uyển Uyển, lập tức dừng lại.
- Sư thúc, Lão đầu có khuôn mặt mập mạp tươi cười kia là người phụ trách chuyện ở Cửu Châu đại địa của Đan sư liên minh, họ Công Dương, tên Thứ, Công Dương Thứ này là thủ tịch Thái Thượng trưởng lão phụ trách Cửu Châu đại địa của Đan sư liên minh, còn lão giả râu bạc bên cạnh gọi là Tống Thạch, tính cách gàn bướng, là thủ tịch Thái Thượng trưởng lão của Đan sư liên minh, phụ trách những luyện đan sư khác ở phương diện tinh không, Đan sư liên minh có hai thủ tịch Thái Thượng trưởng lão, tuy hai mà một. Ở tình huống đặc biệt, bọn họ đều có thể trực tiếp phụ trách công việc của người khác.
Sợ Trình Cung không biết, Vạn Ngạo trước tiên giải thích cho Trình Cung.
Trình Cung cười nhạt, khen ngợi nhìn Vạn Ngạo. Tiểu tử này vẫn là rất thông minh, thân là truyền nhân Tứ phương lâu, tình báo, tin tức vốn chính là sở trường của bọn họ.
Đừng xem chuyện này không lớn, nhưng nói rõ một loại chuyển biến của Vạn Ngạo.
- Minh chủ, Tông chủ Nguyên Thủy Ma Tông Hách Liên Cửu Tiêu, Tông chủ Chính Khí Tông Đường Trường Tồn mang người ở bên ngoài, đã liên hệ chúng ta, mời chúng ta giao ra hung thủ giết Đường Hạo Nhiên, trọng thương Hách Liên Thiên Long, đối phương vẫn không có làm lớn chuyện, chính là không hy vọng tổn thương hòa khí lẫn nhau, nói sáu thế lực lớn như thể chân tay. Hơn nữa chuyện này đối phương là có nguyên nhân, kính xin minh chủ sớm định đoạt.
Công Dương Thứ dừng lại, nhưng Tống Thạch lại không quan tâm những chuyện đó, căn bản không để ý tới Trình Cung ở một bên, nói thẳng ra.
Nhạc Uyển Uyển đang vừa nói vừa cười cùng Trình Cung, quay đầu nhìn hai vị thủ tịch Thái Thượng trưởng lão này:
- Sợ tổn thương hòa khí lẫn nhau, nếu như bọn họ sợ đả thương hòa khí, liền bảo bọn họ biến càng xa càng tốt, Trình đại thiếu muốn giết Đường Hạo Nhiên đã sớm giết. Không cần phí lớn khí lực như vậy đi giết hắn, bảo bọn hắn trở lại dùng đầu suy nghĩ. Còn Hách Liên Thiên Long kia, hắn ở trước mặt vô số người của Cửu Châu đại địa nói loại lời kia. Bổn minh chủ không có tìm hắn tính sổ, Lão Tử hắn còn không ngại chạy tới đây, lúc đó Trình đại thiếu động cũng không có động, bọn họ chạy tới là có ý gì, nói cho bọn họ biết, người đang ở Đan sư liên minh, ai cũng không thể thương tổn mảy may, bảo bọn hắn lập tức cút càng xa càng tốt.
Đừng nhìn thời điểm Nhạc Uyển Uyển nói chuyện cùng Trình Cung thì vừa nói vừa cười, bình thường cũng rất tùy ý, nhưng giờ khắc này Nhạc Uyển Uyển tràn đầy cường thế, uy nghiêm không thể nghi ngờ.
Công Dương Thứ vừa nghe, sắc mặt hơi thay đổi, lập tức nhìn về phía Tống Thạch. Nguyên bản bọn họ cũng sẽ không như vậy, nhưng trước đó có tin tức nói Nhạc Uyển Uyển ở Nam Chiêm Bộ Châu công khai cầu ái về Trình Cung, theo đuổi Trình Cung, bây giờ chuyện này đã truyền khắp Cửu Châu đại địa, lưu truyền đến mức sôi sùng sục. Vì chuyện này bọn họ cũng rất tức giận.
Giờ khắc này khắp nơi trên tinh cầu đều là cung điện liên miên không dứt, thỉnh thoảng có đan hương, thậm chí đan kiếp xuất hiện, nhưng tựa hồ người nơi này đã sớm tập mãi thành thói quen.
- Các ngươi là muốn đến Đan tinh đi dạo, hay là muốn vào bên trong nghỉ ngơi một chút, đúng rồi, ta nhớ trước đó ngươi nói muốn luyện chế lại Tiểu Hư Đỉnh, không bằng luyện chế ở nơi này đi.
Thời điểm trên đường đi Nhạc Uyển Uyển từng hỏi chuyện Trình Cung đánh giết Côn Bằng Thái tử, liền nói tới Kim Bằng kiếm, Nhạc Uyển Uyển cũng rất tò mò Trình Cung sẽ xử trí Kim Bằng kiếm như thế nào.
Lúc đó Trình Cung trả lời cũng rất đơn giản, nói Tiểu Hư Đỉnh của hắn vừa đúng lúc muốn thăng cấp rèn luyện một lần nữa, đến thời điểm đó sẽ nung chảy Kim Bằng kiếm dung hợp vào bên trong Tiểu Hư Đỉnh. Lúc đó Nhạc Uyển Uyển cũng nhìn về phía Trình Cung giơ ngón tay cái lên, dám nung chảy bảo bối mà Côn Bằng Đại Đế coi như trân bảo, đúng là chuyện không phải người bình thường có thể làm được.
Trình Cung vừa cười vừa nhìn Nhạc Uyển Uyển nói:
- Đi dạo thì không cần, bất quá nàng đem chúng ta đến đây, sợ rằng rất nhanh phiền phức sẽ tìm đến cửa.
- Ngươi ở chỗ của ta, những chuyện khác không cần ngươi bận tâm.
Nhạc Uyển Uyển hoàn toàn không để ý nói.
- Vậy chẳng phải là ta phải nhìn sắc mặt nàng sao, bị nàng nói đâu làm đó, vạn nhất Đại minh chủ nàng mất hứng đưa ta đi, vậy ta rất thê thảm rồi!
Trình Cung một bộ muốn gào khóc.
Nhạc Uyển Uyển nhất thời bị chọc cho vui vẻ cười ra tiếng, phối hợp nói:
- Biết là tốt rồi, vậy thì phải xem ngươi làm sao làm bản minh chủ vui vẻ.
- Này, chúng ta tới những nơi khác dạo đi.
Vạn Ngạo gọi Thiết Thiên Chuy.
- Không đi.
Thiết Thiên Chuy đang nghe say sưa ngon lành, vừa nghe Vạn Ngạo nói lập tức lắc đầu nói:
- Có cảnh gì đẹp mà chúng ta chưa từng tới, huống hồ sư thúc cũng nói không đi dạo, chúng ta đi làm cái gì.
Vạn Ngạo thật muốn bổ đầu Thiết Thiên Chuy ra xem trong óc hắn đến cùng có cái gì, ngay cả cái mặt hàng này lại đồng dạng với bọn hắn, đều là Trung Châu lục kiệt, hơn nữa bất luận là sư tôn hay là vị Trình Cung sư thúc này đều đánh giá rất cao đối với hắn, nhưng hết lần này tới lần khác hắn đều không hiểu chuyện.
- Ngươi... lẽ nào ngươi không nhìn ra, bọn họ đang nói chuyện gì sao?
Vạn Ngạo thật sự là bất đắc dĩ, truyền âm cho Thiết Thiên Chuy.
- Biết chứ, không phải là nói chuyện Nguyên Thủy Ma Tông cùng Chính Khí Tông sao, vì lẽ đó chúng ta càng phải ở nơi này, bọn khốn kiếp Chính Khí Tông kia ta ghét nhất, mỗi ngày giả chính nghĩa, hiện tại nhi tử chết rồi hắn chạy đi tìm sư thúc, một hồi nếu bọn hắn tới chúng ta động thủ trước.
Thiết Thiên Chuy nóng lòng muốn thử một hồi đại chiến.
Vạn Ngạo đã có kích động muốn xông lên bắt Thiết Thiên Chuy lại đánh một trận, bởi vì tâm của hắn đã không giống như trước, cố ý mô phỏng theo Thanh Trúc Đạo Tôn, sau khi bị Trình Cung đánh tan ngược lại rất dễ dàng nổi giận.
- Ta nói chính là, muội muội Nhạc Uyển Uyển, Nhạc Đại minh chủ của ngươi, còn có sư thúc chúng ta, Trình Cung Trình sư thúc, hai người bọn họ đang tình chàng ý thiếp, nói chuyện yêu đương, chúng ta ở lại đây làm gì?
Vạn Ngạo truyền âm, cũng đã nghiến răng nghiến lợi nói.
- Có sao?
Thiết Thiên Chuy gãi gãi đầu, không có cảm giác đó a!
Vạn Ngạo đã triệt để hết chỗ nói rồi, hắn cũng không muốn ở này, mượn cớ Trình Cung đang chuyện trò vui vẻ cùng Nhạc Uyển Uyển tránh đi ra chỗ khác rồi nói tiếp.
Nhưng vào lúc này, hư không xé rách, có hai người đã từ giữa đi ra.
Một người hơi béo phì, làm cho trên mặt hắn giống như lúc nào cũng có thể cười, cho dù giờ khắc này rất sốt ruột, có chút tức giận, nhưng vẻ mặt cũng là khuôn mặt tươi cười, một người khác là một lão giả râu dài, chòm râu màu trắng bạc, cả người có vẻ rất cơ trí.
- Minh chủ, xảy ra chuyện lớn, xảy ra chuyện lớn...
Mập lão giả này vừa ra lập tức lo lắng nói, ngay sau đó phát hiện đám người Trình Cung bên người Nhạc Uyển Uyển, lập tức dừng lại.
- Sư thúc, Lão đầu có khuôn mặt mập mạp tươi cười kia là người phụ trách chuyện ở Cửu Châu đại địa của Đan sư liên minh, họ Công Dương, tên Thứ, Công Dương Thứ này là thủ tịch Thái Thượng trưởng lão phụ trách Cửu Châu đại địa của Đan sư liên minh, còn lão giả râu bạc bên cạnh gọi là Tống Thạch, tính cách gàn bướng, là thủ tịch Thái Thượng trưởng lão của Đan sư liên minh, phụ trách những luyện đan sư khác ở phương diện tinh không, Đan sư liên minh có hai thủ tịch Thái Thượng trưởng lão, tuy hai mà một. Ở tình huống đặc biệt, bọn họ đều có thể trực tiếp phụ trách công việc của người khác.
Sợ Trình Cung không biết, Vạn Ngạo trước tiên giải thích cho Trình Cung.
Trình Cung cười nhạt, khen ngợi nhìn Vạn Ngạo. Tiểu tử này vẫn là rất thông minh, thân là truyền nhân Tứ phương lâu, tình báo, tin tức vốn chính là sở trường của bọn họ.
Đừng xem chuyện này không lớn, nhưng nói rõ một loại chuyển biến của Vạn Ngạo.
- Minh chủ, Tông chủ Nguyên Thủy Ma Tông Hách Liên Cửu Tiêu, Tông chủ Chính Khí Tông Đường Trường Tồn mang người ở bên ngoài, đã liên hệ chúng ta, mời chúng ta giao ra hung thủ giết Đường Hạo Nhiên, trọng thương Hách Liên Thiên Long, đối phương vẫn không có làm lớn chuyện, chính là không hy vọng tổn thương hòa khí lẫn nhau, nói sáu thế lực lớn như thể chân tay. Hơn nữa chuyện này đối phương là có nguyên nhân, kính xin minh chủ sớm định đoạt.
Công Dương Thứ dừng lại, nhưng Tống Thạch lại không quan tâm những chuyện đó, căn bản không để ý tới Trình Cung ở một bên, nói thẳng ra.
Nhạc Uyển Uyển đang vừa nói vừa cười cùng Trình Cung, quay đầu nhìn hai vị thủ tịch Thái Thượng trưởng lão này:
- Sợ tổn thương hòa khí lẫn nhau, nếu như bọn họ sợ đả thương hòa khí, liền bảo bọn họ biến càng xa càng tốt, Trình đại thiếu muốn giết Đường Hạo Nhiên đã sớm giết. Không cần phí lớn khí lực như vậy đi giết hắn, bảo bọn hắn trở lại dùng đầu suy nghĩ. Còn Hách Liên Thiên Long kia, hắn ở trước mặt vô số người của Cửu Châu đại địa nói loại lời kia. Bổn minh chủ không có tìm hắn tính sổ, Lão Tử hắn còn không ngại chạy tới đây, lúc đó Trình đại thiếu động cũng không có động, bọn họ chạy tới là có ý gì, nói cho bọn họ biết, người đang ở Đan sư liên minh, ai cũng không thể thương tổn mảy may, bảo bọn hắn lập tức cút càng xa càng tốt.
Đừng nhìn thời điểm Nhạc Uyển Uyển nói chuyện cùng Trình Cung thì vừa nói vừa cười, bình thường cũng rất tùy ý, nhưng giờ khắc này Nhạc Uyển Uyển tràn đầy cường thế, uy nghiêm không thể nghi ngờ.
Công Dương Thứ vừa nghe, sắc mặt hơi thay đổi, lập tức nhìn về phía Tống Thạch. Nguyên bản bọn họ cũng sẽ không như vậy, nhưng trước đó có tin tức nói Nhạc Uyển Uyển ở Nam Chiêm Bộ Châu công khai cầu ái về Trình Cung, theo đuổi Trình Cung, bây giờ chuyện này đã truyền khắp Cửu Châu đại địa, lưu truyền đến mức sôi sùng sục. Vì chuyện này bọn họ cũng rất tức giận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.