Chương 1352: Thôn phệ thiên phú thần thông
Thắng Kỷ
03/01/2014
- Đại Đế, đây là...?
Cửu Vĩ Thái Tôn kỳ quái nhìn về phía Côn Bằng Đại Đế, không rõ Côn Bằng Đại Đế có dụng ý gì.
- Ngươi còn kém nửa bước là ngộ đạo, nơi này là không gian mật cảnh tu luyện ta tu luyện hàng ngày, ngươi ở đây tu luyện đi, lúc nào đạt được Thiên Tôn cảnh giới hãy trở ra.
- Vậy... Chuyện của Trình Cung?
- Ta sẽ không phái người truy sát hắn, ta cũng sẽ không cho hắn bất cứ cơ hội nào, từ quỹ tích đường đi mà ngươi phân tích, người này quá mức kinh khủng. Nếu như hắn thực sự xuất hiện ở U Minh tuyệt vực, ta sẽ tận tay bóp chết hắn, không để cho hắn bất cứ cơ hội nào trưởng thành.
Côn Bằng Đại Đế nói xong, xoay người biến mất trước mặt Cửu Vĩ Thái Tôn.
Mặc dù trước đó đã trải qua nhiều chuyện, rất nhiều người đều cảm giác Côn Bằng Đại Đế đã không còn lợi hại, nhưng nhìn thân ảnh rời đi của Côn Bằng Đại Đế, trên khuôn mặt mị hoặc chúng sinh của Cửu Vĩ Thái Tôn vẫn mang theo thần tình ngưỡng mộ thuần khiết của thiếu nữ.
Đại Đế vẫn là Đại Đế năm đó, bất luận là vạn năm trước ở Cửu Châu đại địa hay ở Linh Sơn, hoặc ở U Minh tuyệt vực, Đại Đế đều vĩ đại nhất. Trình Cung, nếu như ngươi thực sự đi tới U Minh tuyệt vực, vậy đến lúc kẻ kiêu ngạo như ngươi phải trả giá rồi.
...
Lúc này Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh đã phát huy lực lượng đến cực hạn, không ngừng lẩn trốn, bởi vì bọn họ không quen thuộc địa thế xung quanh, hơn nữa nơi này là chiến trường U Minh tuyệt vực, cũng không dám quá tùy ý xé rách hư không xuyên qua. Hơn nữa xé rách hư không sẽ lưu lại đầu mối nhiều hơn, cho nên hai người không ngừng biến hóa phương hướng, phóng về hướng U Minh Luyện Ngục.
Với tu vi hiện nay của các nàng, hơn nữa cộng thêm kinh nghiệm của bản thân đã khiến các nàng chạy trốn được mấy chục vạn dặm, thay đổi vô số phương hướng.
Cho dù Thiên Nhãn Ma Đế thuận ngay từ đầu đã đuổi theo phương hướng chạy trốn của các nàng, trong khoảng thời gian ngắn cũng chỉ có thể chậm rãi đuổi theo, chứ không thể lập tức tìm được các nàng.
Bởi vì các nàng đã rời đi trước một thời gian, trước đó lại không bị nhân vật cường đại dây dưa, sớm đã chạy ra khỏi phạm vi thần niệm tra xét bình thường, cho dù Thiên Tôn, Ma Đế bình thường tới cũng không thể làm gì được, nhưng không ngờ người đuổi theo đầu tiên chính là Thiên Nhãn Ma Đế.
Bản thân Thiên Nhãn Ma Đế sở hữu thiên phú thần thông, hiện nay vừa mới thành Ma Đế, lại có thể dựa vào thiên phú đặc biệt không ngừng truy kích.
Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh cũng không biết chạy được bao xa, các nàng đã vượt qua nơi đại quân U Minh Luyện Ngục trấn thủ. Đối với nhân loại đơn độc hành động, U Minh Luyện Ngục cũng sẽ không ngăn cản, trên thực tế không gian của U Minh tuyệt vực rộng lớn vô cùng, là chỗ trung gian nối liền giữa U Minh Luyện Ngục và Linh Sơn.
Cho dù là Đạo Tôn, Ma Tôn cũng không cách nào hoàn toàn phong bế nơi này, cho nên hai bên không ngừng chiến đấu ở đây, nhưng cũng không có cách nào ngăn cản đối phương tiến vào địa bàn của mình.
Cho nên trong Linh Sơn có yêu ma xuất hiện, trong U Minh Luyện Ngục cũng có tồn tại của tu chân giả.
- Đào thoát rồi sao? Hiện tại phải làm sao?
Hơn mười ngày trốn liên tục, hiện nay đã dần dần thoát khỏi địa đầu của U Minh tuyệt vực, lúc này các nàng đã tới được chỗ biên giới U Minh Luyện Ngục sát U Minh tuyệt vực.
Hai người dừng lại nhìn nhau, tâm ý tương liên, nhưng lúc này cũng không biết nên làm thế nào. Bởi vì từ đầu đến cuối, chính là Trình Cung kêu các nàng có tồn tại cường đại đuổi theo, còn các nàng cũng không chân chính cảm thụ được cái gì.
Hai người quyết định không tiến tới, mà cùng nhìn về phía Nhục Nhục.
Thấy các nàng nhìn về phía mình, lúc này Nhục Nhục đang ngồi trên vai Vân Vô Hình lắc đầu, ý tứ trong mắt rất minh bạch.
- Ta làm sao biết được, ta cảm giác chúng ta đã sớm an toàn, giống như mình tự chơi trò trốn tìm với mình vậy.
Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh nhìn nhau, cuối cùng đồng thời gật đầu, tiếp tục chạy. Mặc dù mỗi ngày phải chạy mấy chục vạn dặm, thậm chí trên trăm vạn dặm, không ngừng biến hóa phương hướng đào tẩu cũng là chuyện vô cùng khó khăn và thống khổ, nhất là chạy không có mục đích, không phát giác phía sau có người, vẫn phải không ngừng chạy.
Nhưng các nàng tin tưởng lời nói của Trình Cung, tuy rằng cảm nhận có lẽ không có việc gì, nhưng cuối cùng vẫn quyết định tiếp tục dựa theo phương thức này, dù cho sớm đã thoát khỏi người kia, làm những chuyện này đều là tự mình gây khó cho mình, nhưng các nàng vẫn quyết định phải kiên trì cho đến khi thân thể Trình Cung khôi phục.
Nhục Nhục thấy các nàng lại muốn bỏ chạy, cái miệng nhỏ nhắn khẽ giật, nó thật sự không có hứng thú với những chuyện này, hiện tại nó chỉ muốn thương thế của Trình Cung mau chóng khôi phục, như vậy nó có thể trở lại Hư Không Âm Dương Đỉnh Ngoại Đỉnh không gian, nằm trên mảnh vỡ ngủ một giấc.
Thân hình Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh lại tiếp tục biến hóa phương hướng, các nàng vừa mới gia tốc, cảm giác không gian xung quanh đột nhiên biến động...
- Không tốt rồi.
Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh biết tình hình không tốt, hai người muốn xé rách không gian hoặc bộc phát lực lượng trùng kích đã không còn kịp nữa, lúc này các nàng chỉ cảm thấy có một luồng khí tức khủng khiếp lao tới.
Hai người ngẩng đầu nhìn về phía trước, thấy Thiên Nhãn Ma Đế đang ở trên cao.
- Hai con búp bê xinh đẹp, rõ ràng không biết ta đuổi theo phía sau, các ngươi có thể khiến Ma Đế này truy đuổi hơn mười ngày, cũng có thể xem là nhân vật nhất hào.
Thiên Nhãn Ma Đế mười mấy ngày nay truy tung cũng vô cùng kỳ quái, hắn không ngừng tiếp cận đối phương, nhưng mỗi lần đối phương biến hóa phương hướng, hắn đều phải dừng lại thi triển thần thông kiểm tra, lúc này sau khi Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh chạy đi rất xa lại tiếp tục biến hóa phương hướng, xóa bỏ tất cả vết tích.
- Đại thiếu nói không sai!
Trong đầuVân Vô Hình, Phong Vô Ảnh đồng thời toát ra ý niệm này, hơn mười ngày không có bất luận cảm giác gì, hiện nay mới biết được vì đối phương quá mạnh khiến các nàng căn bản không phát hiện ra.
Làm sao đây, hiện tại nên làm gì?
Mặc kệ thế nào, dù có chết cũng không thể để hắn uy hiếp đến đại thiếu.
- Trình Cung, là người đã giết chết nhi tử của Côn Bằng Đại Đế đúng không, giao hắn ra đây, có lẽ bản Ma Đế vui vẻ còn có thể thu nhận hai người làm nữ đệ tử
Lúc này Thiên Nhãn Ma Đế đã nắm chặt được tất cả, sau khi đạt được cảnh giới Thiên Tôn, Ma Đế, đã có thể tùy ý khống chế không gian nguyên giới của mình, khi chiến đấu với đối phương, sẽ kéo đối phương vào không gian nguyên giới, bởi vì lúc này không gian nguyên giới hình thành một số pháp tắc, quy tắc lực lượng, rất có trợ giúp với bản thân.
Vân tụ tán vô hình, phong đến vô ảnh, đi vô tung, phong vân tụ hội, thiên địa biến thiên, phong hành, vân động.
Phong Vân kiếm khí, bảy vạn năm trước được xưng là môn phái đứng đầu vạn kiếm.
Trình Cung cũng không thực sự lý giải Phong Vân kiếm khí, nhưng hắn lại biết mấy loại công pháp sau khi thay đổi của Phong Vân kiếm khí, yêu cầu của Phong Vân kiếm khí đối với người thừa kế rất cao, cho nên Phong Vân kiếm khí từng được xưng là môn phái đứng đầu vạn kiếm có rất nhiều truyền thừa, lại không có truyền thừa chân chính truyền lưu thế gian.
Cửu Vĩ Thái Tôn kỳ quái nhìn về phía Côn Bằng Đại Đế, không rõ Côn Bằng Đại Đế có dụng ý gì.
- Ngươi còn kém nửa bước là ngộ đạo, nơi này là không gian mật cảnh tu luyện ta tu luyện hàng ngày, ngươi ở đây tu luyện đi, lúc nào đạt được Thiên Tôn cảnh giới hãy trở ra.
- Vậy... Chuyện của Trình Cung?
- Ta sẽ không phái người truy sát hắn, ta cũng sẽ không cho hắn bất cứ cơ hội nào, từ quỹ tích đường đi mà ngươi phân tích, người này quá mức kinh khủng. Nếu như hắn thực sự xuất hiện ở U Minh tuyệt vực, ta sẽ tận tay bóp chết hắn, không để cho hắn bất cứ cơ hội nào trưởng thành.
Côn Bằng Đại Đế nói xong, xoay người biến mất trước mặt Cửu Vĩ Thái Tôn.
Mặc dù trước đó đã trải qua nhiều chuyện, rất nhiều người đều cảm giác Côn Bằng Đại Đế đã không còn lợi hại, nhưng nhìn thân ảnh rời đi của Côn Bằng Đại Đế, trên khuôn mặt mị hoặc chúng sinh của Cửu Vĩ Thái Tôn vẫn mang theo thần tình ngưỡng mộ thuần khiết của thiếu nữ.
Đại Đế vẫn là Đại Đế năm đó, bất luận là vạn năm trước ở Cửu Châu đại địa hay ở Linh Sơn, hoặc ở U Minh tuyệt vực, Đại Đế đều vĩ đại nhất. Trình Cung, nếu như ngươi thực sự đi tới U Minh tuyệt vực, vậy đến lúc kẻ kiêu ngạo như ngươi phải trả giá rồi.
...
Lúc này Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh đã phát huy lực lượng đến cực hạn, không ngừng lẩn trốn, bởi vì bọn họ không quen thuộc địa thế xung quanh, hơn nữa nơi này là chiến trường U Minh tuyệt vực, cũng không dám quá tùy ý xé rách hư không xuyên qua. Hơn nữa xé rách hư không sẽ lưu lại đầu mối nhiều hơn, cho nên hai người không ngừng biến hóa phương hướng, phóng về hướng U Minh Luyện Ngục.
Với tu vi hiện nay của các nàng, hơn nữa cộng thêm kinh nghiệm của bản thân đã khiến các nàng chạy trốn được mấy chục vạn dặm, thay đổi vô số phương hướng.
Cho dù Thiên Nhãn Ma Đế thuận ngay từ đầu đã đuổi theo phương hướng chạy trốn của các nàng, trong khoảng thời gian ngắn cũng chỉ có thể chậm rãi đuổi theo, chứ không thể lập tức tìm được các nàng.
Bởi vì các nàng đã rời đi trước một thời gian, trước đó lại không bị nhân vật cường đại dây dưa, sớm đã chạy ra khỏi phạm vi thần niệm tra xét bình thường, cho dù Thiên Tôn, Ma Đế bình thường tới cũng không thể làm gì được, nhưng không ngờ người đuổi theo đầu tiên chính là Thiên Nhãn Ma Đế.
Bản thân Thiên Nhãn Ma Đế sở hữu thiên phú thần thông, hiện nay vừa mới thành Ma Đế, lại có thể dựa vào thiên phú đặc biệt không ngừng truy kích.
Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh cũng không biết chạy được bao xa, các nàng đã vượt qua nơi đại quân U Minh Luyện Ngục trấn thủ. Đối với nhân loại đơn độc hành động, U Minh Luyện Ngục cũng sẽ không ngăn cản, trên thực tế không gian của U Minh tuyệt vực rộng lớn vô cùng, là chỗ trung gian nối liền giữa U Minh Luyện Ngục và Linh Sơn.
Cho dù là Đạo Tôn, Ma Tôn cũng không cách nào hoàn toàn phong bế nơi này, cho nên hai bên không ngừng chiến đấu ở đây, nhưng cũng không có cách nào ngăn cản đối phương tiến vào địa bàn của mình.
Cho nên trong Linh Sơn có yêu ma xuất hiện, trong U Minh Luyện Ngục cũng có tồn tại của tu chân giả.
- Đào thoát rồi sao? Hiện tại phải làm sao?
Hơn mười ngày trốn liên tục, hiện nay đã dần dần thoát khỏi địa đầu của U Minh tuyệt vực, lúc này các nàng đã tới được chỗ biên giới U Minh Luyện Ngục sát U Minh tuyệt vực.
Hai người dừng lại nhìn nhau, tâm ý tương liên, nhưng lúc này cũng không biết nên làm thế nào. Bởi vì từ đầu đến cuối, chính là Trình Cung kêu các nàng có tồn tại cường đại đuổi theo, còn các nàng cũng không chân chính cảm thụ được cái gì.
Hai người quyết định không tiến tới, mà cùng nhìn về phía Nhục Nhục.
Thấy các nàng nhìn về phía mình, lúc này Nhục Nhục đang ngồi trên vai Vân Vô Hình lắc đầu, ý tứ trong mắt rất minh bạch.
- Ta làm sao biết được, ta cảm giác chúng ta đã sớm an toàn, giống như mình tự chơi trò trốn tìm với mình vậy.
Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh nhìn nhau, cuối cùng đồng thời gật đầu, tiếp tục chạy. Mặc dù mỗi ngày phải chạy mấy chục vạn dặm, thậm chí trên trăm vạn dặm, không ngừng biến hóa phương hướng đào tẩu cũng là chuyện vô cùng khó khăn và thống khổ, nhất là chạy không có mục đích, không phát giác phía sau có người, vẫn phải không ngừng chạy.
Nhưng các nàng tin tưởng lời nói của Trình Cung, tuy rằng cảm nhận có lẽ không có việc gì, nhưng cuối cùng vẫn quyết định tiếp tục dựa theo phương thức này, dù cho sớm đã thoát khỏi người kia, làm những chuyện này đều là tự mình gây khó cho mình, nhưng các nàng vẫn quyết định phải kiên trì cho đến khi thân thể Trình Cung khôi phục.
Nhục Nhục thấy các nàng lại muốn bỏ chạy, cái miệng nhỏ nhắn khẽ giật, nó thật sự không có hứng thú với những chuyện này, hiện tại nó chỉ muốn thương thế của Trình Cung mau chóng khôi phục, như vậy nó có thể trở lại Hư Không Âm Dương Đỉnh Ngoại Đỉnh không gian, nằm trên mảnh vỡ ngủ một giấc.
Thân hình Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh lại tiếp tục biến hóa phương hướng, các nàng vừa mới gia tốc, cảm giác không gian xung quanh đột nhiên biến động...
- Không tốt rồi.
Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh biết tình hình không tốt, hai người muốn xé rách không gian hoặc bộc phát lực lượng trùng kích đã không còn kịp nữa, lúc này các nàng chỉ cảm thấy có một luồng khí tức khủng khiếp lao tới.
Hai người ngẩng đầu nhìn về phía trước, thấy Thiên Nhãn Ma Đế đang ở trên cao.
- Hai con búp bê xinh đẹp, rõ ràng không biết ta đuổi theo phía sau, các ngươi có thể khiến Ma Đế này truy đuổi hơn mười ngày, cũng có thể xem là nhân vật nhất hào.
Thiên Nhãn Ma Đế mười mấy ngày nay truy tung cũng vô cùng kỳ quái, hắn không ngừng tiếp cận đối phương, nhưng mỗi lần đối phương biến hóa phương hướng, hắn đều phải dừng lại thi triển thần thông kiểm tra, lúc này sau khi Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh chạy đi rất xa lại tiếp tục biến hóa phương hướng, xóa bỏ tất cả vết tích.
- Đại thiếu nói không sai!
Trong đầuVân Vô Hình, Phong Vô Ảnh đồng thời toát ra ý niệm này, hơn mười ngày không có bất luận cảm giác gì, hiện nay mới biết được vì đối phương quá mạnh khiến các nàng căn bản không phát hiện ra.
Làm sao đây, hiện tại nên làm gì?
Mặc kệ thế nào, dù có chết cũng không thể để hắn uy hiếp đến đại thiếu.
- Trình Cung, là người đã giết chết nhi tử của Côn Bằng Đại Đế đúng không, giao hắn ra đây, có lẽ bản Ma Đế vui vẻ còn có thể thu nhận hai người làm nữ đệ tử
Lúc này Thiên Nhãn Ma Đế đã nắm chặt được tất cả, sau khi đạt được cảnh giới Thiên Tôn, Ma Đế, đã có thể tùy ý khống chế không gian nguyên giới của mình, khi chiến đấu với đối phương, sẽ kéo đối phương vào không gian nguyên giới, bởi vì lúc này không gian nguyên giới hình thành một số pháp tắc, quy tắc lực lượng, rất có trợ giúp với bản thân.
Vân tụ tán vô hình, phong đến vô ảnh, đi vô tung, phong vân tụ hội, thiên địa biến thiên, phong hành, vân động.
Phong Vân kiếm khí, bảy vạn năm trước được xưng là môn phái đứng đầu vạn kiếm.
Trình Cung cũng không thực sự lý giải Phong Vân kiếm khí, nhưng hắn lại biết mấy loại công pháp sau khi thay đổi của Phong Vân kiếm khí, yêu cầu của Phong Vân kiếm khí đối với người thừa kế rất cao, cho nên Phong Vân kiếm khí từng được xưng là môn phái đứng đầu vạn kiếm có rất nhiều truyền thừa, lại không có truyền thừa chân chính truyền lưu thế gian.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.