Đan Vũ Càn Khôn

Chương 830: Đối chiến Vân Phi Hồng. (2)

Hỏa Thụ

12/04/2014

Dù sao, ở thời điểm này đã không có người sẽ coi thiếu niên áo xanh trong tràng kia là tiểu tử miệng còn hôi sữa, coi như là những Bát cấp cấp Võ Tôn cường giả kia, trong nội tâm đối với Tần Phàm chỉ có thể là bội phục.

Lúc này Vân Phi Hồng tự nhiên cũng là không để ý đến tuổi thọ của Tần Phàm, chỉ là coi đối phương trở thành đối thủ đồng cấp cùng mình.

- Tần Phàm, kỳ thật lúc mới đầu, thời điểm nghe được tên cùng sự tích của ngươi, ta đối với ngươi rất có hứng thú, Kỳ Tích Chi Tử, nhiều lần sáng tạo kỳ tích, khi đó liền biết rõ ngươi là một nhân vật khó lường.

- Không thể tưởng được hôm nay chúng ta rốt cục có cơ hội nhìn thấy, hơn nữa còn có cơ hội chiến một trận, thật sự là rất có ý tứ.

Vào lúc này Vân Phi Hồng nhìn Tần Phàm đối diện, trong miệng mang theo khẽ cười nói, thanh âm bình thản không vội, bình tĩnh mà tràn ngập tự tin.

- Vân huynh cất nhắc tại hạ rồi, có thể cùng Vân huynh chiến một trận, cũng là hạnh vận của ta.

Vào lúc đó Tần Phàm cũng khách khí nói, lúc trước kỳ thật hắn cũng ngầm trộm nghe qua một ít sự tình về bào đệ của Vân Phi Dương này, biết rõ người này ở Đại Ly quốc cũng là có danh khí không nhỏ, thậm chí so với huynh trưởng của hắn cũng là không sai biệt nhiều.

Vân Phi Hồng có thể ở dưới quầng sáng trác tuyệt như vậy của Vân Phi Dương, còn có thể làm cho người không thể bỏ qua, trên thực tế Tần Phàm đối với hắn cũng là hết sức bội phục.

- Ha ha, ngoại giới đều truyền nói ngươi là nhân vật có thể siêu việt huynh trưởng ta, trước kia có lẽ ta có một ít không tin, nhưng hôm nay vừa thấy, ta ngược lại là nhiều thêm một tí mong đợi.

- Kỳ thật ta cũng muốn siêu việt huynh trưởng của ta, đáng tiếc là một mực không có thể thành công, nếu như ngươi có thể thành công, ngược lại là thay ta bớt một ngụm ác khí.

Lúc này Vân Phi Hồng rất thẳng thắng vừa cười vừa nói.

- Tần Phàm cảm tạ Vân huynh coi trọng rồi, võ đạo là ở chỗ không ngừng siêu việt chính mình, mặc dù tại hạ không có nghĩ tới muốn siêu việt lệnh huynh, nhưng mà ta truy cầu đối với võ đạo, cho tới bây giờ sẽ không bao giờ đình chỉ.

Một phần tiêu sái cùng phong độ này của Vân Phi Hồng lại để cho Tần Phàm cũng không khỏi thuyết phục, hắn lập tức hơi có chút ngưng trọng nói.

Hắn ở trên võ đạo, tốc độ tăng lên đích thật là nhanh đến kinh người, bất quá hắn cũng không có vì vậy mà mất phương hướng của mình, hắn một mực đều kiên trì võ đạo chính mình, truy tìm đỉnh phong, khống chế vận mệnh của mình, tuy bị rất nhiều ngăn trở cùng đả kích, nhưng chưa từng có cải biến qua!



Hắn không có tâm so sánh quá lớn, nhưng có đan dược cùng ma chủng trợ giúp, hắn cũng không cho là mình sẽ thua bởi bất luận thiên tài nào.

Hơn nữa chính yếu nhất chính là hắn thua không nổi! Vân Phi Dương chưa đủ bốn mươi tuổi đã thành tựu Võ Thánh cường giả, cái này đối với toàn bộ Vũ Thiên đại lục mà nói đều xem như đệ nhất thiên tài bách niên khó gặp rồi, nhưng đối với Tần Phàm mà nói, còn xa xa chưa đủ!

Trong lòng của hắn không có quên cùng Càn Kinh Tần gia ước hẹn năm năm!

Còn có hơn ba năm mà thôi! Hắn phải ở trong hơn ba năm thời gian này đột phá đến Võ Thánh chi cảnh! Nếu không hắn chống lại Võ Thánh Tần Quan cường đại kia của Càn Kinh Tần gia, căn bản không có bất luận phần thắng gì!

Một khi hắn thua, toàn bộ Nam Phong Tần gia kia đều cùng hắn gặp nạn!

Cho nên hắn không thể thua!

- Võ đạo là ở chỗ không ngừng siêu việt chính mình, nói hay lắm! Không hổ là Kỳ Tích Chi Tử! Hiện tại ta đối với một trận chiến này, cảm thấy càng có hứng thú! Bởi vì ta biết rõ ngươi nhất định sẽ không làm ta thất vọng!

Nghe vậy, Vân Phi Hồng ở đối diện cũng không khỏi động dung tán dương, trong lòng của hắn biết rõ, có thể nói ra một câu như vậy, tuyệt đối là thế hệ có ý chí võ đạo cực kỳ kiên định, khó trách đối phương có thể tuổi còn trẻ liền có thành tựu cao như vậy, cái này tuyệt không phải chỉ là dựa vào kỳ ngộ có thể chồng chất lên.

- Võ đạo ở chỗ không ngừng siêu việt chính mình?

Nghe được một câu nói kia của Tần Phàm, kỳ thật không chỉ là Vân Phi Hồng, rất nhiều cường giả vây xem cũng không khỏi lộ ra biểu lộ như có điều suy nghĩ.

Võ đạo ở chỗ không ngừng siêu việt chính mình!

Không có mang theo tương đối chi tâm nhất định phải siêu việt người khác, nhưng mà đã vượt qua chính mình, dĩ nhiên là có thể siêu việt người khác! Chỉ có truy cầu chấp nhất đối với võ đạo, cuối cùng nhất mới có thể bao trùm, siêu thoát hết thảy!

Ý nghĩa sau lưng của một câu nói kia, là ý chí võ đạo kiên định nhất!



Không thể không nói, vô luận là vừa rồi thời điểm đối chiến Xích Viêm Lôi Viên, hay là cướp đoạt Bát cấp Yêu Tinh Hạch, Tần Phàm đều chưa từng có hiển lộ qua bối rối chi sắc, cái này đại biểu chính là ý chí võ đạo vô cùng kiên định!

Chứng kiến một phần trấn định này của Tần Phàm, rất nhiều người cũng không khỏi mặc cảm.

Cũng bởi vì một câu nói kia của Tần Phàm, ngược lại là có không ít người đối với thiếu niên áo xanh tuổi không lớn này xem trọng thêm vài phần.

Đương nhiên, cũng có người đối với tự tin bình tĩnh của Vân Phi Hồng tỏ vẻ thưởng thức, cảm thấy hắn là đã tính trước.

Tóm lại, mọi người đối với trận giao chiến của hai người này, ngược lại lộ ra càng thêm chờ mong lên. Từng ánh mắt nóng rực đánh giá trong tràng, tất cả mọi người không thể chờ đợi được mong mỏi chiến đấu chính thức bắt đầu, rất muốn biết hai người này đến tột cùng là ai mạnh ai yếu.

- Ha ha, Vân huynh, xem ra tất cả mọi người đã có chút đợi không kịp, không bằng chúng ta bắt đầu đi.

Cảm giác được ánh mắt chung quanh, lúc này Tần Phàm vẫn là thong dong tự nhiên, nhìn về phía Vân Phi Hồng đối diện mỉm cười nói ra.

- Tốt, đến, chúng ta thống khoái chiến một trận a!

Nghe vậy, lúc này Vân Phi Hồng phất áo bào một cái nói ra, lập tức tựa hồ là quanh thân hắn có mây mù nồng đậm phát ra, trong nháy mắt liền khiến trong tràng trở nên mù mịt, tựa như là một lĩnh vực của hắn, ở bên trong lĩnh vực này, hắn là Chiến Thần!

Sau một khắc, hắn nắm chặt trường thương màu bạc trong tay, hai mắt hiện ra tinh quang, rốt cục khí thế trở nên phi thăng.

Dưới chân đạp mạnh, cả người của hắn liền hóa thành một đạo tàn ảnh bạch sắc, hắn mỗi bước ra một bước, trong hư không liền có từng tiếng xé gió truyền đến, tốc độ nhanh như sấm quang!

Vào lúc này, những người vây xem kia, cách vài trăm mét khoảng cách, vẫn là cảm thấy trong mây mù kia có cảm giác mát lạnh xâm nhập mà đến, loại cảm giác mát lạnh này không giống như là băng tuyết, nhưng lại để cho người cảm thấy trong đó ẩn chứa lực lượng thần bí, tựa hồ tùy thời đều có thể hóa thành Vân Long đem người thôn phệ.

- Vậy thì thống khoái chiến một trận!

Một bên kia, Tần Phàm cũng cảm nhận được trước mặt truyền đến một cổ khí thế bức nhân, như là có sóng to gió lớn, phô thiên cái địa, làm cho lòng hắn thoáng co rút lại, nhưng sau đó hai mắt của hắn ngưng tụ, khí thế lập tức như núi lửa bộc phát, đột nhiên rung chuyển Thiên Địa!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook