Chương 769: Vu hãm
Thắng Kỷ
07/01/2014
Người trẻ tuổi trực tiếp quay người, cửa sổ trực tiếp đ óng lại, trên cửa sổ có trận pháp một khi cửa sổ đóng lại trừ khi công kích hoặc là phá vỡ trận pháp trên đó, nếu không người bên ngoài không cách nào cảm ứng được, không biết bên trong tình huống gì.
- Ha ha...
Trình Cung bất đắc dĩ cười cười, hắn chỉ nói thật mà thôi, dám khiêu chiến Yêu tộc, Bà La Đa Thần Miếu, Thất Âm Cầm Cung, Phù Văn Tông, đã thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu, tại Đông Phương gia tộc dám tùy ý lấy lực lượng hỏa long, vừa tới địa phương mới không cân thận lại gây chuyện. Nhìn thấy đối phương cũng có ngạo khí, Trình Cung cũng chỉ cười mà thôi, dù sao hắn nói hắn có quyền lực, Trình Cung nhìn tấm lưng đ ó, có cảm giác rất quen mặt, nhưng không biết chuyện gì xảy ra, giống như đã từng quen biết, cảm giác nói không nên lời.
Ngẫm lại, Trình Cung lắc đầu, bay đi.
Thời điểm Trình Cung bay ra khỏi Sở thành, có người tiến hanh truyền hành tung Trình Cung trở về.
Trong cung điện trọng yếu ở Sở thành, có một thanh niên có một con mắt nhìn tàn phiến, đó là mảnh vỡ, mảng vở này Trình Cung vừa cho người bán hàng Nhạc Phủ kia. Mà khí tức trên người thanh niên này rất hung bạo, làm cho người ta có cảm giác dã man, hung tàn, đứng ở trước mặt hắn so với trước mặt yêu thú cường đại rất nhiều.
Tu Chân giả tới trình độ nhất định, trên người tổn thương đều rất dễ dàng trị liệu, nếu như có thể lưu lại vết sẹo thậm chí rất khó trị hết, hay hoặc là xuất hiện không trọn vẹn y trị không hết, trừ mọi người lực lượng không đủ cường, cũng không đủ tốt đan dược bên ngoài, vậy cũng chỉ có một loại giải thích, lúc trước tạo thành thương thế kia hại lực lượng quá mức khủng bố.
- Bẩm thiếu chủ, người nọ đã rời khỏi Sở thành, người nói chuyện trước đó với hắn chính Lô Dực Thiên, xem ra tên Lô Dực Thiên cố ý thăm dò hắn.
Trình Cung vừa đi tới Sở thành, đã có người báo cáo với người trẻ tuổi kia.
- Vốn cho rằng thời gian gần đây không thể động thủ, nhưng hai bên đã vội vả như thế. Vậy thì cứ làm đi, thực tế người này là người Bắc Minh gia tộc cần tìm, thông tri Bắc Minh Triều, nói người hắn tìm đã tìm được rồi.
Bộ dáng thanh niên độc nhãn khoảng bốn mươi tuổi. Nhưng từ khí tức trên người có thể nhìn ra, hắn là người đã trải qua tôi luyện sinh tử nhiều lần, có lẽ ở thong bí cảnh gia tốc thời gian dài, cho nên vào lúc này nói chuyện rất khó nghe.
- Thiếu chủ, tên Lô Dực Thiên kia đã tới đây, gia chủ truyền mệnh lệnh gần đây không được làm động tác gì, không cần phải ngay vào lúc này...
Nam tử độc nhãn nhìn về phía tên trưởng lão, tên trưởng lão sợ tới mức cúi đầu xuống, không dám nói gì nữa, sau đó đi ra ngoài. Sở thành là thiên hạ của Sở gia, sở gia phụ thuộc Thiên Cung Thần Điện, thuộc về người canh giữ trọng trấn cho Thiên Cung Thần Điện, Sở gia chủ là Sở Thiên Nam, có tu vi Thiên Anh tầng năm. Tại Thiên Cung Thần Điện còn một thân phận Thái Thượng trưởng lão, nhưng muốn nói ai hung ác nhất Sở thành, không thể nghi ngờ chính là vị thiếu chủ Sở Quân này.
Hắn ở bên ngoài vài chục năm, ai cũng không biết hắn trải qua cái gì, sau khi trở về liền còn một mắt. Bảy năm trước vừa tròn ba mươi, hắn trở về là Thiên Anh tầng năm. Về sau đi tới Bắc Minh gia tộc một chuyến, sau khi trở về tuy không xuất thủ qua, nhưng người Sở gia cũng biết, thực lực của Sở Quân đã vượt qua phụ thân Sở Thiên Nam của hắn.
Cộng thêm phong cách làm việc tàn nhẫn của hắn, hôm nay ở Sở thành ai cũng sợ hắn.
- Một gia tộc tàn phế, một gia tộc phong điện có gìđ áng sợ. Hiện tại là cơ hội tốt nhất. Chính là lúc Sở gia quật khởi, không thể vĩnh viễn sống ở dưới chân của người khác. Lô gia bọn họ cho rằng là trước đây sau, tùy tiện dẫn thiên tài trẻ tuổi trong gia tộc ra là có thể giải quyết tất cả.
Sở Quân nói xong. Liếc mắt nhìn Nhạc Phủ đang run rẩy, trong mắt hiện ra hung quang tàn nhẫn, lập tức nói:
- Lập tức thông tri Bắc Minh gia tộc, nói là chung ta đã tìm được người rồi, cung cấp vị trí chuẩn xác cho bọn họ, cánh cửa không gian mở ra cho bọn họ đi tới, mang tên Nhạc Phủ đi, chúng ta đi theo tính sổ với tên tiểu tử kia.
Sở thành vốn hùng bá một phương, ở vào giao giới Bắc Câu Lô Châu cùng Đông Bắc Đan Chau, nhưng thời điểm Bắc Câu Lô Châu cường thế nhất đã khống chế bọn họ, nếu như Bắc Câu Lô Châu vẫn cường thế như trước đây... Thì không có gì, nhưng mười mấy năm trước Thiên Cung Thần Điện phong điện, Bắc Câu Lô Châu Lô gia uy thế giảm sút, bọn họ bị nhiều thế lực khác nhìn chằm chằm vào.
Bên ngoài Sở thành, Trình Cung cảm nhận được có rất nhiều người đang theo dõi mình, trong nội tâm Trình Cung nhớ tới lời của người nọ. Chẳng lẽ là đạo phỉ ở Tu Chân Giới sao, chẳng lẽ ta xui xẻo thế thật sao?
Không thể nào, Cửu Châu đại địa, trong địa bàn của Thiên Cung Thần Điện khống chế Bắc Câu Lô Châu là ổn định nhất, tuân thủ quy củ nhất, không thể nào loạn như hiện giờ.
Chẳng lẽ sự như trong tình báo nói, sau chuyện mười mấy năm trước, Thiên Cung Thần Điện phong điện, có không ít thế lực bắt đầu rục rịch?
Nếu thật sự là như thế, trong mắt Trình Cung bắn ra sát khí, vậy thì mình nên giúp ngoại công thành lý đám tạp chủng này mới được, loại không an phận, gặp chuyện không may thì quay đầu làm phản, phải diệt mới được.
Vốn Trình Cung định rời khỏi Sở thành đi tới Thiên Cung Thần Điện, sẽ trực tiếp cho Hỏa Phượng Ma Long dùng tốc độ cao nhất chạy đi, nhưng vào lúc này hắn không nhanh không chậm mà đi lên, hắn đ úng là muốn xem đám người kia làm gì, nơi khác hắn sẽ mặc kệ tất cả, nhưng đến Bắc Câu Lô Châu, hắn không quan tâm không được.
Nơi này chính là của ngoại công, địa bàn của mẫu thân, nhất là nghe nhị thúc nói chuyện năm đó của ngoại công, Trình Cung rất là bội phục, bội phục từ trong nội tâm. Là người của hai thế giới, gặp quá nhiều người, cho dù là một ít nhân vật trong truyền thuyết, cũng không ai có thể làm cho Trình Cung bội phục cả, nhưng mình đối với ngoại công chưa bao giờ gặp mặt kia, lại làm cho Trình Cung cảm thấy kính nể rất nhiều.
Hơn nữa cẩn thận cân nhắc, Thiên Cung Thần Điện phong điện cùng Bắc Câu Lô Châu Lô gia cường thế đã ngã xuống, uy tín và lực lượng cũng giảm, nguyên nhân cũng bởi vì chuyện mười mấy năm trước. Nếu như ngoại công không vì gia gia, vì Trình gia, cũng không phát sinh chiến đấu với Yêu tộc, Bà La Đa Thần Miếu, Thất Âm Cầm Cung, Phù Văn Tông là những thế lực cường đại, cũng không bị ép phải phong điện.
Trong nội tâm nghĩ những chuyện này, Trình Cung không nhanh không chậm bay đi, bay ra ngoài khoảng chừng hai ngàn dặm, đột nhiên Trình Cung cảm thấy phía sau có một cổ lực lượng cường đại nhanh chóng đuổi theo.
Tiểu tử, rốt cục đến, ta muốn nhìn xem đ ám các ngươi chơi cái trò bịp bợm gì.
- Đứng lại, dám ở Sở thành lừa bịp tống tiền, ta xem tiểu tử ngươi chán sống rồi.
Vọt tới trước nhất là một tên Thiên Anh tầng hai, hắn bay đến sau lưng cách Trình Cung trăm dặm, liền trực tiếp xé rách không gian xuất hiện cách người Trình Cung ngàn mét, bộ dáng rất trâu bò, Trình Cung bước chân dừng lại, sau lưng có bốn tên trưởng lão Địa Anh đỉnh phong đang vây Trình Cung vào giữa.
- Ha ha...
Trình Cung bất đắc dĩ cười cười, hắn chỉ nói thật mà thôi, dám khiêu chiến Yêu tộc, Bà La Đa Thần Miếu, Thất Âm Cầm Cung, Phù Văn Tông, đã thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu, tại Đông Phương gia tộc dám tùy ý lấy lực lượng hỏa long, vừa tới địa phương mới không cân thận lại gây chuyện. Nhìn thấy đối phương cũng có ngạo khí, Trình Cung cũng chỉ cười mà thôi, dù sao hắn nói hắn có quyền lực, Trình Cung nhìn tấm lưng đ ó, có cảm giác rất quen mặt, nhưng không biết chuyện gì xảy ra, giống như đã từng quen biết, cảm giác nói không nên lời.
Ngẫm lại, Trình Cung lắc đầu, bay đi.
Thời điểm Trình Cung bay ra khỏi Sở thành, có người tiến hanh truyền hành tung Trình Cung trở về.
Trong cung điện trọng yếu ở Sở thành, có một thanh niên có một con mắt nhìn tàn phiến, đó là mảnh vỡ, mảng vở này Trình Cung vừa cho người bán hàng Nhạc Phủ kia. Mà khí tức trên người thanh niên này rất hung bạo, làm cho người ta có cảm giác dã man, hung tàn, đứng ở trước mặt hắn so với trước mặt yêu thú cường đại rất nhiều.
Tu Chân giả tới trình độ nhất định, trên người tổn thương đều rất dễ dàng trị liệu, nếu như có thể lưu lại vết sẹo thậm chí rất khó trị hết, hay hoặc là xuất hiện không trọn vẹn y trị không hết, trừ mọi người lực lượng không đủ cường, cũng không đủ tốt đan dược bên ngoài, vậy cũng chỉ có một loại giải thích, lúc trước tạo thành thương thế kia hại lực lượng quá mức khủng bố.
- Bẩm thiếu chủ, người nọ đã rời khỏi Sở thành, người nói chuyện trước đó với hắn chính Lô Dực Thiên, xem ra tên Lô Dực Thiên cố ý thăm dò hắn.
Trình Cung vừa đi tới Sở thành, đã có người báo cáo với người trẻ tuổi kia.
- Vốn cho rằng thời gian gần đây không thể động thủ, nhưng hai bên đã vội vả như thế. Vậy thì cứ làm đi, thực tế người này là người Bắc Minh gia tộc cần tìm, thông tri Bắc Minh Triều, nói người hắn tìm đã tìm được rồi.
Bộ dáng thanh niên độc nhãn khoảng bốn mươi tuổi. Nhưng từ khí tức trên người có thể nhìn ra, hắn là người đã trải qua tôi luyện sinh tử nhiều lần, có lẽ ở thong bí cảnh gia tốc thời gian dài, cho nên vào lúc này nói chuyện rất khó nghe.
- Thiếu chủ, tên Lô Dực Thiên kia đã tới đây, gia chủ truyền mệnh lệnh gần đây không được làm động tác gì, không cần phải ngay vào lúc này...
Nam tử độc nhãn nhìn về phía tên trưởng lão, tên trưởng lão sợ tới mức cúi đầu xuống, không dám nói gì nữa, sau đó đi ra ngoài. Sở thành là thiên hạ của Sở gia, sở gia phụ thuộc Thiên Cung Thần Điện, thuộc về người canh giữ trọng trấn cho Thiên Cung Thần Điện, Sở gia chủ là Sở Thiên Nam, có tu vi Thiên Anh tầng năm. Tại Thiên Cung Thần Điện còn một thân phận Thái Thượng trưởng lão, nhưng muốn nói ai hung ác nhất Sở thành, không thể nghi ngờ chính là vị thiếu chủ Sở Quân này.
Hắn ở bên ngoài vài chục năm, ai cũng không biết hắn trải qua cái gì, sau khi trở về liền còn một mắt. Bảy năm trước vừa tròn ba mươi, hắn trở về là Thiên Anh tầng năm. Về sau đi tới Bắc Minh gia tộc một chuyến, sau khi trở về tuy không xuất thủ qua, nhưng người Sở gia cũng biết, thực lực của Sở Quân đã vượt qua phụ thân Sở Thiên Nam của hắn.
Cộng thêm phong cách làm việc tàn nhẫn của hắn, hôm nay ở Sở thành ai cũng sợ hắn.
- Một gia tộc tàn phế, một gia tộc phong điện có gìđ áng sợ. Hiện tại là cơ hội tốt nhất. Chính là lúc Sở gia quật khởi, không thể vĩnh viễn sống ở dưới chân của người khác. Lô gia bọn họ cho rằng là trước đây sau, tùy tiện dẫn thiên tài trẻ tuổi trong gia tộc ra là có thể giải quyết tất cả.
Sở Quân nói xong. Liếc mắt nhìn Nhạc Phủ đang run rẩy, trong mắt hiện ra hung quang tàn nhẫn, lập tức nói:
- Lập tức thông tri Bắc Minh gia tộc, nói là chung ta đã tìm được người rồi, cung cấp vị trí chuẩn xác cho bọn họ, cánh cửa không gian mở ra cho bọn họ đi tới, mang tên Nhạc Phủ đi, chúng ta đi theo tính sổ với tên tiểu tử kia.
Sở thành vốn hùng bá một phương, ở vào giao giới Bắc Câu Lô Châu cùng Đông Bắc Đan Chau, nhưng thời điểm Bắc Câu Lô Châu cường thế nhất đã khống chế bọn họ, nếu như Bắc Câu Lô Châu vẫn cường thế như trước đây... Thì không có gì, nhưng mười mấy năm trước Thiên Cung Thần Điện phong điện, Bắc Câu Lô Châu Lô gia uy thế giảm sút, bọn họ bị nhiều thế lực khác nhìn chằm chằm vào.
Bên ngoài Sở thành, Trình Cung cảm nhận được có rất nhiều người đang theo dõi mình, trong nội tâm Trình Cung nhớ tới lời của người nọ. Chẳng lẽ là đạo phỉ ở Tu Chân Giới sao, chẳng lẽ ta xui xẻo thế thật sao?
Không thể nào, Cửu Châu đại địa, trong địa bàn của Thiên Cung Thần Điện khống chế Bắc Câu Lô Châu là ổn định nhất, tuân thủ quy củ nhất, không thể nào loạn như hiện giờ.
Chẳng lẽ sự như trong tình báo nói, sau chuyện mười mấy năm trước, Thiên Cung Thần Điện phong điện, có không ít thế lực bắt đầu rục rịch?
Nếu thật sự là như thế, trong mắt Trình Cung bắn ra sát khí, vậy thì mình nên giúp ngoại công thành lý đám tạp chủng này mới được, loại không an phận, gặp chuyện không may thì quay đầu làm phản, phải diệt mới được.
Vốn Trình Cung định rời khỏi Sở thành đi tới Thiên Cung Thần Điện, sẽ trực tiếp cho Hỏa Phượng Ma Long dùng tốc độ cao nhất chạy đi, nhưng vào lúc này hắn không nhanh không chậm mà đi lên, hắn đ úng là muốn xem đám người kia làm gì, nơi khác hắn sẽ mặc kệ tất cả, nhưng đến Bắc Câu Lô Châu, hắn không quan tâm không được.
Nơi này chính là của ngoại công, địa bàn của mẫu thân, nhất là nghe nhị thúc nói chuyện năm đó của ngoại công, Trình Cung rất là bội phục, bội phục từ trong nội tâm. Là người của hai thế giới, gặp quá nhiều người, cho dù là một ít nhân vật trong truyền thuyết, cũng không ai có thể làm cho Trình Cung bội phục cả, nhưng mình đối với ngoại công chưa bao giờ gặp mặt kia, lại làm cho Trình Cung cảm thấy kính nể rất nhiều.
Hơn nữa cẩn thận cân nhắc, Thiên Cung Thần Điện phong điện cùng Bắc Câu Lô Châu Lô gia cường thế đã ngã xuống, uy tín và lực lượng cũng giảm, nguyên nhân cũng bởi vì chuyện mười mấy năm trước. Nếu như ngoại công không vì gia gia, vì Trình gia, cũng không phát sinh chiến đấu với Yêu tộc, Bà La Đa Thần Miếu, Thất Âm Cầm Cung, Phù Văn Tông là những thế lực cường đại, cũng không bị ép phải phong điện.
Trong nội tâm nghĩ những chuyện này, Trình Cung không nhanh không chậm bay đi, bay ra ngoài khoảng chừng hai ngàn dặm, đột nhiên Trình Cung cảm thấy phía sau có một cổ lực lượng cường đại nhanh chóng đuổi theo.
Tiểu tử, rốt cục đến, ta muốn nhìn xem đ ám các ngươi chơi cái trò bịp bợm gì.
- Đứng lại, dám ở Sở thành lừa bịp tống tiền, ta xem tiểu tử ngươi chán sống rồi.
Vọt tới trước nhất là một tên Thiên Anh tầng hai, hắn bay đến sau lưng cách Trình Cung trăm dặm, liền trực tiếp xé rách không gian xuất hiện cách người Trình Cung ngàn mét, bộ dáng rất trâu bò, Trình Cung bước chân dừng lại, sau lưng có bốn tên trưởng lão Địa Anh đỉnh phong đang vây Trình Cung vào giữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.