Đan Thần

Chương 1256: Yêu Tộc rút quân

Thắng Kỷ

03/01/2014

Hơn nữa những Tiên đan này đều là thời đại viễn cổ để lại, trên căn bản có thể còn lại đều là rất ít, một bộ phận rất nhỏ, hơn nữa theo thời gian trôi qua, hầu như Tiên đan đã biến mất, Trình Cung ngược lại là thử nghiệm luyện chế ra Tiên đan, kết quả đưa tới Hư Không Âm Dương Kiếp đánh chết hắn. Kiếp này hắn dần dần phát hiện, trừ mình ra, hình như còn có người bởi vì luyện chế Tiên đan mà chết, tất cả những thứ này tựa hồ bị một bàn tay vô hình điều khiển...

Những chuyện này đương nhiên Trình Cung phải truy ra, nhưng giờ khắc này không phải thời gian nghĩ những thứ đó, thân thể của mình tốt rồi, lực lượng liên tiếp tăng vọt đạt đến Thiên Anh tầng thứ mười, đây tuyệt đối là thiên đại kinh hỉ.

- A!

Tất cả những thứ này bất quá là chuyện trong chớp mắt, một bên Thiết Thiên Chuy đang không ngừng đấu cùng lực lượng của Côn Bằng Đại Đế, hai tay gần như vỡ vụn, rất không cam lòng, nhưng lực lượng chênh lệch quá lớn, căn bản không phải hắn có khả năng chống lại.

Tình huống của Vạn Ngạo cũng không khá hơn bao nhiêu, nhưng hắn vẫn thẳng tắp sống lưng như cũ, sắp chết nhưng ngạo khí không giảm mảy may.

- Côn Bằng, tuy thời gian ngươi tu luyện không nhiều, nhưng xem như là Đại Đế một phương của yêu tộc, thua thì thua, vì sao làm khó dễ đệ tử của ta?

Đột nhiên, ở trong không gian mật cảnh vang lên một thanh âm không có cảm tình gì, chỉ là thanh âm này vang lên, lực lượng chung quanh Vạn Ngạo, Thiết Thiên Chuy lại dồn dập biến mất, giống như là tro bụi chán ghét đột nhiên bị một trận gió thổi đi.

Giờ khắc này những người khác đều đã rơi vào trong huyễn trận, chỉ có Hách Liên Lam Phượng giờ khắc này chủ trì ảo trận, còn có Lô Quân Hạo cùng Trình Cung, Thiết Thiên Chuy, Vạn Ngạo đang chiến đấu cùng phân thân của Côn Bằng Đại Đế là có thể nghe được thanh âm này.

Tu luyện... Thời gian... tuy rằng... Không nhiều...

Không nhiều... Không nhiều...

Dựa vào, nghe nói như thế, Lô Quân Hạo cùng Hách Liên Lam Phượng là tồn tại đạt tới đỉnh phong của Cửu Châu đại địa cũng nhảy dựng, chuyện này sao giống như là bọn họ đang nói chuyện cùng một tên Thoát Tục kỳ vậy.

Mà bây giờ đối phương là đang nói chuyện cùng Côn Bằng Đại Đế, thời gian Côn Bằng Đại Đế tu luyện không nhiều, không tính thời gian tu luyện trong không gian gia tốc, thì cũng tu luyện mấy ngàn năm đi, thời gian cụ thể không ai biết, nhưng tuyệt đối không thể nào nói không nhiều a!



Chuyện này sao nghe giống như đang nói, ngươi tuổi còn nhỏ, nhưng tại sao ngươi có thể không hiểu chuyện như vậy.

- Ngươi...

Côn Bằng Đại Đế hoảng hốt, trong nháy mắt thân hình biến động ngàn vạn lần, không đi dây dưa cùng Lô Quân Hạo, trong nháy mắt đã tránh qua một bên, giật mình nhìn trong không gian bí cảnh phía dưới kia.

Có thể dễ dàng phá tan công kích của hắn như vậy, còn có thể dùng loại ngữ khí này nói chuyện với hắn, chẳng lẽ là những vị kia trong...

Không thể nào, có lẽ Cửu Châu đại địa sẽ có chút hấp dẫn đối với người khác, nhưng những người kia sao lại đi quản chuyện ở đây.

Thiết Thiên Chuy, Vạn Ngạo, lẽ nào truyền thuyết kia là có thật, tuy Luyện khí sư liên minh cùng Tứ Phương Lâu không có truyền thừa trực tiếp ở Linh Sơn, nhưng sau lưng bọn hắn cũng có đại nhân vật chống đỡ, có người nói mỗi một quãng thời gian còn có thể tự mình truyền thụ một ít đệ tử...

- Đệ tử chân truyền của Yêu Tôn, Côn Bằng xin ra mắt tiền bối, vừa nãy bởi vì nhi tử bị giết, muốn tru sát thủ phạm, không cẩn thận liên lụy đến hai vị ái đồ của ngài, sau này ta nhất định sẽ bồi thường đầy đủ, kính xin tiền bối thứ lỗi.

Tâm tư Côn Bằng thay đổi thật nhanh, cẩn trọng thăm dò nói.

- Không cần mang lão yêu kia ra, tuy ta đánh không lại hắn, nhưng cũng không sợ hắn, không cần ở trước mặt ta đùa bỡn chuyện vuốt mặt nể mũi kia, chuyện của các ngươi ta không quản, nhưng ngươi muốn giết truyền nhân của ta ta liền cho ngươi một ít cảnh cáo. Phân thân này của ngươi ta phong ấn ngàn năm, nếu như không phục có thể cho lão yêu kia tự mình đến đòi lại.

Từ trong không gian mật cảnh truyền tới một âm thanh lần thứ hai, sau một khắc một đạo hào quang màu xanh lóe lên một cái rồi biến mất.

- Không tốt!

Tuy đây chỉ là một phân thân, nhưng mà Côn Bằng Đại Đế bỏ ra tâm huyết rất lớn mới làm được, vừa đúng nằm ở cực hạn của Cửu Châu đại địa. Cái này cũng là nguyên nhân hắn vẫn kiêm nhiệm Đại Đế Yêu tộc, chưởng khống Yêu tộc, bởi vì hắn vẫn âm thầm lấy phân thân này điều khiển tất cả, thậm chí có thể làm rất nhiều chuyện, chống đỡ yêu tộc tiếp tục phát triển, một khi phân thân này bị phong ấn, ngàn năm sau hắn cũng đừng nghĩ lại có thêm tiến bộ.

Tuy ngàn năm đối với hắn mà nói cũng không tính cái gì, nhưng hắn đường đường là yêu tộc Đại Đế, càng từng được nhân vật ngưu bức nhất của yêu tộc ở Linh Sơn là Yêu Tôn tự mình truyền thụ, làm sao có thể bị người phong như thế ấn.



Trong nháy mắt phân thân của Côn Bằng Đại Đế vỡ vụn thành ngàn tỉ đạo quang mang, giống như ánh mặt trời chiếu rọi xuống thế gian vậy, trong nháy mắt muốn tiêu tán ở trong thiên địa này.

- Bành!

Vệt ánh sáng xanh kia vừa đúng đánh vào vị trí của phân thân Côn Bằng Đại Đế vừa nãy, sau một khắc những ánh sáng tản mất kia bị tia sáng màu xanh này ngưng tụ, phân thân của Côn Bằng Đại Đế trực tiếp được ngưng tụ lần nữa, sau một khắc bị một lực lượng hút vào bên trong ánh sáng màu xanh. Ánh sáng màu xanh lóe lên, mọi người mới nhìn rõ cái kia dĩ nhiên là một cái lá trúc, không sai, chính là một lá trúc màu xanh, sau đó lá trúc kia bay trở về bên trong không gian bí cảnh.

Sau đó trong nháy mắt không gian bí cảnh kia hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh, biến mất ở bên trong trời đất.

- Sảng khoái a, nhi tử bị giết, phân thân Lão Tử cũng bị phong ấn, cuối cùng Nam Chiêm Bộ Châu cũng coi như có thể thanh tịnh một chút.

Trong tay Trình Cung cầm một chiếc không gian giới chỉ do Thiết Thiên Chuy ném cho hắn, một bên điều tra thu hoạch lần này, vừa cảm thán nói.

- Đây là...

Lô Quân Hạo cũng không ngờ Trình Cung không có tim không có phổi như vậy, vì tràng cảnh vừa nãy quá chấn động lòng người.

Có thể phong ấn phân thân của Côn Bằng Đại Đế có lực lượng không phân cao thấp cùng mình, nói cách khác bất cứ lúc nào cũng có thể phong ấn mình, đây là lực lượng khủng bố cỡ nào.

Phải biết rằng bản thể của Côn Bằng Đại Đế kia đã đạt đến Đại Đế đỉnh phong, bước ra một bước nữa chính là siêu việt Thiên Tôn, ở Linh Sơn chính là Yêu Tôn chí cao vô thượng. Tương đương với cảnh giới Đạo Tôn của nhân loại. Nhân vật như vậy, tuy rằng phân thân chỉ là thuần dương lực lượng đỉnh phong, nhưng coi như một Đạo Tôn cũng chưa chắc có thể dễ dàng phong ấn, mà vừa nãy lại dễ dàng... bị phong ấn như vậy.

- Trình Cung, này sẽ không có quan hệ cùng ngươi chứ?

Đột nhiên, Lô Quân Hạo ý thức được có một chút không đúng. Đối với Côn Bằng Đại Đế, thật giống như Trình Cung có tự tin có thể đối phó, mà đó là tồn tại ngay cả dùng tới lực lượng của Thiên Cung thần điện cũng không có biện pháp đối phó, tại sao hắn tự tin như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook