Chương 1490: Đuổi giết đến cặn bã. (2)
Hỏa Thụ
09/06/2014
Mà ở một ngọn núi cách trung tâm Sát Lục Bí Cảnh tương đối gần, Vân Thiên mặc một thân áo bào trắng, lúc này cũng ngẩng đầu nhìn tồn tại khủng bố trên bầu trời kia.
Xem xét phía dưới, sắc mặt tuấn mỹ của hắn lộ ra có chút âm trầm.
Hắn không phải là không giống như Mạc Thiên Dương, đối với giải quán quân này có dã tâm thật lớn, đồng dạng cho rằng lúc này đây đối thủ cũng chỉ có hai gã Lục kiếp Bán Thần khác, nhưng bây giờ chứng kiến một chiêu vũ kỹ này, hắn cảm giác được mình có chút dao động.
Tuy lúc này hắn không ở dưới uy thế của một chiêu vũ kỹ kia, không thể rõ ràng cảm giác đến uy lực chân thật của nó, nhưng chỉ là từ địa phương rất xa chứng kiến Ma Tướng kia liền để cho hắn sinh ra một loại cảm giác kiêng kị.
Bất quá hắn cảm giác được loại khí tức này cũng không giống như là hai Lục kiếp Bán Thần Mạc Thiên Dương cùng La Phong khác phát ra, mà là lộ ra tương đối lạ lẫm.
- Đây là thuộc về Chung Cực cấp Bán Thần kỹ, hơn nữa có lẽ ít nhất cũng đã nắm giữ đến trình độ tiểu thành.
Uy thế trên bầu trời tựa hồ muốn dần dần tán đi, lập tức Vân Thiên nắm chặt nắm đấm, trong miệng lạnh lùng nói ra:
- Bất quá nếu đụng phải ta, cũng nhất định sẽ trảm hắn ở dưới thân kiếm.
Làm một Lục kiếp Bán Thần, hắn cũng có được tự tin của mình.
Ước chừng ở ngoài ngàn dặm, trong một đầm lầy u ám.
La Phong mặc áo bào trắng có hoa văn Hồng Mai, tướng mạo anh tuấn, lúc này một tay cầm một cây Tử Kim trường thương, ánh mắt lạnh lùng hành tẩu ở trong đó. Đang đi tới, thần sắc hắn bỗng nhiên khẽ động, đột nhiên ngừng lại.
Quay đầu nhìn về phía trong một bụi cỏ rậm rạp.
Tiếp theo trong nháy mắt, Tử Kim trường thương trong tay hắn đột nhiên chấn động, bí mật mang theo một cổ Nguyên Giới vô cùng cường đại không ngừng ngưng tụ ở trong đó. Thời điểm lực lượng tựa hồ tăng lên tới cảnh giới cực hạn, trường thương cũng nổi lên một loại kim quang vô cùng nồng đậm.
- Chết!
Hai mắt hắn ngưng tụ, trong miệng lạnh như băng phun ra một ký tự đơn giản, lập tức Tử Kim trường thương trong tay bỗng nhiên rời tay, hóa thành một đạo tia chớp hào quang mà mắt thường cơ hồ khó có thể nhìn thấy.
Không gian bạo phá tầm đó, dùng một loại tốc độ không cách nào tưởng tượng rất nhanh xuyên qua đại đoạn khoảng cách, sau đó thẳng tắp bắn vào trong bụi cỏ.
- Ah…
Một tiếng hét thảm từ trong đó truyền đến, trong khoảng khắc lùm cây kia hoàn toàn hóa thành nát bấy, một đạo hào quang hồng sắc ở trong đó vòng vèo quay trở về.
Ngay sau đó, thiên tài quang văn ở cổ tay của La Phong gia tăng lên bốn cái.
Vừa rồi hắn vô cùng nhạy cảm phát hiện có người dự thi giấu ở trong bụi cỏ kia, hơn nữa là dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai đánh chết.
- Ồ?
Thu hồi trường thương cùng chiến lợi phẩm, La Phong vừa muốn rời khỏi, nhưng ngay lúc này hắn bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía phương xa, hắn cũng thấy được Ma Tướng cự đại kia, lập tức không khỏi nhướng mày:
- Đến tột cùng là ai, vậy mà có được thực lực như vậy.
Dùng thực lực của hắn, đối với người thi triển ra một chiêu vũ kỹ khủng bố này vẫn cảm giác được rất kiêng kị.
Bất quá ba Lục kiếp Bán Thần này, trong tuyển bạt thi đấu là ứng cử viên cho đoạt giải quán quân, cũng không nghĩ tới công kích như vậy là đến từ một Tứ kiếp Bán Thần thi triển, càng không có nghĩ tới Tứ kiếp Bán Thần này đã cùng ba người bọn họ từng có tiếp xúc qua.
...
Ở chỗ sơn cốc giao chiến.
Oanh!
Theo một tiếng bạo tạc cuối cùng kia truyền đến, đại địa vào lúc này tựa hồ bỗng nhiên trở nên vô cùng yên tĩnh .
Ở bên trong ánh mắt kinh ngạc rung động của nữ tử áo đỏ Nhâm Doanh kia, nắm đấm Ma Tướng nện xuống ẩn chứa chấn động đáng sợ, trực tiếp phá vỡ Nguyên Giới phòng ngự của bốn người Hạ Thiên, Minh Hiển, Tân Vô Kỵ, Yến Dương.
Năng lượng bạo tạc đáng sợ trùng kích lấy bốn phía, mang tất cả ra toàn bộ đại địa, tất cả cây cối cát đá ở trong nháy mắt toàn bộ hóa thành nát bấy.
Hư không ở trong thời gian ngắn ngủi xuất hiện một cái lỗ đen vô cùng lớn, bốn người Hạ Thiên ở trong tích tắc này sắc mặt đều trở nên trắng bệch, khí tức trên người lập tức hạ xuống tới cực điểm!
Chỉ chốc lát, hắc động kia liền đem bốn người nuốt vào.
Mà trước khi bốn người kia bị cắn nuốt vào, Nhâm Doanh thậm chí có thể chứng kiến có hai người đã là tại chỗ hóa thành thịt nát, huyết nhục bay múa đầy trời, lộ ra thập phần khủng bố.
Trực tiếp giết đến cặn bả!
Dù là hai người còn chưa có chết kia, lúc này cũng trở nên huyết nhục mơ hồ, đoán chừng cách cái chết không xa.
Bồng…
Nhưng vào lúc này, Ma Tướng cực lớn kia cũng rốt cục bắt đầu chậm rãi sụp đổ, hơn nữa rất nhanh hoàn toàn biến mất trên bầu trời, chỉ có một loại chấn động thần bí cường đại kia là lưu lại thật lâu không có tiêu tan đi.
- Còn thừa lại hai người.
Hai mắt của Tần Phàm y nguyên hàn quang bắn ra, sát khí tràn đầy.
Trực tiếp bị giết chết đi kia chính là Hạ Thiên cùng Yến Dương, người phía trước vốn bị trọng thương, người thứ hai là lực phòng ngự yếu kém, mà còn lại hai người Tân Vô Kỵ cùng Minh Hiển thì là vì nguyên khí mạnh hơn một bậc mà tránh được một kiếp.
Nhưng thấy Hạ Thiên cùng Yến Dương đã chết đi, hai người này đều lộ ra thần sắc vô cùng sợ hãi, còn lưu lại một hơi muốn quay người chạy trốn.
Bất quá, Tần Phàm sẽ không bỏ qua bọn hắn.
- Thanh Long Thám Trảo!
Tiếp theo trong nháy mắt, một tay của hắn lập tức hướng về phía trước thò ra, một Long trảo màu xanh cực lớn ở trong hư không xuất hiện, mang theo một loại khí tức Viễn Cổ cường đại, trực tiếp cuốn về phía Tân Vô Kỵ cùng Minh Hiển.
Bồng!
Long trảo kia vừa mới tiếp xúc đến Minh Hiển, thân thể hắn đã trọng thương liền không chịu nổi, rất nhanh đuổi theo hai người Hạ Thiên cùng Yến Dương, hóa thành thịt nát chết đi. Chỉ có Tân Vô Kỵ kia miễn cưỡng khởi động một tầng Nguyên Giới phòng ngự, ngăn cản được một kích này, sau đó bị Tần Phàm bắt tới trước mặt.
- Đợi một chút, Tần Phàm, ngươi có nhớ hay không, ban đầu ở trong thông đạo Viễn Cổ di chỉ kia, ta đã từng buông tha ngươi một mạng!
Vào lúc đó trên mặt Tân Vô Kỵ đã lộ ra vẻ tuyệt vọng, nhưng ở giãy dụa tầm đó, hắn bỗng nhiên lớn tiếng kêu lên.
- Ồ?
Nghe vậy, hai mắt của Tần Phàm có chút ngưng tụ.
Ba người Hạ Thiên, Minh Hiển, Yến Dương đã hóa thành huyết nhục, chỉ có hào quang đại biểu cho điểm tích lũy quang văn kia là bay đến trong cổ tay Tần Phàm, mà thời điểm Tần Phàm muốn đánh chết Tân Vô Kỵ, hắn bỗng nhiên là nhắc tới chuyện cũ.
Lúc này Tần Phàm đích thật là nhớ lại ban đầu thời điểm hắn tiến vào Viễn Cổ di chỉ, lúc đó hắn vẫn chỉ là một Võ Thánh, đã từng cùng Tân Vô Kỵ này ở bên trong di tích gặp nhau, lúc ấy hắn bởi vì biết rõ địch không qua đối phương, nên đưa ra một chiêu ước hẹn.
Cuối cùng hắn bằng vào huyết mạch Bất Tử Chu Tước cùng khí lực cường hãn ngạnh kháng một chiêu của Tân Vô Kỵ, trọng thương trở ra.
Xem xét phía dưới, sắc mặt tuấn mỹ của hắn lộ ra có chút âm trầm.
Hắn không phải là không giống như Mạc Thiên Dương, đối với giải quán quân này có dã tâm thật lớn, đồng dạng cho rằng lúc này đây đối thủ cũng chỉ có hai gã Lục kiếp Bán Thần khác, nhưng bây giờ chứng kiến một chiêu vũ kỹ này, hắn cảm giác được mình có chút dao động.
Tuy lúc này hắn không ở dưới uy thế của một chiêu vũ kỹ kia, không thể rõ ràng cảm giác đến uy lực chân thật của nó, nhưng chỉ là từ địa phương rất xa chứng kiến Ma Tướng kia liền để cho hắn sinh ra một loại cảm giác kiêng kị.
Bất quá hắn cảm giác được loại khí tức này cũng không giống như là hai Lục kiếp Bán Thần Mạc Thiên Dương cùng La Phong khác phát ra, mà là lộ ra tương đối lạ lẫm.
- Đây là thuộc về Chung Cực cấp Bán Thần kỹ, hơn nữa có lẽ ít nhất cũng đã nắm giữ đến trình độ tiểu thành.
Uy thế trên bầu trời tựa hồ muốn dần dần tán đi, lập tức Vân Thiên nắm chặt nắm đấm, trong miệng lạnh lùng nói ra:
- Bất quá nếu đụng phải ta, cũng nhất định sẽ trảm hắn ở dưới thân kiếm.
Làm một Lục kiếp Bán Thần, hắn cũng có được tự tin của mình.
Ước chừng ở ngoài ngàn dặm, trong một đầm lầy u ám.
La Phong mặc áo bào trắng có hoa văn Hồng Mai, tướng mạo anh tuấn, lúc này một tay cầm một cây Tử Kim trường thương, ánh mắt lạnh lùng hành tẩu ở trong đó. Đang đi tới, thần sắc hắn bỗng nhiên khẽ động, đột nhiên ngừng lại.
Quay đầu nhìn về phía trong một bụi cỏ rậm rạp.
Tiếp theo trong nháy mắt, Tử Kim trường thương trong tay hắn đột nhiên chấn động, bí mật mang theo một cổ Nguyên Giới vô cùng cường đại không ngừng ngưng tụ ở trong đó. Thời điểm lực lượng tựa hồ tăng lên tới cảnh giới cực hạn, trường thương cũng nổi lên một loại kim quang vô cùng nồng đậm.
- Chết!
Hai mắt hắn ngưng tụ, trong miệng lạnh như băng phun ra một ký tự đơn giản, lập tức Tử Kim trường thương trong tay bỗng nhiên rời tay, hóa thành một đạo tia chớp hào quang mà mắt thường cơ hồ khó có thể nhìn thấy.
Không gian bạo phá tầm đó, dùng một loại tốc độ không cách nào tưởng tượng rất nhanh xuyên qua đại đoạn khoảng cách, sau đó thẳng tắp bắn vào trong bụi cỏ.
- Ah…
Một tiếng hét thảm từ trong đó truyền đến, trong khoảng khắc lùm cây kia hoàn toàn hóa thành nát bấy, một đạo hào quang hồng sắc ở trong đó vòng vèo quay trở về.
Ngay sau đó, thiên tài quang văn ở cổ tay của La Phong gia tăng lên bốn cái.
Vừa rồi hắn vô cùng nhạy cảm phát hiện có người dự thi giấu ở trong bụi cỏ kia, hơn nữa là dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai đánh chết.
- Ồ?
Thu hồi trường thương cùng chiến lợi phẩm, La Phong vừa muốn rời khỏi, nhưng ngay lúc này hắn bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía phương xa, hắn cũng thấy được Ma Tướng cự đại kia, lập tức không khỏi nhướng mày:
- Đến tột cùng là ai, vậy mà có được thực lực như vậy.
Dùng thực lực của hắn, đối với người thi triển ra một chiêu vũ kỹ khủng bố này vẫn cảm giác được rất kiêng kị.
Bất quá ba Lục kiếp Bán Thần này, trong tuyển bạt thi đấu là ứng cử viên cho đoạt giải quán quân, cũng không nghĩ tới công kích như vậy là đến từ một Tứ kiếp Bán Thần thi triển, càng không có nghĩ tới Tứ kiếp Bán Thần này đã cùng ba người bọn họ từng có tiếp xúc qua.
...
Ở chỗ sơn cốc giao chiến.
Oanh!
Theo một tiếng bạo tạc cuối cùng kia truyền đến, đại địa vào lúc này tựa hồ bỗng nhiên trở nên vô cùng yên tĩnh .
Ở bên trong ánh mắt kinh ngạc rung động của nữ tử áo đỏ Nhâm Doanh kia, nắm đấm Ma Tướng nện xuống ẩn chứa chấn động đáng sợ, trực tiếp phá vỡ Nguyên Giới phòng ngự của bốn người Hạ Thiên, Minh Hiển, Tân Vô Kỵ, Yến Dương.
Năng lượng bạo tạc đáng sợ trùng kích lấy bốn phía, mang tất cả ra toàn bộ đại địa, tất cả cây cối cát đá ở trong nháy mắt toàn bộ hóa thành nát bấy.
Hư không ở trong thời gian ngắn ngủi xuất hiện một cái lỗ đen vô cùng lớn, bốn người Hạ Thiên ở trong tích tắc này sắc mặt đều trở nên trắng bệch, khí tức trên người lập tức hạ xuống tới cực điểm!
Chỉ chốc lát, hắc động kia liền đem bốn người nuốt vào.
Mà trước khi bốn người kia bị cắn nuốt vào, Nhâm Doanh thậm chí có thể chứng kiến có hai người đã là tại chỗ hóa thành thịt nát, huyết nhục bay múa đầy trời, lộ ra thập phần khủng bố.
Trực tiếp giết đến cặn bả!
Dù là hai người còn chưa có chết kia, lúc này cũng trở nên huyết nhục mơ hồ, đoán chừng cách cái chết không xa.
Bồng…
Nhưng vào lúc này, Ma Tướng cực lớn kia cũng rốt cục bắt đầu chậm rãi sụp đổ, hơn nữa rất nhanh hoàn toàn biến mất trên bầu trời, chỉ có một loại chấn động thần bí cường đại kia là lưu lại thật lâu không có tiêu tan đi.
- Còn thừa lại hai người.
Hai mắt của Tần Phàm y nguyên hàn quang bắn ra, sát khí tràn đầy.
Trực tiếp bị giết chết đi kia chính là Hạ Thiên cùng Yến Dương, người phía trước vốn bị trọng thương, người thứ hai là lực phòng ngự yếu kém, mà còn lại hai người Tân Vô Kỵ cùng Minh Hiển thì là vì nguyên khí mạnh hơn một bậc mà tránh được một kiếp.
Nhưng thấy Hạ Thiên cùng Yến Dương đã chết đi, hai người này đều lộ ra thần sắc vô cùng sợ hãi, còn lưu lại một hơi muốn quay người chạy trốn.
Bất quá, Tần Phàm sẽ không bỏ qua bọn hắn.
- Thanh Long Thám Trảo!
Tiếp theo trong nháy mắt, một tay của hắn lập tức hướng về phía trước thò ra, một Long trảo màu xanh cực lớn ở trong hư không xuất hiện, mang theo một loại khí tức Viễn Cổ cường đại, trực tiếp cuốn về phía Tân Vô Kỵ cùng Minh Hiển.
Bồng!
Long trảo kia vừa mới tiếp xúc đến Minh Hiển, thân thể hắn đã trọng thương liền không chịu nổi, rất nhanh đuổi theo hai người Hạ Thiên cùng Yến Dương, hóa thành thịt nát chết đi. Chỉ có Tân Vô Kỵ kia miễn cưỡng khởi động một tầng Nguyên Giới phòng ngự, ngăn cản được một kích này, sau đó bị Tần Phàm bắt tới trước mặt.
- Đợi một chút, Tần Phàm, ngươi có nhớ hay không, ban đầu ở trong thông đạo Viễn Cổ di chỉ kia, ta đã từng buông tha ngươi một mạng!
Vào lúc đó trên mặt Tân Vô Kỵ đã lộ ra vẻ tuyệt vọng, nhưng ở giãy dụa tầm đó, hắn bỗng nhiên lớn tiếng kêu lên.
- Ồ?
Nghe vậy, hai mắt của Tần Phàm có chút ngưng tụ.
Ba người Hạ Thiên, Minh Hiển, Yến Dương đã hóa thành huyết nhục, chỉ có hào quang đại biểu cho điểm tích lũy quang văn kia là bay đến trong cổ tay Tần Phàm, mà thời điểm Tần Phàm muốn đánh chết Tân Vô Kỵ, hắn bỗng nhiên là nhắc tới chuyện cũ.
Lúc này Tần Phàm đích thật là nhớ lại ban đầu thời điểm hắn tiến vào Viễn Cổ di chỉ, lúc đó hắn vẫn chỉ là một Võ Thánh, đã từng cùng Tân Vô Kỵ này ở bên trong di tích gặp nhau, lúc ấy hắn bởi vì biết rõ địch không qua đối phương, nên đưa ra một chiêu ước hẹn.
Cuối cùng hắn bằng vào huyết mạch Bất Tử Chu Tước cùng khí lực cường hãn ngạnh kháng một chiêu của Tân Vô Kỵ, trọng thương trở ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.