Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1774: Đảo sương mù thần bí.

Hỏa Thụ

18/07/2014

- Hắc hắc, thằng này thoạt nhìn là động vật biển phòng ngự rất mạnh mới có thể cho ta chơi trong chốc lát.

Tiểu Chiến nhìn qua lân giáp như nham thạch trên người của động vật biển kia nhìn qua Tần Phàm nói một câu, xoa tay.

Lực công kích của Tiểu Chiến rất mạnh. Trên cơ bản tám kiếp bán thần rất ít người đón được một kích của hắn.

- Vậy giao cho ngươi.

Tần Phàm cười nói. Sau khi mở ra khức mắc ở Yêu Thần Đảo thì quan hệ giữa hắn và Tiểu Chiến đã bắt đầu hòa hợp. Hắn nhìn qua Tiểu Chiến bay về phía tám kiếp bán thần hung thú. Hắn chỉ âm thầm quan sát tình hình chung quanh mà thôi.

Đảo sương mù trước mặt này hắn mơ hồ cảm giác được có vài phần thần bí và quỷ dị.

Thân ở trên biển gặp sương mù là chuyện bình thường, nhưng hắn rất ít nhìn thấy sương mù nồng đậm tới mức che chắn dò xét của hắn, dù sao thực lực của hắn hiện giờ có thể xưng là Đế cấp đảo chủ, cảm ứng lực cùng linh hồn lực đều thập phần mạnh.

- Chuyện này rốt cuộc là thế nào?

Tần Phàm hiện tại cũng là kẻ tài cao gan lớn trực tiếp bay vào sâu trong sương mù dày đặc kia.

Ở bên cạnh Tiểu Chiến đã cùng với động vật biển tám kiếp bán thần đánh nhau.

Tám kiếp bán thần động vật biển gào thét liên tục, con ngươi đen kịt khẽ động, lập tức điều động năng lượng của biển cường đại bắn về phía Tiểu Chiến, sóng lớn cuồn cuộn, mỗi một giọt nước biển đều ẩn giấu sát cơ vô tận.

- Hắc hắc, chút lòng thành.

Tiểu Chiến lúc này cũng không có cười nói nữa, hắn lúc này đang ở trong thân người, nhưng hiện tại bởi vì đối với Viễn Cổ truyền thừa dung hợp nên trạng thái thân người của hắn có thể thi triển lực công kích cường đại.

Sau đó chỉ thấy trên người của hắn mọc ra nhiều gai nhọn hoắt, thoáng cái đã hiện ra trên da thịt của hắn,nhìn qua có chút đáng sợ, nhưng bản thân của hắn hoàn toàn không cảm giác như vậy.

Vù vù vù vù vù vù...

Trường cung màu đen trong tay kéo căn, những cái gai nhọn hoắt này biến thành mũi tên bay tới, vừa vào dây cung thì phong bạo đã nổi lên, lập tức bí mật mang theo một cổ khí thế bá tuyệt, mang tất cả lao về phía trước.

Đinh đinh đinh đinh đinh đinh

Rống rống

Con động vật biển kia gào thét liên tục, lân giáp màu đen của hắn liên tục phát sáng lên rực rỡ, muốn là ngăn cản công kích cyar Tiểu Chiến.

- Hắc hắc, vô dụng, Thần Long Thứ!

Tiểu Chiến quát lạnh một tiếng, hai con ngươi mang theo nụ cười nghiền ngẫm, khống chế gai nhọn hóa thành bộ dáng của thần long gào thét lên, trực tiếp bắn vào trong lân giáp đen của động vật biển.

Long uy uy vũ vô song, dùng một loại tư thế bá đạo hung hăng đâm vào trên lân giáp màu đen của động vật biển.

Răng rắc!



Một đâm long khủng bố va chạm vào người, trên lân giáp đen kịt của động vật biển xuất hiện vết rách cực lớn, sau đó cái đuôi rồng quét qua giống như mang theo âm thanh gào thét trực tiếp cắt xuống một khối huyết nhục lớn của động vật biển kia, vùng biển phạm vi mười dặm bị nhuộm đỏ.

- Động vật biển tám kiếp bán thần này phòng ngự mạnh hơn nữa cũng không ngăn được một kích của ta.

Tiểu Chiến lúc này không khỏi đắc ý, hắn cảm giác được một chiêu này của mình so với lúc ở trong Chư Thần chiến trường còn mạnh hơn nữa, thậm chí hắn cảm thấy được nhân vật cấp đảo chủ cũng có thể bị hắn giết.

NHìn qua thi thể của động vật biền từ từ chìm xuống, hắn xoay người sang chổ khác định đắc ý với Tần Phàm một phen.

Nhưng ngay lúc này hắn phát hiện Tần Phàm không thấy.

- Lão đại đâu rồi? Lão đại!

Hắn không khỏi có chút ngoài ý muốn, vội vàng kêu Tần Phàm.

Thời điểm hắn nhìn qua hòn đảo có đầy sương mù dày đặc bao phủ cách đó không xa, một hòn đảo không biết tên, nhỏ hơn các hòn đảo hắn thấy nhiều, nhưng mà nó lại lộ ra nét thần bí khó hiểu.

- Ngươi chờ ta.

Âm thanh của Tần Phàm từ bên trong truyền tới.

- Lão đại đang muốn làm gì?

Tiểu Chiến phóng nhãn nhìn lại, thì nhìn thấy Tần Phàm giống như bị sương mù hóa thành cự thú nuốt đi, hoàn toàn nhìn không thấy bóng dáng, thậm chí bắt đầu cảm giác không được khí tức nào.

- Trong lúc này thấy thế nào cũng khủng bố.

Tiểu Chiến cổ co lại co lại, đang chờ Tần Phàm nói từ bên trong ra.

Nhưng mà lúc này hắn lại đi dò xét bốn phía, xem xét phía dưới thì lập tức sợ hãi lên, vội vàng giống như con quái vật nào đó lao ra ăn hắn, vội vàng xông vào trong sương mù với Tần Phàm.

Mà lúc này Tần Phàm đã tiến vào trên không hòn đảo sương mù.

Hắn lơ lửng giữa không trung, từ trên cao nhìn xuống hắn nhìn thấy một hòn đảo giữa sương mù còn mang theo một cảm giác thần bí, hắn trông thấy trong đó ẩn chứa bí vân hóa thành hình tròn, dường như là trận pháp của thiên địa, giống như hấp thu đồ vật thần bí từ bốn phương tám hướng.

- Rốt cuộc là có chuyện gì?

Tần Phàm nhướng mày, sau đó bay vào trong hòn đảo dò xét, hiện tại thực lực của hắn có thể được xưng là đảo chú Đế cấp, lá gan thật lớn.

- Lão đại.

Tiểu Chiến lúc này cũng theo tới.

- Ân, động vật biển tám kiếp bán thần giải quyết xong rồi?

Tần Phàm dừng lại hỏi.



- Đã giải quyết xong rồi, nhưng mà phát hiện có vô số động vật biển ở bên ngoài chạy tới! Trong đó có rất nhiều tám kiếp bán thần, thậm chí cửu kiếp bán thần cũng có mười con!

Tiểu Chiến lòng còn sợ hãi nói.

Đảo sương mù đáng sợ, bên ngoài đáng sợ hơn!

- Động vật biển cửu kiếp bán thần có tới mười đầu?

Tần Phàm cũng đã giật mình.

- Vâng, lão đại, ta đã nhìn qua rồi, trên mặt biển động ngịt, ta cảm giác được trong đó có không ít con vô cùng cường đại, ta nghĩ đó là chín kiếp bán thần! Tám kiếp bán thần nhiều không kể xiết.

Tiểu Chiến vỗ bộ ngực nói, xem ra là bị hù sợ rồi.

Dùng thực lực của hắn bây giờ đối phó trên mười đầu động vật biển tám kiếp bán thần không có gì, thậm chí động vật biển chín kiếp bán thần cũng miễn cưỡng ứng phó, nhưng hiện tại số lượng đã vượt qua tưởng tượng của hắn!

Lại càng có vô số động vật biển khác đang tới!

- Lão đại, số lượng động vật biển này tùy tiện cũng có thể phá một hòn đảo đấy!

Tiểu Chiến run rẩy nói.

- Ta đi xem.

Tần Phàm cau mày, xuyên qua sương mù dày đặc đi ra, phát hiện quả nhiên như Tiểu Chiến đã nói, thời điểm này có vô số động vật biển đang chạy tới, hơn nữa nhìn đám động vật biển này có chút quỷ dị.

Hắn vội vàng lui vào trong phạm vi đảo sương mù.

Nhiều động vật biển như vậy chính hắn cũng không làm gì được.

- Không phải là là ta trong lúc đấu với con động vật biển tám kiếp bán thần đưa chúng tới chứ?

Tiểu Chiến lúc này có chút thấp thỏm.

- Hẳn không phải đâu, những động vật biển tới nơi này nhất định là có nguyên nhân. Chúng ta đi vào đảo xem sao.

Tần Phàm lắc đầu nói ra, sau đó dẫn đầu hạ xuống hòn đảo này.

Mà mới hạ xuống thì hắn cả kinh rồi.

Trước mắt xuất hiện mấy chục bộ xương khô, mà trên xương khô này lại có thiên thần trận vân.

Tần Phàm cùng Tiểu Chiến cứ như vậy hạ xuống đảo sương mù, thời điểm này bọn họ vô cùng hung hiểm.

Ở bên ngoài sương mù có ngàn vạn động vật biển, những động vật biển này thực lực vô cùng cường hãn, ngay cả bọn họ cũng khó ứng phó, may mắn những động vật biển này không xông vào phạm vi sương mù, chỉ vây quanh bên ngoài sương mù mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook