Chương 1219: Đánh chết Tần Quan
Hỏa Thụ
07/05/2014
Loại lực lượng này vượt xa khả năng bọn họ có thể đối kháng, cho dù vài
tên võ thánh bát cấp cũng không thể không thừa nhận, tuy rằng đều là võ
thánh cường giả nhưng chênh lệch giữa họ cùng hai người đang giao tranh
rõ ràng không cùng chung cấp bậc.
Các võ thánh đứng cách xa vài dặm bởi vì cuộc giao thủ giữa Tần Phàm cùng Tần Quan mà đã dừng tay lại, hiện tại bị năng lượng cuồng bạo khủng bố quét ngang qua chân trời, rốt cục bọn họ cũng không chịu đựng nổi năng lượng khuếch tán lan tới, sắc mặt đại biến giống như chim sợ cành cong vội vàng thối lui về phía sau, chỉ sợ bị dư kình liên lụy tới.
Từ năng lượng khởi động truyền đến mà xem, lúc này giao phong là mạnh nhất kể từ lúc giao chiến cho tới hiện tại, chỉ cần cuộc quyết đấu kết thúc, chỉ sợ kết quả giao chiến giữa song phương hôm nay cũng sẽ lập tức phân ra thắng bại!
- Bọn hắn…ai sẽ thắng lợi?
Thái Văn Thiên cùng Đông Phương Nghiêu liếc nhìn nhau, đều có thể chứng kiến được vẻ lo lắng trong ánh mắt đối phương.
Bọn họ cũng cảm giác ra được Tần Quan đã liều mạng phát huy ra uy lực khủng bố cuối cùng, đương nhiên bọn họ cũng hiểu được thực lực của Tần Phàm không kém, nhưng trong lòng không nhịn được vẫn âm thầm bất an.
Bởi vì chỉ cần Tần Phàm thất bại hoặc cùng Tần Quan đồng quy vu tận, như vậy đối với bọn họ mà nói đều là đả kích không cách nào thừa nhận.
Dù sao tuy rằng hiện tại thực lực của hai bên nhìn qua như tương đương, nhưng rất nhiều người là đến trợ uy cho Tần Phàm, là vì muốn được thưởng đan dược, nếu Tần Phàm tử vong thì lời hứa hẹn ban thưởng đan dược xem như không còn cách nào thực hiện, như vậy bên Nam Phong Tần gia nhất định sẽ bị sụp đổ rất nhanh.
Cho nên lúc này so đấu Tần Phàm nhất định không thể thất bại!
Mà bên Kiền Kinh Tần gia cũng là như thế, lần này những người dựa dẫm theo họ cũng đang âm thầm lo sợ, đều đang chú ý tới kết quả cuộc chiến, hơn nữa lo lắng không kém gì người của Nam Phong Tần gia!
Bởi vì tình thế trên chiến trường hiện giờ giống như người của bọn họ hơi chiếm thượng phong, nhưng tính theo toàn cuộc mà nói, hiện tại cửu cấp yêu thú sắp sửa bị khu trục ra khỏi Vũ Thiên đại lục, như vậy bên phía họ đã không còn chỗ dựa dẫm vào, Chân Võ thánh điện sẽ tính sổ với bọn họ!
Nếu hiện tại người mạnh nhất bên phe phái của họ bị đánh bại, như vậy bọn họ sẽ lâm vào trạng thái như rắn mất đầu, những gia tộc dựa vào Kiền Kinh Tần gia ngày sau chỉ sợ không còn cơ hội được yên ổn, thậm chí rất có thể sẽ bị biến mất trên đại lục.
Cho nên bọn hắn đang cầu mong Tần Quan chiến thắng.
Tóm lại vô luận là người của bên nào vào lúc này đều gắt gao nhìn chằm chằm lên huyết vụ đang quay cuồng trên bầu trời, đối với kết quả sắp tới bọn hắn vừa cảm giác bất an vừa ngưng trọng lẫn hoảng sợ.
Thật đáng tiếc hiện tại chỉ có thể nhìn thấy huyết vụ quay cuồng, huyết vân che phủ khắp không trung, năng lượng gió lốc không ngừng xuất hiện, nhưng tình thế bên trong lại hoàn toàn không hay biết.
Cuộc giao phong trên bầu trời vẫn đang diễn ra, không biết đã trôi qua bao lâu, huyết vụ trên bầu trời rốt cục đã thăng lên tới cực điểm.
- Oanh!
Một thanh âm tiếng nổ thật lớn từ trong huyết vụ truyền ra, trong nháy mắt huyết vụ hoàn toàn tán mở, năng lượng vô cùng cường hãn bắt đầu khởi động tản ra quang mang chói sáng.
Theo huyết vụ nở rộ, lúc này huyết vân đã nhanh chóng thối lui.
Huyết vân trên bầu trời dần dần loãng đi, một đạo thân ảnh mơ hồ hiện ra bên trong huyết vụ.
- Là ai?
Đạo nhân ảnh vừa xuất hiện, nhất thời hấp dẫn ánh mắt toàn trường nhìn lên! Khi mọi người cảm giác trái tim treo cao trên cổ họng, khẩn trương nhìn chằm chằm vào thân ảnh kia, ngay lập tức liền có người mừng rỡ có người kinh hoàng!
- Là lão tổ tông!
Người của Kiền Kinh Tần gia vừa nhìn thấy thân ảnh kia, đều vui mừng kêu lên, tuy rằng hiện tại trạng thái của Tần Quan thập phần thê thảm, nhưng cuối cùng hắn đã thành công thoát ra ngoài.
Mà Tần Phàm còn chưa thấy tung tích, bọn hắn phỏng chừng vừa rồi Tần Phàm đã bị xé thành mảnh nhỏ trong năng lượng gió lốc. Dù sao năng lượng cuồng bạo vừa rồi ngay cả cửu cấp võ thánh cũng không chịu nổi, cho dù Tần Phàm có nghịch thiên bao nhiêu hẳn là không cách nào ngăn cản được.
- Là Tần Quan…
Nhìn thấy rõ thân ảnh kia, người của Nam Phong Tần gia sắc mặt vô cùng tái nhợt. Người kia thoạt nhìn quần áo rách tung tóe, thậm chí thân thể huyết nhục mơ hồ, nhưng bọn họ còn nhận ra được chính là Tần Quan.
- Tiểu Phàm…
Chỉ nhìn thấy một mình Tần Quan mà không thấy Tần Phàm, nhìn thấy tình thế hung hiểm như thế, Tần Li thất sắc, cảm xúc cơ hồ không cách nào khống chế.
- Tần Phàm đâu?
Thấy tình huống như vậy Thái Văn Thiên cùng Đông Phương Nghiêu đều không khỏi căng thẳng, bắt đầu âm thầm đề phòng. Tới lúc này họ không muốn thừa nhận cũng không được cửu cấp võ thánh đúng là mạnh hơn võ thánh bình thường, sinh mệnh lực lại đáng sợ như thế, dưới năng lượng giao phong dũng mãnh như vậy mà vẫn còn có thể sống sót.
- Ha ha…tiểu tạp chủng, mặc cho ngươi hung hăng càn quấy thế nào, còn không phải đối thủ của bổn thánh!
Tần Quan thật vất vả ổn định thân thể trên bầu trời, hắn nhìn quanh bốn phía, không phát hiện ra thân ảnh Tần Phàm, điều này làm trong lòng hắn không khỏi mừng rỡ, tuy rằng thân thể đã hết sức yếu ớt nhưng vẫn không nhịn được cười lên điên cuồng.
Nghe tiếng cười của hắn, sắc mặt người của Nam Phong Tần gia không khỏi trắng bệch, có vẻ vô cùng khó coi. Hiện tại thắng bại cơ hồ đã phân rõ ràng, kế tiếp bọn họ phải đối mặt với kết quả cực kỳ trầm trọng.
Nhưng đúng ngay lúc này…
- Tần Quan lão cẩu, ngươi có phải đã vui vẻ quá sớm hay không?
Một thanh âm lãnh đạm vang lên sau lưng Tần Quan, thanh âm không vang dội nhưng lại chấn động như tiếng sấm mùa xuân trong lòng mọi người, thậm chí khiến cảm xúc của mọi người rất nhanh hồi phục lại.
Vui trở thành buồn, buồn trở thành vui!
Tần Phàm còn chưa chết!
Khi nhìn thấy quang hoa đỏ thắm nhấp nháy trong thiên không, ánh mắt mọi người nhìn vào thân ảnh đang hiện ra trên trời đêm. Sau đó những thanh âm kinh hãi hoặc vui mừng lại vang lên khắp nơi.
Sắc mặt Tần Quan đại biến.
Tiếp theo không chờ hắn kịp phản ứng, hắn liền cảm giác được sau lưng nóng lên, một cỗ lực lượng vô cùng cuồng bạo bạo dũng sau lưng hắn, trong khoảnh khắc đã tàn sát bừa bãi ập vào thân thể hắn.
- Tần Quan, lúc trước ngươi muốn hủy võ đạo của ta, dùng đủ loại thủ đoạn ức hiếp cùng giết hại Nam Phong Tần gia nhất mạch, ngươi có tưởng tượng sẽ có hôm nay? Hơn bốn năm…ta từng phát ra lời thề, nhất định cho ngươi nợ máu trả bằng máu!
Ngay lập tức thanh âm lạnh băng vang lên bên tai Tần Quan:
- Chính là hôm nay!
Một câu cuối cùng dần dần trở nên mờ ảo xa xôi, Tần Quan mở to đôi mắt, hắn cảm giác được trong cơ thể có vô số khí kình đang bùng nổ lên, từng tầng từng tầng, giống như có vô số sóng biển đập vào, hắn giống như một nhà gỗ nhỏ nơi bờ biển bị sóng biển tước đoạn, rốt cục hoàn toàn ngã xuống.
Các võ thánh đứng cách xa vài dặm bởi vì cuộc giao thủ giữa Tần Phàm cùng Tần Quan mà đã dừng tay lại, hiện tại bị năng lượng cuồng bạo khủng bố quét ngang qua chân trời, rốt cục bọn họ cũng không chịu đựng nổi năng lượng khuếch tán lan tới, sắc mặt đại biến giống như chim sợ cành cong vội vàng thối lui về phía sau, chỉ sợ bị dư kình liên lụy tới.
Từ năng lượng khởi động truyền đến mà xem, lúc này giao phong là mạnh nhất kể từ lúc giao chiến cho tới hiện tại, chỉ cần cuộc quyết đấu kết thúc, chỉ sợ kết quả giao chiến giữa song phương hôm nay cũng sẽ lập tức phân ra thắng bại!
- Bọn hắn…ai sẽ thắng lợi?
Thái Văn Thiên cùng Đông Phương Nghiêu liếc nhìn nhau, đều có thể chứng kiến được vẻ lo lắng trong ánh mắt đối phương.
Bọn họ cũng cảm giác ra được Tần Quan đã liều mạng phát huy ra uy lực khủng bố cuối cùng, đương nhiên bọn họ cũng hiểu được thực lực của Tần Phàm không kém, nhưng trong lòng không nhịn được vẫn âm thầm bất an.
Bởi vì chỉ cần Tần Phàm thất bại hoặc cùng Tần Quan đồng quy vu tận, như vậy đối với bọn họ mà nói đều là đả kích không cách nào thừa nhận.
Dù sao tuy rằng hiện tại thực lực của hai bên nhìn qua như tương đương, nhưng rất nhiều người là đến trợ uy cho Tần Phàm, là vì muốn được thưởng đan dược, nếu Tần Phàm tử vong thì lời hứa hẹn ban thưởng đan dược xem như không còn cách nào thực hiện, như vậy bên Nam Phong Tần gia nhất định sẽ bị sụp đổ rất nhanh.
Cho nên lúc này so đấu Tần Phàm nhất định không thể thất bại!
Mà bên Kiền Kinh Tần gia cũng là như thế, lần này những người dựa dẫm theo họ cũng đang âm thầm lo sợ, đều đang chú ý tới kết quả cuộc chiến, hơn nữa lo lắng không kém gì người của Nam Phong Tần gia!
Bởi vì tình thế trên chiến trường hiện giờ giống như người của bọn họ hơi chiếm thượng phong, nhưng tính theo toàn cuộc mà nói, hiện tại cửu cấp yêu thú sắp sửa bị khu trục ra khỏi Vũ Thiên đại lục, như vậy bên phía họ đã không còn chỗ dựa dẫm vào, Chân Võ thánh điện sẽ tính sổ với bọn họ!
Nếu hiện tại người mạnh nhất bên phe phái của họ bị đánh bại, như vậy bọn họ sẽ lâm vào trạng thái như rắn mất đầu, những gia tộc dựa vào Kiền Kinh Tần gia ngày sau chỉ sợ không còn cơ hội được yên ổn, thậm chí rất có thể sẽ bị biến mất trên đại lục.
Cho nên bọn hắn đang cầu mong Tần Quan chiến thắng.
Tóm lại vô luận là người của bên nào vào lúc này đều gắt gao nhìn chằm chằm lên huyết vụ đang quay cuồng trên bầu trời, đối với kết quả sắp tới bọn hắn vừa cảm giác bất an vừa ngưng trọng lẫn hoảng sợ.
Thật đáng tiếc hiện tại chỉ có thể nhìn thấy huyết vụ quay cuồng, huyết vân che phủ khắp không trung, năng lượng gió lốc không ngừng xuất hiện, nhưng tình thế bên trong lại hoàn toàn không hay biết.
Cuộc giao phong trên bầu trời vẫn đang diễn ra, không biết đã trôi qua bao lâu, huyết vụ trên bầu trời rốt cục đã thăng lên tới cực điểm.
- Oanh!
Một thanh âm tiếng nổ thật lớn từ trong huyết vụ truyền ra, trong nháy mắt huyết vụ hoàn toàn tán mở, năng lượng vô cùng cường hãn bắt đầu khởi động tản ra quang mang chói sáng.
Theo huyết vụ nở rộ, lúc này huyết vân đã nhanh chóng thối lui.
Huyết vân trên bầu trời dần dần loãng đi, một đạo thân ảnh mơ hồ hiện ra bên trong huyết vụ.
- Là ai?
Đạo nhân ảnh vừa xuất hiện, nhất thời hấp dẫn ánh mắt toàn trường nhìn lên! Khi mọi người cảm giác trái tim treo cao trên cổ họng, khẩn trương nhìn chằm chằm vào thân ảnh kia, ngay lập tức liền có người mừng rỡ có người kinh hoàng!
- Là lão tổ tông!
Người của Kiền Kinh Tần gia vừa nhìn thấy thân ảnh kia, đều vui mừng kêu lên, tuy rằng hiện tại trạng thái của Tần Quan thập phần thê thảm, nhưng cuối cùng hắn đã thành công thoát ra ngoài.
Mà Tần Phàm còn chưa thấy tung tích, bọn hắn phỏng chừng vừa rồi Tần Phàm đã bị xé thành mảnh nhỏ trong năng lượng gió lốc. Dù sao năng lượng cuồng bạo vừa rồi ngay cả cửu cấp võ thánh cũng không chịu nổi, cho dù Tần Phàm có nghịch thiên bao nhiêu hẳn là không cách nào ngăn cản được.
- Là Tần Quan…
Nhìn thấy rõ thân ảnh kia, người của Nam Phong Tần gia sắc mặt vô cùng tái nhợt. Người kia thoạt nhìn quần áo rách tung tóe, thậm chí thân thể huyết nhục mơ hồ, nhưng bọn họ còn nhận ra được chính là Tần Quan.
- Tiểu Phàm…
Chỉ nhìn thấy một mình Tần Quan mà không thấy Tần Phàm, nhìn thấy tình thế hung hiểm như thế, Tần Li thất sắc, cảm xúc cơ hồ không cách nào khống chế.
- Tần Phàm đâu?
Thấy tình huống như vậy Thái Văn Thiên cùng Đông Phương Nghiêu đều không khỏi căng thẳng, bắt đầu âm thầm đề phòng. Tới lúc này họ không muốn thừa nhận cũng không được cửu cấp võ thánh đúng là mạnh hơn võ thánh bình thường, sinh mệnh lực lại đáng sợ như thế, dưới năng lượng giao phong dũng mãnh như vậy mà vẫn còn có thể sống sót.
- Ha ha…tiểu tạp chủng, mặc cho ngươi hung hăng càn quấy thế nào, còn không phải đối thủ của bổn thánh!
Tần Quan thật vất vả ổn định thân thể trên bầu trời, hắn nhìn quanh bốn phía, không phát hiện ra thân ảnh Tần Phàm, điều này làm trong lòng hắn không khỏi mừng rỡ, tuy rằng thân thể đã hết sức yếu ớt nhưng vẫn không nhịn được cười lên điên cuồng.
Nghe tiếng cười của hắn, sắc mặt người của Nam Phong Tần gia không khỏi trắng bệch, có vẻ vô cùng khó coi. Hiện tại thắng bại cơ hồ đã phân rõ ràng, kế tiếp bọn họ phải đối mặt với kết quả cực kỳ trầm trọng.
Nhưng đúng ngay lúc này…
- Tần Quan lão cẩu, ngươi có phải đã vui vẻ quá sớm hay không?
Một thanh âm lãnh đạm vang lên sau lưng Tần Quan, thanh âm không vang dội nhưng lại chấn động như tiếng sấm mùa xuân trong lòng mọi người, thậm chí khiến cảm xúc của mọi người rất nhanh hồi phục lại.
Vui trở thành buồn, buồn trở thành vui!
Tần Phàm còn chưa chết!
Khi nhìn thấy quang hoa đỏ thắm nhấp nháy trong thiên không, ánh mắt mọi người nhìn vào thân ảnh đang hiện ra trên trời đêm. Sau đó những thanh âm kinh hãi hoặc vui mừng lại vang lên khắp nơi.
Sắc mặt Tần Quan đại biến.
Tiếp theo không chờ hắn kịp phản ứng, hắn liền cảm giác được sau lưng nóng lên, một cỗ lực lượng vô cùng cuồng bạo bạo dũng sau lưng hắn, trong khoảnh khắc đã tàn sát bừa bãi ập vào thân thể hắn.
- Tần Quan, lúc trước ngươi muốn hủy võ đạo của ta, dùng đủ loại thủ đoạn ức hiếp cùng giết hại Nam Phong Tần gia nhất mạch, ngươi có tưởng tượng sẽ có hôm nay? Hơn bốn năm…ta từng phát ra lời thề, nhất định cho ngươi nợ máu trả bằng máu!
Ngay lập tức thanh âm lạnh băng vang lên bên tai Tần Quan:
- Chính là hôm nay!
Một câu cuối cùng dần dần trở nên mờ ảo xa xôi, Tần Quan mở to đôi mắt, hắn cảm giác được trong cơ thể có vô số khí kình đang bùng nổ lên, từng tầng từng tầng, giống như có vô số sóng biển đập vào, hắn giống như một nhà gỗ nhỏ nơi bờ biển bị sóng biển tước đoạn, rốt cục hoàn toàn ngã xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.