Chương 196: Đàn Thanh Hỏa Lang
Hỏa Thụ
17/12/2013
- Hơn hai trăm đầu Thanh Hỏa Lang này, là hơn bốn nghìn điểm, đáng tiếc bằng ta và Thái Ngọc, nhất định là ăn không vô!
Trong tâm Tần Phàm thầm nghĩ, cho dù đổi thành ca ca của Thái Ngọc Thái Hiên, cũng chưa chắc nuốt trôi! Cho dù giết tất cả, cũng phải giết đến ngươi hao hết sạch võ khí, bởi vì chút ít Thanh Hỏa Lang này, phòng ngự cũng rất cao, không sử dụng võ khí, cho dù là lực lượng cơ thể mạnh như Tần Phàm, cũng rất khó giết chết được.
- Dùng cường độ võ giáp hiện tại của ta, tối đa chỉ có thể cầm cự mười con Thanh Hỏa Lang, mà nếu như thân thể của ta trực tiếp để cho Thanh Hỏa Lang đánh trúng, cũng sẽ bị thương.
Tần Phàm thầm suy nghĩ nói, vừa rồi hắn có thể thoải mái giải quyết ba đầu Thanh Hỏa Lang kia như thế, là bằng vào thân pháp Lưu Tinh Bộ, trước khi Thanh Hỏa Lang còn không có đánh trúng mình, trước liền giết chết chúng.
Nhưng một khi hắn tiến vào trong vòng vây của gần 200 con Thanh Hỏa Lang, công kích dày đặc như thế, hắn tất nhiên không thể toàn bộ né tránh được.
Mà muốn bằng vào Chu Tước chi dực xông vào, vốn lấy năng lực của hắn hiện tại, căn bản không có khả năng mang theo một người phi hành!
- Ai, nếu như hiện tại ta đột phá đến Tiên Thiên, đoán chừng sẽ không cần nghĩ nhiều như vậy rồi, trực tiếp giết vào đàn sói cũng không thành vấn đề!
Trong tâm Tần Phàm thầm nghĩ, nhưng hôm nay hắn không phải Tiên Thiên, cho nên phải nghĩ phương pháp cứu viện Thái Ngọc, nhưng lại không để mình lâm vào hiểm cảnh quá lớn.
- Ah…
Nhưng vào lúc này, Thái Ngọc phát ra một tiếng thét kinh hãi, nàng là bị móng vuốt của một đầu Thanh Hỏa Lang cào trúng lưng, võ giáp của nàng nguyên bản đã nỏ mạnh hết đà, lập tức sụp đổ.
Tuy võ giáp của Thái Ngọc chính là Tiên Thiên võ giáp, võ giáp cấp Võ sư còn cứng rắn hơn rất nhiều, nhưng võ giáp vừa vỡ, khí lực của nàng xa xa không kịp Tần Phàm, móng vuốt kia rơi xuống trên lưng của nàng, quần áo trên lưng nàng lập tức bị máu tươi nhuộm hồng.
- Ai!
Tần Phàm bất đắc dĩ thở dài một tiếng, nếu như lúc này hắn lại không động thủ, Thái Ngọc sợ là rất nhanh sẽ táng thân trong miệng sói, lúc này hắn cũng chỉ có thể dùng hiểm chiêu.
Hai cánh sau lưng chấn động, thân hình Tần Phàm nhanh chóng lao tới chỗ Thái Ngọc!
- Thái Ngọc!
Tần Phàm vừa thu lại hai cánh, rơi xuống bên người Thái Ngọc, thuận tiện một quyền đánh bay một con Thanh Hỏa Lang muốn công kích đến Thái Ngọc.
Hắn trông thấy lúc này Thái Ngọc đã đầu tóc rối bời, lộ ra chật vật, bất quá khuôn mặt thiên chân khả ái kia của nàng, lại phối hợp bộ dạng đáng thương, thật khiến người không khỏi cảm thấy có chút đau lòng.
- Tần Phàm!
Trông thấy Tần Phàm đột nhiên từ trên trời giáng xuống, Thái Ngọc không khỏi vui vẻ, mặt mày ảm đạm cũng lập tức nhiều hơn một tia thần thái, cảm giác kia giống như là ở trong tuyệt vọng đã tìm được một cây cỏ cứu mạng, cũng mặc kệ cọng cỏ này có thể cứu được nàng hay không, nhưng tối thiểu làm cho nàng có thêm hi vọng.
- Ngươi như thế nào biết bay?
Lập tức nàng liền kinh ngạc hỏi thăm.
- Chỉ là một môn vũ kỹ đặc thù mà thôi. Bất quá bây giờ không phải là thời điểm hỏi cái này, chúng ta vẫn là chạy nhanh ly khai nơi này rồi nói sau! Một hồi nàng đi theo ta là được!
Tần Phàm đáp, vừa rồi hắn từ trên cao nhìn xuống, đã nhìn rõ phương hướng nào Thanh Hỏa Lang là ít nhất.
- Ngao ngao... NGAO NGAO NGAO...
Lúc này Thanh Hỏa Lang Vương đột nhiên trông thấy có thêm một nhân loại, trong miệng lần nữa kêu lên, tựa hồ là thập phần phẫn nộ, mà những Thanh Hỏa Lang khác tựa hồ cũng trở nên càng thêm hung mãnh, điên cuồng giết tới.
- Ta đánh trước một hồi, nàng nhanh chóng khôi phục! Chờ sau khi nàng khôi phục, chúng ta xung phong liều chết đi ra ngoài.
Tần Phàm kêu lên, sau đó không dám chần chờ, nhanh chóng dùng võ khí bản thân dẫn động huyền trọng vực, bao phủ Thanh Hỏa Lang công kích tới ở bên trong. Mà Thái Ngọc đến từ Chân Vũ thế gia Nhất phẩm, hắn không lo lắng nàng không có đan dược.
- Ân.
Thái Ngọc cảm thấy thân thể mình trầm xuống, bất quá nàng suy đoán là vũ kỹ của Tần Phàm, cũng không thèm để ý, chỉ là đáp ứng, liền từ trong giới chỉ lấy ra Hồi Khí Đan cùng Liệu Thương đan, hiện tại có Tần Phàm bảo hộ, nàng mới có cơ hội khôi phục.
Mà vào lúc đó, trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng, cơ hồ đồng thời có hơn mười con Thanh Hỏa Lang đánh giết tới, bởi vì còn bảo vệ Thái Ngọc hiện tại đã vô lực ngưng kết võ giáp, Tần Phàm lập tức cảm thấy áp lực đại tăng.
May mắn có huyền trọng vực kiềm chế tốc độ của những Thanh Hỏa Lang kia, nếu không hắn thật đúng là khó gánh vác được!
Bất quá cho dù như thế, phần lưng cùng đùi của hắn đều bị thụ một vuốt, có một con Thanh Hỏa Lang còn muốn cắn cổ họng của hắn, nhưng bị một quyền của hắn đánh cho đầu rạn nứt rồi.
- NGAO!
Vào lúc này, Thanh Hỏa Lang Vương có linh trí cực cao kia, biết rõ một nhân loại khác đang khôi phục thực lực, thấy đàn sói công lâu không được, nó liền thừa cơ hội này tự mình giết tới.
- Híz-khà-zzz…
Thanh Hỏa Lang Vương này cho dù là tiến vào huyền trọng vực, nhưng tốc độ y nguyên rất nhanh, móng vuốt sắc bén khiến cho tiếng ma sát vang lên trong không khí lợi hại, thậm chí tựa hồ ẩn ẩn có ngọn lửa màu xanh ở trên móng vuốt sắc bén của nó bay lên!
- Lại có được thiên phú khống hỏa!
Tần Phàm trông thấy Thanh Hỏa Lang Vương đánh tới, hai mắt cũng không khỏi ngưng tụ, âm thầm kinh hãi.
Bộ lông màu xanh trên người Thanh Hỏa Lang Vương kia thật dài, giống như là Liệt Hỏa thiêu đốt hừng hực, mà bốn cái móng vuốt của nó, cái kia lại là hỏa chân chính!
Tần Phàm có thể cảm giác được nhiệt độ cao đánh tới trước mặt. Hắn biết rõ ở bên trong yêu thú, là có một ít yêu thú có được thiên phú đặc thù, nhưng hắn vẫn không thể tưởng được, Thanh Hỏa Lang Vương chỉ là cấp bốn thượng giai cũng sẽ có được.
Bởi vì lúc này Thái Ngọc ở ngay phía sau của hắn, cho nên làm cho Tần Phàm có chút buồn bực, đối mặt một kích hung mãnh này lại không thể tránh đi, chỉ có thể chính diện ngạnh kháng!
Phanh.
Thanh âm như Kim Thạch va nhau vang lên, móng vuốt sắc bén của Thanh Hỏa Lang Vương kia trực tiếp vỗ vào trên cánh tay phải của Tần Phàm! Ngay sau đó võ giáp bảo hộ cánh tay Tần Phàm giống như thủy tinh, lập tức vỡ vụn!
- Híz-khà-zzz…
Tần Phàm hít một hơi hơi lạnh, cảm thấy cánh tay truyền đến cảm giác vô cùng nóng rực, không cần nhìn cũng biết rõ, chỗ đó đã cháy đen một mảnh rồi, còn đổ máu!
Tần Phàm cùng Thanh Hỏa Lang Vương này giao phong, trong nháy mắt liền bị thương!
Bất quá lúc này bởi vì Tần Phàm sợ liên lụy Thái Ngọc, nên không có hiện ra trạng thái cánh tay Kỳ Lân, cho nên hiện tại phòng ngự trên cánh tay hắn cũng không phải trạng thái mạnh nhất.
- Cút ngay!
Tần Phàm gầm lên giận dữ, cánh tay hất lên, dùng sức đánh bay Thanh Hỏa Lang Vương về phía xa.
- Tần Phàm, ngươi không sao chớ?
Thái Ngọc quan tâm hỏi thăm, lúc này nàng có thể sơ bộ ngưng kết ra võ giáp rồi. Lạc thành Thái gia có Luyện Đan Sư, cho nên Thái Ngọc phục dụng chính là Hồi Khí Đan, so với Hồi Khí Hoàn khôi phục còn nhanh hơn.
Trong tâm Tần Phàm thầm nghĩ, cho dù đổi thành ca ca của Thái Ngọc Thái Hiên, cũng chưa chắc nuốt trôi! Cho dù giết tất cả, cũng phải giết đến ngươi hao hết sạch võ khí, bởi vì chút ít Thanh Hỏa Lang này, phòng ngự cũng rất cao, không sử dụng võ khí, cho dù là lực lượng cơ thể mạnh như Tần Phàm, cũng rất khó giết chết được.
- Dùng cường độ võ giáp hiện tại của ta, tối đa chỉ có thể cầm cự mười con Thanh Hỏa Lang, mà nếu như thân thể của ta trực tiếp để cho Thanh Hỏa Lang đánh trúng, cũng sẽ bị thương.
Tần Phàm thầm suy nghĩ nói, vừa rồi hắn có thể thoải mái giải quyết ba đầu Thanh Hỏa Lang kia như thế, là bằng vào thân pháp Lưu Tinh Bộ, trước khi Thanh Hỏa Lang còn không có đánh trúng mình, trước liền giết chết chúng.
Nhưng một khi hắn tiến vào trong vòng vây của gần 200 con Thanh Hỏa Lang, công kích dày đặc như thế, hắn tất nhiên không thể toàn bộ né tránh được.
Mà muốn bằng vào Chu Tước chi dực xông vào, vốn lấy năng lực của hắn hiện tại, căn bản không có khả năng mang theo một người phi hành!
- Ai, nếu như hiện tại ta đột phá đến Tiên Thiên, đoán chừng sẽ không cần nghĩ nhiều như vậy rồi, trực tiếp giết vào đàn sói cũng không thành vấn đề!
Trong tâm Tần Phàm thầm nghĩ, nhưng hôm nay hắn không phải Tiên Thiên, cho nên phải nghĩ phương pháp cứu viện Thái Ngọc, nhưng lại không để mình lâm vào hiểm cảnh quá lớn.
- Ah…
Nhưng vào lúc này, Thái Ngọc phát ra một tiếng thét kinh hãi, nàng là bị móng vuốt của một đầu Thanh Hỏa Lang cào trúng lưng, võ giáp của nàng nguyên bản đã nỏ mạnh hết đà, lập tức sụp đổ.
Tuy võ giáp của Thái Ngọc chính là Tiên Thiên võ giáp, võ giáp cấp Võ sư còn cứng rắn hơn rất nhiều, nhưng võ giáp vừa vỡ, khí lực của nàng xa xa không kịp Tần Phàm, móng vuốt kia rơi xuống trên lưng của nàng, quần áo trên lưng nàng lập tức bị máu tươi nhuộm hồng.
- Ai!
Tần Phàm bất đắc dĩ thở dài một tiếng, nếu như lúc này hắn lại không động thủ, Thái Ngọc sợ là rất nhanh sẽ táng thân trong miệng sói, lúc này hắn cũng chỉ có thể dùng hiểm chiêu.
Hai cánh sau lưng chấn động, thân hình Tần Phàm nhanh chóng lao tới chỗ Thái Ngọc!
- Thái Ngọc!
Tần Phàm vừa thu lại hai cánh, rơi xuống bên người Thái Ngọc, thuận tiện một quyền đánh bay một con Thanh Hỏa Lang muốn công kích đến Thái Ngọc.
Hắn trông thấy lúc này Thái Ngọc đã đầu tóc rối bời, lộ ra chật vật, bất quá khuôn mặt thiên chân khả ái kia của nàng, lại phối hợp bộ dạng đáng thương, thật khiến người không khỏi cảm thấy có chút đau lòng.
- Tần Phàm!
Trông thấy Tần Phàm đột nhiên từ trên trời giáng xuống, Thái Ngọc không khỏi vui vẻ, mặt mày ảm đạm cũng lập tức nhiều hơn một tia thần thái, cảm giác kia giống như là ở trong tuyệt vọng đã tìm được một cây cỏ cứu mạng, cũng mặc kệ cọng cỏ này có thể cứu được nàng hay không, nhưng tối thiểu làm cho nàng có thêm hi vọng.
- Ngươi như thế nào biết bay?
Lập tức nàng liền kinh ngạc hỏi thăm.
- Chỉ là một môn vũ kỹ đặc thù mà thôi. Bất quá bây giờ không phải là thời điểm hỏi cái này, chúng ta vẫn là chạy nhanh ly khai nơi này rồi nói sau! Một hồi nàng đi theo ta là được!
Tần Phàm đáp, vừa rồi hắn từ trên cao nhìn xuống, đã nhìn rõ phương hướng nào Thanh Hỏa Lang là ít nhất.
- Ngao ngao... NGAO NGAO NGAO...
Lúc này Thanh Hỏa Lang Vương đột nhiên trông thấy có thêm một nhân loại, trong miệng lần nữa kêu lên, tựa hồ là thập phần phẫn nộ, mà những Thanh Hỏa Lang khác tựa hồ cũng trở nên càng thêm hung mãnh, điên cuồng giết tới.
- Ta đánh trước một hồi, nàng nhanh chóng khôi phục! Chờ sau khi nàng khôi phục, chúng ta xung phong liều chết đi ra ngoài.
Tần Phàm kêu lên, sau đó không dám chần chờ, nhanh chóng dùng võ khí bản thân dẫn động huyền trọng vực, bao phủ Thanh Hỏa Lang công kích tới ở bên trong. Mà Thái Ngọc đến từ Chân Vũ thế gia Nhất phẩm, hắn không lo lắng nàng không có đan dược.
- Ân.
Thái Ngọc cảm thấy thân thể mình trầm xuống, bất quá nàng suy đoán là vũ kỹ của Tần Phàm, cũng không thèm để ý, chỉ là đáp ứng, liền từ trong giới chỉ lấy ra Hồi Khí Đan cùng Liệu Thương đan, hiện tại có Tần Phàm bảo hộ, nàng mới có cơ hội khôi phục.
Mà vào lúc đó, trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng, cơ hồ đồng thời có hơn mười con Thanh Hỏa Lang đánh giết tới, bởi vì còn bảo vệ Thái Ngọc hiện tại đã vô lực ngưng kết võ giáp, Tần Phàm lập tức cảm thấy áp lực đại tăng.
May mắn có huyền trọng vực kiềm chế tốc độ của những Thanh Hỏa Lang kia, nếu không hắn thật đúng là khó gánh vác được!
Bất quá cho dù như thế, phần lưng cùng đùi của hắn đều bị thụ một vuốt, có một con Thanh Hỏa Lang còn muốn cắn cổ họng của hắn, nhưng bị một quyền của hắn đánh cho đầu rạn nứt rồi.
- NGAO!
Vào lúc này, Thanh Hỏa Lang Vương có linh trí cực cao kia, biết rõ một nhân loại khác đang khôi phục thực lực, thấy đàn sói công lâu không được, nó liền thừa cơ hội này tự mình giết tới.
- Híz-khà-zzz…
Thanh Hỏa Lang Vương này cho dù là tiến vào huyền trọng vực, nhưng tốc độ y nguyên rất nhanh, móng vuốt sắc bén khiến cho tiếng ma sát vang lên trong không khí lợi hại, thậm chí tựa hồ ẩn ẩn có ngọn lửa màu xanh ở trên móng vuốt sắc bén của nó bay lên!
- Lại có được thiên phú khống hỏa!
Tần Phàm trông thấy Thanh Hỏa Lang Vương đánh tới, hai mắt cũng không khỏi ngưng tụ, âm thầm kinh hãi.
Bộ lông màu xanh trên người Thanh Hỏa Lang Vương kia thật dài, giống như là Liệt Hỏa thiêu đốt hừng hực, mà bốn cái móng vuốt của nó, cái kia lại là hỏa chân chính!
Tần Phàm có thể cảm giác được nhiệt độ cao đánh tới trước mặt. Hắn biết rõ ở bên trong yêu thú, là có một ít yêu thú có được thiên phú đặc thù, nhưng hắn vẫn không thể tưởng được, Thanh Hỏa Lang Vương chỉ là cấp bốn thượng giai cũng sẽ có được.
Bởi vì lúc này Thái Ngọc ở ngay phía sau của hắn, cho nên làm cho Tần Phàm có chút buồn bực, đối mặt một kích hung mãnh này lại không thể tránh đi, chỉ có thể chính diện ngạnh kháng!
Phanh.
Thanh âm như Kim Thạch va nhau vang lên, móng vuốt sắc bén của Thanh Hỏa Lang Vương kia trực tiếp vỗ vào trên cánh tay phải của Tần Phàm! Ngay sau đó võ giáp bảo hộ cánh tay Tần Phàm giống như thủy tinh, lập tức vỡ vụn!
- Híz-khà-zzz…
Tần Phàm hít một hơi hơi lạnh, cảm thấy cánh tay truyền đến cảm giác vô cùng nóng rực, không cần nhìn cũng biết rõ, chỗ đó đã cháy đen một mảnh rồi, còn đổ máu!
Tần Phàm cùng Thanh Hỏa Lang Vương này giao phong, trong nháy mắt liền bị thương!
Bất quá lúc này bởi vì Tần Phàm sợ liên lụy Thái Ngọc, nên không có hiện ra trạng thái cánh tay Kỳ Lân, cho nên hiện tại phòng ngự trên cánh tay hắn cũng không phải trạng thái mạnh nhất.
- Cút ngay!
Tần Phàm gầm lên giận dữ, cánh tay hất lên, dùng sức đánh bay Thanh Hỏa Lang Vương về phía xa.
- Tần Phàm, ngươi không sao chớ?
Thái Ngọc quan tâm hỏi thăm, lúc này nàng có thể sơ bộ ngưng kết ra võ giáp rồi. Lạc thành Thái gia có Luyện Đan Sư, cho nên Thái Ngọc phục dụng chính là Hồi Khí Đan, so với Hồi Khí Hoàn khôi phục còn nhanh hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.