Đan Thần

Chương 276: Tâm thuật bất chánh

Thắng Kỷ

13/05/2013

- Cái này gia gia cứ yên tâm đi, thứ này đã sớm thất truyền, mà ngay cả lấy năng lực của ta. . . sư phụ ta năm đó cũng không biết chế tác như thế nào, có thể lưu truyền xuống đều là một ít bên trong di tích thượng cổ, cực kỳ hãn hữu. Chính là bởi vì hãn hữu, ta mới có thể vui vẻ.

Trình Cung suýt nữa nói, cho dù ta năm đó ngưu bức, đạo pháp, vũ khí đạt được vô số, cũng không có thể đạt được phương pháp luyện chế nô phù.

- Cái kia cũng may, nếu không liền quá kinh khủng. Bất quá loại vật này, vẫn nên dùng cẩn thận, không cầu người khác nói như thế nào, làm người lại yêu cầu không thẹn với lương tâm.

Mặc dù trên chiến trường, một câu nói có thể khiến cho trăm vạn người ngã xuống, nhưng đối với những thứ đồ vật này, hiển nhiên Trình lão gia tử còn không quá thích ứng.

Trình Cung cười gật đầu, trong lòng lại đang nghĩ đến một chuyện tình khác, hiển nhiên gia gia mơ hồ cảm nhận được một ít pháp tắc. Tuy lúc này đã đạt tới đỉnh cao, nhưng có nhiều vẫn đề còn chưa rõ, cộng thêm hắn còn lấy thị giác người bình thường nhìn sự vật, mới nói ra những lời như thế.

Trình Cung vuốt vuốt Nô lệ phù một hồi lâu mới thu vào, cố ý đặt ở trong đan dược. Ở kiếp trước Trình Cung cũng góp nhặt một ít nô lệ phù, tốt nhất đã từng thu được qua nô lệ phù cấp sáu, nhưng phương pháp chế tác phù lục này lại không đạt được, coi như là một chuyện đáng tiếc ở kiếp trước của Trình Cung.

- Lần này Vạn Độc Tán cũng được không ít chỗ tốt, bởi vì gia gia đột phá trong động phủ, lĩnh ngộ pháp tắc, còn có lực lượng Thần pháp tinh thạch tiết ra ngoài, dù hiện tại này cái đã rất tiếp cận trình độ Linh khí thượng phẩm. Đáng tiếc, nếu như là một thanh kiếm mà nói, ngược lại vừa vặn thích hợp cho gia gia sử dụng.

Nhìn Vạn Độc Tán xoay tròn bên cạnh, Trình Cung nhớ tới hiện tại gia gia đã không có vũ khí thích hợp, không khỏi có chút cảm thán.

- Cái này ngươi không cần quan tâm cho gia gia, năm đó ngươi. . . lão hữu kia của ta lưu lại cho ta một vật, trước kia lực lượng quá yếu một mực không dám sử dụng, hiện tại không thành vấn đề. Ta hiện đang lo lắng chính là sự tình ngươi ước đấu cùng Vũ Thân Vương, mặc dù hiện tại đám Trình Trảm, Trình Lập tăng lên rất nhiều, người phía dưới cũng rất lợi hại, nhưng Vũ Thân Vương có Hoàng đế ủng hộ, dưới tay hắn là binh hùng tướng mạnh chân chính, ngươi phải cẩn thận ứng đối.

Loại ước đấu này, tử thương là không thể tránh được, Vũ Thân Vương bên kia không sao cả, đều là hắn mời chào đến một ít dân liều mạng, thủ hạ của Hoàng đế cũng rất nhiều. Nhưng những người bên người Trình Cung này, nếu như nói có một người bị tổn thương, Trình lão gia tử cũng cảm giác đau lòng, chớ đừng nói chi là thời điểm ước đấu, vạn nhất Vũ Thân Vương nhằm vào Trình Cung thì càng khiến hắn lo lắng.

Mặc dù gia gia không cẩn thận để lộ ra một ít sự tình, nhưng Trình Cung nghĩ cũng không đi nghĩ, nếu không dùng đầu óc của hắn, nhiều dấu vết để lại như vậy, hắn muốn phân tích ra một ít sự tình rất dễ dàng.

Nghe gia gia nhắc tới cái này, Trình Cung cười xấu xa nói:

- Gia gia, tôn tử của người là ai a, ta là đứng đầu Tứ đại hại Vân Ca Thành, Vân Ca Thành đệ nhất hoàn khố phá gia chi tử, cùng ta chơi, bọn hắn còn chưa xứng, đến lúc đó người xem đi, xem ta đùa chết bọn hắn như thế nào. Muốn chơi tiêu hao chiến cùng ta, ta không chơi hắn khóc ta không phải đứng đầu Tứ đại hại Vân Ca Thành. Bất quá còn có một ít chuyện muốn gia gia hỗ trợ, đây là một ít tài liệu ta tích góp bấy lâu, gia gia giúp ta rèn luyện vũ khí của mọi người lại một lần nữa. Dùng lực lượng bây giờ của gia gia, luyện chế Linh khí trung phẩm cũng không thành vấn đề, bất quá cái kia hao phí rất nhiều thời gian cùng tinh lực. Bây giờ còn không cần, chỉ cần gia gia dùng lực lượng Nhân Anh đỉnh phong dung hợp những thứ này vào bên trong vũ khí của bọn hắn, có thể làm tất cả vũ khí thành bán Linh khí.

- Luyện chế binh khí?

Trình lão gia tử khó xử nhìn Trình Cung:

- Gia gia một chút thủ pháp luyện khí cũng không hiểu ah.

- Cái này đơn giản.

Trình Cung rất có nắm chắc cười nói:

- Muốn nói để cho ngài học luyện chế Linh khí, cái kia hơi khó, nhưng muốn nói dung hợp một ít tài liệu luyện chế thành bán Linh khí, vậy thì rất đơn giản, một hồi ta dạy cho người phương pháp, không quá ba canh giờ, gia gia có thể nắm giữ.

- Cứ vậy đi, cần gia gia làm cái gì ngươi nói.



Trình lão gia tử nghe xong là như thế này, lập tức yên lòng, nhưng đột nhiên ý thức được không đúng:

- Ca của ngươi Xú tiểu tử, ngươi, ngươi biết thủ pháp luyện khí?

Mặc dù Luyện khí không khó giống như luyện đan, nhưng cũng chỉ có một chút đại môn phái mới nắm giữ phương pháp. Trình Cung nói Nhân Anh đỉnh phong có thể luyện chế Linh khí trung phẩm, đó cũng chỉ là Nhân Anh rất lợi hại, hơn nữa còn có môn phái truyền thừa. Nếu không một ít Nhân Anh bình thường, cho dù sau khi đạt tới cảnh giới Nhân Anh đỉnh phong, cũng không có biện pháp luyện chế Linh khí trung phẩm, tối đa chỉ có thể dùng một ít thủ pháp vụng về, đơn thuần dùng lực lượng làm một cái Linh khí hạ phẩm, uy lực có hạn.

Cái này mới là chỗ khác biệt giữa có môn phái và không có môn phái.

- Coi như cũng được, hiểu sơ, hiểu sơ.

Trình Cung cười gật đầu.

- Hiểu sơ cái đầu của ngươi a, bộ dáng khiêm tốn này của ngươi cũng quá giả a, hoàn toàn là biểu lộ muốn ăn đòn.

Trình lão gia tử bị Trình Cung chọc cười, nhẹ nhàng tát vào đầu hắn, nhưng trên mặt lại tràn đầy vui vẻ.

. . .

Sáng sớm, trong phủ Vũ Thân Vương mây mù quấn quanh như trước, xa xa xem mơ hồ có thể chứng kiến một ít cung điện, nhìn vào vô cùng thần bí. Chỉ là trải qua Trình Cung náo động lần trước, cảm giác thần bí giảm đi không ít.

Giờ phút này ở trên núi nhỏ Vũ Thân Vương Phủ, hai tay Vũ Thân Vương chậm rãi biến hóa, chi khí cỏ cây chung quanh hơn mười dặm nhao nhao ngưng tụ, nơi này mặc dù không là Đại Sơn Lâm gì, nhưng mà tương liên cùng mấy dãy núi cực lớn quanh thân, giờ phút này Vũ Thân Vương ăn mặc thường phục, mộc khí chung quanh nhao nhao ngưng tụ.

Vũ Thân Vương vừa mới từ Thoát Tục kỳ tầng thứ tư đột phá đến Thoát Tục kỳ tầng thứ năm, giờ phút này khí định thần nhàn, thần sắc vô cùng tiêu sái.

- Chúc mừng Vương gia, thần công tiến nhanh, mới mấy tháng liền liên tiếp tăng lên mấy cấp độ, xem ra Vương gia đạt tới thần tiên lục địa chỉ là thời gian.

Lúc này, Trình Lam đã sớm đợi ở một bên mấy canh giờ, khom người thi lễ, đồng thời lấy lòng nói.

Vũ Thân Vương đây cũng không phải là thật sự luyện công, hắn là sau khi đã tăng lên mới đến nơi đây cảm ngộ một phen, bởi vậy thời điểm Trình Lam đi lên cũng không ai cản trở.

- Công phu nịnh nọt, lấy lòng, vuốt mông ngựa của ngươi tiến bộ cũng rất nhanh, nói đi, chuyện gì?

Vũ Thân Vương cũng không có quay đầu lại, hai tay chắp sau lưng, dõi mắt trông về phía xa.

Cơ bắp trên mặt Trình Lam khẽ nhăn một cái, nhưng rất nhanh liền cười nói:

- Đó là bởi vì trong nội tâm Trình Lam bội phục, kính ngưỡng Vương gia mới như thế. Lần này Trình Lam tìm đến Vương gia, là có một yêu cầu quá đáng.

- Nói.

Trình Lam hít thật sâu nói:



- Trình Lam trong gia tộc chịu đủ xa lánh, may nhờ Vương gia không bỏ, nhưng bởi vì lực lượng Trình Lam có hạn, không có biện pháp xuất lực vì Vương gia. Trình Lam muốn cầu xin Vương gia, cho Trình Lam một cơ hội, mặc kệ trả giá lớn thế nào, ta cũng muốn có được lực lượng cường đại, có được áp chế Trình Cung, đoạt lại Trình gia, cống hiến lực lượng cho Vương gia.

Ý nghĩ này, Trình Lam đã suy nghĩ thật lâu, hắn không cam lòng. Chính mình nhiều năm qua cố gắng học văn, kết quả văn không bằng Trình Cung, lực lượng mình vốn vượt qua Trình Cung nhiều như vậy, kết quả thật sự động thủ lại bị hắn tát một cái đánh bay.

Một gia hỏa bị công chúa xếp đặt thiết kế, cưỡng gian không thành, bây giờ lại cưỡi lên trên đầu mình, cướp đi tất cả vinh quang thuộc về mình. Trình Lam không cam lòng, hắn muốn đoạt lại hết thảy thuộc về mình, hắn muốn dẫm nát Trình Lam dưới lòng bàn chân, hắn muốn chỉ vào lão già Trình Tiếu Thiên kia nói cho hắn biết, Trình Lam hắn mới là ưu tú nhất.

- Đoạt lại Trình gia, ngươi bằng vào cái gì? Hiện tại ai cũng có thể nhìn ra, gia gia ngươi nhất định sẽ giao Trình gia cho Trình Cung, chẳng lẽ ngươi còn có thể đối phó được gia gia ngươi?

Nhắc tới cái này, trong mắt Trình Lam chớp động lên lửa giận, hận ý vô biên, hắn hận, hận hết thảy mọi người.

- Chỉ cần Vương gia cho ta cơ hội này, ta nhất định có thể làm được, ta sẽ thanh trừ tất cả người chặn đường, đến lúc đó dẫn đầu lực lượng Trình gia ủng hộ Vương gia làm bất cứ chuyện gì.

Trình Lam nói bất cứ giá nào, còn kém nói rõ ủng hộ Vũ Thân Vương tạo phản.

- Ha ha . . .

Vũ Thân Vương đột nhiên cười to nói:

- Nói có ý tứ, ngươi đã có quyết tâm như vậy, ta đây sẽ đưa ngươi đi Nam Cương, có thể còn sống trở về hay không liền xem vận khí của ngươi.

Mặc dù trong nội tâm sớm có chuẩn bị, nhưng thật sự nghe Vũ Thân Vương đồng ý, thân thể Trình Lam vẫn kích động, mặc dù Nam Cương là một hành tỉnh, nhưng từ trước đến nay đều là do Độc Giáo khống chế Nam Cương trong tay, đương nhiên, chính bọn hắn thì xưng là Nam Cương Thần Giáo. Đó là một chỗ rất thần bí, mà danh tiếng độc giáo càng làm cho người ta tâm kinh.

- Tạ vương gia.

Liều mạng, Trình Lam ta là người trên người, ta cần chỉ là một cơ hội, đến lúc đó ta sẽ khống chế nhân sinh người khác. Trình Cung, Trình Tiếu Thiên thậm chí Vũ Thân Vương, các ngươi chờ xem, sớm muộn gì ta sẽ dẫm nát hết thảy bọn ngươi dưới chân.

- Vương gia, Trình Lam này tâm thuật bất chánh, trời sinh phản cốt, không nên dưỡng.

Vũ Thân Vương khoát tay bảo Trình Lam xuống dưới, sau khi Trình Lam rời đi, trong mây mù bên cạnh đi ra một người, đúng là Kim sư huynh.

Vũ Thân Vương rất là phong khinh vân đạm, lơ đễnh nói:

- Không đáng để lo, thời khắc mấu chốt còn có thể phải dùng tới hắn, hắn lăn lộn thế nào cũng không chạy khỏi lòng bàn tay của ta. Ngược lại là Trình Cung kia làm cho người ta suy đoán không thấu, lập tức đến thời gian ước đấu, hắn lại đột nhiên biến mất. Đây cũng không phải là lần đầu tiên, ngoại trừ bên trong Linh Lung Các có khả năng có một tầng hầm ngầm luyện đan, bọn hắn cần phải có một chỗ giấu thân khác, nếu không nhiều người như vậy không có khả năng biến mất không vết tích. Cho người đi tra cho ta, nhất định phải tra ra chỗ này, mặt khác ngươi thay ta thông tri người Long vệ, để cho bọn họ cũng hỗ trợ điều tra. Ước đấu ta muốn phế hết tất cả thủ hạ của hắn, tra ra hang ổ của hắn, thời điểm thích hợp liền bắt gọn bọn chúng.

. . .

Vọng Xuân Đình cách Vân Ca Thành gần ba trăm dặm, nơi này toàn bộ đều là núi nhỏ thấp bé, không có quá nhiều cây cối rậm rạp, nhưng mà vừa đến mùa xuân thì cỏ xanh một mảnh, rừng cây nhỏ thoạt nhìn cũng rất xinh đẹp. Thành thị phồn hoa không thích hợp nhìn cảnh xuân, khu rừng rậm rạp cũng không thích hợp, chỉ có Vọng Xuân Đình này là thích hợp nhất.

Hơn mười dặm núi nhỏ, bên trên ngọn núi cao nhất có một lương đình, phía dưới ngọn núi này có dòng suối nhỏ róc rách, chung quanh cũng có rừng cây, chim hót hương hoa, cỏ xanh khắp nơi trên đất. Mùa xuân tới, nơi này tuyệt đối là cảnh đẹp của Vân Ca Thành, địa phương Trình Cung ước đấu cùng thân Vương cũng ở chỗ này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook