Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1729: Gặp phải Mộc Hoàng

Hỏa Thụ

11/07/2014

- Thực lực bây giờ của ta, tuy mới vừa vặn đột phá đến Bát kiếp Bán Thần Cự Đầu cường giả, nhưng ta vốn so với người cùng cảnh giới cường hơn rất nhiều, đoán chừng nếu như ta gặp lại đối thủ trình độ như Vân Chi Hạo kia, sẽ có thể nhẹ nhõm đánh bại a.

Tần Phàm âm thầm đánh giá lấy thực lực của mình.

Hắn có cái tự tin này.

Dù sao thời điểm hắn ở Lục kiếp Bán Thần đã có thể đánh bại Thất Kiếp Bán Thần rồi, hiện tại lực lượng Ma chủng hắn đã nắm giữ hơn phân nửa, hơn nữa cũng đã nắm giữ thành công bốn đại thần thông, Tứ đại ma thân, thực lực kia tự nhiên là mạnh đến nổi biến thái. . .

Thậm chí hắn cảm thấy gặp được những đảo chủ cường giả bài danh sau kia, hắn cũng chưa chắc không có lực đánh một trận, ít nhất sẽ không giống như trước đây chỉ có một còn đường chết rồi.

- Hiện tại ở bên trong Chư Thần chiến trường này, khắp nơi đều là nguy hiểm, lại phát hiện có hai Thiên Thần dư nghiệt như Liễu Tri Thánh cùng Mạnh Cương, hiện tại ta đột phá đến Bát kiếp Bán Thần Cự Đầu cường giả, như vậy coi như là có chỗ dựa vào, sẽ không quá bị động rồi.

Tần Phàm lại thầm nghĩ.

Hắn còn có bảo vật cường đại như Phiên Thiên Ấn, cũng có thể trợ giúp hắn một tay.

Đương nhiên, nếu hắn có thể nhanh chóng nắm giữ đến thần lực, như vậy Phiên Thiên Ấn phát huy ra tác dụng dĩ nhiên là sẽ càng lớn.

- Tốt, nếu như đã đi vào vòng trong. Cũng là thời điểm tiếp tục tìm kiếm Thần Thạch rồi.

Nghĩ tới đây, thân hình của hắn liền tại chỗ lóe lên, đi ra khỏi nơi đây.

Hắn vừa mới độ kiếp, nhất định là đưa tới rất nhiều người chú ý, ở lại chỗ này cũng không tránh khỏi sẽ khiến một ít phiền toái không cần thiết, mà bây giờ muốn nắm giữ thần lực, đồng dạng là cần phải tìm càng nhiều Thần Thạch hơn nữa.

Nơi đây không nên ở lâu.

Thời gian dần qua xâm nhập, Tần Phàm cẩn thận đi về phía trước.

Trong vòng trong chiến trường này, quả nhiên là so với ngoại vi chiến trường thì muốn lộ ra càng thêm hung hiểm, ở đây Không Gian Phong Bạo cùng vết nứt không gian đều hết sức lợi hại, hơn nữa số lượng cũng nhiều hơn, tùy thời một cái không cẩn thận sẽ rơi xuống trong đó.

Cho dù là Tần Phàm hiện tại, xem chừng rơi xuống trong vết nứt không gian này, muốn đi ra một lần nữa cũng thập phần khó khăn.

Bất quá hắn đã trở thành Cự Đầu cường giả, các phương diện năng lực tự nhiên cũng sẽ tăng lên sâu sắc, lực cảm ứng cũng là như thế, một khi có Không Gian Phong Bạo xuất hiện ở trong trăm mét, hắn có thể lập tức kịp phản ứng, hơn nữa nếu không phải cái loại khe hở hấp lực thật lớn, hắn còn có thể miễn cưỡng xuyên việt không gian kịp thời thoát ly.



Không thể không nói, Tần Phàm ở Ngũ kiếp Bán Thần đã bắt đầu nắm giữ năng lực xuyên việt không gian, hiện tại hắn nắm giữ năng lực này trở nên càng thêm thuần thục, tốc độ cùng khoảng cách vượt qua kia, thậm chí có thể thẳng bức đảo chủ cấp cường giả.

- Ồ? Rốt cục phát hiện một cỗ Thần Thi lần nữa rồi.

Sau khi Tần Phàm xuyên việt không gian, vừa mới bước ra liền lập tức không khỏi vui vẻ, bởi vì hắn chứng kiến cách mình không xa, lần nữa xuất hiện một khối Thạch Đầu cực lớn, tảng đá kia cùng trước đây hắn ở bên trong ngoại vi phát hiện, đều là cất dấu một cỗ thi thể thần bí, tinh quang sáng quắc, thập phần hấp dẫn người.

Bất quá lúc này đây rò rỉ ra là một cái chân, xương đùi cực lớn thoạt nhìn giống như là một cổ thụ che trời, huyết nhục đồng dạng đã theo năm tháng tan rã, chỉ còn lại xương cốt cứng rắn.

Đến gần một tí, hắn cũng đồng dạng có thể phát hiện mỗi một chỗ trên xương cốt này đều có được đường vân thần bí, những cái này hình thành trận pháp, thượng diện còn tản ra khí tức Thái Cổ thần bí cường đại, ngăn cách không biết bao nhiêu năm tuế nguyệt, y nguyên còn có một loại hấp lực nhàn nhạt, đây cũng là thiên trận mà Thiên Thần dùng để hấp thu tín ngưỡng lực rồi.

- Những Thiên Thần này, ít có tu luyện, cũng không cần trải qua nhiều hiểm khó, chỉ cần hấp thu tín ngưỡng lực của nhân loại là được rồi, mà nhân loại giống như là gia súc mà bọn hắn chăn nuôi...

Trải qua một hồi ảo cảnh vừa rồi kia, Tần Phàm càng thêm cảm khái.

Ở bên trong ảo cảnh kia, hắn phảng phất đặt mình trong đó, nhìn xem nhân loại trải qua các loại đau khổ.

Ông…

Mà vào lúc này, bỗng nhiên Tần Phàm cảm thấy không gian trước mặt truyền đến một tia chấn động huyền bí, sau đó trên tảng đá lớn kia là thời gian dần qua phiêu phù lên một bóng dáng sâu kín, miễn cưỡng có thể thấy được là một ảnh tượng cự nhân, một đoàn tối tăm mờ mịt, ở trong đó mang theo một loại khí tức Thái Cổ, như là U Linh, dày đặc khủng bố.

Tử Linh!

Trên thi thể này quả nhiên cũng là có Tử Linh thủ hộ.

Hai mắt của Tần Phàm có chút co rụt lại, đạm mạc nhìn gia hỏa trước mắt, hai mắt tái nhợt kia của đối phương đồng dạng là không có bất kỳ sinh cơ cùng cảm tình gì nhìn xem Tần Phàm.

Ngao…

Lúc này Tử Linh lộ ra càng cường đại hơn, một tiếng thét lên truyền đến, sau đó Tần Phàm phát hiện có một cảm giác lạnh như băng bao vây lấy hắn, sau đó sinh cơ cùng thể lực trên người hắn bắt đầu bị hấp thu, không ngừng xói mòn.

- Hừ, những Thiên Thần các ngươi này, khi còn sống hấp thu tín ngưỡng lực của nhân loại chúng ta, chết vẫn không chịu buông tha chúng ta.



Tần Phàm hừ lạnh một tiếng, trải qua kinh nghiệm trước đây, hắn cảm giác nội tâm của mình đối với Thiên Thần lộ ra càng thêm chán ghét rồi, chứng kiến Tử Linh này, hắn tự nhiên sinh ra lửa giận, một quyền trực tiếp đánh ra.

Hống hống hống hống hống hống…

Năm đầu Kỳ Lân trực tiếp đập ra, đem Tử Linh thực lực đạt tới Thất Kiếp Bán Thần trở lên kia ngạnh sanh áp chế, chỉ chốc lát liền oanh nó tan thành mây khói, hơn nữa thuận tiện đánh vỡ tảng đá lớn kia ra.

Oanh!

Cự thạch lên tiếng nổ bung, một cỗ Thần Thi lập tức ở trong đó đi ra.

Cỗ Thần Thi này cùng trước đây hắn bái kiến đồng dạng, cũng bảo tồn được thập phần nguyên vẹn, thượng diện mỗi một tấc xương cốt đều mang theo đường vân trời sinh, kim sắc tinh quang tản ra một loại lực lượng đặc thù.

Cỗ thi thể này so với vừa rồi càng thêm cực lớn, cả người Tần Phàm cũng chỉ bằng nửa ngón tay của thi thể kia mà thôi.

Bất quá đây không phải trọng điểm hắn chú ý.

- Có Thần Thạch hay không?

Thi thể rơi ra, hai mắt hắn lập tức ngưng tụ, bắt đầu ở trên thi thể Thiên Thần này tìm kiếm đồ vật mình cần có nhất. Hắn còn cần càng nhiều Thần Thạch hơn nữa mới có thể cảm ứng được thần lực, mà chỉ cần cảm ứng được thần lực, có Phiên Thiên Ấn trợ giúp, nói không chừng hắn có thể chính thức chống lại đảo chủ cấp cường giả.

Đầu không có.

Thân thể không có.

Hai chân cũng không có.

- Lần này không có Thần Thạch?

Tần Phàm có chút thất vọng, xem ra cũng không phải mỗi một cỗ Thần Thi đều có Thần Thạch:

- Bất quá cũng bình thường, nếu như Thần Thạch dễ dàng tìm được như vậy, như vậy cũng không khiến đảo chủ cường giả coi trọng như vậy rồi.

Lắc đầu, hắn chuẩn bị thu cỗ thi thể Thiên Thần lại rồi rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook