Đan Thần

Chương 420: Tiên thiên linh quang

Thắng Kỷ

13/05/2013

Một không gian vô cùng to lớn, nguyên khí bên trong nồng hậu còn mạnh hơn nhiều so với phía trên Đan Thành, tất thẩy xung quanh đều rộng lớn bạt ngàn như vậy, thực vật và hoa cỏ ở đây đều to lớn vô kể, tràn ngập nguyên khí bao la.

Khi nội đỉnh Hư Không Âm Dương đỉnh và mảnh vỡ ngoại đỉnh bắt cầu liên hệ được, cuối cùng Trình Cung cũng mượn lực mảnh vỡ ngoại đỉnh này, tiến hành quan sát địa điểm kỳ diệu cách đó xa xôi vài chục ngàn dặm. Chỉ có điều ở đây không giống với trong Vân Ca Thành lúc đầu, mượn mối liên hệ cảm ứng đặc biệt giữa nội đỉnh và mảnh vỡ ngoại đỉnh, bản thân liền có thể sử dụng thần niệm ấn định được vị trí.

Khoảng cách quá xa, Trình Cung chỉ đại khái biết được vị trí của nơi này, lúc này hắn muốn mượn mối cảm ứng đặc biệt này, quan sát hoàn cảnh xung quanh, sau đó nghĩ cách tìm kiếm. Có thể tìm thêm một mảnh vỡ ngoại đỉnh nữa, trong lòng Trình Cung kích động vô cùng.

Chỉ có điều hình như mảnh vỡ ngoại đỉnh này còn đang treo ở đó, còn đang lay động, cảnh vật xung quanh rất đặc biệt, Trình Cung mượn mối liên hệ đặc biệt này bắt đầu dùng thần niệm tản ra trên mảnh vỡ ngoại đỉnh, bởi vì cự lý quá xa vời, cho dù Trình Cung mượn mối liên hệ cảm ứng đặc biệt của nội đỉnh Hư Không Âm Dương đỉnh và mảnh vỡ ngoại đỉnh, cũng không tài nào nắm bắt được tình hình xung quanh trong nháy mắt được, chỉ có thể chầm chậm lan tỏa thần niệm ra ngoài dò la, mười mét, hai mươi mét, rồi năm mươi mét…..

- Hả? Vị trí này sao giống miệng, bên trên hình như là lỗ mũi, móa nó, chẳng lẽ vừa rồi mình dùng thần niệm chậm rãi dần dần dò xét đến mấy chục mét, lại chính là nửa thân trên của cơ thể này, mảnh vỡ ngoại đỉnh này không lẽ được treo ngay ngực của đối phương.

Trình Cung lập tức giật mình kinh hãi, cảm thấy có điều không hay.

- To gan, ai dám quan sát bổn Thần, muốn chết à….

Bất thình lình, quái vật khổng lồ lớn tiếng hét lên một tiếng, lập tức mở toang hai mắt, không ngờ trong mắt còn bắn ra hai luồng sáng.

Không hay rồi, thần niệm của Trình Cung tít tốc thu hồi hoàn toàn. Nhưng hai tia sáng thần kỳ do tên quái vật khổng lồ bắn ra, nắm lấy thần niệm, trực tiếp xé toạt không gian, theo dấu mà đến.

Hư Không Âm Dương đỉnh, thần khí đệ nhất chín Châu, không gian ngoại đỉnh càng là độc nhất vô nhị. Nhưng lúc này ngay cả một phần mười của nó cũng chưa được hoàn thiện, nhưng cũng không phải kẻ khác có thể tìm đến được, thế mà hai luồng sáng kia lại xé không đeo bám đến được bên trong đan thất.

- Phụt…..

Trình Cung thân bên trong không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương đỉnh phụn ra ngụm máu, không chỉ phun máu, tai mắt mũi miệng của hắn, thậm chí ngay cả lỗ chân lông cũng trào máu, nhưng lúc này Trình Cung chẳng còn lo được nhiều như vậy nữa.

Phút tiếp theo thần niệm hắn động một cái, hắn và Huyết Y Lão Tổ đều xuất hiện lại trong đan thất, gần như cùng lúc một vết nứt không gian xuất hiện, hai luồng sáng bắn thẳng tới.

- Thất Tinh Trảm, Hồng Lưu Chiến Đao, Khai Cổ Phong Lưu.

Chính lúc vết nứt không gian xuất hiện thì Trình Cung cũng tích lũy khá nhiều tinh lực, thoáng chốc ngưng tụ toàn bộ trở thành một luồng Thất Tinh Trảm không lồ bùng phát mà ra, cùng lúc tay hắn tạo Ẩn Linh Đao, một đao bổ tới.

- Đại Thiếu cẩn thận, Nhiễm Huyết Đại Pháp, Huyết Y Đại Thủ Ấn.

Huyết Y Lão Tổ nhanh chóng thi triển Nhiễm Huyết Đại Pháp, với tu vi của Nhân Anh Kỳ Lục Địa Thần Tiên tầng năm, nháy mắt đốt cháy một nửa huyết dịch làm cái giá phải trả, trực tiếp nâng cấp Huyết Y Đại Thủ Ấ lên mạnh nhất, một phát bùng kích ra ngoài.

Bởi vì lão cảm nhận được sức mạnh cường hoành của hai luồng sáng đó, nhưng lão có muốn bất chấp tất cả liều mạng ngăn cản cũng không kịp nữa, chỉ có thể tít tốc lấy thuật liều mạng như Nhiễm Huyết Đại Pháp này để bùng phát ra sức lực mạnh nhất.

Bởi vì sức mạnh bùng phát cực hung hãn, thoắt chốc e rằng không thua Nhân Anh Kỳ tồn tại tầng tám, tầng chín. Huyết Y Đại Thủ Ấn bùng phát sau nhưng tới trước, cùng với Thất Tinh Trảm nghênh tiếp hai luồng sáng kia, thế nhưng hai bên vừa đụng độ với nhau, Thất Tinh Trảm và Huyết Y Đại Thủ Ấn cũng giống như tuyết gặp phải lửa vậy, trực tiếp tiêu tan, hai luồng sáng kia chỉ khẽ ngừng lại một chút mà thôi.

Không thể để người đó rơi xuống, nếu không, Đông Phương Linh Lung, Túy Miêu, Sắc Quỷ bọn họ đều sẽ tiêu mất. Lúc này suy nghĩ duy nhất trong đầu Trình Cung là, hắn làm sao cũng không ngờ tới, chỉ là muốn dò thám một phen, không ngờ gặp phải tồn tại có thể xé toạt không gian tấn công tới.



Không, nếu đối phương thực sự là người có năng lực như vậy cũng có khả năng đích thân đuổi tới rồi, đây chỉ là một loại thần thông.

Nhưng điều này không còn quan trọng nữa, lúc này Trình Cung đã không kịp nghĩ ngợi nhiều như vậy nữa.

Thần niệm của hắn điên cuồng xung kích vết nứt không gian kia, trực tiếp dùng thần niệm xung kích vũ bão, ý đồ muốn tăng nhanh tốc độ khép miệng cho vết nứt không gian, đồng thời cũng một đao bổ tới.

- Bành!

Ẩn Linh Đao va chạm hai luồng ánh sáng, cũng chẳng có âm thanh kinh thiên động địa gì, nhưng thoáng chốc Trình Cung lại cảm thấy Ẩn LInh Đao đang run bần bật, cả thân đao đang run lên điên cuồng.

Mà hai luồng sáng kia đã hòa làm một thể, cứ như đến để bao bọc lấy Trình Cung.

Mẹ kiếp, không ngờ là Tiên Thiên Linh Quang, chết tiệt, ngươi hãy đợi lão tử đấy. Trong lòng Trình Cung thầm chửi, nhưng chính vì biết được đó là gì, cũng biết rất rõ uy lực của nó, nên giờ Trình Cung cũng có chút bất lực hết cách, trong một hơi thở cần phải ra quyết định ngay.

Bản thân có thể vao trong không gian ngoại đỉnh hẳn sẽ chẳng sao, nhưng tuyệt đối không tài nào mang hết mọi người vào trong, mà một khi Tiên Thiên Linh Quang này rơi xuống, những người trong phòng đan này sẽ chết là cái chắc.

Khốn nạn, Tiên Thiên Linh Quang chứ gì, hôm nay bổn Đại Thiếu sẽ liều mạng với ngươi, tên điên, ngươi chờ ta sống sót qua ải này ta lại tìm các ngươi tính sổ.

Trình Cung nhanh chóng vận chuyển Hư Không Âm Dương Quyết, hoàn toàn không né không tránh, chính là chuẩn bị để luồng Tiên Thiên Linh Quang đó vào cơ thể của mình, hắn đã suy nghĩ rồi, một khi Tiên Thiên Linh Quang nhập thân, hắn sẽ ngay tức thì nhảy vào trong không gian ngoại đỉnh, sau đó dùng Chí Dương Chân Hỏa và Âm Dương Vạn Vật Quyết để đối phó với nó.

Nhưng cho dù là vậy, cơ hội sống sót cũng không tới 30%, Tiên Thiên Linh Quang, tiêu biến dung hòa tất cả, mặc dù luồng linh quang này không phải thuộc trạng thái quá mạnh, nhưng cũng chẳng phải bản thân có thể chịu đựng được.

Nhưng dù sao hắn cũng đâu thể trơ mắt nhìn Túy Miêu, Đông Phương Linh Lung bọn họ bị Tiên Thiên Linh Quang này giết chết, để hắn lãnh thì ít ra cũng còn tia hy vọng sống sót.

- Sụt….

Luồng Tiên Thiên Linh Quang kia nháy mắt đã bao bọc lấy cánh tay Trình Cung, đồng thời lan ra khắp cơ thể hắn.

- A!

Quá trình này nói thì chậm, nhưng kỳ thật nhanh đến kinh người , chỉ riêng Tiên Thiên Linh Quang tiếp xúc đến ngón tay Trình Cung, thì da thịt trên ngón tay hắn liền tiêu biến đi gần hết, đây còn có Âm Dương Vạn Vật Quyết và một tia hỏa diễm bản mệnh bảo hộ, nếu không bàn tay bị tiếp xúc với Tiên Thiên Linh Quang đã sớm hóa thành hư không rồi.

Một khi luồng Tiên Thiên Linh Quang vừa tiếp xúc với cơ thể, phút tiếp theo Trình Cung ngay tức thì tiến vào trong không gian ngoại đỉnh.

Bên trong phòng đan, Đông Phương Linh Lung đang chuyên tâm luyện đan kia căn bản không hề hay biết chuyện xảy ra sau lưng nơi cách mình không xa, phần cũng là do vị trí của Trình Cung và vị trí của nàng có một trận pháp cách âm xen giữa, ngoài ra còn một điểm nữa đó chính là do sức mạnh bùng phát đều vô cùng ngưng tụ, Thất Tinh Trảm, Huyết Y Đại Thủ Ấn đều trực tiếp bị tiêu tan, tiếp đó Trình Cung trực tiếp tiến lên đón nhận Tiên Thiên Linh Quang và tiến vào trong không gian ngoại đỉnh, chỉ để lại Huyết Y Lão Tổ suy yếu vô cùng ngồi bệt ra đó, lo lắng nhưng không biết làm sao cho phải, mà vết nứt không gian cũng đã nhanh chóng khép miệng rồi.

Vừa tiến vào không gian ngoại đỉnh, điều đầu tiên là Trình Cung chuẩn bị dẫn động Chí Dương Chân Hỏa, bởi vì Tiên Thiên Linh Quang này quá kinh khủng đi. Bản thân đã rất kinh khủng, lại cộng thêm giờ đây sức mạnh của mình vẫn còn quá yếu, Tiên Thiên Linh Quang này càng tỏ ra khủng bố hơn.



Đây cũng là do Trình Cung, Âm Dương Vạn Vật Quyết bên trong cơ thể, có tác dụng khắc chế nhất định đối với Tiên Thiên Linh Quang. Hơn nữa hắn còn sử dụng Chí Dương Chân Hỏa để luyện thân, pháp lực trong cơ thể hàm chứa khí Anh Nguyên, miễn cưỡng cũng có thể chống chọi nỗi một chút. Nếu đổi lại là người khác, trong khoảnh khắc tiếp xúc, e rằng ngay cả Lục Địa Thần Tiên và Nguyên Anh cũng bị tiêu biến cùng lúc rồi.

- Aaa…o.

Chẳng đợi Trình Cung dẫn động Chí Dương Chân Hỏa vào người, Nhục Nhục cứ như một đồ chơi, sớm đã bị Trình Cung quên lãng, lúc này bất chợt cảm nhận được Tiên Thiên Linh Quang tiếp xúc cơ thể, hiển nhiên Tiên Thiên Linh Quang này chẳng phải tầm thường, nó đột nhiên đứng dậy, bỗng nhiên quay đầu phẫn nộ gầm rống lên một tiếng, cái đầu vốn chỉ to bằng cái nắm đấm của đứa trẻ sơ sinh kia, thoáng chốc mở to cái miệng, không ngờ biến lớn gấp mười mấy lần, miệng mở to lập tức hút vào một cái, không ngờ trực tiếp hút hết Tiên Thiên Linh Quang vào trong cơ thể.

A!

Trình Cung bị màn này làm cho ngây người, không phải chứ, cái thứ Nhục Nhục này không ngờ ngay cả Tiên Thiên Linh Quang mà cũng nuốt được sao, móa nó, nó còn có cái gì không ăn được không?

Tiên Thiên Linh Quang đó nha, dung hòa vạn vật thiên hạ đấy.

Tuy cũng có thứ có thể khắc chế nó được, nhưng số lượng vốn không nhiều, ngoài trừ sức mạnh vượt xa tầng cấp của đối phương, thế thì cũng phải tiêu hao lượng lớn sức mạnh và pháp bảo, mới có thể đỡ đòn nỗi.

Đây là sức mạnh hủy diệt triệt để, thế mà Nhục Nhục lại nuốt chửng cái một.

Mẹ kiếp nó, sớm biết nó ăn được, mình phí nhiều sức lực như vậy để làm gì, liều mạng như vậy để làm gì, còn gần như ra quyết định sinh tử rồi nữa chứ, móa kiếp, trực tiếp ném nó qua chẳng phải là xong xuôi mọi chuyện rồi sao?

- Da da……

Đang lúc Trình Cung suy tư, thì Nhục Nhục thường ăn rồi sẽ ngủ, nhưng lúc này bỗng nhiên rơi xuống, tứ chi ôm bụng, lập tức lăn qua lăn lại, cứ như trẻ nhỏ bị đau bụng vậy, đau đến không thể chịu nỗi.

Tay của Trình Cung tuy bị tan chảy hết một ít xương, thịt. Nhưng tiếp đó Tiên Thiên Linh Quang bị Nhục Nhục nuốt chửng, nên vết thương của Trình Cung cũng không nghiêm trọng lắm, lúc này đang tự hồi phục lại rồi.

Thấy Nhục Nhục đau đến bộ dạng này, Trình Cung cũng rất lo lắng.

- Mẹ, còn tưởng ngươi ghê gớm lắm chứ, không được thì ngươi còn nuốt cái gì mà nuốt hả?

Trình Cung lo lắng thật rồi, tuy giao lưu với Nhục Nhục không nhiều, nhưng nó quá dễ thương, quá yếu ớt, trong lúc ngủ cũng làm người ta cảm thấy thích thú, hơn nữa trong tay Trình Cung lâu như vậy rồi, thấy nó khó chịu Trình Cung cũng không đành lòng.

Trình Cung lo lắng bưng Nhục Nhục trong tay, chẳng thời gian đâu mà để ý bản thân tiêu hao thần niệm bao lớn, thân thể trọng thương cũng không nhẹ, vừa truyền sức mạnh vừa dùng thần niệm dò thám.

Nhưng Trình Cung lại phát hiện, cái Nhục Nhục này sao không tài nào dò thám được tình hình trong cơ thể của nó vậy kìa, còn sức mạnh mà bản thân truyền nạp, cứ như truyền vào cái động không đáy ấy.

Trên tay Trình Cung, Nhục Nhục móng vuốt tứ chi ôm bụng, còn đau đớn đến lăn tròn nữa.

- Móa nó, ngươi ít nhất cũng là thần thú chuyển thế, hoặc giả bản thân ngươi cũng là thần thú gì đó chứ, bất luận ngươi là gì, nói chuyện ngươi biết hiểu không, bày tỏ chút ý ngươi hiểu không, nói cho ta biết rốt cục ngươi thế nào rồi hả, ta phải làm thế nào mới giúp ngươi được đây?

Thấy bộ dạng khó chịu, đau đớn đến lăn lóc của nó, trong lòng Trình Cung cũng khó chịu, bất luận nói thế nào đi nữa, gần đây khiến Đan Thành phát triển nhanh chóng, thậm chí bản thân ba lần bốn lượt giúp thủ hạ thăng cấp sức mạnh, bản thân sau cuộc chiến chết đi sống lại, sức mạnh bành trướng, cũng đều là nhờ Nhục Nhục này ban cho.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook