Chương 782: Dọa bỏ chạy. (1)
Hỏa Thụ
07/04/2014
Lần này phi luân chuyển động thật nhanh, phạm vi hơn ngàn thước chung
quanh phát ra tiếng nổ lớn, vô số long quyển phong cũng đột nhiên mọc
lên từ mặt đất, từng đợt sức gió mãnh liệt bàng bạc cuốn tới!
Phi luân phảng phất trong nháy mắt biến thành lốc xoáy thật lớn, điên cuồng cắn nuốt năng lượng phong hẹ, phát ra tiếng rít gào thét chấn động thiên địa, tựa hồ như muốn chấn rung trăng sao rơi xuống đất.
- Rốt cục bị ta làm cho ngươi phải ngay mặt giao chiến rồi sao?
Thấy vậy thân hình đang xông tới của Tần Phàm cũng ngừng lại, hắn biết lúc này Phong Bạch Vũ đã bị hắn làm không cách nào trốn tránh, chỉ phải ngay mặt đối chiến.
Đương nhiên, Phong Bạch Vũ tuyệt đối đủ tự tin đối với chiêu thức này mới dám làm như thế.
- Vậy thì một chiêu quyết thắng đi!
Ngay sau đó, hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, thu lại Vương Trù Đao, xác định muốn sử dụng Chu Thiên Tinh La Quyền đến so đấu cùng đối phương.
Hiện giờ hắn đã cảm ứng được viên mẫu tinh Vũ Thiên đại lục trong bảy viên tinh thần, hắn đối với uy lực môn vũ kỹ kia đã đồng dạng có đủ tự tin.
Cường cường va chạm, thiên tài tranh chấp! Đến tột cùng là ai thắng lợi? Cả song phương đều đủ tự tin, ánh mắt va chạm cũng đã tạo ra hoa lửa, rõ ràng đều không hề có chút nhượng bộ!
Phi luân của Phong Bạch Vũ bay lên, không ngừng hấp thu lực lượng phong hệ truyền tới khắp bốn phía.
Khiến phạm vi trong vòng trăm thước đều là cuồng phong gào thét giận dữ, gió lốc cuồn cuộn, gió giục mây vần, tinh chấn cửu thiên!
Dần dần, trong phạm vi trăm thước, phong đao phong nhận phong kiếm bay lên, phong long phong hổ phong lang bắt đầu không ngừng thành hình trong hư không, đủ loại tiếng gầm vang lên bên tai không dứt, phảng phất như hoàn toàn nắm giữa thế giới phong hệ trong tay.
Ngược lại bên ngoài trăm thước lại gió êm sóng lặng, lặng ngắt như tờ, tựa hồ toàn bộ sức gió đều bị rút sạch, một mảnh yên tĩnh!
Những người tham gia đại hội anh hùng săn thú đang có mặt trên bình nguyên cũng không khỏi cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhìn về phương hướng kia, ngay cả một ít võ tôn cường giả cũng lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
- Đây là nguyên khí phong hệ cường đại ba động, lần này trong đại hội anh hùng có thể nắm giữ được sức gió mạnh mẽ như vậy trong tay, chỉ có một mình Phong Bạch Vũ mà thôi. Thế nhưng hắn cũng bị dồn tới mức độ này, lần này hắn gặp phải đối thủ là ai? Chẳng lẽ là Vân Phi Hồng? Hay là mấy nửa bước võ thánh khác?
Rất nhiều người vào lúc này đều đang suy đoán, vừa khiếp sợ với thực lực cường hãn của Phong Bạch Vũ, đều cảm thấy tò mò với đối thủ hiện tại của hắn.
Nhưng không có bao nhiêu người dám tới gần quan sát, chỉ từ thanh thế kinh khủng mà xem, một khi hai người toàn lực va chạm, phạm vi vài chục dặm đều sẽ chịu ảnh hưởng! Nếu không cẩn thận chọc giận một trong hai người, hậu quả thật sự khó lường!
Tuy rằng vẫn không thể khẳng định một người khác là ai, nhưng có thể cùng Phong Bạch Vũ trở thành đối thủ, không cần nói là người tầm thường!
Mà ở bên kia, sắc mặt Tần Phàm càng thêm ngưng trọng, hắn trảm nghịch thành tôn, mặc dù đối với nguyên khí đối địch có chút tác dụng áp chế, nhưng phong hệ nguyên lực lại không thuộc ngũ hành, hắn cũng không thể tạo thành ảnh hưởng quá lớn cho Phong Bạch Vũ.
Chẳng qua hiện nay hắn đã đột phá tới lục cấp võ tôn cảnh giới, hơn nữa còn có thể cảm ứng được bảy viên tinh thần!
Bảy viên tinh thần!
Tuy rằng hắn chỉ có thể hấp thu được một bộ phận năng lượng nhỏ trong bảy viên tinh thần, nhưng chỉ nói tinh thần lực bên trong cũng đã thật khủng bố, nếu toàn lực phát huy cũng chưa chắc kém hơn uy lực một chiêu này của đối phương.
Đương nhiên, kết quả cụ thể phải so đấu qua mới biết được.
Tóm lại Tần Phàm cũng không dễ dàng đánh mất tin tưởng, lúc này hư ảnh sáu viên tinh thần quay chung quanh mặt trời bên trong não vực của hắn chậm rãi chuyển động, tiếp theo phảng phất giống như quần tinh rơi xuống, chẳng khác gì thác nước tràn xuống nhân gian, tinh quang không ngừng nhấp nháy chiếu sáng.
Trời sinh dị tượng, mặt đất chấn động.
Bảy viên tinh thần ngưng tụ tinh thần lực, ẩn chứa bảy bảy bốn mươi chín loại biến hóa, tinh la vận chuyển, đan thành ngôi sao bảy cánh, thật giống như trận pháp khổng lồ do thiên nhiên hình thành, liên tục không ngừng ngưng tụ lên năng lượng cường đại.
Bên trong truyền ra năng lượng ba động phát ra quang mang vô cùng chói mắt, bên trong đêm đen bao trùm lấy Yêu Thú bình nguyên, phảng phất như vầng mặt trời chói chan rơi xuống, làm cho người ta có loại cảm giác như trời đã sáng!
Tần Phàm giờ khắc này giống như tinh quân hạ phàm, liếc nhìn chúng sinh!
Thanh thế như vậy khiến mọi người trên bình nguyên đều chăm chú nhìn qua, thậm chí càng kinh ngạc hơn vừa rồi, loại cảm giác này đối với mọi người mà nói thật có chút xa lạ, theo bọn họ hiểu biết, trong năm nửa bước võ thánh tựa hồ cũng không có ai biết sử dụng loại vũ kỹ đặc thù này!
- Chẳng lẽ lần đại hội anh hùng săn thú này đã phát sinh biến hóa gì sao?
Ánh mắt mọi người đều nhìn về hướng gió lốc tuôn ra, cùng tinh quang sáng ngời kia, trong lòng suy đoán đủ loại tâm tư.
Một mảnh địa phương kia gió giục mây vần, thiên địa biến sắc, vũ kỹ của Tần Phàm cùng Phong Bạch Vũ đều đã chuẩn bị xong, từng trận trận ám lôi bắt đầu khởi động, thanh âm truyền ra, kéo theo thần kinh của mọi người.
Lúc này phi luân khổng lồ đang chuyển động cực nhanh, thậm chí khiến cho không gian đều chấn động, từ khắp bốn phía biến thành trống rỗng như khu vực chân không. Đôi mắt Phong Bạch Vũ lạnh lùng, hắn không thể tưởng được Tần Phàm có thể nắm giữ được vũ kỹ cường đại như vậy, nhưng lúc này đã không còn thời gian cho phép hắn do dự.
- Tần Phàm, chung kết đi!
Ngay sau đó, trong miệng Phong Bạch Vũ quát lạnh dữ tợn, ngay lập tức phi luân gợi lên gió lốc, trực tiếp hướng Tần Phàm bắn tới cực nhanh!
Cuồng phong gầm lên giận dữ, như muốn thổi bay ánh sao đầy trời, phong luân chuyển động, phàm là những nơi đi qua trên mặt đất đều bị thổi tung hết thảy, tựa hồ còn xen lẫn vô số cát đá hướng Tần Phàm bay tới.
Trong cuồng phong, trăm binh chém giết, bách thú chạy chồm!
Thanh thế như dời non lấp bể, phảng phất như có ngọn núi chắn ngang phía trước cũng sẽ bị trực tiếp thổi bay!
Tuy rằng phong luân còn cách một khoảng cách, nhưng phong luân còn chưa đến, mà từng luồng gió mạnh đã đến, dưới sức gió cường đại như vậy ngay cả Tần Phàm cũng bị một ít ảnh hưởng, không thể không sử dụng nguyên khí chống đỡ đứng vững trên mặt đất.
Hắn biết không thể chờ đợi thêm nữa!
Tinh quang ngưng tụ trên nắm tay, tinh thần lực mênh mông mãnh liệt làm mắt mở không ra, rốt cục Tần Phàm đánh ra một quyền tới phía trước, thất tinh tạo ra đồ hình độc đáo, bộ dạng giống như vây quanh tiểu thái dương trực tiếp xoay tròn với tốc độ cao!
- Oanh!
Vô luận là phong luân hay tiểu thái dương, tốc độ bay tới thật nhanh, cho nên rất nhanh đã gặp nhau trên không trung, gió giục mây vần phong vân biến sắc, nhất thời tóe phát ra một luồng năng lượng nổ mạnh kinh thiên động địa, khiến cả không gian như bị phá vỡ.
Phi luân phảng phất trong nháy mắt biến thành lốc xoáy thật lớn, điên cuồng cắn nuốt năng lượng phong hẹ, phát ra tiếng rít gào thét chấn động thiên địa, tựa hồ như muốn chấn rung trăng sao rơi xuống đất.
- Rốt cục bị ta làm cho ngươi phải ngay mặt giao chiến rồi sao?
Thấy vậy thân hình đang xông tới của Tần Phàm cũng ngừng lại, hắn biết lúc này Phong Bạch Vũ đã bị hắn làm không cách nào trốn tránh, chỉ phải ngay mặt đối chiến.
Đương nhiên, Phong Bạch Vũ tuyệt đối đủ tự tin đối với chiêu thức này mới dám làm như thế.
- Vậy thì một chiêu quyết thắng đi!
Ngay sau đó, hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, thu lại Vương Trù Đao, xác định muốn sử dụng Chu Thiên Tinh La Quyền đến so đấu cùng đối phương.
Hiện giờ hắn đã cảm ứng được viên mẫu tinh Vũ Thiên đại lục trong bảy viên tinh thần, hắn đối với uy lực môn vũ kỹ kia đã đồng dạng có đủ tự tin.
Cường cường va chạm, thiên tài tranh chấp! Đến tột cùng là ai thắng lợi? Cả song phương đều đủ tự tin, ánh mắt va chạm cũng đã tạo ra hoa lửa, rõ ràng đều không hề có chút nhượng bộ!
Phi luân của Phong Bạch Vũ bay lên, không ngừng hấp thu lực lượng phong hệ truyền tới khắp bốn phía.
Khiến phạm vi trong vòng trăm thước đều là cuồng phong gào thét giận dữ, gió lốc cuồn cuộn, gió giục mây vần, tinh chấn cửu thiên!
Dần dần, trong phạm vi trăm thước, phong đao phong nhận phong kiếm bay lên, phong long phong hổ phong lang bắt đầu không ngừng thành hình trong hư không, đủ loại tiếng gầm vang lên bên tai không dứt, phảng phất như hoàn toàn nắm giữa thế giới phong hệ trong tay.
Ngược lại bên ngoài trăm thước lại gió êm sóng lặng, lặng ngắt như tờ, tựa hồ toàn bộ sức gió đều bị rút sạch, một mảnh yên tĩnh!
Những người tham gia đại hội anh hùng săn thú đang có mặt trên bình nguyên cũng không khỏi cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhìn về phương hướng kia, ngay cả một ít võ tôn cường giả cũng lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
- Đây là nguyên khí phong hệ cường đại ba động, lần này trong đại hội anh hùng có thể nắm giữ được sức gió mạnh mẽ như vậy trong tay, chỉ có một mình Phong Bạch Vũ mà thôi. Thế nhưng hắn cũng bị dồn tới mức độ này, lần này hắn gặp phải đối thủ là ai? Chẳng lẽ là Vân Phi Hồng? Hay là mấy nửa bước võ thánh khác?
Rất nhiều người vào lúc này đều đang suy đoán, vừa khiếp sợ với thực lực cường hãn của Phong Bạch Vũ, đều cảm thấy tò mò với đối thủ hiện tại của hắn.
Nhưng không có bao nhiêu người dám tới gần quan sát, chỉ từ thanh thế kinh khủng mà xem, một khi hai người toàn lực va chạm, phạm vi vài chục dặm đều sẽ chịu ảnh hưởng! Nếu không cẩn thận chọc giận một trong hai người, hậu quả thật sự khó lường!
Tuy rằng vẫn không thể khẳng định một người khác là ai, nhưng có thể cùng Phong Bạch Vũ trở thành đối thủ, không cần nói là người tầm thường!
Mà ở bên kia, sắc mặt Tần Phàm càng thêm ngưng trọng, hắn trảm nghịch thành tôn, mặc dù đối với nguyên khí đối địch có chút tác dụng áp chế, nhưng phong hệ nguyên lực lại không thuộc ngũ hành, hắn cũng không thể tạo thành ảnh hưởng quá lớn cho Phong Bạch Vũ.
Chẳng qua hiện nay hắn đã đột phá tới lục cấp võ tôn cảnh giới, hơn nữa còn có thể cảm ứng được bảy viên tinh thần!
Bảy viên tinh thần!
Tuy rằng hắn chỉ có thể hấp thu được một bộ phận năng lượng nhỏ trong bảy viên tinh thần, nhưng chỉ nói tinh thần lực bên trong cũng đã thật khủng bố, nếu toàn lực phát huy cũng chưa chắc kém hơn uy lực một chiêu này của đối phương.
Đương nhiên, kết quả cụ thể phải so đấu qua mới biết được.
Tóm lại Tần Phàm cũng không dễ dàng đánh mất tin tưởng, lúc này hư ảnh sáu viên tinh thần quay chung quanh mặt trời bên trong não vực của hắn chậm rãi chuyển động, tiếp theo phảng phất giống như quần tinh rơi xuống, chẳng khác gì thác nước tràn xuống nhân gian, tinh quang không ngừng nhấp nháy chiếu sáng.
Trời sinh dị tượng, mặt đất chấn động.
Bảy viên tinh thần ngưng tụ tinh thần lực, ẩn chứa bảy bảy bốn mươi chín loại biến hóa, tinh la vận chuyển, đan thành ngôi sao bảy cánh, thật giống như trận pháp khổng lồ do thiên nhiên hình thành, liên tục không ngừng ngưng tụ lên năng lượng cường đại.
Bên trong truyền ra năng lượng ba động phát ra quang mang vô cùng chói mắt, bên trong đêm đen bao trùm lấy Yêu Thú bình nguyên, phảng phất như vầng mặt trời chói chan rơi xuống, làm cho người ta có loại cảm giác như trời đã sáng!
Tần Phàm giờ khắc này giống như tinh quân hạ phàm, liếc nhìn chúng sinh!
Thanh thế như vậy khiến mọi người trên bình nguyên đều chăm chú nhìn qua, thậm chí càng kinh ngạc hơn vừa rồi, loại cảm giác này đối với mọi người mà nói thật có chút xa lạ, theo bọn họ hiểu biết, trong năm nửa bước võ thánh tựa hồ cũng không có ai biết sử dụng loại vũ kỹ đặc thù này!
- Chẳng lẽ lần đại hội anh hùng săn thú này đã phát sinh biến hóa gì sao?
Ánh mắt mọi người đều nhìn về hướng gió lốc tuôn ra, cùng tinh quang sáng ngời kia, trong lòng suy đoán đủ loại tâm tư.
Một mảnh địa phương kia gió giục mây vần, thiên địa biến sắc, vũ kỹ của Tần Phàm cùng Phong Bạch Vũ đều đã chuẩn bị xong, từng trận trận ám lôi bắt đầu khởi động, thanh âm truyền ra, kéo theo thần kinh của mọi người.
Lúc này phi luân khổng lồ đang chuyển động cực nhanh, thậm chí khiến cho không gian đều chấn động, từ khắp bốn phía biến thành trống rỗng như khu vực chân không. Đôi mắt Phong Bạch Vũ lạnh lùng, hắn không thể tưởng được Tần Phàm có thể nắm giữ được vũ kỹ cường đại như vậy, nhưng lúc này đã không còn thời gian cho phép hắn do dự.
- Tần Phàm, chung kết đi!
Ngay sau đó, trong miệng Phong Bạch Vũ quát lạnh dữ tợn, ngay lập tức phi luân gợi lên gió lốc, trực tiếp hướng Tần Phàm bắn tới cực nhanh!
Cuồng phong gầm lên giận dữ, như muốn thổi bay ánh sao đầy trời, phong luân chuyển động, phàm là những nơi đi qua trên mặt đất đều bị thổi tung hết thảy, tựa hồ còn xen lẫn vô số cát đá hướng Tần Phàm bay tới.
Trong cuồng phong, trăm binh chém giết, bách thú chạy chồm!
Thanh thế như dời non lấp bể, phảng phất như có ngọn núi chắn ngang phía trước cũng sẽ bị trực tiếp thổi bay!
Tuy rằng phong luân còn cách một khoảng cách, nhưng phong luân còn chưa đến, mà từng luồng gió mạnh đã đến, dưới sức gió cường đại như vậy ngay cả Tần Phàm cũng bị một ít ảnh hưởng, không thể không sử dụng nguyên khí chống đỡ đứng vững trên mặt đất.
Hắn biết không thể chờ đợi thêm nữa!
Tinh quang ngưng tụ trên nắm tay, tinh thần lực mênh mông mãnh liệt làm mắt mở không ra, rốt cục Tần Phàm đánh ra một quyền tới phía trước, thất tinh tạo ra đồ hình độc đáo, bộ dạng giống như vây quanh tiểu thái dương trực tiếp xoay tròn với tốc độ cao!
- Oanh!
Vô luận là phong luân hay tiểu thái dương, tốc độ bay tới thật nhanh, cho nên rất nhanh đã gặp nhau trên không trung, gió giục mây vần phong vân biến sắc, nhất thời tóe phát ra một luồng năng lượng nổ mạnh kinh thiên động địa, khiến cả không gian như bị phá vỡ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.