Đan Thần

Chương 1241: Ta đánh cược mình thắng

Thắng Kỷ

03/01/2014

Hai người đối thoại, mượn trận pháp Lý Dật Phong bố trí trước đó, lần thứ hai truyền khắp toàn bộ bầu trời Nam Hoang, nhất thời làm toàn bộ Nam Hoang yên tĩnh lại.

Lần này Sắc Quỷ là mắng tất cả mọi người!

- Hi...

Nhạc Uyển Uyển đang chuyên tâm nhìn đan dược đột nhiên không nhịn được cười ra tiếng.

- ...

Đám người Thiên Ngữ, Đường Hạo Nhiên nhất thời cảm giác xấu hổ vô cùng, so với lần trước còn lúng túng hơn.

Nhạc Uyển Uyển nở nụ cười, không phải nàng đang chuyên tâm nghiên cứu đan dược sao? Vừa nãy bọn họ cố ý nói chuyện với nàng nàng cũng không nghe thấy, bây giờ sao đột nhiên nàng nở nụ cười.

Lời này của Sắc Quỷ là chửi đám người Đường Hạo Nhiên, Thiên Ngữ vào cùng, trong lòng Đường Hạo Nhiên rất khó chịu, nhưng cũng không thể đứng ra thừa nhận, sau đó đi tìm Sắc Quỷ gây phiền phức, chỉ là hừ lạnh một tiếng ở trong lòng, nhớ kỹ chuyện này.

Nguyên bản bọn họ là ở trong không gian mật cảnh, không giống những tán tu kia ở bên ngoài không chút kiêng kỵ nói chuyện, không ai nghe được cũng không nhiều lúng túng, nhưng hết lần này tới lần khác vào lúc này Nhạc Uyển Uyển đột nhiên nở nụ cười, cười đến mức làm bọn họ lúng túng a!

Như bọn họ trốn ở trong không gian mật cảnh đàm luận, người khác sẽ không đứng ra mắng mình, mà những tán tu kia coi như cường đại cũng không dám đắc tội với Bàn Tử, Sắc Quỷ. Đừng xem bọn họ ở đó bình luận như thế nào như thế nào, nhưng Trình gia hiện tại không phải người bình thường có thể đắc tội nổi.

Trầm mặc, chỉ còn lại trầm mặc!

Thời điểm chỉ còn lại nửa nén hương, cũng là thời điểm trên bầu trời tối nhất, ngày hôm nay tuy rằng tinh không sáng sủa, nhưng phía dưới lại không có chút ánh sáng. Tuy chuyện này không có ảnh hưởng gì đối với người tu chân, nhưng dù sao cũng ảnh hưởng tới tâm tình, ai cũng đều khẩn trương, đè nén tới cực điểm.

- Ầm!

Nhưng vào lúc này, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một đạo quang mang, trong nháy mắt hào quang vạn đạo, lóng lánh bầu trời, trong nháy mắt đất trời trở nên sáng ngời.

- Thái Dương...

- Sao, hiện từ lúc nào, Thái Dương từ đâu tới.

- Trời ạ, đó là Thuần Dương Thiên Sa, nhiều Thuần Dương Thiên Sa như vậy.

...



Rốt cục có người biết hàng, nhận ra đó là Thuần Dương Thiên Sa, khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn Thuần Dương Thiên Sa trên bầu trời giống như tiểu Thái Dương xuất hiện.

- Ta lấy những Thuần Dương Thiên Sa này áp mình thắng!

Bên trong Thuần Dương Thiên Sa giống như tiểu Thái Dương, có một người đột nhiên xuất hiện, giống như đứng bên trên Thái Dương, nhìn tất cả mọi người phía dưới, chính là Trình Cung vừa từ Bà La Đa Châu trở về.

Thế nhưng ở phía dưới, chỉ có Lô Quân Hạo là rõ ràng nhất, kỳ thực trước đó bọn họ đã trở lại, nhưng Trình Cung lại nói có một ít chuyện cần xác định nên đi mất, vừa nãy Lô Quân Hạo cũng tự nhủ, đến cùng tiểu tử này chạy đi đâu rồi. Giờ khắc này nhìn thấy Trình Cung đột nhiên xuất hiện, Trình lão gia tử đang ngồi cùng Lô Quân Hạo phía dưới, trong lòng vẫn nghĩ đến vấn đề này như trước.

- Thiếu gia thật đẹp trai a!

Tiểu Tuyết một lòng bế quan luyện đan, ngày hôm nay cũng theo Đông Phương Linh Lung đi ra, nhìn thấy Trình Cung xuất hiện, vui vẻ cắn môi, trong lòng thì rất hãnh diện.

- Oa, cô gia quá tuấn tú.

Đông Phương Thanh Mai thì không quan tâm những chuyện đó, hưng phấn hô.

Đông Phương Linh Lung vui vẻ nhìn Trình Cung ở thời khắc cuối cùng chạy tới, trong lòng cực kỳ kiêu ngạo cùng tự hào, bởi vì đây là nam nhân của mình, hắn làm tất cả đều là kiêu ngạo của mình.

- Gia hỏa này thật thích danh tiếng.

Hách Liên Hồng Liên cũng ở bên cạnh Đông Phương Linh Lung, nguyên bản mấy người vẫn đang nói chuyện Trình Cung, biết hắn sẽ tới, nhưng mắt thấy thời gian sắp đến, lòng cũng rất khẩn trương. Mà lúc này đột nhiên Trình Cung xuất hiện, lại xuất hiện náo động như vậy, Hách Liên Hồng Liên dùng chỉ âm thanh có bản thân nàng mới có thể nghe được nói, nhưng ngữ khí này sao nghe rất... Ám muội!

- Khốc, quá khốc, quả nhiên không hổ là đứng đầu tứ đại hại chúng ta, đệ nhất đại thiếu Cửu Châu đại địa, ra trận đẹp trai ngây người.

Bàn Tử ở đó rướn cổ kêu gào.

- Ách...

Túy Miêu lộ ra men say cười mông lung.

- Chiêu này rất tốt, sau này chờ ta lợi hại, trực tiếp đạp viên tinh cầu dưới lòng bàn chân.

Sắc Quỷ vuốt cằm, bây giờ đã mọc ra một đám râu tua tủa, hiện giờ Ngọc Trúc đã mang thai lần thứ hai, Sắc Quỷ cố ý đưa Ngọc Trúc đến tổng bộ Đông Phương gia tộc mới yên tâm. Rất nhanh sẽ làm phụ thân, cộng với lần này tuy Sắc quỷ không có tham chiến, nhưng đối với hành động của Phù Văn Tông, kể cả thu mua người ở Tam giác hỗn loạn, còn có Thiên Cung thần điện bí mật bồi dưỡng nhóm người kia, Trình Cung đều giao cho Sắc Quỷ khống chế.

Lần này tuy không thể triệt để tiêu diệt Phù Văn Tông, nhưng có Trình Cung toàn lực ủng hộ, Sắc Quỷ ra tay tàn nhẫn, Phù Văn Tông gặp phải tập kích kinh khủng nhất từ trước tới nay, tập kích này sẽ không đình chỉ. Chỉ có không ngừng biến hóa, dần dần Phù Văn Tông sẽ triệt để diệt vong.

Đương nhiên, điều này cần một quá trình rất dài, Sắc Quỷ cũng không nóng nảy, Phù Văn Tông làm tất cả đối với Tống gia bọn hắn, hắn muốn đòi lại gấp trăm lần, nghìn lần.



Nguyên bản nhìn thấy Trình ra trận Cung ở thời khắc cuối cùng, phong cách vẫn như vậy. Xuất hiện cực kỳ phô trương, rất nhiều người đều khinh thường, thậm chí có không ít người muốn nói gì, thế nhưng bị đám người Bàn Tử nói trộn lẫn, lập tức khiến cho mọi người không biết nói cái gì, tâm nói, cái này tình toán chuyện gì a.

- Được, nhận.

Thuần Dương Thiên Sa là vật gì vậy. Đây chính là bảo bối trong bảo bối, Thiết Thiên Chuy nhấc theo hai cái búa lớn trực tiếp đi ra từ không gian mật cảnh, đỡ lấy đồ vật Trình Cung áp.

- Hừ!

Vạn Ngạo cũng xuất hiện theo, đứng ở nơi đó, chỉ là hắn nhìn thấy Trình Cung không nhịn được khó chịu hừ một tiếng.

- Côn Bằng Thái tử, sao vậy, thấy ta đi ra liền sợ đến trốn mất sao, đến cùng ngươi còn dám so với ta hay không, không dám so thì nói một tiếng.

Trình Cung đứng ở bên trên Thuần Dương Thiên Sa, phong cách siêu cấp, phô trương nói một câu.

Hắn vừa nói ra khỏi miệng, suýt chút nữa làm cho không ít người rơi xuống từ giữa không trung.

Từng người từng ngươi đều bội phục Trình Cung, Trình đại thiếu này cũng quá ngưu bức đi, ngươi vừa tới nơi này, người ta đã sớm chờ cả buổi.

Đây cũng quá ngưu bức đi, nếu như đổi thành mình, không bị tức chết mới lạ.

Chưa từng thấy ai ngưu bức hơn Trình đại thiếu.

Oanh...

Trên bầu trời, trong vòng mấy chục ngàn dặm, mây đen ngưng tụ trong chớp mắt, không ngờ ngưng tụ thành một thân thể Côn Bằng to lớn, che kín bầu trời, mây đen bao phủ. Ngay cả hào quang Thuần Dương Thiên Sa của Trình Cung cũng bị mây đen đột nhiên ngưng tụ này che chắn hơn nửa.

Sau một khắc. Côn Bằng Thái tử đã cất bước xuất hiện phía trên mây đen, cầm Kim Bằng kiếm trong tay, chiến ý mười phần xuất hiện.

- Côn... Bằng...

- Côn... Bằng...

...

Đại quân Yêu tộc dùng âm thanh nguyên thủy phát ra tiếng Côn Bằng, bản thân thanh âm này đã chứa một loại uy lực vô thượng, bọn họ hô lên càng có một loại vang vọng đất trời, thăng lên đại cửu thiên, dưới xuống U Minh địa ngục.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook