Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1651: Có một số việc là ngươi không cách nào nắm giữ. (1)

Hỏa Thụ

30/06/2014

Khó đối phó.

Đây là Tần Phàm đánh giá đối với người này.

Đối thủ trước mắt này của Tần Phàm, chính là đến từ Đao Thần Đảo Nhiếp Phương.

Nhiếp Phương này người mặc áo bào thêu lên Kim Sắc Tiểu Đao, đó là quần áo và trang sức chuyên chúc của Đao Thần Đảo, uy nghiêm tôn quý. Thân hình của hắn không tính cao lớn, xem cùng Tần Phàm là không sai biệt nhiều, nhưng khách quan mà nói, người phía trước cho người một loại bá đạo bàng bạc, hùng hổ dọa người, làm cho không người nào có thể nhìn thẳng, người sau thì lại là một loại bình tĩnh tự tin, như gió xuân lâm mặt, rồi lại là trong nhu có cương, để cho người không thể bỏ qua.

Nhiếp Phương này một đầu tóc dài màu đen, nhìn đen nhánh rất đặc biệt, giống như là đêm tối thâm thúy không trăng sao. Lông mày giống như đao gọt, mục như kiếm phong, cả người gần kề chỉ là đứng ở nơi đó, liền để cho người cảm giác được khí thế vô song.

- Ngươi là Ngũ kiếp Bán Thần khiêu chiến Hách Kiếm cùng Bạch Trường Thiên kia? Ta nhớ được trước đây ngươi cùng ta đồng dạng, đều là một trong mấy người ở trong kiến trúc đảo chủ khu cảm ngộ ra được võ đạo.

Mà Nhiếp Phương này nghe được Tần Phàm nói, thì trong miệng đạm mạc nói, tuy thanh âm không lớn, nhưng giống như là chuông đồng, có thể trực tiếp gõ vào đến ở chỗ sâu trong màng tai người.

- Đúng vậy, tại hạ Tần Phàm.

Tần Phàm cũng không hấp tấp, hai tay để sau lưng, trong miệng bình tĩnh trả lời nói ra. Nghe đối phương nói, hắn cũng nhớ lại ban đầu vừa tới Thiên Tài Đảo, hoàn toàn chính xác đã gặp đối phương.

Hơn nữa hắn ở trước khi Thần Đảo Thiên Tài Chiến bắt đầu, cũng lưu ý xem qua nam tử trước mặt này, coi là một đối thủ trọng yếu.

Thực lực của người này, sẽ không thấp hơn Hách Kiếm.

- Ta rất bội phục dũng khí của ngươi, đáng tiếc ngươi ở nơi này gặp được ta, như vậy hành trình Thần Đảo Thiên Tài Chiến của ngươi sẽ chấm dứt, tự nhiên cũng không có cơ hội khiêu chiến hai người bọn họ rồi, bất quá ta sẽ thay ngươi đi đả bại bọn hắn.

Lúc này Nhiếp Phương ngạo nghễ nói ra.

- Cái này thì chưa hẳn.



Tần Phàm cũng nhếch miệng mỉm cười nói ra, sau đó tinh thần hạt giống chìm vào Nguyên Giới, kích hoạt lên Phần Thần bí kỹ cùng Kỳ Lân ma thân. Bởi vì hắn biết rõ đối phó đối thủ loại trình độ này, Nguyên Giới chi lực của hắn tự nhiên là không đủ.

- Đã như vầy, ta biết rõ muốn ngươi tự động rời khỏi trận đấu là không thể nào, như vậy, động thủ đi. Ta sẽ tận lực giữ lại tánh mạng của ngươi, nhưng đao của ta chưa chắc sẽ nghe ta .

Lúc này Nhiếp Phương lạnh lùng nói ra, sau đó có thể chứng kiến áo bào trên người hắn không gió tự bay, đao khí khôn cùng bắt đầu từ trên chiến trường phát ra.

- Đây cũng là ý nghĩ của ta.

Khóe miệng của Tần Phàm có chút giương lên, Vương Trù Đao ở sau một khắc cũng xuất hiện trong bàn tay, càng không ngừng xoay quanh lấy, đồng dạng là ánh đao bốn phía, đao khí tung hoành.

- Ngươi muốn cùng ta so đao?

Chứng kiến Tần Phàm sử dụng Vương Trù Đao, trên mặt Nhiếp Phương lộ ra một tia khinh thường, sau đó đao của hắn cũng ở sau lưng bỗng nhiên bay lên, là một thành trường đao Kim Sắc, uy nghiêm thần thánh, xem như là đao trung chi Vương, tất cả đao ở trước mặt nó đều phải thần phục.

- Vậy tại hạ xin mời giáo thoáng một phát tốt rồi.

Tần Phàm cũng lơ đễnh, lần nữa cười nhạt một tiếng.

Tiếp theo trong nháy mắt, dưới chân của hắn đạp mạnh, cả người trên chiến trường cao tốc chạy vội, đồng thời bàn tay của hắn vào lúc này nhẹ nhàng vung lên, Vương Trù Đao lập tức rất nhanh xoay tròn lấy bay ra.

Đao khí nồng đậm, ánh đao bay múa, dung hợp tạo thành một vòng xoáy cự đại, trong đó không ngừng có không gian sắc bén bị quấy toái, hơn phân nửa chiến trường phảng phất giống như đều bị mổ ra, trên mặt đất có vô số khe hở xuất hiện, xem cũng là cực đoan khủng bố.

- Học phí có thể sẽ là mạng nhỏ của ngươi rồi!

Hai mắt của Nhiếp Phương ngưng tụ, trên người kia có một loại sát khí phảng phất giống như trời sinh mãnh liệt mà ra, Kim Sắc đại đao từ sau lưng bay lên kia, vào lúc đó lưỡi đao cũng điên cuồng xoay tròn, bất quá thời điểm nó xoay tròn, ở trong hư không lại sinh ra vô số giọt nước Kim Sắc.

Những giọt nước Kim Sắc này, bên trong mỗi một giọt đều ẩn chứa năng lượng cực lớn, phi tốc hướng về Tần Phàm cùng Vương Trù Đao bay đi, đang trên đường phi hành, những giọt nước Kim Sắc này còn thời gian dần qua lột xác thành từng thanh Tiểu Đao kim sắc sắc bén, ánh đao chói mắt, đao khí kinh người, tin tưởng bất luận một giọt nào cũng đủ để diệt sát một gã Ngũ kiếp Bán Thần bình thường rồi.

Khanh!



Mấy trăm Tiểu Đao giọt nước toàn bộ kích xạ ở bên trong vòng xoáy của Vương Trù Đao, lập tức đem toàn bộ vòng xoáy lưỡi đao này đều tách ra hoàn toàn, Vương Trù Đao kia cũng bị một cổ kình lực cường đại xông tới, bắn bay đi ra.

Tần Phàm phí khí lực không nhỏ mới bắt lấy được lần nữa.

Cũng may mắn Vương Trù Đao này chất liệu bất phàm, cũng không có bởi vậy mà bị phá hư, nhưng đối với thực lực của Nhiếp Phương này, Tần Phàm cũng đã có tương đối hiểu rõ.

- Không thể tưởng được Tần Phàm vậy mà nhanh như vậy liền gặp phải Nhiếp Phương, loại đối thủ có thể tiến vào Top 10 này, cái này có chút phiền phức rồi.

Trên đảo chủ thần tọa, Mạc Lợi Đảo chủ chứng kiến Tần Phàm cùng Nhiếp Phương đối bính phía dưới, hơi có chút lo lắng nói.

Nhưng mà có chờ mong, bởi vì Nhiếp Phương này cùng Hách Kiếm thực lực tương tự, nếu Tần Phàm có thể đánh bại Nhiếp Phương, cũng ý nghĩa có thể đánh bại Hách Kiếm rồi.

- Mạc huynh, nếu như ngươi nói là ở trước khi Thần Đảo Thiên Tài Chiến bắt đầu, Mạc Lợi Thần Đảo ngươi sẽ có người có thể đối chiến với những thiên tài Thần Đảo có danh xưng Thần Cấp kia, ta nhất định sẽ không tin tưởng, nhưng hiện tại kiến thức Tần Phàm, ta ngược lại là ẩn ẩn cảm thấy Nhiếp Phương cũng không phải đối thủ của hắn rồi.

Thái Hư đảo chủ thì hơi cảm xúc nói.

- Ha ha, vô luận như thế nào đều tốt, Tần Phàm đã tiến nhập trước 100 tên, xem như Mạc Lợi Thần Đảo ta qua nhiều năm như vậy ở trong Thần Đảo Thiên Tài Chiến đã có thứ hạng tốt nhất, ta cũng thấy đủ rồi, vô luận một trận chiến này hắn thắng bại như thế nào, đều là siêu cấp thiên tài của Mạc Lợi Thần Đảo ta, là anh hùng.

Mạc Lợi Đảo chủ vui vẻ nồng đậm, hắn cũng không dám ôm hi vọng quá lớn đối với Tần Phàm, bởi vì sợ hi vọng càng lớn, thất vọng sẽ càng lớn, nhưng trong lòng lại nhịn không được hi vọng chứng kiến Tần Phàm lại lần nữa sáng tạo kỳ tích.

- Cường giả như Nhiếp Phương, đây chính là có thể đánh đồng cùng Hách Kiếm, Tần Phàm hắn có thể đối phó được không?

Mà người xem đến từ Mạc Lợi Thần Đảo, lúc này cũng là trong nội tâm tâm thần bất định.

- Nhất định có thể, Tần Phàm hắn là ngay cả Hư Thần chi tử Bạch Trường Thiên cũng dám khiêu chiến, Nhiếp Phương tự nhiên cũng không nói chơi.

Có người lại đối với Tần Phàm lại là tin tưởng vững chắc, đó là những người khi thi đấu bắt đầu đã tử trung ủng hộ Tần Phàm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook