Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1731: Đảo chủ cũng không nể tình! (2)

Hỏa Thụ

11/07/2014

Cho nên duy nhất có thể làm cho hắn ở trong thời gian ngắn tăng thực lực lên, đoán chừng cũng chỉ có cảm ứng được thần lực rồi.

Muốn cảm ứng được thần lực thì cần Thần Thạch, hai khối Thần Thạch này hắn cuối cùng vẫn là quyết định không giao ra.

- Không đổi?

Lần này đến phiên Mộc Hoàng đảo chủ nhướng mày.

Hằn là danh xưng đảo chủ, một trong Thất Hoàng, địa vị tôn quý, hiện tại càng là ưng thuận điều kiện trao đổi, nhưng đối phương vẫn là cự tuyệt, hoàn toàn không để cho hắn mặt mũi, cái này làm cho hắn có chút nhịn không được rồi.

- Tần Phàm, ngươi phải suy nghĩ kỹ càng, Thần Thạch này đối với ngươi không có tác dụng, ngươi cầm nó đối với ngươi chỉ có chỗ hỏng không có lợi.

Sau đó hắn có chút tăng thêm ngữ khí, tuy còn chưa tới trình độ lấy thế đè người, nhưng ý tứ uy hiếp đã hết sức rõ ràng, rất có ý tứ một lời không hợp tiếp theo sẽ ra tay cường đoạt.

Nghe đến đó, Tần Phàm đã biết rõ lần này Mộc Hoàng đối với hai khỏa Thần Thạch của mình là nguyện nhất định phải có. Thần Thạch này quá mức trân quý cùng hiếm thấy, Chư Thần chiến trường này cũng phải ba mươi năm mới mở một lần, cơ hội quá nhỏ, cho nên những đảo chủ này vừa nhìn thấy là không chịu buông tha.

- Làm sao bây giờ?

Trong nội tâm Tần Phàm lại lần nữa suy nghĩ thận trọng, hắn đang cân nhắc lấy.

Tuy hiện tại hắn cũng không phải Thất Kiếp Bán Thần như đối phương đoán chừng, mà là Bát kiếp Bán Thần Cự Đầu cường giả, chính hắn cũng có lòng tin có thể ở trong tay đảo chủ bình thường bảo tồn tính mệnh, nhưng Mộc Hoàng chính là danh xưng đảo chủ, là đảo chủ bình thường như Mạc Lợi Đảo chủ trông thấy cũng phải nhượng bộ lui binh.

Hắn không biết hiện tại mình cùng đối phương có bao nhiêu chênh lệch, nếu như một khi đối phương ra tay cường đoạt, hắn là có thể ứng phó được hay không.

Bất quá, hắn cho tới bây giờ cũng không phải là một người đơn giản khuất phục.

- Thực xin lỗi, ta đối với Thần Thạch này cũng thập phần có hứng thú, ý định trở về nghiên cứu thoáng một phát.

Đối mặt Mộc Hoàng hùng hổ dọa người, Tần Phàm cuối cùng vẫn là lắc đầu nói ra, sau đó dứt khoát thu Thần Thạch vào.

Hắn muốn liều mạng.

Nghe được đối phương trả lời quyết tuyệt, sắc mặt Mộc Hoàng trở nên khó coi, sau đó trong miệng hắn âm trầm nói:

- Tần Phàm, ngươi cũng đã biết bây giờ còn có không ít đảo chủ hoài nghi ngươi là Thiên Thần dư nghiệt, tuy ngươi dùng Long Thần Nguyên Giới tạm thời làm cho bọn hắn tin tưởng, nhưng ngươi vừa mới đột phá một lần, cái này cách thời gian ngươi đột phá Lục kiếp Bán Thần ngắn đến làm cho người ta không cách nào tin nổi, tốc độ tiến cảnh của ngươi như vậy rất dễ dàng dẫn khởi người khác hoài nghi đấy.



- Mộc Hoàng đảo chủ ngươi đây là ý gì?

Sắc mặt Tần Phàm trầm xuống, lúc này đây là trắng trợn uy hiếp.

- Bản đảo chủ có hai ý tứ, một cái hiện tại ngươi giao Thần Thạch này cho ta, sau đó ta sẽ ở thời điểm ngươi cần giúp ngươi nói chuyện, về phần thứ hai, ta tin tưởng ngươi không chọn...

Trên mặt Mộc Hoàng mang một loại mỉm cười để cho người cảm giác được hàn ý nói.

- Xem ra ý tứ thứ hai là nếu như ta không đem Thần Thạch này cho ngươi, như vậy ngươi sẽ đem ta trở thành Thiên Thần dư nghiệt đúng không?

Tần Phàm nổi giận, giận quá thành cười, hắn không thể tưởng được đối phương sẽ không hổ thẹn đến trình độ này. Bất quá là bởi vì hai khối Thần Thạch, lại muốn dùng thủ đoạn như vậy, làm cho hắn khinh thường không thôi.

- Diệt trừ Thiên Thần dư nghiệt, là chức trách của từng đảo chủ chúng ta, thậm chí toàn bộ nhân loại, ngươi nói không phải sao?

Mộc Hoàng tiếp tục cười nói, có vài phần trêu tức. Tiềm lực của Tần Phàm là cường, nhưng cũng chỉ là tiềm lực mà thôi, cũng không phải thực lực bây giờ, đối với hắn mà nói, người chết là không có uy hiếp.

Một Thất Kiếp Bán Thần, hắn tạm thời còn không để vào mắt.

- Ha ha, tốt, nguyên lai cái này là đảo chủ cường giả, một trong Thất Hoàng.

Tần Phàm không khỏi ngửa mặt lên trời cười to.

- Cái này sẽ là lựa chọn của ngươi sao?

Mộc Hoàng hơi có chút ngoài ý muốn, hắn không thể tưởng được Tần Phàm vậy mà thật sự dám cùng một đảo chủ xung đột chính diện, lập tức trêu tức nói ra:

- Xem ra ngươi được quán quân của Thần Đảo Thiên Tài Chiến, liền cho mình là vô địch thiên hạ, không biết trời cao đất rộng rồi.

- Tuy thực lực Tần Phàm ta thấp kém, nhưng thắng ở xương cốt đủ ngạnh! Mộc Hoàng lão cẩu, muốn Thần Thạch, như vậy thì ở trên thi thể của ta cầm a!

Tần Phàm nhìn về phía Mộc Hoàng, trong miệng lạnh lùng nói ra, ngông nghênh không thôi.

- Tốt, như vậy liền chết đi cho ta.

Nghe được một tiếng lão cẩu này của Tần Phàm, trên mặt Mộc Hoàng xấu hổ thành nộ, lập tức hư không thò tay một trảo.



Hắn thoạt nhìn duỗi ra bàn tay giống như xương khô, năm ngón tay duỗi ra, như là dây leo rất nhanh vươn dài, kình khí hắc lục sắc trên năm ngón tay như là năm vòng xoáy, hướng về Tần Phàm rất nhanh mang tất cả mà đi.

Hắn thế tới mãnh liệt, không gian không ngừng tầng tầng bắt đầu khởi động, muôn hình vạn trạng.

Mộc Hoàng này không hổ là danh xưng đảo chủ cấp cường giả, vừa ra tay, Tần Phàm liền lập tức cảm giác được cả người mình trở nên cứng ngắc lại, như là rơi vào một rừng già, ẩn ẩn bị mất đi phương hướng chính mình.

Phần Thần bí kỹ kích phát!

Kỳ Lân ma thân kích phát!

Tứ đại Ma chủng thần thông hộ thể!

Hắn vốn đã là Bát kiếp Bán Thần Cự Đầu cảnh giới, tăng thêm thi triển một loạt át chủ bài, thực lực lập tức tăng nhiều, toàn thân chấn động huyền bí tầm đó, rất nhanh ở dưới trạng thái kia giãy giụa đi ra.

Bất quá lúc này, kình khí hắc lục sắc trên năm ngón tay kia của Mộc Hoàng cũng rất nhanh tới trước mặt Tần Phàm, cái uy áp khủng bố thuộc về danh xưng đảo chủ kia, như là một tòa rừng rậm trực tiếp hướng về hắn áp đi.

- Hừ.

Tần Phàm ngưng tụ tinh thần, thầm hừ một tiếng.

Nguyên Giới chi lực cùng Ma chủng chi lực cuồn cuộn trong cơ thể bắt đầu khởi động, liên phát năm quyền, năm đầu Kỳ Lân rất nhanh đập ra, cùng năm ngón tay như là rừng rậm kia giao đụng lại với nhau, phát ra va chạm kinh thiên.

Oanh!

Thân thể Tần Phàm trực tiếp bị quẳng ra xa.

Mộc Hoàng danh xưng đảo chủ này đúng là danh bất hư truyền, tùy tiện ra tay đã có được uy lực khủng bố như vậy, nếu thay đổi là Bát kiếp Bán Thần bình thường khác, chỉ sợ ngay cả cơ hội di động cũng không có, trực tiếp bị đập chết rồi.

- Vậy mà tiếp nhận được rồi hả? Cái gì? Làm sao có thể? Ngươi không phải Thất Kiếp Bán Thần, dĩ nhiên là đạt tới Bát kiếp Bán Thần rồi!

Trong giao đụng, cảnh giới chân thật của Tần Phàm liền lộ đi ra, vừa nhìn thấy, Mộc Hoàng không khỏi cả kinh, hắn như thế nào cũng thật không ngờ Tần Phàm vậy mà đã trở thành Cự Đầu cường giả.

Phải biết rằng, thời điểm Tần Phàm ở Thần Đảo Thiên Tài Chiến mới đột phá đến Lục kiếp Bán Thần, vừa rồi một lần Bán Thần Kiếp, thậm chí là thăng hai cấp!

Hắn có chút minh bạch đến vì sao vừa rồi Bán Thần Kiếp của Tần Phàm sẽ cường đến loại trình độ biến thái này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook