Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1017: Bị tập kích trên đường về. (2)

Hỏa Thụ

30/04/2014

- Tần Thiên Hoành chỉ vừa đột phá tới cảnh giới võ thánh đã có thể nắm giữ được Kiếm Chi Quy Tắc tiểu thế giới, nhưng hắn chỉ mới nắm được thủy hệ cùng kim hệ mà thôi, hắn làm sao có thể làm được?

Nhìn thấy tạm thời còn chưa tu luyện ra kim hệ nguyên khí, lúc này Tần Phàm nhớ tới một phương pháp tăng thực lực khác, đó là có được quy tắc tiểu thế giới của chính mình.

Quy tắc tiểu thế giới mặc dù không cường đại như ngũ hành quy tắc thế giới, nhưng vẫn hết sức lợi hại, nếu không phải Tần Phàm nắm giữ được tứ nguyên hợp nhất, cộng thêm Vạn Ngưu Trùng Chàng đã đột phá, thật khó thể đánh bại được Tần Thiên Hoành.

- Kiếm Chi Quy Tắc tiểu thế giới của Tần Thiên Hoành là một tiểu thế giới chưa hoàn thiện, hay là ta cũng hình thành thử một tiểu thế giới chưa hoàn thiện thế nào? Chẳng hạn như ngưng tụ trên nắm tay, để kình khí man ngưu mang theo lực lượng của quy tắc tiểu thế giới, như vậy uy lực công kích nhất định có thể tăng lên không ít!

Tần Phàm xoa tay, dần dần lâm vào thật sâu tự hỏi.

Xe ngựa tiếp tục đi về phía trước, cảnh sắc không ngừng lướt qua, nhưng lúc này Tần Phàm đã không còn thời gian đi quan sát, mà đang tập trung tinh thần tiến hành tự hỏi về quy tắc tiểu thế giới.

Xe ngựa đã đi qua trăm dặm, bầu trời bên ngoài dần dần tối xuống, hoàng hôn đã đến.

- Ông!

Một thanh âm thật nhỏ vang lên bên trong xe, sau đó liền thấy được quyền phải của Tần Phàm hiện lên một vầng quầng sáng hơi mỏng.

- Phốc!

Nhưng chỉ qua không bao lâu, quầng sáng kia rất nhanh bị nghiền nát.

- Không sai, đã có chút rõ ràng!

Ngay lập tức trên mặt Tần Phàm lộ ra ý cười, quy tắc tiểu thế giới ngưng kết không dễ dàng, hắn không nghĩ mình có thể làm một lần liền thành công, có thể có được thu hoạch nhanh như vậy đã xem như vượt ngoài ý liệu của hắn.

Bên trong cũng có nguyên nhân hắn từng cảm thụ vài lần Kiếm Chi Quy Tắc tiểu thế giới của Tần Thiên Hoành, nếu không cũng không thể có được lĩnh ngộ nhanh như vậy.

Nhớ tới kỳ tích chi kiếm áo lam trường kiếm, lúc này Tần Phàm không khỏi có chút ảm đạm, hắn phỏng chừng si tình kiếm kia đã chết, từ nay về sau trong nhân gian đã không còn được nhìn thấy tuyệt đại phong tư của hắn.

- Di?



Mà vừa lúc này Tần Phàm bỗng nhiên cảm giác được xe ngựa chợt lay động, ngay chén nước cũng vãi ra ngoài, phải biết rằng xe luôn di chuyển vô cùng vững vàng.

- Tiểu Vũ, có chuyện gì vậy?

Hắn lên tiếng hỏi thiếu niên đánh xe, trên đường này hắn thường trò chuyện với Hồng Vũ, rất có hảo cảm, cũng thường chỉ điểm cho hắn ít võ đạo, điều này làm thiếu niên luôn vô cùng hưng phấn.

- Công tử, chẳng biết tại sao trong vùng này đột nhiên nổi lên gió to, trước kia ta cũng từng đi qua con đường này, chưa từng thấy như vậy.

Thanh âm Hồng Vũ có chút hốt hoảng truyền đến, dù sao hắn chỉ là một thiếu niên, đột nhiên gặp phải tình huống như vậy có chút khẩn trương cũng là bình thường.

- Đừng hoảng hốt, ngươi dừng xe để ta xem một chút là chuyện gì xảy ra!

Tần Phàm nhướng mày, trấn định nói, lúc này hắn đều cảm thấy được trên bầu trời lẫn dưới đất đều nổi lên gió xoáy thật lớn, trong đó còn ẩn chứa khí tức nguy hiểm.

- A, công tử cẩn thận…

Ngay lúc xe ngựa vừa định dừng lại, đột nhiên truyền ra thanh âm hí vang cùng tiếng kêu thảm thiết của Hồng Vũ, sau đó cả toa xe cũng bị một cỗ gió lớn xé rách mở ra.

- Tiểu Vũ!

Tần Phàm thầm nghĩ không hay, vội vàng một quyền oanh phó vách ngăn phía trước, một tay kéo mạnh thân thể Hồng Vũ ra phía sau, sau đó hắn thả người bay ra ngoài.

Vừa bay ra ngoài, hắn nhìn thấy mấy con long huyết mã đã ngã trên vũng máu, toa xe cũng dập nát thành bốn năm mảnh, mà Hồng Vũ nằm trong tay hắn lại rơi vào trạng thái như hấp hối.

- Không ngờ còn có người dám động tới xe ngựa của Đại Ly Hồng gia?

Trong lòng Tần Phàm không khỏi trầm xuống, hắn biết kẻ tập kích không phải cường đạo bình thường, nhất định là có chuẩn bị mà tới, hơn nữa rất có thể nhắm vào hắn.

Tiếp theo sau hắn như có cảm ứng ngẩng phắt đầu nhìn lên bầu trời, nhất thời chứng kiến gió giục mây vần, có một thân ảnh bao quanh một long quyển phong cực lớn đang nhìn xuống bên dưới!

Giờ này khắc này trong thiên địa nổi lên cơn gió lốc thật lớn, gió giục mây vần, cát bay đá chạy.

Cơn gió gào thét thổi rát mặt, làm người cảm thấy rát bỏng.



Hai bên vách núi lúc này vang lên từng trận âm sâm, hồ lớn xa xa sóng gió bốc cao, có thể thấy được trong phạm vi vài dặm đều bị gió lớn ảnh hưởng.

Chứng kiến thân ảnh người kia, sắc mặt Tần Phàm âm trầm, hắn không cần nghĩ cũng biết cơn gió quỷ dị kia là do người nọ phát ra, hơn nữa vừa rồi công kích xe ngựa của Đại Ly Hồng gia nhất định cũng là hắn.

Đem một viên đan dược chữa thương nhét vào trong miệng Hồng Vũ, đặt hắn qua một bên, thương thế của Hồng Vũ rất nặng, nếu ở bình thường còn có thể dốc sức cứu chữa hắn một phen, nhưng hiện tại cường địch trước mặt, chỉ có thể để cho hắn tự chống đỡ một lát.

- Người tới là ai, chẳng lẽ không biết đây là xe ngựa của Đại Ly Hồng gia, ngươi cũng dám hủy hoại!

Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn lên người trên không trầm giọng quát hỏi.

- Tần Phàm, ngươi không cần giả vờ. Không sai, ta biết Kim Dương võ thánh thật xem trọng ngươi, nhưng nếu ta dám ra tay đối với xe ngựa của Đại Ly Hồng gia, vậy chắc chắn sẽ không làm cho bất luận kẻ nào biết chuyện này!

- Ta luôn luôn đi theo các ngươi đến nơi đây, đã cách Thiên Ly Thành trăm dặm, cho dù Kim Dương võ thánh có lợi hại cũng không thể cảm ứng được chuyện đang xảy ra tại nơi này. Mà hai bên đại lộ ta đã hoàn toàn phong tỏa, sẽ không có người đi qua!

Thanh âm của Tần Phàm vừa dứt, một thanh âm âm lãnh xen lẫn trong gió lớn trên bầu trời truyền đến, một cỗ khí thế cường đại lập tức áp bách xuống.

- Quả nhiên là vì tại hạ mà đến, nhưng tại hạ hình như không nhận thức các hạ, không biết ở nơi nào đắc tội với ngươi?

Lúc này Tần Phàm nghe được ý tứ của đối phương quả nhiên là đến tìm chính mình, sắc mặt lạnh lùng, khí thế bàng bạc trên người bộc phát, thẳng hướng thiên không, đem khí thế võ thánh áp bách của người kia hoàn toàn tán đi.

Chiêu thức ấy cũng đã đưa thực lực cường giả võ thánh của hắn biểu lộ hoàn toàn không bỏ sót.

- Quả nhiên, ngươi thật sự đã đạt tới võ thánh cảnh giới! Tốt, mới hai mươi đã đạt tới võ thánh cảnh giới! Quả nhiên thiên phú tung hoành! Nhưng ngươi cũng biết nếu con ta còn sống, hiện tại có thể cũng đã là võ thánh cảnh giới!

Nhìn Tần Phàm bộc lộ thực lực, sắc mặt người trên bầu trời có vẻ dữ tợn, lời nói đầy thù hận, thanh âm rít vang như cạo xương thổi xuống, làm người ta có cảm giác dựng đứng tóc gáy.

- Đứa con?

Lúc này sắc mặt Tần Phàm hơi đổi, hắn chợt nhớ tới một người, chính là Bạch Vũ mà hắn đã giết chết trong đại hội anh hùng săn thú lần trước, người kia thuộc Phong gia, chính là gia tộc am hiểu phong hệ nguyên khí!

Người tu luyện phong hệ nguyên khí cực nhỏ, Tần Phàm phỏng chừng người trên bầu trời đến từ Đại Chấn quốc Phong gia, cha của Phong Bạch Vũ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook