Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1214: Hiện ra bản thể. (2)

Hỏa Thụ

07/05/2014

Bởi vì hắn là cường giả trong cấp bậc võ thánh, rất ít có võ thánh ngăn cản nổi công kích của hắn, nhưng cửu cấp yêu thú chỉ dùng một hơi thổi nhẹ nhàng là có thể phá vỡ công kích của hắn, hơn nữa lực phòng ngự cơ hồ không thể công phá.

Nhưng hắn lại xem nhẹ một sự kiện, hắn luyện hóa bốn viên ma chủng, đương nhiên là có được lực công kích viễn siêu đồng cấp, nhưng cửu cấp yêu thú cao hơn hắn một bậc, đương nhiên hắn phải kém hơn. Nhưng kỳ thật lực lượng ma chủng chỉ gia trì thêm mà thôi, ma chủng cải tạo đối với hắn chính là thay đổi khí lực hắn càng thêm cường đại!

Khí lực chính là chỗ dựa lớn của Tần Phàm!

Lực phòng ngự của hắn so với lực công kích càng thêm nghịch thiên!

Lực công kích của hắn so với đồng cấp đã gần như vô địch, lực phòng ngự thậm chí có thể vượt cấp khiêu chiến!

Bình thường dùng cứng đối cứng công kích, muốn giết chết hắn trên thực tế rất khó! Vừa rồi Tần Quan thi triển vũ kỹ cực hạn cũng chỉ có thể vây hắn bên trong Huyền Băng Kim Lao, thậm chí cũng không thể làm trọng thương hắn.

- Tiểu tử đừng càn rỡ! Xem lần này bổn sứ hoàn toàn xé nát phòng ngự của ngươi!

Cửu cấp yêu thú lại nghe được lời khiêu khích của Tần Phàm, trên mặt càng thêm dữ tợn, tốc độ của hắn lập tức tăng lên, thậm chí làm cho người ta có loại ảo giác giống như có đầu độc xà nhìn chằm chằm con mồi lại đột nhiên vồ tới.

Tần Phàm cũng có dự cảm, hai mắt chợt ngưng tụ lại.

Ngay lúc hai bên sắp va chạm cùng một chỗ, cánh tay phải của Tần Phàm đột nhiên xuất hiện một tầng vảy cứng rắn màu lục, nhanh chóng phủ kín cả cánh tay hắn.

Kỳ Lân Thủ hiện!

- Oanh!

Hai nắm tay lại va chạm nhau trên bầu trời, giống như điện quang tiếng sấm, ánh sáng nhấp nháy trong đêm đen, có vẻ vô cùng chói mắt. Nhưng lúc này Tần Phàm cũng không bị một quyền đánh bay hơn mười trượng như vừa rồi, bởi vì đã có được lực lượng Kỳ Lân thêm vào, hắn chỉ thoáng lui hai bước sau đó lại tiến lên, từng bước ép sát!

- Đây là cái gì?

Đồng tử cửu cấp yêu thú lúc này co rụt lại, trước đó hắn chứng kiến Chu Tước Dực đã cảm thấy có chút kinh ngạc, hiện tại nhìn thấy Kỳ Lân Thủ không khỏi giật mình, hắn tựa hồ đã mơ hồ nhớ ra được điều gì đó.



Lại thấy Tần Phàm lao tới, đôi mắt yêu dị màu bạc của cửu cấp yêu thú lúc này bỗng dưng bắn ra một loại quang mang quỷ dị, trong nháy mắt khắp bốn phía tựa hồ như run lên.

- Oanh!

Tiếp theo sau, Tần Phàm chỉ thấy trước mắt tối sầm, hắn lập tức theo bản năng vung lên cánh tay phải ngăn cản, nhưng chỉ nhìn thấy một hắc ảnh đảo qua trước mắt mình, sau đó liền cảm giác được có một cỗ cự lực không thể ngăn cản truyền đến, thân thể hắn giống như bị một tòa núi lớn áp chế, khung xương tựa hồ gần như bị đập vụn hoàn toàn.

Lồng ngực phi thường áp lực, ngũ tạng lục phủ nếu không có Thanh Long Tâm trấn áp, chỉ sợ lúc này đã bị hao tổn nghiêm trọng. Vì thế hắn không dám tiếp tục đối kháng, chỉ đành cho thân thể bị đánh bay ra xa, đem lực lượng công kích hóa giải một ít!

Trong nháy mắt bị đánh bay, ánh sáng thoáng mờ, rốt cục Tần Phàm đã chứng kiến cửu cấp yêu thú hiện ra bản thể! Âm phong từng trận, một đầu huyền xà toàn thân bao bọc lớp vảy màu bạc xuất hiện ngay trên không trung!

Cự xà thoạt nhìn dài chừng trăm trượng, vảy bạc lóng lánh, thoạt nhìn cao quý mà uy nghiêm, hàn khí âm sâm. Đầu của nó cũng không lớn lắm, là hình tam giác, trên đầu còn có hai khối thịt lồi, thật giống như là hai chiếc sừng.

Lúc cự xà biến thành hình người hai mắt màu bạc, nhưng lúc này khi biến trở lại bản thể lại là màu đỏ tươi, có vẻ cực kỳ cay độc âm lãnh, xem nó liếc mắt phảng phất như máu huyết đều tràn ra.

Bản thể của cửu cấp yêu thú kia chính là một đầu cự xà!

Tần Phàm còn nhớ mang máng bên trong sách cổ có ghi chép lại, cự xà màu bạc này tên là Cửu U Ngân Giao, thiên phú rất mạnh, vừa sinh ra đã là bát cấp yêu thú, khi trưởng thành là cửu cấp yêu thú. Là thượng cổ dị chủng, trên Vũ Thiên đại lục đã sớm không còn tồn tại, không thể tưởng được nó lại xuất hiện ở thế giới khác.

Vừa rồi quất trúng Tần Phàm chính là đuôi của nó, lực lượng thật lớn, nghe nói có thể quất ngã cả một ngọn núi!

- Người này khó đối phó!

Tần Phàm dừng lại thân hình, hắn nhìn về phía trước, hai mắt thoáng co rút lại, có vẻ kiêng kỵ không thôi. Bị đánh trúng một kích, hắn còn có thể ổn định được thân thể của chính mình đã xem như thập phần không dễ dàng.

Nhưng đúng ngay lúc này…

- Thần lâm…

Một thanh âm bỗng nhiên từ Nam Phong Thành truyền đến, vang vọng cả thiên địa…

Thanh âm kia vừa vang lên, trong thiên địa như có một loại quang thải thần bí buông xuống, quang thải lả tả hạ xuống, thất thải rực rỡ, chẳng khác gì một luồng cầu vồng, màu sắc mỹ lệ.



Một màn như vậy đột nhiên xuất hiện, trước tiên chỉ là một điểm sáng nho nhỏ nhấp nháy, sau đó lan tràn cả không trung, tinh quang nương theo tường vân bắt đầu khởi động, làm cho vạn người chú ý.

Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, đêm đen hoàn toàn bị xua tan, cả bầu trời đem giống như được chiếu sáng.

Trên bầu trời, tất cả mọi người đều có thể rõ ràng nhìn thấy được cự xà màu bạc khổng lồ kia, màu bạc chói mắt sáng lên, người quan sát không khỏi sinh ra cảm giác rung động.

Vốn mọi người vừa nhìn thấy cửu cấp yêu thú hiện ra bản thể Cửu U Ngân Giao, đều kinh sợ đứng ngây tại chỗ, hơn nữa chứng kiến kỳ tích chi tử cũng bị đánh lui, đáy lòng bọn họ dần dần tuyệt vọng.

Nhưng khi bọn họ chứng kiến thất thải quang mang chợt xuất hiện, đang không ngừng ngưng tụ lên, nhìn thấy quang mang ngày càng chiếu sáng ngời trên thân thể Cửu U Ngân Giao, dần dần mọi người đều có thể thấy được quang mang đem thân thể Cửu U Ngân Giao cố định ngay giữa không trung!

Một màn thần kỳ xuất hiện làm mọi người trong Nam Phong Thành đều không khỏi mừng rỡ ngẩng đầu nhìn lên, nhất thời cảm thấy lại có hi vọng, hơn nữa trên mặt hiện lên thần sắc khiếp sợ lẫn thành kính vô cùng.

Thần tích!

Đó là thần tích!

Rung động! Rất rung động!

Ngay cả kỳ tích chi tử cũng không phải đối thủ của cửu cấp yêu thú, cứ nhưu vậy bị thất thải quang mang cố định ngay giữa không trung, phảng phất như có một bàn tay vô hình thuộc về thần linh đang đem quái vật kia nắm giữ trong tay, làm cho nó hoàn toàn không thể nhúc nhích.

Một màn như vậy đối với mọi người mà nói đã đủ chấn động tâm linh. Trong lòng mọi người đều âm thầm cho rằng đó nhất định là thần tích! Chỉ có thần linh mới có được thủ đoạn như vậy!

- Rốt cục Chân Võ Thần đã chiếu cố chúng ta!

- Cảm tạ Chân Võ Thần! Cảm tạ thần thú! Tín đồ xin cống hiến toàn bộ tín ngưỡng!

- Thần ân buông xuống, tru tà diệt yêu! Chân Võ Thần không gì không làm được, cứu vớt con dân!

Đối với người trên Vũ Thiên đại lục mà nói, từ nhỏ đã tín ngưỡng thần linh, đó là tư tưởng xâm nhập tận xương cốt, có thể tận mắt chứng kiến thần tích đối với họ mà nói là một chuyện thập phần đáng giá hưng phấn kích động, trạng thái của họ hiện tại như điên cuồng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook