Chương 405: Đăng môn hủy biển. (1)
Hỏa Thụ
25/02/2014
- Ngươi không có khả năng trở thành Võ Tôn, vĩnh viễn cũng không thể.
Một cổ tinh thần niệm lực này, đột nhiên ở trong óc Tần Phàm chậm rãi thành hình, sau đó một thanh âm huyền bí ở trong đầu của hắn vang vọng, sau đó hắn liền cảm giác được cả người tiến nhập một loại trạng thái không cách nào tự quyết.
- Ngươi không có khả năng trở thành Võ Tôn, vĩnh viễn cũng không thể.
- Ngươi không cách nào trở thành Võ Tôn.
- Ngươi vĩnh viễn không có khả năng trở thành Võ Tôn.
Mà một câu kia lời nói, lại còn đang không ngừng mà tiếng vọng lấy, tựa hồ muốn khắc vào Tần Phàm thức hải ở chỗ sâu trong, tại đối với Tần Phàm tiến hành một loại chiều sâu tinh thần thôi miên.
Mà lúc này mọi người liền có thể trông thấy một thiếu niên áo xanh, ngơ ngác mà đứng ở trên đường cái trước Càn Kinh, vẫn không nhúc nhích, hai mắt vô thần, giống như là kẻ ngu, người bên ngoài tuy trông thấy hắn có chút dị thường, nhưng lại không có ai biết hắn xảy ra chuyện gì.
- Ngươi không có khả năng trở thành Võ Tôn...
- Ta... không có khả năng trở thành Võ Tôn...
Mà thời gian dần qua, theo thanh âm huyền bí trong đầu kia không ngừng vang lên, bờ môi của Tần Phàm bỗng nhiên khinh động, vậy mà đi theo thanh âm kia thì thào tự nói!
- Ta không có khả năng trở thành Võ Tôn, …vĩnh viễn cũng không thể...
Bất quá đi theo nói mấy lần, đột nhiên Tần Phàm như điên cuồng mà hô to một tiếng, lập tức toàn bộ người đường cái Càn Kinh đều chấn động lên! Tất cả mọi người bị hắn hấp dẫn tới.
Vào lúc này, Tần Phàm thanh tỉnh lại!
- Ta muốn trở thành Võ Tôn! Ta nhất định có thể trở thành Võ Tôn! Ta không chỉ muốn trở thành Võ Tôn, ta còn muốn thành Võ Thánh! Ta muốn đạp vào võ đạo đỉnh phong!
Chấp niệm trong đáy lòng kia Tần Phàm rốt cục vào lúc này bạo phát ra!
Hắn sớm đã đem chấp niệm mình sẽ trở thành người mạnh nhất, khống chế vận mệnh của mình này khắc sâu vào trong ý thức hải, khi cổ tinh thần niệm lực từ bên ngoài đến này va chạm vào ở chỗ sâu trong thức hải của hắn, chấp niệm kia lập tức bạo phát ra, để cho hắn lập tức thanh tỉnh lại!
- Đạp đỉnh phong, khống chế vận mệnh của mình! Bảo vệ người mình muốn bảo vệ!
Đây cũng là chấp niệm của Tần Phàm, không có bất kỳ vật gì có thể dao động! Trải qua vô số lần tinh thần tôi luyện, cái chấp niệm này chỉ biết càng khắc càng sâu!
- Càn Kinh Tần gia, ta không sợ ngươi!
Một tiếng gầm rú cực lớn chấn nổ đường cái Càn Kinh lần nữa, người qua đường, còn có tất cả người trong cửa hàng, vào lúc này đều kinh ngạc mà nhìn về phía thiếu niên áo xanh ở giữa ngã tư đường kia.
Nhất phẩm Chân Vũ thế gia Càn Kinh Tần gia, cho dù là ở kinh đô Càn Kinh cũng là thế lực thập phần cường đại, đến tột cùng là người nào dám khiêu chiến nó!
- Người kia là ai? Cũng dám ở kinh thành gọi thẳng danh tự Càn Kinh Tần gia như thế?
- Ha ha, một tên mao đầu tiểu tử cũng dám khiêu chiến Càn Kinh Tần gia?
- Bộ dáng kia của hắn hình như là tên điên a!
- Hắc hắc, ta khuyên các ngươi vẫn là nói nhỏ một chút, người này các ngươi không thể trêu vào được!
Trông thấy bộ dạng điên cuồng này của Tần Phàm, người qua đường nghị luận nhao nhao, ban đầu tất cả mọi người cho rằng Tần Phàm là điên rồi, cho đến lúc có một người tin tức linh thông nói ra.
- Không phải chỉ là một mao đầu tiểu tử sao? Càn Kinh Tần gia cũng là hắn có thể khiêu chiến hay sao? Hắn ở chỗ này hô to danh tự Càn Kinh Tần gia, đoán chừng rất nhanh sẽ khiến cho người Càn Kinh Tần gia đến thu thập rồi.
Có người lộ ra vẻ khinh thường.
- Mao đầu tiểu tử? Các ngươi nghe nói qua có một mao đầu tiểu tử nào có thể lấy được đệ nhất Triêu Thánh chưa? Các ngươi nghe nói qua có mao đầu tiểu tử nào có thể ở trước mười tám tuổi liền đạt tới cảnh giới Linh Vũ sư chưa? Các ngươi nghe nói qua mao đầu tiểu tử nào có thể một người hủy toàn bộ Huyết Đường Lang Bang không?
Người có tin tức linh thông kia nhìn người nói năng lỗ mãng đùa giỡn nói.
- Là Tần Phàm? Nam Phong Tần gia Tần Phàm?
Người nọ lập tức cảm giác được lưng mát lạnh.
- Trời ạ, đã sớm nghe nói Nam Phong Tần gia này cùng Càn Kinh Tần gia có chút thù hận, không thể tưởng được Tần Phàm này cũng dám trước mặt mọi người phát ra khiêu chiến đối với Càn Kinh Tần gia?
- Ta thu được tin tức tin cậy, nghe nói cách đây mấy ngày, Càn Kinh Tần gia đã từng phái ra một Võ Tôn đuổi theo giết Tần Phàm. . .
- Cái gì? Tần Phàm này vậy mà được Càn Kinh Tần gia coi trọng như vậy rồi!
- Một Linh Vũ sư mười tám tuổi, có thể không coi trọng sao?
- Vậy làm sao Tần Phàm này còn sống sờ sờ mà đi tới đây, còn dám la lối khiêu chiến? Hắn vẫn là chưa đủ kinh nghiệm ah! Đại nạn không chết, hắn nên trốn đi mới đúng a. Dù sao cũng là tuổi trẻ khí thịnh, quá vọng động rồi!
- Lại vẫn quang minh chính đại đi tới trên đường cái Càn Kinh. Càng là gọi thẳng danh tự Càn Kinh Tần gia. Đây không phải muốn chết sao?
- Ha ha, bởi vì ta nghe nói Càn Kinh Tần gia này phái ra Võ Tôn, lại trọng thương mà quay về!
- Ngươi... nói đùa gì vậy? Điều này sao có thể! Tuy Tần Phàm là yêu nghiệt một chút, gần mười tám tuổi đã đột phá đến cảnh giới Linh Vũ sư, thiên phú như vậy ở toàn bộ Đại Càn quốc chỉ sợ cũng điên cuồng! Nhưng ngươi nói Võ Tôn thua ở trên tay hắn, nói ra cũng không có người tin tưởng a!
- Ha ha, có tin hay không là tùy ngươi, tin tức này là Lạc thành Thái gia truyền ra đấy.
- Lạc thành Thái gia?
- Dùng uy vọng của Lạc thành Thái gia, xem ra việc này tám chín phần mười là sự thật.
- Tần Phàm này cũng quá nghịch thiên a? Hắn vẫn là người sao?
- Linh Vũ sư đánh bại Võ Tôn? Cái này cũng thật bất khả tư nghị!
- Ha ha… các ngươi ngẫm lại người nọ tên là Tần Phàm, có lẽ các ngươi sẽ dễ dàng lý giải một điểm rồi.
- Ách, trách không được Đại Càn phong vân gọi hắn là kỳ tích chi tử, quả nhiên là không ngừng sáng tạo kỳ tích ah!
Mà vào lúc này, trong óc của Tần Phàm rốt cục dần dần khôi phục thanh minh. Cái loại cảm giác Hỗn Độn trong thức hải cũng hoàn toàn biến mất, hôm nay suy nghĩ của hắn cũng bắt đầu bình thường trở lại.
- Không cần phải nói, vừa rồi nhất định là vị Võ Thánh trong Càn Kinh Tần gia kia xuất thủ! Không hổ là Võ Thánh! Cách nhau xa như vậy, còn có thể hoàn toàn phá huỷ tinh thần phòng ngự của ta! Thiếu chút nữa thành công đưa tinh thần ám chỉ kia ẩn núp ở chỗ sâu trong thức hải của ta!
Tần Phàm nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía tòa phủ đệ khí thế rộng lớn kia. Trong nội tâm phẫn nộ quay cuồng, hai tay cầm thật chặt quyền thủ, hận ý ngập trời!
Tuy hắn không thể truy tung đến vị trí cụ thể của đạo tinh thần lực kia, nhưng hắn có thể ẩn ẩn cảm giác được là đến từ trong phủ đệ Càn Kinh Tần gia!
Nếu như vừa rồi một khi hắn bị Võ Thánh này đem tinh thần ám chỉ kia thành công đánh vào ở chỗ sâu trong thức hải của hắn, như vậy tương lai thời điểm hắn muốn đột phá đến Võ Tôn sẽ phải chịu tinh thần ám chỉ này ảnh hưởng, sẽ cảm thấy mình "không có khả năng trở thành Võ Tôn" !
Một cổ tinh thần niệm lực này, đột nhiên ở trong óc Tần Phàm chậm rãi thành hình, sau đó một thanh âm huyền bí ở trong đầu của hắn vang vọng, sau đó hắn liền cảm giác được cả người tiến nhập một loại trạng thái không cách nào tự quyết.
- Ngươi không có khả năng trở thành Võ Tôn, vĩnh viễn cũng không thể.
- Ngươi không cách nào trở thành Võ Tôn.
- Ngươi vĩnh viễn không có khả năng trở thành Võ Tôn.
Mà một câu kia lời nói, lại còn đang không ngừng mà tiếng vọng lấy, tựa hồ muốn khắc vào Tần Phàm thức hải ở chỗ sâu trong, tại đối với Tần Phàm tiến hành một loại chiều sâu tinh thần thôi miên.
Mà lúc này mọi người liền có thể trông thấy một thiếu niên áo xanh, ngơ ngác mà đứng ở trên đường cái trước Càn Kinh, vẫn không nhúc nhích, hai mắt vô thần, giống như là kẻ ngu, người bên ngoài tuy trông thấy hắn có chút dị thường, nhưng lại không có ai biết hắn xảy ra chuyện gì.
- Ngươi không có khả năng trở thành Võ Tôn...
- Ta... không có khả năng trở thành Võ Tôn...
Mà thời gian dần qua, theo thanh âm huyền bí trong đầu kia không ngừng vang lên, bờ môi của Tần Phàm bỗng nhiên khinh động, vậy mà đi theo thanh âm kia thì thào tự nói!
- Ta không có khả năng trở thành Võ Tôn, …vĩnh viễn cũng không thể...
Bất quá đi theo nói mấy lần, đột nhiên Tần Phàm như điên cuồng mà hô to một tiếng, lập tức toàn bộ người đường cái Càn Kinh đều chấn động lên! Tất cả mọi người bị hắn hấp dẫn tới.
Vào lúc này, Tần Phàm thanh tỉnh lại!
- Ta muốn trở thành Võ Tôn! Ta nhất định có thể trở thành Võ Tôn! Ta không chỉ muốn trở thành Võ Tôn, ta còn muốn thành Võ Thánh! Ta muốn đạp vào võ đạo đỉnh phong!
Chấp niệm trong đáy lòng kia Tần Phàm rốt cục vào lúc này bạo phát ra!
Hắn sớm đã đem chấp niệm mình sẽ trở thành người mạnh nhất, khống chế vận mệnh của mình này khắc sâu vào trong ý thức hải, khi cổ tinh thần niệm lực từ bên ngoài đến này va chạm vào ở chỗ sâu trong thức hải của hắn, chấp niệm kia lập tức bạo phát ra, để cho hắn lập tức thanh tỉnh lại!
- Đạp đỉnh phong, khống chế vận mệnh của mình! Bảo vệ người mình muốn bảo vệ!
Đây cũng là chấp niệm của Tần Phàm, không có bất kỳ vật gì có thể dao động! Trải qua vô số lần tinh thần tôi luyện, cái chấp niệm này chỉ biết càng khắc càng sâu!
- Càn Kinh Tần gia, ta không sợ ngươi!
Một tiếng gầm rú cực lớn chấn nổ đường cái Càn Kinh lần nữa, người qua đường, còn có tất cả người trong cửa hàng, vào lúc này đều kinh ngạc mà nhìn về phía thiếu niên áo xanh ở giữa ngã tư đường kia.
Nhất phẩm Chân Vũ thế gia Càn Kinh Tần gia, cho dù là ở kinh đô Càn Kinh cũng là thế lực thập phần cường đại, đến tột cùng là người nào dám khiêu chiến nó!
- Người kia là ai? Cũng dám ở kinh thành gọi thẳng danh tự Càn Kinh Tần gia như thế?
- Ha ha, một tên mao đầu tiểu tử cũng dám khiêu chiến Càn Kinh Tần gia?
- Bộ dáng kia của hắn hình như là tên điên a!
- Hắc hắc, ta khuyên các ngươi vẫn là nói nhỏ một chút, người này các ngươi không thể trêu vào được!
Trông thấy bộ dạng điên cuồng này của Tần Phàm, người qua đường nghị luận nhao nhao, ban đầu tất cả mọi người cho rằng Tần Phàm là điên rồi, cho đến lúc có một người tin tức linh thông nói ra.
- Không phải chỉ là một mao đầu tiểu tử sao? Càn Kinh Tần gia cũng là hắn có thể khiêu chiến hay sao? Hắn ở chỗ này hô to danh tự Càn Kinh Tần gia, đoán chừng rất nhanh sẽ khiến cho người Càn Kinh Tần gia đến thu thập rồi.
Có người lộ ra vẻ khinh thường.
- Mao đầu tiểu tử? Các ngươi nghe nói qua có một mao đầu tiểu tử nào có thể lấy được đệ nhất Triêu Thánh chưa? Các ngươi nghe nói qua có mao đầu tiểu tử nào có thể ở trước mười tám tuổi liền đạt tới cảnh giới Linh Vũ sư chưa? Các ngươi nghe nói qua mao đầu tiểu tử nào có thể một người hủy toàn bộ Huyết Đường Lang Bang không?
Người có tin tức linh thông kia nhìn người nói năng lỗ mãng đùa giỡn nói.
- Là Tần Phàm? Nam Phong Tần gia Tần Phàm?
Người nọ lập tức cảm giác được lưng mát lạnh.
- Trời ạ, đã sớm nghe nói Nam Phong Tần gia này cùng Càn Kinh Tần gia có chút thù hận, không thể tưởng được Tần Phàm này cũng dám trước mặt mọi người phát ra khiêu chiến đối với Càn Kinh Tần gia?
- Ta thu được tin tức tin cậy, nghe nói cách đây mấy ngày, Càn Kinh Tần gia đã từng phái ra một Võ Tôn đuổi theo giết Tần Phàm. . .
- Cái gì? Tần Phàm này vậy mà được Càn Kinh Tần gia coi trọng như vậy rồi!
- Một Linh Vũ sư mười tám tuổi, có thể không coi trọng sao?
- Vậy làm sao Tần Phàm này còn sống sờ sờ mà đi tới đây, còn dám la lối khiêu chiến? Hắn vẫn là chưa đủ kinh nghiệm ah! Đại nạn không chết, hắn nên trốn đi mới đúng a. Dù sao cũng là tuổi trẻ khí thịnh, quá vọng động rồi!
- Lại vẫn quang minh chính đại đi tới trên đường cái Càn Kinh. Càng là gọi thẳng danh tự Càn Kinh Tần gia. Đây không phải muốn chết sao?
- Ha ha, bởi vì ta nghe nói Càn Kinh Tần gia này phái ra Võ Tôn, lại trọng thương mà quay về!
- Ngươi... nói đùa gì vậy? Điều này sao có thể! Tuy Tần Phàm là yêu nghiệt một chút, gần mười tám tuổi đã đột phá đến cảnh giới Linh Vũ sư, thiên phú như vậy ở toàn bộ Đại Càn quốc chỉ sợ cũng điên cuồng! Nhưng ngươi nói Võ Tôn thua ở trên tay hắn, nói ra cũng không có người tin tưởng a!
- Ha ha, có tin hay không là tùy ngươi, tin tức này là Lạc thành Thái gia truyền ra đấy.
- Lạc thành Thái gia?
- Dùng uy vọng của Lạc thành Thái gia, xem ra việc này tám chín phần mười là sự thật.
- Tần Phàm này cũng quá nghịch thiên a? Hắn vẫn là người sao?
- Linh Vũ sư đánh bại Võ Tôn? Cái này cũng thật bất khả tư nghị!
- Ha ha… các ngươi ngẫm lại người nọ tên là Tần Phàm, có lẽ các ngươi sẽ dễ dàng lý giải một điểm rồi.
- Ách, trách không được Đại Càn phong vân gọi hắn là kỳ tích chi tử, quả nhiên là không ngừng sáng tạo kỳ tích ah!
Mà vào lúc này, trong óc của Tần Phàm rốt cục dần dần khôi phục thanh minh. Cái loại cảm giác Hỗn Độn trong thức hải cũng hoàn toàn biến mất, hôm nay suy nghĩ của hắn cũng bắt đầu bình thường trở lại.
- Không cần phải nói, vừa rồi nhất định là vị Võ Thánh trong Càn Kinh Tần gia kia xuất thủ! Không hổ là Võ Thánh! Cách nhau xa như vậy, còn có thể hoàn toàn phá huỷ tinh thần phòng ngự của ta! Thiếu chút nữa thành công đưa tinh thần ám chỉ kia ẩn núp ở chỗ sâu trong thức hải của ta!
Tần Phàm nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía tòa phủ đệ khí thế rộng lớn kia. Trong nội tâm phẫn nộ quay cuồng, hai tay cầm thật chặt quyền thủ, hận ý ngập trời!
Tuy hắn không thể truy tung đến vị trí cụ thể của đạo tinh thần lực kia, nhưng hắn có thể ẩn ẩn cảm giác được là đến từ trong phủ đệ Càn Kinh Tần gia!
Nếu như vừa rồi một khi hắn bị Võ Thánh này đem tinh thần ám chỉ kia thành công đánh vào ở chỗ sâu trong thức hải của hắn, như vậy tương lai thời điểm hắn muốn đột phá đến Võ Tôn sẽ phải chịu tinh thần ám chỉ này ảnh hưởng, sẽ cảm thấy mình "không có khả năng trở thành Võ Tôn" !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.